Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2688 - Nhận thưởng (3)

Cây kim chỉ nhanh chóng chuyển động, cuối cùng lại dừng lại ở chỗ Hỗn Thiên Tứ Tuyệt. Điều này cũng khiến trong mắt Tô Tín lộ ra vẻ vui mừng.
Mặc dù ngoài miệng Tô Tín nói không nhất thiết. Nhưng nếu lấy được thì đúng là quá may mắn.
“Chúc mừng kí chủ nhận được công pháp “Hỗn Thiên Tứ Tuyệt”. Đánh giá cấp bậc công pháp đạt trên năm sao.”
Nhìn bàn quay trên màn ảnh hệ thống, Tô Tín quyết định hôm nay dứt khoát nhận thưởng hết một lần.
“Bắt đầu nhận binh khí.”
So với công pháp, Tô Tín vẫn có chút luyến tiếc với việc nhận binh khí. Bởi tỷ lệ thất bại có hơi cao.
Binh khí trong hệ thống có đao, có kiếm, có thương, còn có cả các loại binh khí với đủ các hình thù kỳ lạ.
Trong này mặc dù kiếm vẫn có ưu thế, song cũng chỉ có một phần ba mà thôi. Nếu Tô Tín không rút trúng vào một phần ba kia thì chứng minh thứ Tô Tín rút được đã phế mất một nửa.
Trong võ đạo từ trước đến nay hắn tu luyện, Kiếm đạo bao hàm một bộ phận rất quan trọng. Bây giờ đổi sang học dùng binh khí khác cũng không kịp nữa.
Vì lẽ đó, Tô Tín liền ngay lập tức nói: “Nhận.”
Bàn xoay trên màn ảnh chuyển động, cuối cùng thực sự dừng lại trên một thanh trường kiếm.
Thanh trường kiếm này hình dáng đơn giản, lưỡi kiếm thon dài, tản ra ánh kiếm lạnh lẽo ẩn hiện. Kiếm ngạc sắc bén như nanh sói. Mà trên thân kiếm, gần kiếm ngạc còn khảm một viên đá quý màu đỏ thắm, tản ra huyết khí lạnh lẽo.
Thanh kiếm này luôn cho người ta một loại cảm giác tà dị. Đặc biệt là viên đá quý màu đỏ thắm kia, nó giống như con mắt đang nhìn chằm chằm vào người khác.
“Chúc mừng kí chủ nhận được binh khí Tham Lang. Đánh giá binh khí cấp bậc vượt năm sao.”
Tô Tín đưa tay chộp một cái, Tham Lang Kiếm liền xuất hiện trong tay hắn. Trong chớp mắt, một con sói lớn màu đỏ gầm thét, tản mác ra khí tức hung ác vô cùng. Nó vậy mà muốn quay lại tấn công Tô Tín.
Song, Tô Tín ngay lập tức hừ lạnh một tiếng. Nguyên Thần lực cường đại chấn động, đánh cho con sói lớn kêu rên một tiếng, rút về lại trong kiếm. Cả thanh Tham Lang Kiếm cũng run rẩy.
Mặc dù thanh Tham Lang Kiếm này vừa mới vào tay đã bắt đầu phản phệ kỳ chủ, nhưng trong mắt Tô Tín vẫn lộ ra vẻ vui mừng. Lần này nhận thưởng cũng không coi là thiệt.
Tham Lang Kiếm này chính là binh khí của Phá Vân trong Phong Vân. Kiếm này cùng với Thiên Nhận Đao từng được giấu trong một chỗ ở Đông Doanh tên là “Thiên Lang Cốc”. Bên trong đao kiếm ẩn chứa hung mang thôn thiên phệ nhật.
Ban đầu, Phá Vân thắng được Vô Danh tiến vào trong Thiên Lang Cốc, trải qua một phen huyết chiến sau đó lấy được hai thanh tuyệt thế thần khí là Thiên Nhận Đao và Tham Lang Kiếm.
Phá Vân trong Phong Vân từng mang theo kiếm này cùng Thiên Nhận Đạo tham dự chiến dịch Đế Thích Thiên Đồ Long, vì lẽ đó, nó cũng là một trong bảy vũ khí Đồ Long.
Có thể nói, thanh Tham Lang Kiếm này mới là binh khí mà Tô Tín vẫn luôn mong muốn. Đủ sắc bén. Rất mạnh mẽ. Dù rằng khí linh trong kiếm có chút không biết điều, thế cũng không cần phải gấp. Khí linh càng khó bảo lại càng mạnh mẽ. Tô Tín có lòng tin sẽ hoàn toàn áp phục được nó.
Tô Tín có hệ thống nhiều năm như vậy, nhận thưởng nhiều lần như vậy, nhưng chỉ có lần này hệ thống coi như là phúc hậu. Ba lần nhận thưởng, đồ nhận được ở cả ba lần cũng có thể nói là cực phẩm. Tô Tín cũng tương đối hài lòng.
Mà lần nhận thưởng cuối cùng là nhận vật phẩm. Rốt cuộc sẽ có được cái gì đây? Có thể thực sự nhận được Long Nguyên, Phượng Huyết hay không?
Ngay lúc Tô Tín vừa muốn nhận vật phẩm. Hệ thống bỗng nhiên nói: “Có lòng nhắc nhở. Trong hàng vật phẩm có rất nhiều tạp vật. Nếu kí chủ muốn rút chính xác thì có thể tận dụng quyền hạn nhận thưởng cộng thêm phản phái trị để nhận.”
Tô Tín nghe vậy bèn sửng sốt một chút. Lần trước, hắn chỉ liếc nhanh một cái qua cột vật phẩm, sau khi nhìn thấy giá cả của Phượng Huyết và Long Nguyên, hắn liền ngay lập tức bỏ qua.
Một trăm ngàn điểm phản phái trị, Tô Tín phải góp đến ba mươi năm mới đổi được một viên. Khi đó hắn cũng không có thời gian dài như vậy. Vì lẽ đó nên trước khi có quyền nhận thưởng, hắn đều không xem kỹ mục chọn vật phẩm. Có điều bây giờ nghe hệ thống nói như thế, dường như trong đó còn không ít đồ?
Tô Tín cẩn thận mở ra nhìn một cái. Trong đó quá thực nhiều đồ. Chỉ tính riêng đồ Phong Vân trong đó cũng đã có một lô một lốc rồi. Mấy cái như Long Nguyên, Phượng Huyết, Huyền Quy Huyết đều có.
Còn cả Bồ Đề Huyết, Long Mạch. Cái này Tô Tín có lấy ra cũng vô ích.
Hơn nữa, Tô Tín thế mà còn thấy được Kỳ Lân Tí. Cái này mà cũng coi là một loại vật phẩm?
Nhiều đồ vật ngổn ngang như thế, mặc dù mỗi loại đều có giá không rẻ, nhưng hơn phân nửa đều vô dụng với Tô Tín.
Xem ra hệ thống vẫn rất là thân mật. Biết vật phẩm trong đó quá loạn, lại vẫn có thể chỉ định lấy. Mặc dù sẽ mất phản phái trị, song cũng đáng.
Vì lẽ đó, Tô Tín nói thẳng: “Tiến hành rút. Chọn Long Nguyên.”
“Phản phái trị của của kí chủ không đủ. Mời kí chủ tích lũy đủ phản phái trị rồi lại đến chỉ định rút.”
Chương 2689 - Lâm Trường Hà
Nghe lời này, Tô Tín nhất thời có chút sửng sốt. Phản phái trị không đủ? Dù cho khi nãy hắn dùng mười ngàn, thì cũng còn đến ba mươi ngàn điểm phản phái trị. Vì thế nên Tô Tín mới không hỏi chỉ định rút sẽ tiêu mất bao nhiêu phản phái trị. Chẳng lẽ, dùng ba mươi ngàn phản phái trị để chỉ định rút cũng không đủ?
“Chỉ định rút cần bao nhiêu điểm phản phái trị?” Tô Tín hỏi.
“Năm mươi ngàn điểm.”
“Cái gì? Năm mươi ngàn điểm?”
Tô Tín nhất thời cau mày nói: “Cái này có phải hơi nhiều rồi không? Khi nãy đổi Thiên Tinh chỉ cần có mười ngàn điểm.”
Hệ thống nói: “Đó là vì kí chủ đã rút được Hồn Thiên Bảo Giám, vì thế nên giá của Thiên Tinh mới giảm. Nếu như mua riêng Thiên Tinh thì cần đến năm mươi ngàn điểm phản phái trị.
Mà Long Nguyên là vật phẩm thuộc hàng cao cấp nhất trong số các vật phẩm vượt năm sao. Dùng quyền nhận thưởng cùng năm mươi ngàn điểm phản phái trị mới đổi được.”
Nghe lời này, Tô Tín liền không nói thêm gì nữa. Hệt thống đã đưa ra quyết định thì không cách nào sửa đổi được.
Mà lúc này, trong lòng Tô Tín không chỉ chửi thầm mắng thầm hệ thống mà còn là cả hắn.
Sớm biết như vậy thì hắn nên đi rút vật phẩm mới đúng.
Hồn Thiên Bảo Giám đúng là quý giá. Sau khi tu luyện thành công thì có thể khiến cho thực lực của Tô Tín tăng vọt lên một đoạn lớn.
Nhưng vấn đề chính là phải tu luyện thành công mới được. Nếu chỉ là mới bắt đầu, tuy uy năng tiền kỳ mạnh mẹ, song cũng không coi là quá kinh diễm, có thể khiến cho thực lực của Tô Tín tăng vọt.
Mà hiện tại, con đường Thông Thiên sắp mở, cái Tô Tín cần vẫn luôn là phương pháp nhanh nhất để tăng thực lực.
Nếu sớm biết như vậy thì hắn sẽ giữ lại phản phái trị, tiếp tục tích lũy ít lâu nữa là có thể gom được năm mươi ngàn điểm phản phái trị rồi. Đến lúc đó, rút ngay ra Long Nguyên là tốt.
Mà bây giờ, phản phái trị của Tô Tín đã dùng mất mười ngàn. Chỉ còn ba mươi ngàn phản phái trị thì phải làm sao?
Tô Tín suy xét một hồi, cuối cùng vẫn quyết định tạm thời giữ lại lần nhận thưởng này.
Mặc dù hôm nay, vận may của Tô Tín trong lần nhận thưởng này cũng không tệ. Nhưng hắn không cho rằng mình có thể lại rút được từ trong cái đống hỗn tạp này ra được Long Nguyên hoặc là Phượng Huyết.
Cho nên, vì lý do an toàn, Tô Tín vẫn tính tạm thời không dùng đến lần nhận thưởng vật phẩm lần này. Tạm thời bỏ đó, chờ đến khi hắn góp được năm mươi ngàn điểm phản phái trị lại rút sau.
Nếu không, chẳng may vận may của hắn bị tiêu hao hết, rút ra mấy thứ như Kỳ Lân Tí hay các loại đồ khác thì đó mới nói là bi thảm.
Lần này, thu hoạch của Tô Tín cũng đã đủ nhiều. Hắn dứt khoát bế quan trước. Tu luyện Hồn Thiên Bảo Giám và Hỗn Thiên Tứ Tuyệt đến trình độ nhất định sau đó mới xuất quan.
Mà lúc này, trong Thái Nhất Đạo Môn ở Nam Man, Trần Nam Hoa mang theo tin tức Lý Bá Dương bỏ mình quay về. Hơn nữa, còn kể hết những chuyện này cho Huyền Trần Tử nghe.
Sau khi biết tin tức này, Huyền Trần Tử cũng chỉ gật đầu một cái, cũng không nói gì nhiều.
Hắn và Lý Bá Dương không có giao tình gì nhiều. Giữa bọn họ nhiều nhất chỉ là tình nghĩa nhất mạch Đạo môn. Chỉ có điều, tình nghĩa này cũng rất nhạt. Không đến mức để cho Thái Nhất Đạo Môn đi giúp Lý Bá Dương báo thù.
Lúc này, Huyền Trần Tử sau khi luyện hóa long cốt cùng giao dịch được với Lý Bá Dương xong, đã hoàn toàn đè được phản phệ của nội đan Hàn Ly trong cơ thể hắn.
Nhìn Trần Nam Hoa, Huyền Trần Tử nhàn nhạt nói: “Đi chuẩn bị một chút đi. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta cũng nên đi ra ngoài một chút rồi.”
Trong mắt Trần Nam Hoa nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi.
Thái Nhất Đạo Môn bọn họ lánh đời cũng đã gần trăm năm rồi. Bây giờ rốt cuộc lại phải xuất thế một lần nữa hay sao?
Huyền Trần Tử trầm giọng nói: “Thiên địa biến đổi lớn. Thế gian đại tranh đã đến. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta hoặc là tham dự vào, hoặc là hoàn toàn tránh.
Nhưng vấn đề là với tình hình bây giờ, Thái Nhất Đạo Môn chúng ta lẩn tránh được hay sao? Huống chi coi như có thể lẩn tránh, ta cũng sợ Thái Nhất Đạo Môn sẽ hoàn toàn bị giang hồ đào thải.
Lần này, thế gian đại tranh, chúng ta có không muốn tham dự cũng không được. Đi sắp xếp chút đi. Thái Nhất Đạo Môn chúng ta lần nữa xuất thế.”
Trần Nam Hoa nghi ngờ hỏi: “Vậy Thái Nhất Đạo Môn chúng ta đi đâu lập tông môn?”
Huyền Trần Tử lạnh nhạt nói: “Ở tại Thanh Châu Đạo đi. Lập một tông môn mới ngay bên cạnh di chỉ của Tạo Hóa Đạo Môn.
Dầu gì, Tạo Hóa Đạo Môn cũng là một trong Tứ đại Đạo môn, tránh đừng để cho đám người xấu nhân cơ hội mà chiếm cứ, bôi nhọ uy nghiêm của Đạo môn chúng ta.”
Sau khi Tạo Hóa Đạo Môn bị diệt, toàn bộ địa bản nơi ở của Tạo Hóa Đạo Môn tạm thời không ai dám đến.
Song, địa vực nơi Tạo Hóa Đạo Môn ở là bảo địa thứ thiệt. Nguyên khí thiên địa rất nồng đượm. Đến sau này, không còn ai chú ý đến, nói không chừng sẽ có người chiếm lấy nơi của Tạo Hóa Đạo Môn.
Trần Nam Hoa gật đầu một cái, lui ra. Lúc này, Huyền Trần Tử đi thẳng một mạch đến trong một vách đá thuộc hang động trong Thái Nhất Đạo Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận