Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2390 - Đánh cược

Đánh cược
Bởi vì này Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp trên bản chất mà nói là hắn cướp lấy từ trên người Lãnh Vô Ma, muốn nhận sư đệ, Lữ Phá Thiên kia đi theo Lãnh Vô Ma nhận còn đáng tin hơn.
Chỉ là đối với loại võ giả cấp bậc Lữ Phá Thiên này cấp bậc võ giả mà nói, hắn coi như là muốn nhận một sư đệ vậy cũng phải xem thực lực của đối phương.
Thực lực của Tô Tín đương nhiên là có tư cách làm sư đệ của hắn, nếu là thay bằng võ giả thực lực quá yếu, Lữ Phá Thiên phỏng chừng đã sớm dùng một cái tát đập bay, để hắn đừng bấu víu quan hệ lung tung rồi.
Hiện tại đối với Tô Tín mà nói, phần lớn Chân Võ hắn đều không để vào mắt, đừng nói là Chân Võ , ngay cả Thần Kiều Tô Tín cũng đã từng giao đấu.
Nhưng riêng đứng trước Liên Hoa Thiền Viện Thích Đạo Huyền, Tô Tín có cảm giác áp lực thật lớn, hiện tại Lữ Phá Thiên để Tô Tín rời đi, đây cũng là quyết định an toàn, dù sao lão hòa thượng này cũng đã nói, lần này hắn nhất định phải bảo vệ thật tốt cho Thiếu Lâm Tự, điểm này nhất định không cần bàn cãi.
Chỉ có điều Tô Tín lại không bằng lòng rút lui.
Bày mưu trong thời gian dài như vậy, ngày trước hắn cùng Thiếu Lâm Tự có mối thù, đây cũng chính là nguyên nhân, trái lại gần thành công, tự nhiên bảo hắn buông tay, Tô Tín có chút không cam tâm.
Trầm mặt một lút, Tô Tín bổng ngẩng đầu lên nói: “ Thích Đạo Huyền đại sư, ông là cao tăng đắc đạo, về võ đạo ta không bằng ông, nhưng ta đã bố trí lâu như vậy, ta đã bỏ nhiều công sức để tiêu diệt Thiếu Lâm Tự, ông nói một câu liền muốn ta từ bỏ, cho dù là Tô Tín ta đồng ý, nhưng thủ hạ của ta cũng sẽ không đồng ý. Bằng không như vầy, không bằng ta với ông cùng nhau đánh cược? Cho ta nửa khắc, nửa khắc này ta phá được phòng ngự của ông, thì ông không được can thiệp vào chuyện này. Nếu ta không phá được hàng phòng ngự của ông, ta sẽ ngay lập tức từ bỏ, ông thấy như thế nào?"
Thích Đạo Huyền không do dự, trực tiếp gật đầu: “ Được.”
Lữ Phá Thiên ngạc nhiên nhìn Tô Tín, Tô Tín cuối cùng là muốn làm gì? Trước khi rời đi lấy lại chút mặt mũi sao?
Nhưng theo hắn thấy, cho dù với năng lực của Tô Tín lúc trước phá được hàng phòng ngự này đã là một chuyện khó khắn, nói chi là giờ Tô Tín đang bị trọng thương như vậy.
Tuy nhiên Lữ Phá Thiên chưa kịp suy nghĩ, bên kia Tô Tín đã bắt đầu hành động.
Hừng hực khí thế xông lên, vung kiếm, phía tây một kiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên!
Đây là chiêu thức mạnh nhất ở thời điểm hiện tại Tô Tín thành thạo, Tô Tín sử dụng nó lúc này, có thể thấy Tô Tín xem trọng trình độ của Thích Đạo Huyền.
Mà đối mặt với chiêu thức kinh khủng như này, mặt của Thích Đạo Huyền vẫn không biến sắc, chỉ có miệng vẫn liên tục niệm Phật, Phật quang ở bao trùm, bất kể kiếm nào đánh đến đều tan rã, giống như đá chìm đáy biển vậy, biến mất không dấu vết.
Liên Hoa Thiền Viện có thể nói là một loại võ công thần bí, Phật quang này tuy nhìn vào êm dịu nhưng không gì có thể sánh bằng, chiếu nó lên người nó có thể mang đến cho đối phương một cảm giác bình an.
Nhưng Phật quang khi tiếp xúc với một nguồn sức mạnh nào, nó sẽ khiến sức mạnh ấy tiêu tan, không phải làm nguồn sức mạnh đó nổ tung, mà là biến nguồn sức mạnh ấy về bản chất của nó sau đó tự tan biến.
Cứ như vậy làm cho mọi chiêu thức của đối thủ đều trở nên vô dụng, bản thân cũng không làm tổn thương đến đối thủ, loại chiêu thức này trước nay chưa từng có, trước đó Thích Đạo Huyền nói với hắn chỉ đến vì chuyện ngừng chiến, nhưng khi chứng kiến chiêu thức Liên Hoa Thiền Viện này mới thật sự hiểu thế nào là ngừng chiến.
Có điều chiêu thức của Tô Tín tuy đã bị Phật Quang làm cho tiêu tan, nhưng nó lại không tiêu tan toàn bộ, một phần sát khí đã dính lên người Tô Tín, thẳng về phía ngực Thích Đạo Huyền mà đâm!
Mặt dù biết năng lực của mình không bằng đối phương, nhưng công lực của Tô Tín là do giết người mà luyện thành, ra tay giết người, nồng nặc sát khí, không chút nương tay.
Thích Đạo Huyền hai tay tạo thành hình chữ thập, trực tiếp kẹp kiếm của Tô Tín ở giữa, miệng miệng niệm chú nói: “ Tô đại nhân, sát khí của ngươi quá nặng, tuy không luyện võ bằng tà đạo, nhưng đã đi vào con đường tà đạo.”
Tô Tín lạnh nhạt nói: “ Võ công chính là võ công, cản bản không phân chia chính tà, lúc trước võ công được tạo ra cũng vì giết người, bây giờ phân chia ra nhiều như vậy có lợi ích gì?”
Bên trong cơ thể Tô Tín bỗng phát ra một luồng khí đen kịt.
Luồng khí này còn nhiễm một ngọn lửa màu trắng xám, tựa như ngọn lửa của điện ngục bùng cháy.
Đó là sức mạnh của La Thiên hỏa, sau khi kết hợp với sự chết chóc nó lại tạo thành một luồng sức mạnh đen tối vô cùng ngang tàn, khiến cho sức mạnh của Thiên La hỏa trở thành năng lực tà đạo mạnh nhất.
Thanh kiếm xoay chuyển, sức mạnh thương vong nổ ra, giống như muốn đem hai tay của Thịch Đạo Huyền chặt đứt hoàn toàn.
Lúc này Thích Đạo Huyền quả nhiên nới lỏng tay, nhưng khi ông buông tay, một đóa hoa sen bỗng nhiên xuất hiện phía trên mũi kiếm.
Chương 2391 - Đánh cược (2)
Đánh cược (2)
Thích Đạo Huyền nhẹ thở ra, đóa hoa sen xẹt qua thanh kiếm của Tô Tín, nơi nó đi qua, sát khí bị nó hút vào toàn bộ, vô cùng kinh khủng.
Mà lúc này đóa hoa sen cũng theo thân thể của Thích Đạo Huyền mà xuất hiện, từ tay phóng ra, Tô Tín cảm nhận một luồng khí cực mạnh từ thanh kiếm truyền đến, sinh ra một âm thanh chấn động, lần thứ hai ập đến, Kiếm Linh rên rĩ, oán khí tiêu tan, một tia Phật quang tỏa ra, khiến cho Kiếm Linh mạnh mẽ bị phong ấn vào bên trong thanh kiếm!
Chứng kiến một màn như vậy, Thích Đạo Huyền đang giao chiến với Tô Tín măt không biến sắc, nhưng những người khác lại cô cùng kinh hãi.
Chỉ có thanh kiếm do Tô Tín luyện thành binh khí, có thể nói binh khí và người có một mối quan hệ khắn khít, kết quả Thích Đạo Huyền dứt khoát cắt đứt phong ấn, thật giống như nhẹ nhàng nhấc hai ngón tay là có thể phế đị một cánh tay của người bình thường, thực lực như vậy ngoài dùng từ khủng bố, thì bọn họ thật sự không biết phải dùng từ gì để hình dung đươc.
Thanh kiếm bị phong ấn, Tô Tín trông giống như không bị tác động chút nào, trực tiếp thu thanh kiếm về phía sau, quanh thân thập nhị Huyền Âm kiếm xuất hiện, ngưng tụ thành Huyền Âm kiếm giáp đến.
Ngay lúc Huyền Âm kiếm ở chỗ Tô Tín ngưng tụ, Thích Đạo Huyền lần thứ ba đã đánh tới, hời hợt chỉ tay, không một chút để tâm đến sức mạnh vừa ngưng tụ, mãi đến lúc Tô Tín nổ tung, khiến Huyền Âm kiếm giáp trên người Tô Tín ầm ầm nổ tung!
Trong nháy mắt, cơ thể Tô Tín nhanh chóng ngã xuống, nhung ở thời điểm hắn ngã xuống Thập Nhị Huyền Âm kiếm ngưng tụ thành một chí âm chí tà trường kiếm, trực tiếp hướng về phía ngực Thích Đạo Huyền đâm tới.
Thích Đạo Huyền vung rộng lớn tăng bào lên, chỉ một chiêu đơn giản, nhưng giống như che lấp cả bầu trời vậy, đem Huyền Âm kiếm thu vào bên trong, nháy mắt tan rã.
Thích Đạo Huyền dừng một chút cau mày nói: “ Thật là một thanh kiếm hung hãn, chí âm chí tà, tràn ngập ác niệm, cũng không biết đến tột cùng ác khí này phát sinh từ đâu, Tô đại nhân, lão tăng khuyên ngươi ít sử dụng loại pháp khí này lại, bằng không tà niệm nhập vào cơ thể, hại người hại mình.”
Tô Tín nghe Thích Đạo Huyền nói xong không khỏi cười lạnh, thanh kiếm Thập Nhị Huyền Âm này cũng không phải do người tạo thành, mà do ác niệm bên trong trời đất ngưng tụ thành.
Huống hồ nếu hắn bị ảnh hưởng bởi chuyện luyện công, hắn tu luyện nhiều năm như vậy chẳng phải đều tu luyện tới cẩu trong bụng đi tới?
Hơn nữa đây không phải là cực hạn của Thập Nhị Huyền Âm kiếm, chẳng qua hiện tại Tô Tín bắt được ý kiếm, chứ không phải là kiếm pháp, hiện tại Tô Tín chỉ mới phá được một tầng của Thập Nhị Huyền Âm kiếm, nếu hắn có thể phá được các tầng còn lại của Thập Nhị Huyền Âm kiếm, thì đây mới thật sự là chí âm chí tà pháp.
Tạm thời rút lui, Tô Tín cũng không biết khó mà lui, hắn không biết tốt xâu, rõ ràng đã bị Thích Đạo Huyền áp chế, nhưng hắn vẫn điên cuồng xông lên, bắt đầu áp sát Thích Đạo Huyền.
Tô Tín vang danh giang hồ ngoại trừ kiếm pháp, chính là hắn cận chiến giết pháp.
Đấu chiến Kim Thân cộng thêm ba mươi sáu chiêu thức, sự kết hợp này làm cho thực lực cận chiến của Tô Tín so với Thiếu Lâm Tự có thể mạnh hơn.
Hơn nữa còn có Vạn Đạo Sâm La, Thánh tâm quyết bổ trợ, làm cho công lực cận chiến của Tô Tín nếu không nói là vô địch thiên hạ, thì ít nhất cũng là không có đối thủ.
Hiện tại đối mặt với Thích Đạo Huyền cũng thế, Tô Tín liền đem cảnh giới cao nhất của Kim Thân triển khai, thậm chí bùng nổ ra Lâm Cửu Pháp Tướng, hướng về phía Thích Đạo Huyền điên cuồng công kích.
Nhưng Thích Đạo Huyền mặt vẫn không biến sắc, miệng ông vẫn niệm phật, quanh thân ông bao bọc ánh hào quang mạnh mẽ, mặc Tô Tín có công kích như thế nào, quanh thân ông từ đầu tới cuối vẫn duy trì một tầng hào quang lóng lánh, đem mỗi đoàn tấn công của Tô Tín mười phần triệt tiêu hết chín phần, vô cùng ung dung đã hoá giải từng đợt tấn công của Tô Tín.
Tô Tín híp mắt lại, Thiên Tâm kiếp đã bị hắn triển khai đến cực hạn, trái tim Tô Tín bắt đầu điên cuồng nhảy lên.
Nhưng dù trái tim Tô Tín có đập điên cuồng đến đâu, thậm chí sắc mặt hắn có trắng bệt đi, trái lại Thích Đạo Huyền bên kia sắc mặt vẫn như vậy, quả thật tu vi của lão hoà thượng này đã vượt qua tưởng tượng của hắn, thậm chí khi so ra còn cao hơn hắn một bậc.
“ Bất Diệt Kim Thân!” Tô Tín nhàn nhạt phun ra bốn chữ này.
Bất Diệt Kim Thân có thể xem như một mặt khác của chiến đấu, nếu Kim Thân là dùng vũ lực, thì Bất Diệt Kim Thân tập trung vào phòng ngự.
Thích Đạo Huyền cười nói: “ Thế gian này không có gì chân chính gọi là bất diệt? Nó chỉ là một ý niệm mà thôi, ngươi nói nó là Bất Diệt Kim Thân thì nó là Bất Diệt Kim Thân, khi ngươi nói nó là thứ khác thì nó tự nhiên biến thành thứ khác.”
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục cùng ông tranh luận nữa, mà đem nguyên thần của mình triển khai đến cực hạn, hoá thành nguyên thần chi kiếm, hướng về phía Thích Đạo huyền mà đánh tới, tương tự hắn nhưng là lấy chỉ hoá kiếm, Huyết Sát Kiếm khí toả ra vô hạn lập tức đem toàn bộ Thích Đạo Huyền bao phủ, điên cuồng đánh phá.
Chương 2392 - Không chịu thiệt.
Không chịu thiệt.
Nửa khắc nghe qua rất nhanh, nhưng trên thực tế thì rất chậm, Tô Tín cùng Thích Đạo Huyền đã giao thủ hơn ngàn chiêu, nhưng tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, Tô Tín căn bản không phải là đối thủ của Thích Đạo Huyền, lần này căn bản là bị đối phương hoàn toàn áp chế.
Thậm chí nếu Thích Đạo Huyền phần lớn thời gian dùng chiêu thức phòng ngự, Tô Tín đã sớm bị ông đánh cho trọng thương thâm chí là chém giết.
Từ điểm này có thể nhìn ra được Thích Đạo Huyền không hổ danh là cao tăng, ông nói mình chỉ làm cho Tô Tín trọng thương, vậy nên tuyệt đối không làm tổn hại đến tính mạng của Tô Tín.
Mà trái lại Tô Tín ở nơi này, hắn nhưng là rát có vài phần quấn quít chặt lấy cảm giác, đem tất cả những vũ khí của mình ra hết, thật giống không muốn cho Thích Đạo Huyền ăn một ít thiệt thòi, chính mình thật đòi lại một điểm bộ mặt dáng dấp.
Mọi người ở đây không khỏi lắc đầu, Tô Tín trước nay ra tay thủ đoạn tàn nhẫn, nhưng làm việc rất đại khí, nhưng lần này Tô Tín lại cho bọn họ một luồng phóng khoáng cảm giác.
Mọi người ở đây chỉ có Lữ Phá Thiên ban đầu mang theo tia nghi hoặc, về sau hắn liền nhìn ra một điểm gì đó, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười vi diệu, chính vị sư đệ này của mình sẽ là người chịu thiệt.
Nửa khắc trôi qua Tô Tín cùng Thích Đạo Huyền giao đấu hơn nghìn chiêu, nhưng hắn một chút lợi thế cũng không chiếm được.
Mọi người ở Thiếu Lâm Tự đều thở phào ra một hơi, lần này bọn họ có thể an tâm rồi, Tô Tín này không uy hiếm được bọn họ.
Bất quá thời gian cũng đã sắp hết, Tô Tín vốn đã đê mê đến cực hạn nhưng cấp tốc đứng lên, hai cổ khí thế quanh người hắn xông lên đến tận trời, trông hệt như ma quỷ, thậm chí đã đạt tới cảnh giới rung chuyển trời đất, một âm một dương, thay đổi khó lường.
Tô Tín ở giữa không trung đột nhiên vươn tay ra, nhưng không, đây không phải là cánh tay của Tô Tín, mà đây là một thanh kiếm.
Tô Tín chập tay như kiếm, hắc bạch lưỡng đạo kiếm trở nên một mảng mông lung, ngưng tụ thành một, theo kiếm Tô Tín hạ xuống, tùy ý ra một chiêu thức kì bí.
Thích Đạo Huyền miệng niệm chú, vô số hoa sen từ người ông tỏa ra, nhưng những hoa sen này đều bị những nhát kiếm chém đi, những chiêu thức mạnh nhất của Tô Tín tung ra đều lần lượt tiêu tan rơi trên mặt đất.
“Ồ!”
Thích Đạo Huyền khẽ ồ một tiếng, ánh mắt lộ ra chút đăm chiêu.
Cái Tô Tín dùng bây giờ không phải là kiếm pháp, mà là kiếm đạo, bất kì chiêu thức nào cũng có ý nghĩa riêng của nó, chỉ có đến cuối cùng kiếm đạo mới là khởi nguồn cho tất cả những chiêu thức mạnh nhất.
Hơn nữa cỗ kiếm đạo làm cho người ta có một loại cảm giác không rõ ràng, thật giống tán tán loạn loạn, cũng không phát triển đến cực hạn.
Cả đám người nhìn Tô Tín ra tay bỗng nhiên sinh ra cảm giác khó chịu, hận không để Tô Tín hiện tại đem những kiếm khí tán tán loạn loạn kia gom lại ngưng tụ thành một luồng, đánh một kiếm, đó mới gọi là nhanh chóng kết thúc.
Nhưng Tô Tín lại không như họ mong muốn, tại thời điểm mấu chốt bỗng thu kiếm lại, lại đánh ra một quyền.
Một quyền này trông vô cùng cổ quái, quyền này trông vô cùng mờ ảo không thấy hình bóng, rõ ràng là một quyền có thể làm nứt trời đất, nhưng không biết vì sao, như thế nội liễm, trong lòng cảm giác khó chịu.
Hơn nữa thân hình Tô Tín không ngừng biến hóa, quyền chưởng chi trảo, các loại chiêu thức không ngừng biến hóa, mà bản thân Tô Tín cũng bắt đầu biến hóa kì dị.
Bên trong mắt trái của hắn ngưng tụ một tia sáng vạn cổ hào quang, ánh mắt sáng như sao.
Mà mắt phải hắn lại ngưng tụ thành một màu đen như vực sâu không thấy đáy, khiến người ta không rét mà run.
Thậm chí trong mắt một số võ giả, Tô Tín bây giờ thậm chí cũng không tính là người, thật giống như trong cơ thể hắn mang theo một ma thần kinh khủng!
Tất cả mọi người đang đợi Ma Thần tung ra một đòn kinh người, nhưng Tô Tín sau khi cùng Thích Đạo Huyền đánh đánh một quyền, những điểm kì lạ trên người đều biến mất, thân thể hắn lập tức lùi về sau.
Tô Tín cười to nhìn về phía Thích Đạo Huyền chắp tay nói: “Không hổ là Liên Hoa Thiền Viện cao tăng, quả nhiên thực lực đứng đầu thiên hạ, tại hạ hổ thẹn không bằng.
Trận chiến lần này ta thua, Thiếu Lâm tự ta tạm thời bỏ qua cho họ lần này, có điều ngày tháng còn dài, Thích Đạo Huyền đại sư ngươi có thể đình chiến một lần, nhưng không nhất định có lần thứ hai.”
Sau khi nói xong lời này, Tô Tín trực tiếp vung tay lên, Huyết Thần Giáo cùng ám vệ nhanh chóng tập trung lại, trực tiếp xoay người rời đi.
Lữ Phá Thiên nhìn Tô Tín với vẻ mặt cổ quái, cũng trực tiếp xoay người rời đi.
Lúc này mọi người ở đây có chút không hiểu được tình huống hiện tại, Tô Tín là có ý gì? Chuyện này liền như thế đầu voi đuôi chuột kết thúc? Bọ họ nghĩ thế nào cũng cảm giác có gì đó không đúng.
Lúc này Thích Đạo Huyền cũng đối với Huyền Minh và Huyền chân cười khổ nói: “Hai vị, các ngươi đúng là trêu vào một đối thủ ghê gớm, vị Tô đại nhân này quả thực không phải là người có thể chịu thiệt.”
Huyền Minh cùng Huyền Chân vẻ mặt nghi hoặc, Huyền Minh kinh ngạc nói: “Có chuyện gì không đúng sao? Tô Tín chẳng lẽ lại có quỷ kế?”
Chương 2393 - Không chịu thiệt. (2)
Không chịu thiệt. (2)
Thích Đạo Huyền cười khổ nói: “Quỷ kế đúng thật là không có, chẳng qua Tô Tín này vừa rồi đã lợi dụng ta để hắn tu luyện võ công.”
Xem dáng vẻ của hắn có lễ là hẳn đã tim ra được mở ra cảnh ngưỡng của Thần Kiêu, chỉ còn thiếu một bước đã có thể thành công, lão tăng lần này đã làm bàn đạp cho hắn.”
Thích Đạo Huyền chỉ là cười khổ, nhưng tâm tình cũng không có gì là tức giận.
Tô Tín đây là trắng trợn bày mưu, ngươi không nhìn ra chỉ có thể nói là mắt ngươi vụng về.
Chỉ có điều Huyền Minh cùng Huyền Chân sắc mặt lúc này có chút không dễ nhìn.
Một Chân võ cảnh Tô Tín đã kinh khủng như vậy, hiện tại nếu hắn thăng cấp lên Thần Kiều, thì sẽ đến mức nào?
Mà những người khác ở đây trong lòng thầm thán phục, nguyên do vì Tô Tín đã tính kế thật thâm.
Vừa rồi bọ họ còn tưởng rằng Tô Tín càn quấy, không nghĩ tới hắn đã tính toán sâu xa như thế.
Nếu như Tô Tín thật sự đột phá Thần Kiều, phỏng chừng trong giang hồ hắn sẽ là người trẻ tuổi nhất đạt được Thần Kiều.
Lần này bọn họ đến Thiếu Lâm Tự cũng không phải vô bổ, không chỉ nhìn thấy được lá bài tẩy của Thiếu Lâm Tự, bọn họ lại thấy được thực lực khủng bố của Tô Tín cùng tỉ mỉ xem được Liên Hoa Thiền Viện.
Những chuyện này đem gộp lại cũng đủ để chấn động toàn bộ giang hồ, những thế lực này cũng không lập tức rời khỏi Thiếu Lâm tự, trở lại báo cáo tin tức.
Huyền Minh không quản bọn họ, hắn chỉ mang theo vẻ ưu lo hướng về Thích Đạo Huyền hành lễ nói: “Đa tạ tiền bối đã ra tay giúp đỡ.”
Thích Đạo Huyền dường như nhìn ra sự lo lắng của Huyền Minh, ông cười nói: “Các ngươi cứ yên tâm, khoảng thời gian này ta còn tiếp tục ở lại giang hồ, có thể giúp các ngươi bảo vệ Thiếu Lâm Tự, chờ đến lúc ta rời đi, phỏng chừng phương trượng của các ngươi cũng sẽ trở lại.”
Nghe được Thích Đạo Huyền hứa, Huyền Minh thờ phào nhẹ nhõm, hắn không khỏi hỏi: “Tiền bối, không biết lần này Liên Hoa Thiền Viện tái xuất là vì lý do gì?
Thích Đạo Huyền thở dài một hơi nói: “Một trong số đó có một nguyên nhân là bởi vì ông lão này, cũng nên tìm kiếm một đệ tử kế thừa Liên Hoa Thiền Viện, đợi sau khi ta tìm được hắn, ta sẽ tiếp tục trở lại Liên Hoa Thiền Viện ở ẩn.
Về nguyên nhân khác, giang hồ đã đến thời loạn lac rồi, các ngươi hẳn là có thể cảm nhận được.
Mỗi khi gặp thời loạn lạc, nhất định có vô số người có giả tâm và anh hùng hào kiệt tranh nhau xuất hiện, các ngươi có thể một thế hệ võ giả, sinh ra bao nhiêu người tài? Trừ bỏ các võ đạo hưng thịnh ngoài kia, nó chỉ dựa vào vô số võ giả đổ máu thời loạn lạc mới xuất hiện.
Mà xem cảnh tượng hiện tại của giang hồ, nhưng làm như thế nào cũng không tính là thịnh thế.”
Huyền Minh lặng lẽ không nói, tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng đời này xác thực giang hồ sinh ra rất nhiều nhân vật kinh diễm, như Tô Tín, sự tồn tại mạnh kinh tiên như vậy.
Vốn Thiếu Lâm Tự bọn họ cũng có một nhân vật như vậy, là Huyền Đàm, dựa theo phát triển bình thường, Huyền Đàm kỳ thực căn bản có thể bảo vệ Thiếu Lâm Tự bọn họ ở thời điểm giang hồ loạn lạc này, kết quả là bị bọn họ mạnh mẽ bức cho rời đi rồi, hiện tại nhìn dáng vẻ của Thiếu Lâm Tự như vậy, có thể nói là tự đào hố chôn mình.
Huyền Minh bên này cũng không nghĩ quá nhiều, Thiếu Lâm Tự vừa gặp đại nạn, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Vì vậy Huyền Minh trực tiếp hướng tới Thích Đạo Huyền cung tay nói: “Tiền bối, nơi này không thích hợp để nói chuyện, mời vào bên trong Thiếu Lâm Tự.”
Thích Đạo Huyền gật đầu nói: “Ta sẽ không ở Thiếu Lâm Tự lâu, qua ít thời gian ta sẽ vào giang hồ, tìm kiếm đệ tử thích hợp.”
Huyền Minh mắt sáng ngời nói: “Tiền bối, bên trong Thiếu Lâm Tự ta có không ít đệ tử trẻ tuổi, ngài coi trọng người nào, cứ việc tùy ý chọn lựa.”
Huyền Minh nói như vậy đương nhiên lòng đã có cân nhắc.
Liên Hoa Thiền Viện đối với Thiếu Lâm Tự không có ác ý, hai bên hợp tác, tự nhiên cũng có thể đem mối quan hệ này giữ chặt một chút.
Nếu để cho đệ tử của Thiếu Lâm Tự trở thành truyền nhân của Liên Hoa Thiền Viện, đợi cho truyền nhân của Liên Hoa Thiền Viện trưởng thành, hắn coi như không phải là người của Thiếu Lâm Tự, nhưng cũng sẽ cho Thiếu Lâm Tự một ít hương hỏa.
Thích Đạo Huyền nhìn ra tâm tư của Huyền Minh, hắn không khỏi cười một tiếng nói: “Đệ tử của Thiếu Lâm Tự quả thật là xuất sắc, nhưng đáng tiếc không thích hợp với Liên Hoa Thiền Viện của ta.
Đệ tử của Thiếu Lâm Tự đã muốn đi tu hướng Phật, mà Liên Hoa Thiền Viện ta cũng hướng thiện, điểm ấy không thể tính là sai.
Các đời Liên Hoa Thiền Viện ta không cầu đệ tử có tư chất tốt, cũng không mong cầu tuổi tác của đệ tử, học không học được võ kỹ, chỉ yêu cầu đệ tử tâm tính phù hợp là được.
Thật giống như bần tăng không gia nhập Liên Hoa Thiền Viện thì kỳ thật ngày xưa vẫn là giữ một vị trí Huyện lệnh ở một địa phương nhỏ, tuổi tác cũng đã gần đến bốn mươi.”
Huyền Minh bị Thích Đạo Huyền âm thầm vạch trần tính toán của hắn, hắn không khỏi có chút xấu hổ, lập tức dẫn Thích Đạo Huyền tiến vào bên trong Thiếu Lâm Tự, bên ngoài trước tiên giao lại cho Huyền Chân lo liệu.
Chương 2394 - Bí mật của Lữ Phá Thiên.
Bí mật của Lữ Phá Thiên.
Lúc trước Tô Tín thả ra không ít tội nhân ở Hắc Ngục, những người này một nhóm bỏ bỏ trốn, còn có đám người ở Thiếu Lâm Tự chém giết, muốn báo thù.
Kết quả Thích Đạo Huyền bỗng nhiên đến, đem bọn họ nhốt lại vào trong ngục.
Đám người này mất đi cơ hội duy nhất chạy trốn, hơn nữa đứng dưới uy thế Chân Võ Cảnh ngay cả động tay động chân cũng không dám, hiện tại cục diện đã định, bọn họ càng không dám phản kháng, trực tiếp bị võ giả của Thiếu Lâm Tự một lần nữa nhốt vào trong Hắc Ngục, dám có hành động khác thường, Thiếu Lâm Tự võ giả thậm chí trực tiếp giết chết.
Mới vừa rồi thừa cơ hội Thiếu Lâm Tự đã giết không ít võ giả, trên tay bọn họ còn động máu tươi chưa kịp khô.
Nếu không có mệnh lệnh của Huyền Minh, bọn họ hận không thể đem tất cả các tội nhân này đều giết chết.
Đương nhiên lần này Tô Tín cho đám người Thiếu Lâm Tự này phiền phức không nhỏ, có một vài tội nhân ở trong Hắc Ngục giam giữ trốn ra ngoài, bọn họ tự nhiên không thể quản, vì lẽ đó còn muốn bọn họ phái người đem bắt chúng về.
Hơn nữa những võ giả của Thiếu Lâm Tự vì Tô Tín tổn thất không ít người, làm cho Thiếu Lâm Tự trong thương nguyên khí, thậm chí so với Phật đại chiến lúc trước còn tổn thất hơn.
Vào thời điểm Huyền Đàm ở Thiếu Lâm Tự mang người đi thu nhận tục gia đệ tử, từ những tục gia đệ tử này tuyển chọn ra không ít người có thiên phú phù hợp với yêu cầu của Thiếu Lâm Tự võ giả, lúc này Thiếu Lâm Tự mới có thể trong thời gian ngắn triệt để khôi phục nguyên khí, thậm chí so với ban đầu còn mạnh mẽ hơn.
Nhưng vấn đề hiện tại Huyền Đàm đều bởi vì Thiếu Lâm Tự bức cho rời đi rồi, bọn họ lại đi làm loại chuyện này chảng phải tương đương với việc tử đánh vào mặt của mình?
Vì lẽ đó hiện tại Thiếu Lâm Tự phải suy nghĩ thật tốt một phen, đến cùng nên làm sao để có thể nhanh chống khôi phục nguyên khí.
Thiếu Lâm Tự bên này rối loạn thành một mảnh, Tô Tín thế mà lại lưu loát mang người rời khỏi Thiếu Thất sơn.
Liên Hoa Thiền viện ra tay bất ngờ, lão hòa thượng Thích Đạo Huyền kia ra tay thật vô lý, Tô Tín tạm thời hết cách với đối phương rồi, coi như liều mạng mà đánh cũng không lại.
Chỉ có điều thật vất vả mới đánh chém tới Thiếu Lâm Tự, Tô Tín cũng coi như không đi một chuyến uổng công, hắn lần này đến Thiếu Lâm Tự lần này giết được không ít võ giả, xem như là cầm về một món lời.
Mà cuối cùng hắn cùng Thích Đạo Huyền giao đấu một hồi, cũng xác thực là muốn mượn sức mạnh của ông ta để thử luyện Thân Vũ đạo, điểm ấy có thể nói đó là niềm vui bất ngờ rồi.
Tô Tín đã tìm ra được cách mở cảnh ngưỡng Thần Kiêu rồi, chỉ thiếu một bước là có thể vượt qua.
Về sau lúc này cho dù Địa Tàng Vương có thể trợ giúp Tô Tín, bởi vì Tô Tín cách Địa Tạng Vương tuy rằng lớn, nhưng ít nhất vẫn có thể miễn cưỡng tìm thấy, đơn giản mà nói chính là Địa Tạng Vương, thậm chí Lý Bá Dương ở cấp bậc kia đều không thể mang đến cho Tô Tín đủ áp lực.
Mà hiện tại thực lực của Thích Đạo Huyền cao thâm khó lường nhưng lại vừa vặn có thể đem lại đầy đủ áp lực cho Tô Tín, hơn nữa hắn cũng không có ý định giết Tô Tín, quả thật chính là một tảng đá mài dao hoàn mỹ, có thể để cho Tô Tín tôi luyện võ đạo đến trạng thái hoàn mỹ, để năng lực của hắn gần viên mãn, làm cho hắn leo lên được cảnh giới Thần Kiều!
Nếu như nói Tô Tín đối với cấp Thần Kiêu chỉ thiếu một bước, vậy bây giờ cũng chỉ là thời gian bế quan, tóm lại mà nói lần đi Thiếu Lâm Tự này Tô Tín coi như là không lỗ vốn.
Lúc này Lý Phôi mang Giang Thần tới hỏi: “Đại nhân, xử lý hắn như thế nào?”
Giang Thần một mặt lấy lòng Tô Tín, hắn cảm giác lần hành động này của hắn hẳn là không sai, hẳn là hắn có thể được khen thưởng.
Tuy rằng hắn đắc tội với Thiếu Lâm Tự rồi, Tô Tín đã đạt tới cấp bậc này đi theo hắn, vậy cũng là một chuyện không tồi.
Nhưng ai thản nhiên liếc nhìn hắn mà nói: “Giết đi.”
Giang Thần nghe vậy nhất thời sững sờ, hắn vội vã hét lớn: “Tại sao muốn giết ta! Tô đại nhân, lần này ta thật sự là không hai lòng, những thứ bên trong Thiếu Lâm Tự chỉ cần ta biết, ta đã nói hết rồi!
Sau đó Giang Thần giống như bình thường phản ứng lại, hắn vội vàng nói: “Lẽ nào Tô đại nhân cho rằng ta phản bội Thiếu Lâm Tự, lo lắng ta phản bộ ngươi đây mới thật sự là oan uổng! Ta phản bội Thiếu Lâm Tự, đó là bởi vì Thiếu Lâm Tự trước đó phụ ta!”
Tô Tín hời hợt nói: “Một võ giả Hóa Thần cảnh phản bội ta không quan tâm tâm tính của ngươi như nào, nhưng ta không thu nạp thủ hạ rác rưởi và ngớ ngẩn. Lúc trước ở bên trong Thiếu Lâm Tự, ngươi thiếu chút nữa đã trở thành đệ tử chính thức, kết quả đến nửa người dưới của chình mình ngươi cũng không quản được, đi trêu chọc Tạ quận Vương thị nữ đệ tử, quả thật là tự tay hủy đi tương lai. Hơn nữa ngươi đúng là có thiên phú, nhưng ngươi rời Thiếu Lâm Tự chính là muốn hóa thần, kết quả qua mấy mươi năm rồi, người vẫn chỉ là hóa thần, điều này cũng đủ chứng minh ngươi là phế vật rồi, không có Thiếu Lâm Tự giám sát dạy dỗ, qua mấy chục năm cũng không có tiến bộ.
Chương 2395 - Bí mật của Lữ Phá Thiên (2)
Bí mật của Lữ Phá Thiên (2)
Tại thời khắc mấu chốt thấy lợi tối mắt, hơn nữa võ công bên người còn mất không thời gian rác rưởi, ta dùng ngươi làm gì.”
Giang Thần nghe vậy nhất thời sợ đến toàn thân run rẩy, hắn cho rằng theo Thiếu Lâm Tự rất khó, còn phải tuân thủ nhiều quy tắc, còn theo ma đạo là Tô Tín sẽ đơn giản hơn nhiều.
Nhưng đâu ai biết bây giờ muốn làm người xấu cũng không dễ dàng như vậy, yêu cầu so với Thiếu Lâm Tự còn nhiều hơn.
Giang Thần vội vã xin tha: “Vậy xin Tô đại nhân tha cho ta một con đường sống, tại hạ không ôm chí lớn, chỉ muốn tìm về một địa phương nhỏ thuận tiện sống đến cuối đời.”
Tô Tín híp mắt nhìn Giang Thần nói: “Đã trễ, vừa rồi thừa dịp Thiếu Lâm Tự rối loạn ngươi thừa cơ bỏ trốn, ta cũng lười tìm ngươi, nhưng hiện tại ngươi biết không ít bí mật của ta, ngươi cho là ta sẽ dễ dàng để ngươi rời đi vậy sao.”
Tô Tín trực tiếp vung tay lên, Lý Phôi vung ra một kiếm, chân khí màu đen toả ra, trong nháy mắt liền đem tứ chi của Giang Thần xóa bỏ.
Một bên Lữ Phá Thiên cảm thán: “Vẫn là sư đệ ra tay quả quyết, lúc trước sư huynh ta cho là ngươi chiụ thiệt thòi, chỉ cần có thực lực, chiêu thức ngớ ngẩn gì, kết quả bị đám ngu ngốc này lừa thảm rồi.”
Tô Tín cười cười, để những người khác đi trước, còn hắn thì cùng Lữ Phá Thiên triển khai khinh công mà đi, rồi hướng Lữ Phá Thiên nói: “Lữ sư huynh, nếu hiện tại chúng ta đã là sư huynh đệ rồi, có một số việc ngươi cũng nên nói với ta một chút phải không.”
Lữ Phá Thiên vẻ mặt kinh ngạc nói: “Sư đệ, lòng ta đối với ngươi tốt xấu thế nào không lẽ ngươi còn không biết sao ta và ngươi bây giờ đã đạp chung thuyền, sư huynh ngươi trên giang hồ danh tiếng như thế nào đều đã nghe nói qua rồi, giờ đã triệt để trở thành ma đầu, nói không chừng một ngày nào đó chính đạo sẽ liên thủ mà sát phạt ta.
Mà sư đệ lần này ngươi đánh phá Thiếu Lâm Tự, danh tiếng trên giang hồ của ngươi cũng không tốt lắm, ngược lại thanh danh của hai huynh đệ chúng ta chỉ bị bôi đen hoàn toàn, vào lúc này chúng ta phải cùng nhau liên thủ mới đúng, không nên cùng nhau nghi kị.”
Tô Tín nhàn nhạt nói: “Ta không nghi kỵ cái này, huống hồ xưa nay ta cũng chưa từng nghi kỵ chuyện ấy, chỉ có điều sư huynh, ngươi khi đó bị Thiếu Lâm Tự nhốt thời gian dài như vậy, thậm chí Thiếu Lâm tự thỉnh thoảng làm cho ngươi sống dở chết dở rồi lại kéo dài tính mạng cho nguơi, chỉ lo ngươi bị chết đói, Thiếu Lâm Tự đến cuối cùng là muốn cái gì từ trên người nguơi.
Tuy rằng đám hoà thượng bên Thiếu Lâm Tự có chút không bình thường, nhưng bọn họ không phải ngu ngốc, nhân vật nguy hiểm như ngươi, giữ lại bên người giống như mìn nổ chậm.”
Tô Tín tự nhận mình là sư đệ của Lữ Phá Thiên, hắn đối với những hành vi của Lữ Phá Thiên không hoài nghi.
Bỏ qua những chuyện bị lừa lúc ban đầu, lần này Lữ Phá Thiên thật sự đã tìm được môt bằng hữu đáng tin cậy.
Huống hồ hắn không sợ Tô Tín có tâm tư với mình, bởi vì Lữ Phá Thiên hiện tại thực lực chỉ đạt Chân Vũ.
Cho dù Lữ Phá Thiên mang trên người Huyết Ma kinh có thể nhanh chống khôi phục năng lực, nhưng muốn từ Chân Vũ khôi phục lại Thần Kiều, chỉ sợ là trong quảng thời gian ngắn khó mà làm nổi.
Nhưng Tô Tín không lâu sau có thể đột phá Thần Kiều rồi, so với Lữ Phá Thiên khôi phục còn nhanh hơn, có ác chủ bài là sức mạnh, Tô Tín không có gì phải sợ.
Chỉ có điều Thiếu Lâm Tự lúc trước làm ra nhiều chuyện khiến người khác hoài nghi, Lữ Phá Thiên trong tay tuyệt đối là có thứ gì đó khiến Thiếu Lâm Tự chú ý, người của Thiếu Lâm Tự thà rặng mạo hiểm giữ lại hắn bên người.
Nhìn ánh mắt Tô Tín bình tĩnh , Lữ Phá Thiên cười khổ nói: “Sư đệ, lúc ánh mắt ngươi như thế này điều không có chuyện gì tốt đẹp.”
Tô Tín thản nhiên nói: “Dù sao như vậy cũng tốt hơn là mơ hồ.”
Lữ Phá Thiên lắc đầu nói: “Kỳ thực đám người Thiếu Lâm Tự ngu ngốc kia không lý do giết ta rất đơn giản, bọ họ chỉ là muốn biết trên người ta có tin tức gì mà thôi.”
Tô Tín nhíu mày nói: “Tin tức gì”
Có thể làm cho Thiếu Lâm Tự giữ lại loại ma đầu như Lữ Phá Thiên không mà không giết phải tra cho bằng được tin tức, có thể thấy được đến cuối cùng là có chuyện bí ẩn.
Lữ Phá Thiên buông tay nói: “Bọn họ muốn biết xưa nay Đại Ma Tôn đến cuối cùng có chết hay chưa.”
Tô Tín trong mắt lộ ra một thần sắc khác thường nói: “Đại Thiên Ma Tôn lẽ nào chưa chết.”
Tin tức này nếu bị người ngoài nghe được, bấy nhiêu đó đã đủ làm chấn động toàn bộ gian hồ.
Thông Thiên cảnh cường giả có thể sống bao lâu không một ai có thể biết, nhưng đã qua vạn năm rồi, làm sao có thể không chết được.
Quan trọng nhất chính là Đại Thiên Ma Tôn cũng không biết có phải chết già không, mà là bị Nhân Hoàng chém chết, chuyện ấy tại nơi đó có lưu lại chứng cứ.
Đại Thiên Ma Tôn binh khí bây giờ ngay khi Thiên Ma cung chiến điện chủ Ma điện "Xích nguyệt Ma tôn" Diệp Trường Ca trong tay.
Truyền thừa của hắn cũng là bị Cửu Ngục Tà Ma trực tiếp đứt đoạn.
Chương 2396 - Khắp nơi phản ứng
Khắp nơi phản ứng
Thậm chí ý chí kia lưu lại đã hoá Linh Yêu, đã biến thành Lãnh Vô Ma, cũng đã như vậy, Đại Thiên Ma Tôn làm sao có khả năng bất tử.
Lữ Phá Thiên cười nhạt nói: “Ta làm sao biết được Đại Thiên Ma Tôn đến tột cùng Đại Thiên Ma Tôn chết hay chưa nếu là bất tử, hiện tại trên giang hồ có thể tồn tại những cái kia cái gì mà môn phái chính đạo.
Chỉ có điều lúc trước cái chết của Đại Thiên Ma Tôn có chút kì quái mà thôi, những chuyện này đúng lúc đúng lúc ta biết được mà thôi, có lẽ vì người của Thiếu Lâm Tự thuận tiện biết được là ta biết được tin tức, muốn để ta đem toàn bộ chuyện nói ra.
Nhưng mà nói thật! Lão tử thật sự không biết Đại Thiên Ma Tôn chết hay chưa, ta còn có lời nào mà nói thật.
Sau đó ta liền nói thắn đã chết rồi, người của Thiếu Lâm Tự không tin, ta nói Đại Thiên Ma Tôn còn sống, bọn họ còn hỏi ta người đang ở đâu, Đại Thiên Ma Tôn làm sao có thể sống đến bây giờ, nhưng làm sao lão tử biết được những chuyện này.”
Nói điểm này Lữ Phá Thiên vẻ mặt muộn phiền, nhóm những con lừa trọ đầu Thiếu Lâm Tự này quả thực đến cùng là cố chấp như vậy, hắn đều không biết mình đã nói những gì rồi, nếu hắn nói không biết, đám người này vẫn là kiên nhẫn hỏi câu đó.
Tô Tín nghi ngờ nói: “Chuyện này ban đầu tột cùng có điểm nào kỳ hoặc.”
Lữ Phá Thiên nói: “Ngày xưa chuyện của Đại Thiên ma Tôn ngươi có thể đã nghe qua, trước lúc hắn đi ám sát Nhân Hoàng có giao lại cho đệ tử mình một đồ vật, đồng thời nói hắn cố găn sđem nó bảo quản, nguời đệ tử kia chính là người dạy ta Huyêt Ma giáo, hắn lúc trước chính là thừa hưởng Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp.
Đồ vật kia tồn tại giống như là Xá Lợi Tử, chỉ có điều là một màu đen kịt, nhưng không một chút nào cũng không cảm giác tồn tại ma khí.
Đại Thiên Ma Tôn chết rồi, ma đạo một mạch dưới trướng Nhân Hoàng cùng với Phật Đạo thế lực xoắn giết, sụp đổ, người dạy ta Huyết Ma cũng bị người truy đuổi vô cùng chật vật.
Lúc này hắn muốn nhìn thử xem vật Đại Thiên Ma Tôn lưu lại vật kia đến cùng có lợi ích gì, nhưng đợi sau khi hắn mở được hộp bảo tồn đồ vật kia, vật kia đã không cánh mà bay rồi, vô cùng quỷ dị.
Ta Huyết Ma giáo thuỷ tổ nhưng cũng là thần kiều cảnh tồn tại, vứt bừa một chuyện như vậy không phải là hắn không thể làm được, kết quả đồ vật vẫn không có, hoặc nói là đã biến mất.
Chuyện này đã ghi chép ở một phần bí điển Huyết Ma giáo, lúc trước kia khi Ma Giáo Thuỷ Tổ chết cũng truyền thừa liểng kiểng, sau đó Huyết Ma giáo vẫn luôn không nóng không lạnh, mãi đến lúc ta chạy khắp cả giang hồ, lúc này mới một lần nữa đem Huyết Ma giáo truyền lại thu nạp, đem Huyết Ma giao phát triển đến loại trình độ đó, tin tức này cũng là bị ta phát hiện.
Lời nói của Lữ Phá Thiên làm cho Tô Tín rơi vào trầm tư, chuyện này quả thật rất quái dị, Thần Kiều cường giả đâu phải thứ có thể vứt lung tung.
Nhưng nếu không phải đã mất, vậy đồ vật khi xưa Đại Thiên Ma Tôn để lại chạy đi đâu rổi.
Cũng không biết có phải lúc trước Đại Thiên Ma Tôn đắc tội tương đối nhiều người, ma đạo trên giang hồ một mạch muốn thoát thân là một điều khó khăn.
Chỉ mới là Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp nhỏ vào máu để sống lại cũng đã có thể làm cho nhiều người gọi là thần dị rồi, chớ nói gì là ma đạo thủy tổ cuối cùng do Đại Thiên Ma Tôn bí mật để lại.
Cho nên ở Thông Thiên cảnh nếu đặt chuyện này trên người kẻ khác, mọi người sẽ không hoài nghi gì, nhưng đặt trên người Đại Thiên Ma Tôn khó tránh khỏi làm người khác trong lòng không đặt nghi vấn.
Tô Tín hỏi Lữ Phá Thiên: “Vậy ngươi ngày xưa không nghĩ tới muốn tìm manh mối về chuyện này sau.”
Lữ Phá Thiên lắc đầu nói: “Ta ngược lại đã từng có loại ý nghĩ này, nhưng bất quá không làm, lúc trước ta có chút không thể kiểm soát được Huyết Ma giáo, vào lúc đó ta đều bận rộn sắp xếp chuyện của Huyết Ma Giáo, những thứ khác đương nhiên phải tự nhiên bỏ xuống.
Kỳ thực chuyện này cũng không cần thiết phải theo đuổi tới cùng, ta chưa tới Thông Thiên, cũng không biết đạt Thông Thiên cảnh tột cùng mạnh đến mức nào, có bao nhiêu thủ đoạn, cho nên hiện tại không nghiên cứu được gì, còn không bằng thuận theo tự nhiên.
Thiếu Lâm Tự cái đám lừa trọc đầu đó khi biết chuyện này nóng lòng lo lắng sợ Đại Thiên Ma Tôn chưa chết, Thiếu Lâm Tự bọn họ sẽ gặp tai ương mà thôi.”
Sau khi biết đáp án Tô Tín cũng không hỏi nhiều, bất quá hiện tại ngày càng cảm giác đoạn lịch sử thượng cổ kia có chút không đơn giản.
Từ miệng những người trong tiên vực kia Tô Tín đã biết được, lúc trước là Nhân Hoàng mang theo bọn họ tiến vào tiên vực, nhưng khi đó vì sao chỉ có Nhân Hoàng tiến vào Thông Thiên cảnh, những người khác đều chưa tiến vào.
Tuy rằng ở trong tiên vực cũng không có thần tiên, nhưng thiên địa nguyên lực trong đó cũng đã vượt xa trần gian, tu luyện Thông Thiên cảnh ở tiên vực là một nơi cực tốt.
Nhưng trái lại kết quả lúc trước Nhân Hoàng đứng trước Thông Thiên cảnh đều chết, phía bên này những người đi theo Nhân Hoàng cũng lựa chọn không tiến vào Thông Thiên cảnh.
Chương 2397 - Khắp nơi phản ứng (2)
Khắp nơi phản ứng (2)
Điển hình nhất chính là hai người Đạo Tổ và Phật Đà.
Lúc trước hai người kia đều đứng bên phía Nhân Hoàng, đến khi Nhân Hoàng thăng thiên, một đời hoàng triều sụp đổ, bọn họ chẳng những không ngăn cản, trái lại còn chính mình trước tiên đánh một trận.
Sau đó Vũ Tổ ra đời, không kiêng dè gì thu nhận đệ tử, hữu giáo vô loại, ảnh hưởng đến Đạo môn cùng Phật tông, vì lẽ đó bên từ đối thủ lại liên thủ lại cùng nhau liên thủ tiêu diệt Vũ Tổ.
Nhưng những chuyện sau đó liền như không có gì.
Đạo Tổ cùng Phật Đà người này đến cuối cùng mà nói vẫn là tuổi thọ tiêu hao hết, điểm ấy thế nhưng không ai biết, ngay cả Thiếu Lâm Tự cùng Tạo Hóa Đạo môn bọn họ cũng không biết đến cuối cùng sư tổ của mình chạy đi đâu rồi, thậm chí ngay cả một chút tin tức bọn họ cũng không để lại.
Cho nên đối với đoạn lịch sử tời kì thượng cổ kia, Tô Tín vẫn luôn có cảm giác khá là hỗn loạn, hơn nữa những người bên cạnh hắn cũng cách nào lý giải được cho hắn.
Ly Nhân người ở bên cạnh Nhân Hoàng lúc chưa thăng thiên cũng đã bị giam cầm rồi, huống hồ nàng thuộc yêu tộc, đối với những bí ẩn kia của Nhân tộc nàng đương nhiên không thể biết rõ ràng như vậy.
Mà Lãnh Vô Ma chỉ là Yêu linh, hắn có thể kế thừa công pháp Đại Thiên Ma Tôn, nhưng cũng không cách nào kế thừa tư tưởng của Đại Thiên Ma Tôn, vì lẽ đó Đại Thiên Ma Tôn lúc trước đến cuối cùng đã biến thành bộ dạng như thế nào, hắn cũng không biết.
Chuyện này sau khi tạm thời buông xuống, Tô Tín liền mang theo người rồi trở lại Tây Bắc, bắt đầu bế quan xung kích Thần Kiều.
Lần này bế quan Tô Tín nắm đến chín mươi chín phần trăm thăng cấp Thần Kiều.
Còn có Lữ Phá Thiên cũng là mượn Tô Tín một vùng bắt đầu bế quan.
Hắn lúc trước bị phong ấn tu vi, toàn bộ đều dựa vào khí huyết của bản thân mà kéo dài tuổi thọ, hiện tại đột nhiên khôi phục lại Chân Vũ cảnh liền không chịu được, cần phải mau chóng hồi phục, bằng không hắn hấp thụ thêm khí huyết chỉ sợ chống chịu không nổi đem mình căng nứt.
Ngay khi Tô Tín bên này bắt đầu bế quan, đi Thiếu Lâm Tự một chuyến cũng chính là muốn đem chuyện này thông báo ra bên ngoài.
Phật môn là người đứng đầu Thiếu Lâm Tự, qua nhiều năm như vậy, có được mấy người có thể đánh phá tới Thiếu Lâm Tự.
Mặc dù nói đến cùng Tô Tín thất bại, nhưng ít nhất hắn cũng thật sự là công phá phòng ngự Thiếu Lâm Tự, thậm chí nếu cuối cùng bỗng nhiên Thích Đạo Huyền có Liên Hoa Thiền Viện nhúng tay vào, Tô Tín thật sự là có khả năng đã đem Thiếu Lâm Tự triệt để tiêu diệt, tuy rằng đến cuối cùng cũng đã đổi lại được một cơ hội lớn.
Bắt đầu từ thời khắc này, Tô Tín coi như chân chính có thể ngang hàng với Phật Đạo tông môn, trên giang hồ đã xem như là người đứng đầu.
Đương nhiên đối với những người khác mà nói, đừng thấy Thiếu Lâm Tự hiện tại xui xẻo, nhưng lấy nguồn gốc của Thiếu Lâm Tự ra thì bọn họ không đủ tư cách mà so sánh.
Tô Tín nếu không có thực lực mà muốn đấu với Thiếu Lâm Tự, như vậy vốn là đang tự mình tìm đường chết mà thôi.
Kỳ thực thứ đặc sắc nhất bên trong chuyện này chính là Liên Hoa Thiền Viện của Thích Đạo Huyền.
Liên Hoa Thiền Viện là một mạch đơn truyền, mấy trăm năm không xuất hiện trong giang hồ, kết quả bây giờ xuất hiện trên giang hồ liền khiến cho mọi người kinh ngạc một trận.
Vị này đúng là thực lực vô cùng khủng bố, thậm chí có thể nói muốn vượt xa đám người Lý Bá Dương khi xưa.
Ngày trước Lý Bá Dương được coi là đệ nhất thiên hạ, điểm này giang hồ đều công nhận, cho dù là cả bọn người Thiên Đế cũng không phản bác.
Hơn nữa hiện tại Thích Đạo Huyền vừa xuất hiện ngay lập tức đã được gọi là tân thiên hạ đệ nhất, trên giang hồ Chí Cường giả, thậm chí gọi người này là "Thần Tăng", đệ nhất thiên hạ "Thần Tăng" Thích Đạo Huyền.
Tuy rằng lần này Thiếu Lâm Tự thất bại thảm hại, nhưng vị Phật tông đệ nhất thiên hạ này xuất hiện lại giúp cho toàn bộ Phật tông này cứu vãn không ít mặt mũi.
Mà lúc này ở bên trong Tạo Hóa Đạo Môn, Trương Bá Đoan đứng khoanh tay, nghe đệ tử Tạo Hóa Môn báo cáo chuyện của Thiếu Lâm Tự cùng những chuyện gần đây của giang hồ.
Chờ đến sau khi người đệ tử này nói xong, Trương Bá Đoan trược tiếp vung tay lên nói: “Người lui xuống trước đi.”
Tên đệ tử gật đầu, lập tức rời đi.
Nhìn tượng thần Đạo Tổ bên trong tòa đại điện kia, Trương Bá Đoan bỗng nhiên thở dài.
Sau khi Lý Bá Dương luyện hóa để lại cho hắn ngôi sao kia, Trương Bá Đoan cũng đã thăng cấp trở thành Chân Vũ rồi.
Hơn nữa sau khi cùng Thiếu Lâm Tự tính toán như thế, Trương Bá Đoan cũng không ngay lập tức đem tin tức này truyền ra bên ngoài, mà lựa chọn điệu thấp làm việc, tiếp tục chọn phong sơn.
Vào những thời điểm khác chỉ cần tồn tại một tên Chân Vũ cảnh đã có thể trấn áp người đứng đầu của một môn phái, nhưng đặt vào hiện tại lại còn thiếu rất nhiều.
Tô Tín cùng Thiếu Lâm Tự vẫn luôn theo dõi chuyện của Trương Bá Đoan, từ lúc vừa bắt đầu Trương Bá Đoan đã có hai lựa chọn, một là liên kết với Thiếu Lâm Tự chống lại Tô Tín, tạm thời bỏ xuống thù xưa, trước tiên đem mối uy hiếp là Tô Tín giải quyết.
Chương 2398 - Khắp nơi phản ứng (3)
Khắp nơi phản ứng (3)
Hai là đứng trong tối thêm dầu vào lửa, trước hết để cho Tô Tín tiêu diệt Thiếu Lâm Tự, sau đó Tạo Hóa Đạo Môn sẽ liên hệ Long Hổ Đạo môn Lục Huyền Phong, Phương Tiên Đạo môn Chung Xử Huyền, ba nhà liên thủ, tập hợp lực lượng các môn phái lại chém giết Tô Tín, nhất cử lưỡng tiện.
Chỉ tiếc đến cuối cùng Trương Bá Đoan lại tập hợp không đủ, mà là lựa chọn bảo thủ nhất sống chết mặc bây.
Lựa chọn thứ nhất, một là Trương Bá Đoan sợ uy thế Thiếu Lâm Tự vượt trên Tạo Hóa Đạo Môn, hơn nữa Tạo Hóa Đạo Môn cùng Thiếu Lâm Tự căm thù nhiều năm như vậy, hai bên hầu như đều đã không đội trời chung, hiện tại nếu hắn ra lệnh để Tạo Hóa Đạo môn cùng Thiếu Lâm Tự liên thủ, phỏng chừng đệ tử bên trong Tạo Hóa Đạo môn hơn một nữa đều phản đối.
Đương nhiên guyên nhân cũng bởi vì bản thân Trương Bá Đoan không đủ danh vọng, nếu như là Lý Bá Dương ở đây, những đệ tử ở Tạo Hóa Đạo Môn có bất mãn cũng chỉ có thể thi hành mệnh lệnh.
Mà lựa chọn thứ hai, biến cố quá lớn, ai biết Tô Tín có thể trăm phần trăm tiêu diệt được Thiếu Lâm Tự không, mà diệt Thiếu Lâm Tự thì còn sót lại được mấy phần công lực.
Nếu như Tô Tín còn lại quá nhiều công lực, vậy không phải bọn họ ném đá xuống giếng sao, mà là biến thành liều mạng rồi.
Tô Tín có thể điên cuồng không suy xét mọi thứ mà tấn công Thiếu Lâm Tự, không thèm quan tâm người của Tiên vực sắp hạ giới tạo nên ảnh hưởng, nhưng Trương Bá Đoan hắn không thể không để tâm.
Cho nên cứ như vậy, Trương Bá Đoan cũng chỉ có thể lựa chọn sống chết mặc bây, cuối cùng cái gì cũng không thành.
Đương nhiên cái này cũng không thể nói Trương Bá Đoan làm việc do dự, chỉ có thể nói là do Lý Bá Dương trông coi Tạo Hóa Đạo môn quá lâu, mãi cho đến hiện tại hắn vừa rời đi, những người khác đều có chút không biết làm sao.
Huống hồ bây giờ đang là thời kì giang hồ loạn lạc, mỗi một bước của Tạo Hóa Đạo môn đều ảnh hưởng đến tương lai hưng suy vong tồn, những chuyện như thế này không thể không phòng.
Đúng lúc này, một tên đệ tử Tạo Hóa Đạo Môn gõ cửa đi vào nói: “Chưởng môn, có một quái nhân đưa tới một tấm bái thiếp rồi rời đi.”
Trương Bá Đoan chau mài nói: “Quái nhân? Quái nhân gì?”
Tên đệ tử kia suy nghĩ một chút, bỗng nhiên ngờ vực nói: “Đệ tử không nhớ ra được dung mạo của hắn.”
Trương Bá Đoan mở bái thiếp, bên trên chỉ có một chữ "Đạo".
Chữ "Đạo" này vô cùng mơ hồ, trong đó dường như ẩn chứa vô số sức mạnh của trời đất ngưng tụ thành bao hàm bên trong chữ Đạo này.
Viết xuống được chữ như thế này người này hẳn là tu vi không tầm thường thậm chí đã hơn sư phụ hắn là Lý Bá Dương rồi.
Mà trong bái thiếp cuối cùng chỉ viết một chữ, muốn cùng Trương Bá Đoan gặp mặt, thậm chí ngay cả tên cũng không để lại.
Chỉ có điều khi nhìn thấy chữ ‘"Đạo" này rồi, cho dù đối phương không để lại tên tuổi Trương Bá Đoan cũng có thể đoán ra được là ai rồi.
“Được rồi, ngươi tạm thời lui ra trước đi.” Trương Bá Đoan phân phó nói.
Chờ đến khi tên đệ tử Tạo Hóa Đạo môn rời đi, Trương Bá Đoan cũng yên lặng rời khỏi Tạo Hóa Đạo môn.
Lúc này ở trên đỉnh núi có một võ giả đang đợi, trên người hắn mặc một bộ thân đạo bào màu tím, đầu đội mão, tướng mạo nho nhã, nhưng tự thân hắn khí thế nội liễm, nhìn kỹ, thậm chí có thể nhìn thấy từng sợi đạo bao bồng bềnh quấn quanh thân trên người hắn, những thứ quấn quanh người hắn không phải tự thân hắn sinh ra, nhưng những sức mạnh này là do trời đất ngưng tụ thành, không tự chủ được mà tràn vào người hắn.
Người này năng lực đã đạt đến mức độ hoàn hảo rồi, ngưng tụ thành đại chân lý, thậm chí đã có thể đạt đến trình độ có thể so sánh với Lý Bá Dương rồi.
Người này là vực chủ ở trong Huyền Thiên vực Thập Nhị Tiên vực, "Tử Phủ Đạo Quân" Triệu Cửu Lăng!
Triệu Cửu Lăng nhìn thấy Trương Bá Đoan đến đây, hắn không nhịn được liền cười và nói: "Trương chưởng giáo, lúc trước ta hẹn ngươi mấy lần ở Huyền Thiên Vực, kết quả là ngươi từ chối không gặp, lần này ngươi bằng lòng tới gặp ta, e là đã cảm thấy được Tạo Hóa Đạo Môn sắp đối mặt với mối nguy "
Trương Bá Đoan hừ một tiếng rồi nói: "Tạo Hóa Đạo Môn của ta có khủng hoảng gì chứ? Chỉ có điều, sư huynh của ta không có ở đó, cho nên ta tạm thời ngủ đông mà thôi."
Triệu Cửu Lăng lắc lắc đầu nói: "Trương chưởng giáo, nói một cách công bằng đi, nếu ngươi nói như ngươi vậy thì không đúng rồi, hiện tại khủng hoảng mà các ngươi đối mặt trong Tạo Hóa Đạo Môn đều có thể nhìn thấy rõ ràng ngay cả người ngoại vực.
Vị sư huynh kia của ngươi, đệ nhất thiên hạ Lý Bá Dương ta cũng chưa hề giao thủ, nếu như hắn đã có thể đứng đầu ở giới giang hồ, điều này hoàn toàn có thể chứng minh được thực lực của hắn.
Chỉ có điều hơi tiếc, thực lực của Lý Bá Dương quá mạnh, mạnh đến mức hắn có thể lấy sức lực của mình trấn áp toàn bộ Tạo Hóa Đạo Môn, khiến cho các đệ tử của hắn ở Tạo Hóa Đạo Môn đã bắt đầu lười biếng.
Chương 2399 - Dã tâm
Dã tâm
Võ đạo cả chặng đường thuận buồm xuôi gió nhưng trái lại là không tốt, Thiếu Lâm Tự bị Tạo Hóa Đạo Môn các người trấn áp nhiều năm như vậy, kết quả là đã xuất hiện một số võ giả tài giỏi xuất chúng, trái lại các người ở Tạo Hóa Đạo Môn thì sao? Võ giả đời này có thể tranh đấu cùng Thiếu Lâm Tự, nhưng võ giả đời kế tiếp, ta có thể nói là kém xa nhiều so với Thiếu Lâm Tự."
Trương Bá Đoan sắc mặt u buồn, hắn cũng không phản bác lại bất cứ điều gì, bởi vì những gì Triệu Cửu Lăng nói đều là sự thật.
Thực ra lúc đầu Lý Bá Dương cũng đã cảm giác được Tạo Hóa Đạo Môn của bọn họ lâm vào khủng hoảng rồi, chỉ có điều là hắn chưa bao giờ nói ra mà thôi
Chuyện như vậy không thể giải quyết trong một sớm một chiều, chỉ có điều Lý Bá Dương chưa kịp nghĩ ra biện pháp giải quyết thì hắn đã biến mất rồi.
Trương Bá Đoan hừ một tiếng rồi nói: "Vậy bây giờ ở Huyền Thiên Vực các ngươi rốt cuộc là có ý gì? Đối với Tiên Vực, Tạo Hóa Đạo Môn không bài xích, nhưng tiền đề là Tiên Vực các ngươi không được đe dọa đến lợi ích của Tạo Hóa Đạo Môn"
Triệu Cửu Lăng nhìn Trương Bá Đoan, bỗng nhiên lắc đầu nói: "Trương chưởng giáo, lời của ngài mặc dù có chút không lọt tai, nhưng cũng đều là lời từ tận đáy lòng, dưới góc nhìn của ta, Tạo Hóa Đạo Môn thân là Đạo môn đứng đầu, xưa nay lại có thế lực cao quý trong giới võ thuật, nhưng lại không có một chút tiến thủ, uổng phí hết các ưu thế tốt ở Tạo Hóa Đạo Môn."
Trương Bá Đoan trầm giọng nói: "Toàn bộ đường lối của Đạo Môn đều thuần khiết vô vị, Tạo Hóa Đạo Môn ta tuy rằng không làm được đến mức này, nhưng ít nhất có thể bảo đảm đạo tâm không bị mất đi, tính tới tính lui những tính toán mưu mô, đó chính là Bàng Môn Tà Đạo, mà không phải Thiên Địa Đại Đạo."
Triệu Cửu Lăng lắc đầu nói: "Những nơi có người sẽ có giang hồ, Tạo Hóa Đạo Môn nếu đã ở giang hồ rồi, thì sao có thể chạy trốn được. Ngộ đạo là ngộ đạo, giang hồ tranh đấu là giang hồ tranh đấu, điều này cũng không có gì mâu thuẫn. Xin lỗi vì ta phải nói thẳng, điểm này Thiếu Lâm Tự làm rất tốt. Trong Xá Lợi tháp có những nhà sư lỗi lạc chuyên nghiên cứu phật pháp cao tăng, những người này không phải đánh nhau vì môn phái, chỉ cần một lòng nghiên cứu phật pháp như vậy đủ rồi, nhiều tu sĩ ở Thiếu Lâm Tự như vậy đủ để duy trì hiện trạng của Thiếu Lâm Tự."
Trương Bá Đoan chưa kịp phản bác gì, Triệu Cửu Lăng liền tiếp tục nói: "Mà này cũng không phải chỉ là lỗi của người Tạo Hóa Đạo Môn, trong thời gian ở hạ giới dài như vậy, ta đã quan sát hết tất cả các môn phái trong giới giang hồ, bất luận thiện hay ác, những môn phái này đều có dã tâm, nhưng tầm nhìn khá là hẹp, chỉ quan tâm đến lợi ích được hay mất, hoàn toàn không để ý đến tình hình chung của giới giang hồ."
Triệu Cửu Lăng nhìn Trương Bá Đoan trầm giọng nói: "Nguyên nhân của việc này rất đơn giản, vậy thì hiện tại người trên giang hồ có chút an nhàn quá mức rồi! Trương chưởng giáo, ngươi không cần phản bác, đối với phần lớn các môn phái trong giang hồ, bọn họ chỉ cần có thể truyền thừa kế tiếp môn phái, không để môn phái suy yếu dưới tay mình, thì đây cũng đã xem như thành công rồi.
Nhưng ở Tiên Vực thì khác!
Những võ giả ở Tiên Vực từ ngày bắt đầu được dạy võ thuật đã biết thế giới mình đang ở có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, nếu như trong tương lai ngươi trở thành chủ nhân, ngươi nhất định phải nghĩ hết tất cả biện pháp để trở nên mạnh hơn, mạnh đến mức có thể sống sót ở trong sự tuyệt chủng!"
Triệu Cửu Lăng sâu sắc nhìn Trương Bá Đoan một cái nói: "Có thể nói, tất cả những võ giả ở Tiên Vực đều phải chịu gánh vác những áp lực rất lớn, không phải gọi đó là áp lực môn phái, mà là áp lực của việc hủy diệt thế giới!"
Nghe được lời nói này, Trương Bá Đoan vốn là muốn nói gì đó, liền ngậm miệng lại.
Trước đây nghe nói thực lực của Tiên Vực ông luôn cho rằng phần lớn nguyên nhân khiến cho Tiên Vực có thể sinh ra nhiều võ công như vậy đều do năng lượng mạnh mẽ của trời đất. Chỉ có điều bây giờ nhìn lại, mọi thứ không còn đơn giản như vậy.
Trương Bá Đoan ho khan một tiếng nói: " Đã nói nhiều như vậy, ngươi rốt cuộc là muốn làm cái gì ở Huyền Thiên vực"
Triệu Cửu Lăng trầm giọng nói: "Liên minh! Huyền Thiên vực cùng Tạo Hóa Đạo Môn thậm chí là toàn bộ môn phái trong giới giang hồ để tạo nên liên thủ, tạo ra một liên minh đạo giáo hùng mạnh nhất!
Trước kia Đạo môn là quốc giáo của triều đại đầu tiên, hiện tại Đạo môn cũng là giáo phái lớn nhất trong giới giang hồ
Võ lâm Chí Tôn cho tới bây giờ đều không tin tưởng những lời nói suông, mà là tin tưởng thực lực, hiện tại đây chính là ta cơ hội ngàn năm có một của Đạo môn , chỉ cần thực hiện được việc này, mọi nguy cơ của các ngươi ở Tạo Hóa Đạo Môn đều sẽ giải quyết.
Tô Tín là cái gì? Giang hồ là nơi hoang dã, tuy chúng tàn nhẫn, tính toán, nhưng tầm nhìn khá hẹp, không thể thành việc lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận