Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1662 - Thân phận của Diêm La Thiên tử

Thân phận của Diêm La Thiên tử
Xích Mộc Thiết khẽ cắn răng. Đã đến nước này rồi, giao tinh thể Nguyên Thần ra còn tác dụng gì sao? Còn không bằng thừa dịp thực lực của Tô Tín chưa khôi phục như cũ, chạy trốn ngay.
Dù sao Xích Mộc Thiết cũng đã quyết tâm nếu đã đắc tội với Huyễn Ma Đạo rồi thì cũng không ngại đắc tội thêm Tô Tín nữa.
Xích Mộc Thiết quyết tâm phải mang tinh thể Nguyên Thần đi, cho nên đối mặt với Tô Tín cản đường, hắn không chỉ không giao vật trong tay ra mà ngược lại, nhảy lên một cái, thân hình đi thẳng đến nơi xa hơn trong sa mạc.
Nhưng tiếc thay hắn còn chưa chạy được mấy bước đã bị Tô Tín đuổi kịp. Nhất thời, kiếm khí vô biên bạo ra. Chuỗi công kích mạnh mẽ trong nháy mắt nhấn chìm lấy Xích Mộc Thiết vào bên trong.
Xích Mộc Thiết không thể ngờ Tô Tín lại là người nhảy ra xen vào việc của người khác. Hơn nữa, không phải lúc giao thủ với Dạ Già Nam, Tô Tín đã bị hao tổn nội lực rồi hay sao? Sao Tô Tín có thể còn có sức mạnh như vậy?
Xích Mộc Thiết không kịp suy nghĩ nhiều. Thân hình hắn giống như cá lội, chuyển động qua lại trong kiếm khí. Quỷ dị nhất chính là cả thân hình của hắn đều hình như hóa hư. Rõ ràng Tô Tín nhìn thấy kiếm khí của mình đã chém trúng đối phương nhưng kết quả đối phương vẫn không suy suyển gì.
Tô Tín âm thầm lắc đầu một cái. Võ đạo truyền thừa ở Tây Vực này mặc dù không như Trung Nguyên nhưng cũng có chỗ đáng tiếp thu. Ít nhất loại thân pháp thần dị này Tô Tín chưa nghe bao giờ.
Chỉ có điều, Xích Mộc Thiết này tuyệt không nên động lòng tham. Hơn nữa còn rơi vào trong tay Tô Tín, như vậy chỉ có thể trách hắn xui xẻo.
Ngay lúc Xích Mộc Thiết cho rằng mình có thể chạy trốn, trước mắt hắn một đạo kiếm mang huyết sắc chém xuống, huyết hải vô tận bao vây lấy hắn. Hắn vừa muốn tránh thoát lại thấy Tô Tín hay tay kết ấn, trong chớp mắt, kim quang Nguyên Thần đại thịnh. Một chuôi tiểu kiếm màu vàng ầm ầm chém ra, trực tiếp đâm vào trong đầu Xích Mộc Thiết. Cái này khiến hắn kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết.
Cùng lúc đó, Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín cũng đâm vào ngực hắn, đánh chết Xích Mộc Thiết.
Tô Tín xoay người ném tinh thể Nguyên Thần kia cho Yến Tử Thanh. Yến Tử Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Yến Tử Thanh cũng không khách khí, ngay lập tức thu hồi tinh thể Nguyên Thần kia, chắp tay một cái nói với Tô Tín: “Tô đại nhân, lời khách khí ta cũng không muốn nói nhiều. Lần này Huyễn Ma Đạo ta nợ ngươi một ân huệ. Tương lai có chỗ nào cần Huyễn Ma Đạo ta, ngươi cứ nói thẳng.”
Trước đó, Tô Tín giúp Huyễn Ma Đạo là vì có đổi chác. Tô Tín cầm đồ của Huyễn Ma Đạo cho nên giúp bọn họ đối phó với Bạch Liên giáo.
Nhưng bây giờ đổi chác đã xong, Tô Tín lại giúp họ đoạt lại tinh thể Nguyên Thần này. Đây cũng không còn là đổi chác là là cảm tình rồi. Cho nên Yến Tử Thanh rất cảm kích với Tô Tín.
“Yến trưởng lão khách khí, một cái nhấc tay thôi mà.”
Yến Tử Thanh cũng không nói nhiều. Ngay lập tức lấy Huyết Đồ A Tỳ Địa Ngục Kiếm Điển giao cho Tô Tín, chắp tay một cái, nói với hắn: “Tô đại nhân, sau khi chuyện kết thúc chúng ta phải ngay lập tức trở lại Huyễn Ma Đạo. Ngày sau gặp lại.”
Tô Tín cũng gật đầu nói: “Vậy thì cáo từ.”
Hai đại cường giả Huyễn Ma Đạo là Yến Tử Thanh cùng Mạnh Thiên Thu đều đã trọng thương. Tuy nhiên lần này thu hoạch của bọn họ cũng không phải là ít. Bởi vậy, bọn họ phải chạy về Huyễn Ma Đạo để dưỡng thương trước.
Từ biệt người của Huyễn Ma Đạo xong, Tô Tín ngay lập tức rời Tây Vực, tìm một nơi vắng vẻ đổi lại y phục Sở Giang Vương, tụ hợp với người Địa Phủ.
Có điều, trong số những người ở đây không có Diêm La Thiên tử.
Thấy Tô Tín đến, Mạnh Bà mặt đầy vui vẻ, nói: “Lần này Địa Phủ chúng ta cũng thu hoạch được không ít. Đặc biệt ngươi và Tiểu Thôi còn liên thủ giết Bạch Hổ Thần Quân, đây chính là làm nở mày nở mặt Địa Phủ chúng ta. Chờ lần này về đến Địa Phủ luận công ban thưởng, không thiếu được phần của ngươi.”
Chuyến đi của Địa Phủ đến chiến trường thượng cổ lần này đã lấy được toàn bộ truyền thừa của Phong Đô Đại Đế, những tinh thể Nguyên Thần nọ bọn họ không bỏ khối nào.
Quan trọng nhất chính là chuyến đi đến chiến trường thượng cổ lần này bọn họ không có tổn thất. Còn Thiên Đình lại bị Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan diệt đi một Bạch Hổ Thần Quân.
Bất kể là Thiên Đình hay là Địa Phủ, bọn họ đều chẳng có bao nhiêu nhân số. Đặc biệt là nhân vật thuộc hàng Dương Thần cảnh. Coi như là lúc Thiên Đình toàn thịnh, võ giả Dương Thần cảnh cũng chỉ có khoảng mười người mà thôi. Bây giờ khẳng định chắc chắn vẫn chưa tới mười người. Hiện tại lại bị Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan diệt một. Đây với Thiên Đình mà nói tuyệt đối là tổn thất lớn.
Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Chút công lao của ta cũng không phải là gì. Cuối cùng nếu không phải có Diêm La Thiên tử xuất thủ ngăn sóng dữ thì đoán chừng chúng ta hoặc chỉ có thể liều chết cùng Thiên Đình, hoặc cũng chỉ đành bỏ một số truyền thừa của Phong Đô Đại Đế mà ảo não rời đi.
Đúng rồi, Diêm La Thiên tử đâu? Hắn không về Địa Phủ với chúng ta à?”
Chương 1663 - Thân phận của Diêm La Thiên tử (2)
Thân phận của Diêm La Thiên tử (2)
Tô Tín cũng không hỏi thân phận của Diêm La Thiên tử. Mặc dù hắn đúng là tò mò với thân phận của Diêm La Thiên tử. Một cường giả như vậy ắt không phải hạng vô danh. Chỉ có điều quy tắc Địa Phủ là vậy, thân phận giữa các đồng bạn với nhau, nếu đối phương nguyện ý nói thì không sao. Tuy nhiên, ngươi không thể chủ động mở miệng hỏi.
Mạnh Bà nói: “Diêm La Thiên tử có ý định của mình, nên tạm thời hắn sẽ không về Địa Phủ. Lần này nếu không phải Địa Tạng Vương ra tay mời hắn đến thì Diêm La Thiên tử chắc chắn không tới.”
Chuyển lời một cái, Mạnh Bà nói: “Chẳng lẽ ngươi không tò mò thân phận của Diêm La Thiên tử hay sao?”
Trong số những người ở đây, Tô Tín cùng Thôi Phán quan quả thật tò mò. Bọn họ cũng không biết thân phận của Diêm La Thiên tử, còn Tần Nghiễm Vương Diệt mặc dù không biết nhưng hắn lại có vẻ vô cùng bình tĩnh. Hiển nhiên cũng không có tâm tư tò mò gì.
Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Dĩ nhiên tò mò, chỉ có điều quy tắc Địa Phủ như vậy, cái nên hỏi thì hỏi, không nên hỏi cũng đừng hỏi.”
Mạnh Bà nói: “Vốn chuyện này ta không nên nói, chỉ có điều các ngươi hiện đều là thành viên mạnh nhất trong Địa Phủ cho nên nói các ngươi nghe cũng không sao. Diêm La Thiên tử bây giờ được coi như là lá bài tẩy của Địa Phủ ta. Chỉ có điều lá bài tẩy này rất đặc thù, Diêm La Thiên tử không thể lúc nào cũng giữ sức chiến đấu như vậy.”
Lời Mạnh Bà nói vô cùng khó hiểu, giống như cố ý trêu ngươi, dừng lại một chút, ngay tức thời không ai hỏi nàng, nàng mới hỏi ngược lại Tô Tín: “Ngươi nghe nói đến Bang chủ Cái Bang trong Thiên Hạ Thất Bang chưa?”
Nghe lời này, trong lòng Tô Tín nhất thời động một cái, trong mắt lộ ra một tia tinh mang.
Cho tới nay, Tô Tín đều cảm giác Cái Bang có chút không đúng, nhưng hắn vẫn luôn không để ý. Dẫu sao, Cái Bang như thế nào cũng không liên quan đến hắn. Tuy nhiên bây giờ nghe được Mạnh Bà hỏi như vậy, trong chớp mắt hắn rốt cuộc biết ở đâu không đúng.
Cái Bang thật sự quá khiêm tốn, thậm chí khiêm tốn đến mức có thể nói là quỷ dị.
Bàn về địa vị, bang phái đông đảo đệ tử như Cái Bang dù ở thế giới võ hiệp nào cũng có thể nói là địa vị không thấp. Nhưng rốt cuộc lại ở chỗ này ngang dọc hết sức thê thảm.
Mặc dù nói người trong Cái Bang phần lớn đều là vàng thau lẫn lộn, tuy nhiên cụng không ngăn được nhân số Cái Bang đông đảo. Nhiều đệ tử như vậy dù trong đó cũng nhiều phế vật đi chăng nữa thì kiểu gì cũng có thể tìm được vài người có thiên phú chứ?
Giống như bây giờ Niên Bang được xưng là thiên hạ đệ nhất đại bang, trải rộng các đạo Đại Chu, Đông Tấn. Có trăm vạn bang chúng, nhưng thực chất, bên có nhiều người nhất hẳn là Cái Bang. Chỉ cần là ăn mày thì đó chính là người trong Cái Bang.
Có thể nói, theo quy luật trong thế giới võ hiệp trước đây, Cái Bang dù có suy sụp cũng không đến nước này mới đúng. Bây giờ Cái Bang tán lạc, trên căn bản đã bị Thiên Hạ Thất Bang trừ tên.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là vị Bang chủ Cái Bang mất tích kia cũng vô cùng kỳ quặc.
Thân là một trong Thiên Hạ Thất Bang, Bang chủ Cái Bang chắc chắn là võ giả Dương Thần cảnh. Nhưng quái dị chính là thậm chí đến tên gọi của Bang chủ Cái Bang là gì Tô Tín cũng không biết. Giống như có ai đang cố ý giấu diếm vậy. Cái này cũng có chút không đúng.
Lúc này, Bang chủ Cái Bang chẳng qua mới mất tích mười mấy năm mà thôi. Mười mấy năm đổi dời, tên của hắn người giang hồ cũng có thể quên. Cái này e là không phải mau quên mà là có người cố ý làm phai mờ cái danh tự này trên giang hồ, muốn người giang hồ hoàn toàn quên đi hắn.
Dĩ nhiên, với thân phận của Tô Tín bây giờ hắn cũng có thể đi tra cứu các loại mật báo ở Lục Phiến Môn, trong đó đoán chừng sẽ có ít tin tức.
Chỉ có điều, chuyện Cái Bang và hắn chẳng có quan hệ gì nên Tô Tín cũng lười đi thăm dò chuyện Cái Bang. Tới giờ, hắn cũng không phải là người có lòng hiếu kỳ quá mức. Có một số việc không biết thì còn đỡ lo hơn nhiều.
Tuy nhiên lúc này nghe giọng Mạnh Bà, chẳng lẽ Bang chủ Cái Bang chính là Diêm La Thiên tử?
Nhưng hình như cũng không đúng. Nếu như bang chủ Cái Bang thực sự có thực lực như vậy, thế thì ngày xưa Cái Bang há chẳng là phải là đứng đầu Thiên Hạ Thất Bang rồi? Dù cho Bang chủ có mất tích cũng không thể rơi vào tình trạng như thế này.
Mạnh Bà thấy biểu cảm trên mặt của Tô Tín liền biết hắn nghĩ được cái gì. Cho nên, Mạnh Bà nói thẳng: “Thân phận của Diêm La Thiên tử đúng thực là vị Bang chủ Cái Bang đã mất tích mười mấy năm, là “Cứu Nạn Thần Long” Kim Nguyên Thần.
Mấy thập niên trước, thời điểm hắn mới vừa kế nhiệm chức vụ Bang chủ Cái Bang, tước hiệu của hắn vẫn chưa phải là Cứu Nạn Thần Long. Có điều, hắn hành sự hiệp nghĩa, quảng đại, cứu khổ cứu nạn vô số. Song, hắn cũng không phải Bồ Tất Phật môn, cho nên người khác mới gọi hắn là Cứu Nạn Thần Long.
Vì lẽ đó, lúc Cái Bang cường thịnh nhất, hắn cùng với Nhâm Bình Sinh từ Anh Hùng Hội cùng được xưng là hai đại hào hiệp đương thời.
Chương 1664 - Thu hoạch
Thu hoạch
Mặc dù hắn cứu vô số người, nhưng thực hắn cũng không có dã tâm gì. Nên dưới thời của hắn, Cái Bang cũng không phải là phát triển nhanh mạnh gì. Tuy nhiên, nhờ vào danh tiếng của hắn, lúc ấy trong giang hồ, quyền phát ngôn của Cái Bang là rất lớn. Có thể là một trong hàng đầu Chính đạo. Chiếu theo Anh Hùng Hội thì biết.”
Tô Tín gật đầu một cái. Ma đạo lấy thực lực vi tôn. Nhưng võ lâm Chính đạo không chỉ nói thực lực mà còn nói danh tiếng.
Anh Hùng Hội cũng có thể mượn danh tiếng ngày trước của Mạc Thanh mà rạng rỡ mấy trăm năm. Cái Bang vì có Kim Nguyên Thần nên được coi là một trong những đầu sỏ Chính đạo cũng rất bình thường.
Cứ như vậy, về mặt nổi, Kim Nguyên Thần là hào hiệp cái thế. Nhưng trong tối, hắn là Diêm La Thiên tử thực lực động trời. Hai thân phận này bất kể thế nào cũng không thể khiến người khác liên tưởng cùng nhau được. Thậm chí, còn giấu tốt hơn cả Tô Tín bây giờ.
Nhưng nếu Kim Nguyên Thần có danh tiếng như vậy trên giang hồ thì vì sao hắn lại bị hơn mười tên võ giả Dương Thần cảnh võ lâm Chính đạo vây công? Nếu như chỉ vì hắn là người của Địa Phủ thì điểm này tuyệt không thông. Tông môn võ lâm Chính đạo mặc dù hết sức kiêng kỵ Địa Phủ nhưng lại cũng không tới mức sinh tử đại địch. Thậm chí hai bên còn từng có hợp tác.
Diêm La Thiên tử là Bang chủ Cái Bang Kim Nguyên Thần ngày xưa, cái này có điểm khả nghi rất lớn. Tô Tín lẳng lặng nhìn Mạnh Bà chờ nàng giải thích.
Có vẻ như bất mãn với việc Tô Tín không truy hỏi, Mạnh Bà hừ một tiếng rồi mới nói: “Thật ra thì nguyên nhân Kim Nguyên Thần bị võ lâm Chính đạo vây công giết chết cũng rất đơn giản. Chính bởi vì hắn là truyền nhân chính thống duy nhất của Huyết Ma giáo.”
Nghe được câu này, Tô Tín nhất thời sửng sốt.
Huyết Ma giáo đã bị diệt mấy trăm năm rồi. Làm sao còn có truyền nhân chính thống cho được?
Mạnh Bà nhàn nhạt nói: “Con rết bị giết, đến chết cũng còn giãy dụa. Huống chi năm xưa Huyết Ma giáo lớn như vậy. Mặc dù phần lớn đệ tử bị tiêu diệt nhưng hãy còn lại mấy con tôm tép cũng là chuyện bình thường.”
“Truyền thừa của Diêm La Thiên tử là bí điển Huyết Ma Kinh của Huyết Ma giáo?”
Mạnh Bà lắc lắc đầu, nói: “Chẳng qua là nửa bộ Huyết Ma Kinh thôi. Huyết Ma Kinh chân chính cũng đã sớm bị võ lâm Chính đạo hủy lúc diệt Huyết Ma giáo ngày trước rồi. Huyết Ma Kinh mà Diêm La Thiên tử tu luyện chẳng qua là do có vài đệ tử quan trọng trong Huyết Ma giáo kéo dài hơi tàn, truyền dạy xuống, bởi thế nên có chút thiếu sót.
Có điều, công pháp Huyết Ma giáo cũng có thể nói là kinh diễm. Ngươi nhìn thực lực bây giờ của Diêm La Thiên tử là hiểu.
Chỉ có điều, Huyết Ma giáo tàn sát người vô tội, nhưng Diêm La Thiên tử là người tốt chưa từng giết một ai. Người hắn giết đều là những kẻ thực lực cường đại, đại gian ác, dùng tinh huyết của bọn họ để luyện công.
Tinh huyết của một tên cường giả còn mạnh hơn chục ngàn người bình thường. Cho nên dù cho Diêm La Thiên tử giết rất ít người, nhưng Ma công Huyết Ma giáo của hắn cực kỳ tinh thuần.”
Mạnh Bà nói đến đây, rốt cuộc Tô Tín cũng biết vì sao năm đó lại có đến hơn mười tên võ giả võ lâm Chính đạo muốn vây giết Diêm La Thiên tử rồi. Một cường giả Dương Thần cảnh thân mang bí điển hạt nhân Huyết Ma Kinh của Huyết Ma giáo, sao mà bọn họ để đối phương sống trên đời cho được?
Thôi Phán quan ở một bên, không nhịn được, nói: “Với danh tiếng lúc ấy của Diêm La Thiên tử trên giang hồ, chẳng lẽ bọn họ không cân nhắc đến hậu quả việc vây giết hắn hay sao?
Huống chi, nói khó nghe, nhiều năm qua như vậy Diêm La Thiên tử không lạm sát kẻ vô tội, cũng không giết lầm một ai. Sao bọn họ có thể nóng ruột như vậy? Dù sau lưng có Thiên Đình xúi giục, cái này có phải cũng nhạy cảm quá rồi hay không?”
Mạnh Bà cười lạnh, nói: “Uy thế năm xưa của Huyết Ma giáo các ngươi không biết, nhưng các đại tông môn đều có ghi chép lại. Đám tông môn Chính đạo dĩ nhiên sẽ nhạy cảm.
Theo cách bọn họ nghĩ, lòng tham của con người là vô đáy, Diêm La Thiên tử nắm giữ môn công pháp kinh khủng như vậy. Hắn bây giờ có lẽ không lạm sát kẻ vô tội, nhưng khi hắn cần tấn thăng Chân Vủ, lúc cảm giác tinh huyết luyện công của mình không đủ. Hắn có thể lạm sát vô tội lại hay không?
Hơn nữa, coi như Diêm La Thiên tử thật sự là hạng người hành hiệp trượng nghĩa, có thể khắc chế lòng tham của mình. Nhưng chẳng may hắn truyền Huyết Ma Kinh này cho đệ tử của hắn. Đệ tử của hắn có khắc chế được lòng tham của mình hay không?
Cho nên, để phòng vạn nhất, hoặc là bọn họ sợ, vì vậy bọn họ nhất định phải giết Diêm La Thiên tử mới an tâm!
Vốn bọn họ không biết thực lực chân chính của Diêm La Thiên tử. Dẫu sao thân phận bên ngoài của Diêm La Thien tử chính là Bang chủ Cái Bang Kim Nguyên Thần. Hắn không thể sử dụng công pháp Huyết Ma giáo, nên thực lực của hắn trong số các võ giả Dương Thần cảnh chỉ ở mức trung lưu.
Tuy nhiên, Thiên Đình bất ngờ biết được thân phận của hắn, hơn nữa, lại còn tiết lộ lai lịch của hắn cho người trong võ lâm Chính đạo. Cái này mới khiến cho Diêm La Thiên tử bị một đám cường giả liên thủ phục giết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận