Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1509 - Nhạc Đông Lưu (2)

Nhạc Đông Lưu (2)
Thái Tam Nguyên cũng rất thức thời. Mới vừa gia nhập vào dưới quyền Tô Tín đã tự động đổi lời, gọi Tô đại nhân thành hai chữ “đại nhân” hết sức gần gũi.
Hơn nữa, Thái Tam Nguyên không cần nghĩ cũng biết, Tô Tín mở miệng mời chào hắn thì nhất định sẽ không buông tha hai tên cường giả khác là Kế Vô Nguyệt và Nhạc Đông Lưu.
Ba người bọn họ đều là biểu tượng của tán tu ở cả Tây Bắc đạo. Chỉ cần có thể chiêu mộ ba người này về dưới quyền thì như vậy những võ giả tán tu khác cũng không cần chờ Tô Tín tự mình mời chào, họ thậm chí sẽ đích thân đến nương nhờ.
Tô Tín gật gật đầu, nói: “Ta có ỹ nghĩ này. Thái huynh, ngươi quen biết bọn họ nhiều năm. Với tính cách của hai người bọn họ hẳn ngươi rất hiểu. Cơ may lôi kéo được bọn họ có lớn không?”
Nếu đã là người mình thì Tô Tín cũng không gọi “Thái trang chủ” nữa mà đổi thành “Thái huynh” tương đối gần gũi.
Thái Tam Nguyên cười ha ha, nói: “Đại nhân cho là hai người này ai dễ mời chào hơn?”
Tô Tín nói: “Hẳn là Kế Vô Nguyệt. Nhạc Đông Lưu tính cách cứng rắn, hết sức khó nói.”
Thái Tam Nguyên lắc lắc đầu nói: “Tô đại nhân nghĩ vậy là sai rồi. So với Nhạc Đông Lưu thì Kế Vô Nguyệt mới là người khó nói chuyện nhất.
Con người Nhạc Đông Lưu mặc dù cứng ngắc nhưng là chuẩn kiếm tu. Mặc dù người này không có tình người nhưng ta biết, hắn với kiếm đạo có một kiểu cố chấp rất khác biệt.
Phụ thân của Nhạc Đông Lưu chính là đệ tử Kiếm Thần sơn ngày xưa. Có điều tu vi bị phế mà hắn lại không cam lòng dưỡng lão ở Kiếm Thần sơn cho nên mới đến Tây Bắc đạo.
Từ nhỏ, Nhạc Đông Lưu đã được phụ thân hắn đào tạo theo cách thức ở Kiếm Thần sơn. Thậm chí, cách suy nghĩ của Nhạc Đông Lưu cũng chẳng khác đệ tử Kiếm Thần sơn là bao. Cho nên chỉ cần Tô đại nhân có thể dùng kiếm đạo thuyết phục được Nhạc Đông Lưu, thêm vào chút thủ đoạn, thì việc thu phục được Nhạc Đông Lưu không phải là vấn đề.”
Tô Tín sáng tỏ, gật đầu một cái. Hóa ra Nhạc Đông Lưu có xuất thân như vậy. Điểm này Tô Tín thực không tra ra được.
Chẳng trách lần đầu tiên Tô Tín trông thấy Nhạc Đông Lưu đã cảm thấy khí chất trên người hắn khá quen thuộc. Hóa ra phụ thân của Nhạc Đông Lưu là người Kiếm Thần sơn, khí chất trên người hắn cũng giống với Kiếm Thần sơn nhất mạch tương truyền.
Thái Tam Nguyên tiếp tục nói: “Còn về phần Kế Vô Nguyệt. Mặc dù lúc trẻ ta và hắn từng học võ ở Đại Tuyết Sơn, nhưng người này tính cách hỉ nộ vô thường, căn bản không cách nào nắm giữ được. Thậm chí có lúc ngay cả ta cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
Hơn nữa, mấy ngày gần đâu ta khuyên Tô đại nhân hay là đừng quấy nhiễu Kế Vô Nguyệt. Bách Hoa cốc của hắn có kỳ hoa sắp nở. Khoảng thời gian này hàng năm hắn sẽ ở trong Bách Hoa cốc trông nom mấy thứ vô dụng đó của hắn. Ai đến cửa xin gặp hắn cũng không tiếp. Chọc tới hắn thì có khi hắn sẽ động thủ với ngươi.
Thế nên, khoảng thời gian này, chúng ta tạm thời đừng quấy rầy hắn thì tốt hơn. Khi nào hắn chăm mấy bông hoa vô tích sự đó xong, tâm tình tốt rồi thì chúng ta hãy đến.”
Thái Tam Nguyên hoàn toàn không hiểu nổi hành động này của Kế Vô Nguyệt.
Nếu như mấy bông hoa quý mà Kế Vô Nguyệt chăm bẵm là linh dược các loại thì thôi, vấn đề là mấy thứ Kế Vô Nguyệt làm phần lớn là phế vật vô dụng. Chỉ được đẹp mắt chứ chẳng có tích sự gì.
Kế Vô Nguyệt đường đường là cường giả Dương Thần cảnh. Phần lớn thời gian cả ngày chỉ dùng để chăm sóc đám phế vật kia chứ không chịu đi tu luyện. Đúng là bệnh thần kinh!
“Được rồi, vậy chúng ta đi tìm Nhạc Đông Lưu trước.” Tô Tín nói.
Thái Tam Nguyên nói: “Vừa hay ta biết tên kia dạo này tiềm tu ở đâu. Ta dẫn Tô đại nhân qua.”
Hai người rời khỏi Phú Quý sơn trang của Thái Tam Nguyên mà không kinh động đến ai. Việc Tô Tín mời chào những tán tu này tạm thời hắn vẫn không muốn cho người khác biết.
Thái Tam Nguyên có Phú Quý sơn trang. Kế Vô Nguyệt có Bách Hoa cốc. Chỉ có Nhạc Đông Lưu là không có chỗ ở cố định, thường xuyên nay đây mai đó. Nhạc Đông Lưu hắn còn rất thích đến chỗ băng nguyên Đại Tuyết Sơn để mà tu luyện. Sở thích hưởng thụ kiểu này, Thái Tam Nguyên không hiểu.
Lúc này, vị trí của Nhạc Đông Lưu là ở một cánh đồng hoang vu gần Đại Tuyết Sơn. Một nửa diện tích ở đây bị băng tuyết bao phủ. Ban ngày, ánh Mặt trời hòa tan băng tuyết hình thành một cái thác nước lớn chảy từ đỉnh băng sơn xuống. Khi Tô Tín và Thái Tam Nguyên đến, Nhạc Đông Lưu đang luyện kiếm dưới thác nước.
Người hắn mặc dù ở dưới thác nước nhưng không một giọt nước nào bắn vào trên người hắn.
Hơn nữa, Nhạc Đông Lưu xuất kiếm rất chậm, động tác cũng chậm nhưng mỗi một kiếm hắn chém ra đều như mang theo nhịp điệu huyền ảo nào đó. Cứ vậy, dẫn động cả thác nước đang xối xuống kia, thay đổi hướng chảy của nó.
Lúc Nhạc Đông Lưu luyện kiếm không dùng chút chân khí nội lực nào, thậm chí ngay cả sức mạnh cơ thể hắn cũng không dùng đến.
Võ giả Kiếm Thần sơn trước tu kiếm ý. Ở Kiếm Thần sơn chỉ có võ giả luyện ra được kiếm ý thì mới coi là cấp bậc nhập môn. Trước mắt, Nhạc Đông Lưu đang luyện kiếm ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận