Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2522 - Ngươi đấu không lại ta!(2)

Ngươi đấu không lại ta!(2)
Huyền Minh còn tính là rất khéo hiểu lòng người, sợ bọn họ nhiều người như vậy ở chỗ này Nguyên Không sẽ không hạ sĩ diện được.
Chờ đến khi tất cả mọi người đều rời đi, Nguyên Không chỉ nhìn Tô Tử Thần, nửa ngày sau hắn mới nói: "Ta không có oan uổng ngươi, ta sẽ không xin lỗi ngươi."
Tất cả mọi người đã đi, thậm chí Huyền Minh còn sợ Nguyên Không không buông bỏ được, còn che giấu cảm giác ở nơi này, không để cho người khác nghe được thanh âm.
Tô Tử Thần đứng lên, thở dài một hơi, mồ hôi lạnh trượt xuống.
Hắn lau mồ hôi lạnh, cầm lấy một cái đùi thỏ gặm, Nguyên Không cứ như vậy nhìn hắn gặm đùi thỏ ở đó, không có bày tỏ điều gì.
Chờ đến khi Tô Tử Thần gặm xong đùi thỏ này, hắn mới dùng biểu tình tự tiếu phi tiếu nhìn Nguyên Không nói: "Nguyên Không sư huynh, ngươi hà tất phải như vậy? Giám thị ta? Tố giác ta? Ha ha ha, cuối cùng vẫn là ta thắng!"
Việc này Tô Tử Thần đã biết, hắn cũng không cần ngụy trang nữa, mặc dù Nguyên Không này là một quái nhân, nhưng cảm giác của hắn lại tinh chuẩn lạ thường, trước mặt thứ huyền diệu khó giải thích này, bất luận ngụy trang cái gì cũng vô dụng, điều này cũng không thể trách kĩ năng diễn xuất của Tô Tử Thần không tốt, dù sao hắn cũng lừa gạt được cả Huyền Minh, chỉ có thể nói loại thiên phú này của Nguyên Không biến thái quá mức.
Lúc này Nguyên Không bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn, trước kia hắn chỉ cảm giác Nguyên Hải này có chút dối trá, có chút giả dối, thậm chí hắn còn cảm giác người này hơi không có hảo ý.
Nhưng bây giờ Nguyên Hải lại là tùy tiện nhe răng cười, ác ý không kiêng nể gì lộ ra trong ánh mắt kia không thể nghi ngờ, dạng người này, thậm chí còn khủng bố hơn so với những tà ma kia!
Trước kia Nguyên Không chỉ là tin tưởng cảm giác của mình, hiện tại hắn vững tin, cảm giác của mình cũng không có phạm sai lầm.
Tô Tử Thần cười gằn với Nguyên Không hai tiếng, sau khi phát tiết những khẩn trương và đè nén trong lòng mình lúc nãy, liền quay trở lại trạng thái trước đó.
Hắn lại xé một cái đùi thỏ ra, lạnh nhạt đi ra khỏi nhà bếp, khi đi ngang qua người Nguyên Không thản nhiên nói: "Nguyên Không sư huynh, không cần uổng phí sức lực, ngươi đấu không lại ta, mọi người đều say mình ta tỉnh loại cảm giác này kỳ thật cũng không tốt đẹp gì, bởi vì ngươi không thể gọi bọn họ tỉnh dậy được!"
Chân khí lập tức bộc phát quanh thân Nguyên Không, trở nên có chút cuồng bạo, nhưng ngay cả tư thế phòng ngự Tô Tử Thần cũng không có bày ra, hắn chỉ là thản nhiên nói: "Ba tháng cấm đoán hối lỗi chẳng lẽ còn không đủ, ngươi chuẩn bị thêm một năm hối lỗi sao?
Xuất thủ a? Ta sẽ không đánh trả đâu, bất quá lại dẫn Huyền Minh tới, ngươi xem thử hắn sẽ đứng về phía người nào."
Sau khi nói xong câu đó, Tô Tử Thần liền thản nhiên rời khỏi nhà bếp, cuối cùng Nguyên Không cuối cùng vẫn không xuất thủ, chỉ là nhắm mắt lại, thở dài một tiếng bất đắc dĩ.
Ngày thứ hai, chuyện này cũng đã truyền khắp Thiếu Lâm Tự, đồng thời cũng là truyền đến cách xử trí của Thiếu Lâm Tự đối với những người này.
Nguyên Hải chính thức được Huyền Minh thu làm đệ tử, Nguyên Không bị phạt hối lỗi ba tháng, mà một vị chấp sự của Dược Vương viện thì bị phế sạch tu vi, ném tới đan phường đặc biệt nhóm lửa, vì đền bù Giác Thừa, Huyền Minh cũng bảo Dược Vương viện cho hắn đan dược gấp đôi đồng thời chỉ đạo hắn tu hành.
Cái nhìn của mọi người đối với chuyện này hoàn toàn là đứng về phía Tô Tử Thần, bọn hắn nhất trí cho rằng Nguyên Không sợ hãi nguyên Hải sư huynh tiến bộ thần tốc, uy hiếp tới địa vị của hắn, cho nên lúc này mới ra tay hãm hại Nguyên Hải sư huynh.
Về phần kết cục của chấp sự Dược Vương viện đám người cũng đều vỗ tay khen hay, mặc dù nói đối với việc này Huyền Minh cùng thủ tọa của Dược Vương viện khẳng định là có sai lầm sơ xuất trong việc giám sát ở trong đó, nhưng may mà phương thức xử trí của bọn hắn cũng không có vấn đề gì, ngược lại là hả hê lòng người vô cùng.
Hơn nữa nếu như không phải bởi vì Tô Tử Thần, chỉ sợ những võ giả dưới tầng chót của Thiếu Lâm Tự còn không biết Giác Thừa, người lớn giọng ngày thường, luôn yêu thích hi hi ha ha với bọn hắn kia lại đang ẩn giấu chuyện ủy khuất này.
Cho nên xảy ra một chuyện như vậy, bọn hắn đối với Tô Tử Thần càng thêm tin phục, mà ấn tượng trong lòng võ giả thế hệ trước và thế hệ trẻ tuổi đối với Tô Tử Thần tại Thiếu Lâm Tự cũng trở nên tốt đẹp vô cùng.
Tuy lần hành động đầu tiên của Tô Tử Thần thất bại, nhưng Tái Ông mất ngựa biết đâu là phúc, địa vị của hắn ở trong Thiếu Lâm Tự cũng tăng lên mảng lớn.
Vốn Tô Tử Thần sợ Huyền Minh sẽ bởi vì chuyện này mà nghiêm tra nhà bếp, nhưng trên thực tế, Huyền Minh không có làm như vậy.
Nguyên nhân rất đơn giản, Huyền Minh sợ nếu mình làm như vậy thì sẽ khiến Giác Thừa khó chịu, cho rằng nội bộ Thiếu Lâm Tự vẫn không tin tưởng mình.
Huống hồ sau khi trải qua chuyện này, Huyền Minh vô cùng tín nhiệm Giác Thừa, ngay cả ủy khuất lớn như vậy mà đối phương cũng cứng rắn chịu đựng được, càng đừng nói là chuyện khác, cho nên nhà bếp dưới sự quản lý của Giác Thừa tất nhiên sẽ rất an toàn.
Chương 2523 - Sinh tử do mệnh, thành bại do trời
Sinh tử do mệnh, thành bại do trời
Mà lúc này, sau khi Tô Tử Thần có được thân phận đệ tử chính thống, hắn rốt cục có thể nghênh ngang đi vào Tàng Kinh Các.
Thật ra trước đây Tô Tử Thần cũng có thể đi được, nhưng khi đó hắn bởi vì thân phận hạn chế, cho nên thứ nhận được hết sức hữu hạn, phần lớn công pháp cao cấp thì hắn đều chỉ có thể nhìn một phần, tức là một phần Hóa Thần cảnh này có chút không phù hợp với yêu cầu của Tô đại nhân.
Mà hiện tại hắn có thân phận đệ tử chính thống, Tô Tử Thần có thể lật xem bất kỳ công pháp nào, thậm chí hắn cũng có tư cách lật xem bí pháp cấp bậc như Phật Vận Niêm Hoa Ấn.
Đương nhiên, ra loại quyền hạn này không phải do Thiếu Lâm Tự quản lý lỏng lẻo, mà là ngay cả tổ tiên các đời Thiếu Lâm Tự cũng không nghĩ đến đệ tử chính thống của phương trượng trụ trì sẽ phản bội Thiếu Lâm Tự, phương trượng trụ trì Thiếu Lâm Tự rốt cuộc mù tới trình độ nào mới có thể thu một kẻ phản bội lòng mang xấu xa làm đệ tử?
Tất nhiên bây giờ Huyền Minh cũng không phải bị mù, hắn chỉ là bị hàng loạt tính toán của Tô Tín che mờ con mắt mà thôi.
Trong một tháng, Tô Tử Thần cơ hồ đều ngâm mình trong Tàng Kinh Các, thuộc lòng những công pháp của Thiếu Lâm Tự này.
Những người khác đều cho rằng Tô Tử Thần đang chọn công pháp, nhưng không ngờ rằng chỉ có hắn mới biết được, hắn căn bản là đang học những công pháp này bằng cách ghi nhớ thật kỹ.
Đợi đến tháng thứ hai, Tô Tử Thần cảm giác mình đã chuẩn bị gần xong, hắn lập tức bắt đầu đi một bước cuối cùng.
Chạng vạng ngày này, Tô Tử Thần đi vào trong nhà bếp, lúc này đang chuẩn bị bữa tối, bên trong toàn bộ nhà bếp đều là khí thế ngất trời, bởi vì chuyện lúc trước, mọi người cũng đã biết Tô Tử Thần có quan hệ tốt với Giác Thừa, cho nên một tháng qua, hầu như mỗi ngày hắn đều tới chào hỏi một tiếng với Giác Thừa, bởi vì hiện tại trở thành đệ tử dòng chính, nên đã có người chuyên môn chuẩn bị cơm canh cho hắn.
Thấy Tô Tử Thần tới đây, một số võ giả thi nhau bắt đầu chào hỏi hắn, Tô Tử Thần chỉ cười cười nói: "U ôi, thức ăn hôm nay không tệ nhỉ."
Những tăng nhân kia đều biết Nguyên Hải sư huynh bình dị gần gũi, không hề có ngạo khí của đệ tử dòng chính, cho nên bọn họ thi nhau nói đùa: "Nguyên Hải sư huynh nói không đúng rồi, thức ăn từ nhà bếp chúng ta có kém bao giờ đâu?"
Sau khi chào hỏi Giác Thừa đang bận rộn, Tô Tử Thần lén bắn một viên thuốc vào trong vại nước.
Lần trước hắn ra tay, thật ra đã định bỏ đan dược vào trong cơm canh do nhà bếp chuẩn bị, cũng may lần đó không thành công, về sau Tô Tử Thần cảm giác mình lần trước ra tay hơi vội vàng.
Bởi vì đệ tử của Thiếu Lâm Tự quá nhiều, Tô Tử Thần chỉ để vào một loại thức ăn, chắc chắn sẽ có người không thích ăn món ăn này, tránh ăn nó, mà đan dược trong tay hắn có hạn, không thể nào bỏ đan dược vào trong toàn bộ thức ăn.
Hơn nữa, cho dù bỏ vào trong món chính cũng vô dụng, bởi vì vẫn có một số tăng nhân không ăn món chính.
Cứ như vậy, cuối cùng chắc chắn sẽ có một vài tăng nhân may mắn thoát khỏi, không cách nào tạo thành hiệu quả tốt nhất.
Nhưng hiện tại Tô Tử Thần bỏ dược vào trong vại nước do tăng nhân nhà bếp cố ý chuẩn bị, dù là nấu ăn hay nấu cơm thì cũng đều dùng nước bên trong cái vại này, cứ như thế, tuyệt đối không ai có thể tránh thoát!
Đương nhiên, làm như vậy cũng có thể cho hắn thêm một con đường sống, dù sao trong nhà bếp đang có nhiều tăng nhân nhìn, hắn cũng chưa từng tiếp xúc với cơm canh.
Bên cạnh đó, thuộc tính của loại linh dược mà Tô Tín đưa cho hắn có thể giúp hắn thoát khỏi một phần hiềm nghi.
Bởi vì thứ hắn bỏ vào không phải là độc dược, mà là linh dược dùng để tu luyện, nhưng võ giả cấp thấp không thể chịu đựng được loại dược lực cường đại này, sẽ bạo thể mà chết, lúc phát tác căn bản không thể nhìn ra điểm này, ít nhất người của Dược Vương Viện trong khoảng thời gian ngắn không cách nào điều tra rõ nguyên nhân đệ tử bỗng nhiên nổ chết.
Mà nếu bọn họ hoài nghi đến thức ăn, tăng nhân của nhà bếp ngược lại có thể làm xáo trộn không ít ánh mắt, bởi vì mọi người đều ăn cùng một thứ, nhưng những tăng nhân trong nhà bếp trên cơ bản đều bị phán định là tăng nhân không làm được việc lớn, bọn họ ngày thường căn bản không có tu luyện, tất nhiên cũng sẽ không sợ dược lực phát tác.
Sau khi làm xong tất cả, Tô Tử Thần trở lại thiện phòng, lấy ra miếng Ẩn Long Phù mà Tô Tín đã đưa cho hắn.
Bên trong Ẩn Long Phù này có một viên ngọc thạch, có thể ghi lại rất nhiều nội dung, trong khoảng thời gian này, Tô Tử Thần đã dung nhập công pháp chính mình trộm học được từ trong Tàng Kinh Các vào trong ngọc thạch này, nhiệm vụ sau cùng cũng coi như hoàn thành.
Ánh mắt Tô Tử Thần lộ ra một tia tinh mang, khởi động Ẩn Long Phù, Ẩn Long Phù trong nháy mắt liền biến mất, Tô Tử Thần thậm chí không cảm giác được một tia dao động từ trong đó.
"Sinh tử do mệnh, thành bại do trời, có thể còn sống rời khỏi Thiếu Lâm Tự hay không, đành phải xem tạo hóa." Tô Tử Thần nhìn phương xa, tự lẩm bẩm trong lòng, thật ra trong lòng tràn đầy lo lắng.
Chương 2524 - Sinh tử do mệnh, thành bại do trời(2)
Sinh tử do mệnh, thành bại do trời(2)
Đối với Tô Tử Thần, nhiệm vụ có thể tiến hành tới mức này đã là niềm vui ngoài ý muốn, thậm chí chính hắn cũng không nghĩ tới bản thân lại có thể thành công lừa gạt được nhiều người như vậy, sống đến ngày hôm nay.
Có thể nói rằng, nếu lần này hắn có thể thành công trở lại Tây Bắc Đạo thì sẽ là gia chủ nội định của Tô gia, với uy thế của Tô đại nhân, cho dù những trưởng bối kia của Tô gia phản đối cũng không có tác dụng gì.
Hơn nữa, nhiệm vụ gian nan như vậy mà hắn cũng có thể hoàn thành được, địa vị của Tô Tử Thần ở Tây Bắc Đạo chắc chắn sẽ tăng mảng lớn, khi đó hắn thậm chí sẽ được làm tâm phúc của Tô Tín, vượt qua Tô gia, trở thành tồn tại càng cao hơn!
Đến lúc đó, dù là Ám Vệ hay Huyết Thần Giáo hoặc là Tây Bắc quân, những vị trí cao tầng này tất nhiên sẽ có một chỗ cho hắn.
Đánh một trận quyết định thắng bại, đối với Tô Tử Thần mà nói, mặc dù hắn không phải ở trung tâm chiến trường trong trận chiến này, nhưng vẫn vô cùng hung hiểm.
Tiền đồ phú quý đang ở trước mắt, chỉ cần hắn có thể còn sống rời đi Thiếu Lâm Tự, tất cả điều này sẽ dễ như trở bàn tay, ngược lại, nếu như hắn không đi được, thế thì không cần phải đề cập đến tất cả những điều đó, vì hắn không còn cơ hội nói ra lần nào nữa.
Khoảnh khắc Ẩn Long Phù bay đi, hai vị Chân Vũ Huyền Minh và Huyền Chân đều không phát hiện dị thường, chỉ có Nguyên Không ở phía sau núi Thiếu Lâm Tự diện bích hối lỗi nhíu mày một cái, có chút cảm giác, nhưng tiếc là hắn hiện tại không cách nào rời khỏi nơi này, huống hồ cảm giác này, nói ra sẽ không có người nào tin.
Mà lúc này bên trong Hà Nam Đạo, võ giả Ám Vệ số lượng lớn mai phục tại nơi đây, trong mắt những người khác, những người này là do Tô Tín phái tới so tài với Thiếu Lâm Tự, chờ khi Ngô Minh rời khỏi Thiếu Lâm Tự thì sẽ chém chết.
Nhưng kết quả thời gian một năm trôi qua, Ngô Minh căn bản không có dự định rời khỏi Thiếu Lâm Tự, mà xem bộ dạng bây giờ của Thiếu Lâm Tự, hiển nhiên bọn họ cho tới bây giờ đều chưa từng có ý định cho Ngô Minh hiện tại xông xáo giang hồ, Tô Tín bố trí những người này sợ là phải uổng công rồi.
Cho nên, nhìn thấy những Ám Vệ này đã chờ ở Hà Nam Đạo một năm vẫn chưa rút đi, những người trên giang hồ đều âm thầm châm chọc Tô Tín sĩ diện, không chịu thua, rõ ràng đã biết chính mình trong vòng thời gian ngắn sẽ không giết được Ngô Minh, kết quả vẫn còn ở Hà Nam Đạo bố trí nhiều võ giả Ám Vệ như vậy, cơ hồ có thể đạt tới gần một phần ba sức mạnh của toàn bộ Ám Vệ, hắn không ngại hoang phí sao?
Lúc này ở biên giới Hà Nam Đạo, Tề Long cầm Ẩn Long Phù, ánh mắt lộ ra một tia tinh mang.
Đợi thời gian hơn một năm, bọn họ rốt cục chờ được cơ hội này, Tô Tử Thần đã thành công!
Làm người phụ trách ở Hà Nam Đạo, Tề Long lập tức vận dụng thủ đoạn nhanh nhất của Ám Vệ bọn họ thông báo cho Tô Tín, khoảng cách của Ẩn Long Phù kém xa Long Đằng Thiên Lý bản gốc, chẳng qua nó bí mật hơn, cho nên Tề Long bọn họ cần phải chuyển tiếp tin tức mới được.
Bên trong Tây Bắc Đạo, Tô Tín bị Hoàng Bỉnh Thành đánh thức từ trong bế quan, thấy tin tức của Tề Long truyền đến, khóe miệng Tô Tín không khỏi lộ ra nụ cười.
Hắn quả thực không nhìn lầm Tô Tử Thần này, tên này thế mà thực sự thành công.
Dựa theo suy đoán của Tô Tín, thời gian Tô Tử Thần có thể thành công nên là từ một năm đến ba năm mới phải, không nghĩ tới hắn thế mà thực sự xuất sắc như thế, chỉ mất hơn một năm đã hoàn thành nhiệm vụ.
Tô Tín không chậm trễ, trực tiếp kêu Lữ Phá Thiên, đi tới Thiếu Lâm Tự.
Tô Tín không có mang theo lực lượng bên Tây Bắc Đạo, với tốc độ của cường giả Chân Vũ cảnh, mang theo bọn họ nói không chừng phải mất mấy ngày mới tới, đến khi đó sợ rằng Thiếu Lâm Tự đã trấn áp lại nguy cơ của bản thân, cũng đã kêu Phạn Thiên Vực và Thích Đạo Huyền tới cứu viện, khi đó Tô Tín đánh bất ngờ sẽ không có ý nghĩa, Tô Tử Thần tất nhiên sẽ chạy không thoát Thiếu Lâm Tự.
Thế nhân đều cho rằng Tô Tín bố trí những Ám Vệ kia ở Hà Nam Đạo là vì giận dỗi, nào ngờ bọn họ mới là chủ lực lần này đánh bất ngờ Thiếu Lâm Tự của Tô Tín!
Ngay khi Tô Tín chuẩn bị ra tay, Ám Vệ ở Hà Nam Đạo cũng được tập hợp dưới sự điều phối của Tề Long, toàn bộ Thiếu Lâm Tự đang tràn ngập trong một bầu không khí nặng nề.
Lúc này mặc dù là ban ngày, nhưng thời tiết ở Hà Nam Đạo lại âm trầm không gì sánh được, mây đen u ám giữa không trung, mưa nhỏ rơi xuống tí tách, trước sau vẫn không có mưa to, cứ luôn lơ lửng giữa trời như thế.
Loại thời tiết này hơi ngột ngạt, bao gồm tâm tình của mọi người cũng hơi khó chịu. Lúc này, Huyền Minh đang cùng Huyền Chân giảng đạo cho những võ giả Dương Thần cảnh khác, không biết vì sao hắn chợt có một loại cảm giác lòng buồn bực, dường như sắp xảy ra chuyện gì đó.
Cảm giác của cường giả Chân Vũ cảnh có đôi khi vẫn rất chuẩn, Huyền Minh luôn cảm giác có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Chương 2525 - Cuối cùng sẽ thấy sự thật
Cuối cùng sẽ thấy sự thật
Ngay khi hắn muốn dặn dò đệ tử đi ra ngoài hỏi một câu có chuyện gì xảy ra hay không, lúc này, một đệ tử Thiếu Lâm Tự không lễ phép bỗng nhiên đẩy cửa ra, trên mặt mang theo vẻ hoảng sợ lớn tiếng nói: "Trụ trì! Các sư thúc và sư bá, không ổn rồi! Các sư huynh và sư đệ, bọn họ đều nổ tung! Tất cả đều nổ tung!"
Lời nói của tên đệ tử này khiến cho mọi người ở đây đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, cái gì gọi là nổ?
Huyền Minh không khỏi quát lớn: "Bình tĩnh một chút! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Tên đệ tử kia vẻ mặt đưa đám nói: "Mới vừa nãy, có vài sư huynh và sư đệ đang tu luyện thì toàn thân nổ tung, thậm chí không toàn thây!"
Thân thể của Huyền Minh hơi lảo đảo, hắn ổn định tâm thần, nói: "Rốt cuộc có bao nhiêu người?"
Tên đệ tử kia lắc đầu nói: "Không biết! Nhiều lắm!"
Nghe lời này xong, Huyền Minh hoàn toàn không đứng yên được nữa, hắn vội vã xông ra ngoài, hô lớn: "Đi gọi tất cả người của Dược Vương Viện tới đây! Tập trung tất cả mọi người cùng một chỗ!"
Trong nháy mắt, toàn bộ Thiếu Lâm Tự thoáng chốc đại loạn, khắp nơi đều tràn ngập trong bầu không khí khẩn trương.
Thẳng đến một canh giờ sau, Huyền Minh mới hiểu rõ tình huống, Thiếu Lâm Tự bọn họ thoáng chốc thế mà chết chín phần mười đệ tử trẻ tuổi dưới Hóa Thần cảnh!
Vào lúc này, trong cơn mưa dầm, sắc mặt của Huyền Minh còn đáng sợ hơn bầu trời âm trầm kia, thậm chí hắn còn có dấu hiệu điên cuồng.
Huyền Minh hét lớn hướng Thủ tọa của Dược Vương Viện: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải có người hạ độc ở trong nhà bếp?"
Khoảnh khắc biết chuyện này, Huyền Minh liền nghĩ tới chuyện trước đó của Nguyên Không và Nguyên Hải.
Hắn trước tiên điều tra nhà bếp, Nguyên Hải đúng là đã tới nhà bếp, nhưng hắn hầu như mỗi ngày đều đến, cũng không có tiếp xúc qua đồ ăn, hơn nữa bên trong nhà bếp có một số võ tăng cũng ăn thức ăn giống như những người khác, kết quả bọn họ không có chuyện gì.
Đồng thời, thậm chí còn có một đệ tử Tiên Thiên cảnh xung phong nhận việc đi ăn thức ăn còn dư lại của nhà bếp, kết quả sau khi ăn xong vẫn không bị gì.
Hơn nữa không phải toàn bộ đệ tử trẻ tuổi của Thiếu Lâm Tự đều bạo thể mà chết, còn có một phần mười người không có việc gì, một phần mười người còn lại này lúc ăn cơm tối cũng đã ăn đồ trong nhà bếp, cho nên cứ như vậy, hiềm nghi bên trong nhà bếp ít đi nhiều.
Bây giờ Huyền Minh đã sắp điên rồi, hắn không muốn bỏ qua chút manh mối hiềm nghi nào.
Lúc này, Thủ tọa của Dược Vương Viện đầu đầy mồ hôi nói: "Trụ trì! Căn bản không tra được! Những đệ tử trẻ tuổi đã chết này hoàn toàn không có dấu hiệu trúng độc, thậm chí ta cũng chưa từng nghe nói qua độc gì có thể làm cho người ta bạo thể mà chết."
"Bọn họ vì sao lại chết?" Huyền Minh hai mắt đỏ ngầu hỏi.
Thủ tọa của Dược Vương Viện chần chờ nói: "Bọn họ hình như là vì hút quá nhiều nguyên khí thiên địa, cho nên mới bạo thể mà chết, loại chuyện như vậy thường xảy ra khi tẩu hỏa nhập ma, dưới tình huống không thể khống chế được thân thể mình."
Huyền Minh lạnh lùng liếc hắn một cái, nói: "Ý của ngươi là đệ tử trẻ tuổi của Thiếu Lâm Tự ta trong một canh giờ liên tiếp tẩu hỏa nhập ma? Lời như vậy ngươi thấy đáng tin không?"
Thủ tọa của Dược Vương Viện lúc này cảm thấy rất muốn khóc, ra loại chuyện như vậy, hắn cũng rất bất đắt dĩ, nhưng hắn thật sự không tra được nguyên nhân chân chính, ít nhất không thể tra được trong khoảng thời gian ngắn.
Nhắc tới thì, tuy Dược Vương Viện của Thiếu Lâm Tự rất nổi tiếng nhưng đừng nói là so với thiên tài 'Độc Thủ Dược Vương' Tôn Bất Hại, cho dù so với Dược Vương Cốc cũng kém rất nhiều.
Nguyên nhân rất đơn giản, dù là Dược Vương Cốc hay Tôn Bất Hại, bọn họ đều dành khoảng thời gian dài đi nghiên cứu đặc tính của đan dược, giống như Tôn Bất Hại, sau khi có Tô Tín chống đỡ, hắn ở bên trong Tây Bắc Đạo nghiên cứu ra không ít thứ kỳ quái, mặc dù phần lớn đều vô dụng, nhưng có một số thứ lại có tác dụng thần kỳ.
Còn về Dược Vương Viện của Thiếu Lâm Tự thì sao? Tài nguyên của Thiếu Lâm Tự phong phú nhất, mà đệ tử của Dược Vương Viện về mặt tạo nghệ luyện đan cũng là thành thục nhất, nhưng bọn họ làm nhiều nhất là luyện đan dựa theo đan phương trước đây do Thiếu Lâm Tự truyền xuống, ngày thường đều làm loại việc khô khan này, không có chút lòng tiến thủ.
Ví dụ như Đại Hoàn Đan và Tiểu Hoàn Đan của Thiếu Lâm Tự đều đã được dùng hơn nghìn năm, kết quả hiện tại không hề có chút cải tiến nào.
Tuy dược lực của những đan dược này vẫn đủ mạnh dù không có cải tiến, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị người đuổi kịp.
Luyện đan sư xuất thân trong hoàn cảnh này, cho dù là Thủ tọa của Dược Vương Viện thì trình độ cũng có hạn.
Ngay khi tất cả mọi người ở Thiếu Lâm Tự vô cùng nóng nảy, lúc này Tô Tín đã mang theo đám võ giả Ám Vệ đánh lên Thiếu Lâm Tự.
Bây giờ ở bên ngoài, vốn mưa nhỏ rơi tí tách đã hoàn toàn biến thành mưa như trút nước rơi xuống, đám người Tô Tín toàn thân áo đen, một luồng khí tức túc sát cường đại truyền đến, thoáng chốc khiến cho Thiếu Lâm Tự bị bao phủ trong luồng sát khí sâm nhiên này!
Chương 2526 - Cuối cùng cũng thấy sự thật (2)
Cuối cùng cũng thấy sự thật (2)
Nhìn sơn môn của Thiếu Lâm Tự, Tô Tín cười âm trầm, trực tiếp chém ra một kiếm, thiên địa biến sắc, tiên ma hai phần, đánh vào trên sơn môn, thoáng chốc bộc phát ra một tiếng vang thật lớn.
Thiếu Thất Sơn nháy mắt rung bần bật, bên trên sơn môn của Thiếu Lâm Tự thoáng chốc bộc phát ra luồng sáng trận đạo kinh người, đỡ được một kiếm này, nhưng ánh sáng phía trên cũng dần ảm đảm.
Trước đó, Thiếu Lâm Tự muốn dùng những Phật Cốt Xá Lợi kia làm phòng ngự để ngăn trở Tô Tín, kết quả tất cả đều bị hủy trong tay Tô Tín.
Hiện tại Thiếu Lâm Tự lại lần nữa kiến tạo trận pháp, nhưng tòa trận pháp này là do Thích Đạo Huyền giúp bọn họ xây nên, uy năng bất phàm.
Cảm giác được động tĩnh bên ngoài, người của Thiếu Lâm Tự ở đây sắc mặt thoáng chốc biến đổi, Huyền Minh và Huyền Chân bay đến giữa không trung, vừa lúc thấy Tô Tín đang công kích ở ngoài sơn môn Thiếu Lâm Tự.
Huyền Minh lúc này quát chói tai: "Nhanh đi tìm Phạn Thiên Vực và Thích Đạo Huyền đại sư cầu viện!"
Huyền Minh lại xoay người quát phía Tô Tín: "Tô Tín! Ngươi đến cùng muốn làm gì!?"
Tô Tín cười âm trầm, nói với Huyền Minh: "Làm cái gì? Xem ra sau khi Huyền Minh đại sư làm trụ trì của Thiếu Lâm Tự thì rất vất vả nhỉ, làm đến mù con mắt luôn rồi sao? Hôm nay, ta là vì diệt Thiếu Lâm Tự ngươi mà đến! Phải rồi, lễ vật trước đó ta tặng có hài lòng không?"
Hai mắt Huyền Minh đỏ ngầu nói: "Đệ tử của Thiếu Lâm Tự bạo thể mà chết là do ngươi làm?"
"Ngươi nghĩ sao?" Tô Tín thản nhiên nói.
Lúc này Huyền Minh đã hoàn toàn hiểu rõ đệ tử của Thiếu Lâm Tự bỗng nhiên nổ chết, mà Tô Tín lại bất chợt mang người đánh bất ngờ Thiếu Lâm Tự vào thời điểm này, tất cả điều này là do kế hoạch của hắn, dù ngày hôm nay Tô Tín không diệt hết Thiếu Lâm Tự, hiện tại Thiếu Lâm Tự chết nhiều võ giả trẻ tuổi như vậy, căn cơ mấy năm nay tích lũy được đều sắp bị hủy hết!
Lúc này Tô Tín không cho Thiếu Lâm Tự cơ hội do dự, hắn chém ra từng kiếm, tòa trận pháp kia của Thiếu Lâm Tự không chống đỡ được bao lâu, dù sao trận pháp chỉ là trận pháp, cũng không phải là người, trước đây Thích Đạo Huyền bố trí tòa trận pháp này cho Thiếu Lâm Tự chỉ khiến cho bọn họ dùng để phòng ngự, nhưng với thế tiến công của loại cấp bậc như Tô Tín, cái gọi là phòng ngự hoàn toàn chỉ là một trò cười!
Hiện tại Huyền Minh chỉ có thể hy vọng Bì Già Đa La của Phạn Thiên Vực có thể chạy nhanh tới đây, không biết Thích Đạo Huyền bây giờ đang ở nơi nào, mà lúc này Bì Già Đa La đã dời Phạn Thiên Vực đến bên trong Hà Nam Đạo, hắn có thể nhanh chóng chạy đến đây.
Cho nên Huyền Minh và Huyền Chân không có ra tay, nhìn Tô Tín ở nơi đó công kích trận pháp, mắt thấy ánh sáng của trận pháp kia càng lúc càng mờ nhạt, nhưng Huyền Minh và Huyền Chân vẫn chưa thấy bóng dáng của Bì Già Đa La!
Phải biết rằng Phạn Thiên Vực cách bọn họ không xa, dù Thiếu Lâm Tự không có chủ động truyền tin, Bì Già Đa La thân làm cường giả Thần Kiều cảnh, chắc hẳn có thể cảm giác được khí thế tỏa ra từ Tô Tín lúc này mới đúng.
Huyền Minh nghĩ đến hành vi ngày xưa của Bì Già Đa La trong Thiếu Lâm Tự bọn họ và cảm giác không thoải mái mơ hồ trong lòng, vào lúc này, một suy đoán hiện ra trong đầu hắn, điều này khiến cho vẻ mặt Huyền Minh thoáng chốc lộ ra một tia tuyệt vọng!
Mà giờ phút này, ở một đoạn khác trong Hà Nam Đạo, phật tự miếu thờ trải rộng, nơi đây chính là chỗ ở mới của Phạn Thiên Vực.
Nếu Phạn Thiên Vực liên minh với Thiếu Lâm Tự, tất nhiên cũng phải đổi chỗ ở.
Trước đây, Tạo Hóa Đạo Môn liên thủ với Huyền Thiên Vực, Tạo Hóa Đạo Môn cũng chủ động cho Huyền Thiên Vực một khối địa vực ở Thanh Châu Đạo, Thiếu Lâm Tự bọn họ tất nhiên cũng không thể quá hẹp hòi.
Tuy Phạn Thiên Vực đã tới Hà Nam Đạo, nhưng cũng không có mâu thuẫn gì với Thiếu Lâm Tự, Phạn Thiên Vực dưới sự kiềm chế của Bì Già Đa La vẫn luôn lộ vẻ rất quy củ, huống hồ tiêu chuẩn tuyển nhận tử đệ của Phạn Thiên không giống với Thiếu Lâm Tự, cho nên hai bên không có mâu thuẫn về mặt này.
Lúc này bên trong Phạn Thiên Vực, một đệ tử đi vào trong trạch viện, chỗ Bì Già Đa La đang bế quan, nói với hai tăng nhân giữ cửa: "Thiếu Lâm Tự truyền đến tin tức, Tô Tín đánh bất ngờ Thiếu Lâm, lúc này Thiếu Lâm nguy cấp, muốn mời Bì Già Đa La đại nhân ra tay viện trợ."
Nhưng hai tăng nhân không có thông báo truyền lời, chỉ thản nhiên nói: "Bì Già Đa La đại nhân đang bế quan, hơn nữa còn là lần bế quan rất quan trọng, tuyệt đối không thể có người quấy rối."
Tên đệ tử đưa tin kia chần chờ nói: "Nhưng Thiếu Lâm Tự hiện tại đang bị Tô Tín đánh, tình thế ngàn cân treo sợi tóc."
Hai tăng nhân giữ cửa vẫn là vẻ mặt lạnh lùng, thản nhiên nói: "Thiếu Lâm Tự là Thiếu Lâm Tự, Phạn Thiên Vực là Phạn Thiên Vực, cứng rắn quấy rối Bì Già Đa La đại nhân xuất quan, ảnh hưởng đến đại nhân tu hành, sai lầm này người nào có thể bù đắp? Thiếu Lâm Tự sao?"
Đệ tử truyền tin kia hình như đã nghe hiểu điều gì, hắn trực tiếp xoay người rời đi.
Hắn là người của Phạn Thiên Vực, nhưng chỉ phụ trách đưa tin, hiện tại đã đưa tin xong, tất nhiên việc còn lại không còn là chuyện của hắn.
Chương 2527 - Cuối cùng sẽ thấy sự thật(3)
Cuối cùng sẽ thấy sự thật(3)
Hai người giữ cửa nói đúng, Thiếu Lâm Tự là Thiếu Lâm Tự, Phạn Thiên Vực là Phạn Thiên Vực, trong này có một số thứ không phải là tiểu nhân vật như hắn có thể tự ý phỏng đoán.
Mà lúc này ở nơi Bì Già Đa La đang bế quan, hắn cũng không có tu hành, mà là mở to mắt, ngắm nhìn hư không.
Lời của những người bên ngoài đều đã truyền vào lỗ tai hắn, nhưng lúc này Bì Già Đa La giống như không nghe thấy, trên mặt mang theo vẻ lạnh lẽo khiến người run rẩy, hoàn toàn khác với bộ dạng Thánh sư mà hắn xây dựng ở bên ngoài.
Hơn nữa trong hai mắt hắn nở rộ ánh sáng xanh lục và xanh lam, vào giờ phút này, Bì Già Đa La không khỏi khiến người ta cảm thấy không hề thánh khiết chút nào, ngược lại còn có một loại cảm giác tà dị ở trong đó.
Bì Già Đa La lấy ra một viên phật châu, phật châu này bất ngờ lại là lá bài tẩy của Thiếu Lâm Tự, giống hệt phật châu mà Phật Đà đã sử dụng. Nhìn phật châu, khóe miệng của Bì Già Đa La không khỏi lộ ra nụ cười châm chọc.
Nếu phật châu của Phật Đà trong tay Bì Già Đa La bị người ngoài thấy, tất nhiên sẽ sinh lòng nghi ngờ, nguyên nhân rất đơn giản, dựa theo lời Thiếu Lâm Tự nói, phật châu của Phật Đà này lẽ ra đã rơi tán loạn sau trận chiến giữa Đạo Tổ và Phật Đà, khi đó Phạn Thiên Vực cũng đã sớm ở trong tiên vực, Bì Già Đa La làm sao có thể cầm trong tay phật châu của Phật Đà này?
Lúc này, Bì Già Đa La ngắm nghía phật châu của Phật Đà trong tay mình, trong thanh âm lạnh nhạt mang theo một chút châm chọc nói: "Cường giả Thông Thiên cảnh thượng cổ? Ha ha, người cũng đã chết mấy nghìn năm rồi, vì sao còn cố chấp muốn quay trở về?"
Nhìn phật châu, Bì Già Đa La lạnh lùng nói: "Ngươi nghĩ rằng tất cả những thứ này đều là ngươi cho ta? Giáng Thế Phật Đà Pháp Tướng, Bát Bộ Thiên Long Bàn Nhược Kinh, còn có Bỉ Ngạn Luân Hồi Chi Nhãn của ta, nhưng ngay cả khi không có mấy thứ này, Bì Già Đa La ta vẫn là Bì Già Đa La, được nghìn vạn người kính ngưỡng là 'Thánh sư', chứ không phải là con rối . . . và thế thân dự bị để rút lui trong tay ngươi!"
Bì Già Đa La nhắm hai mắt lại, trong giọng nói mang theo ý lạnh sâm nhiên: "Người đã chết thì cứ tiếp tục chết đi, đừng cho là ta không biết, thiên hạ nhiều tông môn phật đạo như vậy, truyền thừa chân chính của ngươi không ở Phạn Thiên Vực, không ở Liên Hoa Thiền Viện, mà là ở bên trong Thiếu Lâm Tự."
"Bây giờ Thiếu Lâm Tự cũng đã sắp không tồn tại nữa, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ tìm ra hậu chiêu mà ngươi đã bố trí, sau đó hoàn toàn giẫm nát nó!"
"Ngươi cứ an tâm đi đi, chờ khi ta dẫn dắt Phật tông trở thành võ lâm chí tôn, ta sẽ nặn một tòa kim thân thật to cho ngươi, thế gian này, không cần Phật Đà sống, chỉ cần thần linh chết!"
Vừa nói xong, tay phải của Bì Già Đa La bỗng nhiên nắm chặt, phật châu của Phật Đà cũng bị hắn cứng rắn biến thành một đống bột mịn, không có trình độ cứng cáp của thần binh Thông Thiên ngày xưa.
Mà lúc này ở bên trong Thiếu Lâm Tự, mắt thấy Tô Tín đã sắp nổ nát trận pháp kia, trong mắt Huyền Minh thoáng chốc lộ ra một tia tuyệt vọng.
Bị chơi xỏ rồi, lần này Thiếu Lâm Tự không chỉ bị Tô Tín tính toán, càng là bị Phạn Thiên Vực tính toán.
Rõ ràng nói muốn liên minh, kết quả khi Phạn Thiên Vực lấy được tất cả thứ mà bọn họ muốn thì bỏ mặc Thiếu Lâm Tự không quan tâm, Bì Già Đa La vào thời điểm này không ra tay, ai có thể chống đỡ được Tô Tín?
Ngay khi Tô Tín đánh nổ nát trận pháp, Huyền Minh hét lớn hướng Huyền Chân: "Mang theo đệ tử tinh nhuệ còn sót lại của Thiếu Lâm Tự rời đi! Chỉ cần có những đệ tử này, Thiếu Lâm Tự vẫn có một con đường sống! Những người khác theo ta cùng nhau chịu chết!"
Huyền Chân vừa định nói cái gì đó, nhưng lúc này Huyền Minh đã trực tiếp một chưởng đánh bay hắn, trong mắt của đám võ giả trên Hóa Thần cảnh phía dưới Thiếu Lâm Tự lộ ra vẻ tuyệt vọng, nhưng bọn họ không có lựa chọn chạy trốn, mà là đều lựa chọn xông lên liều mạng với Ám Vệ dưới trướng Tô Tín, lựa chọn để lại một con đường sống cho những đệ tử còn lại.
Nhưng ngay lúc này, Huyền Minh chợt thấy trong hàng đệ tử xông lên lại có Ngô Minh, hơn nữa mục tiêu của hắn không phải là những võ giả Ám Vệ này, mà là Tô Tín!
Huyền Minh biến sắc, hắn còn tưởng rằng đây là Ngô Minh bởi vì nhìn thấy cừu nhân của mình nên không áp chế được hận ý trong lòng bản thân, lúc này mới không tự lượng sức muốn báo thù, giống như Trần Bắc Đường ở đại hội liên minh Đạo Môn trước đó.
Cho nên Huyền Minh lập tức hô lớn: "Nguyên Hải! Mau trở lại! Tuy ngươi cũng là Hóa Thần cảnh, nhưng ngươi cũng là đệ tử thế hệ trẻ, theo Huyền Chân rời khỏi Thiếu Lâm Tự, nếu muốn báo thù, ngươi bây giờ căn bản là đi chịu chết!"
Tuy Thiếu Lâm Tự chết chín phần đệ tử trẻ tuổi, nhưng ít nhất còn có một phần đệ tử chưa chết.
Có Huyền Chân che chở, còn có võ giả trẻ tuổi bản thân có thực lực và tiềm lực siêu cường như Nguyên Không và Nguyên Hải, đời kế tiếp Thiếu Lâm Tự bọn họ dù không thể vươn lên, vậy cũng chắc chắn có thể khôi phục lại danh tiếng của Thiếu Lâm Tự bọn họ, cho nên, nếu Nguyên Hải chết ở nơi này thì sẽ không có giá trị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận