Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1856 - Lên Thiếu Lâm (2)

Lên Thiếu Lâm (2)
Huyền Minh vung tay ra hiệu Huyền Quảng lùi xuống, hắn nhìn Tô Tín trầm giọng nói:
“Tô Tín, Thiếu Lâm Tự ta đúng là có thù hận ân oán với ngươi, nhưng Thiếu Lâm Tự ta còn chưa thấp hèn đến nỗi dùng một nữ nhân để trả thù uy hiếp ngươi.”
“Người trên giang hồ đều biết câu không trút họa lên người nhà, Thiếu Lâm Tự ta càng sẽ không làm loại chuyện này, lần này chúng ta mang Tô Hinh Nhi lên Thiếu Lâm Tự, là vì giang hồ! Là vì thiên hạ thương sinh!”
“Tuy ngươi là võ giả Dương Thần cảnh, nhưng còn quá trẻ tuổi, ngươi căn bản không biết đại chiến thượng cổ khủng bố đến mức nào, Yêu tộc mạnh đến cỡ nào! Đó là sự cường đại đủ khiến ngươi cảm giác được tuyệt vọng!”
“Xưa kia tiền bối nhân tộc không dễ đánh xuống giang sơn, nhân tộc ta có thể đi đến hiện tại cũng không dễ dàng, cho nên bất cứ tồn tại nào uy hiếp đến nhân tộc ta đều hẳn là bị trấn áp! Dù cho nó chỉ có một chút xíu khả năng.”
Huyền Minh mạnh mẽ khẳng khái nói đến đây thì dịu giọng xuống:
"Tô Tín, Tô đại nhân, ngươi là trọng thần triều đình, chắc ngươi có thể tra tư liệu trong triều đình biết thảm trạng cuộc chiến thượng cổ xưa kia và Yêu tộc.”
“Cho nên ta hy vọng ngươi lấy đại cục làm trọng, đừng làm những điều vô dụng này, huống hồ Thiếu Lâm Tự cũng không phải muốn giết Tô cô nương, chúng ta chỉ muốn trấn áp Yêu tộc trong đầu của Tô cô nương.”
“Hơn nữa hiện tại thủ tọa Đại Dược Vương viện cũ của Thiếu Lâm Tự ta, Không Đức đại sư đang nghiên cứu phương pháp tách nguyên thần ra, không chừng chẳng bao lâu sau sẽ nghiên cứu ra phương pháp kia, đến lúc đó tự nhiên có thể tách nguyên thần của hai người ra, vậy thì Tô cô nương có thể thuận lợi xuống núi.”
Huyền Minh nói một tràng, nhưng Tô Tín đứng phía đối diện sắc mặt không chút thay đổi.
Hơn nữa cuối cùng trên mặt Tô Tín bỗng lộ ra chút ý cười, ý cười càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành cuồng cười nhạo báng.
Người của Thiếu Lâm Tự sắc mặt âm trầm nhìn Tô Tín đứng đó cuồng cười.
Bọn họ nghe được nhạo báng, miệt thị trong tiếng cười, khiến đệ tử Thiếu Lâm Tự ở đây đều lộ ra một chút vẻ giận dữ.
Thiếu Lâm Tự bọn họ rõ ràng đã giải thích nguyên nhân hậu quả của chuyện này, kết quả Tô Tín nhà ngươi vẫn giữ thái độ đó, rốt cuộc ngươi muốn sao?
Mà lúc này Tô Tín cười cười, hắn còn vỗ tay, bộ dáng rẻ rúng chọc tức Huyền Quảng suýt ra tay.
“Huyền Minh đại sư quả nhiên không hổ là cao tăng thay thế Huyền Khổ phương trượng chấp chưởng Thiếu Lâm Tự nhiều năm, tại hạ bội phục, rất bội phục."
Tô Tín đột nhiên ngước đầu nhìn Huyền Minh, lạnh lùng nói:
“Nhưng mấy thứ ngươi nói đó liên quan gì ta? Đại nghĩa cái gì? Chó chết!”
“Đám lừa trọc Thiếu Lâm Tự các ngươi luôn đáng ghét như vậy, vì đại nghĩa là các ngươi có thể đại biểu ý chí, tư tưởng của những người khác hay sao?”
Tô Tín nhìn Huyền Minh, châm chọc nói:
“Các ngươi làm như vậy quả thực là điển hình tìm đường chết, biết tại sao đến hiện tại các ngươi còn có thể nhảy nhót nói năng ẩu tả ở đây không? Là bởi vì Thiếu Lâm Tự các ngươi có thực lực, là chí tôn võ lâm ngày xưa.”
“Nếu các ngươi không có thực lực mà còn lèm bèm nói nhiều ở đây thì đơn thuần là chán sống!”
“Huyền Minh, ta hỏi ngươi câu cuối, Hinh Nhi, rốt cuộc ngươi có giao ra hay không?”
Những người ở đây nghe lời Tô Tín nói đều không kiềm được la một tiếng hay.
Đám người giang hồ từ lâu đã ghét phương thức hành sự của Thiếu Lâm Tự.
Thiếu Lâm Tự luôn giơ lá cờ đại nghĩa để lo chuyện bao đồng, cố tình đám người này có thực lực cực kỳ cường đại, khiến một số người giang hồ vừa ức chế vừa ráng nhịn.
Hiện tại Tô Tín cuối cùng nói ra tiếng lòng của bọn họ, nếu đám hòa thượng Thiếu Lâm Tự không có thực lực mạnh như vậy, e rằng cái đầu trọc của bọn họ đã sớm bị người đánh nổ vô số lần.
Trầm Vô Danh của Thất Hùng Hội đứng ra, lạnh lùng cười:
“Lão hòa thượng Huyền Minh, ngươi nói mấy thứ này Tô đại nhân không nghe, không bằng ngươi niệm một đoạn kinh thử xem có thể nguôi ngoai lửa giận trong lòng Tô đại nhân hay không?”
Chủ của Thiên Hạ Thất Bang cũng đến đây, dù sao trên danh nghĩa thì Tô Tín là minh chủ của bọn họ, tuy rằng bọn họ không thể công khai giúp Tô Tín, nhưng có thể làm như bây giờ, múa mép khua môi, chèn ép Thiếu Lâm Tự.
Huống hồ Thiên Hạ Thất Bang vừa chính vừa tà, đám người Thiếu Lâm Tự hay xía vào chuyện của bọn họ, chẳng qua trước kia Thiên Hạ Thất Bang ráng nhịn, nhưng hiện tại có Tô Tín xung phong, bọn họ hào hứng bỏ đá xuống giếng.
Hơn nữa lần này Tô Hinh Nhi cũng xem như cứu tiểu nhi tử của Trầm Vô Danh, Thẩm Thanh Hồng. Đừng nhìn tính cách của Trầm Vô Danh hơi nuốt hận sẽ trả, nhưng thật ra hắn là loại hào kiệt lùm cỏ giang hồ điển hình, có thù sẽ trả, có ân cũng sẽ không quên đi, những ân oán cũ với Tô Tín đã chấm dứt từ lúc Tô Hinh Nhi cứu nhi tử của hắn, cho nên Trầm Vô Danh là người đầu tiên đứng ra chèn ép Thiếu Lâm Tự.
Có Trầm Vô Danh dẫn đầu, người khác trong Thiên Hạ Thất Bang cũng thi nhau châm chọc mỉa mai.
Kim Cửu Nguyệt của Niên bang cười híp mắt nói:
“Đúng rồi, nghe nói phật pháp của Thiếu Lâm Tự thông thần, ngay cả những ma đạo ác đồ đều có thể bị cảm hóa, không bằng hiện tại cảm hóa Tô đại nhân trước?”
Hàn Thiên Sơn của Bích Huyết Thanh Sơn Đường cười quái dị một tiếng nói:
"Chỉ sợ hiện tại Thiếu Lâm Tự là thẹn trong lòng, cho nên không niệm kinh văn nổi, sợ bị Phật tổ trách tội, ha ha ha!"
Chương 1857 - Cương quyết
Cương quyết
Đám võ giả của Thiếu Lâm Tự bị chèn ép sắc mặt đỏ rực, trên mặt lộ ra tức giận rồi lại không biết làm sao.
Trước mắt là chuyện giữa bọn họ và Tô Tín, đám người này ở một bên xem náo nhiệt bỏ đá xuống giếng, bọn họ cũng không thể thật sự đánh người ta.
Huyền Minh dường như không nghe thấy lời của đám người Trầm Vô Danh, hắn nhìn Tô Tín, lắc đầu nói:
"Ta đã nói, Thiếu Lâm Tự không phải không giao ra Tô cô nương, mà là cần trấn áp nguyên thần Yêu tộc ở trong đầu Tô cô nương.”
“Chỉ cần chúng ta có thể tách nguyên thần Yêu tộc với nguyên thần của Tô cô nương thì sẽ thả Tô cô nương xuống núi ngay!”
Tô Tín không thấy lạ trước thái độ của Thiếu Lâm Tự, nếu chính mình mang theo người lên núi đòi muội muội một tiếng, Thiếu Lâm Tự liền thả người thì mới kỳ lạ.
Thanh Ly đứng sau lưng Tô Tín trong mắt lóe tia sáng kỳ lạ, không quá bắt mắt, những người ở đây tập trung vào Tô Tín và Thiếu Lâm Tự Huyền Minh, ngược lại không có chú ý Thanh Ly như cái đuôi theo hắn.
Lúc này trong một gian mật thất của Thiếu Lâm Tự, Hinh Nhi bị nhốt trong chỗ này, xung quanh toàn bộ đều là trận pháp, mật thất cũng được chế tạo bằng tài liệu đặc biệt, đủ giam cầm võ giả dưới Dung Thần cảnh.
Hinh Nhi không bị đối xử thô bạo, dù sao đúng như Huyền Minh đã nói, Thiếu Lâm Tự chỉ muốn trấn áp nguyên thần của Thanh Ly, chứ không phải bởi vì nàng là muội muội của Tô Tín mà nhằm vào nàng.
Lúc này trong óc của Hinh Nhi, nguyên thần Thanh Ly đang buồn chán trò chuyện với nàng.
Thanh Ly bị phong cấm trên vạn năm, cơ hồ không giao lưu với ai, hiện tại khó khăn lắm mới có một đối tượng nói chuyện, cảm giác rất thích.
“Ta nói này tiểu nha đầu, bây giờ ngươi thấy hối hận chưa? Nếu lúc trước ngươi không lựa chọn dung hợp nguyên thần của ta, phỏng chừng cũng sẽ không biến thành bộ dạng này.”
Hinh Nhi lắc đầu nói:
"Đương nhiên không hối hận, nếu lúc trước ta không dung hợp nguyên thần của Thanh Ly tỷ tỷ, phỏng chừng chúng ta đều phải chết ở nơi đó, hiện tại tuy ta bị nhốt trong Thiếu Lâm Tự, nhưng ca ca và sư phụ của ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu ta ra ngoài."
Hinh Nhi vốn gọi Thanh Ly là tiền bối, chẳng qua bị nàng ghét bỏ không tốt nghe, cho nên bắt Hinh Nhi kêu nàng là tỷ tỷ, tuy rằng nàng đã là lão yêu quái một vạn năm, nhưng tính tuổi bên Yêu tộc thì Thanh Ly còn ở tuổi xuân.
Lúc này nghe Hinh Nhi nói như vậy, Thanh Ly thở dài một hơi lắc đầu nói:
“Ngươi hơi tự tin vào ca ca và sư phụ của ngươi rồi.”
“Phật tông của nhân tộc các ngươi ở thời kỳ thượng cổ cũng rất khủng bố, Yêu tộc ta đều cực kỳ kiêng kỵ.”
“Thiếu Lâm Tự này hẳn là kế thừa nhiều truyền thừa của Phật tông xưa kia, hơi khó giải quyết đấy, ca ca và sư phụ của ngươi thật sự có thể địch lại Thiếu Lâm Tự?”
“Thật ra có một cách tách nguyên thần của ngươi và ta ra, đó là ngươi tu luyện đến Dương Thần cảnh, có thể đạt tới trình độ Dương Thần hiển hóa phá thể thì nguyên thần của chúng ta tự nhiên sẽ tách rời.”
“Lúc trước ta vốn định bồi dưỡng ngươi nhiều vào, không ngờ rằng vừa đi ra liền bị trấn áp.”
“Mà nói, đã một vạn năm mà đám hòa thượng này vẫn một dây thần kinh, ta phỏng chừng bọn họ sẽ không đồng ý cho ngươi tu luyện đến Dương Thần cảnh.”
Sự tình quá rõ ràng, hiện tại Thiếu Lâm Tự cực kỳ e dè nguyên thần của Thanh Ly, bọn họ không biết thực lực của Hinh Nhi tăng thêm có tạo thành ảnh hưởng gì với nguyên thần của Thanh Ly hay không, cho nên bọn họ tuyệt đối sẽ không đồng ý loại yêu cầu này, ngược lại cuối cùng bọn họ sẽ phế võ công của Hinh Nhi, ném nàng vào trong Trấn Ma tháp để trấn áp.
Hinh Nhi ngước đầu lên, trong mắt lấp lóe tia sáng nói:
“Tuy Thiếu Lâm Tự mạnh, nhưng ta vẫn tin tưởng ca ca và sư phụ của ta sẽ cứu ta ra.”
Thanh Ly bĩu môi, tiểu nha đầu nhân tộc này thiên phú không tệ, mỗi tội hơi ngây thơ, bướng bỉnh.
Thanh Ly lười cãi cọ với Hinh Nhi, nàng qua loa nói:
"Được rồi được rồi, ta tin đấy được chưa, ca ca và sư phụ của ngươi nhất định sẽ cứu . . .”
Còn chưa nói hết câu, nguyên thần của Thanh Ly bỗng rung lên, thân thể nguyên thần tỏa ra một chút ánh sáng, Hinh Nhi thấy rõ trong đầu của nàng, hình tượng Thanh Ly vốn hơi mơ hồ trở nên càng thêm đầy đặn chân thực hơn.
Biểu cảm của Thanh Ly hơi kỳ lạ, nói:
“Được rồi, vừa rồi ta đã nói sai, ca ca và sư phụ của ngươi hẳn là có thể cứu ngươi ra.”
Nguyên thần của Thanh Ly chia chín phần, nhưng chín luồng nguyên thần không phải cá thể đơn độc, tuy có thể suy nghĩ độc lập nhưng ký ức thì kết nối với nhau.
Bởi vì luồng nguyên thần này quá mức yếu ớt, cho nên nàng hiện tại không bị phong ấn, nhưng mãi không cảm ứng được nguyên thần khác, càng miễn bàn cùng chung ký ức.
Nhưng hiện tại khoảng cách với nguyên thần Thanh Ly theo bên cạnh Tô Tín rút ngắn lại, cho nên nàng có thể chủ động liên kết ký ức của hai bên, hai luồng nguyên thần đã hình thành một đường trong ký ức, giống như là phân thân của một người vậy.
Thanh Ly không ngờ chính mình trùng hợp như vậy, hai luồng nguyên thần lựa chọn người lại là huynh muội.
Vì vậy bây giờ Thanh Ly biểu cảm quái dị kể rõ sự tình cho Hinh Nhi, nàng cũng cảm thấy rất khó tin, cũng yên lòng nhiều.
Giống như Sở Bất Phàm tin tưởng Mạnh Kinh Tiên, Hinh Nhi đặt niềm tin vào Tô Tín, không liên quan thực lực, đơn tuần là tin tưởng.
Chương 1858 - Cương quyết (2)
Cương quyết (2)
Lúc này bên ngoài Thiếu Lâm Tự, thái độ của Huyền Minh cương quyết, thái độ của Tô Tín cũng cứng rắn, hai bên không nhường nửa bước.
Tô Tín nhìn Huyền Minh, bỗng nhiên nở nụ cười:
"Nói nhiều như vậy, thật ra cuối cùng vẫn phải đánh. Thiếu Lâm Tự không có thực lực thì đừng xía vào chuyện người, nếu ta không có thực lực thì sẽ không mang muội muội của mình về được, đúng chứ?”
“Nếu vậy thì không cần nhiều lời, vừa lúc ta cũng muốn lĩnh giáo một phen thủ đoạn của chư vị cao tăng Thiếu Lâm Tự các ngươi.”
Tô Tín chỉ hướng Huyền Minh, trầm giọng nói:
"Ta nói là tất cả mọi người, bất luận đời chữ Huyền hay đời chữ Không, đều cùng lên đi."
Tô Tín dứt lời, đám người ở đây xôn xao.
Bọn họ đoán được Tô Tín sẽ ra tay, nhưng không thể ngờ hắn cuồng vọng đến thế, muốn lấy sức của một người một mình đánh với tất cả võ giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự.
Tuy Tô Tín kêu cùng nhau lên, nhưng với thể diện của Thiếu Lâm Tự thì không thể nào chơi chiêu đánh hội đồng được.
Tuy không thể đánh hội đồng, nhưng xa luân chiến cũng quá đủ cho Tô Tín ăn hành.
Hiện tại Thiếu Lâm Tự đời chữ Huyền có ba võ giả Dương Thần cảnh Huyền Minh, Huyền Quảng, Huyền Chân, trong đó thực lực của Huyền Minh thì miễn bàn, Huyền Quảng hơi yếu, nhưng thực lực của Huyền Chân thì rất khủng, tuy ít khi ra tay nhưng trong đời chữ Huyền, thực lực của Huyền Chân thậm chí có thể đè đầu Huyền Minh.
Có thể nói Tô Tín đánh với một mình Huyền Chân còn chưa biết thắng thua thế nào, hiện tại hắn còn muốn đấu một mình với người hai thế hệ của Thiếu Lâm Tự, hơn mười võ giả Dương Thần cảnh, mọi người cảm thấy Tô Tín hoặc là phát điên, hoặc là cuồng vọng vô biên.
Tô Tín muốn lấy sức của một người đơn độc đấu với quần hùng Thiếu Lâm Tự khiến đám người có mặt cảm thấy khó tin.
Điều này không phải vì thực lực của Tô Tín yếu, mà là thực lực của Thiếu Lâm Tự bày ra đó, càng mạnh hơn sức cá nhân.
Cùng là Dương Thần cảnh lấy một địch nhiều, ngày xưa Triệu Võ Niên từng làm rồi, nhưng đối thủ của Triệu Võ Niên là ai? Là đám võ giả ở núi tuyết lớn Tây Bắc, không phải võ giả Trung Nguyên khinh thường bọn họ, cùng là Dương Thần cảnh, thực lực của đám người này thật sự quá yếu.
Nếu Tô Tín đụng phải đám võ giả kia thì dư sức một đánh mười mấy người.
Nhưng vấn đề chính bây giờ là bên Thiếu Lâm Tự chỉ bằng vào một mình Huyền Chân đủ để địch lại mười mấy võ giả Dương Thần cảnh núi tuyết lớn, Tô Tín lấy cái gì đấu với Thiếu Lâm Tự?
Nếu như nói hiện tại trong giang hồ có ai làm được điểm này thì phỏng chừng chỉ có một người là xác suất khá cao, đó là Dịch Kiếm Môn Mạnh Kinh Tiên, tồn tại cường đại từng dùng một kiếm tổn hại nặng năm tên võ giả Dương Thần cảnh.
Tuy Tô Tín mạnh nhưng hắn cách cảnh giới của Mạnh Kinh Tiên xa lắc xa lơ.
Nhìn người của Thiếu Lâm Tự, đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng lạn.
Hắn thản nhiên nói:
"Nghe nói Thiếu Lâm Tự có Thất Thập Nhị tuyệt kỹ, dù chỉ luyện thành một môn cũng đủ khiếp sợ thiên hạ, vậy thì tốt, hôm nay ta lấy Thất Thập Nhị tuyệt kỹ lĩnh giáo Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự các ngươi, chư vị, ai trong các ngươi lên trước?”
Nghe lời Tô Tín nói, mọi người sửng sốt, dùng Thất Thập Nhị tuyệt kỹ lĩnh giáo Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự?
Tuy bọn họ biết Tô Tín nổi tiếng có nhiều võ kỹ, nhưng dù hắn có nhiều võ kỹ hơn nữa chắc không đủ số bảy mươi hai môn?
Nhưng mọi người đã không kịp suy nghĩ sâu xa, đáy mắt Huyền Chân vụt qua một chút chiến ý, hắn không có hứng thú với ân oán giữa Thiếu Lâm Tự và Tô Tín, tính cách của hắn là thế, hắn còn hơi đồng ý quan điểm của Tô Tín.
Nhưng hiện tại nếu Tô Tín đứng ở phía đối lập Thiếu Lâm Tự, vậy thì Huyền Chân phải ra tay, hơn nữa hắn thật sự rất muốn lĩnh giáo thực lực của Tô Tín.
Nhưng không đợi Huyền Chân ra tay, Huyền Quảng là người đứng ra đầu tiên:
"Chư vị sư huynh, hãy để ta đánh trận chiến đầu tiên.”
Trong mắt của Huyền Quảng có sát khí, nhưng không có điên cuồng, có tức giận, nhưng không có nổi giận.
Tô Tín là chấp niệm của Huyền Quảng, hàng nghìn đệ tử Bàn Nhược Sơn Trang chết vì mình cũng là chấp niệm của Huyền Quảng.
Lúc nghiêm trọng nhất, Huyền Quảng thậm chí đều bởi vì chuyện này sản sinh tâm ma, trong đại hội đoạt đao ở Kim Trướng Hãn Quốc, Huyền Quảng suýt chút bị Tô Tín lợi dụng hoàn toàn hủy tu vi.
Sau đó trở về Thiếu Lâm Tự, Huyền Quảng đi theo thủ tọa Giới Luật Đường đời trước ‘Trấn Ma Tôn Giả’ Không Ngộ mà tu hành. Với sự trợ giúp của Không Ngộ, bọn họ thế này mới hoàn toàn trấn áp tâm ma, tu vi tiến bộ nhiều.
Tuy Huyền Quảng đã trấn áp tâm ma, nhưng sự thực thì chấp niệm của hắn vẫn còn đó.
Cho nên trận chiến này, tuy Huyền Quảng không biết sau khi thực lực của mình tiến bộ nhiều liệu có thể thắng Tô Tín được hay không, nhưng hắn vẫn muốn đánh với Tô Tín một trận, không vì thứ khác, chỉ vì hoàn toàn chặt đứt chấp niệm trong lòng mình.
Hiển nhiên Huyền Minh và Huyền Chân biết điểm này, bọn họ lùi lại mấy bước, nhường Huyền Quảng ra tay trước.
Cùng lúc đó, chín võ giả Dương Thần cảnh mặc áo tu màu đỏ đứng sau lưng Tây Bắc quân Huyền Minh từ bao giờ, bọn họ là tất cả võ giả Dương Thần cảnh hiện giờ đời chữ Không trong Thiếu Lâm Tự, nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên tất cả tồn tại Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự lộ ra trước mặt mọi người.
Chương 1859 - Thất Thập Nhị tuyệt kỹ
Thất Thập Nhị tuyệt kỹ
Thật ra bọn họ vốn không định lộ mặt, dù sao Tô Tín mạnh đến đâu cũng chỉ là một tiểu bối, bọn họ cho rằng vô luận cứng hay mềm thì nhóm Huyền Minh đều có thể xử lý tốt.
Nhưng hiện tại không chỉ mình Tô Tín, còn có nhiều bang phái võ lâm chờ xem bọn họ diễn kịch, cho nên hiện tại Thiếu Lâm Tự không thể tỏ ra yếu thế, những võ giả đời chữ Không đã ẩn tu đều lộ mặt là để cho đám người võ lâm thấy, Thiếu Lâm Tự hiện tại tuy không phải chí tôn võ lâm thời kỳ mạnh nhất ngày xưa, nhưng cũng không phải ai đều có thể khinh nhục!
Tuy đời chữ Không và đời chữ Huyền trong Thiếu Lâm Tự có chút mâu thuẫn, nhưng trước ích lợi của toàn bộ Thiếu Lâm Tự thì những mâu thuẫn này có thể xem nhẹ, dù sao bọn họ đều là đệ tử của Thiếu Lâm Tự.
Tay Huyền Quảng cầm đao, đó là một thanh giới đao nhuộm máu, tôn lên bộ dáng sát khí đằng đằng của Huyền Quảng trông như một vị sát thần.
Nhưng khí thế quanh người Huyền Quảng vô cùng an nhiên, hai bộ dáng kết hợp với nhau, tuy mâu thuẫn rồi lại hòa hợp đến lạ.
Huyền Quảng chém một nhát đao, thoáng chốc sát khí vô biên ập đến, nhưng quanh thân có phật quang chiếu rọi, tựa như Phật Đà giáng thế.
Đây là Từ Bi Đao trong Thất Thập Nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm Tự, tay cầm giới đao, tâm ôm Bồ Đề, đây là đạo lấy giết ngừng giết!
Đao thế xuyên qua hư không, đao ý nhắm thẳng vào lòng người, Tô Tín không thể không thừa nhận, Huyền Quảng hiện giờ mạnh hơn lúc ở Kim Trướng Hãn Quốc rất nhiều.
Đương nhiên cũng là nhờ thủ tọa Giới Luật Đường đời trước Không Ngộ trong khoảng thời gian này luôn dạy dỗ Huyền Quảng.
Đời chữ Không của Thiếu Lâm Tự không phải tất cả đều là hạng cuồng vọng, ít nhất Không Ngộ đủ tư cách khi làm sư trưởng, bởi vì quy củ của Thiếu Lâm Tự là lúc tráng niên thì giao ra vị trí thủ tọa Giới Luật Đường, hiện tại Không Ngộ hết lòng hết dạ bồi dưỡng Huyền Quảng.
Đương nhiên, ở trong mắt Tô Tín thì dù Huyền Quảng mạnh hơn trước kia nhiều, tiếc rằng vẫn chẳng là gì với hắn.
Tô Tín cũng ra tay, nhưng hắn không rút kiếm, mà là đao, trong tay hắn không cầm đao, lấy bàn tay làm đao, một đao kia chém xuống, phật quang màu vàng tỏa sáng quanh thân Tô Tín, vô cùng thánh khiết, nhưng đao thế của hắn thì tựa như diệt thế, vụt qua đâu là hư không tan vỡ, đao ý tịch diệt kia không là ma đạo cũng không phải tà đạo, chỉ là tịch diệt thuần túy nhất, tịch diệt của Thiên Đạo luân hồi.
Từ Bi Đao! Tô Tín cũng dùng Từ Bi Đao!
Chẳng qua Từ Bi Đao của Tô Tín thuần túy hơn Từ Bi Đao của Huyền Quảng, đao ý của hắn không chứa chút tình cảm nào, là lực lượng tịch diệt thuần túy nhất, nếu muốn cứu nạn thế gian thì phải tịch diệt thế gian tội ác này!
Tô Tín chém ra Từ Bi Đao, tất cả võ giả Thiếu Lâm Tự thoáng chốc đều nét mặt nghiêm nghị, quanh thân lộ ra khí thế khiến người sợ hãi.
Không ngờ Tô Tín dùng Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự bọn họ, một trong Thất Thập Nhị tuyệt kỹ bất truyền của Thiếu Lâm Tự, Từ Bi Đao!
Mắt thấy một người ngoài sử dụng võ kỹ của tông môn mình đối phó với chính mình mà còn ngay trước mặt mình, tâm trạng của võ giả Thiếu Lâm Tự lúc này là vừa kinh vừa giận, đương nhiên bọn họ cũng tràn ngập thắc mắc, thắc mắc tại sao Tô Tín học được Từ Bi Đao của Thiếu Lâm Tự bọn họ.
Phải biết rằng, trong ba đường bốn viện một các của Thiếu Lâm Tự, tuy Tàng Kinh Các không quản việc nhưng trên thực tế nó là một các kinh khủng nhất Thiếu Lâm Tự.
Trong Tàng Kinh Các có nhiều lão tăng gần hết thọ nguyên dưỡng lão, hoặc nên nói là chờ chết.
Thường ngày đám lão tăng này không có sức mạnh gì, cùng lắm dạy dỗ đệ tử trẻ đến Tàng Kinh Các học tập, nhưng một khi gặp phải ngoại địch, đám lão tăng này tuyệt đối sẽ bộc phát ra lực lượng khiến người tim đập nhanh.
Cho nên nhiều năm qua Tàng Kinh Các của Thiếu Lâm Tự chưa từng bị mất trộm lần nào, vậy Tô Tín học Từ Bi Đao từ đâu?
Giả thiết hắn học từ đệ tử tục gia của Thiếu Lâm Tự cũng không thể nào, những đệ tử tục gia cấp thấp tuy cũng được truyền dạy Thất Thập Nhị tuyệt kỹ, nhưng từ xưa đến nay Thiếu Lâm Tự dạy võ kỹ cho đệ tử là tiến dần từng bước, những đệ tử tục gia cảnh giới Tiên Thiên chỉ học được một phần tàn chiêu, không phải Thất Thập Nhị tuyệt kỹ hoàn chỉnh.
Đệ tử tục gia được dạy Thất Thập Nhị tuyệt kỹ hoàn chỉnh thì chỉ có tồn tại cấp bậc như Yến Vô Tà, nhưng trên giang hồ, đệ tử tục gia cấp bậc cỡ Yến Vô Tà có thể đếm trên đầu ngón tay, Thiếu Lâm Tự có thể khẳng định, đám đệ tử tục gia này tuyệt đối không tiếp xúc với Tô Tín.
Nhưng loại hết mọi khả năng, vậy Tô Tín rốt cuộc học Từ Bi Đao của Thiếu Lâm Tự bọn họ từ chỗ nào?
Thật ra nguyên nhân rất đơn giản, Tô Tín trực tiếp đổi một vạn điểm phản phái trị với cửa hàng của hệ thống lấy một phần Thất Thập Nhị tuyệt kỹ, hoặc nên nói là tất cả Thất Thập Nhị tuyệt kỹ mà Cưu Ma Trí biết.
Lần trước Tô Tín rút thăm trúng thưởng từng rút được Cưu Ma Trí, nhưng khi đó Tô Tín cảm giác Thất Thập Nhị tuyệt kỹ giống gân gà, cho nên hắn không lãng phí phản phái trị cho Cưu Ma Trí, kết quả nhận được Tiểu Vô Tướng Công.
Nhưng hiện tại phải đối phó Thiếu Lâm Tự, Thất Thập Nhị tuyệt kỹ thành mắt xích cực kỳ quan trọng trong kế hoạch của Tô Tín, vì thế hắn không chút do dự ném hết hơn năm nghìn điểm phản phái trị mà mình tích lũy được vào đó, đổi một đợt rút thăm trúng thưởng sơ cấp biến thành phản phái trị, gom đủ một vạn điểm phản phái trị, thế này mới đổi Thất Thập Nhị tuyệt kỹ của Cưu Ma Trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận