Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 808 - Tìm Phiền Toái (2)

Nhân Hoàng kiếm được cất dấu trong Côn Luân bí cảnh, nếu như dẫn theo Tà Linh đạo nhân, tuy hắn không có khả năng tìm ra phương vị của Nhân Hoàng kiếm nhưng tối thiểu có thể suy tính đại khái, từ đó bọn họ có thể làm chơi ăn thật.
Đương nhiên với tư cách điều kiện, Thiếu Lâm tự cũng đáp ứng nếu như Tà Linh đạo nhân lần này có thể giúp bọn họ thuận lợi tìm được Nhân Hoàng kiếm, Thiếu Lâm tự sẽ thả hắn rời khỏi Hắc Ngục.
Nếu hắn lại làm việc ác bị Thiếu Lâm tự phát hiện, liền trực tiếp ném vào Trấn Ma Tháp, không có nửa phần thương lượng.
Cho nên lúc này Tà Linh đạo nhân cũng cẩn thận từng li từng tí, chỉ cần có thể giúp Thiếu Lâm tự đoạt được Nhân Hoàng kiếm, hắn sẽ thu được tự do.
Vào lúc này, một tăng nhanh Thiếu Lâm tự lại đột nhiên nói:
1.Tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh Tô Tín dẫn người đi về phía chúng ta.
Vừa nghe đến hai chữ Tô Tín, sắc mặt Giác Nghiêm lập tức biến thành tối tăm.
Hắn hiện tại không muốn nghe đến nhất chính là hai chữ Tô Tín.
Ban đầu ở Hán Nam đạo, hắn là Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, kết quả lại bị Tô Tín một tiểu bối Linh Khiếu Cảnh đùa giỡn.
Thậm chí Tô Tín sau khi thoát khỏi tay hắn, lại bởi vì việc này leo lên Nhân
Bảng.
Việc này Giác Nghiêm trở lại Thiếu Lâm tự không chỉ bị trọng phạt, còn thành trò cười trong Thiếu Lâm, cho nên sau đó Giác Nghiêm vẫn khổ tu trong Thiếu Lâm tự và chưa xuống núi một lần.
Mặc dù hắn không xuống núi, nhưng tin tức Tô Tín lại không ngừng truyền đến.
Khi Tô Tín dương danh giang hồ đến khi đột phá Hóa Thần Cảnh thành tựu võ đạo tông sư bình khởi bình tọa với hắn, việc này đều làm Giác Nghiêm cảm thấy thập phần không công bằng.
Tiểu bối giang hồ lúc trước chính mình tùy tiện tát một cái là chết, vậy mà chỉ trong thời gian mấy năm đã phát triển đến mức bình khởi bình tọa với mình, dựa vào cái gì?
Người xuất gia kiêng kỵ nhất ba niệm: tham nộ si, kết quả Giác Nghiêm lại vì việc của Tô Tín mà dẫn động nộ niệm, thậm chí ảnh hưởng đến tu vi của hắn.
Giác Nghiêm khổ tu mấy năm này hiệu quả rất tốt, hắn đã tu luyện tới Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, thậm chí chỉ kém một bước là có thể thử trùng kích Dung Thần Cảnh.
Nhưng đáng tiếc trong lòng Giác Nghiêm có nộ niệm không bỏ xuống được, cho nên hắn không cách nào bước qua một bước kia.
Cho nên lần này Thiếu Lâm tự quyết định trợ giúp Cơ Ngôn Hằng tranh đoạt vị trí hoàng trữ, Giác Nghiêm liền chủ động yêu cầu xuống núi đi cùng.
Hắn biết rõ Tô Tín khẳng định cũng sẽ tiến vào trong Côn Luân bí cảnh, ân oán lúc trước hiện tại cũng có thể kết thúc.
Giác Nghiêm không nghĩ tới là, hắn không có tới tìm Tô Tín phiền toái, Tô Tín lại chủ động đưa tới cửa.
Huyền Thông bên cạnh nhìn thấy trạng thái Giác Nghiêm có phần không đúng, hắn lập tức quát lớn:
- Giác Nghiêm! Đừng quên nơi này là địa phương nào, đại cục làm trọng!
Sắc mặt Giác Nghiêm khó coi gật đầu, hắn cũng biết bây giờ không phải là lúc động thủ với Tô Tín.
Qua một hồi, cửa lớn khách sạn bị đánh bay, chưởng quầy khách sạn sợ tới mức nấp trong quầy không dám ra, Tô Tín dẫn người trực tiếp đi lên lầu, trực tiếp đi tới trước mặt người Thiếu Lâm tự, hiển nhiên hắn đang nhắm vào người Thiếu Lâm tự.
Quân tử báo thù mười năm không muộn, tiểu nhân báo thù đến trong sớm tối.
Tô Tín cho tới bây giờ không phải là quân tử gì, đối với Tô Tín mà nói, chỉ cần hắn tìm được cơ hội báo thù, Tô Tín tuyệt đối sẽ không buông tha.
Giống như lúc ở Đông Tấn, Tô Tín phát giác Bạch vô thường đang ở gần đó, cho nên hắn lập tức quyết định phải đi diệt Thiên Long đạo tràng.
Lần này Tô Tín nhìn thấy trong đám người Thiếu Lâm tự có Giác Nghiêm, Tô Tín đã tính toán tới ngày hôm nay.
Chỉ có điều về sau bởi vì có nhiệm vụ Địa phủ, cho nên Tô Tín tạm thời buông tính toán Thiếu Lâm tự.
Nhưng hiện tại nhiệm vụ Địa phủ đã hoàn thành, hơn nữa thời cơ vừa vặn nếu, Tô Tín không tới thu chút tiền lãi, vậy hắn sẽ không cam lòng.
Tô Tín vừa định trực tiếp xông vào phòng Thiếu Lâm tự, hai tên võ giả Hóa Thần Cảnh Thiếu Lâm tự đã đứng ra, trầm giọng nói:
1.Tô đại nhân, nơi này là nơi Thiếu Lâm tự nghỉ ngơi, không có người Thiên đình và Địa phủ, mời Tô đại nhân trở về đi.
Tô Tín cười lạnh nói:
1.Thật có lỗi, có hay không do Tô Tín ta nói mới tính, không phải Thiếu Lâm tự các ngươi các ngươi nói mới tính, tránh ra, nếu ta không có lục soát được người, tự nhiên sẽ rời đi.
Sắc mặt hai tên tăng nhân Thiếu Lâm tự giận dữ, nói:
1.Tô đại nhân, ngươi thật có ý định không cho Thiếu Lâm tự mặt mũi sao? Tô Tín lãnh đạm nói:
2.Mặt mũi của ai cũng không lớn bằng vương pháp, trước mặt vương pháp, mặt mũi Thiếu Lâm tự các ngươi không dùng được!
Sau khi hai tên võ giả Hóa Thần Cảnh nghe xong lập tức giận dữ, nhưng bọn họ vừa muốn nói gì đó nhưng Tô Tín lại dẫn động kiếm khí, trực tiếp chém vỡ cửa phòng, làm Huyền Thông và đám người Thiếu Lâm tự kinh sợ không thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 809 - Hại Người Không Lợi Mình (1)
Tô Tín! Ngươi cũng quá mức rồi, thật cho rằng Thiếu Lâm tự dễ bắt nạt hay
sao?
Tô Tín trực tiếp phá cửa làm phần đông võ giả Thiếu Lâm tự phẫn nộ, trong nháy mắt hào khí trong gian phòng giương cung bạt kiếm.
Lúc này Huyền Thông đứng ra, một thân khí thế cường giả Dung Thần Cảnh áp chế lửa giận của người Thiếu Lâm tự nơi này xuống.
1.A Di Đà Phật, Tô đại nhân, ở nơi này đều là đệ tử Thiếu Lâm tự, không có người Thiên đình và Địa phủ, Tô đại nhân ngươi cũng nhìn thấy, cho nên mời trở về đi.
Huyền Thông trầm giọng nói.
Tô Tín hành đông như vậy là sỉ nhục Thiếu Lâm tự, tình huống hiện tại không tiện, Thiếu Lâm tự bọn họ không cách nào động thủ với Tô Tín.
Dù sao vẫn phải lấy đại cục làm trọng, Tô Tín có làm quá phận cũng phải nhịn.
Hôm nay Tô Tín mới tới gây phiền toái, hắn sao dễ dàng bỏ qua như vậy?
Tô Tín cười ha hả nói:
Không vội, nói ra ta là người quen biết cũ vớiThiếu Lâm tự các ngươi, nếu lúc trước ta không có mấy phần thực lực, nói không chừng hiện tại đã bị Thiếu Lâm tự các ngươi ném vào Trấn Ma Tháp, phế bỏ võ công trấn áp, ngươi nói có đúng hay
không, Giác Nghiêm đại sư?
Giác Nghiêm lạnh lùng nói:
1.Tô Tín, lúc trước ngươi mới lộ sát cơ, trên tay đã có trên trăm nhân mạng, ném ngươi vào Trấn Ma Tháp cũng trừ đại hại cho võ lâm!
2.Hiện tại ta chỉ hối hận vì suy nghĩ trấn áp ngươi ném vào trong Trấn Ma Tháp rửa sạch tội nghiệt, có lẽ lúc trước ta nên trực tiếp giết ngươi!
3.Cũng bởi vì ta lúc trước nương tay, kết quả những năm gần đây trên giang hồ có bao nhiêu võ giả mất mạng trong tay ngươi?
4.Tô Tín, ngươi sát nghiệt ngập trời, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!
5.Giác Nghiêm đại sư, còn có các vị Thiếu Lâm tự, có phải các ngươi cho rằng mình rất chính nghĩa?
Tô Tín cười lạnh nói:
1.Cho dù ta sát nghiệt ngập trời, nhưng ta giết không phải người Thiếu Lâm tự các ngươi, tại sao các ngươi không trâu bắt chó đi cày xen vào việc người khác như vậy?
2.Tự cho rằng mình là thủ lĩnh chính đạo, nhưng ta xem ra các ngươi cũng chẳng qua là một đám hòa thượng ưa thích xen vào việc của người khác mà thôi.
3.Về phần báo ứng? Càng buồn cười!
4.Tô Tín ta đời này không tin số mệnh, không tin nhân quả, lại càng không tín báo ứng!
5.Giết người phóng hỏa kim đai lưng, sửa cầu xây đường không thi hài.
6.Ngươi nói ta sát nghiệt sâu nặng, nhưng ta nhưng bây giờ là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, đệ nhất Nhân Bảng ngày xưa, trong thế hệ trẻ giang hồ hiện tại có mấy người có thể tranh phong với ta?
1.Về phần ngươi nói báo ứng ở nơi nào? Là chờ ngày ta chết già mới gặp báo ứng sao?
2.Lớn mật!
Phần đông võ giả Thiếu Lâm tự nơi này hét lên giận dữ, liên tục đứng dậy, chân khí quanh người bạo phát, cả khách sạn rung chuyển hai cái.
Tô Tín nói chuyện không chỉ sỉ nhục Giác Nghiêm, càng sỉ nhục Thiếu Lâm tự.
Huyền Thông khẽ vươn tay áp chế bọn họ, nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:
1.Tô đại nhân, ta biết rõ ngươi có thù oán với Thiếu Lâm tự.
2.Hiện tại thành Thịnh Kinh thần hồn nát thần tính, Côn Luân bí cảnh sắp mở ra, ngươi không nên tìm phiền toái với Thiếu Lâm tự ta, đối với ngươi không có chỗ tốt gì đâu.
3.Trong phần đông hoàng tử, Tô đại nhân ngươi không có đứng bên người nào, sau khi tiến Côn Luân bí cảnh chỉ vì tìm kiếm thiên tài địa bảo.
4.Cho nên hôm nay nếu ngươi rút đi, người Thiếu Lâm tự ta cam đoan sẽ không nhắm vào ngươi trong Côn Luân bí cảnh, ngay cả Giác Nghiêm cũng sẽ không động thủ với ngươi.
5.Ngươi nên biết, nếu người Thiếu Lâm tự ta nhắm vào ngươi trong Côn Luân bí cảnh, ngươi cũng không sống khá giả.
Giác Nghiêm không cam lòng nhìn Tô Tín, kỳ thật hắn đã chuẩn bị kết thú ân oán với Tô Tín trong Côn Luân bí cảnh, hiện tại Huyền Thông nói như vậy, dùng đại cục làm trọng, hắn cũng chỉ có thể buông bỏ kế hoạch trước kia.
Tô Tín vỗ vỗ tay khen:
1.Quả nhiên không hổ là thủ tọa Bát Nhã đường Thiếu Lâm tự, thị phi trật tự phân rất rõ ràng, đúng thế, hôm nay ta rút đi thì có lợi với tất cả mọi người.
Trong Thiếu Lâm tự tam đường, tứ viện, nhất các, Huyền Thông thường xuyên phụ trách liên hệ với thế lực võ lâm bên ngoài, cho nên lần này Thiếu Lâm tự mới phái hắn dẫn đội.
Huyền Thông nhìn người rất chuẩn, Tô Tín tuyệt đối là người không lợi không dậy sớm.
Cho nên hắn chỉ cần tỏ rõ quan hệ lợi hại với Tô Tín, Tô Tín sẽ biết nên làm cái gì bây giờ.
Quả nhiên, nghe được Tô Tín trả lời Huyền Thông tươi cười gật đầu, l hắn biết Tô Tín là người thông minh, hắn sẽ không làm chuyện không có lợi.
Bỗng nhiên Tô Tín lại thay đổi giọng điệu, giọng nói sâm lãnh:
1.Hiện tại nhắm vào Thiếu Lâm tự các ngươi, ta cũng không có chỗ tốt gì,
nhưng vấn đề là ta có thù oán với Thiếu Lâm tự, cho nên hiện tại ta không cầm chút tiền lãi trở về thì ta không vui.
2.Nếu ta không vui ta cũng không muốn nhìn thấy người khác vui vẻ, cho nên có một số việc không thể toàn bộ dùng thị phi được mất cân nhắc, mặc dù có một số việc tổn hại người không lợi mình, nhưng hôm nay ta lại muốn làm!
Sắc mặt Huyền Thông lập tức thay đổi.
Tô Tín vừa dứt lời liền quát lớn:
1.Thiếu Lâm tự chứa chấp Tà Linh đạo nhân tội phạm truy nã của triều đình, hiện tại bổn quan bảo các ngươi giao hắn ra, nếu không, thiên lao Lục Phiến Môn còn không gian rất lớn, đãi ngộ không kém gì Hắc Ngục của Thiếu Lâm tự các ngươi!
Đang co rúc trong góc, sắc mặt Tà Linh đạo nhân biến thành tái nhợt, cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, Thiếu Lâm tự và Tô Tín xung đột lại liên quan chính mình vào trong.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 810 - Hại Người Không Lợi Mình (2)
Bộ khoái Lục Phiến Môn sau lưng Tô Tín xông vào phòng và bao vây đám người Thiếu Lâm tự.
Cho dù trong lúc này có Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư, nhưng bọn họ cũng không có sợ hãi.
Bởi vì nơi này là thành Thịnh Kinh, là đô thành Đại Chu!
1.Tô Tín! Ngươi thật muốn không chết không thôi với Thiếu Lâm tự hay sao? Huyền Thông trầm giọng hỏi, trong mắt mang theo tức giận và khó hiểu.
Tô Tín thật sự có thù oán với Giác Nghiêm, nhưng đó là chuyện bao nhiêu năm trước rồi.
Mình cũng nói chỉ cần Tô Tín rút đi liền kết thú ân oán, kết quả Tô Tín vẫn muốn nhắm vào mình, là vì cái gì?
Kỳ thật mục đích Tô Tín rất đơn giản, hắn chỉ muốn báo thù đơn thuần mà thôi, mà không phải một câu nói của Huyền Thông là kết thúc thù oán.
Tô Tín cho tới bây giờ cũng không phải người rộng lượng, trái lại hắn tuyệt đối là người bụng dạ hẹp hòi, người đánh ta một quyền, ta muốn đâm hắn mười đao.
Trừ phi Giác Nghiêm có thể cúi đầu nhận lỗi trước mặt mọi người, nếu không đoạn ân oán này không kết thúc như vậy đâu.
Giác Nghiêm đứng trong góc đi lên, cho dù là vì tôn nghiêm của hắn hay tôn
nghiêm của Thiếu Lâm tự, hắn đều khó có khả năng làm như vậy, cho nên chuyện này rất đơn giản, chỉ cần có Tô Tín có cơ hội, hắn sẽ nhằm vào Giác Nghiêm, nhằm vào Thiếu Lâm tự.
Cho dù hại người không lợi mình, làm ra chuyện mình không thu được chút chỗ tốt nào nhưng Tô Tín vẫn muốn làm.
Nhìn dáng vẻ người Thiếu Lâm tự giương cung bạt kiếm, Tô Tín cười lạnh nói:
1.Như thế nào? Muốn động thủ ở đây sao? Huyền Thông đại sư, đừng dọa ta, ta là người nhát gan, người không biết còn tưởng rằng Thiếu Lâm tự ngươi dám động thủ tại thành Thịnh Kinh, chẳng lẽ muốn tạo phản hay sao?
Huyền Thông chưa nói chuyện, Giác Nghiêm đã tức giận đứng ra, nói:
1.Tô Tín! Ngươi thực cho rằng ở nơi này thì không ai trị được ngươi sao? Ngươi muốn chiến thì Thiếu Lâm tự chúng ta cũng không sợ ngươi!
Giác Nghiêm vừa nói ra lời này, Huyền Thông nói thầm một tiếng không tốt.
Nơi này chính là thành Thịnh Kinh, ngươi lấy cái gì đấu với Tô Tín?
Huống chi Tô Tín hôm nay tìm này lấy cớ có chút quá tốt.
Tà Linh đạo nhân làm rất nhiều chuyện xấu, hắn rất nổi danh trên bảng truy nã của Lục Phiến Môn, Tô Tín chỉ đập danh nghĩa truy nã Tà Linh đạo nhân, người ở bên ngoài xem ra hắn cũng không có nhắm vào Thiếu Lâm tự.
Quả nhiên, Giác Nghiêm vừa nói câu này, Tô Tín liền cười lạnh nói:
1.Không hổ là cao tăng Thiếu Lâm tự, quả nhiên khẩu khí thật lớn, mở miệng chính là muốn chiến một trận với Lục Phiến Môn và Đại Chu chúng ta.
Giác Nghiêm sững sờ, hắn nhằm vào là Tô Tín, liên quan gì đến Lục Phiến Môn và Đại Chu?
Nhưng lúc này Tô Tín không cho hắn cơ hội, khí thế Hóa Thần Cảnh xông
thẳng lên trời, làm cho cả thành Thịnh Kinh đều nhìn thấy.
Sắc mặt Huyền Thông thay đổi, qua không đến nửa khắc đồng hồ, bên ngoài lập tức có âm thanh huyên náo xôn xao vang lên, một lão thái giám mặc áo bào đỏ và một trung niên mặc chiến giáp đi vào khách sạn, một thân thực lực Dung Thần Cảnh hiển lộ không bỏ sót.
Lão thái giám chính là Đường Hiển, Tô Tín không xa lạ gì người trung niên mặc chiến giáp, chính là đại tổng quản Long Vũ quân Tề Phi Dương.
Lục Phiến Môn, đại nội, quân đội liên thủ điều tra thành Thịnh Kinh, nếu một phương trong đó xảy ra chuyện gì, người hai phương khác sẽ tới trợ giúp.
Vừa rồi Tô Tín chủ động lộ ra khí thế võ giả Hóa Thần Cảnh, hai người bọn họ nhìn thấy liền tới đây, sợ chậm trễ công việc.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Đường Hiển lập tức hiểu ra, hiển nhiên là Tô Tín xung đột với đám hòa thượng này.
Đường Hiển không cần nghĩ đã biết rõ, chính mình nhất định phải giúp Tô Tín, cũng chỉ có thể đi giúp Tô Tín.
Hắn thân là đại nội tổng quản, cơ bản không có liên hệ gì với đám người giang hồ, cho dù thời điểm liên hệ cũng là đối địch với nhau.
Cho nên Đường Hiển ủng hộ phương nào, việc này không cần nói cũng biết.
Tề Phi Dương cũng giống như vậy.
Long Vũ quân chỉ là phụ trách thủ vệ thành Thịnh Kinh, cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc với tông môn võ lâm.
Hắn cũng chưa tiếp xúc với Tô Tín, nhưng tối thiểu Tô Tín là người Lục Phiến Môn, là người triều đình, hắn sẽ đứng ở bên nào thì không cần nói cũng rõ.
Đường Hiển cười tủm tỉm nói:
1.Tô đại nhân, không biết đã xảy ra chuyện gì, có nghịch tặc làm loạn hay sao? Tô Tín thản nhiên nói:
2.Không có nghịch tặc, chỉ có điều có tội phạm triều đình truy nã thôi, chậc chậc, Tà Linh đạo nhân đứng thứ ba mươi hai trên Hắc bảng lại lăn lộn với cao tăng Thiếu Lâm tự, không thể tưởng tượng nổi ah.
Ánh mắt Đường Hiển nhìn sang Tà Linh đạo nhân, đối phương sợ hãi run rẩy.
Bị một vị cường giả Dung Thần Cảnh nhìn chằm chằm vào, tư vị không dễ chịu chút nào.
Huyền Thông thở dài ra một hơi nói:
1.Đường công công, Thiếu Lâm tự chúng ta không có ý đối địch với Đại Chu, lúc này chúng ta được thái tự điện hạ mời tới tham gia Côn Luân bí cảnh mà thôi.
2.Thiếu Lâm tự chúng ta có ân oán với Tô đại nhân sẽ do chúng ta giải quyết, hoàn toàn không liên quan tới triều đình Đại Chu.
Tô Tín cười lạnh nói:
1.Vậy sao? Nhưng vừa rồi Giác Nghiêm đại sư nói muốn chiến với Lục Phiến Môn một trận chiến, muốn chiến với Đại Chu một trận.
Huyền Thông chưa nói chuyện, Giác Nghiêm đã lạnh lùng nói:
1.Tô Tín, ngươi ít chụp mũ loạn, người ở đây không ai ngu ngốc, ai tin tưởng Thiếu Lâm tự chúng ta sẽ công nhiên đối địch với triều đình?
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 811 - Kết Thù (1)
Giác Nghiêm nói cũng không phải không có lý, nếu chụp mũ như vậy lên tiểu tông môn cũng không sao, nhưng đối phương chính là Thiếu Lâm tự.
Ngươi không có một lý do đầy đủ, cưỡng ép vu hãm Thiếu Lâm tự, Đường Hiển và Tề Phi Dương muốn thiên vị Tô Tín cũng không thể làm như vậy.
Tô Tín nhìn Huyền Thông và Giác Nghiêm, cười lạnh nói:
1.Có thể ah, vừa rồi ta nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao, nhưng Tà Linh đạo nhân giải thích thế nào?
Các hòa thượng Thiếu Lâm tự nơi này nói không ra lời, bởi vì chuyện này là bọn họ đuối lý.
Loại người như Tà Linh đạo nhân nên bị trấn áp trong Hắc Ngục hoặc là Trấn Ma Tháp cả đời không ra ngoài.
Nhưng bọn họ nhưng bây giờ lại mượn dùng lực lượng Tà Linh đạo nhân và có giao dịch với đối phương, chuyện này làm các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự phê bình kín đáo.
Huyền Thông niệm một câu phật hiệu:
1.A Di Đà Phật, chuyện là như thế này...
Nhưng hắn chưa nói xong liền bị Tô Tín cắt lời.
2.Huyền Thông đại sư ngươi không cần nhiều lời, ngươi có biết Tà Linh đạo
nhân phạm bao nhiêu tội lỗi hay không?
Tô Tín cười lạnh nói:
1.Tà Linh đạo nhân đã từng dịch dung trộm cắp qua tài nguyên tu luyện của Dịch Kiếm Môn, Danh Kiếm Sơn Trang và hơn mười đại tiểu tông môn, thậm chí hắn còn dám động vào đồ vật của Lục Phiến Môn chúng ta.
2.Lúc bộ khoái Lục Phiến Môn đuổi bắt hắn còn bị hắn giết mười bảy người!
3.Về sau này Tà Linh đạo nhân lại mai danh ẩn tích lẫn vào trong những tiểu thế gia, làm bẩn trong sạch hơn mười nữ tử, có một lần thậm chí giết hơn ba trăm nhân khẩu tiểu gia tộc bằng thuốc độc!
4.Ác đồ như thế nên chém giết tại chỗ mới được, Thiếu Lâm tự các ngươi tự xưng là chính đạo võ lâm, chẳng những không tru sát ác đồ này, lại còn cấu kết với hắn.
5.Hiện tại Lục Phiến Môn ta muốn bắt hắn, Thiếu Lâm tự các ngươi lại ra tay ngăn cản, ta thật sự muốn hỏi một câu, rốt cuộc Thiếu Lâm tự các ngươi có mục đích gì!
Tô Tín nói mỗi câu đều làm sắc mặt hòa thượng Thiếu Lâm tự tái nhợt.
Bọn họ bình thường đều khổ tu trong chùa, luận công phu mồm mép làm sao địch nổi Tô Tín.
Nhưng bọn họ biết rõ Tô Tín người này từ khi đặt chân giang hồ đã giết người đầy đường, Tà Linh đạo nhân chỉ giết vài trăm người, Tô Tín ngươi đã mấy vạn, song phương căn bản không cùng cấp bậc.
Nhưng vấn đề là Tô Tín đang đánh cờ hiệu triều đình, hành vi của Tà Linh đạo nhân thật sự làm người ta chán ghét, thậm chí bọn họ không tìm thấy cơ hội phản bác.
Sắc mặt Huyền Thông trướng lên đỏ bừng, uy áp cường đại ẩn ẩn xuất hiện
nhưng Đường Hiển và Tề Phi Dương tiến lên một bước áp chế khí thế của Huyền Thông trở về.
Trong võ giả Dung Thần Cảnh của Thiếu Lâm tự, thủ toạn Bát Nhã đường như hắn phụ trách đối ngoại, cho nên thực lực cũng không mạnh như thủ tọa Giảng Kinh đường, thậm chí gần với phương trượng.
Hắn không nhất định địch nổi một Đường Hiển, càng không cần phải nói Tề Phi Dương.
Phật cũng có lửa giận, cho dù với tu vi phật hiệu của Huyền Thông cũng không thể áp chế sinh ra sát cơ với Tô Tín, nhưng hắn hiện tại chỉ có thể chịu đựng.
Những năm qua đệ tử Thiếu Lâm tự đều cho rằng Thiếu Lâm tự là đệ nhất phật tông, thủ lĩnh võ lâm, gặp gỡ những ác tặc hung đồ cũng chỉ quản đuổi tận giết tuyệt, từ đó đạt được người võ lâm tán thành.
Nhưng bọn họ lại không biết những việc này đều dựa vào thực lực làm căn cơ.
Ngay cả là Thiếu Lâm tự, vì bảo trụ vị trí hiện tại đã phải lục đục với người giang hồ, đi tranh đấu, thậm chí đi làm một ít chuyện duy tâm.
Giống như chuyện Tà Linh đạo nhân, Huyền Thông biết rất rõ hắn tội đáng chết vạn lần, nhưng vì lợi ích Thiếu Lâm tự, vì đại kế Thiếu Lâm tự, cũng chỉ có thể hợp tác với hắn, thậm chí thả hắn ra.
Hắn không nói ra chuyện này, các đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm tự không biết, dù sao đệ tử thiếu lâm Thiếu Lâm tự tâm trí không kiên, nếu biết rõ những chuyện âm u này, khó tránh khỏi sẽ hoài nghi phật hiệu mình tu luyện.
Cho nên vì đại kế Thiếu Lâm tự, Huyền Thông áp chế lửa giận, lạnh lùng nói:
1.Tô Tín, lúc này Thiếu Lâm tự ta nguyện ý nhượng bộ, nói đi, ngươi nghĩ muốn cái gì mới bằng lòng rút đi?
Tô Tín cười lắc lắc đầu nói:
1.Thật có lỗi Huyền Thông đại sư, ngươi đang công nhiên hối lộ bổn quan, bởi vì cái gọi là ăn lộc vua phải làm việc cho vua, Tô Tín ta cầm bổng lộc Đại Chu, hiện tại nhìn thấy tội phạm truy nã quan trọng của Đại Chu ở trước mặt, ta làm sao có thể bỏ mặc không quan tâm?
2.Cho nên ta muốn rất đơn giản, ác đồ gian tà như Tà Linh đạo nhân phải bị tru sát tại chỗ.
Vừa dứt lời, Tô Tín lại bỗng nhiên ra tay, hư không ngưng kiếm chém về phía Tà Linh đạo nhân!
Huyền Thông lập tức kinh sợ không thôi, hắn cũng không nghĩ tới Tô Tín thật lớn mật như vậy, cũng dám ra tay giết người trước mặt hắn.
Tà Linh đạo nhân rất trọng yếu trong kế hoạch của Thiếu Lâm tự, cho nên hắn không thể nhìn đối phương bị giết.
Song chưởng của Huyền Thông biến thành đỏ thẫm, hắn đánh ra một chưởng, lúc này phật quang phổ chiếu, uy áp vô tận hiển hiện, cả khách sạn như chìm xuống vài thước.
Thân là thủ tọa Bát Nhã đường, Huyền Thông am hiểu nhất đương nhiên chính là Bàn Nhược Chưởng trong bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự.
Hơn nữa hắn có danh hiệu ‘ Bàn Nhược Tôn Giả ’, hắn tu hành môn chưởng pháp này tới mức xuất thần nhập hòa.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 812 - Kết Thù (2)
Bàn Nhược Chưởng cương mãnh đến cực điểm, một chưởng này rút sạch thiên địa nguyên khí trong khách sạn.
Trong mắt Đường Hiển và Tề Phi Dương đầy hàn ý.
Tô Tín là người Đại Chu bọn họ, hắn truy nã tội phạm truy nã Đại Chu có sai sao?
Dù sao Đường Hiển và Tề Phi Dương xem ra là đúng, nếu đã đúng, như vậy Huyền Thông ngươi ra tay với Tô Tín chính là đánh vào mặt Đại Chu, cho nên bọn họ sẽ có thể đứng nhìn?
Đường Hiển hừ lạnh một tiếng, sử dụng Huyền Âm Thần Chưởng, lúc này cả khách sạn ngưng tụ thành băng tinh.
Thứ này không chỉ riêng hàn ý, còn có khí tức âm tà khủng bố, cả gian khách sạn như biến thành quỷ vực cực kỳ đáng sợ.
Bàn Nhược Chưởng của Huyền Thông giao thủ với Huyền Âm Thần Chưởng của Đường Hiển, một âm một dương, một cương một nhu, hai chủng thuộc tính không ngừng va chạm trong chưởng lực, lập tức sinh ra chấn động kinh khủng.
Lúc này Tề Phi Dương hành động.
Hắn cầm yêu đao chém xuống, rồng ngâm gào rú, ánh đao sáng chói.
Huyền Thông biến sắc, vội vàng thu chưởng lui về phía sau, hai tay kết ấn,
cương khí màu vàng ngưng tụ quanh người hắn, phật ấn chữ vạn bay tới va chạm với ánh đao của Tề Phi Dương, lúc này có tiếng nổ vang lên, Huyền Thông lui từng bước về phía sau, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt hắn nhìn Tề Phi Dương cùng Đường Hiển đã tràn ngập kiêng kị, hai người này trong Dung Thần Cảnh cũng là tồn tại đứng trong tốp năm mươi Địa Bảng!
Không nói việc lão thái giám Đường Hiển sống ba trăm năm, chỉ một mình Tề Phi Dương là đại tổng quản Long Vũ quân không nổi danh cũng có thực lực vượt qua dự đoán của hắn.
Đao thế làm cho người ta sợ hãi, một thân nội lực ường đại kinh người.
Thời điểm bọn họ giao thủ với nhau, vô hình kiếm khí của Tô Tín lại tới trước người Tà Linh đạo nhân.
Đám người Giác Nghiêm muốn ra tay ngăn cản nhưng đáng tiếc tốc độ của bọn họ không nhanh bằng Tô Tín hư không ngưng kiếm tạo thành vô hình kiếm khí.
Ánh mắt Tà Linh đạo nhân mang theo hoảng sợ và hối hận, hắn trực tiếp thi triển khinh công mạnh nhất bản thân tiến hành né tránh.
Sớm biết đến thành Thịnh Kinh gặp được loại tình huống này, hắn sẽ không rời khỏi Hắc Ngục.
Trong Hắc Ngục không có tự do, nhưng tối thiểu hắn vẫn còn mạng sống, hơn nữa Hắc Ngục sẽ không phế bỏ tu vi của ngươi.
Dùng thực lực Tà Linh đạo nhân không phải mạnh nhất trong Hắc Ngục nhưng tối thiểu thực lực cũng không yếu, còn có thể trở thành lão đại làm mưa làm gió bên trong.
Nhưng hiện tại rời khỏi Hắc Ngục lại từng bước sát cơ, đối mặt ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín dương danh thiên hạ và Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của hắn, mình có thể ngăn cản sao?
1.niệm này xuất hiện trong đầu Tà Linh đạo nhân, hắn bị vô hình kiếm khí xé nát thành vô số khối tròn.
- Tô Tín!
Huyền Thông tức giận quát một tiếng, hắn không nghĩ tới Tô Tín thật có can đảm làm tuyệt như vậy, hắn dám giết Tà Linh đạo nhân, phá hư kế hoạch của Thiếu Lâm tự, chẳng lẽ hắn thật muốn không chết không thôi với Thiếu Lâm tự hay sao?
Kỳ thật Tô Tín đã sớm nhìn thấu ân oán với Thiếu Lâm tự, giữa hai bên không thể điều tiết với nhau.
Kỳ thật đầu tiên Tô Tín kết thù kết oán là đám đệ tử tục gia bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự, có thể nói Tô Tín triệt để đắc tội với Thiếu Lâm tự.
Sau khi Tô Tín danh chấn giang hồ, những đệ tử tục gia không dám tới gây phiền toái với Tô Tín, nhưng các sư phụ của bọn họ trong Thiếu Lâm tự thì không nhất định.
Nhìn dáng vẻ Giác Nghiêm là biết rõ thái độ của những võ giả Thiếu Lâm tự với các đệ tử tục gia thế nào, căn bản chính là dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng.
Tô Tín giết vài tên đệ tử tục gia có thể nói đã đánh vào mặt Thiếu Lâm tự, chớ nói chi còn có chuyện Giác Nghiêm.
Ban đầu lúc thực lực Tô Tín nhỏ yếu, thiếu chút nữa Giác Nghiêm đã mang Tô Tín về Trấn Ma Tháp phế bỏ tu vi, thù hận lớn như thế, đương nhiên Tô Tín không bỏ xuống được.
Cho nên hắn và Giác Nghiêm sớm muộn gì sẽ có một trận chiến, trừ phi Giác Nghiêm chủ động buông bỏ tôn nghiêm của mình và Thiếu Lâm tự cúi đầu nhận lỗi trước Tô Tín, nếu không cả hai chắc chắn không chết không thôi.
Tô Tín không muốn mình chết, cho nên nếu hắn giết Giác Nghiêm, Thiếu Lâm tự chắc chắn không chết không thôi với hắn.
Giác Nghiêm cũng không phải đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, thân là võ tăng La Hán đường Thiếu Lâm tự, Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, nếu Giác Nghiêm bị Tô Tín giết, chuyện này sẽ triệt để náo lớn.
Cho nên đã là kết cục không chết không thôi, Tô Tín sẽ không để ý đắc tội Thiếu Lâm tự hung ác một chút.
Tô Tín vẫy tay một cái, đầu lâu Tà Linh đạo nhân bị hút vào trong tay Tô Tín.
Nhìn xem đám người Huyền Thông, Tô Tín thản nhiên nói:
1.Ta nói rồi, Tô Tín ta thích nhất làm chuyện hại người không lợi mình. Tô Tín ném đầu Tà Linh đạo cho Thiết Thạch sau lưng, nói:
2.Cầm lấy đưa tới Lục Phiến Môn, đây là một công lao đấy.
Sắc mặt Huyền Thông sau lưng âm trầm như nước, sát cơ với Tô Tín trong nội tâm hắn tăng lên tới mức tận cùng.
Nếu như nơi này không phải thành Thịnh Kinh, bên người Tô Tín còn có hai cao thủ là Đường Hiển và Tề Phi Dương, hắn thật muốn ra tay giết Tô Tín.
Một võ giả Hóa Thần Cảnh không làm gì được Thiếu Lâm tự, nhưng thân phận và tiềm lực của Tô Tín, còn có điên cuồng và không kiêng nể gì giấu trong lòng Tô Tín lại làm Huyền Thông cảm thấy áp lực và khiếp sợ không thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 813 - Bí Cảnh Mở Ra (1)
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tô Tín chắp tay với Tề Phi Dương:
1.Đa tạ Tề tổng quản vừa rồi xuất thủ tương trợ. Tề Phi Dương cười nói:
2.Không cần khách khí, ta và ngươi đều là người Đại Chu, con lừa trọc Thiếu Lâm tự muốn làm càn ở đây là tìm sai địa điểm rồi.
Nghe Tề Phi Dương nói lời này, Tô Tín cũng cố ý cảm tạ Tề Phi Dương xong sau đó rời đi.
Đường Hiển có giao dịch với Tô Tín, hắn giúp Tô Tín là bình thường, nhưng vị Tề tổng quản này thực sự không do dự ra tay, đương nhiên Tô Tín sẽ nhận nhân tình này của hắn.
Chờ đám người rời đi, Đường Hiển tặc lưỡi thở dài nói với Tô Tín:
1.Tô đại nhân ngươi thật dám động thủ, đối phương chính là Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự, ngươi sẽ không sợ trở thành công địch võ lâm sao?
Tô Tín hơi có vẻ khinh thường cười cười nói:
1.Thiếu Lâm tự? Bây giờ không phải mấy ngàn năm trước, Thiếu Lâm tự cũng không phải võ lâm chí tôn ngày xưa, bọn chúng dựa vào cái gì đại biểu võ lâm?
2.Huống chi Tô Tín ta đời này đắc tội với quá nhiều người, bọn chúng tính là cái gì?
Thời điểm Thiếu Lâm tự huy hoàng nhất đã là mấy ngàn năm trước, nếu Tô Tín dám cường thế với Thiếu Lâm tự, nói không chừng hắn thật trở thành công địch võ Lâm bị nhiều võ giả đuổi giết.
Nhưng những năm gần đây Thiếu Lâm tự vẫn xuống dốc, từ khi Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi đã đạp Thiếu Lâm tự dưới chân.
Thần thoại võ lâm ngày xưa đã bị phá vỡ.
Tô Tín dám đắc tội Thất Hùng Hội, dám đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường, dựa vào cái gì không dám đắc tội Thiếu Lâm tự?
Đưởng Hiển nhìn thấy Tô Tín tự tin như thế cũng không nói lời nào, dù sao bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
Trong thời gian này thành Thịnh Kinh đã yên tĩnh rất nhiều, lửa giận của Đại Chu vương triều không dễ dẹp loạn như thế, người những thế lực võ lâm cũng không phải ngu ngốc, cũng sẽ không chọc giận Đại Chu vào lúc này.
Mấy ngày qua đi, rốt cuộc Côn Luân bí cảnh cũng mở ra.
Côn Luân bí cảnh chính là không gian độc lập, cho nên nơi tiến vào không cố định.
Triều đình tập trung tất cả mọi người vào giữa một diễn võ trường, người không tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh đứng ngoài xem lễ, người tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh phải tập trung ở giữa diễn võ trường.
Hơn mười tên thái giám Thần Cung Cảnh hợp lực đẩy một cánh cửa cực lớn trên mặt đất.
Côn Luân bí cảnh do Đường Hiển đi ra chủ trì, nhìn mọi người đã tới đông đủ, Đường Hiển dùng âm thanh sắc nhọn nói:
1.Thời gian Côn Luân bí cảnh mở ra đã định, kể từ lúc mở ra và tiến vào hiện tại, các vị có thời gian ba ngày.
1.Thời gian vừa đến, Côn Luân bí cảnh tự động đóng, đến lúc đó các vị sẽ tự động rời khỏi Côn Luân bí cảnh, hiện tại mời các vị cầm lệnh bài thân phận ra.
Đường Hiển nói lệnh bài thân phận là hai khối ngọc, ai tiến vào Côn Luân bí cảnh sẽ nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc bài, sau đó giao một khối ngọc bài cho tiểu thái giám viết tên của mình lên, khối ngọc bài còn lại sẽ cầm vào trong Côn Luân bí cảnh.
Bởi như vậy, nếu có người chết trong Côn Luân bí cảnh, ngọc bài của hắn ở bên ngoài sẽ vỡ vụn.
Bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc diễn ra trong Côn Luân bí cảnh, bọn họ cũng chỉ có thể thông qua những ngọc bài vỡ vụn bao nhiêu và tần suất như thế nào để phán đoán trình độ chém giết kịch liệt bên trong.
Nếu không nhìn thấy cái gì, vậy bọn họ xem lễ làm gì? Đi về nghỉ ngơi hai ngày lại tới xem kết quả.
Có mấy ngàn người có tư cách tham gia Côn Luân bí cảnh, trong đó võ giả Hóa Thần Cảnh gần một trăm, số lượng thập phần khủng bố.
Đương nhiên trong đó đều là người của Lục Phiến Môn, quân đội và tất cả công hầu Đại Chu.
Bọn họ không tham dự hoàng tử tranh đấu, nhưng đều vì thiên tài địa bảo bên trong Côn Luân bí cảnh.
Côn Luân bí cảnh đã hơn mười năm không có mở ra, nói không chừng trong đó thai nghén ra thứ tốt gì đó.
Những hoàng tử kia và những người ủng hộ đứng phía sau, chuẩn bị bắt đầu ghi chép ngọc bài.
Thời điểm này thế lực ẩn giấu sau lưng những hoàng tử này mới xuất hiện.
Đối với lần tranh đoạt vị trí hoàng trữ lần này, tất cả mọi người cho rằng Cơ
Ngôn Thành là một trong những người có hi vọng đoạt được vị trí này nhất.
Dù sao lúc trước hắn chiêu mộ không ít võ giả tán tu, hơn nữa phía sau hắn còn có Trịnh quốc công và phần đông công hầu Đại Chu ủng hộ.
Chỉ có điều Cơ Ngôn Thành tự tìm đường chết, hắn đá văng Thanh Thành kiếm phái ra ngoài, sau đó lại đấu với Tô Tín một phen làm tổn thương nguyên khí bản thân, hiện tại thực lực các hoàng tử Đại Chu khác không dưới hắn.
Thậm chí ngay cả phế thái tử Cơ Ngôn Hằng cũng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, lúc này tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ai thắng ai thua còn không biết.
Chờ đến lúc Cơ Ngôn Thành dẫn người lên đài, tất cả mọi người ở đây sững sờ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận