Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1632 - Suy đoán

Suy đoán
Đại Chu ta có đến tám bạch ngọc thạch bản, tác dụng của nó các ngươi cũng thấy được. Chẳng qua là nghiên cứu ra được phó pháp trường sinh không quá đáng tin mà thôi. Tác dụng rất có hạn, căn bản không có chút lực công kích nào.
Hơn nữa, người của bộ lạc thượng cổ cũng không phải người bình thường. Mặc dù nói khi đó võ đạo chẳng qua là lưu truyền ở đất Trung Nguyên, nhưng ở Tây Vực cũng có mất bộ lạc có đủ kiểu đường tắt có thể học các loại phương thức tu luyện, cũng cùng nguồn gốc với võ đạo. Chỉ có điều không được phồn thịnh như võ đạo Trung Nguyên mà thôi.
Người tu luyện bạch ngọc thạch bản trong bích họa nhìn qua là biết đó hẳn là nhân vật tương đối mạnh trong bộ lạc này. Huống chi cũng không ai biết hắn ngồi với bạch ngọc thạch bản bao nhiêu năm. Một chiêu giác ngộ tấn thăng Chân Vũ sau đó có được chiến lực kinh thiên, cái này cũng là một khả năng.’
Yến Tử Thanh cùng Diệp Trường Ca gật đầu một cái. Lời này Tô Tín nói cũng có đạo lý.
Thật ra thì nghĩ đơn giản một chút sẽ biết, nếu bạch ngọc thạch bản quả thật có uy năng lớn đến như vậy, Đại Chu gom đủ tám khối bạch ngọc thạch bản chẳng phải là đã mạnh hơn trời rồi?
Song, bọn họ không biết là, lời Tô Tín nói chẳng qua chỉ là qua loa lấy lệ với bọn họ. Tác dụng của bạch ngọc thạch bản chắc chắn còn lớn hơn trong tưởng tượng của bọn họ.
Bọn họ cũng cho rằng bạch ngọc thạch bản thật ra không có bất kỳ lực công kích nào. Thật ra khi nãy bí pháp Nguyên Thần Tô Tín dùng để tiêu diệt đám Yêu Linh kia chính là lấy từ trên bạch ngọc thạch bản mà ra.
Địa Phủ nghiên cứu bạch ngọc thạch bản đã đủ thấu đáo. Trong bạch ngọc thạch bản này nhất định là có chứa một hệ thống tu luyện khác.
Hơn nữa, vốn dĩ tất cả mọi người đều cho là bạch ngọc thạch bản được lưu lại sau khi Nhân Hoàng phi thăng. Có điều giờ này nhìn lại thì có vẻ không phải vậy. Hiển nhiên, trước khi Nhân Hoàng phi thăng hắn cũng đã cố ý đi tìm thứ có liên quan đến bạch ngọc thạch bản này.
Hơn nữa, sự thật cũng chứng minh, ở trên thế giới này thứ có liên hệ đến bạch ngọc thạch bản này cũng không ít. Ví như những thứ mà đám người Tô Tín, Bạch Vô Thường cầm về từ Lương Châu đạo.
Hiện thời ở đây lại xuất hiện một khối bạch ngọc thạch bản thứ chín, cái này cũng càng khẳng định cho phỏng đoán của Tô Tín.
Ngày xưa lúc Nhân Hoàng đánh dẹp Tây Vực, người khác nhìn vào đều thấy là chuyện hợp tình hợp lẽ. Dẫu sao ban đầu Nhân Hoàng vừa bình định thiên hạ, càn quét một đống tiểu quốc, đuổi đến đất Tây Vực khổ cực. Bây giờ đi bình định Tây Vực cũng không phải là chuyện gì lớn.
Nhưng lúc đó, phía thảo nguyên phía Bắc còn có nhiều bộ tộc phương Bắc khi đó còn chưa lập thành Kim Trướng Hãn Quốc, thực lực cũng không kém Tây Bắc.
Hơn nữa, phía nam còn có một ít dị tộc cực Nam hãy còn chưa bình định. Bên ngoài còn không ít võ giả tán tu không phục quản giáo, vì sao Nhân Hoàng lại nhất định phải chọn cách ra tay với Tây Vực loạn không tả nổi, nội đấu không ngừng, không chút uy hiếp với Trung Nguyên?
Trước đây, tất cả mọi người cho rằng Nhân Hoàng là tùy tiện chọn một bên để ra tay, nhưng bây giờ, Tô Tín có ý nghĩ khác. Nhân Hoàng ngày trước sẽ không phải là vì khối bạch ngọc thứ chín này mà đến đây đó chứ?
Phải biến ban đầu ở Tây Vực, Nhân Hoang diệt quốc vô số. Tiểu quốc trước mắt là quốc gia tầm thường nhất. Thế mà Nhân Hoàng lúc đó không chỉ phái đại quân diệt tiểu quốc này mà còn ra lệnh cho họ ở đây bảo vệ. Hành động này có thể giải thích tất cả mọi việc.
Nhìn Yêu Linh trước đó là biết được ngay, chấp niệm của bọn họ chính là bảo vệ ở nơi này. Chính xác mà nói là bảo vệ tế đàn này, chuẩn bị để nghênh đón Nhân Hoàng.
Chỉ tiếc sau đó tây chinh được nửa đường, hai cung Thiên Địa liên thủ, Phong Đô Đại Đế cùng Hạo Thiên Thượng Đế đồng loạt xuất thủ ám sát Nhân Hoàng. Nơi chiến trường thượng cổ này sau đó cũng bị đánh nát, sát nhập vào trong hư không.
Kết quả của trận chiến ấy chính là Phong Đô Đại Đế cùng Hạo Thiên Thượng Đế bị Nhân Hoàng đánh chết. Nhưng Nhân Hoàng hẳn cũng bị thương, thậm chí là trọng thương. Bằng không, với thực lực của Nhân Hoàng hoàn toàn có thể phá hư không, thu hồi khối bạch ngọc thạch bản thứ chín từ trong chiến trường thượng cổ đã bị đánh nát này.
Sau khi Nhân Hoàng dưỡng thương xong, lần thứ hai tây chinh. Tuy lần này không bị người của hai cung Thiên Địa ngăn trở nhưng lại có Đại Thiên Ma Tôn xuất thủ. Hơn nữa, mặc dù Đại Thiên Ma Tôn chỉ có một người nhưng bởi vì Nhân Hoàng lần đầu tiên tây chinh khiến võ giả Tây Vực cảnh giác. Toàn bộ đất Tây Vực giống như đang liên thủ lại cùng phản kháng Nhân Hoàng.
Trong lần tây chinh thứ hai, Đại Thiên Ma Tôn bỏ mình, các nước Tây Vực tổn thất nghiêm trọng nhưng lần này Nhân Hoàng chắc chắn bị thượng. Cuộc tây chinh tiến hành không mấy thuận lợi cho nên trong chiến trường thượng cổ này mới xuất hiện nhiều xác binh lính một đời Hoàng triều đó bỏ mình đến thế. Tương tự vậy, võ giả các nước Tây Vực chết trận cũng nhiều hơn.
Hai lần tây chinh này Nhân Hoàng trực tiếp diệt hai cung Thiên Địa cùng với Thủy tổ Ma đạo Đại Thiên Ma Tôn, còn đánh cho toàn bộ Tây Vực đến tàn phế. Lẽ thường mà nói, lần tây chinh thứ ba Nhân Hoàng liền có thể hoàn toàn tiêu diệt Tây Vực. Có điều khi đó hẳn là xuất hiện tình hình gì khiến Nhân Hoàng chưa có được bạch ngọc thạch bản kia đã phi thăng. Hệt như miêu tả trong những bích họa tại Cửu Trọng Kiếm Các ngày trước.
Chương 1633 - Suy đoán (2)
Suy đoán (2)
Bởi thế, lần tây chinh thứ ba chưa được thực hiện. Nơi chiến trường thượng cổ này hoàn toàn bị chôn vùi. Ba mươi sáu nước Tây Vực có được cơ hội thở phào, cuối cùng không bị diệt.
Dĩ nhiên, tất cả những thứ này cũng chỉ là Tô Tín suy đoán dựa trên tuyến thời gian cùng một ít dấu vết mà thôi, không coi là chính xác. Có điều, đây cũng là suy đoán hợp lý nhất hiện tại.
Sau khi có được đồ, Yến Tử Thanh nói với Tô Tín: “Tô đại nhân, trước khi truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn xuất thế, người của Bạch Liên giáo giờ cũng không biết được ở đâu. Ngươi tính đi cùng với chúng ta hay còn tiếp tục hành động đơn độc?”
Tô Tín trầm giọng nói: “Càng đi vào trong sương mù càng mỏng. Đoán chừng đến chỗ sâu nhất sương mù sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó tầm nhìn mọi người rộng rãi, dĩ nhiên có thể dùng toàn lực xuất thủ.
Chiến trường này lớn như vậy, nếu quả thật xuất hiện truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn hay người Bạch Liên giáo xuất hện ta sẽ kịp thời chạy đến.”
Bây giờ tranh đoạt giữ Thiên Đình và Địa Phủ còn chưa rõ ràng nên Tô Tín tạm thời vẫn nên núp trong bóng tối. Nếu như đi theo, hành động chung cùng đám người Yến Tử Thanh, hành động của Tô Tín sẽ bị hạn chế.
Yến Tử Thanh cũng gật đầu một cái. Nàng dĩ nhiên sẽ không xem Tô Tín là lá bài tẩy đối phó với Bạch Liên giáo.
Nàng tìm Tô Tín đến chẳng qua là để làm chi việ. Chuyện trong nhà mình dĩ nhiên không nên đặt lên người ngoài. Chỉ cần Tô Tín có thể kịp thời chạy đến gây áp lực cho Bạch Liên giáo là được.
Bởi vậy, sau khi hai bên thương lượng xong liền mỗi người một ngả.
Mà lúc này, tại nơi trước đó Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan đánh chết Bạch Hổ Thần Quân, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Thất Sát Tinh Quân hai người sắc mặt âm trầm đứng ở đây, không nói một lời.
Thiên Đình dĩ nhiên có cách của Thiên Đình để phán đoán xem người của mình có chết rồi hay chưa.
Cho nên, ngay khoảnh khắc Bạch Hổ Thần Quân bị Tô Tín liên thủ với Thôi Phán quan đánh chết, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế cùng Thất Sát Tinh Quân ở cách hắn không xa cũng liền chạy đến.
Có điều sương mù ở đây nghiêm trọng nên bọn họ dù có muốn nhanh cũng không nhanh được. Đến khi họ tới nơi đã sống không thấy người chết không thấy xác rồi.
Điều duy nhất bọn họ có thể khẳng định chính là Bạch Hổ Thần Quân nhất định đã bỏ mạng.
“Thất Sát, có thể nhìn ra được Bạch Hổ Thần Quân là bị ai giết hay không?” Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế trầm mặt hỏi.
Sắc mặt của Thất Sát Tinh Quân lạnh lùng. Bản thân hắn tu luyện sát đạo, cũng nhạy cảm nhất với kiểu này.
Có điều lúc này, hắn lắc đầu nói: “Không tra được. Đối phương dọn dẹp dấu vết quá sạch sẽ. Có điều ta có thể khẳng định người ra tay chắc chắn là người Địa Phủ!”
Chuyện xảy ra trước mắt, coi như là trước đó Thiên Đình bọn họ thái độ cường thế, Bắc Cực Tử Vi Đại Đế lại một quyền đánh Tiết Cửu Âm hộc máu nhưng đám người Cửu Ngục tà ma cũng sẽ không dám khiêu khích Thiên Đình ngay lúc này.
Huống chi dù cho bọn họ có muốn ra tay, thì cũng phải có thực lực mới được.
Với thực lực của Bạch Hổ Thần Quân thì ít có địch thủ cùng cấp, huống chi cho dù đối phương có hai, ba người liên thủ vây công, Bạch Hổ Thần Quân không đánh lại thì chạy là được.
Có thể đánh chết Bạch Hổ Thần Quân, thậm chí đến ngay cả chạy hắn cũng không chạy được thì cũng chỉ có người của Địa Phủ, hơn nữa số người cũng còn không ít.
Nếu không bàn về thực lực, Bạch Hổ Thành Quân mặc dù không sánh bằng đám người Mạnh Bà, Tần Nghiễm Vương Diệt, nhưng nếu muốn chạy, Bạch Hổ Thần Quân vẫn chạy được ngay trước mặt bọn họ.
Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế sắc mặt âm trầm nói: “Chuyện này tạm thời bỏ qua. Thông báo cho những thành viên Thiên Đình khác, đừng làm việc đơn lẻ nữa để tránh người Địa Phủ lợi dụng cơ hội.”
Thiên Đình cùng Địa Phủ kết oán không phải chỉ một, hai ngày. Mấy trận đại chiến giữa hai bên tổn thất cũng không ít. Đến cuối cùng hai bên không ai làm gì được ai, lúc này mới tạm thời ngừng tay.
Có điều dù là như vậy, nếu như tìm được cơ hội bọn họ cũng tuyệt đối không bỏ qua cho đối phương. Huyết hải thâm thù đã kết sâu đâm rồi, Thiên Đình cũng không kỳ vọng Địa Phủ hạ thủ lưu tình.
Dĩ nhiên, mối thù giữa Thiên Đình và Địa Phủ cũng là do tự họ tìm chỗ chết mà thành.
Nếu ngày xưa Thiên Đình không thèm khát sức mạnh của Địa Phủ thì Địa Phủ cũng sẽ không liều chết phản kích, cuối cùng tạo thành cảnh giới như bây giờ.
Người của Thiên Đình đi, nhưng cách chỗ Bạch Hổ Thần Quân chết không xa, trong một cái sơn động, một tăng nhân gương mặt cực kỳ quái dị đang ngồi xếp bằng dưới đất. Trước mặt hắn có hơn mười bộ xương khô như bạch ngọc xếp thành hàng.
Tăng nhân nọ khoác cà sa hai màu đen đỏ xen lẫn vào nhau. Điều làm người a sợ hãi nhất chính là tướng mạo của hắn. Một nửa là gương mặt nam nhân dương cương anh tuấn. Nửa còn lại là dung mạo nữ nhân ôn nhu như nước.
Hai dung mạo này kết hợp với nhau nhìn vô cùng tà dị, chợt nhìn qua khiến người khác có cảm giác không rét mà run.
Nếu như Long Tàng Tôn giả cùng Vu Chi Kỳ ở đây lúc này nhất định có thể nhận ra người này chính là đại sư huynh của Hoan Hỉ Miếu, cũng là người mạnh nhất nhất mạch Hoan Hỉ, hiện đang thay vị trí chủ trì ở Hoan Hỉ, “Song Diện Minh Vương” Dạ Già Nam!
Hơn nữa, Dạ Già Nam cũng không chỉ là người có uy danh cực lớn trong nhất mạch Hoan Hỉ, thực lực của hắn cũng có thể sánh vai được với Đại Thế Chí Thượng sư. Thậm chí nếu hai bên thật sự xuất thủ thì ai thắng ai thua hãy còn là một ẩn số. Cũng chính bởi vì có hắn cho nên đám người Tiêu Ma Da mới dám đi gây với Tô Tín. Đáng tiếc còn chưa tìm được Dạ Già Nam, Tiêu Ma Da đã bị Tô Tín đánh chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận