Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 276 - Đệ Tử Tục Gia Thiếu Lâm Tự (2)

“Nhưng đệ tử bị đuổi xuống núi có phẩm tính tốt xấu lẫn lộn, có phẩm hạnh thấp làm việc gian dâm trộm cướp, từ đó ảnh hưởng danh dự Thiếu Lâm tự nghiêm trọng, thiếu chút nữa làm danh dự mấy ngàn năm của Thiếu Lâm tự bị phá hủy trong chốc lát, Già Diệp Tôn giả Huyền Đàm cũng bởi vì thế sau khi ngồi lên vị trí phương trượng Thiếu Lâm tự ba mươi năm liền thoái vị.”
“Cho nên phương trượng thế hệ này là Độ Ách La Hán Huyền Khổ tiếp nhận vị trí phương trượng, hắn lập tức làm ra quyết định, Thiếu Lâm tự từ nay về sau không hề tuyển nhận đệ tử tục gia, đoạn tuyệt quan hệ với tất cả đệ tử tục gia, bất cứ đệ tử tục gia nào dùng thanh danh Thiếu Lâm tự làm ác sẽ bị Thiếu Lâm tự đuổi giết.”
“Những đệ tử tục gia bị Thiếu Lâm tự trục xuất có võ công không cao, hơn nữa sau lưng đã không có Thiếu Lâm tự che chở, bọn họ liền liên hợp với nhau, dùng thân phận đệ tử tục gia tạo thành một liên minh.”
“Bất cứ người nào dám khi nhục bọn họ đều bị hợp nhau tấn công, thập phần khó chơi, ngươi chọc một người nhưng thật ra là chọc một đám người.”
Về phần chuyện đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, Tô Tín cũng biết, vì đây không phải chuyện bí mật gì.
Phương trượng Huyền Khổ tại vị đã hơn ba mươi năm, Thiếu Lâm tự những năm qua cũng không quá tốt, ngay cả như vậy Tô Tín cùng âm thầm khinh bỉ Thiếu Lâm tự.
Cách làm của Già Diệp Tôn Giả Huyền Đàm là đúng, không nói công pháp
truyền thừa của Thiếu Lâm tự, chỉ tu hành bảy mười hai tuyệt kỹ tới đại thành cũng
có uy lực không tầm thường.
Già Diệp Tôn Giả Huyền Đàm chỉ tu thành một môn Niêm Hoa Chỉ tới mức xuất thần nhập hóa, uy năng như Già Diệp giáng lâm, cho nên hắn mới có danh hiệu như vậy.
Thiếu Lâm tự cho tới nay đi đều lộ tuyến tinh anh, đệ tử từ ngoại môn đã rèn luyện gân cốt, lại vào nội môn học tập kinh phật, sau khi tất cả hợp cách mới có thể nhập võ tăng viện bắt đầu tập võ.
Phương thức bồi dưỡng đệ tử như vậy cam đoan mỗi đệ tử xuất thân Thiếu Lâm đều là tinh anh, nhưng người thành công xuất sư lại quá ít.
Phải biết rằng thực lực Thiếu Lâm tự mạnh nhưng phải quy y phật môn, tuân thủ các loại thanh quy giới luật nghiêm khắc, chỉ điểm này đã ngăn cản không biết bao nhiêu thanh niên ưu tú.
Huyền Đàm làm như vậy có thể giúp Thiếu Lâm tự trong vài chục năm một lần nữa có thể sánh ngang Tạo Hóa Đạo Môn, cuối cùng vì vấn đề danh dự mà buông tha cho, đây là cách làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.
Tạ Chỉ Yến nghiêm túc nói: “Ngươi không nên chủ quan, Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự đời cuối cùng, thực lực bọn họ không được nhưng không yếu, cũng có võ giả Thần Cung Cảnh và Linh Khiếu Cảnh, thậm chí còn có vài thiên tài gia nhập Thiếu Lâm tự và đột phá tới Nguyên Thần Cảnh.”
Tô Tín gật đầu nói: “Đa tạ nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.”
Nhắc nhở tới đây thôi, Tạ Chỉ Yến cũng không nói nhiều.
Nàng hợp tác với Tô Tín hai lần, biết rõ Tô Tín không phải người cuồng vọng tự đại, nàng nói những gì mình biết nói cho Tô Tín nghe, Tô Tín tự nhiên sẽ có an bài.
...
Ba ngày sau, Hán Nam đạo Chúc gia trang, trang chủ Chúc gia trang Chúc Trạch Phương nghe được tin tức con trai duy nhất bị Tô Tín giết, thậm chí hài cốt không còn, ánh mắt hắn tồi sấm suýt té xỉu.
Hắn xuất thân đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, mặc dù không có quy y nhưng cũng tu hành tại Thiếu Lâm tự nên không cưới vợ sinh cơ, hắn tu hành tới trung niên, Thiếu Lâm tự bắt đầu triệt để khu trục tục gia đệ tử thì hắn mới quay về Kiếm Nam đạo, sáng tạo Chúc gia trang, cưới vợ sinh cơ khai chi tán diệp.
Nhưng đừng nhìn Chúc gia trang không nhỏ, toàn bộ cộng lại chỉ hơn trăm người, nhưng những người này đều là họ Chúc nhưng chỉ là thân thích, hắn chỉ có một đứa con nối dõi là Chúc Ngôn Tín mà thôi.
“Tô Tín! Ta thề phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn.”
Chúc Trạch Phương căm hận nói ra, thiếu chút nữa cắn vào lưỡi mình.
Đệ đệ Chúc Trạch Phương là Chúc Kỳ Phương an ủi nói: “Đại ca, a Tín không còn, ngươi cần phải nén bi thương ah.”
Những người khác trong Chúc gia trang liên tục an ủi, Chúc Trạch Phương nhìn sang bọn họ, hai mắt hắn bắn ra hào quang màu đỏ.
“Con trai duy nhất của ta chết, các ngươi bảo ta nén bi thương thế nào? Có lẽ các ngươi hiện tại rất cao hứng a, a Tín đã chết, về sau Chúc gia trang cũng do hậu đại các ngươi kế thừa.”
Chúc Kỳ Phương tránh né ánh mắt Chúc Trạch Phương, lúng túng nói: “Đại ca ngươi nói gì vậy? Chúng ta đều nhìn a Tín lớn lên, chúng ta cũng hi vọng a Tín có thể dẫn đầu Chúc gia trang chúng ta quật khởi huy hoàng, không nghĩ tới lại đột nhiên có tai họa xuất hiện.”
Nhưng huynh đệ khác của Chúc Trạch Phương cũng không dám đối mặt với Chúc Trạch Phương, Chúc Trạch Phương nói cũng là lời trong nội tâm bọn họ.
Chúc gia trang nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, cũng là một phương thế
lực tại Hán Nam đạo, ai cũng mơ tưởng vị trí trang chủ tương lai.
Dựa theo trình tự bình thường, trang chủ tương lai chính là Chúc Ngôn Tín, dù sao thực lực Chúc Trạch Phương quá mạnh mẽ, thậm chí cả Chúc gia trang cũng nhờ hắn dẫn dắt mới có thể thành lập.
Nhưng hiện tại Chúc Ngôn Tín đã chết, mà Chúc gia trang sẽ không diẹt, người thừa kế trang chủ tương lai thuộc về ai, việc này còn cần bọn họ đấu sức với nhau.
Chúc Trạch Phương hừ lạnh một tiếng, hắn quá hiểu tính tình của đám huynh đệ này, hiện tại nội tâm hắn bi thương nên không quan tâm chuyện khác.
“Hiện tại phái người đưa tin cho sư huynh Đoạn Thiên Nhai của ta, lần này ta nhất định phải bắt Tô Tín chôn cùng con ta.”
Nghe được Chúc Trạch Phương nói như thế, đám người Chúc Kỳ Phương vội vàng hô lớn: “Đại ca! Không thể ah!”
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 277 - Quyết Ý Giết (1)
Nhìn thấy Chúc Trạch Phương đã muốn đối âấu với, Chúc Trạch Phương lập tức ngăn cản.
Chúc Kỳ Phương van nài khuyên nhủ: “Đại ca, Tô Tín cũng không phải dễ chọc như vậy, đối phương chính là cường giả Nhân Bảng bài danh năm mươi bốn, tuy hắn chưa tới Thần Cung Cảnh nhưng nghe nói lúc giết a Tín đã đánh chết đại trại chủ Hoa Âm sơn Tào Chính An, kẻ này chính lf võ giả Thần Cung Cảnh ah!”
Vài tên huynh đệ khác cũng khuyên nhủ.
“Đúng thế đại ca, ngươi muốn báo thù chúng ta cũng không ngăn cản, nhưng cứ xông lên liều mạng với Tô Tín là không có lợi nhất.”
“Không bằng như vậy, chúng ta tạm thời nhịn qua việc này, chờ khi có cơ hội nhất định sẽ cho Tô Tín đẹp mặt.”
Kỳ thật đám người Chúc Kỳ Phương không hiểu suy nghĩ của Chúc Trạch Phương sao? Bọn họ không muốn không công lãng phí thực lực Chúc gia trang mà thôi..
Tìm người đối phó Tô Tín dễ dàng, Chúc Trạch Phương là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, hắn cũng quen không ít cao thủ, nhưng đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự cho dù đoàn kết cũng không có khả năng xuất đầu không công vì ngươi, ngươi cũng phải có tạ lễ ah?
Bản thân Chúc gia trang không có bao nhiêu nội tình, lúc này báo thù Chúc Trạch Phương cần phải lấy bảo bối ra cũng móc rỗng Chúc gia trang.
Mặc dù bọn họ có lòng với vị trí người thừa kế nhưng bọn họ cũng không muốn đi theo Chúc Trạch Phương tử chiến với Tô Tín.
Cả Chúc gia trang chỉ có ba bốn võ giả cảnh giới Tiên Thiên mà thôi, Chúc Trạch Phương có thực lực Tiên Thiên Thần Cung Cảnh mới là lực lượng giúp Chúc gia trang đứng vững tại Hà Nam đạo.
Về sau không nói trước, hiện tại Chúc Trạch Phương mà xảy ra chuyện gì, thực lực Chúc gia trang bọn họ cũng rớt xuống ngàn trượng.
Chúc Trạch Phương đã cực hận Tô Tín nên làm sao nghe bọn họ khuyên can, hắn trực tiếp hừ lạnh nói: “Ta giết nhi tử các ngươi, các ngươi có thể chịu? Các ngươi không đi thì ta đi.”
Hắn vừa dứt lời, Chúc Trạch Phương xoay người rời đi, căn bản không cho bọn họ cơ hội phản bác.
Đám người Chúc Kỳ Phương nhìn nhau, bọn họ bất đắc dĩ lắc đầu.
Chúc Trạch Phương là người nhất ngôn cửu đỉnh trong Chúc gia trang, hắn quyết định chuyện gì không cho người khác phản bác.
Huống hồ hiện tại mọi thứ trong Chúc gia trang từ vàng bạc cho tới tài nguyên tu luyện đều nằm trong tay Chúc Trạch Phương, hắn muốn động cũng không ai có thể ngăn cản.
Nhân số đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự rất nhiều, có chừng vạn người, hơn nữa đủ tư cách tự xưng đệ tử tục gia Thiếu Lâm, lại có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, trong cả Hán Nam đạo chỉ có vài chục người.
Chúc Trạch Phương xảy ra chuyện, trước tiên hắn sẽ đi tìm sư huynh Thiếu Lâm tự,‘ Nguyệt Nhận Đao Đoạn Thiên Nhai.
Đoạn Thiên Nhai và Chúc Trạch Phương đều xuất thân tại Hán Nam đạo, thời điểm học võ Thiếu Lâm tự cũng bái cùng sư phụ, cho nên hai người bọn họ có quan hệ thân cận, lần này hắn muốn đi báo thù Tô Tín, người đầu tiên hắn nghĩ tới là
Đoạn Thiên Nhai.
Cho dù nói thế nào võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh không quý hiếm, nhưng võ giả Tiên Thiên Thần Cung Cảnh đã là cao thủ một phương.
Trừ Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư ra, Tiên Thiên Thần Cung Cảnh đã là người mạnh nhất, cho dù trong thế lực nào cũng là nhân vật có thực quyền.
Đoạn Thiên Nhai không nghĩ thành lập gia tộc của mình, hắn cũng không am hiểu kinh doanh, may mà hắn tìm một gia tộc tam lưu làm khách khanh của người ta, mỗi tháng đều có bạc xa xỉ và tài nguyên tu luyện cung phụng, hắn chỉ phụ trách tọa trấn gia tộc, có tác dụng uy hiếp là đủ.
Chúc Trạch Phương tự mình tới tìm, Đoạn Thiên Nhai lập tức đi ra ngoài nghênh đón.
“Ha ha ha! Chúc huynh, mấy ngày nay ngươi không có tới ah, nghe nói lệnh lang gần đây đi theo một vị công tử Thượng Quan thế gia lưu lạc Tương Nam, tương lai tiền đồ vô lượng ah.
Chuyện ở Tương Nam đạo mới xảy ra ba ngày, đương nhiên không có khả năng truyền khắp nơi.
Chúc Trạch Phương nhận được tin tức nhanh như vậy, không biết có phải lương tâm Thượng Quan Ngạn Khanh áy náy hay thu mua lòng người, hắn cố ý phái người đi thông tri Chúc gia và những gia tộc môn phái có người bị Tô Tín giết chết.
Đoạn Thiên Nhai lúc này vô tình nhắc tới làm Chúc Trạch Phương thương tâm không thôi, đôi mắt đỏ rực.
“Chúc huynh, ngươi làm sao thế?”
Đoạn Thiên Nhai nhìn thấy chuyện không đúng nên nói vài câu.
Sau khi Chúc Trạch Phương nói rõ mọi chuyện với Đoạn Thiên Nhai, lập tức làm Đoạn Thiên Nhai tức giận vỗ bàn.
“Tô Tín cũng quá ngoan độc rồi! Ngươi đã lấy bảo tàng đi, thậm chí còn đánh bại đám người Thượng Quan công tử, cầm bảo cứ rời đi là được nhưng lại còn ra tay độc ác giết đám người a Tín, quả thực tàn nhẫn ác độc đến cực điểm!
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 278 - Quyết Ý Giết (2)
“Chúc huynh ngươi không cần nhiều lời, ta cũng nhìn đứa bé a Tín lớn lên, hôm nay hắn bị người ta giết, thù này ta sẽ báo giúp ngươi.”
Đoạn Thiên Nhai lại nói: “Chúc huynh, ta có câu phải nói trước, chỉ bằng hai người chúng ta còn không có lực lượng đi báo thù Tô Tín ah.”
“Ta không biết thực lực Tô Tín như thế nào nhưng hắn đã đánh bại Thượng Quan công tử và Tranh Kiếm Minh Địch Vân Phi, ngay cả đại trại chủ Hoa Âm sơn Tiếu Diện Dạ Xoa Tào Chính An cũng chết trong tay hắn, có thể chứng minh thực lực kẻ này không yếu.”
“Ngày xưa chúng ta còn ở Thiếu Lâm tự, chúng ta đã nhìn thấy tư thế oai hùng của võ giả Nhân Bảng, phàm là người có thể bài danh trước sáu mươi Nhân Bảng đều không thể dùng cảnh giới mà suy đoán.”
“Cường giả Nhân Bảng thế hệ này được công nhận mạnh hơn Nhân Bảng đời trước, đừng nhìn Tô Tín hiện tại chỉ là Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh, hai người chúng ta cùng xông lên đấu với hắn cũng không có bao nhiêu phần thắng đâu.”
Chúc Trạch Phương gật đầu nói: “Đương nhiên sẽ không bảo Đoàn huynh ngươi đi chịu chết với ta, ta đã sớm chuẩn bị tốt.”
Nói xong Chúc Trạch Phương mở hộp gỗ sau lưng mình ra, bên trong có một ít đồ vật, nó là giới đao đen kịt, năm bình đan dược và một khối đá màu lam nhạt.
Nhìn thấy những vật này, Đoạn Thiên Nhai lập tức hít sâu một hơi.
“Đây là binh khí hoàng cấp Phổ Giới Đao mà sư phụ Giác Nghiêm năm đó cho ngươi, năm bình Tiểu Hoàn đan là thứ ngươi tích lũy nhiều năm không dms dùng, còn có Tĩnh Tâm Thạch gia truyền của ngươi nữa, đây là tất cả nội tình của Chúc gia trang ah, ngươi đều lấy chúng ra, ngươi điên rồi sao?”
Đoạn Thiên Nhai và Chúc Trạch Phương tập võ trong Thiếu Lâm tự vài chục năm, hắn vô cùng rõ ràng gia sản của Chúc Trạch Phương là thế nào.
Phổ Giới Đao là sư phụ trong Thiếu Lâm tự, La Hán đường Hóa Thần Cảnh tông sư Trảm Ác Tăng Giác Nghiêm ban tặng.
Tuy đệ tử tục gia Thiếu Lâm bọn họ cuối cùng bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm nhưng đại bộ phận vẫn có tình hương khói với sư phụ trong Thiếu Lâm tự, cho nên lúc Chúc Trạch Phương rời khỏi Thiếu Lâm, Giác Nghiêm liền ban cho hắn binh khí hoàng cấp.
Năm bình Tiểu Hoàn đan Thiếu Lâm tự chính là gia sản Chúc Trạch Phương tích lũy cả chục năm tại Thiếu Lâm tự.
Bọn họ chỉ là đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, đương nhiên không có chính thức quy y xuất gia nên không có đãi ngộ như đệ tử đích truyền, mỗi tháng phân đan dược tu luyện có hạn, những Tiểu Hoàn đan này là thứ Chúc Trạch Phương tích lũy từng viên một mới có được.
Tĩnh Tâm Thạch chính là tổ tiên Chúc Trạch Phương truyền lại, tuy không phải dị bảo trân quý nhưng cũng là kỳ vật giúp người ta ngưng thần tĩnh tâm, có tác dụng tốt khi tu luyện.
Hiện tại Chúc Trạch Phương mang tất cả tích lũy ra chính là muốn đối phó Tô Tín, hắn muốn cá chết rách lưới sao?
Chúc Trạch Phương thản nhiên nói: “Ta tích lũy những thứ này từng chút một, ta vốn chuẩn bị cho a Tín, hiện tại hắn chết rồi, ta còn có thể cho ai? May mà ta có thể dùng những thứ này muốn mạng Tô Tín, muốn hắn chôn cùng a TÍn.
“Đoàn huynh, năm bình Tiểu Hoàn đan cho ngươi, hai vật còn lại có thể mời hai võ giả cTiene Thiên Thần Cung Cảnh ra tay, ngươi lăn lộn võ lâm Hán Nam đạo nhiều năm, giao thiệp rộng rãi, ta muốn ngươi giúp ta một tay.”
Đoạn Thiên Nhai thở dài một hơi nói: “Chúc huynh ngươi cần gì chứ? Ngươi cầm đan dược về đi, ta không thu.”
Chúc Trạch Phương lắc đầu, nói: “Năm bình Tiểu Hoàn đan này ta vốn chuẩn bị cho a Tín, hiện tại hắn đã đi rồi, ta còn có thể cho ai? Cho những phế vật trong Chúc gia trang sao? Nhân tình là nhân tình, quy củ là quy củ, điểm ấy ta hiểu.”
Nghe được Chúc Trạch Phương nói như vậy, Đoạn Thiên Nhai cũng chỉ có thể cầm Tiêu Hoàn đan.
Tại võ lâm Hán Nam đạo, Đoạn Thiên Nhai có nhân mạch rộng hơn Chúc Trạch Phương, hắn hơi suy nghĩ nên đi tìm ai.
“Trong đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự chúng ta có sư huynh tên là Chu Thường Tín, danh hiệu ‘ Xích Hỏa Lôi Thương ’, hắn hiện tại đang làm tiêu sư cho tiêu cục, chúng ta mời hắn ra tay, còn có thể mượn nhờ tình báo của Thiên Hạ tiêu cục truy tìm Tô Tín.”
Cái tên Thiên Hạ tiêu cục rất đại khí, đương nhiên nó cũng có tư cách này, Thiên Hạ tiêu cục có thể nói là tiêu cục đứng đầu thiên hạ còn không đủ.
Tiêu cục bình thường có thể áp tải trong bốn mươi chín đạo Đại Chu vương triều nên nguy hiểm rất nhỏ.
Như Tương Nam là tuyến đường Nam Man chi địa đi thông Trung Nguyên cũng chỉ xem như gian nan mà thôi.
Thiên Hạ tiêu cục chuyên môn áp tải đi Đại Chu, Đông Tấn, Tây Vực ba mươi sáu nước, phương bắc thảo nguyên, trực tiếp vượt qua các quốc gia, tính nguy hiểm của nó rất cao.
Đặc biệt là Tây Vực ba mươi sáu nước, chủng tộc pha tạp, hỗn loạn không chịu
nổi, đạo phỉ vô số, thậm một ít tiểu quốc còn hóa thân thành đạo phỉ.
Thiên Hạ tiêu cục có dũng khí áp tải những nơi như vậy, dựa vào là thực lực của mình, cả Thiên Hạ tiêu cục có tới năm cường giả Nguyên Thần Cảnh, trong đó có một vị là Dung Thần Cảnh.
Võ giả Tiên Thiên Khí Hải Cảnh đi tiêu cục bình thường có thể làm tiêu đầu, nhưng ở Thiên Hạ tiêu cục chỉ có thể làm tiêu sư bình thường mà thôi.
Mà Xích Hỏa Lôi Thương Chu Trường Tín thực lực Tiên Thiên Thần Cung Cảnh có thể đảm nhiệm chức tiêu đầu trong tiêu cục nhiều năm, Đoạn Thiên Nhai và Chúc Trạch Phương tự mình đi tới phân bộ Thiên Hạ tiêu cục mời hắn rời núi, Chu Trường Tín không nói hai lời liền đồng ý.
Thứ nhất tự nhiên là bọn họ cùng thuộc đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự nhất mạch, thứ hai nha, chính là Chúc Ngôn Tín cầm thanh binh khí hoàng cấp Phổ Giới đao làm thù lao.
Tuy hắn không cần đao nhưng có thể dùng binh khí hoàng cấp đổi sang binh khí khác, một thanh binh khí nhập phẩm đặt ở nơi nào cũng vô cùng trân quý.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 279 - Ám Sát (1)
Chúc Trạch Phương vì muốn tuyệt sát Tô Tín cho nên sử dụng thủ đoạn đảm bảo nhất.
Hắn bảo Đoạn Thiên Nhai mời ‘ Xích Hỏa Lôi Thương ’ Chu Trường Tín không tính, hắn còn dùng khối Tĩnh Tâm Thạch mời thanh y sát thủ Huyết Y Lâu ra tay.
Sát thủ Huyết Y Lâu chia làm hắc y, lam y, thanh y, tử y, huyết y năm đẳng cấp, trong đó hắc y thực lực yếu nhất, chỉ có thực lực mới vào cảnh giới Tiên Thiên, dùng vàng bạc bình thường là có thể mời được.
Sát thủ thanh y là Thần Cung Cảnh, dựa theo Huyết Y Lâu tính ra, Chúc Trạch Phương cầm khối Tĩnh Tâm Thạch có thể mời sát thủ thanh y thực lực Thần Cung Cảnh, như vậy Tô Tín cần phải đối mặt với bốn tên võ giả Thần Cung Cảnh.
Chúc Trạch Phương chưa từng xem thường Tô Tín, hắn cho rằng bốn võ giả Thần Cung Cảnh tuyệt đối có thể tuyệt sát Tô Tín.
Cùng là Thần Cung Cảnh, không giống Tào Chính An bị Tô Tín đánh chết.
Tào Chính An xuất thân tán tu đạo phỉ, cho dù may mắn tu luyện tới Thần Cung Cảnh nhưng thực lực có hạn.
Ba người Chúc Trạch Phương xuất thân Thiếu Lâm tự, tuy đệ tử tục gia được truyền thụ một loại trong bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự nhưng không kém gì những đệ tử đại phái.
Về phần tên sát thủ thanh y Huyết Y Lâu càng phải như vậy, võ giả xuất thân Huyết Y Lâu không phải mạnh nhất trong cùng giai nhưng luận thủ đoạn sát nhân không có bao nhiêu người có thể sánh vai với bọn họ.
Thời điểm Chúc Trạch Phương bố trí thiên la địa võng muốn lấy mạng Tô Tín, Tô Tín không phát giác ra những việc này, hắn đang khoan thai tự đắc hành tẩu trên đại lộ Hán Nam đạo.
Tô Tín sẽ không xem lời nhắc nhở của Tạ Chỉ Yến như gió thoảng bên tai nhưng hắn không định trốn.
Lần trước đối mặt Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín trốn, đó là vì với thực lực của hắn lúc trước căn bản không có một chút hi vọng phản kháng Thanh Thành kiếm phái.
Lúc này đối mặt Chúc Trạch Phương thì khác, Tạ Chỉ Yến nói rõ tất cả những gì mình biết với Tô Tín, Tô Tín rời khỏi Tương Nam đạo và tìm hiểu tư liệu Lục Phiến Môn về đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, cuối cùng hắn có một kết luận, những người này chỉ là một đám chó điên đáng thương mà thôi.
Đúng vậy, người ngoài nhìn có vẻ đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự khó chơi nhưng Tô Tín lại cho rằng đây là một đám chó điên.
Bọn họ vốn có chủ nhân cường đại, kết quả bây giờ lại bị chủ nhân vứt bỏ vô tình, việc này làm bọn họ khó thích ứng thân pâận mới, bọn họ vẫn cho rằng mình là đệ tử đại phái tài trí hơn người.
Loại tâm lý này làm cho bọn họ không thể xem mình như tán tu không nơi nương tựa, cho nên bọn họ vô ý thức ôm thành một đám, bắt được ai thì cắn ai, làm ra bộ adngj ‘ chúng ta rất đoàn kết, đừng chọc chúng ta ’.
Nhưng kỳ thật đây là tổ chức liên minh rời rạc, Tô Tín căn bản không tinh bởi vì mình giết nhi tử của Chúc Trạch Phương thì bọn chúng sẽ xuất động đoàn thể đuổi giết mình không chết không thôi, nếu thật như vậy, những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự đã không sống được tới bây giờ.
Bởi vì cái gọi là không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương, Chúc Trạch Phương thật sự tìm người đối phó hắn cũng bỏ đi, Tô Tín vừa vặn trảm thảo trừ căn, tránh lưu lại phiền toái ngày sau.
Nếu nhìn thấy kẻ thù của mình đang đi nhởn nhơ trên đường cái Hán Nam đạo, hắn còn ẩn nhẫn không xuất hiện, như vậy Tô Tín mới sinh lòng cảnh giác với hắn, người tính cách ẩn nhẫn như vậy, cho dù thực lực cũng không thể phớt lờ.
Hán Nam đạo nằm cạnh Tương Nam đạo, cũng không phải là một đạo quá phồn hoa, Tô Tín cưỡi khoái mã đi không nhanh không chậm đi về hướng Tương Dương phủ, chuẩn bị mua sắm thảo dược.
Hiện tại hắn đả thông mắt, tai bốn khiếu, bước tiếp theo hắn sẽ đả thông miệng.
Hiệu quả Linh Thần Đan rất tốt nhưng cái giá quá mắc, Tô Tín không muốn tốn hao vì đan dược cho nên không đi thẳng tới Trung Nguyên, dọc đường hắn đi tới Tung Dương phủ.
Tung Dương phủ sản xuất một loại thảo dược vô cùng thần kỳ, tên là Khai Thanh Thảo, loại thảo dược này làm cho vẹt nói chuyện, làm cho âm thanh của vẹt rõ ràng và học vẹt rất nhanh, lúc ban đầu còn là đồ chơi của công tử giàu có.
Càng về sau có người phát hiện tính chất kỳ lạ của Khai Thanh Thảo, sau khi ăn vào âm thanh to hơn và thập phần thú vị, hơn nữa võ giả phục dụng cũng có hiệu quả như thế, có thể tạm thời cường hóa khiếu huyệt trong miệng, trợ giúp võ giả trùng kích khẩu khiếu.
Công hiệu này là bản đơn giản hóa của Linh Thần Đan, Tô Tín ngoài ý muốn phát hiện trong tư liệu Lục Phiến Môn ghi lại việc này, hắn ghi nhớ trong lòng và muốn mua vài cây Khai Thanh Thảo thay thế Linh Thần Đan trùng kích khẩu khiếu.
Bởi vì có Khai Thanh Thảo cho nên nó còn phồn hoa hơn cả Thường Ninh phủ, thậm chí trong thành còn mở một tòa phường thị dùng để buôn bán Khai Thanh Thảo và đan dược luyện chế từ Khai Thanh Thảo.
Nhưng Khai Thanh Thảo tại nơi này đại đa số là đồ giả.
Khai Thanh Thảo là thảo dược trân quý nhưng không thể gieo trồng bằng nhân công, hơn nữa công hiệu của nó quan trọng như vậy, thời điểm thu hoạch Khai Thanh Thảo đều bị các thương nhân tranh mua không còn, làm sao còn có nhiều hàng tồn mà buôn bán trong phường thị?
Huống hồ những đan dược Khai Thanh Thảo càng thú vị, loại thảo dược này mới bị người ta phát hiện ra, tạm thì không có bất cứ thảo dược nào khác dung luyện chung với nó.
Điểm ấy cho dù một ít luyện đan tông sư còn đang nghiên cứu, cũng không biết những người này lấy đan dược từ đâu ra, chẳng lẽ bản lĩnh của bọn họ còn mạnh hơn luyện đan tông sư?
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận