Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2580 - Giết trước rồi nói tiếp (2)

Giết trước rồi nói tiếp (2)
Chỉ có điều rất hiển nhiên, so với nàng là một vãn bối của Yêu tộc chưa có ai gặp qua, những người này vẫn là tín nhiệm Ngân Dực Lang Vương nhiều hơn một ít.
Cho dù Đại Kim Bằng Vương vẫn luôn đứng về phía nàng cũng hơi dao động.
Đúng lúc này Tô Tín lại là cười lạnh một tiếng, trực tiếp bước ra một bước, đất rung núi chuyển một quyền trực tiếp oanh về phía Ngân Dực Lang Vương.
Trước đó Ngân Dực Lang Vương bị Tô Tín làm trọng thương, đầu tiên là bị Tô Tín một quyền oanh thổ huyết, đoán chừng gãy không ít xương cốt, ngay sau đó lại bị Tô Tín một kiếm chém vỡ một bên của cánh kiếm, có thể nói là sức chiến đấu trực tiếp giảm xuống một nửa.
Trước mắt đối mặt với một quyền này của Tô Tín một, Ngân Dực Lang Vương chỉ có thể miễn cưỡng dùng một bên cánh kiếm còn lại tạo thành lá chắn hình tròn để ngăn cản, nhưng lại bị một quyền của Tô Tín đánh bay, lại phun ra một ngụm máu tươi.
"Tô Tín! Ngươi muốn giết người diệt khẩu phải không!?" Ngân Dực Lang Vương một bên miễn cưỡng né tránh, một bên hét lớn.
Sắc mặt của đám người Liệt Phong Hổ Vương cũng âm trầm nói: "Tô Tín! Ngươi thật sự cho là chúng ta không tồn tại sao?"
Trước đó Tô Tín đánh lén còn chưa tính, bây giờ lại xuất thủ ở ngay trước mặt bọn họ, đây là ý gì? Đánh vào mặt của Yêu tộc bọn hắn?
Tô Tín vừa xuất thủ với Ngân Dực Lang Vương vừa nói: "Thanh Ly, cho mấy vị Yêu Vương này xem một chút trang trước của Thiên Yêu Đồ Thần Pháp .
Muốn chứng cứ? Một vạn năm trước chuyện này nào có chứng cớ gì , chờ ta giết hắn, chứng cứ tự nhiên sẽ cho các ngươi, chỉ muốn các ngươi hiện tại không xuất thủ , chờ sau khi ta giết được Ngân Dực Lang Vương, chứng minh hắn là hung thủ, công pháp chính là của các ngươi!"
Lời nói vừa dứt, đám người Liệt Phong Hổ Vương vừa định muốn quát mắng cái gì , Thanh Ly ở bên kia liền dùng nguyên thần đóng dấu công pháp trên ngọc thạch, giao cho đám người Liệt Phong Hổ Vương.
Dù sao nhìn bộ dáng hiện tại của Ngân Dực Lang Vương nhất thời nửa khắc cũng không chết được, ngược lại bọn hắn lại rất hiếu kỳ đối với môn công pháp này, cái này rốt cuộc là thứ gì, lại có thể khiến Tô Tín có tự tin như vậy?
Cho nên bốn tên Yêu Vương theo bản năng đem Nguyên Thần đắm chìm trong ngọc thạch, đọc lấy nội dung trong đó.
Bất quá sau khi nhìn rõ nội dung trong đó, sắc mặt của bốn người lại biến đổi cùng nhau, giọng nói của Liệt Phong Hổ Vương run rẩy: "Đây rốt cuộc là công pháp của ai lưu lại? Yêu Hoàng sao?"
Lúc trước Thanh Ly nhìn thấy môn công pháp này cũng đã rất kinh ngạc, mà sau khi đám người có cảnh giới như Liệt Phong Hổ Vương nhìn thấy Thiên Yêu Đồ Thần Pháp này càng thêm kinh động như gặp thiên nhân.
Đây cũng không phải bọn hắn chưa thấy qua cảnh đời, mà là ở trong Yêu tộc thật sự không có dạng công pháp này.
Từ trước công pháp truyền thừa bên trong Yêu tộc đều phải nhìn chủng tộc, đơn giản mà nói mỗi chủng tộc đều có công pháp chủng tộc của mình, những người khác không có huyết mạch của chủng tộc này, ngươi có học cũng không học được.
Cũng tỷ như Liệt Phong Hổ Vương của bộ tộc Bạch Hổ, những người khác học không được công pháp của hắn, thậm chí trong cơ thể của những Yêu tộc thuộc chủng loại hổ khác, nếu như không có huyết thống một mạch của Bạch Hổ, cũng giống như vậy sẽ học không được.
Cho nên cứ như vậy lưu thông công pháp giữa Yêu tộc tự nhiên sẽ có vẻ bế tắc rất nhiều, tối thiểu là không cách nào sánh được với Nhân tộc.
Thời kì sau một số người có kiến thức của Yêu tộc ngược lại là nghĩ tới nghiên cứu ra một loại có thể không nhìn chủng tộc, để tất cả Yêu tộc đều tu luyện công pháp, bất quá khi đó Yêu tộc đã sắp sụp đổ, loại đại công trình này còn chưa kịp làm ra quyết định, Yêu tộc liền bại hoàn toàn, loại chuyện này tự nhiên cũng không có ai đề cập tới.
Mà bây giờ Tô Tín cho bọn hắn Thiên Yêu Đồ Thần Pháp chính là công pháp Yêu tộc hoàn mỹ nhất trong tưởng tượng của bọn hắn, ai cũng có thể tu luyện, mà uy lực lại mạnh mẽ vô cùng, thậm chí đối bọn hắn hiện tại cũng có chỗ tốt rất lớn.
Trước kia bọn hắn cũng chỉ là học qua công pháp của chủng tộc mình, hiện tại nếu như lại kiêm tu Thiên Yêu Đồ Thần Pháp này, thông hiểu đạo lý, cảnh giới có tăng lên hay không thì không thể nói trước được , sức chiến đấu thì khẳng định sẽ tăng nhiều.
Chờ sau khi lật xem xong trang trước của Thiên Yêu Đồ Thần Pháp này, Liệt Phong Hổ Vương vội vàng hỏi: "Công pháp tiếp theo đâu?"
Thanh Ly chỉ Tô Tín nói: "Bộ công pháp kia là Tô Tín cho ta, không có hắn cho phép, ta cũng không dám tùy ý cho công pháp bậy, huống hồ bản công pháp đầy đủ chân chính cũng chỉ có Tô Tín có, ta mới tương đương với Chân Vũ cảnh của Nhân tộc, hắn cũng chỉ cho ta công pháp đến loại cảnh giới hiện tại."
Nói đến đây Thanh Ly ngược lại cảm thấy luống cuống, bởi vì Tô Tín vậy mà lại giao bản đầy đủ của Thiên Yêu Đồ Thần Pháp cho nàng, bất quá bây giờ hiển nhiên Thanh Ly sẽ không nói ra.
Chương 2581 - Ba kiếm trảm Lang Vương (1)
Ba kiếm trảm Lang Vương (1)
Đối với nàng bây giờ mà nói, mặc dù những Yêu Vương trước mắt này cũng coi là tộc nhân của nàng, nhưng độ tin cậy lại là còn kém rất xa so với Tô Tín, đương nhiên Thanh Ly cũng là muốn giữ lại một cái tâm nhãn mới được.
Mà lúc này saukhi nghe xong lời Thanh Ly nói, sắc mặt của Liệt Phong Hổ Vương cũng phức tạp nhìn Tô Tín đang khổ cực ngăn cản Ngân Dực Lang Vương, bất luận Ngân Dực Lang Vương đây có phải là hung thủ diệt bộ tộc Thanh Khâu hay không, hôm nay bọn hắn đều không thể ra tay, nguyên nhân hiển nhiên là bởi vì Tô Tín cho bọn hắn Thiên Yêu Đồ Thần Pháp.
Trước mặt loại công pháp cấp bậc này, không ai có thể chống đỡ được loại dụ hoặc này, cho nên, cũng chỉ có thể ủy khuất Ngân Dực Lang Vương một chút rồi.
Hắn là hung thủ, vậy coi như là Tô Tín giết đúng người, tương đương với giúp Yêu tộc bọn hắn trừ hại.
Mà nếu như hắn không phải hung thủ, vậy cũng chỉ có thể trách bản thân hắn xui xẻo, về sau tìm cơ hội bọn hắn sẽ báo thù cho Ngân Dực Lang Vương.
Bất quá chỉ cần có thể đạt được Thiên Yêu Đồ Thần Pháp này, đối với mấy vị Yêu Vương trước mắt này mà nói cái gì cũng có thể hi sinh được, một tên Ngân Dực Lang Vương không coi là thứ gì cả.
Thậm chí có môn công pháp này, toàn bộ Yêu tộc bọn hắn đều có thể tiến thêm một bước.
Nhìn thấy đám người Liệt Phong Hổ Vương bởi vì một môn công pháp vậy mà liền vứt bỏ hắn không để ý, lúc này Ngân Dực Lang Vương ngay cả tâm tư mắng người cũng có rồi.
Vì một ngày này Ngân Dực Lang Vương đã chuẩn bị nhiều lần, tỉ như lúc trước thời điểm bộ tộc Thanh Khâu bị diệt thì hắn lại có chứng cứ hoàn mỹ không ở chỗ đó, điểm ấy không chê vào đâu được, hắn dám khẳng định không ai có thể nhìn rõ.
Nhưng ai biết tên Tô Tín này lại căn bản không đi theo con đường đã bày ra, hắn căn bản không quan tâm chứng cớ hay không chứng cớ, hôm nay hắn chỉ muốn giết Ngân Dực Lang Vương mà thôi.
Luận quan hệ Thanh Ly là người bên hắn, luận lợi ích Thanh Ly cũng nói muốn giao phương pháp sử dụng bí bảo Thanh Khâu Quốc của bộ tộc Thanh Khâu giao cho hắn, hai cái này chung vào một chỗ, Ngân Dực Lang Vương có thể nói là phải chết không nghi ngờ, Tô Tín cũng không có lí do buông tha cho hắn.
Vốn dĩ thực lực của Ngân Dực Lang Vương không bằng Tô Tín, hiện tại hắn lại bị Tô Tín đánh lén thành trọng thương, một trận chiến này căn bản là không có cách nào đánh được.
Mà lúc này trong thành Phi Long còn có một số phong môi của giang hồ ở đây, nhìn thấy một màn này ở ngoài thành bọn hắn cũng đều nhao nhao mở to hai mắt nhìn.
Trước đó những này phong môi giang hồ này đều đang chờ ở ngoài thành Phi Long, chuẩn bị nhìn xem kết quả của trận chiến này, bởi vì bọn hắn sợ sau khi đại chiến bắt đầu tai bay vạ gió, cho nên không có vào thành.
Mà sau khi bọn người Bì Già Đa La rút đi, thành Phi Long đã coi như là an toàn, như vậy lúc này bọn hắn mới đi vào thành Phi Long.
Lúc đầu bọn hắn là muốn nhìn một chút nguyên lai những võ giả Tây Bắc Đạo dưới trướng Tô Tín kia đến cùng là có cái nhìn như thế nào đối với việc Tô Tín liên hợp với Yêu tộc, không nghĩ tới lúc này mới vừa mới trôi qua không bao lâu, Tô Tín bên này liền đánh nhau với Yêu tộc, một bộ dáng muốn giết người.
Đương nhiên bây giờ khoảng cách quá xa, khẳng định bọn hắn không thể nghe được lời nói của đám người Tô Tín, cho nên bọn hắn buồn bực ở chỗ này, rốt cuộc tình huống bên phía Tô Tín như thế nào, vừa mới liên thủ với Yêu tộc liền trở mặt.
Một đám phong môi giang hồ lập tức ghi chép tin tức này lại, chuẩn bị mau chóng truyền đến trên giang hồ.
Tô Tín cấu kết với Yêu tộc là đại sự, nhưng sau khi Tô Tín cấu kết Yêu tộc lại không biết vì sao đột nhiên trở mặt, cái này cũng là đại sự.
Mà giữa chiến trường lúc này, trong tình cảnh bị Tô Tín công kích Ngân Dực Lang Vương đã sắp không kiên trì được nữa, hắn trực tiếp gầm thét một tiếng, biến hóa ra nguyên hình, cái kia rõ ràng là con sói khổng lồ màu bạc dài hơn mười trượng, trên lưng còn có một đôi cánh kiếm hoàn toàn do trường kiếm tạo thành.
Chỉ tiếc một bên kiếm này cánh đã bị Tô Tín chặt đứt, chỉ có một bên khác là hoàn hảo.
Nhìn thấy Ngân Dực Lang Vương lộ ra nguyên hình, lúc này những phong môi giang hồ kia cũng hưng phấn lên.
Nguyên hình của Yêu tộc rất khó gặp đó, bọn hắn cao nữa là chỉ là đọc qua một số điển tịch truyền thuyết lưu truyền từ thượng cổ, không nghĩ tới bây giờ lại là nhìn thấy vật sống, cái này cũng là một tin tức lớn.
Yêu tộc sử dụng nguyên hình thì tương đương với Nhân tộc sử dụng Pháp Tướng, đều là một loại biểu hiện của liều mạng.
Chỉ bất quá bây giờ Ngân Dực Lang Vương lộ ra nguyên hình lại không phải muốn liều mạng với Tô Tín, hắn chuẩn bị muốn chạy trốn.
Đã trở thành bộ dạng như hiện tại, còn liều cái gì nữa? Tiếp tục đấu nữa cũng chỉ có một kết cục bị giết mà thôi.
Chương 2582 - Ba kiếm trảm Lang Vương (2)
Ba kiếm trảm Lang Vương (2)
Cho nên Ngân Dực Lang Vương trực tiếp gầm thét một tiếng, hiện tại rõ ràng là ban ngày, nhưng trên bầu trời lại là mơ hồ có một vòng trăng tròn hiển hiện, chiếu rọi trên thân Ngân Dực Lang Vương, khiến cho bộ lông màu trắng bạc trên người hắn đều tản ra một ánh sáng trăng.
Thiên Lang Khiếu Nguyệt!
Mặc dù nguyên hình của Ngân Dực Lang Vương chỉ là một con sói yêu bình thường, hắn lại từng chiếm được một giọt Yêu tộc đại thánh từ thời thượng cổ, máu tươi Thôn Nguyệt Đại Thánh của bộ tộc Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Có giọt máu tươi này mặc dù Ngân Dực Lang Vương không trở thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang chân chính, nhưng tối thiểu hắn còn có thể dùng được thần thông của Khiếu Nguyệt Thiên Lang ngày xưa.
Khóe miệng Tô Tín lộ ra một tia cười lạnh nói: "Bây giờ muốn chạy rồi? Ngươi trốn không thoát!"
Lời nói vừa dứt, Tô Tín trực tiếp chém ra một kiếm, uy lực của Xích Hỏa Thần Công có thể phát huy đến cực hạn, một trường kiếm lửa cháy hừng hực giống như cầu vồng xuyên qua mặt trời, chém về phía Ngân Dực Lang Vương, uy năng của ánh trăng sắp bị thiêu hủy toàn bộ trước một kiếm này, Ngân Dực Lang Vương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng hét giận dữ, bắt đầu điên cuồng tiếp dẫn nguyệt hoa chi lực, nhưng vẫn không ngăn được một kiếm này, bị trực tiếp đánh bay, trên thân xuất hiện một vế kiếm to lớn, bộ lông nguyệt sắc đều bị cháy đen.
Ngay sau đó Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín trực tiếp rời khỏi tay, một kiếm hai phần, lên trời xuống đất, trong nháy mắt biến hóa Tiên Ma, một kiếm giống như Thiên Ngoại Phi Tiên, một kiếm tử khí nồng đậm, chém ra Địa Phủ chi môn.
Kiếm Tiên Ma rơi xuống cùng nhau, trên bề mặt một cánh kiếm còn sót lại của Ngân Dực Lang Vương phát ra từng tiếng kiếm minh, trong nháy mắt vô số trường kiếm biến hóa huyền ảo, che ở trước người hắn, nhưng lại bị kiếm Tiên Ma này xoắn nát tất cả.
Tô Tín tiến về phía trước một bước, chập ngón tay như kiếm, một đạo kiếm nhẹ nhàng chỉ điểm ra, trong nháy mắt thiên địa biến sắc, kiếm hóa tam giới, trảm thiên tuyệt địa!
Chiêu thức này là chí cường kiếm kỹ thi triển mà ra, coi như hiện tại trong tay Tô Tín không có kiếm, đó cũng là một kích tuyệt sát!
Ngân Dực Lang Vương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét không cam lòng, hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới mình sẽ chết oan uổng như vậy, lúc trước hắn ngụy tạo vô số chứng cứ, nghĩ ra vô số viện cớ, kết quả người ta lại không muốn nghe gì cả, trực tiếp động thủ giết người, cái này cũng cho Ngân Dực Lang Vương một cơ hội tính toán mưu kế, kết quả lại là mang cảm giác tuyệt vọng tự tiêu khiển ở nơi đó.
Một kiếm tuyệt sát của Tô Tín trước mắt, quanh thân Ngân Dực Lang Vương cao lớn nhanh chóng, từ hơn mười trượng biến thành gần một trăm trượng, thậm chí toàn thân hắn đều bạo phát ra một cỗ huyết khí nồng đậm, hiển nhiên cũng là chuẩn bị liều mạng.
Yêu tộc cũng tồn tại loại bí pháp thiêu đốt tinh huyết này, thứ hiện tại Ngân Dực Lang Vương sử dụng chính là loại bí pháp này.
Chỉ tiếc Ngân Dực Lang Vương vẫn còn có chút không quả quyết.
Nếu như lúc vừa bắt đầu Ngân Dực Lang Vương liền sử dụng loại bí pháp này, có lẽ còn sẽ có chút cơ hội chạy thoát thân.
Kết quả hiện tại hắn đã bị Tô Tín dồn ép đến cực hạn, tất cả thủ đoạn của bản thân đều đã dùng, lúc này mới nhớ tới sử dụng loại bí pháp liều mạng thiêu đốt tinh huyết này, vậy thì cũng đã muộn rồi.
Dưới Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín, ba kiếm ý cường đại niết bàn thời gian cùng không gian, trong nháy mắt máu tươi vẩy xuống, thân thể của Ngân Dực Lang Vương cũng trực tiếp bị chém thành ba khối, đầu sói to lớn lăn xuống mặt đất, khiến bọn người Liệt Phong Hổ Vương cảm giác có chút không thích ứng được.
Dù sao bọn hắn cũng là Yêu tộc, kết quả lại là thấy được một tên tồn tại cấp bậc Yêu Vương bị chém giết trước mặt mình, nếu như bọn hắn có thể thích ứng đó mới gọi là kì quái.
Hơn nữa bọn hắn đã quyết định chủ ý, nếu như Tô Tín này không cầm ra chứng cứ, vậy tương lai bọn hắn không thể không xảy ra một trận chiến với Tô Tín, tìm hắn lấy một cái công đạo, người Yêu tộc bọn hắn, cũng không phải bị giết dễ dàng như vậy!
Mà nhìn Ngân Dực Lang Vương lúc này cuối cùng cũng bị Tô Tín giết, Thanh Ly cũng là thở dài một hơi, trong lòng giống như có đồ vật gì tiêu tán hoàn toàn.
Đại thù đã báo, có thể nói khúc mắt duy nhất của Thanh Ly lúc này cũng đã biến mất.
Tô Tín tìm kiếm bên trong túi giới tử của Ngân Dực Lang Vương, lục lọi ra một khối điêu khắc giống như một tòa cung điện cỡ nhỏ, ném cho Thanh Ly nói: "Đây cũng là bí bảo Thanh Khâu Quốc của bộ tộc Thanh Khâu các ngươi phải không?"
Sau khi nhìn thấy Thanh Khâu Quốc, sắc mặt của đám người Liệt Phong Hổ Vương lập tức trầm xuống, lần này tốt, không cần chứng cớ gì, Thanh Khâu Quốc này vừa ra bọn hắn liền biết, Ngân Dực Lang Vương tên hỗn đản này quả nhiên là lừa bọn hắn!
Thanh Khâu Quốc dù sao cũng là chí bảo truyền thừa của bộ tộc Thanh Khâu, được Yêu Vương qua nhiều thế hệ của bộ tộc Thanh Khâu uẩn dưỡng vài vạn năm, khí tức của mạch Thanh Khâu Hồ tộc ở trong đó không thể nào che giấu được.
Chương 2583 - Ba kiếm trảm Lang Vương (3)
Ba kiếm trảm Lang Vương (3)
Ngân Dực Lang Vương vừa mới nói mình không biết Bộ tộc Thanh Khâu có loại bảo vật này, kết quả hiện tại hắn vừa bị Tô Tín chém giết, liền tìm ra thứ này từ bên trong túi giới tử của hắn, cái này đã có thể xem như là đánh vào mặt tại chỗ.
Đối với Ngân Dực Lang Vương loại bại hoại này, đương nhiên Liệt Phong Hổ Vương không có gì đáng nói cả, cho nên hắn cũng trực tiếp đưa mắt nhìn sang Tô Tín, do dự một chút rồi mới nói: "Ngân Dực Lang Vương chính là tên bại hoại của Yêu tộc ta, Tô đại nhân ngươi giết không sai, không biết Thiên Yêu Đồ Thần Pháp kia có thể giao cho chúng ta được chưa?"
Ở trước mặt loại công pháp cực phẩm này, cho dù Liệt Phong Hổ Vương luôn tỏ ra thái độ kiêu ngạo bất tuân thì thái độ lúc này đối với Tô Tín cũng khách khí vô cùng.
Tô Tín nhẹ gật đầu, hắn cũng không do dự, trực tiếp ném Thiên Yêu Đồ Thần Pháp cho Liệt Phong Hổ Vương bọn hắn.
Lúc trước khi Tô Tín chuẩn bị liên hợp với Yêu tộc thì hắn đã từng nói, người khác e ngại Yêu tộc, nhưng Tô Tín hắn cũng sẽ không e ngại.
Nếu như hắn chết rồi, đâu thèm hồng thủy ngập trời cuồn cuộn trên giang hồ? Cái gì mà Yêu tộc tiên vực, lại quản hắn đánh rắm?
Mà nếu như hắn còn sống, trên giang hồ này sớm muộn gì cũng do Tô Tín hắn đến lập ra quy củ, Yêu tộc thì như thế nào? Bộ tộc đã từng khí thế cũng không thoát khỏi mánh khóe của hắn.
Liền tựa như Nhân Hoàng lúc trước, hiện tại có không ít người đều nói Nhân Hoàng lúc trước vì trấn áp nội bộ Nhân tộc, chèn ép đối lập mà từ bỏ, đuổi tận giết tuyệt Yêu tộc là một chiêu cờ dở, nhưng bây giờ ngược lại Tô Tín có chút minh bạch tâm tình lúc trước của Nhân Hoàng rồi.
Thời điểm đó Nhân Hoàng đã uy Lâm thiên hạ, Yêu tộc cũng sớm đã bị đánh tàn phế lại đáng là gì?
Yêu tộc thức thời nhận tội, mà vừa vặn lúc này nội bộ Nhân tộc có người vẫn còn tương đối nhảy, vậy thì tốt, nhảy càng vui chết càng nhanh, giết chết bọn hắn trước rồi suy xét thêm cái khác, Yêu tộc? Nhân Hoàng chỉ sợ sớm đã không đặt ở trong mắt.
Hiện tại mặc dù Tô Tín không tới loại trình độ của Nhân Hoàng lúc trước, nhưng đã có loại tự tin kia của Nhân Hoàng, cho nên hắn cũng không có ý định quỵt nợ, trực tiếp ném Thiên Yêu Đồ Thần Pháp cho bọn người Liệt Phong Hổ Vương.
Liệt Phong Hổ Vương bọn hắn cẩn thận lật nhìn một phen những công pháp kia, sau khi cảm giác không có vấn đề đám người cũng đều thở dài một hơi, thận trọng cất công pháp kia vào.
Chỉ có điều sau khi cất công pháp mấy vị Yêu Vương này lại là có chút mê mang, hiện tại rốt cuộc bọn hắn có trở về Vân Mộng Trạch hay không?
Trước đó rời khỏi Vân Mộng Trạch đi tranh phong với Nhân tộc chính là Ngân Dực Lang Vương đề nghị, kết quả hiện tại mọi người mới phát hiện tên này căn bản chính là hạng người lòng lang dạ thú.
Trước đó hắn luôn miệng nói cái gì muốn vì Yêu tộc, nhưng hiện tại xem ra, hắn muốn rời khỏi Vân Mộng Trạch đi tranh phong với Nhân tộc, khả năng lớn nhất chính là muốn tăng thêm danh tiếng của hắn trong Yêu tộc, thống nhất Yêu tộc.
Nếu đã như vậy, vậy bọn hắn ở nơi này còn có ý nghĩa gì? Tiếp tục liều sống liều chết với Nhân tộc?
Yêu tộc Liệt Phong Hổ Vương đều đang xoắn xuýt không thôi đối với việc có trở về Vân Mộng Trạch hay không, chỉ có điều cuối cùng bọn hắn vẫn quyết định trước hết không quay về, tiếp tục lăn lộn trong giang hồ.
Thật ra mấy người bọn hắn đều không phải là loại người dã tâm như Ngân Dực Lang Vương, trải qua trận chiến thời kì cuối thượng cổ kia, đoán chừng hùng tâm tráng chí của bọn hắn đều đã bị mài hết, đối với bọn người Liệt Phong Hổ Vương hiện tại mà nói, bọn hắn không có có tâm tư cũng không có năng lực lại đi tranh phong với Nhân tộc.
Chỉ có điều nhẫn nhịn bên trong Vân Mộng Trạch một vạn năm, mỗi ngày ngoại trừ đi ngủ thì chính là phơi nắng, đổi thành người khác cũng không tiếp thụ được.
Cho nên bọn hắn liền chuẩn bị trước hết ở bên ngoài giải sầu một chút, thuận tiện nhìn một chút cái gọi là đại kiếp Nhân tộc đến tột cùng là cái gì.
Mặc dù Ngân Dực Lang Vương xúi giục bọn hắn ra ngoài chính là có dã tâm gây chuyện, nhưng khi đó Lạc Thủy Ngao Vương tính toán như thần của Yêu tộc thôi diễn ra đại kiếp Nhân tộc lại là thật, điểm ấy ngay cả Bắc Địa Long Vương cũng thừa nhận.
Cho nên nếu như thật sự có cơ hội, Yêu tộc tự nhiên là không ngại nắm lại quyền thống trị của vùng thiên địa này.
Đương nhiên nếu như không có cơ hội, bọn hắn cũng là không muốn tiếp tục đi đánh nhau sống chết với Nhân tộc.
Ngay lúc bọn người Liệt Phong Hổ Vương chuẩn bị rời đi, Đại Kim Bằng Vương lại bỗng nhiên nói với Thanh Ly: "Thanh Ly, ngươi cũng đi theo chúng ta đi, trong Vân Mộng Trạch còn có không ít Yêu tộc, nơi đó chính là địa phương Yêu tộc ta nên ở."
Thanh Ly lắc lắc đầu nói: "Thúc phụ, ý tốt của ngươi ta xin lĩnh tấm lòng, nếu như Bộ tộc Thanh Khâu vẫn còn, ta sẽ làm như vậy, nhưng bây giờ Bộ tộc Thanh Khâu lại đã bị diệt, ở nơi nào cũng đều như thế, ta quen ở chỗ này, cũng không định đổi chỗ."
Chương 2584 - Tiếng mắng(1)
Tiếng mắng(1)
Đại Kim Bằng Vương lắc đầu, cũng không miễn cưỡng nữa.
Hắn cũng đã nhìn ra, thái độ của Tô Tín đối với Yêu tộc thật sự không giống với những Nhân tộc khác.
Cho dù trận chiến thượng cổ đã qua một vạn năm, nhưng thái độ của những Nhân tộc khác đối với Yêu tộc cũng là căm thù vô cùng, chỉ có Tô Tín đối với Yêu tộc chính là dùng một tâm tính hòa nhã chân chính đến thăm hỏi, đối với hắn mà nói, Yêu tộc chỉ là một thế lực mà thôi, nếu là một thế lực, vậy liền chỉ có thể phân thành có thù với hắn và không có thù với hắn.
Hiện tại Ngân Dực Lang Vương đã chết, Yêu tộc kia đối với hắn mà nói, chính là thế lực không có thù.
Chờ đến khi Yêu tộc đi xa, lúc này Tô Tín mới hỏi Thanh Ly: "Hiện tại khúc mắc của ngươi đã tháo gỡ được rồi?"
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Thanh Ly lộ ra một tia cô đơn: "Tháo gỡ lại có thể thế nào? Bộ tộc Thanh Khâu cũng khôn g còn nữa, cũng chỉ còn lại một mình ta."
Tô Tín lắc đầu nói: "Mặc dù ta chưa từng tiếp xúc với phụ thân ngươi, bất quá nếu như sau trận chiến thượng cổ vị Thanh Khâu Hồ Vương kia ngày xưa đã được Yêu tộc xưng là người đa mưu túc trí, muốn dẫn dắt Yêu tộc ngăn cơn sóng dữ, vậy hiển nhiên là một vị mưu trí kinh thiên, ít nhất ta không thể sánh bằng.
Bất quá mưu trí mạnh hơn cũng sẽ tính sót một vài thứ, cái này có quan hệ với tính cách, phụ thân ngươi còn chưa đủ hung ác, nếu như hắn đủ hung ác rồi, liền sẽ không dễ dàng tin tưởng những người khác.
Hoặc là lấy sự mưu trí của phụ thân ngươi, tính toán một chút Yêu tộc khác, ở loại thời điểm đó nâng cao một chút địa vị của mạch Thanh Khâu các ngươi ở trong Yêu tộc cũng không là vấn đề, nhưng phụ thân ngươi lại không lựa chọn làm như thế, có thể thấy được phụ thân ngươi thật sự không phải một người có tâm hung ác."
Thanh Ly im lặng, Tô Tín nói không sai, phụ thân nàng cho tới bây giờ đều không phải là loại người có tâm hung ác kia.
Lúc trước tại thời điểm Yêu tộc xuống dốc nhất, lấy mưu trí của phụ thân nàng hắn hoàn toàn có thể mang cho mạch Thanh Khâu Hồ tộc cuộc sống tốt hơn, nhưng cũng tiếc phụ thân nàng cuối cùng lại từ bỏ, mà là quay người liền bày các loại mưu kế vì Yêu tộc, hết thảy cũng là đang suy nghĩ vì toàn bộ lợi ích của Yêu tộc.
Nửa ngày sau Thanh Ly nói: "Chuyện đều đã qua, ta không muốn lại nhớ lại những thứ đó, Thanh Khâu Quốc đã nắm được trong tay, hiện tại ta liền nói cho ngươi làm sao luyện hóa thứ này, chỉ cần ngươi có thể luyện hóa, ta cam đoan nếu như ngươi lại động thủ với Huyền Khổ, cũng không cần vận dụng con át chủ bài của mình cùng các loại thiên môn bí pháp, trực tiếp có thể đọ sức với hắn về mặt sức mạnh."
Tô Tín nhẹ gật đầu, đối với hắn hiện tại mà nói, tăng trưởng bên trên cảnh giới lại vô cùng trọng yếu.
Đại Thiên Ma Tôn đã từng nói, muốn thăng cấp lên Thông Thiên, vậy thì nhất định phải chờ đến thời điểm thiên địa náo động thời điểm trộm được thiên cơ, hỉ có điều cho dù thật sự muốn đi đến một bước này, vậy trước hết gươi cũng phải tăng thực lực của mình lên tới đỉnh phong của Thần Kiều cảnh mới được, nếu không ngay cả tư cách tranh đoạt một tia thiên cơ kia ngươi cũng không có.
Thanh ly dạy từng bước cho Tô Tín bí pháp luyện hóa Thanh Khâu Quốc, cho dù đến cuối cùng nàng là người của mạch Thanh Khâu cũng không hề dùng bí bảo của mạch Thanh Khâu, điều này không thể không nói cũng là một loại châm chọc.
Tại thời điểm luyện hóa Thanh Khâu Quốc, Tô Tín cũng cố ý đi nhìn thoáng qua không gian trong hệ thống, mình đã hoàn thành hoàn toàn nhiệm vụ diệt Thiếu Lâm Tự, bước kế tiếp chính là phải diệt Tạo Hóa Đạo Môn.
Chỉ cần có thể diệt đi hai đỉnh tông môn của phái đạo phật, Tô Tín liền có thể đạt được một phần ban thưởng cao cấp, quan trọng nhất chính là Tô Tín không biết mình có thể rút được một phần vật phẩm siêu năm sao hoặc là loại đồ vật đan dược hay không.
Đối với Tô Tín trước mắt mà nói, cảnh giới mang tới sức chiến đấu tăng thêm nhưng là quan trọng hơn so với võ kỹ, một viên Long Nguyên hoặc là phượng huyết đoán chừng có thể trực tiếp để Tô Tín lên đến loại cấp độ củaVô Sinh Lão Mẫu ngày xưa.
Mà trong khi Tô Tín bế quan, kết quả của trận chiến này truyền đến ngoại giới lập tức đưa tới xôn xao trên toàn bộ giang hồ.
Tứ đại Thần Kiều ép giết Tô Tín, kết quả cuối cùng Tô Tín lại cũng chưa chết, việc này đối với đám người giang hồ mà nói thì rất bình thường, dù sao thì cho tới nay thứ Tô Tín am hiểu nhất chính là tạo ra kỳ tích.
Loại hoàn cảnh phải chết này không biết lúc trước Tô Tín đã trải qua bao nhiêu lần, lại đều bị hắn cố gắng vượt qua, hiện lần này mặc dù nhìn qua vô cùng hung hiểm, nhưng Tô Tín có thể chịu nổi cũng rất bình thường.
Thứ bọn hắn kinh hãi chân chính là Tô Tín vậy mà lại liên thủ với Yêu tộc, đây chính là đưa tới tiếng mắng của thiên hạ, trong nháy mắt tiếng xấu của Tô Tín liền vượt qua vị Lữ Phá Thiên ngày xưa dấy lên Huyết Ma Lão Tổ, tai họa lớn của võ lâm trên giang hồ, bị người người kêu đánh.
Chương 2585 - Tiếng mắng(2)
Tiếng mắng(2)
Phải biết lúc trước người mắng Lữ Phá Thiên đều là một số người trong võ lâm chính đạo, kết quả hiện tại ngược lại tốt, một chút người trong ma đạo, thậm chí là một số bọn xâm lược tên trộm cướp, thậm chí còn có người của Kim Trướng Hãn Quốc cùng võ giả Tây Vực võ giả đều chửi Tô Tín ầm lên.
Một hành động kia của hắn lại đắc tội tất cả Nhân tộc, có thể nói là chân chính để lại tiếng xấu muôn đời.
Chỉ bất quá ngay sau đó lại truyền tới tin tức, nói là lúc mọi người rời đi Tô Tín lại trở mặt với Yêu tộc, chém giết Ngân Dực Lang Vương tại cỗ, thậm chí đầu sói to lớn của Ngân Dực Lang Vương kia còn đang treo làm vật phẩm trang trí ở cửa thành Phi Long.
Một hành động kia lập tức lại khiến cho đám người không hiểu rõ, Tô Tín này đến cùng là liên thủ với Yêu tộc liên thủ hay là trở mặt với Yêu tộc?
Trước kia người giang hồ đều nói Tô Tín nói lời giữ lời , chờ đến khi Tô Tín đi đến địa vị cao, chuyện mọi người tan vỡ với những việc mà Tô Tín làm, kết quả lại phát hiện tên này hai mặt, bằng mặt không bằng lòng, làm ra không ít chuyện bội bạc, ngoại trừ lúc giết người, chuyện khác không liên quan gì đến việc nói giữ lời.
Lần này chẳng lẽ hắn lại hố Yêu tộc? Bên này vừa mới lợi dụng xong Yêu tộc sau đó liền trở mặt?
Lúc trước Tô Tín nói chuyện với Yêu tộc không ai có thể có thể nghe được, dù sao bọn hắn chỉ biết là Tô Tín xử lý Ngân Dực Lang Vương.
Nhưng bất kể nói thế nào, chuyện Tô Tín liên thủ với Yêu tộc không thể nào rửa sạch được, cho nên trên giang hồ còn có không ít người đang mắng nhiếc Tô Tín.
Hơn nữa chuyện này cũng ảnh hưởng đến Tây Bắc Đạo của Tô Tín, trước kia Tây Bắc đạo thịnh hành võ phong sau khi tránh thoát nguy cơ thì võ giả cũng ít đi không ít so với trước đó, đối với đại bộ phận võ giả mà nói, bọn hắn xấu hổ khi làm bạn với Tô Tín loại vô sỉ đi cấu kết với Yêu tộc.
Bất quá đối với những người này Tô Tín cũng không để ý, bọn hắn đã có loại suy nghĩ này, vậy liền chứng minh những người này vốn cũng không phải là người một đường với Tô Tín, cho dù bọn họ có thể đến Tây Bắc đạo, bọn hắn cũng sẽ không gia nhập dưới trướng Tô Tín.
Mà lúc này ngay tại thời điểm Tô Tín bế quan, Tây Bắc đạo cùng các thế lực và người mạnh nhất trên giang hồ cũng đều đang bế quan, không chỉ có Tô Tín đạt được cơ duyên, lúc trước Huyền Khổ lấy được căn nguyên thế giới kia nhưng cũng bị hắn phân cho bọn người Triệu Cửu Lăng, mặc dù chia ra làm ba, nhưng sau khi bọn hắn luyện hóa đối với tự thân sức chiến đấu mà nói cũng có thể tiến lên một bước dài.
Nửa năm sau, trong Phạm Thiên Vực ở Hà Nam Đạo, lúc này Phạm Thiên Vực chiếm đoạt Thiếu Lâm Tự hoàn toàn, thậm chí hiện tại trong Thiếu Lâm tự cũng chỉ có mấy tên đệ tử đang trông coi, mà những đệ tử kia cũng đều là người của Phạm Thiên Vực.
Lúc này Bì Già Đa La đã luyện hóa một phần ba căn nguyên thế giới kia, hắn đứng trong Đại Hùng Bảo Điện, mày nhăn lại, trong mắt lóe lên một vẻ âm trầm.
Thiếu Lâm Tự đã bị diệt, thời gian nửa năm này hắn đang bế quan, tâm phúc dưới tay hắn lại đã đào sâu ba thước toàn bộ Thiếu Lâm Tự, nhưng lại vẫn không tìm được đường rút ngày xưa Phật Đà lưu lại.
Bì Già Đa La có thể khẳng định, Phật Đà lưu lại một vật ở Thiếu Lâm Tự, đồ vật có thể để cho hắn hiện thế một lần nữa, nhưng ròng rã thời gian nửa năm Bì Già Đa La lại không hề tìm được, cái này có chút kỳ quái, chẳng lẽ thứ này ở thiền viện Liên Hoa?
Nếu là như vậy, vậy cũng rất không có khả năng, bởi vì ban đầu trước khi Phật Đà chưa chết, tiên tổ của Liên Hoa thiền viện, vị đại đệ tử kia của Phật Đà cũng đã bởi vì vấn đề lý niệm với Phật Đà mà mỗi người đi một ngả, đường rút của Phật Đà cũng không có khả năng rơi vào trong tay thiền viện Liên Hoa.
Đúng lúc này, một tên đệ tử Phạm Thiên vực gõ cửa tiến vào nói: "Vực Chủ, có tin tức truyền đến liên quan tới Thiếu Lâm Tự."
"Thiếu Lâm Tự?" Ánh mắt Bì Già Đa La lộ ra dị sắc, Thiếu Lâm Tự hiện tại cũng đã không tồn tại nữa, làm sao có thể còn có tin tức của Thiếu Lâm Tự truyền đến?
Tên võ giả Phạm Thiên Vực kia nói: "Là như vậy Vực Chủ, lúc trước Tô Tín khi Tô Tín diệt sạchThiếu Lâm Tự, Nguyên Không đệ tử thân truyền của Huyền Minh đã từng mang theo hơn mười tên đệ tử trẻ tuổi của Thiếu Lâm Tự chạy thoát, cuối cùng không biết tung tích.
Gần đây trên giang hồ truyền đến tin tức, Nguyên Không này lại xuất hiện một lần nữa, đồng thời đã đưa tới sự chú ý của Ám vệ, khả năng hiện tại Ám vệ cũng đã mang người đến đây truy sát.
Thiếu Lâm Tự dù sao cũng cùng mạch Phật tông với Phạm Thiên vực ta, chuyện này Phạm Thiên Vực ta có nên nhúng tay hay không?"
Đương nhiên đệ tử của Phạm Thiên Vực không biết tính toán của Bì Già Đa La, theo bọn hắn nghĩ, quan hệ của Phạm Thiên vực cùng Thiếu Lâm Tự hẳn là rất không tệ, hiện tại những đệ tử kia của Thiếu Lâm tự còn ở trong Phạm Thiên Vực, vị thủ tọa Huyền Chân giỉang kinh đường bị trọng thương kia cũng được nuôi dưỡng ở trong Phạm Thiên Vực.
Chương 2586 - Truy sát (1)
Truy sát (1)
Chợt nghe có người bẩm báo chuyện của Thiếu Lâm Tự, bỗng nhiên lúc này Bì Già Đa La giống như nghĩ tới điều gì, trong mắt lập tức lộ ra một vòng tinh mang.
Hắn tìm lâu như thế cũng không tìm được đường rút ngày xưa Phật Đà lưu lại, cho tới bây giờ hắn mới phản ứng được, đường rút này có thể là một kiện vật phẩm, vậy tại sao không thể là một người?
Cảnh giới tồn tại của Thông Thiên cảnh ở thời thượng cổ là thứ mà hiện tại Bì Già Đa La không cách nào tưởng tượng được, bất luận đối phương có sắp xếp như thế nào đối với Bì Già Đa La mà nói đều là có khả năng.
Cho nên Bì Già Đa La trực tiếp nói với tên đệ tử kia: "Dẫn hết người của Thiếu Lâm Tự về cho ta, nhớ kỹ, nhất định phải là người sống!"
Chờ đến khi tên đệ tử kia rời đi, trong mắt Bì Già Đa La lóe lên một tia lãnh mang, mặc kệ đường rút mà Phật Đà lưu lại đến tột cùng là cái gì, hắn đều sẽ đem tìm ra giẫm nát hoàn toàn!
Bì Già Đa La hắn chỉ là Thánh Sư Bì Già Đa La của Phạm Thiên Vực, mà không phải là vì những lão bất tử thời thượng cổ kia chuẩn bị thân thể hiện thế một lần nữa!
Mà lúc này ở bên trong Tây Bắc Đạo, Tề Long đang một mặt lúng túng bẩm báo gì đó với Lý Phôi.
"Đại nhân, Nguyên Không kia có chút khó lường, lúc trước khi hắn rời khỏi Thiếu Lâm Tự chỉ mới Hóa Thần cảnh, không nghĩ tới bây giờ liền đã đến đỉnh phong Dung Thần cảnh, ở trong Ám vệ có không ít võ giả thua ở trong tay hắn."
Trước đó ở Thiếu Lâm Tự Nguyên Không mang theo một nhóm đệ tử thoát đi, lúc trước Tô Tín đã nói, không cần đi quản.
Chỉ bất quá mặc dù Tô đại nhân phân phó bọn hắn không cần đi quản, nhưng bọn hắn làm thủ hạ lại không thể thật sự không đi quản.
Cho nên trong thời gian Tô Tín bế quan bọn hắn vẫn luôn đang truy xét tung tích của Nguyên Không và các dư nghiệt khác của Thiếu Lâm Tự, chỉ có điều không dễ dàng gì mới tìm được người, Tề Long lại kinh ngạc trong tay Nguyên Không.
Lý Phôi chau mày nói: "Các ngươi làm sao làm? Ngay cả Nguyên Không một võ giả Dung Thần cảnh cũng không giải quyết được? Chẳng lẽ sẽ không đi tới Huyết Thần Giáo, còn có nơi phụng dưỡng Tây Bắc quân mời người sao?"
Đại bộ phận võ giả Ám vệ đều là dùng để chấp hành các loại nhiệm vụ cơ mật, cho nên võ giả Dương Thần cảnh không có bao nhiêu người, ngược lại phần lớn võ giả Dương Thần cảnh đều phụng dưỡng tại Huyết Thần Giáo cùng Tây Bắc quân.
Bình thường võ giả Dương Thần cảnh được phái đi không phải là chấp hành nhiệm vụ cơ mật, mà là chuẩn bị trực tiếp dùng bạo lực xuất thủ đồ tông diệt môn.
Tề Long một mặt khổ sở nói: "Mời, ta biết Nguyên Không này thân là đệ tử kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Thiếu Lâm Tự khẳng định là cực kỳ khó chơi, lần trước ở Thiếu Lâm Tự lần để hắn chạy trốn kia ta liền biết tiểu tử này rất bất phàm, cho nên lần này vì để đảm bảo một chút, ta còn cố ý mời ra một vị võ giả Dương Thần cảnh của Huyết Thần Giá đến, kết quả lại là bị đối phương chém giết."
Ánh mắt Lý Phôi lộ ra một tinh mang nói: "Lấy Dung Thần chém giết Dương Thần? Có ý tứ!"
Từ trước võ giả trên giang hồ tại thời điểm cấp thấp có thể vượt cấp giết không ít người, nhưng càng đến cảnh giới cao, loại tình huống này liền càng ít.
Thậm chí đến loạii trình độ Dương Thần cảnh, có thể vượt cấp giết người không thể nghi ngờ đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm.
Loại chuyện này trước kia Tô Tín làm qua, Lý Phôi cũng đã từng làm, mà bây giờ Nguyên Không, hiển nhiên cũng là loại người này.
Mặc dù võ giả Huyết Thần Giáo bởi vì tu luyện Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp dẫn đến căn cơ bất ổn, thuộc về loại hình võ giả học cấp tốc.
Nhưng cho dù lại không ổn, đó cũng là tồn tại Dương Thần cảnh, Nguyên Không có thể đánh giết bọn hắn, điều này đã có thể nói rõ hết thảy.
Trong mắt Lý Phôi lóe lên một tia lãnh sắc nói: "Đã như vậy, vậy ta liền tự mình xuất thủ một chuyến, hiện tại đại nhân đang trong lúc bế quan, chúng ta là những người làm thủ hạ không cách nào đến giúp đại nhân giải quyết những đại sự, nếu như ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng xử lý không tốt, vậy đại nhân còn nuôi chúng ta để làm gì?"
... ... ... ... ...
Lúc này trong phủ Tương Châu ở Nhữ Nam đạo, hơn mười tên hòa thượn trên thân phát tán ra một cỗ khí tức lạnh lẽo đi vào trong một gian tửu lâu, gọi một đống món ăn mặn, điều này khiến cho một số khách nhân cùng võ giả trong tửu lâu đều nhìn sang với ánh mắt tò mò.
Dù sao thì trong ấn tượng của đại đa số mọi người, hòa thượng hẳn là ăn chay mới đúng, hiện tại bỗng nhiên xuất hiện một đống hòa thượng ăn thịt như thế, chẳng lẽ tất cả đều là hòa thượng rượu thịt hay sao?
Người giang hồ kiến thức có chút rộng rãi nói nhỏ trong bóng tối: "Chớ có đi gây chuyện với đám hòa thượng này, ngươi không chọc nổi bọn hắn."
"Đám hòa thượng này ó thân phận gì? Chẳng lẽ là người của Phạm Thiên Vực ở trong mười một tiên vực?"
Người biết chuyện thần thần bí bí nói: "Không phải Phạm Thiên vực, mà là người của Thiếu Lâm tự!"
"Thiếu Lâm Tự!"
Người biết nội tình liền tranh thủ che lên miệng đối phương, thấp giọng nói: "Hét vớ vẩn cái gì? Đừng gây phiền toái cho mình!
Chương 2587 - Truy sát (2)
Truy sát (2)
Lúc trước Thiếu Lâm Tự bị Tô Tín chủ của Tây Bắc tiêu diệt, nhưng cũng không phải là giết ngay cả một người cũng không chừa, trong đó Nguyên Không là đệ tử thân truyền của phương trượng Huyền Minh dẫn theo một đám đệ tử thừa cơ thoát đi, mấy vị này cũng được.
Nghe nói lúc trước từ lúc trận chiến kia qua đi ám vệ thủ hạ của Tô Tín vẫn luôn không hề từ bỏ đuổi giết bọn hắn, nhưng lại vẫn luôn không thành công.
Gần nhất Nguyên Không này xuất thủ chém giết một tên võ giả Dương Thần cảnh thủ hạ của Tô Tín, uy thế nhất thời có một không hai, nếu như Thiếu Lâm Tự vẫn còn, vị này khẳng định cũng là người thừa kế Phương trượng đời tiếp theo."
Có người lắc đầu thở dài nói: "Chậc chậc, thủ đoạn của Tô Tín này không khỏi cũng có chút quá mức tàn nhẫn, Thiếu Lâm Tự đều bị diệt, lại nhất định phải nhổ cỏ nhổ tận gốc, một chút xíu truyền thừa cũng không cho người ta lưu lại, hiện tại hắn lại cấu kết với Yêu tộc, hành vi như thế, đơn giản muốn so ma đầu còn muốn ma đầu!"
Người trước đó thấp giọng nói: "Im lặng! Lời không nên nói thì đừng nói! Ám vệ thủ hạ của Tô Tín chỗ nào cũng nhúng tay vào, bị bọn hắn nghe được, ngươi còn muốn mạng không?
Lại nói, Tô Tín nhổ cỏ nhổ tận gốc trong mắt của ta ngược lại là rất bình thường, như thế mới phù hợp với kiêu hùng khí độ của hắn nha, nếu không nhất định phải giữ lại một số dư nghiệt gây phiền toái cho mình, cái này chẳng phải là rảnh đến hoảng?"
Lúc một số võ giả xì xào bàn tán bên trong tửu lâu, một tên đệ tử của Thiếu Lâm tự nhịn không được nói: "Nguyên Không sư huynh, chúng ta còn phải chạy trốn tới địa phương nào vậy?"
Lúc này Nguyên Không vừa ăn, vừa trầm giọng nói: "Không phải chúng ta phải chạy trốn tới địa phương nào, mà là muốn nhìn Tô Tín sẽ đuổi giết chúng ta đến địa phương nào.
Thiếu Lâm Tự đã không còn, nhưng chỉ cần chúng ta vẫn còn, truyền thừa của Thiếu Lâm Tự còn, cho nên điều hiện tại chúng ta có thể làm, chính là còn sống, không phải là còn sống vì mình, cũng phải vì tương lai của Thiếu Lâm Tự mà sống!"
Mấy tên đệ tử khác của Thiếu Lâm Tự nhìn Nguyên Không, trong mắt đều là toát ra tín nhiệm cùng vẻ kính nể.
Trước đó Nguyên Không trong Thiếu Lâm Tự cũng không có ai yêu thích , đông đảo sư huynh sư đệ đều nói hắn làm người cao ngạo, bất cận nhân tình.
Nhưng trong quá trình đang chạy trốn bọn hắn mới biết được, chân chính lại vẫn là dựa vào dạng người Nguyên Không này.
Dọc theo con đường này hết thảy sự tình Nguyên Không đều an bài thỏa đáng cho bọn hắn, lúc truy binh đánh tới, người cản phía sau cùng một trăm phần trăm chính là Nguyên Không.
Mà lại dọc theo con đường này Nguyên Không triển lộ ra thực lực cũng là rõ như ban ngày, hắn có thể tu luyện tới loại cảnh giới như hiện tại này, ngày xưa được Huyền Minh coi trọng như thế, thứ dựa vào cũng không phải may mắn, mà là thiên phú cùng thực lực của chính bản thân.
Cho nên hiện tại đám đệ tử lánh nạn của Thiếu Lâm Tự này không có người nào dám đi nói lời phàn nàn về Nguyên Không, ngược lại rất kính trọng hắn.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài tửu lâu bỗng nhiên truyền đến từng tiếng cười lạnh nói: "Hòa thượng của Thiếu Lâm Tự, các ngươi ngược lại là ăn rất ngon nha, bất quá cũng không tệ, coi như là cơm chặt đầu!"
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy một đám võ giả ám vệ thân mặc hắc y tràn vào trong tửu lâu, trong nháy mắt một cỗ sát khí lạnh lẽo hiện đầy trong tửu lâu , khiến cho mọi người ở đây cùng nhau run rẩy một cái.
Đặc biệt những võ giả trước đó đã từng chửi bới Tô Tín người kia, lúc này hận không thể đều nhét đầu vào dưới đáy bàn.
Tam đại thế lực tình báo mạnh nhất trên giang hồ lúc trước hẳn là Lục Phiến Môn, Thiên Cơ Cốc, ám vệ của Tô Tín.
Nhưng bây giờ ám vệ của Tô Tín trải qua thời gian phát triển dài như vậy, lại đã vượt qua Thiên Cơ Cốc, có thể chân chính sánh vai cùng Lục Phiến Môn.
Mà bên trong tam đại thế lực này, làm người ta sợ hãi nhất chính là ám vệ thủ hạ của Tô Tín.
Lục Phiến Môn bởi vì muốn giám sát toàn bộ bốn mươi chín đạo của Đại Chu, cho nên nhân thủ có hạn, đại bộ phận bộ khoái của Lục Phiến Môn đều cầu ổn định, người chân chính âm thầm làm chuyện đều là tuần bổ Truy Phong cùng mật thám Tập Sự.
Bất quá cho dù hai người này xuất thủ với thế lực võ lâm thì cũng là tương đối giảng quy củ, lại thêm hiện tại Đại Chu không có một vị Thần Kiều nào, cho nên Lục Phiến Môn cũng là rất an tĩnh.
Thiên Cơ Cốc gần đây cũng là mười phần khiêm tốn, lần trước bởi vì Thiên Cơ cốc bao che cho Trần Huyền Tông có cừu oán với Tô Tín mà bị Tô Tín công phá, cho nên hiện tại Thiên Cơ Cốc có thể nói là không gượng dậy nổi, hệ thống tình báo đều đang co vào, mà trước đó hệ thống tình báo của Thiên Cơ cốc cũng chỉ là liên quan đến tin tức, không liên lụy bất kỳ bộ môn vũ lực nào.
Trong ba thế lực này chỉ có ám vệ thủ hạ của Tô Tín kết hợp hoàn toàn tình báo cùng vũ lực với nhau, đồng thời hiện tại uy thế của Tây Bắc Đạo dưới trướng Tô Tín vô lượng, đồng thời cũng không cần giống như Lục Phiến Môn phân tán hết lực lượnng trog bốn mươi chín đạo, cho nên hiện tại Ám vệ làm việc rất tùy tiện bá đạo, động một tí chính là đồ tông diệt môn, thậm chí diệt đi một số môn phái nhỏ ngay cả Lý Phôi đều không cần thông báo, một số người cấp dưới có thể giải quyết.
Chương 2588 - Ngăn cản (1)
Ngăn cản (1)
Đối với loại làm việc tàn nhẫn này, thế lực hoàn toàn không tuân theo quy củ, ai nhìn rồi trong lòng đều sẽ sợ hãi, những người giang hồ kia ở đây cùng thực khách thông thường khi nhìn thấy võ giả Ám vệ tiến đến trong nháy mắt đều núp ở một bên, sợ bị bọn hắn ngộ sát.
Nguyên Không yên lặng nuốt vào một khối thịt nướng, lúc này ánh mắt mới nhìn về phía đám Ám vệ, âm thanh lạnh lùng nói: "Trước đó các ngươi phái tới võ giả Dương Thần cảnh đã bị ta chém giết, hiện tại các ngươi còn dám tới?"
Thủ lĩnh của Ám vệ bên này chính là Tề Long, lần trước mặc dù hắn để Nguyên Không chạy, nhưng lần này hắn lại sẽ không để cho Nguyên Không tiếp tục trốn nữa.
Tề Long vung tay lên, hơn mười tên võ giả Ám vệ sau lưng hắn lập tức lấy ra từng cơ quan ám khí của Đường môn nhắm ngay vào bọn người Nguyên Không, hàn mang lấp lóe phía trên, còn tản ra hàn khí sâu kín.
Tề Long chậm rãi nói: "Đây chính là ám khí tinh phẩm Xuyên Trung Đường Môn sản xuất, mỗi một dạng đều có thể làm bị thương võ giả Dung Thần cảnh cùng Dương Thần cảnh, cho dù Tây Bắc Đạo ta diệt Đường Môn, loại ám khí này lại cũng không nhiều, có thể hưởng thụ được loại đãi ngộ này, trên giang hồ cũng không có mấy người.
Còn có, lần này ta mời ra một vị người quen đến đây, ta nghĩ các ngươi nhất định rất muốn nhìn thấy hắn."
Nói, Tề Long tránh ra một bên, một tên khuôn mặt võ giả trẻ tuổi tuấn lãng từ bên ngoài đi tới, cười nói với Nguyên Không: "Nguyên Không sư huynh, lâu rồi không gặp, rất là tưởng niệm a."
Người trẻ tuổi bỗng nhiên xuất hiện này không là người khác, chính là Tô Tử Thần. .
Kỳ thật lần này Tô Tử Thần có thể không cần đến, hiện tại hắn chính là đệ tử thân truyền của Tô Tín, đang giữ vị trí Phó tổng quản Ám vệ, mặc dù không có tác dụng lắm, nhưng cũng ngang vai ngang vế với Tề Long, chấp hành nhiệm vụ như vậy do Tề Long làm là có thể rồi, hắn chỉ phụ trách tu luyện bên trong Tây Bắc Đạo là được rồi.
Chỉ bất quá Tô Tử Thần nghe nói lần này Tề Long là chuẩn bị muốn tới giết Nguyên Không, hắn cũng xung phong nhận việc mà đến, không phải là vì đoạt công lao với Tề Long, hắn chỉ là vì muốn phân cao thấp với Nguyên Không mà thôi.
Lúc trước trong Thiếu Lâm tự, Tô Tử Thần bị Nguyên Không áp chế khắp nơi, mặc dù hắn không có giao thủ qua với đối phương, nhưng lại suýt chút nữa cũng bởi vì đối phương mà nhiệm vụ thất bại, bị mất mạng.
Cho nên ở trong lòng Tô Tử Thần thật sự muốn đọ sức một phen với Nguyên Không, hắn được Tô Tín tự mình dạy bảo một phen, lại bế quan thời gian dài như vậy, cũng đã đến Dung Thần cảnh, hiện tại Tô Tử Thần cũng có được tự tin tranh phong cùng Nguyên Không.
Mà những đệ tử kia của Thiếu Lâm tự nhìn thấy Tô Tử Thần nhao nhao mở miệng ra sức mắng chửi: "Cẩu tặc! Phản đồ! Ngươi còn có mặt mũi xuất hiện ở trước mặt bọn ta?"
Nghe đến mấy lời quát mắng này, biểu cảm trên mặt Tô Tử Thần căn bản cũng không có biến hóa chút nào, hắn chỉ là thản nhiên nói: "Phản đồ? Ta vẫn luôn trung thành với Tô Tín Tô đại nhân, sao lại có kiểu nói phản đồ này? Quá buồn cười!"
Nguyên Không ngăn lại mấy võ giả Thiếu Lâm Tự khác một mặt phẫn nộ chuẩn bị xuất thủ, hắn chỉ nhìn Tô Tử Thần thản nhiên nói: "Các ngươi muốn giết ta? Kỳ thật cho dù các ngươi không đến, sớm muộn gì ta cũng sẽ tới tìm các ngươi.
Huyết cừu của Thiếu Lâm Tự không thể cứ tính như vậy, các ngươi hôm nay đã tới, vậy tính toán một chút lãi trước đi!"
Ngay lúc song phương đều giương cung bạt kiếm lại có hai nhóm người đi đến, dẫn đầu đội đều là võ giả Dương Thần cảnh, theo thứ tự là người của Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội, dù sao Nhữ Nam Đạo hiện tại là địa bàn của bọn hắn.
Dẫn đầu Thượng Quan thị bên kia chính là 'Khí Đoạn Tinh Hà' Thượng Quan Phi Vân, chính là đệ tử kiệt xuất nhất đời trước của Thượng Quan thị, hiện tại hắn cũng đã thăng cấp đến Dương Thần cảnh.
Mà dẫn đầu Thất Hùng Hội bên kia thì là Nhị hội chủ 'Đông Hoa thần tướng' Viên Vô Lượng của Thất Hùng Hội, ngày xưa chính là nửa bước Dung Thần, hiện tại tự nhiên cũng là Dương Thần.
Hai vị này đều là người từng qua lại với Tô Tín, vốn dĩ bọn hắn không muốn đi gây với Tô Tín, nhưng vấn đề là Phạm Thiên vực bên kia đã truyền đến tin tức, muốn đi bảo vệ bọn người Nguyên Không, còn cố ý đi mấy đạo này của Đại Chu, lần lượt các tông môn đều tặng quà tạ lễ, mời bọn họ hỗ trợ tạm thời bảo toàn tính mạng của đám người Nguyên Không.
Nếu như đám người Nguyên Không ở bên ngoài bị ám vệ thủ hạ của Tô Tín mang đi chém giết thì thôi, nhưng bọn hắn ở trong Nhữ Nam Đạo, nếu như Nguyên Không bị giết dưới mí mắt của hai nhà bọn họ, vậy thì khó đảm bảo Phạm Thiên vực sẽ không oán hận đến trên đầu của bọn hắn.
Cho nên lần này bọn hắn cũng không phải là muốn đi ngăn cản ám vệ thủ hạ của Tô Tín giết người, kỳ thật bọn hắn chỉ là muốn để bọn hắn chuyển sang nơi khác giết người mà thôi.
Viên Vô Lượng nhìn thoáng qua tình huống ở đây, không khỏi lắc đầu nói: "Chư vị, nơi này là địa phương của Thất Hùng Hội cùng Thượng Quan thị, hai người các ngươi ra tay đánh nhau ở chỗ này sợ là không tốt a?"
Chương 2589 - Ngăn cản (2)
Ngăn cản (2)
Thượng Quan Phi Vân cũng là trầm giọng nói: "Ân oán giữa Tô đại nhân cùng Thiếu Lâm Tự Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội chúng ta đều vô ý tham dự, chỉ bất quá vẫn là xin hai vị chuyển sang nơi khác, địa phương Nhữ Nam Đạo quá nhỏ, sợ là không thi triển được."
Nghe xong lời này, sắc mặt của Tề Long lập tức trầm xuống.
Hai nhà này là có ý gì? Muốn đuổi bọn hắn rời đi sao?
Kỳ thật Viên Vô Lượng cùng Thượng Quan Phi Vân cũng cũng không nói lời gì quá nặng, cái này nếu là ở tình huống trước kia, Tề Long cũng sẽ cho bọn hắn mặt mũi này, dù sao thì Tây Bắc Đạo không có thù với Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội, Ám vệ bọn hắn cũng không phải chó dại thật, gặp ai cắn người đó.
Nhưng việc lần này liên quan đến Nguyên Không, liên quan đến dư nghiệt của Thiếu Lâm Tự, mặc dù Tô Tín không có yêu cầu hắn nhất định phải giết chết bọn người Nguyên Không, nhưng liên tiếp hai lần thất thủ, người khác không nói, Tề Long chính mình cũng không có mặt mũi tiếp tục làm làm Phó tổng quản ám vệ.
Mà bên này Tề Long còn chưa mở lời, Tô Tử Thần liền hừ lạnh một tiếng nói: "Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội các ngươi ngược lại là uy phong thật to! Những người khác động thủ ở Nhữ Nam Đạo chẳng lẽ đều phải tranh thủ sự đồng ý của hai phái các ngươi sao?
Nếu như hôm nay chúng ta nhất định phải động thủ giết Nguyên Không và dư nghiệt khác của Thiếu Lâm Tự ở chỗ này, các ngươi lại muốn như nào? Chuẩn bị giúp những dư nghiệt Thiếu Lâm Tự này tới đối phó chúng ta sao?
Sau khi Thượng Quan thị các ngươi dung hợp với Hàn Thiên Vực thì có Chân Vũ, có thể nói là gia đại nghiệp đại, nghe nói gần nhất hội chủ Trầm Vô Danh của Thất Hùng Hội cũng là đến trình độ đỉnh phong của Dương Thần cảnh, nghe nói đều đã nửa chân đạp đến Chân Vũ.
Như thế xem ra, lúc các ngươi đây là đối mặt với Tây Bắc Đạo ta cũng có đầy đủ sức mạnh đi? Đã như vậy, thế thì có cần ta tìm sư phụ ta đến, để hắn tự mình đàm luận với các ngươi, thuận tiện thương lượng xong quy củ với các ngươi, Ám vệ ta giết người, có phải nhất định phải đi tới chỗ các thế lực võ lâm báo cáo chuẩn bị mới có thể động thủ."
Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng bị lời nói của Tô Tử Thần chọc cho sắc mặt đỏ bừng, bọn hắn cũng không phải bực bội ám vệ thủ hạ của Tô Tín không nể mặt bọn họ, mà là bực bội Tô Tử Thần một tên vĩ giả Dung Thần cảnh cũng dám châm chọc khiêu khích bất kính với bọn hắn.
Bất quá tức giận qua đi bọn hắn lại uể oải vô cùng, thậm chí là có chút cảm giác nản lòng thoái chí.
Ngày xưa Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng đều là võ giả từng qua lại với Tô Tín, kết quả hiện tại Tô Tín đã là một ngựa tuyệt trần, đá bọn hắn tới đuôi sau cùng, thậm chí hiện tại ngay cả đệ tử của Tô Tín cũng dám mở miệng mỉa mai bọn hắn, cái này khiến bọn hắn phẫn nộ vô cùng vừa cảm thấy uể oải.
Viên Vô Lượng lúc này liền hừ lạnh một tiếng nói: "Tiểu tử, mặc dù ngươi là đệ tử của Tô Tín, nhưng cũng đừng quên trên giang hồ có tôn ti trên dưới!
Ngày xưa lúc sư phụ ngươi qua lại với bọn ta, hắn cũng không dám cuồng vọng như thế, bây giờ ngươi còn chưa đi đến Dương Thần liền lớn lối như thế, cẩn thận hăng quá hoá dở!"
Tô Tử Thần khinh thường cười lạnh một tiếng nói: "Lúc trước sư phụ ta không có cuồng vọng với các ngươi là bởi vì các ngươi không cản trở con đường của hắn, nếu không các ngươi nếu là dám đối địch với sư phụ ta, các ngươi còn có cơ hội tu luyện tới Dương Thần cảnh sao?
Mặc dù thực lực của ta bây giờ không bằng các ngươi, nhưng nếu như các ngươi muốn xuất thủ, cho dù ta chênh lệch với các ngươi một cảnh giới ta cũng sẽ phụng bồi tới cùng.
Nếu như các ngươi thắng, vậy thì ám vệ sẽ không ra tay với Nguyên Không ở Nhữ Nam Đạo, nhưng các ngươi nếu là bại, vậy liền cút ngay, đừng cản trở Ám vệ ta giết người!"
Lời này vừa nói ra, mọi người ở đây lập tức đều lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng đệ tử này của Tô Tín thật không đơn giản.
Lúc trước tại thời điểm làm nội ứng ở Thiếu Lâm Tự đám người chỉ là nhìn ra tâm tư thâm trầm, thủ đoạn cao thâm của hắn.
Mà sau khi có thực lực, người này phách lối và cuồng ngạo lại cũng không kém hơn Tô Tín lúc trước.
Lúc này sắc mặt của Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng đều cực kỳ khó coi, không biết nên nói cái gì cho phải.
Nói thật, đối mặt với khiêu khích của Tô Tử Thần, bọn hắn còn thật sự không dám ứng chiến.
Lúc trước Tô Tín cường đại đã in dấu khắc ở trong đầu của bọn hắn, hiện tại coi như Tô Tín không có đứng ở chỗ này, nhưng trước mắt vị đệ tử thân truyền của Tô Tín lại đang ở đây, mặc dù đối phương đích thật là thấp hơn bọn hắn một cảnh giới, nhưng người nào dám cam đoan đối phương không có thực lực vượt cấp giết người?
Loại vượt cấp giết người này có khả năng bọn hắn không làm được, nhưng lại không có nghĩa là hạng người kinh tài tuyệt diễm khác không làm được.
Chương 2590 - Ngăn cản (3)
Ngăn cản (3)
Thân là đệ tử thân truyền của Tô Tín, Tô Tử Thần có loại thực lực này lại là rất có thể, cho nên một trận chiến này nếu như bọn hắn thắng, vậy thì chính là lấy lớn hiếp nhỏ, về sau khó tránh khỏi Tô Tín sẽ đến tìm bọn hắn gây chuyện, trút giận với đồ đệ của mình, hiện tại Tô Tín tức giận cũng không phải Thất Hùng hội hoặc là Thượng Quan thị có thể đối phó được.
Mà nếu như bọn hắn không thể gây khó dễ với Tô Tử Thần này, vậy thì bọn hắn mất mặt còn lớn hơn nữa.
Dù sao thì mặc dù bọn hắn cũng không cùng thế hệ võ giả với Tô Tín, nhưng đều xem như cùng một thời đại, kết quả lúc trước bọn hắn đều bị Tô Tín cho ngược qua, mặc dù thua, nhưng mắt nhìn địa vị cùng thực lực của Tô Tín, cái này cũng không mất mặt.
Bất quá vạn nhất nếu như bọn hắn không ai có thể gây khó dễ với Tô Tử Thần, vậy thì bọn hắn sẽ mất mặt vô cùng, trước đó không có tranh giành qua với Tô Tín, kết quả bây giờ lại là ngay cả đồ đệ của Tô Tín cũng không đối phó được, hai người bọn họ đều có thể tưởng tượng ra được sẽ là bộ dáng gì, đoán chừng sẽ trở thành trò cười của toàn bộ giang hồ.
Cho nên Viên Vô Lượng trực tiếp hừ lạnh một tiếng nói: "Ngươi là đệ tử của Tô đại nhân, nếu như chúng ta ỷ lớn hiếp nhỏ, cho dù Tô đại nhân không truy cứu, chúng ta cũng không bỏ xuống được mặt mũi này.
Dù sao hôm nay chư vị là đừng nghĩ động thủ tại Nhữ Nam Đạo, ra Nhữ Nam đạo, chư vị muốn làm gì ta đều là sẽ không quản."
Ánh mắt Tô Tử Thần lộ ra một tia lãnh sắc, hôm nay bọn hắn đại biểu chính là Ám vệ cùng toàn bộ uy nghiêm của Tây Bắc Đạo, cho nên bọn hắn không thể lùi bước, cũng không có lý do gì lùi bước, một cái Thượng Quan thị cùng Thất Hùng hội bọn hắn còn không để vào mắt.
Đặc biệt là Tề Long, hắn biết, chuyện lần này Lý Phôi đại nhân sẽ đích thân xuất thủ, có Lý Phôi đại nhân xuất thủ, đừng nói là Dương Thần, Chân Vũ đều nắm chắc một trận chiến!
Quả nhiên, vào lúc này, một trận âm phong hiện lên trong cả gian tửu lâu, một nam nhân mặc áo đen, lưng đeo trường kiếm, mặt không thay đổi đột ngột đứng ở giữa tửu lâu, dùng thanh âm không mang theo mảy may tình cảm nào nói: "Là các ngươi muốn ngăn Ám vệ ta giết người?"
Nhìn thấy người này xuất hiện, mọi người ở đây lập tức hít vào một ngụm khí lạnh, thủ hạ hung ác nhất của Tô Tín, Đại tổng quản Ám vệ Lý Phôi!
Kiếm ra khỏi vỏ, tất phải giết người. Người không biết sâu cạn Lý Phôi!
Ai cũng không nghĩ tới ngần ấy việc nhỏ lại liên lụy vị này vào, mặc dù bây giờ Lý Phôi chỉ là Dương Thần, nhưng thực lực sâu không thấy đáy cùng với quyền thế trong tay đối phương lại không khác biệt gì mấy so với cường giả Chân Vũ cảnh.
Nhìn thấy Lý Phôi xuất hiện, đáy lòng của Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng đều giật mình.
Tô Tử Thần cùng Tề Long bọn hắn dám cản, nhưng bây giờ Lý Phôi đứng ở chỗ này, bọn hắn lại là không có cỗ tự tin như lúc nãy.
Luận đến thân phận, Tề Long chẳng qua là một Phó tổng quản ám vệ, mặc dù có chút ít quyền lực, nhưng lại không tính là đại nhân vật Ám vệ chân chính.
Mà Tô Tử Thần cũng giống như vậy, mặc dù hắn là đệ tử của Tô Tín, nhưng cũng chỉ là Dung Thần cảnh, đồng thời cũng coi là hậu bối của bọn hắn, cho nên Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng dám cản.
Nhưng trước mắt vị này chính là người đi theo Tô Tín đồ tông diệt môn vô số, trên tay kẻ hung ác dính vô số máu tươi, đối mặt với Lý Phôi, trong lòng Thượng Quan Phi Vân cùng Viên Vô Lượng đều có chút phát rét.
Ở trước mặt Lý Phôi, hai người này cũng không dám làm càn quá mức, Thượng Quan Phi Vân ho khan một tiếng nói: "Lý đại nhân hiểu lầm, từ lúc mới bắt đầu tại hạ liền không muốn ngăn cản Ám Vệ, chỉ bất quá chuyện xảy ra là có nguyên nhân, chư vị Ám Vệ muốn động thủ tại Nhữ Nam Đạo, đối với Thượng Quan thị ta. . ."
Hắn vẫn chưa nói xong, chỉ thấy Lý Phôi nhẹ nhàng cong ngón búng ra, một kiếm khí màu đen bắn ra, bay thẳng đến chỗ Thượng Quan Phi Vân.
Tốc độ kiếm khí kia cực nhanh, tựa như có thể xuyên qua không gian, cơ hồ là trong nháy mắt đã đi tới trước người Thượng Quan Phi Vân, khiến Thượng Quan Phi Vân kinh hãi không thôi, vội vàng vận động chân khí toàn thân ngăn cản, nhưng lại trực tiếp bị đạo kiếm khí nho nhỏ này đánh bay, lập tức một ngụm máu tươi phun ra, ánh mắt lộ ra xấu hổ giận dữ cùng vẻ kinh hãi.
Đồng dạng là Dương Thần, kết quả ở trước mặt Lý Phôi, hắn căn bản cũng không có đường sống nào, chênh lệch thực lực cảnh giới đơn giản giống như là Chân Vũ cùng Dương Thần!
Lý Phôi chỉ vào cổng lớn tửu lâu, nhàn nhạt phun ra một chữ: "Cút!"
Mọi người ở đây đều là một mặt kinh ngạc, thái độ của Lý Phôi này khó tránh khỏi có chút cuồng ngạo quá mức, trên đất Nhữ Nam Đạo, trực tiếp chỉ vào người của Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội nói cút, đây cũng không phải là điều mà hai chữ phách lối có thể khái quát được.
Nhưng mà làm người ta ngạc nhiên nhất chính là, Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội thật sự ngay cả cái rắm cũng không dám thả, tất cả đều ngoan ngoãn trực tiếp đi ra ngoài, nguyên nhân rất đơn giản, Lý Phôi bọn hắn thật sự không thể trêu vào, ngay cả tồn tại phía sau bọn hắn cũng không thể trêu vào.
Chương 2591 - Cút (1)
Cút (1)
Lúc này làm gia chủ Thượng Quan thị, cũng là nguyên lai Vực Chủ Thượng Quan Linh Hàn Thiên Vực còn có Đại hội chủ Trầm Vô Danh của Thất Hùng Hội đứng ngay bên ngoài tửu lâu cách đó không xa quan sát, hai người bọn họ đều là sắc mặt âm trầm, nhưng lại đều không đứng ra làm chỗ dựa cho thủ hạ của mình.
Không phải là không muốn, mà là không dám.
Luận đến thực lực, Lý Phôi những năm này xuất thủ chưa từng thua trận, mặc dù hiện tại Trầm Vô Danh đã đến nửa bước Chân Vũ cảnh, nhưng đối đầu với Lý Phôi cũng là không có chút phần thắng nào.
Mặc dù Thượng Quan Linh đã là Chân Vũ uy tín lâu năm, nhưng khi đó tại Lý Phôi hời hợt tiếp Huyền Minh một chiêu ở trên Thiếu Thất Sơn, mặc dù chỉ là giao thủ một chiêu, nhưng cái này cũng có thể chứng minh mặc dù Lý Phôi là Dương Thần, nhưng lại cùng với Tô Tín ngày xưa, tại Dương Thần cảnh liền có thể đối đầu với thực lực Chân Vũ.
Cho nên cứ như vậy, Thượng Quan Linh cũng là không dám tùy tiện xuất thủ, huống hồ coi như hắn thắng, nhưng hắn làm sao chọc nổi vị phía sau Lý Phôi kia?
Cho nên lần này nhìn thấy Lý Phôi ra mặt, Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội sợ hãi, đắc tội Phạm Thiên Vực thì đắc tội Phạm Thiên Vực đi, như thế dù sao cũng đỡ hơn so với đắc tội Tô Tín.
Dù sao Phạm Thiên Vực chính là tông môn Phật đạo , làm việc cũng không dám làm quá phận, nhưng Tô Tín thì khác, đắc tội đối phương, nói không chừng ngày nào liền bị hắn trả thù, thậm chí bởi vì một chuyện nhỏ mà bị diệt môn Tô Tín cũng không phải chưa từng làm.
Lúc này ở trong tửu lâu, một chữ “Cút” của Lý Phôi dọa cho đám người Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội xám xịt rời đi, loại uy thế này khiến mọi người ở đây lần nữa nhận thức được thực lực của Lý Phôi cùng uy thế của toàn bộ Tây Bắc Đạo.
Cho dù hiện tại Tô Tín cấu kết với Yêu tộc, dẫn tới tiếng mắng trên toàn bộ giang hồ thì như thế nào? Tây Bắc đạo vẫn như cũ đứng trên đỉnh phong của toàn bộ giang hồ, hung uy ỷ thế làm bậy.
Mà lúc này ngoại trừ Nguyên Không, trong mắt những đệ tử khác của Thiếu Lâm Tự đều là lộ ra một tia tuyệt vọng.
Bọn hắn trốn lâu như vậy, trước kia Ám Vệ đều phái ra một số võ giả có thực lực mạnh hơn bọn hắn đuổi giết, nhưng lại đều bị bọn hắn tránh thoát.
Lần trước Ám Vệ trực tiếp phái ra võ giả Dương Thần cảnh, nhưng cũng bị Nguyên Không chém giết.
Nhưng lần này đối phương thậm chí ngay cả Đại tổng quản Ám Vệ Lý Phôi cũng phái ra, bọn hắn còn có hi vọng sao?
Hành động kế tiếp của Lý Phôi cũng khiến bọn hắn tuyệt vọng hoàn toàn.
Đám dư nghiệt Thiếu Lâm Tự còn sống đối với Tây Bắc Đạo cũng không có ảnh hưởng quá lớn, thậm chí Tô đại nhân đã quên bọn hắn từ sớm.
Nhưng làm thủ hạ, nếu như vẫn giữ lại đám người chướng mắt này lắc lư giang hồ, đối với thanh danh của Tô đại nhân từ đầu đến cuối đều không tốt, cho nên Lý Phôi cũng lười nhác tiếp tục đi lãng phí thời gian với bọn hắn, sau khi đuổi hết người của Thất Hùng Hội cùng Thượng Quan thị đi, trường kiếm trong tay của hắn xẹt qua một đạo kiếm khí màu đen, vọt thẳng chém tới Nguyên Không!
Một kiếm phiêu tán nồng đậm tử khí trong nháy mắt liền đã đi tới trước người, lúc này ngay cả trong lòng Nguyên Không cũng dâng lên một cỗ tuyệt vọng.
Lúc trước hắn chém giết một tên võ giả Dương Thần cảnh của Huyết Thần Giáo, chuyện này không sai, nhưng cùng là Dương Thần cảnh, Lý Phôi cùng tên võ giả Huyết Thần Giáo kia đơn giản là một người trên trời một người dưới đất, căn bản là không có cách nào so sánh được.
Một kiếm này ra khỏi vỏ, trong đầu Nguyên Không chỉ có một ý niệm, mình không ngăn được!
Bất quá không ngăn được cũng phải kiên định mà chống lại, sau lưng của hắn chính là đệ tử khác của Thiếu Lâm tự, cho dù mình chết cùng bọn hắn, cũng không thể trốn, bởi vì hắn là đệ tử đích truyền của Huyền Minh, cũng là đệ tử đích truyền duy nhất của Thiếu Lâm Tự hiện tại!
Một bên Tô Tử Thần thở dài một hơi, kỳ thật hắn tới đây còn muốn phân cao thấp với Nguyên Không, nhưng bây giờ Lý Phôi đã muốn giết hắn, Tô Tử Thần cũng không dám nói nhiều lời vô dụng làm gì.
Hắn không phải là đồ ngốc, biết mình có địa vị gì trong lòng Tô Tín và toàn bộ Tây Bắc Đạo.
Mặc dù hắn là đệ tử thân truyền của Tô Tín, thậm chí Tô Tín cũng rất coi trọng hắn, nhưng Lý Phôi đi theo Tô Tín từ khi hắn còn trong dân gian, hiện tại tay cầm quyền cao Đại tổng quản Ám Vệ, hắn là đệ tử thân truyền nhưng phân lượng tuyệt đối không sánh bằng Lý Phôi.
Cho nên hiện tại mỗi lần nhìn thấy dạng thủ hạ như Lý Phôi cùng Hoàng Bỉnh Thành của Tô Tín, biểu hiện của Tô Tử Thần cũng vẫn khách khí như cũ, không dám chậm trễ chút nào.
Ngay lúc tất cả mọi người đều cho rằng những dư nghiệt này của Thiếu Lâm Tự nhất định sẽ chết, một hòa thượng mặc cà sa màu đỏ, tướng mạo hỉ khí, tai to mặt lớn lại bỗng nhiên xuất hiện ở trước người Nguyên Không, duỗi ra một tay, cầm lấy kiếm khí tản ra tử khí kia.
Dáng người hắn to mập, cánh tay kia cũng lộ ra bóng mỡ, phía trên thậm chí có thể nhìn thấy một tia phản quang đầy mỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận