Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 753 - Vũ Mộ (1)

Một thùng nước có thể chứa bao nhiêu nước quyết định bởi nơi ngắn nhất của nó, cho nên lần này Tô Tín triệt để cường hóa tinh thần lực của mình.
Công kích trên tinh thần rất khủng bố, trọng yếu nhất là khó lòng phòng bị, nếu như tinh thần lực của Tô Tín cường đại đến cảnh giới nhất định, hơn nữa Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp mang đến uy năng càng mạnh hơn nữa.
Trong tàng bảo khố có nhiều đồ vật như vậy, Tô Tín cũng không biết cái gì có trợ giúp với tinh thần lực, cho nên hắn trực tiếp nói với Thiết Chiến, bảo Thiết Chiến tìm giúp hắn.
Nghe được Tô Tín yêu cầu, Thiết Chiến suy nghĩ và nói:
Trong bảo khố thật có thứ có thể gia tăng tinh thần lực nhưng rất ít.
Dù sao bộ khoái Lục Phiến Môn rất ít tu luyện phương diện này, thậm chí trên giang hồ trừ mấy môn phái đặc biệt ra, đồng thời sẽ không có bí pháp tinh thần.
Nói xong, Thiết Chiến trực tiếp đi tìm sâu trong bảo khố.
Theo lý thuyết đồ vật có thể gia tăng tinh thần lực cũng là một loại thiên tài địa bảo, bảo vật như vậy quá mức quý hiếm, cho nên Lục Phiến Môn cũng không có chuyên môn quy nó về một loại, chỉ xem như tạp vật chất lẫn lộn với nhau, việc này cũng khó tìm.
Thiết Chiến tìm kiếm bên trong cả buổi, rốt cục cũng tìm ra một cái hộp và giao cho Tô Tín.
Đây là một bông hoa tà dị được móc ra trong một đại mộ bên Tây Vực, ngoại hình cùng loại với Bỉ Ngạn Hoa trong truyền thuyết.
Thời điểm hoa nở có thể làm mọi người trong phạm vi vài dặm lâm vào trong ảo cảnh, thập phần khủng bố.
Ban đầu trong đại mộ có ba đóa hoa, hai đóa bị chúng ta cướp được, một đóa bị những võ giả dị tộc Tây Vực cướp được.
Người Lục Phiến Môn từng phục dụng một đóa, tinh thần lực tăng vọt gấp trăm lần, thậm chí còn mạnh hơn cả võ giả Huyễn Ma Đạo cùng giai.
Hơn nữa cho dù hắn không có tu luyện qua bí pháp tinh thần, chỉ cần hơi dùng tinh thần lực công kích đối phương, có thể làm cho đối phương lâm vào ảo cảnh, thập phần khủng bố.
Thứ này có phần gân gà, lại cần quá nhiểu điểm công tích, cần tới mười tám vạn điểm công tích, nhiều điểm công tích như thế đối với võ giả Nguyên Thần Cảnh lại là gánh nặng không nhỏ.
Đối với võ giả Hóa Thần Cảnh bình thường, có nhiều điểm công tích như vậy còn không bằng đổi đan dược Đại Hoàn đan tu luyện, tối thiểu có thể tăng cường vài chục năm tu vi, cho nên cũng không có ai nguyện ý hối đoái đồ chơi này.
Đúng rồi, Tịch Tuyết ngược lại rất có hứng thú với nó, đáng tiếc nàng chỉ treo cái tên Lục Phiến Môn mà thôi, nàng căn bản không chấp hành bao nhiêu nhiệm vụ Lục Phiến Môn, cho nên nàng cũng không thể hối đoái.
Được, ta muốn nó.
Tô Tín tiếp nhận cái hộp chứa Bỉ Ngạn Hoa, hắn lập tức cảm nhận được chấn động kỳ dị trong đó.
Đối với những võ giả khác tăng cường tinh thần lực chỉ có thể gia tăng lực phòng ngự khi đối mặt võ giả tu luyện bí pháp tinh thần, đúng là có chút gân gà.
Thứ này đối với Tô Tín mà nói lại là chí bảo, phối hợp Biến Thiên Kích Địa Tinh Thần Đại Pháp có thể giúp tinh thần công kích mạnh hơn trước một bậc, càng không cần nói Bỉ Ngạn Hoa còn kèm theo ảo cảnh, có thể nói là uy năng kỳ dị.
Sau khi hối đoái hết Bỉ Ngạn Hoa, trong tay Tô Tín còn có năm vạn điểm công tích, Tô Tín liền trực tiếp hối đoái một viên Đại Hoàn đan dùng cho tu luyện.
Đang lúc Tô Tín chuẩn bị rời đi, Thiết Chiến lại nói:
Khoan đi đã, ta còn chuẩn bị một phần đại lễ cho ngươi đấy. Tô Tín hỏi:
Đại lễ gì?
Thiết Chiến nói:
Lúc ở Giang Nam đạo ngươi đào ra thân phận Duẫn Tịch, giúp Lục Phiến Môn ta nhổ một cây đinh, công lao này cũng không nhỏ, cho nên ta tranh thủ cho ngươi danh ngạch tu luyện trong vũ mộ.
Vũ mộ?
Tô Tín lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, hiển nhiên hắn chưa từng nghe nói qua thứ này.
Thiết Chiến nói:
Cái gọi là vũ mộ chính là thánh địa tu luyện do Đại Tấn lưu.
Lúc Đại Tấn hùng bá Trung Nguyên hơn tám trăm năm, cường giả xuất hiện lớp lớp, cường giả Đại Tấn biết rõ chính mình thọ nguyên không nhiều lắm và sắp sửa vẫn lạc, sẽ đi vào không gian kỳ dị và tan hết tu vi bản thân, cũng tản cảm ngộ võ học cả đời trong không gian này, đây cũng là vũ mộ tồn tại.
Thời gian hơn tám trăm năm, có vô số cường giả tán công tọa hóa trong đó, trong đó có mấy tồn tại Chân Vũ Cảnh, Dương Thần Cảnh, Dung Thần Cảnh, Hóa Thần Cảnh nhiều vô số kể, chúng ta cũng phí khí lực rất lớn khi dời vũ mộ từ Lạc
Dương phủ đến thành Thịnh Kinh.
Tu luyện trong vũ mộ, bởi vì vô số cường giả tán công nên nguyên khí thiên địa nơi này cao hơn bên ngoài cả trăm lần, ngươi tu luyện bên trong một ngày tương đương tu hành trăm ngoài ở bên ngoài.
Quan trọng hơn là nơi đó có rất nhiều cường giả tản cảm ngộ võ đạo, hóa thành vận luật võ đạo phân tán trong đó, ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu phải xem chính ngươi.
Mỗi người đi vào bên trong, nguyên khí thiên địa và vận luật võ đạo bên trong sẽ bị hút vào một chút, cho nên cho dù là người Lục Phiến Môn cũng không có khả năng tùy tiện tiến vào, chỉ có người lập nhiều công lao lớn mới có tư cách tu luyện trong đó vài ngày.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng hiểu xảy ra chuyện gì.
Cũng chỉ có Đại Tấn hùng bá Trung Nguyên hơn tám trăm năm mới có phách lực kiến tạo vũ mộ, Đại Chu hiện tại kém xa.
Mặc dù Đại Chu có hơn hai trăm năm lịch sử, kỳ thật Đại Chu chính thức quật khởi mới vài chục năm mà thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 754 - Vũ Mộ (2)
Hai trăm năm trước Đại Chu chỉ là Nam Man tiểu quốc, trên quốc hiệu cũng không dám thêm chữ “Đại”, thậm chí khi đó chủ nhân Đại Chu cũng không dám xưng đế, chỉ dám xưng vương.
Thiết Chiến dẫn theo Tô Tín đi vào một góc tàng bảo khố, chỗ đó cũng có cánh cửa thanh đồng.
Thiết Chiến kết ấn trước cánh cửa thanh đồng, quán chú chân khí vào cánh cửa thanh đồng, cánh cửa dần dần mở ra.
Vào đi thôi, ba ngày sau đó cánh cửa tự động mở ra. Thiết Chiến nói.
Tô Tín gật gật đầu, hắn bước vào trong vũ mộ.
Vũ mộ cũng không phải một phần mộ chân chính, mà là một loại giống không gian Địa phủ.
Võ giả tán công bên trong, một thân tu vi tỏa ra giữa thiên địa, bởi vì cái gọi là một thân tu vi của ngươi đến từ thiên địa, chờ sau khi ngươi chết tự nhiên cũng phải trả lại cho thiên địa.
Tán công giữa vũ mộ chính bởi vì nơi này là một không gian độc lập, cho nên sau tán công tất cả lực lượng cũng ở trong không gian này, sẽ không tản ra.
Cả tòa vũ mộ không lớn, nó chỉ lớn vài dặm mà thôi, có thể nhìn thấy tận cùng.
Chính giữa vũ mộ có mấy trăm ngôi mộ mai táng cường giả Đại Tấn ngày xưa, đương nhiên còn có vài tòa mộ mới mai táng nhưng cường giả Đại Chu vẫn lạc lúc tranh giành thiên hạ.
Đối với phần mộ cường giả Đại Tấn, Lục Phiến Môn cũng không có phá hư, bọn họ cố ý giữ gìn.
Tuy Đại Tấn ngày xưa là địch nhân, những võ giả đã tọa hóa đều là tiền bối, xem như tôn kính với võ giả.
Thời gian chỉ có ba ngày, cho nên Tô Tín cũng không có trì hoãn, hắn trực tiếp ngồi xuống và nuốt Đại Hoàn đan bắt đầu tu luyện, thiên địa nguyên lực chung quanh chen chúc tiến trong cơ thể Tô Tín, thiếu chút nữa làm hắn không chịu nổi.
Ngay sau đó Tô Tín lại nuốt Bỉ Ngạn Hoa vào trong miệng, hắn cảm giác tinh thần lực của mình đang tăng lên, không ngừng biến ảo giống như nguyên thần xuất khiếu, cảm giác phiêu miểu sinh ra một cách tự nhiên.
Không chỉ có như thế, trong cảm giác của Tô Tín, cả vũ mộ giống như vật sống, bên tai có võ giả gào thét, cương khí bạo liệt, phật âm phật xướng, đủ loại âm thanh dây dưa với nhau, trước mắt xuất hiện từng bức họa.
Tô Tín biết rõ đây là cảm ngộ của võ giả tiền bối lưu lại, đây là vận luật võ đạo đặc thù, Tô Tín không cần đi học, hắn phải thể ngộ, phải loại trừ, tương đương với trực tiếp hấp thu kinh nghiệm của võ giả tiền bối, thập phần hiếm thấy.
Cho nên Tô Tín nắm chặt cơ hội, hắn không ngừng luyện hóa Đại Hoàn đan và Bỉ Ngạn Hoa, tinh thần lực không ngừng bành trướng và thật sự hấp thu những vận luật võ đạo.
Kỳ thật như vậy là nhất tâm đa dụng, Tô Tín đã quen, căn bản sẽ không tẩu hỏa nhập ma.
Thời gian ba ngày trôi qua, Tô Tín mở to mắt, trong ánh mắt hắn mang theo tang thương, nó chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn và biến mất không còn nữa.
Thực lực Tô Tín lúc này cũng đạt tới Hóa Thần Cảnh trung kỳ đại viên mãn, chỉ kém một chút là bước vào cảnh giới hậu kỳ.
Cánh cửa vũ mộ đã mở ra, Tô Tín trực tiếp đi ra ngoài, cánh cửa bảo khố bên ngoài cũng mở ra, sau khi Tô Tín đi ra ngoài liền tự động đóng lại.
Đợi đến lúc Tô Tín đi ra khỏi cánh cửa cuối cùng, một gã võ giả thủ vệ nói với
Tô Tín:
Tô đại nhân, Thiết thần bộ phân phó sau khi ngài xuất quan lập tức tiến vào phòng nghị sự, thuộc hạ dẫn đường cho ngài.
Tô Tín gật gật đầu, đi theo tên bộ khoái đi thẳng tới phòng nghị sự, hắn cau mày suy nghĩ.
Kỳ thật hắn đến thành Thịnh Kinh là vì nhận lấy phần thưởng, tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự liên quan gì tới hắn?
Hắn là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, trừ phi tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự có liên quan đến Giang Nam đạo, nếu không sẽ không rơi xuống đầu của mình.
Đi vào cửa ra vào cửa phòng nghị sự, tên bộ khoái kia liền rời đi.
Tô Tín bước vào phòng nghị sự, phát hiện nơi này có không ít người, có hơn ba mươi người, đều là thực lực Hóa Thần Cảnh.
Nhìn thấy Tô Tín tiến vào, những người này đều dùng ánh mắt quái dị và tò mò đánh giá Tô Tín, đương nhiên còn có chút không có hảo ý.
Những người trước mặt là truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu, trực tiếp nghe lệnh từ tổng bộ.
Đối với Tô Tín, đương nhiên bọn họ có nghe nói qua, tổng bộ đầu trẻ tuổi nhất Lục Phiến Môn, hiện tại cũng là võ giả Hóa Thần Cảnh trẻ tuổi nhất.
Đối với Tô Tín có thể ngồi lên vị trí hiện tại và bình khởi bình tọa với bọn họ,
những người này cũng không có ghen ghét.
Thực lực và công tích của Tô Tín còn bày ra đó, người ở đây tự hỏi lòng, nếu đặt mình ngồi vào vị trí của Tô Tín, cho dù bọn họ có thực lực Hóa Thần Cảnh cũng không thể giải quyết cục diện rối rắm tại Giang Nam đạo.
Tô Tín trực tiếp đi đến ngồi xuống bên cạnh Thiết Vô Tình, âm thầm truyền âm
hỏi:
Tổng bộ Lục Phiến Môn nghị sự, gọi ta tới đây làm gì? Thiết Vô Tình truyền âm trả lời:
Tứ đại thần bộ đều đến, Lưu Phượng Vũ cũng biết ngươi tới tổng bộ thành Thịnh Kinh, lần này hắn điểm danh muốn ngươi tham gia, cho nên ngươi cẩn thận một chút, ta sợ hắn sẽ làm ra chuyện không tốt gì đó.
Tô Tín gật gật đầu, hắn không thèm quan tâm.
Hắn đứng bên phía Thiết gia, hơn nữa còn giết Duẫn Tịch, Lưu Phượng Vũ không gây rắc rối cho hắn mới là chuyện lạ, Tô Tín đã sớm chuẩn bị tốt phương diện này.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 755 - Bẫy Rập Và Nâng Giết (1)
Trong phòng nghị sự Lục Phiến Môn nghiêm túc và trang trọng.
Những truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu vẫn còn cẩn thận châu đầu ghé tai nói chuyện với nhau một phen, nhưng bây giờ đều ngồi nghiêm chỉnh, cho dù là nghị luận cũng âm thầm truyền âm giống Tô Tín và cùng Thiết Vô Tình.
Một lúc sau, cửa lớn phòng nghị sự bị đẩy ra, Thiết Chiến và các tứ đại thần bộ đi vào.
Tứ đại thần bộ trừ Thiết Chiến và ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ, còn lại chính là ‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên cùng ‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền.
Tô Tín chưa gặp qua ba người này cho nên Thiết Vô Tình đang âm thầm truyền âm giới thiệu với Tô Tín.
Người trung niên tướng mạo nho nhã tuấn dật chính là ‘ Cửu Dực Hỏa Hoàng ’ Lưu Phượng Vũ.
Người có mái tóc đỏ, tướng mạo cuồng dã là ‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên.
Người có tướng mạo bình thường, vẻ mặt vẻ nghiêm túc là ‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền.
Tô Tín gật gật đầu, hắn đã tìm hiểu tư liệu của ba người này.
Lưu Phượng Vũ là lão nhân Lục Phiến Môn, xuất thân đạo phỉ, bị Thái Hành sơn trại ép vào bước đường cùng mới gia nhập Lục Phiến Môn.
‘ Xích Luyện Phi Long ’ Phương Cửu Nguyên đã từng là tán tu giang hồ, là người gia nhập thời điểm Lục Phiến Môn mới lập.
‘ Liệt Không Thần Tiễn ’ Liễu Vô Tiền là người quân đội, lại quân đội Đại Chu quân đội, mà là quân đội Đại Tấn ngày xưa.
Lúc trước Đại Tấn đã lung lay sắp đổ, một ít người triều đình Đại Tấn khẳng định sẽ tự tìm đường ra, Liễu Vô Tiền là người có ánh mắt cao minh, lúc Đại Chu còn không có tiến công Trung Nguyên đã đầu nhập vào Đại Chu.
Nhìn thấy bốn người đều tiến vào, tất cả bộ đầu Lục Phiến Môn đứng lên và hành lễ với bốn người:
- Tham kiến đại nhân.
Đám người Thiết Chiến gật gật đầu, tiến lên chủ vị và ngồi xuống.
Thiết Chiến mở miệng nói trước:
Thời gian gần đây động tĩnh bên phía Kim Trướng Hãn Quốc hơi lớn, cho nên một phần ba truy phong tuần bổ và tập sự mật thám trong Lục Phiến Môn bị đều qua đó.
Bởi như vậy phòng ngự tại Lục Phiến Môn các địa phương trống rỗng, những dư nghiệt Ngô quốc bị chúng ta giết không còn bao nhiêu, nhưng còn có một ít ngưu quỷ xà thần đang âm thầm gây chuyện.
Cho nên các truy phong tuần bổ và tập sự mật thám trong thời gian gần đây phải bận rộn một ít, nhưng cho dù nhân thủ không đủ cũng nhất định phải canh phòng tử thủ cho ta.
Lúc này Lạc Dương lôi lại xuất hiện hai sai lầm, một là mật thám dò xét ra ân oán giữa Cao Trường Thanh và Bích Huyết Thanh Sơn Đường, nhưng lại không
liên hệ với mật thám địa phương khác, đây chính là tối kỵ.
Còn có một chính là Lưu Tuyên Thành rắp tâm hại người muốn trà trộn vào hoàng gia Cung Phụng Đường, các ngươi lại không phát hiện ra được, đúng là phế vật.
Nói ra câu sau cùng, phần đông bộ đầu nơi này biến sắc.
Mặc kệ Lưu Tuyên Thành ngụy trang tốt cỡ nào, dù sao ngươi không có điều tra ra chính là lỗi của ngươi.
Trong Lục Phiến Môn kỷ luật nghiêm minh, có sai phải phạt, lập công sẽ có phần thưởng.
Cho nên Tô Tín làm ra thành tích tại Giang Nam đạo cũng không ai gạt bỏ, cho dù Lưu Phượng Vũ nhằm vào Tô Tín nhưng một đống công tích vẫn còn đó, nên thưởng vẫn phải thưởng.
Thiết Chiến thản nhiên nói:
Hai chuyện này do ai quản ta sẽ không nói rõ, chờ sau khi nghị sự kết thúc chính mình đến Nội Vụ Đường lĩnh phạt.
Nói xong lời này, Thiết Chiến lại điều phối công tác của vài tên truy phong tuần bổ, nghị sự sắp chấm dứt, lúc này Lưu Phượng Vũ lại nói:
- Chờ chút, ta muốn nói suy nghĩ của mình.
Thiết Chiến lạnh lùng nhìn Lưu Phượng Vũ, hắn biết đối phương khẳng định sẽ làm ra chút chuyện gì đó trong nghị sự, nếu không hắn cũng không bảo Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo tới tham gia nghị sự.
Lưu Phượng Vũ ho khan một tiếng nói:
Lục Phiến Môn chúng ta không thể chỉ xem bên ngoài, thành Thịnh Kinh một mẫu ba phần đất cũng phải quản lý tốt.
Gần đây thành Thịnh Kinh không yên ổn, mọi người đều biết việc này, những hoàng tử kia làm rất quá phận, thậm chí có người công nhiên dám động thủ trong thành Thịnh Kinh, như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Cho nên ta quyết định phái một bộ đầu chuyên môn quản lý thành Thịnh Kinh, mỗi một đạo đều có một đạo tổng bộ đầu, thành Thịnh Kinh chúng ta cũng phải cóp một tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh mới được.
Về phần nhân tuyển nha, đương nhiên phải phải do võ giả Hóa Thần Cảnh đến đảm đương, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn các tổng bộ đầu khác nửa cấp, dù sao đây là thành Thịnh Kinh nha.
Lưu Phượng Vũ nhìn Tô Tín, giống như cười mà không phải cười, nói:
Trong nhiều tổng bộ đầu như vậy, cho dù là truy phong tổng bộ đầu hay tập sự tổng bộ đầu đi đều không thích hợp.
Tô tổng bộ đầu ngươi làm rất tốt tại Giang Nam đạo, dùng thời gian ngắn nhất liền đè ép toàn bộ Giang Nam đạo, cũng thu thập các tông môn võ lâm dễ bảo, cho nên ta quyết định chọn ngươi làm tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh.
Hắn vừa nói ra lời này, các tổng bộ đầu có mặt ở nơi đây khiếp sợ, Lưu Phượng Vũ chơi chiêu này quá ác.
Vừa nhìn thì đảm nhiệm tổng bộ đầu đô thành Đại Chu là một việc không tồi, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn tổng bộ đầu các đạo khác nửa cấp, nhưng vấn đề này đặt lên người Tô Tín lại không phải là chuyện gì vui vẻ.
Tô Tín vốn chính là một trong các thần bộ dự bị, cấp bậc đã hơn những người khác nửa cấp, hiện tại lại cao nửa cấp sẽ thành cái gì, còn có thể nhảy lên thành tứ đại thần bộ sao?
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 756 - Bẫy Rập Và Nâng Giết (2)
Trong tình huống hiện tại, bảo Lục Phiến Môn đi quản lý thành Thịnh Kinh, có thể nói trừ thần bộ ra mặt, nếu không người nào làm cũng không tốt.
Nhân hoàng Đại Chu dần dần già nua, nghe nói hiện tại đã dựa vào các loại đan dược chống đỡ tình trạng.
Cho nên các hoàng tử phía dưới đấu rất lợi hại, thậm chí Cơ Ngôn Thành chỉ tôn trọng bạo lực đã bắt đầu mài dao của mình.
Mấy ngày trước còn có người công khai động thủ tại quân cơ Đại Chu, bọn họ phỉa làm thế nào? Cuối cùng còn không phải trực tiếp bỏ qua sao.
Đối phương chính là hoàng tử, mà ngươi là thần tử, ngươi thân là thần tử muốn quản chuyện hoàng tử, thân phận của ngươi chính là vấn đề.
Huống chi cho dù ngươi thiết diện vô tư thực không cho những hoàng tử này mặt mũi, vậy ngươi cũng phải đấu thắng người ta mới được.
Dưới trướng những hoàng tử này đều có một đám võ giả Hóa Thần Cảnh tìm tới nương tựa.
Ngay cả Thục vương Cơ Ngôn Tú bị xa lánh tới Ba Thục xa xôi cũng có một Ôn Dục cường đại có cương khí thuần dương hiếm thấy trên thế gian, có thể nghĩ những hoàng tử có năng lực cạnh tranh ngôi hoàng đế sẽ có thủ hạ mạnh cỡ nào.
Hơn nữa cho dù ngươi đánh thắng người ta, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ bị trả thù về sau hay sao?
Đại Chu nhiều hoàng tử như vậy, ngươi biết người nào tương lai leo lên ngôi vị hoàng đế?
Vạn nhất hôm nay ngươi đắc tội người ta, đợi nhân gia leo lên ngôi vị hoàng đế, như vậy sẽ là thời điểm tính toán sổ sách.
Chỉ sợ đến lúc đó ngươi có chuẩn bị thoát ly Lục Phiến Môn cũng không có cơ
hội.
Cho nên nói tóm lại, cái gọi là chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh căn bản không phải là bánh trái thơm ngon gì.
Nếu đổi thành nơi khác, nhét vào chức vị và quyền lợi như thế, bọn họ khẳng định sẽ vui mừng như điên.
Nhưng hiện tại chức vị tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, bọn họ tránh né như rắn rết, rõ ràng là Lưu Phượng Vũ nghĩ ra để trừng trị Tô Tín.
Dù sao Tô Tín lúc trước đã đắc tội Lưu Phượng Vũ rất nặng.
Cho dù Duẫn Tịch thật là cây đinh của dư nghiệt Ngô quốc, nhưng Tô Tín đứng bên phía Thiết gia tát vào mặt Lưu Phượng Vũ một cái, nếu Lưu Phượng Vũ không trả thù việc này, vậy hắn cũng không phải là Lưu Phượng Vũ.
Cho nên tất cả mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh, dáng vẻ việc này không liên quan đến mình.
Vạn nhất chút nữa Tô Tín cự tuyệt vị trí này, hoặc là Thiết Chiến giúp hắn toàn lực từ chối, chức vị này rơi vào người nào còn chưa biết.
Quả nhiên, Thiết Chiến nghe thấy Lưu Phượng Vũ nói như vậy liền cau mày.
Hắn không phản đối gia tăng một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh, trái lại chức vị rất tốt, xem như đô thành cũng cần người quản lý đúng không?
Chuyên môn thiết lập một vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh sẽ xử lý sự việc
nhanh hơn một ít.
Hiện tại tổng bộ Lục Phiến Môn kiêm chức xử lý nhiệm vụ, kết quả lại không có người chuyên quản lý làm cho lộn xộn, có thể nói việc nhỏ trong thành Thịnh Kinh, người Lục Phiến Môn sẽ không đi quản.
Chức vị này ai làm cũng được nhưng người Thiết gia hắn không thể làm, trong tình huống hiện tại chẳng khác gì tạo ra một vị trí.
Cho nên Thiết Chiến trực tiếp lắc lắc đầu, nói:
Không được, chọn người khác đi, Tô Tín còn cần quay trở lại Giang Nam đạo, Giang Nam đạo hiện tại mới vừa vặn bình định thời gian không đến hai năm, cần Tô Tín trở về tọa trấn mới được.
Lưu Phượng Vũ khẽ cười nói:
Không có việc gì, có thể cho Tô tổng bộ đầu kiêm nhiệm chức vụ tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo, người tài giỏi nên phải làm đúng việc.
Huống chi hiện tại Giang Nam đạo đã bị uy thế của Tô tổng bộ đầu hù sợ, những tông môn nhị lưu và tam lưu vô cùng trung thực.
Ngay cả ba tông môn nhất lưu cũng đóng cửa không ra ngoài, Tiêu gia còn có Giang Nam đạo hạnh quân đại tổng quản Cổ Đông Lai nhìn chằm chằm vào, sẽ xảy ra vấn đề gì?
Tập sự tổng bộ đầu và truy phong tổng bộ đầu trong Lục Phiến Môn không có kinh nghiệm thống trị địa phương, cho nên cho Tô tổng bộ đầu đảm nhiệm là phù hợp.
Thiết Chiến hừ lạnh nói:
Không có kinh nghiệm có thể đi học, hiện tại tổng bộ đầu các đạo của Đại Chu có hơn phân nửa đều do truy phong tổng bộ đầu cùng tập sự tổng bộ đầu điều nhiệm.
Lưu Phượng Vũ không nhường một bước, nói:
Học? Không kịp, huống chi nơi trọng yếu như thành Thịnh Kinh cũng không phải nơi luyện tập, Tô tổng bộ đầu có thực lực, có năng lực, vì cái gì hắn không thể đảm nhiệm vị trí tổng bộ đầu thành Thịnh Kinh?
Thiết Chiến còn muốn nói cái gì đó, nhưng lúc này Lưu Phượng Vũ lại nói:
Nếu Thiết đại nhân đã có ý kiến không thông nhất, như vậy giơ tay biểu quyết đi, Lục Phiến Môn chúng ta cho tới bây giờ không phải do một người nói không mặc cả.
Nghe được sắp giơ tay biểu quyết, sắc mặt Thiết Chiến lập tức tối sầm, xem ra Lưu Phượng Vũ có chuẩn bị mà tới.
Từ khi Thiết Ngạo bế quan, Thiết gia không còn cường thế đối mặt với đám người Lưu Phượng Vũ, dù sao Thiết Chiến chỉ có một người, đối phương có tới ba người.
Tuy ba người Lưu Phượng Vũ không phải một lòng, nhưng bọn họ cũng biết, dùng lực lượng chính mình không cách nào chống lại Thiết gia.
Vì vậy thời điểm hai người khác không có quan hệ lợi ích trên việc nào đó, ba người sẽ liên hợp cùng đối kháng Thiết gia.
Lưu Phượng Vũ đi lên liền chuẩn bị biểu quyết, hiển nhiên hắn đã câu thông với Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền, thời điểm biểu quyết là ba so với một, Thiết Chiến thua chắc.
Nếu như lời của mình bị ba người khác bác bỏ, mặt mũi Thiết Chiến sẽ mất lớn.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận