Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2200 - Trầm Cửu Phong kinh hãi(1)

Trầm Cửu Phong kinh hãi(1)
Trầm Cửu Phong nhìn Tô Tín cau mày nói: "Võ lâm Trung Nguyên và võ lâm hải ngoại vốn nước sông không phạm nước giếng, ngươi tới nơi này rốt cuộc muốn làm gì?"
Không chờ câu trả lời của Tô Tín, Trầm Cửu Phong đột nhiên nghĩ đến những lời mà Chu Di đã nói với hắn, ba nhà bọn họ đều có lệnh bài mà Nhân Hoàng ban tặng.
Đem liên hệ hành vi hiện tại của Tô Tín với thứ này, Trầm Cửu Phong lập tức liền nghĩ đến điểm mấu chốt ở trong đó, hắn lập tức nói: "Ngươi vì lệnh bài Nhân Hoàng ban tặng cho ba nhà Đoạn Long Đảo mà tới phải không?"
Tô Tín thản nhiên nói: "Người bình thường không có tội nhưng vì có vật quý trong tay nên mới có tội, Thẩm đảo chủ, không phải ngươi cũng vì bọn chúng mà đến sao?"
Trầm Cửu Phong thở phào một cái, kỳ thật lệnh bài Nhân Hoàng rốt cuộc là thứ gì đến hắn cũng không biết, Trầm Cửu Phong chỉ đơn thuần cho rằng thứ này hẳn là một kiện chí bảo, dù sao gốc rễ lai lịch của nó có liên quan đến Nhân Hoàng, vậy chắc chắn nó cũng không phải là vật bình thường.
Hiện tại xem ra, thứ này quả nhiên không phải là vật tầm thường, giá trị tất nhiên sẽ kinh thiên động địa!
Nhìn hành động hiện tại của Tô Tín là biết, hắn đường đường là cự phách trên giang hồ của võ lâm Trung Nguyên, là một nhân vật có cấp bậc ở Lục Địa Thần Tiên, vậy mà lại tự mình lẻn vào Sở gia để mưu đồ thứ này, sợ bị những võ giả hải ngoại như bọn họ phát hiện, từ điểm đó liền có thể nhìn ra, vật này tuyệt đối là chí bảo không thể nghi ngờ.
Nghĩ đến đây, Trầm Cửu Phong lập tức cười to nói: "Bản tọa đích thật là tới vì thứ này, không sai, mặc kệ là lệnh bài Nhân Hoàng của Sở gia hay là của Chu gia, dù sao chỉ cần thứ này còn ở hải ngoại, vậy nó chính là đồ của hải ngoại của chúng ta!
Tô Tín, lần này ngươi uổng công tới hải ngoại rồi, bây giờ rời khỏi hải ngoại, ngươi còn có thể giữ lại chút mặt mũi, nếu không vậy này ngươi chắc chắn không thể cầm được rồi, chỉ sợ ngay cả mặt mũi ngươi cũng không còn."
Tô Tín thản nhiên nói: "Thật sao? Xem ra cái này võ giả hải ngoại này đều rất tự tin vào thực lực của mình, ta đã từng thấy một kẻ cũng tự tin giống như Thẩm đảo chủ ngươi, người kia tên là gì ý nhỉ? À, hình như tên là Y Kiếm Đình, dù sao cuối cùng hắn cũng chết rất thảm, hiện tại hình như cũng đã bị người của triều đinh Đại Chu chôn cất, cỏ trên mộ của hắn cũng đã mọc lên rất cao."
Ánh mắt Trầm Cửu Phong lộ ra tia lạnh lùng.
Hắn cũng không có giao tình gì với Y Kiếm Đình, Đại Phong Đảo của Y Kiếm Đình cũng cách Thiên Phong Đảo của hắn rất xa, hơn nữa Y Kiếm Đình ngày xưa chính là hậu nhân của Tứ Hải Minh, còn hắn thì xuất thân dân dã, hai bên cũng không có khả năng gặp nhau nhiều.
Nhưng vấn đề là cho dù nói thế nào thì Y Kiếm Đình cũng đều là võ giả hải ngoại của bọn họ, thứ hắn đại biểu cho chính là mặt mũi của võ giả hải ngoại, mà bây giờ Tô Tín lại giẫm đạp mặt mũi của võ giả hải ngoại bọn họ dưới chân, đương nhiên Trầm Cửu Phong cũng rất phẫn nộ.
Trên thân Uyên Long Đao trong tay Trầm Cửu Phong nháy mắt bạo phát ra một cỗ âm thanh long ngâm gào thét vô cùng thê lương, một đao chém xuống, đao ý đủ để khai thiên trong nháy mắt cũng chém xuống, một tiếng nổ đùng đoàng vang lên chói tai, chỉ thấy nguyên khí thiên địa xung quanh đã bị xé nứt thành hai nửa, ngay cả mặt biển dường như cũng bị cỗ đao ý này chấn nhiếp, nước biển bắt đầu nghiêng ngả dồn về một chỗ.
Trong mắt Tô Tín mang theo vẻ ngưng trọng, có thể đạt đến thành tựu Chân Vũ, không có ai là đơn giản cả, mỗi người đều có chút tài năng.
Tu vi của Trầm Cửu Phong này tại đao đạo rất mạnh, gần như là người mạnh nhất mà Tô Tín từng gặp rồi.
Nếu như trại chủ của Thái Hành Sơn Trại 'Thiên hạ vô đầu' Kha Yển Nguyệt có thể thăng đến cấp Chân Vũ, vậy thì hắn có lẽ có thể có tài nghệ ở đao đạo như thế này.
Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín hiển hiện, ngươi có khai thiên chi nhận, ta cũng có kinh thế chi kiếm!
Trên thân Duy Ngã Đạo Kiếm tràn ngập đạo uẩn, các loại lực lượng của trời đất, địa phong thủy hỏa tập hợp lại, bất kể là lực lượng nào thì nó cũng đều biến thành kiếm khí.
Khắp mọi nơi đều là kiếm khí!
Trường kiếm đâm ra, trong nháy mắt đất trời đều biến đổi, một kiếm này vô cùng mỹ lệ chói mắt, trong lòng đám người Sở gia và Chu gia, thậm chí cà Lâm Thanh Huyền đều vô cùng khắc sâu ấn tượng này, dường như đây chính là kiếp pháp cường đại nhất mà đời này bọn họ có thể nhìn thấy, không ai có thể có kiếm pháp siêu việt hơn như vậy!
Đặc biệt là Lâm Thanh Huyền, trong mắt hắn, một kiếm này chính là dấu vết của tiên nhân mà Phương Tiên Đạo Môn bọn họ đau khổ truy tìm, một kiếm này không thuộc về nhân gian, chỉ có tiên nhân mới có thể đâm ra một kiếm này!
Nhất kiếm tây lai, thiên ngoại Phi Tiên!
Kiếm kỹ này đã được Tô Tín nghiên cứu đến cực hạn, một kiếm chém xuống, đạo phong mang của kiếm lập tức che lấp vô thượng đao ý khai thiên của Trầm Cửu Phong, lập tức bạo phát ra một cỗ bạo động cấp bậc hủy diệt, sóng biển bốc lên, thậm chí ngay cả Long Vĩ Đảo dưới chân bọn họ đều phát ra cảm giác rung động!
Chương 2201 - Trầm Cửu Phong kinh hãi(2)
Trầm Cửu Phong kinh hãi(2)
Uy năng mà hai người va chạm khiến cho người ta cảm thấy vô cùng kinh dị, nhưng trong mắt Trầm Cửu Phong lại vẻ chấn kinh.
Hắn kỳ thật cũng không hiểu rõ Tô Tín lắm, dù sao chỗ tư liệu mà hắn thu thập được đều là những thương nhân đã từng đến hải ngoại truyền lại, hắn biết thực lực của Tô Tín rất mạnh, nhưng xưa nay vẫn không biết trình độ khủng bố của Tô Tín lại có thể đạt đến mức này.
Uy năng của một kiếm này khiến cho trong lòng Trầm Cửu Phong run sợ không thôi, chỗ đao ý đã bị kiếm khí xé rách, làm cho Trầm Cửu Phong kinh hãi nhất vẫn là thanh kiếm trong tay Tô Tín.
Thanh trường kiếm kia nhìn như mang phong cách cổ xưa bình thường, nhưng lại có đạo uẩn vô biên vờn quanh, lực lượng của đất trời xung quanh đều hóa thành từng chuôi trường kiếm nhỏ bé mắt thường không thể nhận ra mà đánh tới, khiến Trầm Cửu Phong lập tức cảm giác được trên Uyên Long Đao của hắn phát ra từng tiếng rên rỉ!
Thần binh!
Duy Ngã Đạo Kiếm!
Trầm Cửu Phong lúc này mới đột nhiên nhớ tới, có vẻ như có một người thương nhân đến từ Trung Nguyên đã từng đề cập với hắn, Tô Tín nắm giữ trong tay thần binh truyền thừa của một trong năm phái cầm kiếm, Thanh Thành Kiếm Phái, Duy Ngã Đạo Kiếm!
Chỉ là Trầm Cửu Phong nhớ ra hơi muộn, ngày xưa Duy Ngã Đạo Kiếm ở trong tay Thanh Thành Kiếm Phài không nóng không lạnh, nhưng ở trong tay Tô Tín thì nó lại sắc bén đến cực điểm, tái hiện được phong mang của kiếm giả.
Trầm Cửu Phong muốn rút Uyên Long Đao của mình về, nhưng lúc này Uyên Long Đao đã bị một vài đạo kiếm không thể nhìn rõ xé rách, chỉ nghe một tiếng đao minh thê lương vang lên, Uyên Long Đao được hắn tích tụ mấy năm nay, sắp có tiềm lực tấn thăng lên thần binh đã ầm ầm vỡ vụn!
Lúc này, mặc dù Trầm Cửu Phong đau lòng, nhưng hắn cũng không có biện pháp khác.
Vậy nên lúc này,Trầm Cửu Phong liền ném Uyên Long Đao chỉ còn lại chuôi đi, một cỗ khí thế cường đại quanh người hắn dâng lên, sau lưng xuất hiện một pho một Pháp Tướng kỳ dị.
Pho Pháp Tướng này là một ngọn núi khổng lồ, nhưng ngọn núi này lại có bộ dáng của một thanh trường đao, phía trên có nhưng tảng đá quái dị lởm chởm, tản ra một cỗ phong mang vô thượng sắc bén.
Sắc mặt mọi người ở đây đột nhiên biến đổi, ai cũng không ngờ, Thiên Phong tôn giả tiếng tăm lừng lẫy ở hải ngoại lại bị Tô Tín bức đến mức độ này, một chiêu liền khiến cho thanh thiên binh mà mình tích tụ bao nhiêu năm bị vỡ tan, chiêu thứ hai đã phải sử dụng Pháp Tướng của Chân Vũ, hiển nhiên hắn là đã bị Tô Tín ép đến đường cùng.
Ngay khi Thiên Phong tôn giả sử dụng Pháp Tướng Chân Vũ của chính mình, nháy mắt bên trên Tứ Hải Đảo cách Đoạn Long Tam Đảo mấy trăm dặm, một người trung niên mặc hoa phục màu trắng, tóc chải vuốt cẩn thận tỉ mỉ, khuôn mặt nghiêm túc đột nhiên chau mày.
"Khí tức này là của Trầm Cửu Phong? Không đúng, còn có thêm khí tức của một cường giả Chân Vũ cảnh nữa!
A! Kiếm ý thật mạnh! Vậy mà có thể ép Pháp Tướng Chân Vũ của Trầm Cửu Phong ra ngoài, người kia là ai? Đối phương tuyệt đối không phải là võ giả hải ngoại!"
Tên trung niên này chính là chủ nhân hiện tại của Tứ Hải Đảo, cường giả Chân Vũ cảnh 'Đạp Lãng Phúc Hải' Công Tôn Vân.
Công Tôn Vân chỉ là chủ nhân của Tứ Hải Đảo chủ nhân, nhưng hắn lại không phải đảo chủ của Tứ Hải Đảo, bởi vì hắn muốn dốc lòng khôi phục lại chế độ của Tứ Hải Minh ngày xưa, nên Tứ Hải Đảo mãi mãi cũng là Tứ Hải Minh, vì thế hắn chỉ có thể là một chủ nhân tạm thời chứ không phải đảo chủ.
Ở hải ngoại này, Công Tôn Vân là có tiếng hiền lành, nhưng cũng nổi danh là người thích xen vào chuyện bao đồng, may mà cách làm người của hắn còn không bảo thủ mục nát, nếu thù hận giữa hai thế lực thật sự không thể nào hóa giải, vậy hắn cũng không nhúng tay vào.
Nhưng hắn dù hiền lành thì cũng là võ giả hải ngoại, đương nhiên là muốn giữ lợi ích của hải ngoại đầu tiên.
Người không phải ở hải ngoại mà lại dám động thủ với Trầm Cửu Phong, mặc kệ hắn có quan hệ thế nào với Trầm Cửu Phong, chuyện này hắn nhất định phải ra tay, hơn nữa còn đứng về phía Trầm Cửu Phong bên này.
Đồng thời, ở trong trung tâm đại điện lơ lửng của Phương Tiên Đảo, thân thể Chung Xử Huyền đang ngồi xếp bằng ở đó, hai mắt đã nhắm lại trăm năm đột nhiên giật giật, nhưng cũng không hề mở ra, cùng lúc đó bên trong đại điện một đạo kim mang hiện lên, dường như có thứ gì đó vừa rời đi.
Lúc này trên Long Vĩ Đảo, Trầm Cửu Phong cảm nhận được áp lực đến từ Tô Tín, hắn liền trực tiếp sử dụng Pháp Tướng ra tay toàn lực.
Ngọn núi kia vô cùng nặng nề, thật giống với lực lượng của phúc hải, một đao chém xuống, trong nháy mắt nguyên khí đất trời xung quanh đều đã không còn, quanh người Tô Tín cũng hiện ra một trạng thái chân không, khiến cho hắn không thể nào điều động bất kỳ chút nguyên khí nào từ trời đất.
Trong nháy mắt,Tô Tín cũng đã nhìn ra, đao pháp tinh túy từ Pháp Tướng này của Trầm Cửu Phong đã trấn áp trong đó hai chữ thượng.
Đao qua nặng nề, một đao kia mặc dù không đủ sắc bén, nhưng lực lượng mà nó trấn áp lại có thể khiến cho lực lượng của võ giả lực cùng cấp bị suy yếu đến cực hạn.
Chương 2202 - Cường giả hải ngoại (1)
Cường giả hải ngoại (1)
Thần mang kim sắc quanh người Tô Tín đại thịnh, sau lưng của hắn cũng có Pháp Tướng ra, Đế Lâm Cửu Tiêu, trấn áp thiên địa!
Một quyền đấm ra, đất trời lập tức rung động, dường như ngọn núi làm từ thạch đao kia lại phát ra một tiếng vang thật lớn, mạnh mẽ bị đánh lui một bước!
Đấu chiến kim thân kết hợp Pháp Tướng Đế Lâm Cửu Tiêu đã phát huy được lực lượng tuyệt đối, lại thêm quyền ý Duy Ngã Độc Tôn của Tô Tín, đủ để đánh nát hết thảy!
Thân hình Tô Tín lúc này chính là Ma Thần thượng cổ, bước lên một bước sẽ có một quyền đánh xuống, trên thạch đao kia cũng đã có thêm vết nứt, thân hình Trầm Cửu Phong cũng lập tức lui về phía sau một bước.
Mười quyền đánh xuống, Trầm Cửu Phong lui về phía sau mười bước, mặt đất dưới chân hắn đã vỡ vụn thành từng mảnh, cuối cùng ầm một tiếng, một phần mười của Long Vĩ Đảo đột nhiên vang lên một tiếng ầm vang, trực tiếp bị phá thành từng mảnh nhỏ!
Người của Chu gia lập tức khóc không ra nước mắt, hai vị này không hề áp chế lực lượng một chút nào, mỗi một chiêu thức đều xuất ra toàn lực, nếu để cho bọn họ tiếp tục đánh xuống, Long Vĩ Đảo coi như cũng không còn nữa rồi!
Luận về thực lực, thật ra Tô Tín có cảm giác Trầm Cửu Phong này còn mạnh hơn so vơi Y Kiếm Đình một chút.
Đáng tiếc hiện tại Tô Tín cũng không phải là Tô Tín lúc trước đối mặt với Y Kiếm Đình, sau khi chém chết đông đảo cường giả Chân Vũ cảnh, sức chiến đấu của bản thân Tô Tín có thể nói cũng đã tăng vọt.
Mười quyền đánh xuống, Pháp Tướng thạch đao của Trầm Cửu Phong hoàn toàn vỡ vụn, mọi người ở đây cũng không dám tin, Trầm Cửu Phong cứ như vậy liền thua sao? Một mực bị áp chế, thậm chí ngay cả Pháp Tướng cũng đã sử dụng mà vẫn thảm bại như vậy sao?
Nhưng ngay lúc này, Trầm Cửu Phong đột nhiên khẽ động, Pháp Tướng thạch đao đã vỡ vụn, hóa thành nguyên khí trời đất mà phiêu tán, nhưng hắn rút ra từ bên trong thạch đao một thanh Yển Nguyệt Đao hẹp dài lóng lánh, phong mang tuyệt thế, hàn khí khiếp người, lộ ra vô cùng băng lãnh.
Pháp Tướng chính là kết hợp giữa lực lượng của bản thân và đất trời mà biến thành, xem như bản thân hắn có thể lý giải được võ đạo, khiến cho nó trở nên chân thực thì đây cũng chỉ là vật hư ảo.
Nhưng kết quả là hiện tại, Trầm Cửu Phong lại rút ra một thanh binh khí tồn tại chân thực từ trong Pháp Tướng hư ảo kia, điểm này ngay cả Tô Tín cũng không biết làm thế nào mà hắn làm được.
Đúng lúc này phía dưới bỗng nhiên có võ giả đột nhiên kinh ngạc hô lên một tiếng: "Đây không phải thanh thần binh Hàn Long Yển Nguyệt ngày xưa của 'Hàn Vũ Đao Thánh' Nhiếp Thiên Ngao sao? Nghe đồn nó đã táng thân cùng Nhiếp Thiên Ngao ở cực bắc băng hải rồi mà, thì ra nó lại rơi vào trong tay của Trầm đảo chủ."
Tô Tín híp mắt, ánh mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
Trước đó hắn đã càm thấy có chút kỳ quái, hắn dùng Duy Ngã Đạo Kiếm làm cho Uyên Long Đao của đối phương vỡ vụn, nhưng kết quả là trên người Trầm Cửu Phong lại không có bất cứ chuyện gì.
Phải biết Uyên Long Đao kia là thần binh bản mệnh mà Trầm Cửu Phong nuôi dưỡng mấy chục năm nay, bây giờ nó bị Tô Tín đánh vỡ vụn, xem như Trầm Cửu Phong không bị thương, nhưng ít nhất cũng phải chịu một chút ảnh hưởng mới đúng.
Đến bây giờ thì chuyện này đã vô cùng sáng tỏ, vị cường giả Chân Vũ cảnh này vẫn luôn che giấu đồ tốt.
Uyên Long Đao kia là binh khí của hắn, nhưng cũng không phải là binh khí bản mệnh, binh khí bản mệnh của hắn thật ra chính là Hàn Long Yển Nguyệt Đao trước mặt này!
Hàn Long Yển Nguyệt Đao này hiện tại thật ra cũng không tính là thần binh, bởi vì linh tính của nó đã phiêu tán rất nhiều, đã rơi xuống cấp bậc thiên binh.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Long Yển Nguyệt Đao cũng là thiên binh có nội tình thần binh, mức độ sắc bén cũng không phải binh khí bình thường có thể so sánh được.
Một đao mà Trầm Cửu Phong chém xuống, trong nháy mắt phạm vị hơn mười dặm bên trong thiên hạ đều có tuyết bay, mặt đất cũng đóng băng.
Vô số âm thanh kêu rên thê lương truyền tới từ thanh đao, giống như một đao kia chém xuống đã chém ra Địa Ngục Chi Môn, lại có vô số lực lượng tử vong bộc phát ra từ trong đó, thu nạp sinh cơ, vô cùng kinh khủng!
Giọng Trầm Cửu Phong lạnh lùng nói: "Một chiêu Tu La Trảm này ta vốn định chuẩn bị để dùng khi tranh phong với mấy lão bất tử ở nội hải, ngươi có thể ép ta phải sử dụng nó thì cũng đủ để kiêu ngạo!"
Tô Tín nhíu mày, con át chủ bài của Trầm Cửu Phong đúng thật là không yếu, lại có thể ngưng tụ ra lực lượng tử vong khủng bố như thế ở trong đó.
Lý Phôi đã hoàn toàn diễn hóa mười lăm chiêu tàn kiếm đoạt mệnh thành Tử Vong Chi Kiếm của chính hắn, chẳng qua Tô Tín cũng đã từng nói với Lý Phôi, khuyên hắn ít dùng chiêu đó đi, bởi vì lực lượng tử vong này không phải là thứ mà hắn có thể khống chế, mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng sẽ khiến cho đất trời oán hận, khiến cho bản thân bị phản hệ, thậm chí có thể nói dùng một lần sẽ làm giảm một phần tuổi thọ, mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng tích tiểu thành đại, hậu quả sau này sẽ rất khủng bố.
Chương 2203 - Cường giả hải ngoại (2)
Cường giả hải ngoại (2)
Nhưng mặc dù lực lượng tử vong của Trầm Cửu Phong thi triển ra không thuần túy như của Lý Phôi, nhưng cỗ lực lượng này cũng đã được Trầm Cửu Phong tích tụ qua không biết bao nhiêu năm, đã hoàn toàn bị hắn nắm vững trong tay, một đao kia chém xuống, vài dặm xung quanh Tô Tín đều bị bao phủ trong một mảnh Tu La Luyện Ngục!
Tô Tín bước ra một bước, Phật quang kim sắc quanh người hắn đã khiến cho Tô Tín lúc này dường như là một vị đại năng của Phật tông nào đó, trên thực tế những tên hòa thượng đã chết ở trong tay hắn cũng không ít.
Dưới sự gia trì của đấu chiến kim thân, Tô Tín trực tiếp nghênh đón một đao kia đánh tới, hai tay của hắn kết ấn, trong nháy mắt hỏa diễm đỏ đậm như mấu lập tức bộc phát, đặt trong mảnh chiến trường Tu La băng lãnh đen nhánh này, tựa như một chiếc đèn sáng lóe mắt.
Thiên La hỏa đạo!
Đây mới là uy năng chân chính của Thiên La hỏa đạo, dung luyện vạn vật, không ngừng sinh sôi,
Cho dù là lực lượng tử vong vô tận kia cũng bị dung luyện ở trong Vạn Đạo Sâm La.
Dù sao danh xưng Huyền Âm Thập Nhị Kiếm hung hãn nhất ở trong kiếm giới đã bị Chuẩn Nhân Thiên Ẩn tế luyện thành Huyền Âm chi đạo, hiện tại Tô Tín muốn sử dụng Thiên La hỏa đạo để dung luyện lực lượng tử vong này kỳ thật cũng không phải việc khó gì.
Một chưởng đánh xuống, cánh tay màu vàng óng mang theo hỏa diễm chói mắt trực tiếp nắm Hàn Long Yển Nguyệt Đao vào trong tay, quanh người Tô Tín lập tức phát ra một tiếng nổ vang kinh khủng, thậm chí ngay cả đấu chiến kim thân của hắn cũng suýt nữa không thể duy trì nổi!
Hàn Long Yển Nguyệt Đao này dù sao cũng đã từng là thần binh, mức độ sắc bén cũng đã từng đạt đến trình độ thần binh, cho dù đấu chiến kim thân có mạnh hơn cũng không thể nào tiếp nhận nhát chém của thần binh ở khoảng cách gần như vậy.
Nhưng ngay lúc này, hỏa diễm của Thiên La hỏa đạo đã trở nên đỏ tươi như máy, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ phạm vi xung quanh Hàn Long Yển Nguyệt Đao.
Vốn dĩ Hàn Long Yển Nguyệt Đao ban đầu có máu lam lại chậm rãi biến thành màu đỏ đậm hoàn toàn, dường như chỉ cần một khắc sau là sẽ bị hòa tan!
Một vòng linh tính cuối cùng ở trong thần binh đã hoàn toàn bị xoá bỏ, điều này khiến Trầm Cửu Phong lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Đây rốt cuộc là loại hỏa diễm gì, ngay cả thần binh của hắn cũng có thể hòa tan được!
Mà cỗ hỏa diễm này không chỉ nhanh chóng hòa tan Hàn Long Yển Nguyệt Đao, mà một phần lực lượng của nó thậm chí còn thuận theo cánh tay của Trầm Cửu Phong mà thiêu đốt lên trên thân thể của hắn, bắt đầu thiêu đốt khí huyết và chân khí!
Trầm Cửu Phong quyết định nhanh chóng thả lỏng đao ra phía sau, chân khí cuồng bạo quanh người hắn nháy mắt bộc phát ra, lúc này mới có thể hóa giải những chỗ bị hỏa diễm kia ảnh hưởng.
Nhưng lúc này Tô Tín lại là bước lên một bước, đấm ra một quyền Thiên La hỏa đạo thiêu đốt, lập trước ngực Trầm Cửu Phong ầm ầm nổ tung, trực tiếp đánh bay, khiến cho Trầm Cửu Phong nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi!
Lần này Trầm Cửu Phong thật sự không ngăn được, át chủ bài cũng đã dùng, kết quả vẫn bị trọng thương.
Ngay khi Tô Tín chuẩn bị ra tay giải quyết người này, sau đó đoạt lấy Thần Võ Lệnh thì chung quanh hải vực lập tức xuất hiện sóng dữ ngập trời, một bóng người lướt sóng mà đến, mỗi một bước chân đều có sóng biển vô biên mà nổ tung, dường như trong nháy mắt cũng đã xuất hiện trước mặt Tô Tín.
"Ngươi là người phương nào? Cũng dám hành hung người của hải ngoại, thật sự cho là hải ngoại ta không có ai hay sao?"
Người tới chính là cường giả Chân Vũ cảnh của Tứ Hải Đảo, ‘Đạp Lãng Phúc Hải’ Công Tôn Vân.
Nhìn thấy thương thế của Trầm Cửu Phong, trong lòng hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Phải biết rằng sau khi cảm nhận được nơi này có khí tức của Chân Vũ cảnh bạo động, Công Tôn Vân trực tiếp vận dụng bí pháp, thậm chí còn phá vỡ Hư Không Hải Nhãn, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến, còn chưa đến nửa khắc đồng hồ, kết quả là Trầm Cửu Phong một thân đầy công phu đã bị thương thành bộ dáng thê thảm chật vật thế này, thực lực của người trước mắt này cũng không tránh khỏi có chút quá kinh khủng đi?
Trầm Cửu Phong ho khan một tiếng nói: "Hắn là Tô Tín! Người này nằm vùng ở Sở gia mưu đồ cướp lấy chỉ bảo của nội hải liền bị ta phát hiện, bây giờ cuối cùng chân tướng cũng đã được phơi bày!"
Vốn dĩ lệnh bài Nhân Hoàng là bí mật mà Trầm Cửu Phong không muốn nói cho người khác biết, thế nhưng vừa nãy mới giao thủ qua thì hắn cũng đã phát hiện, dựa vào thực lực của một mình hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tô Tín, nhất định phải liên thủ với một người nữa thì mới được.
Công Tôn Vân cũng không phải kẻ ngốc, cho dù mình không nó thì sau này Công Tôn Vân cũng có thể nhìn ra điểm khác lạ, vậy nên không bằng lần này Trầm Cửu Phong nói ra để cho thấy thành ý của mình.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, trên mặt biển kim mang đột nhiên đại thịnh, một thân thể hoàn toàn do nguyên thần ngưng tụ thành hình xuất hiện giữa không trung.
Đôi mắt Tô Tín hơi híp, rốt cuộc người này là ai, vậy mà có thể ngưng tụ nguyên thần đến trình độ kinh khủng như thế này.
Chương 2204 - Không có thực lực, chính là nguyên tội (1)
Không có thực lực, chính là nguyên tội (1)
Sử dụng nguyên thần để ngao du đất trời, nguyên thần của người này thậm chí còn đã tiếp cận đến trình độ đại thành của bí pháp tu luyện nguyên thần ở trên đá bạch ngọc mà Nhân Hoàng để lại.
Đương nhiên Tô Tín cũng có thể nhìn ra, đối phương chỉ đơn giản là có nguyên thần cường đại, cũng không phải đạt đến trình độ loại bỏ cơ thể của mình đi, thế nhưng ngay cả như vậy cũng đã đủ kinh người.
Công Tôn Vân kinh ngạc nhìn thân ảnh kim sắc kia nói: "Đạo trường sinh vốn dài, không nghĩ vậy mà ngươi cũng tới đây."
Vị chưởng chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn có vẻ hơi thích lải nhải, ngày bình thường chỉ dùng nguyên thần để đi ngao du thiên địa, ngược lại có không ít võ giả đều đã từng thấy qua thân ảnh của hắn, có chút cảm giác như là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Nguyên thần Chung Xử Huyền cũng không hề mở miệng, nhưng nguyên thần của hắn vậy mà có thể ảnh hưởng đến quy tắc vận hành của thiên địa xung quanh, gió biển thổi qua, một âm thanh truyền đến từ trong gió.
"Phương Tiên Đạo Môn ta không tham dự vào tranh chấp nội hải, nhưng nếu có người động thủ ở trong hải vực của Phương Tiên Đạo Môn ta thì Phương Tiên Đạo Môn của ta đương nhiên cũng sẽ không nhân nhượng."
Nói xong, ánh mắt của Chung Xử Huyền nhìn về phía Tô Tín, trong ánh mắt mang theo một cỗ uy áp lên trên nguyên thần, quấy rối thiên địa.
Mới vừa nãy, Chung Xử Huyền cũng đều nghe được những lời mà Trầm Cửu Phong nói, thật ra Phương Tiên Đạo Môn bọn họ cũng không có hứng thú quá lớn với cái gọi là vật truyền thừa của Nhân Hoàng.
Chỉ là ngày xưa, Nhân Hoàng có đủ khả năng đạt tới cảnh giới kia khiến cho Phương Tiên Đạo Môn vô cùng hiếu kì, vậy nên hắn mới nghĩ muốn đoạt được một tấm lệnh bài Nhân Hoàng kia để nghiên cứu.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu để hắn xuất hiện ở đây, căn bản vẫn là điểm mà hắn vừa nói lúc nãy, Phương Tiên Đạo Môn không thuộc về võ lâm Trung Nguyên cũng không thuộc về hải ngoại, đối phương chỉ là Phương Tiên Đạo Môn mà thôi, bất kể võ giả Chân Vũ cảnh nào dám động thủ ở hải vực của Phương Tiên Đạo Môn đều là địch nhân của bọn họ.
Trước mắt ba tên cường giả Chân Vũ cảnh đã tề tụ đủ cả, Trầm Cửu Phong mặc dù bị thương, nhưng thương thế lại cũng không phải là quá nặng.
Ba người bọn họ nếu đã hợp sức mà còn không bắt được một mình Tô Tín thì mới là chuyện đáng bị chê cười.
Công Tôn Vân nhìn Tô Tín lạnh lùng nói: "Tô Tín, nếu ngươi đến hải ngoại của ta để sinh sự, hiện tại hẳn cũng nên cho ta một cái công đạo."
Nhìn ba người ở đây, Tô Tín bỗng nhiên cười nói: "Đáng tiếc, lần này ta vốn là không muốn động thủ cùng mấy vị, không nghĩ tới cuối cùng lại vẫn kinh động mấy vị đến đây.
Tuy nhiên lần này ta đến hải ngoại, cũng chỉ là muốn lấy được đồ vật, nếu chư vị muốn động thủ, Tô Tín ở Tây Bắc sẽ đợi chư vị đại giá quang lâm."
Vừa dứt lời, mọi người ở đây đều cảm nhận được một tia không đúng, nhưng lúc này Tô Tín lại đánh ra một trảo, một cỗ lực hấp dẫn cường đại hiện ra, trực tiếp kéo Sở Cảnh Thiên vào trong tay hắn, một đạo kim mang hiện lên trên người, tựa như Long Đằng, chớp mắt liền biến mất.
Lần này Tô Tín đến hải ngoại không có ý định gây chuyện, phải nói từ vừa mới bắt đầu mục tiêu của Tô Tín chính là Thần Võ Lệnh.
Nếu như chỉ có một tên Thẩm Cửu Phong, Tô Tín trực tiếp thủ đoạn ác độc giết chết, sau đó sẽ đoạt được toàn bộ Thần Võ Lệnh là được rồi, hiện tại đổi thành ba người đồng loạt tới đây, Tô Tín không thể nào đấu với bọn hắn một phen, lại rước thêm cường giả hải ngoại khác, lần này hắn đừng nghĩ đến việc rời đi.
Thế nên sau đó Tô Tín cũng là quyết đoán kịp thời dẫn theo Sở Cảnh Thiên, dùng Đấu Chiến Kim Thân còn cộng thêm Long Đằng Mê Tung Đoạt Ly Kỳ trong Phiên Thiên Tam Thập Lục Kỳ để bộc phát ra tốc độ lớn nhất trở lại Sở gia, chuẩn bị cưỡng chế mở trận pháp Sở gia ra.
Lúc mới bắt đầu ba người còn tưởng rằng Tô Tín là biết khó mà lui, sau đó Thẩm Cửu Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hắn vội vã quát lên: "Tô Tín chuẩn bị đi Sở gia đoạt lệnh bài Nhân Hoàng ban! Hiện tại trong tay Sở gia có hai tấm lệnh bài!"
Sắc mặt Thẩm Cửu Phong có chút khó coi, bởi vì hắn cũng không am hiểu võ kỹ loại tốc độ.
Công Tôn Vân đúng là am hiểu vô cùng, bí danh của hắn chính là Đạp Lãng Phúc Hải, trên thực tế chỉ cần ở trên biển, thưc lực Công Tôn Vân xác thực rất kinh người, hắn cũng tinh thông bí pháp thần thông loại tốc độ.
Nhưng thần thông loại tốc độ này hạn chế quá nhiều, lúc nãy Công Tôn Vân bởi vì gấp rút lên đường mà sử dụng môn bí pháp này, hiện tại hắn vô pháp sử dụng lần thứ hai.
Hai người kia không hẹn mà cùng nhìn về phía Chung Xử Huyền, chỉ thấy phía trên Nguyên Thần Chi Khu của Chung Xử Huyền phóng ra một mạt kim mang, gần như trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
Hai người kia hừ lạnh một tiếng, cũng là mau chóng đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận