Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2326 - Kết cục phân loại giang hồ

Kết cục phân loại giang hồ
Thật ra cho dù Hàn Thiên Vực có sụp đổ thì người sống ở nơi đây cũng sẽ không chết.
Dù sao tất cả mọi người đều là võ giả nhân tộc, Hàn Thiên Vực có hỏng thì những người khác sẽ không thấy chết mà không cứu.
Nhưng thế hệ Thượng Quan thị hiện đang thống lĩnh Hàn Thiên Vực, mỗi một đời vực chủ Hàn Thiên Vực đều là tộc nhân của Thượng Quan thị, nếu đến những nơi khác thì bọn họ còn có thể trở thành vực chủ nữa sao?
Vậy nên đối mặt với chuyện Hàn Thiên Vực sắp sụp đổ, kỳ thật những người khác ở Hàn Thiên Vực cũng không gấp gáp lắm, chỉ có Thượng Quan thị bọn họ mới lo lắng sốt ruột mà thôi.
Niềm vui sướng của Thượng Quan Linh qua đi, hắn liền trực tiếp phân phó người của Hàn Thiên Vực chuẩn bị kỹ càng tất cả các trận pháp phá giới, đồng thời cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về hạ giới.
Dĩ nhiên không phải tất cả người Hàn Thiên Vực đều là người hạ giới, Thượng Quan Linh cũng chỉ mới thấy qua những người được gọi là cố hương kia qua đá lưu ảnh mà thôi, hiện tại một vạn năm qua đi, những người ở đó có còn giống như đá lưu ảnh miêu tả hay không thì vẫn còn là một ẩn số.
Vậy nên Thượng Quan Linh dự định tự mình đi trước dò đường.
Hắn vẫn có lòng tin đối với thực lực của mình, mặc dù Chân Vũ cảnh cũng không có gì mới mẻ ở thời kỳ thượng cổ, nhưng đặt trong thời kỳ hiện tại thì lại là cường giả.
Hơn nữa theo như hắn biết thì ở hạ giới, nguyên khí cũng không nồng đậm như ở tiên vực, hơn nữa các loại thiên tài địa bảo ở đó cũng đã bị Nhân Hoàng tiêu hao khá nhiều trong trận đại chiến với yêu tộc, vậy nên căn bản không thể nhiều bằng tiên vực được.
Căn bản thựclực ở hạ giới cũng không mạnh lắm, dựa vào thực lực Chân Vũ cảnh của Thượng Quan Linh hắn là hoàn toàn có thể chống đỡ.
Ngay khi người của tiên vực bên này còn đang mang tâm tư riêng thì cuộc tranh giành ở Bạch Đế Thành tại hạ giới cũng đã kết thúc.
Hơn mười Chân Vũ cảnh hợp lực lại vì ngôi sao trong tay Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
Hai người bọn họ cũng vô cùng uất ức, ngôi sao trong tay của Lý Bá Dương và Huyền Khổ thì dựa vào lực lượng của bọn họ không chặn được, ngôi sao trong tay Tô Tín bọn họ cũng không dám đi đoạt thế nên đã hợp lại để bắt nạt hắn, nghĩ hắn là quả hồng mềm dễ bóp sao?
Bình tĩnh cân nhắc, mặc dù Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đã từng chịu thua thiệt trong tay Tô Tín, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đã ba lần bị Diên La Thiên tử giáo huấn cho không khác gì cháu trai, đều chỉ cần một tát là đánh bay, uất ức đến cực điểm, nhưng so sánh với phần lớn Chân Vũ cảnh còn lại thì thực lực của bọn họ cũng không tính là yếu.
Chỉ là bây giờ có tận hơn mười Chân Vũ vây công, cho dù thực lực của bọn họ mạnh hơn cũng không còn cách nào, bọn họ không thể nào ngăn cản được đến trước khi Bạch Đế Thành sụp đổ.
Hai người kia bèn quyết tâm, trực tiếp chia ngôi sao thành hai, nuốt luôn vào trong bụng, sau khi hoàn thành liền bắt đầu đi luyện hóa.
Nếu như đã bắt đầu luyện hóa thì lực lượng của ngôi sao này đã bắt đầu bốc hơi, lúc này dù có giết bọn họ thì cũng không lấy được ngôi sao kia, vậy thì đám người cũng sẽ không đi uổng phí công phu.
Sau khi nhìn thấy một màn này, mảnh vỡ thế giới cũng đã bắt đầu sụp đổ, đám người thuận theo khe hở trực tiếp rời khỏi thế giới mảnh vỡ, về tới bên ngoài của Bạch Đế Thành.
Lúc này ở bên trong đại điện của Bạch Đế Thành, mấu trăm tên tộc nhân Bạch thị cảm nhận được cỗ áp lực trên đầu bọn họ đã tiêu tán, thậm chí có một số người không nhịn được mà òa khóc.
Đối với bọn họ mà nói, Bạch Đế Thành này chính là một nhà tù, có chuyện gì có thể vui hơn là được thoát khỏi lao tù sao?
Tô Tín là người đầu tiên đi ra, thấy cảnh này hắn không khỏi nhíu mày.
Đám người này đã tính toán thành công, bọn họ đã thoát khỏi vận mệnh làm tù nhân nhưng những người khác thì lại không thoải mái như vậy.
Mặc dù đám người Lý Bá Dương đã thành công tiến vào bên trong cánh cửa đến thế giới khác, tìm được chỗ có cơ duyên, nhưng những người khác thì sao?
Bọn họ cũng không tìm được thứ gì tốt ở Bạch Đế Thành này cả.
Quan trọng nhất là đối với những tông môn được truyền thừa qua rất nhiều năm như Long Hổ Đạo Môn, trong tông môn bọn họ nhất định vẫn còn tồn tại không ít Thần Võ Lệnh.
Kết quả bây giờ Bạch Đế Thành đã bị hủy, Thần Võ Lệnh mà những năm gần đây bọn họ tích lũy cũng hoàn toàn trở thành thứ vô dụng.
Quả nhiên, sau khi những người khác xuất hiện, sắc mặt của bọn họ cũng không tốt đẹp gì, hiển nhiên là cũng đang nghĩ đến điểm này.
Lúc này đám người của Bạch Đế Thành cũng không dám khóc nữa, bọn họ cũng sợ sẽ bị người ta trả thủ, vậy nên hiện tại biểu hiện ra vô cùng biết điều.
Trước kia khi vẫn ở trong trận pháp, mặc kệ những võ giả này có thực lực gì thì thái độ của bọn họ với những võ giả này cũng không hề để ý chút nào, bộ dáng kiểu ngươi có thế làm gì được ta, dù sao cả đời ta đều bị giam ở đây, vậy nên cũng không cần phải tôn kính các ngươi.
Hơn nữa đừng nói là tôn kính, cho dù những võ giả Bạch Đế Thành này có chửi Chân Vũ cảnh ầm lên thì vẫn có trận pháp che chở cho bọn họ.
Chương 2327 - Kết cục phân loại giang hồ (2)
Kết cục phân loại giang hồ (2)
Nhưng bây giờ trận pháp đã sụp đổ, bọn họ vẫn luôn mong muốn có được tự do, nhưng khi đó bọn họ cũng đã dung nhập vào trong giang hồ, vậy thì cũng phải làm việc theo quy củ trên giang hồ.
Trên giang hồ có rất nhiều quy củ, trong đó quan trọng nhất là phải biết kính sợ cường giả, tôn sùng lực lượng!
Lúc này, nếu những người Bạch Đế Thành này còn có thái độ như lúc trước thì không khác gì đang tự tìm đường chết.
Vậy nên Tô Tín thấy chuyện này rất thú vị, những võ giả Bạch Đế thành này luôn nghĩ mình là kẻ chịu tội, không thể có được tự do, nhưng đến cuối cùng khi bọn họ đạt được tự do thì mới biết, lồng giam này thật ra cũng chính là một tấm màn bảo vệ, mặc dù bọn họ đạt được tự do nhưng thật ra chỉ là lâm vào một cái lồng giam lớn hơn mà thôi, cái lồng giam này mang tên là: giang hồ.
Lần này, chuyện ở Bạch Đế Thành cũng đã kết thúc, chỉ là lần này cũng là lần khiến cho giang hồ chấn động lớn nhất.
Nguyên nhân rất đơn giản, hai tông môn mạnh nhất trên giang hồ thì chưởng giáo của Đạo môn và phương trượng của Phật môn đều đồng thời tiến vào cái thế giới không biết kia, đừng nói là Thần Kiều, hiện tại ngay cả Chân Vũ hai phái này cũng đều không có, hẳn là bọn họ sẽ phải hành động biết điều trong một thời gian.
Còn có hai tông môn ngầm mạnh nhất là Thiên Đình và Địa Phủ cũng thế, chỉ là đám bọn họ cũng không cần phải quá biết điều, dù sao Thiên Đình vẫn còn lại hai Chân Vũ, mà Địa Phủ thì vẫn còn có Tô Tín, mặc dù Tô Tín chỉ có một mình, nhưng lực uy hiếp mà hắn có khả năng phát huy còn mạnh hơn nhiều so với hai Chân Vũ của Thiên Đình.
Sau đó tất cả mọi người đều có thể tưởng tượng được ra giang hồ sẽ loạn thành bộ dáng gì.
Trước kia, trên giang hồ có tôn ti trật tự là vì có cường giả trấn áp, hơn nữa mọi người đều tạo ra được thế cân bằng một cách vi diệu.
Đạo môn cường thế, nhưng Phật môn cũng không hề yếu.
Thế lực của Thiên Đình lớn nhưng có một kẻ thù là Địa Phủ cũng như thế.
Đại Chu uy chấn thiên hạ, nhưng các thế lực trên giang hồ đoàn kết lại cũng đủ để tranh giành cao thấp với triều đình.
Còn có cả ma đạo cũng thế, mặc dù thực lực của bọn họ cũng không yếu, nhưng bây giờ là thiên hạ của chính đạo, tông môn ma đạo cũng không dám phách lối quá mức.
Mà bây giờ thì sao? Mấy tên Thần Kiều mạnh nhất kia cũng đã biến mất, không chừng trên giang hồ sẽ có người muốn náo ra chút chuyện, không có thực lực tuyệt đối trấn áp, mọi người cũng sẽ ít sợ hơn rất nhiều.
Đặc biệt là đối với Đại Chu, sau này Đại Chu sẽ càng khống chế giang hồ chặt chẽ hơn, bởi vì trên giang hồ đã không còn có võ giả Thần Kiều cảnh khiến cho Đại Chu kiêng kỵ nhất, hiện tại Đại Chu có đến bốn tên Chân Vũ đã có thể coi là thế lực mạnh nhất trong thiên hạ.
Cả ma đạo cũng như thế.
Hiện tại mặc dù ma đạo đã ẩn núp được mấy trăm năm nhưng thật ra lực lượng của toàn bộ ma đạo cũng không tính là yếu, chỉ là trước kia Cửu Ngục Tà Ma bị Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn đè ra đánh, làm gì có ai dám ngoi đầu lên nữa?
Mặc dù Đạo và Phật không hợp nhau, nhưng hai thế lực này đều đứng đầu chính đạo, một mình Cửu Ngục Tà Ma không thể sánh bằng được.
Mà tới bây giờ, hai người mạnh nhất của chính đạo đều đã biến mất, coi như trên giang hồ không xuất hiện tràng cảnh ma quỷ hoành hành, nhưng chắc chắn là sẽ không tốt đẹp lắm.
Lúc này tất cả Chân Vũ đã ra khỏi trận pháp, nhưng đúng lúc đó, một khe hở đột nhiên hiện lên giữa không trung khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Chẳng lẽ là đám người Lý Bá Dương trở về sao? Nhưng thế này cũng không khỏi quá nhanh đi? Bọn họ mới tiến vào bao lâu mà đã trở về rồi, chẳng lẽ không tìm được bất cứ cơ duyên nào sao?
Khe hở lớn dần, xuất hiện trước mắt mọi người là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, mặc hoa phục màu băng lam, đầu đội mũ bạch ngọc, hắn cũng có được tu vi Chân Vũ cảnh.
Mọi người ở đây lập tức sững sờ, người này là ai? Trên giang hồ đâu có nhiều Chân Vũ cảnh như vậy, cho dù đối phương có là võ giả đời trước thì bọn họ cũng phải nhận ra mới đúng chứ, nhưng bọn họ thề là chưa từng gặp qua người này.
Người đột nhiên xuất hiện ở đây đương nhiên là vực chủ Hàn Thiên Vực, Thượng Quan Linh.
Vị trí của Hàn Thiên Vực bọn họ là gần Bạch Đế Thành nhất, vậy nên hắn chỉ cần tùy tiện mở một thông đạo ở địa vực, không ngờ lại trùng hợp xuất hiện trên đầu đám người.
Hơn nữa, lúc này Thượng Quan Linh thấy ở đây nhiều Chân Vũ như vậy khiến cho hắn có chút chưa hoàn hồn kịp.
Đây là tình huống gì? Không phải nói là cho dù là nguyên khí thiên địa hay các loại thiên tài địa bảo đều không bằng tiên vực sao? Vậy thì làm thế nào mà lại có nhiều cường giả Chân Vũ tụ tập ở đây như vậy?
Nếu như những người này đều cùng thuộc một thế lực, vậy bây giờ rốt cuộc thực lực ở hạ giới đã mạnh đến mức nào rồi?
Phải biết rằng cho dù là ở tiên vực, đến cả hậu duệ ngày xưa của Nhân Hoàng là Hoàng Thiên Vực cũng chỉ có năm Chân Vũ mà thôi, hơn nữa trong đó còn có hai người khác họ.
Hiện tại, hai bên đều không biết rõ lai lịch đối phương, vậy nên cứ đứng im mắt to trừng mắt nhỏ ngay tại chỗ, bầu không khí vô cùng xấu hổ.
Chương 2328 - Thượng Quan Linh xui xẻo.
Thượng Quan Linh xui xẻo.
Thượng Quan Linh còn đang ở đó ngây người, nhưng những người khác đã bắt đầu phản ứng.
Người này xuất hiện một cách kì quái như vậy ở đây, quan trọng nữa hắn còn là Chân Vũ, nhưng đám người lại không thấy hắn khi ở trong trận pháp, lại thêm nơi này là Bạch Đế Thành, là nơi có liên quan đến Nhân Hoàng, khiến cho người ta rất dễ liên tưởng đến những thứ khác.
Vậy nên Thiết Ngạo trực tiếp hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Câu hỏi này rất bình thường, nhưng Thượng Quan Linh lại không biết nên trả lời như thế nào mới ổn.
Chẳng lẽ hắn lại trực tiếp bảo mình là vực chủ Hàn Thiên Vực à? Nhưng mấu chốt là những người này rốt cuộc có biết Hàn Thiên Vực ở đâu không? Nhất thế hoàng triều còn tồn tại hay là không? Những thứ này đều vẫn còn là ẩn số.
Dựa theo ý định ban đầu của Thượng Quan Linh thì hắn hẳn phải âm thầm lẻn vào nơi này, sau khi thăm dò tin tức kĩ càng xong mới để cho võ giả Hàn Thiên Vực tiến đến.
Không ngờ hắn vừa xuất hiện đây đã gặp phải tràng cảnh tất cả võ giả trên giang hồ tụ tập, đảo loạn mất kế hoạch của hắn, khiến cho hắn không biết nên làm thế nào mới tốt.
Nhìn thấy bộ dáng do dự của hắn, Thiết Ngạo liền hừ lạnh một tiếng nói: “Do do dự dự, bộ dáng khả nghi, nếu ngươi đã không nói thì ta sẽ ép ngươi phải nói!”
Dứt lời, một trảo của Thiết Ngạo trực tiếp hạ xuống, nguyên khí thiên địa lập tức nổ đùng đoàng giữa không trung, tựa như vùng thế giới này vào khoảnh khắc này đã bị Thiết Ngạo nắm vào trong tay!
Sắc mặt Thượng Quan Linh lập tức biến đổi, mặc dù Thiết Ngạo chỉ xuất ra một chiêu nhưng trong nháy mắt hắn có thể đoán được, thực lực của người trước mặt này rất mạnh, thậm chí trong số đông đảo lực lượng Chân Vũ cảnh cũng không có mấy người có thể địch nổi hắn ta.
Tùy tiện ra tay mà đã xuất hiện một nhân vật như vậy rồi, thực lực võ giả của hạ giới chẳng lẽ đều đã mạnh đến trình độ này rồi sao?
Thượng Quan Linh không kịp nghĩ nhiều, hắn cũng đánh một chưởng ra, trong nháy mắt, hàn sương bay lượn, hết thảy mọi thứ đều bị ngưng trệ giữa hư không, ngay cả thời gian đất trời cũng đều bị đông cứng.
Một chiêu Hàn Băng Chưởng này nhìn như đơn giản, nhưng Thượng Quan Linh đã kết hợp với ‘Vĩnh Đống Lĩnh Vực’ của một kỳ cảnh ở Hàn Thiên Vực mà sáng tạo ra.
Bản thân Hàn Thiên Vực đã là một nơi cực lạnh, chỗ lĩnh vực kia còn là nơi gần với biên giới sụp đổ của tiên vực, vậy nên đã tạo thành một kỳ cảnh, thậm chí hàn ý còn có thể đông cứng cả thời gian và không gian, lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng.
Nhưng đáng tiếc, hiện tại Thượng Quang Linh lại đang đối mặt với Thiết Ngạo, trong số đông đảo cường giả Chân Vũ, ngoại trừ Mạnh Kình Thiên và Diêm La Thiên tử ra thì Thiết Ngạo chính là nhân vật đứng đầu!
Đã tu luyện đến cực hạn của Ưng Trảo Công, trong nháy mắt mặc kệ băng phong cũng được, đóng băng cũng thế, tất cả đều trực tiếp vỡ vụn trong trảo này!
Sau này, thân hình Thiết Ngạo càng có khí chất của Thiên Bằng cầm long, vật lộn với thiên địa, khí tức kéo dài không dứt, mỗi một trảo hạ xuống đều có uy lực của cầm long xé nát trời.
Thượng Quan thị ngày xưa chính là thống lĩnh thân cận của Nhân Hoàng, làm những chuyện bảo vệ cho Nhân Hoàng ở khoảng cách gần, vậy nên thật ra thực lực của bọn họ cũng không tính là quá mạnh, bí pháp truyền thừa của Thượng Quan thị có tên là bí pháp ‘Bàn Sơn’.
Mặc dù môn bí pháp này nghe có chút bình thường nhưng uy năng lại không hề nhỏ chút nào.
Chỉ thấy hai tay Thượng Quan Linh kết ấn, trong chớp mắt nguyên khí thiên địa xung quanh đã bắt đầu ngưng trệ, tựa như hóa thành một tòa núi lớn nằm ngang ở trước người Thiết Ngạo.
Núi vô hình, nhưng lại có hồn, bí thuật của Thượng Quan Linh đã hoàn toàn ngưng tụ nguyên khí thành một tòa cự sơn để rót vào hồn phách, xuất hiện uy nghiêm tựa như núi cao dâng trào.
Núi vô hình nhưng lại chắn được ở trước người, đây cũng có thể xưng là lực phòng ngự cực hạn, nếu như có hơn mười tộc nhân của Thượng Quan thị đồng loạt ra tay thực hiện bí thuật Bàn Sơn, lực phòng ngự có thể nói là mạnh nhất thế gian, dù sao chức trách của bọn họ chủ yếu là bảo hộ Nhân Hoàng bệ hạ, tần công mạnh mẽ thì vẫn phải dựa vào người khác.
Đương nhiên đối với Nhân Hoàng lúc trước mà nói, có vẻ hắn cũng không cần tới những người này bảo vệ, ngày xưa lão tổ Thượng Quan thị dẫn đầu thân quân, đa số thời gian của bọn họ không phải để bảo vệ Nhân Hoàng mà là để bảo vệ dòng dõi của Nhân Hoàng.
Ngày xưa bí thuật này rất nổi danh ở thời thượng cổ, ngày xưa khi Đại Thiên Ma Tôn ám sát Nhân Hoàng, kích đầu tiên đã bị gần mười tên Chân Vũ của Thượng Quan thị đồng loạt dùng bí thuật Bàn Sơn này để ngăn lại.
Đương nhiên một kích của Thông Thiên cảnh cũng không phải có thể dễ dàng tiếp được như vậy, người của Thượng Quan thị cũng hơn phân nửa là chết ngay tại chỗ, còn lại tất cả đều đã bị trọng thương, lúc đầu thân là thân vệ của Nhân Hoàng, Thượng Quan thị cũng không thể gượng dậy nổi, nếu không thì bây giờ Thượng Quan Linh cũng không phải chỉ nắm giữ một Hàn Thiên Vực đáng thương như vậy.
Chỉ là dù sao cũng là ở thời khì thượng cổ, cùng là Chân Vũ nhưng Thượng Quan Linh không thể nào so sánh được với tổ tiên đã từng giết yêu tộc kia, mà thực lực của Thiết Ngạo cho dù có đặt ở thời kỳ thượng cổ thì cũng là người nổi bật trong số những người cùng giai.
Chương 2329 - Thượng Quan Linh xui xẻo. (2)
Thượng Quan Linh xui xẻo. (2)
Phối hợp cùng với Thiên Bằng Bác Long Quyết đã phát huy Ưng Trảo Công đến mức cực hạn, mỗi một kích mà Thiết Ngạo đánh xuống đều có uy thế của Thiên Bằng cầm long cường đại, mấy chiêu rơi xuống liền trực tiếp đánh nát cự sơn kia, hoàn toàn bỏ qua những phản hệ của sơn hồn kia, cuối cùng trực tiếp dùng một trảo đánh bay Thượng Quan Linh, trực tiếp thổ huyết trọng thương.
Thiết Ngạo thản nhiên nói: “Hiện tại ngươi đã có thể nói chưa?”
Chẳng qua chưa kịp để Thượng Quan Linh mở miệng thì dường như Lục Huyền Phong đã nhớ ra cái gì đó, hắn trực tiếp hoảng sợ nói: “Bí thuật Bàn Sơn của Thượng Quan thị! Hắn là người của Thượng Quan thị!”
Vừa dứt lời, mọi người nơi đây lập tức sững sờ, người của Thượng Quan thị sao?
Thiết Ngạo cau mày nói: “Là Thượng Quan thị, một trong số lục đại thế gia sao? Thế nhưng dựa theo tư liệu của Lục Phiến Môn của ta, Thượng Quan thị chỉ có mấy Dương Thần, nhưng tuyệt đối không có Chân Vũ, mà bí pháp truyền thừa của Thượng Quan thị cũng không có bí pháp Bàn Sơn nào cả.”
Lúc Huyền Phong lắc đầu nói: “Không phải Thượng Quan thị bây giờ mà là Thượng Quan thị thượng cổ cơ.
Khi đó tổ tiên của Thượng Quan thị làm thống lĩnh thân quân của Nhân Hoàng, cũng có tu vi Thần Kiều cảnh, mặc dù nội tình của Thượng Quan thị không đủ, thực lực cũng hơi yếu, nhưng cũng có mấy tên Chân Vũ cảnh.
Ngày xưa Đạo môn ta thân là quốc giáo của nhất thế hoàng triều, cũng đã từng có giao đạo không ít, trong điển tịch của Long Hổ Đạo Môn vẫn có chút tư liệu liên quan đến Thượng Quan thị, đối phương tuyệt đối là người của Thượng Quan thị.”
Mọi người ở đây nghe thấy Lục Huyền Phong nói vậy, khóe miệng không khỏi co giật một chút, không phải bởi vì đối phương là người của Thượng Quan thị, mà bởi vì hắn ta vừa nói Thượng Quan thị có một Thần Kiều và mấy tên Chân Vũ mà thực lực vẫn còn tính là yếu.
Chẳng qua chỉ cần hơi tưởng tượng lại một chút, đám người đã trở lại như bình thường, thời đại đó nhân tộc vô cùng cường đại, bằng không cũng không thể nào đạt được thiên hạ từ trong tay yêu tộc.
Liệu rằng tông môn cường đại chân chính của thời đại đó có bộ dáng như thế nào? Giống như Đạo môn và Phật môn, hay là như Thiên Đình và Địa Phủ, tông môn cường đại đều có Thông Thiên cảnh trấn giữ, còn lại Thần Kiều và Chân Vũ cũng có vô số.
Ngày xưa Long Hổ Đạo Môn bọn họ chỉ là một chi nhánh khá cao trong số ba ngàn chi nhánh Đạo môn, thế nhưng bọn họ cũng có Thần Kiều.
Vậy nên khi đó, Thượng Quan thị chỉ có một tên Thần Kiều và mấy tên Chân Vũ thì thực lực hoàn toàn cũng không tính là quá mạnh.
Mà bên kia, sau khi Thượng Quan Linh nghe thấy ở hạ giới vẫn còn tộc nhân của Thượng Quan thị tồn tại, Thượng Quan Linh cũng hơi sững sờ.
Dù sao lúc trước, danh ngạch tiến vào tiên vực cũng có hạn, thậm chí Nhân Hoàng còn bỏ huyết mạch không quan trọng của mình đi, Thượng Quan thị bọn họ đương nhiên cũng sẽ không cho a miêu a cẩu nào đó đi theo cùng.
Vậy nên tộc nhân của Thượng Quan thị tiến vào tiên vực cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, nhưng tộc nhân có thiên phú không tốt đều bị để lại ở hạ giới, trong đó cũng có Chân Vũ, nhưng đó đều là những người đã già nua hoặc bị trọng thương.
Chính vì vậy, Thượng Quan Linh theo bản năng cho là tộc nhân Thượng Quan thị bọn họ ở hạ giới đều đã chết sạch, không ngờ bọn họ vẫn còn tồn tại, mặc dù thực lực có hơi yếu một chút, cũng không có Chân Vũ, hình như còn có danh hào là một trong lục đại thế gia, có vẻ như cũng không tệ lắm, lập tức Thượng Quan Linh đã bắt đầu lên kế hoạch trong đầu.
Hắn lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó cười khổ nói: “Chư vị, ta không hề có ác ý, vị đạo trưởng này nói không sai, ta đúng là người của Thượng Quan thị, ngày xưa tổ tiên ta theo Nhân Hoàng phi thăng tới tiên vực, có chung nguồn gốc với tộc nhân Thượng Quan thị ở hạ giới.”
Dứt lời, mọi người ở đây lập tức sững sờ, sau đó liền nhao nhao lên như ong vỡ tổ.
“Ngươi nói cái gì? Ngày xưa Nhân Hoàng thật sự đã phi thăng sao?”
“Tiên vực? Thật sự có thể xé rách hư không, phi thăng lên Tiên Giới thật sao?”
“Phía trên Thần Kiều chính là Thông Thiên, phía trên Thông Thiên là cái gì, Nhân Hoàng thật sự đạt tới cảnh giới phía trên Thông Thiên cảnh thật sao?”
Bí mật về chuyện Nhân Hoàng phi thăng gần như ảnh hưởng đến toàn thế giới trong vòng vạn năm, tất cả võ giả đều đang theo đuổi vấn đề này, đi tìm con đường này, không ngờ hôm này bọn họ có thể gặp được một người trở về từ Tiên Giới trong truyền thuyết, làm sao bọn họ có thể không hỏi cho rõ ràng được?
Thượng Quan Linh cười khổ một tiếng, lúc này hắn cũng không còn cách nào, chỉ có thể một năm một mười nói hết tất cả mọi chuyện ở tiên vực ra, không hề giấu diếm gì cả.
Đương nhiên, một vài bí ẩn quá mức quan trọng thì hắn muốn giấu cũng không giấu được, bởi vì hắn không hề biết gì cả.
Thật ra Thượng Quan Linh cũng không muốn nói những chuyện này, nhưng vấn đề là hơn mười tên Chân Vũ đang vây hắn ở nơi đây, trong đó còn có vài người có khí tức vô cùng kinh khủng.
Tỷ như võ giả vừa mới sử dụng Ưng Trảo Công xuất thần nhập hóa kia, còn cả người có dung mạo lôi thôi tựa như kẻ điên kia, đặc biệt là người trẻ tuổi trên người toàn vết máu nữa, mặc dù khí tức trên người hắn bất ổn nhưng khí thế trên người hắn lại vô cùng kinh khủng, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo từ tận đáy lòng.
Chương 2330 - Tu luyện và báo thù
Tu luyện và báo thù
Hiện tại bọn họ cũng không phải đang khiêm tốn cầu khẩn, mà là không khác gì so với bức cung, Thượng Quan Linh cam đoan, nếu hắn dám không nói thì chắc chắn bọn họ sẽ xông lên mà xâu xé mình, sau đó sẽ có những thủ đoạn ác liệt hơn đang chờ mình, chẳng hạn như thuật sưu hồn.
Vậy nên đối diện với những nhân vật khủng bố này, Thượng Quan Linh biết điều mà nói hết ra, đồng thời cũng không dám giấu gì cả.
Mọi người đều là Chân Vũ, hơn nữa trong đó còn có những người mà hắn không thể nào nhìn thấu được, nếu hắn dám nói láo, nhiều người như vậy, chỉ cần hắn lộ ra một tia sơ hở thì sẽ bị nhận ra ngay, khi đó không cần nhiều lời cũng biết được thứ gì đang chờ đợi hắn.
Sau khi Thượng Quan Linh nói hết tất cả mọi chuyện xong, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều tưởng là Nhân Hoàng thật sự phi thăng, thật sự đến Tiên Giới, không ngờ cuối cùng lại thành ra như vậy.
Không có Tiên Giới, chỉ có tiên vực, nhưng thật ra nó đã sắp trở thành một thế giới quỷ chuẩn bị sụp đổ, thậm chí đám người lúc trước hứng thú bừng bừng đi theo Nhân Hoàng đến tiên vực, hiện tại cũng không đợi được mà muốn trở về nhà.
Mà Nhân Hoàng cũng không trở thành tiên, ngược lại đã đóng cửa đế bế sinh tử quan, còn bế đến mức độ không rõ sống chết thế nào.
Đối với tất cả những chuyện mà Thượng Quan Linh vừa mới nói, đông đảo cường giả Chân Vũ cảnh ở đây cũng không hề nghi ngờ, trừ phi Thượng Quan Linh cũng là võ giả giống như Bạch Liên Thánh mẫu, đã tu luyện lực lượng nguyên thần tới cực hạn, bằng không chỉ cần hắn có một câu là nói dối, vậy thì tất cả mọi người đều có thể phát hiện ra.
Đặc biệt là ở đây còn có Bạch Vô Mặc của Huyễn Ma Đạo, về phương diện thực lực, mặc dù hắn không mạnh bằng Bạch Liên Thánh mẫu, nhưng ở phương diện lực lượng nguyên thần thì cũng không kém Bạch Liên Thánh mẫu bao nhiêu.
Khi Thượng Quan Linh nói chuyện, hắn vẫn luôn chú ý tới những dao động nguyên thần của Thượng Quan Linh, đám người liền nhìn về phía hắn, thấy Bạch Vô Mặc lắc đầu là đã chứng minh được Thượng Quan Linh cũng không nói dối chút nào.
Thượng Quan Linh chắp tay một cái rồi nói: "Cho dù là tiên vực hay hạ giới thì mọi người thật ra đều có cùng nguồn gốc, đều là người một nhà.
Sau này, Hàn Thiên Vực của tiên vực cũng sẽ không còn tồn tại, trên giang hồ sẽ chỉ còn Thượng Quan thế gia, người của Thượng Quan thị ta ở Hàn Thiên Vực cũng sẽ quay về giang hồ, trở thành một trong lục đại thế gia."
Sắc mặt mọi người ở đây đều hơi biến hóa, không phải bởi vì Thượng Quan Linh, mà là bởi vì thứ khác.
Thượng Quan Linh muốn trở về Thượng Quan thị hay không, thì đó cũng là chuyện của bản thân Thượng Quan thị, huống hồ Thượng Quan thị xem như có thêm một tên Chân Vũ thì cũng không đáng gì, dù sao ngày xưa, thực lực của Thượng Quan thị ở trong lục đại thế gia cũng không yếu, ngẫu nhiên cũng sẽ sinh ra được một Chân Vũ.
Vừa vặn hiện tại, lão tổ Tiêu gia vừa mới chết, Thượng Quan thị bên này lại xuất hiện một Chân Vũ, vậy thì coi như thực lực của lục đại thế gia cũng không thay đổi gì nhiều.
Thứ khiến cho bọn họ thực sự bất an là dựa theo lời nói của Thượng Quan Linh, tiên vực hiện tại có tổng cộng mười hai vực, Hàn Thiên Vực yếu nhất trong đó còn có một Chân Vũ, các vực tương đối mạnh khác còn có cả Thần Kiều tồn tại, một khi bọn họ xuống hạ giới, làm sao có thể ở chung với người trong giang hồ?
Trong mười hai vực này, có vực có liên quan đến hạ giới như Thượng Quan ở Hàn Thiên Vực, nhưng cũng có vực không có chút liên hệ nào với hạ giới, một khi những người như vậy xuống hạ giới, nhất định bọn họ sẽ đi tranh đoạt một phần đất đai rộng lớn.
Hiện tại, gần như tất cả núi cao sông rộng ở trên giang hồ đều đã bị những thế lực võ lâm to nhỏ chiếm cứ, căn bản không còn thừa vị trí nào cho bọn họ cả.
Nếu những người này muốn có một chỗ tốt, vậy thì cũng chỉ có thể đi cướp đoạt, bằng không cũng chỉ có thể đi đến những vùng đất hoang sơ cằn cỗi để phát triển.
Thực lực của mười hai vực này đều không yếu, bọn họ mà lại biết điều, cam tâm tình nguyện làm như vậy sao? Dù đổi lại, nếu là những người ở đây thì bọn họ chắc chắn cũng sẽ không nguyện ý.
Hơn nữa, cứ xem như có một vài vực có chút liên hệ với hạ giới, muốn dung hợp với người những người thừa kế có nguồn gốc với mình cũng không phải chỉ đơn giản như vậy.
Giống như Thượng Quan thị với Hàn Thiên Vực thì còn tương đối đơn giản, bởi vì bản thân Thượng Quan thị không có Chân Vũ, mà bản thân Thượng Quan Linh lại chính là Chân Vũ.
Cả hai kết hợp, Thượng Quan Linh và Hàn Thiên Vực có một chỗ để đặt chân, mà Thượng Quan thị thì lại có một vị cường giả Chân Vũ cảnh cường giả có cùng huyết mạch để che chở, có lẽ cho dù Thượng Quan Linh không chủ động nói ra thì sau khi tộc nhân của Thượng Quan thị biết tin tức này cũng sẽ tự mình hô hào khóc lóc muốn mời Thượng Quan Linh về Thượng Quan thị.
Dù sao hiện tại, lão tổ Tiêu gia đã chết, chỉ cần Thượng Quan thị có một vị Chân Vũ, vậy Thượng Quan thị bọn họ chính là người đứng đầu lục đại thế gia hàng thật giá thật.
Chương 2331 - Tu luyện và báo thù (2)
Tu luyện và báo thù (2)
Nhưng chuyện này Thượng Quan thị có thể, nhưng các thế lực khác lại chưa chắc.
Tỷ như Long Hổ Đạo Môn, nếu như bây giờ trong mười hai vực cũng có người thừa kế của Long Hổ Đạo Môn, đối phương cũng là Chân Vũ, vậy một khi bọn họ dung hợp với Long Hổ Đạo Môn, vậy sau này ở Long Hổ Đạo Môn, ai có quyền hành cao hơn còn chưa chắc chắn? Là Lục Huyền Phong hay là Chân Vũ ở tiên vực kia?
Vậy nên vấn đều này thật sự rất khó giải quyết, tuyệt đối cần phải suy nghĩ một phen thật tốt.
Tô Tín nhíu mày, trực tiếp quay người rời đi.
Những chuyện này cũng không có quan hệ gì với hắn cả, dựa theo lời Thượng Quan Linh vừa nói, những võ giả ở tiên vực này nói dễ nghe một chút thì là hậu duệ tinh anh của nhân tộc ngày xưa, nhưng nói khó nghe một chút thì đó chính là những kẻ chó nhà có tang mà thôi.
Lúc trước trông mong muốn đi theo Nhân Hoàng phi thăng lên Tiên Giới gì đó, kết quả lại khiến cho mình lâm vào tử địa, thấy không xong liền nói muốn trở về cố hương gì đó, sao lúc trước không nghĩ đến chuyện này đi?
Tô Tín cũng không có cảm giác gì đối với những người này, dù sao chỉ cần những người này đừng chọc đến Tô Tín, vậy thì đương nhiên Tô Tín cũng lười đi trêu chọc những người này, người thực sự phải nhức đầu hẳn là những thế lực có liên quan đến võ giả tiên vực, hiện tại bọn họ hẳn là phải phân vân không biết nên từ chối đám người kia ở ngoài cửa hay là đồng ý dung hợp lại.
Mà Tô Tín bây giờ, việc hắn muốn làm chỉ có hai chuyện, một là hấp thụ lực lượng của ngôi sao kia, còn một việc thì đương nhiên chính là báo thù!
Lần này, những chuyện xảy ra ở bên trong Bạch Đế Thành thật ra cũng coi như một bài học cho Tô Tín, đó là người mà hắn đắc tội vô cùng nhiều.
Những môn phái trong giang hồ có vài kẻ tử địch thì cũng rất bình thường, chẳng hạn như Thiếu Lâm Tự với Đạo môn, Thiên Đình với Địa Phủ, vân vân.
Nhưng kẻ đắc tội gần một nửa giang hồ như Tô Tín, khiến cho hơn mười tên Chân Vũ đều muốn giết hắn, trong đó thậm chí còn có tận ba tên Thần Kiều, hơn nữa còn có loại thâm thù đại hận với Huyền Khổ và Lý Bá Dương tồn tại, công phu hấp dẫn kẻ thủ của Tô Tín đúng là thiên hạ hiếm có.
Nếu nói là xưa nay chưa từng có thì cũng hơi khoa trương, bởi vì trong lịch sử giang hồ ngược lại cũng có người đạt đến trình độ như Tô Tín, chẳng hạn như Vô Sinh lão mẫu ngày xưa và giáo chủ Huyết Ma Giáo vậy.
Chỉ bất là, những người này đều bị hắn lên cái mác đại ma đầu có một không hai, mà hiện tại Tô Tín vân coi là sống tốt, cũng không có người nào dám đến Tây Bắc Đạo chỉ vào mặt hắn mà mắng hắn là tà ma ngoại đạo cả.
Đương nhiên tiền đề là Tô Tín vẫn còn sống, vẫn duy trì được lực lượng cường đại, nếu không trên giang hồ sẽ nói Tô Tín hắn thành cái gì thì cũng chưa biết được.
Vậy nên hiện tại, dù Tô Tín đã đắc tội gần một nửa giang hồ, nhưng hắn cũng không hề có ý định thay đổi, ngược lại còn muốn khiến cho nó càng nghiêm trọng hơn!
Cho tới bây giờ, đối với loại người như Tô Tín, nếu hắn mà nói là có thiện chí muốn đi giúp người thì căn bản chính là trò cười mà thôi, vậy nên không bằng hắn khiến cho thực lực của mình mạnh hơn, làm cho uy thế của mình càng thêm kinh khủng, cứ giết tới khi không có ai dám đi đắc tội với hắn thì mới thôi.
Loại tư tưởng này có lẽ sẽ cực đoan, nhưng hiện tại, nó lại là con đường thích hợp nhất dành cho Tô Tín.
Lúc này, những người khác nhìn thấy Tô Tín rời đi cũng đều là đều mang tâm tư riêng của mình mà tản ra.
Đặc biệt là Đại Chu, đương nhiên bọn họ không có quan hệ gì với những người của tiên vực kia, nhưng Đại Chu bọn họ quản lý toàn bộ thiên hạ, đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả không bị khống chế như vậy, đối với Đại Chu mà nói, đây căn bản chính là một tin dữ.
Mới vừa nãy bọn họ vẫn còn mừng thầm vì Thần Kiều là Lý Bá Dương uy hiếp đến Đại Chu bao lâu này cũng đã biến mất, nhưng ai ngờ, bọn họ còn chưa vui mừng được bao lâu thì lại có nhiều Thần Kiều và Chân Vũ xuất hiện như vậy.
Đám người này cũng không làm khó Thượng Quan Linh nữa, nếu hắn đã lựa chọn muốn dung hợp với Thượng Quan thị, vậy thì sẽ không có quan hệ gì với bọn họ, một Thượng Quan Linh còn không thay đổi được quy cách của giang hồ.
Nhìn thấy những người khác tản đi, lập tức Thượng Quan Linh cũng thở dài một hơi, cuối cùng cũng thoát được một kiếp.
Chẳng qua, nhìn bộ dáng của những võ giả hạ giới này, có vẻ thực lực của đám người bọn hắn cũng không hề cường đại như trong tưởng tượng của hắn.
Hiện tại hẳn là có nguyên nhân mới khiến cho bọn họ tụ tập lại ở đây, hắn xuất hiện ở đây vào thời điểm này, chỉ có thể nói là do vận khí của hắn không được tốt mà thôi.
Đương nhiên cũng thu hoạch được một số tin tức, đó chính là đầu tiên hắn đã biết tộc nhân Thượng Quan thị của hắn vẫn còn tồn tại ở hạ giới, hơn nữa thực lực cũng không mạnh, nhưng tên tuổi cũng khá lớn, đó cũng là một chuyện tốt.
Ngay khi những người khác đều mang tâm trạng mà rời đi thì Tô Tín đã trực tiếp trở lại Tây Bắc Đạo để bắt đầu bế quan.
Chương 2332 - Trả thù.
Trả thù.
Lực lượng bên trong ngôi sao này vô cùng cường đại, thậm chí có thể nói là ẩn chứa lực lượng của thế giới kia, cũng là thuộc về một trong số những lực lượng quy tắc.
Hiện tại, Tô Tín có thể khẳng định, chỉ cần Dương Thần cảnh đỉnh phong là đã có thể luyện hóa ngôi sao, đối phương có đến chín mươi chín phần trăm có thể thăng lên Chân Vũ cảnh.
Về phần một phần trăm còn lại, chỉ cần không xuất hiện bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn là được.
Dựa theo những gì Thượng Quan Linh đã nói trước đó, thật ra thực lực dân bản địa của tiên vực rất yếu, hoàn toàn không phải là đối thủ khi đấu với võ giả cùng giai, trong đó người mạnh nhất nghe nói mới được mấy chiêu đã bị Nhân Hoàng bẻ gãy đầu, giết chết nguyên thần, từ đó cũng có thể nhìn ra thực lực của đối phương.
Phải biết rằng, ngày xưa thậm chí mấy vị cường giả Thông Thiên cảnh của nhân tộc bọn họ đã từng ra tay ám sát Nhân Hoàng, trong đó Hạo Thiên Thượng Đế liên thủ với Phong Đô Đại Đế còn từng khiến cho Nhân Hoàng bị thương, thực lực Thông Thiên ở đây và Thông Thiên cảnh của dân bản địa kia căn bản chính là hai cấp bậc khác nhau.
Chỉ là dựa vào ngôi sao kia, xem ra lúc ban đầu đám dân bản địa này cũng không phải yếu như thế.
Có thể cướp đoạt lực lượng tinh thần của Cửu Thiên Chi Thượng, đồng thời phong ấn nó để mở ra một thông đạo tơi thế giới khác, cỗ này uy thế cũng không phải là người bình thường có thể làm ra được.
Tô Tín chỉ hơi suy nghĩ chuyện này một chút liền không đi truy cứu kỹ càng nữa, dù sao những dân bản địa này đều đã bị những võ giả thủ hạ ngày xưa của Nhân Hoàng đồ sát sạch.
Tay Tô Tín nắm chặt ngôi sao kia, lấy lực lượng pháp tắc của bản thân không ngừng xâm nhập vào tinh thần chi lực, chắt lọc lực lượng ở trong đó, cảm ngộ lực lượng quy tắc, phải làm như vậy mới có thể hấp thụ lực lượng cao tối đa ở trong ngôi sao này mà không bị lãng phí.
Nếu như trực tiếp bị ép nuốt vào một nửa ngôi sao giống như Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế thì sẽ rất lãng phí, đoán chừng lúc này trong lòng bọn họ cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lực lượng cường đại và lực lượng quy tắc thuộc về một thế giới khác khiến cho khí thế trên người Tô Tín không ngừng tăng lên, lúc này toàn bộ mấy trăm dặm xung quanh Phi Long thành đều bị bao phủ trong ánh sao cường đại, thậm chí ngay cả ban ngày cũng xuât hiẹn.
Loại dị tượng tự nhiên như thế này khiến cho không ít người chú ý, đối với người của Tây Bắc Đạo mà nói, Tô Tín chính là chủ nhân của Tây Bắc Đạo, thực lực của Tô Tín càng mạnh thì bọn họ lại càng yên tâm, ngoại trừ những hạng người mang theo dị tâm, còn lại võ giả Tây Bắc Đạo đều hi vọng Tô Tín có thể tấn thăng đến Thần Kiều, như thế thì võ giả của Tây Bắc Đạo ở trên giang hồ cũng có thể vênh vang đắc ý một chút.
Đối với người ngoại giới mà nói, người có quan hệ không hệ với Tô Tín thì còn có thể quan tâm một chút, còn những thế lực có thù oán với Tô Tín thì đều lựa lúc uy thế của Tô Tín chưa xuất hiện mà đi quấy rối, dù sao chuyện ở Bạch Đế Thành đã truyền đến tai của toàn bộ thế lực lớn trên giang hồ.
Lần này bởi vì ngoài ý muốn nên thời gian Bạch Đế Thành mở ra thời gian rất ngắn, tổng cộng chỉ có bốn người vẫn lạc, kết quả ba người này đều bị Tô Tín giết chết, trong đó một người cho dù là do Lý Bá Dương giết, nhưng cũng có quan hệ với Tô Tín, có thể tưởng tượng được hung danh của Tô Tín trên giang hồ lớn đến mức nào.
Cuối cùng, vì chuyện của tiên vực mà toàn bộ giang hồ đều đã loạn cả lên như ong vỡ tổ.
Chuyện liên quan tới tiên vực mà Thượng Quan Linh nói tới đã truyền khắp toàn bộ giang hồ, phần lớn người trong giang hồ đều hiếu kì đối với chuyện này, nhưng một số người có cái nhìn sâu sắc thuộc về các thế lực lại có chút kháng cự.
Trên giang hồ, lợi ích nhiều như vậy, hiện tại lại có người nhảy ra tranh đoạt, cho dù vạn năm trước tất cả mọi người đều có cùng một tổ tiên, truyền thừa võ đạo hay thậm chí là huyết mạch đều có cùng nguồn gốc, có lẽ sẽ không có mấy người vui lòng.
Bên này, Tô Tín bế quan chừng một tháng, trong một tháng này, Thượng Quan Linh đã mang theo Thượng Quan thị và một số võ giả khác ở Hàn Thiên Vực tới hạ giới, triệt để hòa làm một với Nhữ Nam Thượng Quan thị.
Đối với Thượng Quan thị ban đầu, mặc dù trong tộc có một ít người phản đối, nhưng đại bộ phận đều ôm ủng hộ thái độ, bởi vì dù sao Thượng Quan thị bọn họ cũng có một vị cường giả Chân Vũ cảnh, có thể thuận lý thành chương trở thành người đứng đầu của lục đại thế gia.
Hơn nữa, Thượng Quan Linh cũng rất hào phóng, trực tiếp truyền thụ toàn bộ bí thuật Bàn Sơn cho một ít võ giả Thượng Quan thị ở hạ giới không có chút bí thuật nào, đồng thời bên trong Hàn Thiên Vực còn có không ít tài nguyên tu luyện, Thượng Quan Linh cũng đối xử như nhau, thứ gì Thượng Quan thị ở Hàn Thiên Vực có thì Nhữ Nam Thượng Quan thị nguyên bản cũng có y như vậy.
Dù sao Tiên vực cũng là tiên vực, mặc dù bây giờ đã sắp biến mất, đại bộ phận đều là những vùng đất cằn cỗi hoang vu, nhưng nguyên khí thiên địa ở đó nồng đậm đã thúc đẩy không ít thiên tài địa bảo sinh trưởng, vậy nên vốn liếng của Thượng Quan Linh vô cùng phong phú.
Chương 2333 - Trả thù. (2)
Trả thù. (2)
Dưới thủ đoạng của Thượng Quan Linh, người của Hàn Thiên Vực bọn họ cũng dùng tốc độ nhanh nhất để dung nhập vào trong giang hồ.
Ngoại trừ Hàn Thiên Vực ra, trong một tháng này còn có một vực khác của tiên vực xuống hạ giới, vực này chính là Huyền Thiên Vực, trong đó vực chủ Huyền Thiên Vực 'Tử Phong Chân Nhân' Trần Hi Truyện còn có tu vi Thần Kiều cảnh, hơn nữa Huyền Thiên Vực còn có hai vị Chân Vũ, loại thực lực này thậm chí đã có thể sánh vai cùng với Thiên Đình.
Căn nguyên của Huyền Thiên Vực vốn bắt nguồn từ Đạo môn, nhưng cũng không hoàn toàn là Đạo môn.
Ngày xưa trong số ba ngàn Đạo môn, tổ tiên của Huyền Thiên Vực chính là do mấy cái chi nhánh Đạo môn liên thủ, sau này Huyền Thiên Vực lại có không ít võ giả gia nhập, vậy nên đã trở thành một thế lực lấy Đạo môn làm chủ.
Sau khi người của Huyền Thiên Vực hạ giới đã mang đến cho đám người trên giang hồ sự chấn động cực lớn, dù sao Trần Hi Truyện kia cũng là cường giả Thần Kiều cảnh, dưới tình huống đám người Lý Bá Dương biến mất, trên giang hồ làm gì có ai là đối thủ của hắn?
Hiện tại, bọn họ cũng không biết đối phương rốt cuộc là mang theo thiện ý hay là ác ý tới, dù sao dưới tình huống chân tướng vẫn chưa minh bạch, tạm thời án binh bất động mới là biện pháp tốt nhất.
Hơn nữa, người của Huyền Thiên Vực này ngược lại vô cùng khiêm tốn, cũng không phải vừa đến đã tiếp xúc với người trong giang hồ, bọn họ hạ giới ở một mảnh núi hoang tại Thanh Châu đạo.
Huyền Thiên Vực chỉ phái một phần nhỏ người để chỉnh đốn núi hoang, xây mấy đạo quan để tạm thời nghỉ ngơi, không hề có bộ dáng giống như muốn ở đây lâu dài.
Về sau Huyền Thiên Vực cũng từng phái người tiếp xúc qua với người của tứ đại Đạo môn, nhưng có vẻ như hiện tại tứ đại Đạo môn đều mang theo lòng cảnh giác, hai bên đều chỉ khách sáo với nhau một phen, trên thực tế cũng không nói ra bất cứ tin tức gì hữu dụng.
Tô Tín cũng không muốn quản mọi chuyện xảy ra trên giang hồ, trong thời gian một tháng Tô Tín đã nhanh chóng hoàn tất việc luyện hóa lực lượng bên trong ngôi sao kia, bao gồm cả lực lượng quy tắc cũng đã hấp thu toàn bộ.
Thần Kiều đạp thiên, Tô Tín đã mò tới cánh cửa quy tắc kia, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạp thiên mà đi, có thể nói cảnh giới đã tăng lên một đoạn dài, nhưng đáng tiếc, loại vật giống như bình cảnh này không phải chỉ dựa vào ngoại vật là có thể nhẹ nhõm nhảy qua.
Tựa như Lý Bá Dương lúc trước, vài người chỉ biết là hắn sau khi trở về từ Bạch Đế Thành mới tấn thăng đến Thần Kiều, nhưng thật ra trước đó Lý Bá Dương cũng đã sờ đến ngưỡng cửa Thần Kiều cảnh rồi, cơ duyên bên trong Bạch Đế Thành đối với hắn mà nói chỉ như dệt hoa trên gấm, chứ không phải đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Hiện tại Tô Tín cũng đã đạt đến ngưỡng cửa đó, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước ra, một bước này Tô Tín có thể lựa chọn bế quan lâu dài, cũng có thể lựa chọn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, thời cơ đến tự nhiên có thể tấn thăng.
Tô Tín là một người không thích bế quan trong thời gian dài, đặc biệt là vào thời kỳ bình cảnh như thế này, vậy nên Tô Tín quả quyết lựa chọn cái sau.
Sau khi ra khỏi nơi bế quan, Tô Tín gọi Hoàng Bỉnh Thành tới hỏi: "Lão Hoàng, bên ngoài có truyền đến động tĩnh gì không?"
Hoàng Bỉnh Thành dường như đã chuẩn bị xong, trực tiếp móc ra một đống lớn tư liệu giao cho Tô Tín.
"Nhiều như vậy?"
Tô Tín kinh ngạc một phen, sau khi cẩn thận lật những tài liệu kia ra xem, trên mặt hắn lộ ra thần sắc cười như không cười.
Người của tiên vực này cũng không phải là đồ ngốc, cũng không vừa lên đến đã bày ra một tư thái hung hăng, đương nhiên theo Tô Tín, giữa đối phương nhất định sẽ có xô xát giao tranh, giang hồ lớn như vậy, nhiều cường giả như vậy lập tức vọt tới mà không xảy ra vấn đề mới là lạ.
Hiện tại mới chỉ có người của hai vực tới, một người hiện tại đã có thể dung nhập vào trong giang hồ mà không để lại chút dấu vết nào, một người khác thì lại vô cùng khiêm tốn, vậy nên hiện tại vẫn chưa nhìn ra bất cứ chuyện gì cả.
Đợi đến khi những võ giả tiên vực đồng loạt hạ giới, lúc đó mới có chuyện vui để xem.
Hoàng Bỉnh Thành ở một bên hỏi: "Lão đại, người của tiên vực này nói không chừng có thể sẽ xuất hiện ở Tây Bắc Đạo của ta, chúng ta có cần chuẩn bị một chút hay không?"
Tô Tín gật đầu nói: "Chuẩn bị một chút cũng được, chẳng qua cũng không cần thần hồn nát thần tính như vậy, đám người kia nói dễ nghe một chút thì là hậu đại của tinh anh nhân tộc ngày xưa, khó nghe một chút chính là một đám chó nhà có tang mà thôi, cũng không có gì khác biệt với những võ giả trên giang hồ cả.
Bọn họ không trêu chọc Tây Bắc Đạo của ta thì thôi, nếu như bọn họ dám khiêu khích Tây Bắc Đạo, vậy thì đương nhiên chúng ta cũng không cần phải chia đất cho bọn họ.
Đi tìm Đồng Vũ Dương, bảo hắn điều tra tin tức của 'Tinh Thần tử' Trần Huyền Tông cho ta, cho dù hắn có đi bế quan một lần nữa thì cũng phải tìm ra tung tích của hắn cho ta !"
Hoàng Bỉnh Thành nhíu mày hỏi: "Lão đại ngươi muốn. . . ?"
Ánh mắt Tô Tín âm trầm nói: "Đương nhiên là muốn báo thù, bọn họ đã dám ra tay với ta ở trong Bạch Đế Thành, chẳng lẽ lại ngây thơ cho là ta sẽ nhịn xuống sao?"
Chương 2334 - Trả thù. (3)
Trả thù. (3)
Từ trước đến nay, nén giận đều không phải là phong cách của Tô Tín, lúc trước Tô Tín liền đã từng cảnh cáo bọn họ, đã ra tay với mình thì phải trả giá thật lớn!
Thế nhưng vẫn có một số người không nghe, ngược lại tràn đầy tự tin muốn giết Tô Tín, trong số đó, đám người Phạm La Già đã phải trả giá đắt ngay tại chỗ, nhưng vẫn còn một số người vẫn còn sống, sao có thể có chuyện này được?
Hành động của Hoàng Bỉnh Thành rất nhanh, thật ra Ám Vệ cũng không cố ý đi điều tra, chỉ là trong khoảng thời gian này trên giang hồ xảy ra rất nhiều chuyện, gần như tất cả lực lượng của Ám Vệ đều phân tán trên giang hồ để dò la tin tức, đương nhiên rất nhanh đã có thể có được tin tức này.
Ban đầu, trong số mấy vị Chân Vũ đã ra tay với Tô Tín ở Bạch Đế Thành thì Bạch Liên Thánh mẫu đã bị Tô Tín trực tiếp đánh trọng thương, không thể không vận dụng bí pháp đào mệnh thì mới có thể bảo trụ một mạng, nhưng tình huống hiện tại giống như lúc ngày trước bị Đại Chu đánh trọng thương, căn bản là đã mất đi sức chiến đấu.
Vậy nên, sau khi trở về Bạch Liên Giáo, Bạch Liên Thánh mẫu liền khiến cho cả Bạch Liên Giáo trở lại giai đoạn ẩn núp, làm việc một cách khiêm tốn, đồng thời đóng hết tất cả cửa vào của Bạch Liên Giáo.
Vị trí của Bạch Liên Giáo chính là ở trong một khối không gian đơn độc, giống như Thiên Đình và Địa Phủ, vậy nên nếu muốn tìm ra thì vô cùng phí sức, Đại Chu muốn giết Bạch Liên Giáo nhiều năm như vậy, cho dù có sử dụng lực lượng của Lục Phiến Môn cũng không thể tìm được lối vào của Bạch Liên Giáo, đương nhiệt Ám Vệ cũng không khác mấy.
Vậy nên, Tô Tín trước hết có thể bỏ qua cho Bạch Liên Thánh mẫu bên này, dù sao hiện tại nàng ta cũng đã nửa chết nửa sống.
Ngoại trừ Bạch Liên Thánh mẫu ra, sau khi Ngạc Nhĩ Đa trở lại Kim Trướng Hãn Quốc liền tiến vào trạng thái bế quan, đồng thời toàn lực thu hẹp phạm vi phòng ngự của Kim Trướng Hãn Quốc.
Động tác này của bọn hắn là do lần này ở Bạch Đế Thành đã có một chút thu hoạch, đồng thời hắn ta cũng làm vậy để đề phòng Tô Tín.
Hắn biết thực lực của Tô Tín, lần này hắn dám ra tay với Tô Tín ở trong Bạch Đế Thành thì đương nhiên cũng phải phòng bị việc Tô Tín trả thù.
Mà 'Tinh Thần tử' Trần Huyền Tông bên kia cũng như thế, mặc dù người này chỉ có một mình, nhưng quan hệ của hắn ở trên giang hồ cũng không ít, đương nhiên cũng đã tìm được một tông môn che trở, tông môn dám tiếp nhận hắn chính là một trong Tả Đạo Bát Môn, Thiên Cơ Cốc.
Thật ra bình thường, Trần Huyền Tông hẳn phải đi tìm đến một Đạo môn để hỗ trợ, dù sao truyền thừa Đạo môn của hắn cũng thuộc về Đạo môn.
Chỉ là thời gian này, chính Đạo môn cũng không hề dễ chịu, Phương Tiên Đạo Môn trực tiếp bày ra một bộ dáng, mình đã là người hải ngoại, không muốn để ý tới những chuyện khác.
Lần này chuyện của tiên vực đã khiến cho Phương Tiên Đạo Môn bị chấn động rất lớn, một phần người của Phương Tiên Đảo cho rằng phi thăng căn bản chính là một âm mưu, Tiên Giới cũng không hề tồn tại, người mạnh như Nhân Hoàng sau khi phi thăng, thật ra cũng chỉ là tìm được một thế giới khác có lượng nguyên khí tương đối nồng đậm mà thôi.
Nhưng vẫn còn một bộ phận võ giả ở Phương Tiên Đảo lại là cố chấp cho rằng Tiên Giới vẫn thật sự tồn tại, mặc dù thế giới tiên vực này sẽ nhanh chóng bị sụp đổ, nhưng nguyên khí thiên địa ở đó nồng đậm hơn so với hạ giới là điều không thể ngờ.
Nếu đã như vậy thì sao lại không thể có một thế giới có nguyên khí thiên địa nồng đậm gấp mấy chục lần tiên vực, thậm chí là hơn cả trăm lần?
Thế giới như vậy cũng không phải sinh ra võ giả, mà là tiên nhân chân chính.
Dù sao hiện tại, chính Phương Tiên Đảo cũng vô cùng lộn xộn, căn bản không có thời gian rảnh rỗi để đi quản chuyện của người khác.
Tạo Hóa Đạo Môn cũng như thế, hiện tại Lý Bá Dương một đi không trở lại, Tạo Hóa Đạo Môn không có Chân Vũ tọa trấn, sau khi Trương Bá Đoan lấy được ngôi sao kia liền lập tức tiến vào trạng thái bế quan, thậm chí Tạo Hóa Đạo Môn cũng đã tuyên bố đóng núi, xem ra không đợi đến khi Trương Bá Đoan đột phá Chân Vũ thì Tạo Hóa Đạo Môn tuyệt đối sẽ không tái xuất giang hồ.
Hai tông môn kia không muốn quản, vậy Thái Nhất Đạo Môn cũng sẽ không thèm quản, đừng nói Trần Huyền Tông là người thuộc một chi nhánh Đạo môn tới cầu kiến, có đôi khi đến cả Tạo Hóa Đạo Môn ra mặt mà Thái Nhất Đạo Môn cũng đều không muốn để ý tới.
Về phần còn lại là Long Hổ Đạo Môn thì hắn cũng không dám đi quản.
Quan hệ giữa Lục Huyền Phong và Trần Huyền Tông đúng là không tệ, thậm chí dựa theo sự sắp xếp trong nội bộ Đạo môn thì bọn họ đều thuộc cùng một đời, thậm chí trong tên còn đều mang theo chữ Huyền.
Nhưng tiếc là Lục Huyền Phong cũng biết là mình có bao nhiêu phân lượng, dựa vào thực lực của Long Hổ Đạo Môn mà muốn đi khiêu chiến với Tô Tín thì vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Vậy nên, Trần Huyền Tông rơi vào bước đường cùng chỉ có thể lựa chọn tìm tới nương tựa vào Thiên Cơ Cốc.
Chương 2335 - Lựa chọn của Thiên Cơ Cốc
Lựa chọn của Thiên Cơ Cốc
Thân là một trong Tả Đạo Bát Môn, thật ra Thiên Cơ Cốc tương đối ít nổi danh trên giang hồ, thuộc về kiểu người nếu ngươi không chọc đến ta, ta cũng sẽ không chọc tới tông môn của ngươi.
Thậm chí đối với Ma Môn thì thái độ của Thiên Cơ Cốc cũng đều bảo trì sự trung lập, từ trước đến nay thật ra Thiên Cơ Cốc cũng chỉ phát triển về ba phương hướng, trong đó có một cái là trận đạo, một cái khác thì là thiên cơ bói toán, còn về cái cuối cùng thì chính là tin tức tình báo trên giang hồ.
Mấy thứ này đền là đạo mà Thiên Cơ Cốc dựa vào để sống, thậm chí trên phương diện trận đạo Thiên Cơ Cốc còn có thể được xưng là thiên hạ đệ nhất, nhưng cho dù như thế, dưới tình huống bình thường, bọn họ hẳn là sẽ không che chở cho Trần Huyền Tông để đắc tội với Tô Tín.
Thiên Cơ Cốc làm như vậy bởi vì một thứ, đó là Trần Huyền Tông muốn giao truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn trong tay hắn cho Thiên Cơ Cốc để đổi lấy sự che chở của Thiên Cơ Cốc.
Truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn vốn là một phần trận đạo truyền thừa có liên quan tới loại hình truyền thừa của thiên cơ bói toán, đây đều là những thứ mà Thiên Cơ Cốc cần có.
Đặc biệt là Quan Tinh Đạo môn sở hữu rất nhiều loại trận pháp tinh thần, dẫn tinh lực để bày ra trận pháp, uy thế cũng vô cùng bất phàm, thậm chí tại trên phương diện trận đạo còn được xem như một loại trường phái.
Vốn dĩ Trần Huyền Tông cũng không muốn truyền những vật này cho người khác, thậm chí hắn còn ý nghĩ muốn khiến cho tất cả truyền thừa này đều theo hắn đến chết, nhưng bây giờ hắn lại không thể không giao những vật này ra để đổi lấy sự che chở của Thiên Cơ Cốc.
Mặc dù bên ngoài đều nói thực lực của Thiên Cơ Cốc cũng không mạnh, thậm chí toàn bộ Thiên Cơ Cốc cũng không có một Chân Vũ.
Nhưng bên ngoài Thiên Cơ Cốc đều có bố trí trận pháp, trong đó bao gồm vô số những đại trận mà các vị tiền bối của Thiên Cơ Cốc đã bố trí, nếu những trận pháp này được tích lũy đến một mức độ nhất định, chắc chắn uy năng của nó sẽ vô cùng kinh thiên động địa, mặc dù có khả năng sẽ không đả thương được Chân Vũ, nhưng cũng đủ để phòng ngự rồi.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao lúc trước những vị cao tầng của Thiên Cơ Cốc lại quyết định giữ Trần Huyền Tông.
Đây không phải do bọn họ dám đối mặt với thực lực của Tô Tín, mà là Thiên Cơ Cốc có lòng tin đối với những trận pháp mà mấy năm gần đây bọn họ tích lũy được.
Huống hồ bọn họ cũng không hi vọng xa vời là trận pháp này có thể giết chết Tô Tín, chỉ cần có thể chống đỡ được lần tiến công lần này của Tô Tín là đủ, dù sao muốn giết một Chân Vũ khác hoàn toàn so với việc ngăn cản Chân Vũ lại.
Đương nhiên lần này ra tay cũng là một quyết định bất đắc dĩ, cho dù Thiên Cơ Cốc muốn có truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn từ trong tay Trần Huyền Tông, thì thật ra bọn họ cũng không muốn ra tay với Tô Tín, vậy nên lúc đầu khi đưa ra quyết định này, những võ giả của Thiên Cơ Cốc đều chia thành hai phái, nếu như có thể dùng phương thức khác để giải quyết thì đó là một chuyện không thể nào tốt hơn.
Tô Tín bên này cũng không hề trì hoãn, sau khi tìm xong mục tiêu, hắn liền trực tiếp dẫn theo Ám Vệ tinh anh, một đường tiến về phía Thiên Cơ Cốc.
Động tĩnh của Tây Bắc Đạo bên này cũng không hề che giấu, đương nhiên cũng không thể gạt được những người khác.
Hơn nữa đối với những võ giả khác mà nói, đối với hành động lần này của Tô Tín bọn họ mới cảm thấy bình thường.
Dù sao qua nhiều năm như vậy, những võ giả trên giang hồ đều ít nhiều biết được tính tính của Tô Tín như thế nào, người này mà chịu thiệt thòi thì sao có thể không đi trả thù được?
Lúc trước ngay cả Thiếu Lâm Tự mà hắn còn dám xông vào, hiện tại chỉ là một cái Thiên Cơ Cốc thì tính là gì chứ?
Hơn nữa lúc trước, khi Tô Tín xông vào Thiếu Lâm thì hắn còn không phải Chân Vũ đâu, đừng nói hiện tại Tô Tín đã là đạt đến Chân Vũ cảnh đỉnh phong.
Đám võ giả biết chi tiết chuyện này đều không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng là lần này Thiên Cơ Cốc đúng là đã đi một nước cờ dở rồi.
Cho dù các ngươi có muốn truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn thì cũng phải nhìn xem cái giá mình phải trả lớn đến mức nào mới được, lại dám cứng đối cứng với Tô Tín, chỉ là một cái Thiên Cơ Cốc còn chưa có đủ tư cách.
Vốn dĩ trên giang hồ không có ai dám trêu chọc Thiên Cơ Cốclà bởi vì thực lực của bản thân sát trận Thiên Cơ Cốc đúng là cũng không yếu, khiến cho những đám người đạo chích kia không dám đắc tội.
Một nguyên nhân khác chính là những đại môn phái có thực lực để đắc tội với Thiên Cơ Cốc thì đại khái đã hợp tác không ít lần với Thiên Cơ Cốc, hơn nữa Thiên Cơ Cốc vẫn luôn thành thật đi nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu thiên cơ bói toán, cũng không tính xâm phạm vào ai, vậy nên đương nhiên bọn họ sẽ không đi gây sự với Thiên Cơ Cốc, chỉ là bây giờ gặp phải Tô Tín, hắn sẽ không bao giờ cố kỵ nhiều như vậy.
Lúc này, tại một ngôi đại điện bên trong Thiên Cơ Cốc.
Bốn phía đều có quang huy của trận đạo lấp lánh, thậm chí ngay cả mặt đất của đại điện cũng đều được vẽ bát quái đồ, tràn ra một cỗ khí tức huyền ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận