Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 867 - Uy Hiếp (1)

Trước mặt lợi ích nhiều hơn nữa, giao tình đều là mây khói, huống chi Tô Tín cũng không có bao nhiêu giao tình với các truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu nơi đây.
Nếu đề nghị do Phương Cửu Nguyên nói ra, vậy bọn họ sẽ có cơ hội, Tô Tín đã không cho, vậy bọn họ liền đoạt!
Nhưng không đợi những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu nói chuyện, sắc mặt Phương Cửu Nguyên lại trầm xuống, nói:
1.Tô Tín, ngươi có ý gì? Ngươi thật sự cho rằng Lục Phiến Môn là nhà ngươi một mình mở ra sao? Thực cho rằng Lục Phiến Môn Giang Nam đạo không có ngươi là không xong?
Tô Tín lạnh lùng nhìn Phương Cửu Nguyên và những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu.
Phong cách hành sự của Tô Tín rất tương tự Cơ Hạo Điển, đối với đồ vật của mình, bọn họ có thể rất hào phóng ban thưởng cho người khác, nhưng lại không chịu được người khác cướp đoạt.
Lục Phiến Môn Giang Nam đạo có ý nghĩa phi phàm với Tô Tín, có thể nói là khối cơ nghiệp đầu tiên của Tô Tín.
Mặc dù nói Phi Ưng bang mới là thế lực đầu tiên của Tô Tín, nội tình Phi Ưng bang quá mỏng, Tô Tín có thể dùng công pháp hệ thống và đan dược bồi dưỡng người Phi Ưng bang, nhưng tư chất trời sinh là như vậy, hiện tại Phi Ưng bang cao
hơn nữa chỉ có thể phát triển thành thế lực nhị lưu mà thôi.
Cho nên đối với Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, chờ đợi Tô Tín ngồi lên vị trí tứ đại thần bộ, hắn sẽ giao nó cho thủ hạ tâm phúc, nhưng tuyệt đối không cho phép có người dám đoạt vào lúc này.
Đừng nói những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu, cho dù là người Thiết gia cũng không được.
Nhìn nét mặt giận dữ của mọi người, Tô Tín thản nhiên nói:
1.Các ngươi muốn vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hiện tại ta có thể cho các ngươi.
2.Nhưng ta chỉ muốn dùng danh nghĩa tiền bối nhắc nhở các ngươi một chút, Giang Nam đạo là một nơi thị phi, phải cẩn thận mới được.
3.Tiêu gia và ba đại thế lực nhất lưu vẫn không thành thật chút nào, còn có hơn trăm tông môn nhị lưu cũng không an ổn, tiền triều loạn đảng, dư nghiệt Ngô quốc, hung đồ Bạch Liên giáo, loại người này có rất nhiều tại Giang Nam đạo.
Tô Tín chỉa chỉa đầu mình:
1.Cho nên không để ý sẽ mất mạng, các ngươi cũng biết rõ Tô Tín ta mấy lần hiểm tử còn sống tại Giang Nam đạo, cho nên ta khuyên các vị nên cẩn thận mới tốt.
Tô Tín ngồi trở lại vị trí của mình, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, trong phòng nghị sự chỉ có thể nghe được âm thanh ‘ đát đát ’ và ngữ khí âm trầm của Tô Tín:
1.Quyền lực là đồ tốt, nhưng phải có mạng mới hưởng được. Tô Tín vừa dứt lời, mọi người nơi này run rẩy.
Bọn họ hiểu Tô Tín nói có ý gì, uy hiếp, chính là uy hiếp trần trụi!
Hiện tại Tô Tín nói chuyện không tìm ra tật xấu gì, nhưng mọi người nơi này
không phải người ngu, dễ dàng nghe ra ý tứ che giấu trong lời nói của Tô Tín.
Giang Nam đạo là cơ nghiệp Tô Tín cửu tử nhất sinh đánh xuống, ai muốn nhúng chàm vậy đại biểu không chết không thôi với Tô Tín.
Tô Tín có uy danh to lớn trong Giang Nam đạo, nghe nói mấy tông môn nhị lưu Giang Nam đạo, mấy võ giả Hóa Thần Cảnh đều có quan hệ với Tô Tín.
Những người này chỉ phục Tô Tín, chỉ có Tô Tín làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo thì bọn họ mới có thể nghe lời, thay người nào có thể ngồi vững? Duẫn Tịch chính là vết xe đổ.
Hơn nữa tại địa phương như Giang Nam đạo, khoảng cách thành Thịnh Kinh xa như vậy, khắp nơi đều là thủ hạ tâm phúc của Tô Tín, trừ phi ngươi có thể bỏ củ thay mới toàn bộ Giang Nam đạo một lần, nếu không thay người nào, Tô Tín muốn âm thầm giết chết hắn cũng không khó khăn gì.
Dù sao mọi người cũng biết chỗ đó đã từng xuất hiện dư nghiệt Ngô quốc và Bạch Liên giáo, tùy tiện vu oan cho bọn chúng là tốt rồi, Tô Tín làm chuyện này không phải một hai lần.
Huống chi hiện tại Tô Tín còn biểu đạt ý tứ không chết không thôi, mọi người nơi đây không kẻ nào dám cho rằng Tô Tín không dám.
Tô Tín người này nổi danh to gan lớn mật, nhìn những gì hắn làm tại Giang Nam đạo là biết rõ.
Lúc trước Tô Tín chỉ có thực lực Thần Cung Cảnh, một gây chuyện không tốt sẽ rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục, nhưng Tô Tín hết lần này tới lần khác vẫn làm như vậy.
Hơn nữa lúc này Tô Tín còn ở trước mặt hành hạ Giác Nghiêm tới chết trong Côn Luân bí cảnh, Tô Tín này vừa điên cuồng vừa không cố kỵ.
Hắn cũng dám giết Giác Nghiêm, dám công nhiên đánh vào mặt Thiếu Lâm tự vào bùn và chà xát vài cái, tuy bọn họ đều là người Lục Phiến Môn nhưng bọn họ
không dám đánh cược Tô Tín không dám giết mình.
Vào lúc này tất cả mọi người dao động, bởi vì bọn họ không dám xác định chính mình tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo có làm Tô Tín không chết không thôi với mình hay không.
Đây cũng là chỗ tốt do uy danh mang lại.
Nếu như hiện tại thay người uy hiếp bọn họ, những người này sẽ không xem là chuyện gì.
Nhưng thủ đoạn dĩ vãng và phong cách hành sự của Tô Tín đều bày ra đó, ai dám bỏ qua? Dù sao không sợ chết cứ thử một lần.
Bọn họ đều là truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, tuy quyền lợi và đãi ngộ nhất định sẽ kém hơn tổng bộ đầu Giang Nam đạo của Tô Tín, nhưng cũng không kém tới mức làm bọn họ bí quá hóa liều.
Cho nên Tô Tín vừa nói ra lời uy hiếp, nội tâm mọi người nơi đây đều nửa đường bỏ cuộc, không có người lại nói tiếp.
Sắc mặt Phương Cửu Nguyên trầm xuống, nhìn Tô Tín, hắn lạnh lùng nói:
1.Tô Tín! Ngươi đang công nhiên uy hiếp đồng đạo Lục Phiến Môn sao? Tô Tín người vô tội khoát tay nói:
2.Phương đại nhân ngươi nghe ta nói lời uy hiếp nào hay sao? Ta chỉ dùng thân phận tiền bối đưa cho bọn họ lời khuyên và cảnh báo mà thôi.
3.Nhưng ta biết Phương đại nhân ngươi xuất thân truy phong tuần bổ, có khi suy nghĩ quá nhiều cũng không phải chuyện tốt.
Phương Cửu Nguyên cau mày, hôm nay hắn thất bại trong gang tấc.
Hắn không nghĩ tới Tô Tín cường ngạnh như vậy, hắn nói những lời kia đã đắc tội với tất cả truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu.
Hơn nữa hắn cũng không có nghĩ đến những người này mềm yếu như vậy, bị Tô Tín dọa một câu liền không dám lên tiếng.
Kỳ thật trong nội tâm Tô Tín thật không có xem những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu là chuyện quan trọng, đắc tội cũng đắc tội, không có gì lớn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 868 - Uy Hiếp (2)
Cho dù tương lai hắn lên làm một trong tứ đại thần bộ, những người này cũng sẽ không nương tựa hắn.
Bên trong Lục Phiến Môn, hoặc là người Thiết gia, hoặc là người tứ đại thần bộ của đám người Phương Cửu Nguyên.
Người bảo trì trung lập chỉ có hai loại, một loại là võ giả Dung Thần Cảnh thực lực cường đại, một loại khác chính là người làm người cẩn thận.
Đối với những người này, Tô Tín có lên làm tứ đại thần bộ cũng đừng tưởng thu phục bọn họ, nếu như vậy mình đắc tội bọn họ thì thế nào chứ?
Sau này bọn họ có gây phiền toái cho mình hay không, Tô Tín cho tới bây giờ đều không lo lắng.
Tô Tín lưng tựa Thiết gia, tương lai sẽ trở thành tứ đại thần bộ, những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu không có hậu trường dám tới gây phiền toái cho hắn, đây là hành vi tìm chết.
Phương Cửu Nguyên lạnh lùng nhìn Tô Tín, trước kia Lưu Phượng Vũ giao thủ với Tô Tín mấy lần, nhưng tất cả đều tay không mà về.
Lúc này đổi thành Phương Cửu Nguyên, rốt cục hắn cũng cảm giác được một tia bất đắc dĩ.
Luận thực lực địa vị, Tô Tín đều không bằng Phương Cửu Nguyên hắn, nhưng ai nghĩ đến chính mình lại không có biện pháp gì với hắn.
- Nghị sự chấm dứt.
Mặt Phương Cửu Nguyên âm trầm và trực tiếp rời đi.
Lúc này Tô Tín lại nói:
1.Chờ chút, chuyện của Phương đại nhân đã thương nghị xong, tacó vấn đề muốn nói.
2.Ngươi muốn nói cái gì?
Phương Cửu Nguyên nhíu mày hỏi.
Tô Tín cất cao giọng nói:
1.Đương nhiên là nói về vấn đề Bắc Nguyên đạo.
2.Bắc Nguyên đạo là một đạo duy nhất trong Đại Chu bốn mươi chín đạo không có tổng bộ đầu, nguyên nhân là do thành Thịnh Kinh tại Bắc Nguyên đạo, cho nên hoàn cảnh Bắc Nguyên đạo có thể nói tốt nhất Đại Chu.
3.Ngay cả như vậy, sự vụ Bắc Nguyên đạo vẫn do Lục Phiến Môn ở một ít châu phủ xử lý.
4.Bởi vì Bắc Nguyên đạo không có tổng bộ đầu, một khi châu phủ xảy ra vấn đề đều sẽ trực tiếp báo cáo tổng bộ Lục Phiến Môn.
5.Trong tổng bộ Lục Phiến Môn không có ai quy định xử lý chuyện Bắc Nguyên đạo.
6.Thời điểm có tứ đại thần bộ còn dễ nói, nhưng vạn nhất đụng phải thời điểm không tìm thấy người nên dễ dàng chậm trễ xử lý.
Phương Cửu Nguyên cau mày nói:
- Ngươi muốn nói chuyện gì?
Bỗng nhiên hắn có cảm giác không ổn.
Quả nhiên, Tô Tín nói thẳng:
1.Trước kia không thiết lập tổng bộ đầu Bắc Nguyên đạo là vì không có ý nghĩa.
2.Hiện tại Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh đã thành lập, cũng dễ dàng kiêm quản sự vụ Lục Phiến Môn Bắc Nguyên đạo.
3.Cho nên ta đề nghị về sau tất cả sự vụ Bắc Nguyên đạo đều giao cho Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh quản lý.
4.Không được!
Phương Cửu Nguyên trực tiếp nhảy ra phản đối.
Thực lực Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh đã đủ mạnh, huống chi Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh địa vị đặc thù, địa vị đô thành đã đủ ép các đạo khác một đầu.
Nếu hiện tại lại cho Tô Tín quyền lực giám sát sự vụ giám thị Bắc Nguyên, quyền lợi trong tay Tô Tín sẽ to lắm, đây là việc Phương Cửu Nguyên tuyệt đối không thể đáp ứng.
Tô Tín hỏi ngược lại:
- Vì sao không được?
Trong thời gian ngắn Phương Cửu Nguyên không nghĩ ra cái cớ tốt, chỉ có thể
nói:
1.Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh thành lập trong thành Thịnh Kinh, hiện tại ngươi lại tăng thêm sự vụ toàn Bắc Nguyên đạo, khó tránh khỏi sẽ tạo thành phân tâm, không thể chiếu cố hai mặt.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
1.Bắc Nguyên đạo bình tĩnh hơn các đạo khác rất nhiều, sự vụ cần phải xử lý cũng không nhiều, nếu không Lục Phiến Môn đã sớm phái một người làm tổng bộ đầu Bắc Nguyên đạo.
2.Đã như thế giao những chuyện này cho Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, một phương diện có thể gia tăng hiệu suất xử lý công vụ Bắc Nguyên đạo, một phương diện cũng có thể giảm bớt một tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, dùng lực lượng này đưa vào nơi khác, cớ sao mà không làm?
Phương Cửu Nguyên vừa muốn nói gì đó, Tô Tín liền nói thẳng:
1.Nếu không Phương đại nhân hỏi một chút các vị ngồi nơi này, ai nguyện ý tiếp nhận chức tổng bộ đầu Bắc Nguyên đạo?
Phần đông truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu đều lắc đầu, vị trí này đưa cho ai thì đưa, bọn họ sẽ không tiếp.
Đi làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo là công việc béo bở.
Giang Nam đạo vốn lớn, hơn nữa Tô Tín đánh hạ nội tình đủ xếp tốp ba trong Đại Chu bốn mươi chín đạo, đi tới nơi này làm thổ hoàng đế và hưởng thụ.
1.Bắc Nguyên đạo dưới chân thiên tử, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào, cho dù ngươi muốn trung gian kiếm lời túi riêng cũng không được, đây là tra tấn thuần túy.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 869 - Đòi Người (1)
Ánh mắt Phương Cửu Nguyên rất bình tĩnh nhìn Tô Tín, hiện tại hắn mới xem như chính thức đối đãi Tô Tín trở thành đối thủ ngang hàng với mình.
Trước kia Phương Cửu Nguyên xem Tô Tín như tiểu bối được Thiết gia bồi dưỡng mà thôi, bởi vì có Thiết gia làm chỗ dựa sau lưng mới có thể cuồng ngạo như thế.
Hiện tại xem ra, cho dù sau lưng Tô Tín không có Thiết gia hỗ trợ vẫn vô cùng khó giải quyết.
Hắn hôm nay triệu tập mọi người nghị sự chính là muốn suy yếu quyền lực trong tay Tô Tín.
Không nghĩ tới ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, không có suy yếu quyền lực trong tay Tô Tín, ngược lại còn để Tô Tín mượn cơ hội thu nạp thế lực Bắc Nguyên đạo.
Nhưng hết lần này tới lần khác Tô Tín lấy cớ rất hợp tình hợp lý, lại làm cho Phương Cửu Nguyên không tìm được cớ phản bác.
Lúc này Thiết Chiến mở miệng nói:
1.Ta thấy Tô Tín kiến nghị này rất hợp lý, Đại Chu vương triều bốn mươi chín đạo, cũng chỉ có Bắc Nguyên đạo không có tổng bộ đầu, hiện tại Tô Tín đã nguyện
2.tiếp nhận sự vụ Bắc Nguyên đạo, tương đương tiết kiệm một võ giả Hóa Thần Cảnh Lục Phiến Môn chúng ta, như vậy có cái gì không tốt?
1.Hiện tại nhân thủ Lục Phiến Môn chúng ta rất căng thẳng, giảm bớt được một người sẽ gia tăng thêm một phần lực lượng.
Thiết Chiến đã mở miệng, Liễu Vô Tiền làm ra dáng vẻ việc này không liên quan tới mình, hiển nhiên cũng không có ý định mở miệng, Phương Cửu Nguyên đành phải ăn thiệt thòi.
Kỳ thật lần này hắn thua cũng không oan, Tô Tín cũng không phải ý tưởng đột phát bỗng nhiên muốn thu nạp quyền lực Bắc Nguyên đạo.
Hiện tại đang liều thực lực, Tô Tín nhất định sẽ liều với những thần bộ dự bị của Lục Phiến Môn, cho nên hắn chỉ có thể động thủ trên quyền lực Lục Phiến Môn.
Tô Tín không quản được truy phong tuần bổ và tập sự mật thám, Tô Tín càng không xen vào Lục Phiến Môn các đạo, cũng chỉ có một Bắc Nguyên đạo là nơi vô chủ, Tô Tín cũng chỉ có thể chọn nó.
Vào lúc đám người Tô Tín đang nghị sựu trong Lục Phiến Môn, Huyền Minh lại tiến vào trong hành Thịnh Kinh.
Thân là thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự, cường giả Dương Thần Cảnh, kỳ thật Huyền Minh vẫn rất ít xuất hiện.
Huyền Minh có vẻ ngoài chỉ là một lão tăng mặt mũi hiền lành, không có người nào liên hệ hắn với thủ tọa La Hán đường Thiếu Lâm tự.
Hơn nữa thân là cường giả Dương Thần Cảnh, Huyền Minh đã có hơn mười năm không có xuất thủ qua, mật thám Lục Phiến Môn tại thành Thịnh Kinh cảm thấy kỳ quái khi có hòa thượng Thiếu Lâm tự vào thành, nhưng cũng không có nghĩ đến hắn lại là cường giả Dương Thần Cảnh Thiếu Lâm tự tiếng tăm lừng lẫy, ‘ Hàng Ma La Hán ’ Huyền Minh.
Một đường đi tới trước tổng bộ thành Lục Phiến Môn, Huyền Minh đứng im tại chỗ không nói gì.
Hai gã bộ khoái thủ vệ Lục Phiến Môn cảm giác có phần không đúng, hắn vội vàng chắp tay nói:
- Không biết vị đại sư này tìm ai?
Huyền Minh chắp tay trước ngực, miệng tụng phật hiệu, nói:
1.A Di Đà Phật, bần tăng Huyền Minh, lần này đến Lục Phiến Môn là lấy công đạo cho đệ tử Thiếu Lâm tự!
Lời này làm hai tên bộ khoái Lục Phiến Môn chấn động như sét đánh bên tai.
Giọng nói của Huyền Minh truyền khắp tổng bộ Lục Phiến Môn, sắc mặt mọi người biến hóa.
Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đang chuẩn bị rời đi lại cau mày, quả nhiên là Thiếu Lâm tự tìm tới tận cửa.
Nhưng bọn họ biết rõ Thiếu Lâm tự đến tìm Tô Tín phiền toái, nhưng trong nội tâm bọn họ cũng không có cảm giác cao hứng.
Bọn họ đấu với Tô Tín và Thiết gia là đấu tranh quyền lực trong nội bộ Lục Phiến Môn, bản thân bọn họ vẫn là người Lục Phiến Môn, có thể nói nhất tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh với Lục Phiến Môn.
Hiện tại Huyền Minh đến tìm phiền toái, nếu quả thật bỏ mặc Huyền Minh cứ như vậy mang Tô Tín đi, vậy Lục Phiến Môn bọn họ còn muốn thể diện hay không?
Liếc nhau, tất cả mọi người đi ra ngoài.
Cửa lớn Lục Phiến Môn, Huyền Minh một thân khí thế giống như vực sâu khủng bố, uy áp nồng đậm làm cho cả tổng bộ Lục Phiến Môn như bị mây đen che lấp, âm trầm không thấy chút ánh sáng, lộ ra khủng bố đến cực điểm.
Dùng lực lượng một người ảnh hưởng hiện tượng thiên văn, đây mới là thủ đoạn của cường giả Dương Thần Cảnh.
Phong mang quanh người Thiết Chiến đại thịnh, hắn giống như một thanh trường đao chém rách bầu trời.
1.Huyền Minh đại sư, tuy ngươi là tiền bối giang hồ nhưng Lục Phiến Môn ta cũng không phải nơi ai cũng có thể tới giẫm một cước, ngươi đến Lục Phiến Môn đòi công đạo, sợ là đến nhầm nơi rồi.
Huyền Minh nhìn Tô Tín bên người Thiết Chiến, thản nhiên nói:
1.Bần tăng muốn đòi hỏi công đạo là gì thì Thiết đại nhân biết rõ, đệ tử Thiếu Lâm tự ta không thể chết vô ích!
Thiết Chiến cười lạnh nói:
1.Đệ tử Thiếu Lâm tự ngươi không thể chết vô ích, Lục Phiến Môn ta sẽ tùy tiện giao người ra hay sao?
Tô Tín nhìn Huyền Minh và lạnh lùng nói:
1.Thiếu Lâm tự thân là một trong võ lâm chí tôn thiên hạ lại thua không nổi
sao?
2.Ban đầu trong Côn Luân bí cảnh, cho dù người Đại Chu hay người đại tông môn võ lâm đều nhìn thấy, là Giác Nghiêm ra tay với ta trước, hơn nữa không lưu thủ nửa điểm.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 870 - Đòi Người (2)
Nếu như vậy ta không thể giết hắn sao? Chẳng lẽ ta đứng tại chỗ mặc cho hắn giết mới phù hợp cái gọi là công đạo của Thiếu Lâm tự các ngươi?
Huyền Minh trầm giọng nói:
- Huyền Minh ta không hỏi nhân quả, chỉ nhìn kết quả.
Tô Tín giận quá hóa cười, đường đường cường giả Dương Thần Cảnh, nói rõ bá đạo không biết xấu hổ, ngươi còn làm hắn thế nào?
Huống chi dùng thực lực Huyền Minh thật sự không cần giảng đạo lý với hắn.
Cho nên Huyền Minh vừa dứt lời, hắn ở ngay trước mặt phần đông võ giả Lục Phiến Môn chụp lấy Tô Tín, chân khí nồng đậm lâm không ngưng tụ thành đại thủ ấn, giống như Ngũ Chỉ sơn đè xuống!
Thiết Chiến biến sắc, hắn cũng không có ngờ tới Huyền Minh nói ra tay là ra
tay.
Kỳ thật Huyền Minh hơn mười năm chưa từng đặt chân giang hồ và động thủ với người khác, thậm chí ngay cả Thiết Chiến đều quên Huyền Minh này làm sao có danh hiệu ‘ Hàng Ma La Hán ’, đó là dùng vô số thi cốt võ giả ma đạo chồng lên.
Thân là thủ tọa La Hán đường có nhiều võ tăng nhất Thiếu Lâm tự, đối với Huyền Minh mà nói, hoặc là không động thủ, một khi quyết định động thủ, như vậy nhất định cần phải quả quyết!
Thiết Chiến phản ứng trước nhất, một thanh kim đao đầu đại hổ bỗng nhiên xuất hiện trong tay hắn, chém xuống một đao, cương khí vô tận bị xé nứt, một đám ánh sáng như khai thiên.
Nhưng khí thế một đao vô song cũng bị bàn tay chân khí của Huyền Minh đánh lui đao khí, hai tay Thiết Chiến run rẩy, dùng thực lực của hắn lại không chịu nổi lực một chưởng của Huyền Minh
Thiết Chiến dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Huyền Minh, hơn mười năm chưa từng ra tay, Huyền Minh đã đạt tới Dương Thần Cảnh đỉnh phong, sắp sờ đến cánh cửa Chân Vũ Cảnh sao?
Nhưng vào lúc này, Liễu Vô Tiền cùng Phương Cửu Nguyên cũng ra tay.
Nếu quả thật nhìn Huyền Minh bắt Tô Tín trước cửa tổng bộ Lục Phiến Môn, khi đó không chỉ có Tô Tín gặp xui xẻo, còn có cả mặt mũi Lục Phiến Môn.
Trong tay Phương Cửu Nguyên cầm một thanh Bàn Long thương đỏ thẫm trong tay, hắn đâm vào một chưởng của Huyền Minh, trong nháy mắt nộ long gào thét, long ảnh đỏ rực phát ra từng âm thanh chân khí nổ mạnh xé rách hư không và tấn công Huyền Minh.
Liễu Vô Tiền xuất ra một thanh đồng cự cung, giương cung cài tên, động tác liên tiếp làm người ta không kịp nhìn, mọi người xem ra, Liễu Vô Tiền chỉ xuất cung tiễn, sau một khắc mũi tên mang theo cuồng phong tấn công bay đi.
Hai tên võ giả Dung Thần Cảnh ra tay uy thế kinh người, thân là tứ đại thần bộ, hai người Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền tuyệt đối là cao thủ trong cường giả Dung Thần Cảnh.
Nhưng những việc này trước mắt Huyền Minh vẫn không đủ nhìn.
Bàn tay mang theo phật quang màu vàng của Huyền Minh chiếu sáng thiên địa, trực tiếp đánh bay Phương Cửu Nguyên.
Sau đó phật ấn chữ vạn biến mất, hóa thành âm tiết kỳ dị nổ vang, nhưng cũng
chỉ có một mình Liễu Vô Tiền có thể nghe được, lúc này hắn ôm đầu lui về phía sau.
Trong nháy mắt đánh lui ba võ giả Dung Thần Cảnh, uy thế Huyền Minh cực mạnh.
Nhưng vào lúc này, Lục Phiến Môn bỗng nhiên sinh ra khí tức kinh khủng.
Một bóng dáng áo đen từ trên trời giáng xuống, trong giây lát đánh một trảo về phía Huyền Minh.
Một trảo này đánh xuống giống như xé rách thiên địa, trong hư không xuất hiện năm đường vân màu đen, một chưởng của Huyền Minh trực tiếp vỡ vụn, nhưng hai tay hắn kết ấn, phật quang vô tận ngưng tụ thành hàng ma xử ném ra.
Người áo đen xuất ra một trảo, như Thiên Bằng cầm Long, lực lượng cường đại trực tiếp bóp nát hàng ma xử.
Một uy áp cực lớn truyền đến, cương khí vô tận nổ tung, bản thân Huyền Minh lùi về phía sau mấy bước, phật quang quanh thân đại thịnh, lúc này mới triệt tiêu lực lượng kia và miễn cưỡng dừng lại.
Lúc này trước mặt đám người Tô Tín chính là một trung niên mặc áo đen, tướng mạo lạnh lùng, khuôn mặt giống như đao gọt.
Hắn cho người ta ấn tượng khắc sâu nhất chính là ánh mắt lăng lệ như chim ưng cùng với khớp xương thật lớn nhưng đôi tay trắng noãn.
1.A Di Đà Phật, ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo quả nhiên danh bất hư truyền. Huyền Minh niệm một câu phật hiệu, trực tiếp quay người rời đi.
Lần này Huyền Minh tới không ôm hi vọng có thể mang Tô Tín rời đi.
Bên trong Lục Phiến Môn có ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo, trong thành Thịnh Kinh còn có các cao thủ hoàng cung đại nội, cho dù Thiết Ngạo không ra tay, người triều đình khác cũng không cho hắn mang theo Tô Tín rời đi.
Lần này Huyền Minh ra tay là vì Huyền Quan thỉnh cầu, thứ hai là muốn tỏ thái độ với bên ngoài, Thiếu Lâm tự bọn họ hoặc là nói là La Hán đường không phải tồn tại im lặng khi đệ tử bị giết.
Cho dù hiện tại không báo thù, tối thiểu cũng phải cho thấy thái độ, tuy kết quả cũng giống nhau.
Huyền Minh rời đi, một khí tức cường đại trong thành Thịnh Kinh cũng dần dần thu liễm.
Kỳ thật trong nháy mắt Huyền Minh thì bọn họ có thể trong thời gian nhanh nhất chạy tới Lục Phiến Môn cứu viện, nhưng không có ai ra tay.
Bởi vì bọn họ biết rõ trong Lục Phiến Môn còn có Thiết Ngạo, đều là Dương Thần Cảnh, nhưng người có thể tranh phong với Thiết Ngạo lại đếm được trên đầu ngón tay, trong đó không có Huyền Minh.
Lúc này trong Lục Phiến Môn, đám người Phương Cửu Nguyên cung kính hành lễ với Thiết Ngạo, nói:
- Tham kiến đại nhân.
Có lẽ bọn họ dám đối nghịch với người Thiết gia nhưng không dám có chút bất kính với Thần Ưng Thiết Ngạo một tay sáng lập nên Lục Phiến Môn.
Việc này không chỉ phân thận và địa vị, càng là thực lực nghiền áp.
Tô Tín cũng cung kính thi lễ với Thiết Ngạo, đồng thời đang âm thầm đánh giá vị nhân vật truyền kỳ Lục Phiến Môn này.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 871 - Tranh Cử Tứ Đại Thần Bộ (1)
Thân là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, Thiết Ngạo tuyệt đối là nhân vật thần thủ hộ Đại Chu, Đại Chu có uy thế hiện tại cũng có quan hệ lớn với Thiết Ngạo.
Không nói tới quyền thế, Thiết Ngạo dùng thực lực liền có thể ngạo thị giang
hồ.
Thực lực Dương Thần Cảnh đỉnh phong, rất có thể đạt tới nửa bước Chân Vũ Cảnh.
Bởi vì bản thân Thiết Ngạo chính là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, cho nên hắn cố ý bảo Lục Phiến Môn hiện tại không nên đặt hắn vào giữa Địa Bảng.
Nếu không dùng thực lực Thiết Ngạo đủ để đứng tốp ba Địa Bảng.
Hơn nữa nghe nói xuất thân Thiết Ngạo không quan trọng, bắt đầu học tập võ công chỉ là một chiêu Ưng Trảo Công đơn giản nhất mà thôi.
Nhưng Thiết Ngạo lại dựa vào võ công trụ cột Ưng Trảo Công một đường tu luyện tới Dương Thần, càng tu luyện Ưng Trảo Công tới mức xuất thần nhập hóa, có thể nói là thần tích.
Nhìn uy thế Thiết Ngạo vừa ra tay là biết rõ, ai còn có thể nói đó là Ưng Trảo Công?
Hiện tại đại bộ phận bộ đầu Lục Phiến Môn đều ưa thích vuốt vuốt hai viên thiết đảm rèn luyện lực đạo hai tay, kỳ thật chiêu này vừa bắt đầu chính là học từ Thiết Ngạo.
Liếc mắt nhìn mọi người chung quanh, Thiết Ngạo cố ý nhìn trên người Tô Tín một lúc, lúc này mới nói:
1.Đều vào đi thôi, vừa vặn hôm nay mọi người đến đông đủ, chúng ta nên chọn ra một vị tứ đại thần bộ mới.
Tất cả mọi người gật gật đầu, theo sau Thiết Ngạo đi vào trong phòng nghị sự lần nữa.
Sau khi nhập tọa, Thiết Ngạo trầm giọng nói:
1.Người được đề cử tứ đại thần bộ dự bị đều chuẩn bị vào kinh, dĩ vãng chúng ta chọn lựa tứ đại thần bộ dựa vào thực lực xếp đầu tiên.
2.Khi đó Lục Phiến Môn chúng ta cần phải động thủ khá nhiều, thậm chí không khác gì quân đội, nhưng hiện tại Trung Nguyên xem như vững chắc, tối thiểu còn tốt hơn năm đó nhiều lắm.
3.Cho nên lần này đề cử tứ đại thần bộ mới, năng lực làm đầu.
Sau khi nói xong lời này, Thiết Ngạo liền trực tiếp bảo mọi người rời đi.
Sắc mặt Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền biến thành khó coi.
Chỉ nhìn năng lực không nhìn thực lực, điểm ấy rõ ràng đang mang lại chỗ tốt lớn cho Tô Tín.
Luận năng lực, chuyện Tô Tín giải quyết trong hai năm qua không ai sánh bằng.
Nhưng bọn họ thật cũng không cho rằng Thiết Ngạo cố ý thiên vị Tô Tín.
Thiết Ngạo chấp chưởng Lục Phiến Môn nhiều năm như vậy, bất kể bản thân Lục Phiến Môn phát triển cũng tốt, hoặc là vì chính mình không bị nhân hoàng Đại Chu nghi kỵ cũng được, hắn tuyệt đối công bằng trong Lục Phiến Môn.
Kỳ thật bọn họ cũng biết, hiện tại Lục Phiến Môn cũng do Thiết Ngạo nói
chuyện, chỉ thiếu tứ đại thần bộ có năng lực.
Bây giờ không phải thời điểm Đại Chu vừa mới thành lập đất nước, khi đó thời điểm thực lực Đại Chu là cường đại nhất, thậm chí đủ để nghiền áp đại bộ phận tông môn đỉnh cấp.
Cho nên khi đó Lục Phiến Môn đồ tông diệt môn vô số, ngay cả Thiếu Lâm tự cũng không dám đứng ra lắm miệng một câu.
Vào thời đại đó, chấp chưởng giả Lục Phiến Môn đâu có giống như bây giờ, cần tính kế tới lui? Trực tiếp dùng thực lực san bằng là đủ.
Nhưng Thiết Ngạo quyết định quy củ thiên vị Tô Tín, nhưng Phương Cửu Nguyên trực tiếp liên lạc với Liễu Vô Tiền, lúc này bọn họ cần phải liên thủ, bất kể là ai đảm nhiệm tứ đại thần bộ mới, dù sao người này không thể là Tô Tín.
Dựa theo suy nghĩ của Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, bọn họ nhất định đề cử vị trí tứ đại thần bộ là người giao hảo với mình đảm nhiệm.
Hiện tại xem ra không thể là như vậy, hai người bọn họ cạnh tranh không nổi, chỉ có thể liên hợp đề cử một người, như vậy mới có hi vọng cạnh tranh với Tô Tín.
Lục Phiến Môn đề cử vị trí tứ đại thần bộ rất thận trọng, cũng không phải không mặc cả.
Đầu tiên muốn trở thành tứ đại thần bộ thì ngươi phỉa có tư cách tứ đại thần bộ dự bị, đây là bước đầu tiên.
Thứ hai mới là năng lực và thực lực đạt tới yêu cầu, điểm này thực lực Tô Tín khá thấp nhưng công tích của hắn chiếm cứ ưu thế lớn hơn các tứ đại thần bộ dự bị khác, cho nên Tô Tín nhất định sẽ chiếm ưu thế lớn.
Bước thứ ba là tam đại thần bộ chọn trúng người nào, một bước này bởi vì Phương Cửu Nguyên liên hợp Liễu Vô Tiền cho nên bọn họ chiếm cứ ưu thế.
Mà bước thứ tư cũng là một bước mấu chốt nhất, đó chính là cả tất cả bộ khoái
tổng bộ Lục Phiến Môn đều có quyền phiếu lợi, Lục Phiến Môn sẽ giao tư liệu tất cả tứ đại thần bộ dự bị cho mọi người xem, khi đó mọi người sẽ lựa chọn một người.
Căn cứ thực lực khác nhau, số phiếu không giống nhau, ví dụ bộ khoái cảnh giới Hậu Thiên một phiếu, Tiên Thiên Khí Hải Cảnh có hai phiếu, Linh Khiếu Cảnh ba phiếu, Thần Cung Cảnh bốn phiếu.
Bước thứ tư, Liễu Vô Tiền và Phương Cửu Nguyên vẫn còn có chút nắm chắc có thể thắng được Tô Tín.
Mặc dù thủ hạ bọn họ không có nhiều người như Thiết gia, nhưng vấn đề là Tô Tín lần này đắc tội với những truy phong tổng bộ đầu và tập sự tổng bộ đầu trung lập, bọn họ và thủ hạ của bọn họ sẽ không chọn Tô Tín.
Hơn nữa trong Lục Phiến Môn còn có phần đông bộ khoái cấp thấp trung lập, bọn họ cũng là một phần lực lượng rất lớn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận