Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1916 - Cầu viện(1)

Cầu viện(1)
Cho nên Tô Tín định tìm Triệu Vũ Niên trước, nếu Triệu Vũ Niên không chịu đi thì Tô Tín sẽ tìm Thiết Ngạo sau.
Hoàng thất Cung phụng đường ở tận cùng bên trong hoàng cung, phải vào hoàng cung trước.
Đương nhiên, với thân phận hiện tại của Tô Tín thì vào cung không khó, thậm chí chờ sau khi hắn vào cung, đại nội tổng quản Đường Hiển thậm chí tự mình chạy tới nghênh tiếp hắn.
Nhìn Tô Tín, Đường Hiển lộ ra nụ cười nịnh nọt:
“Một thời gian không gặp, Tô đại nhân bây giờ đã chân chính đứng trên đỉnh núi giang hồ.”
Tô Tín lắc đầu nói: "Đường công công không cần cung duy ta, phải biết ngoài người có người, ngoài trời có trời, ngay cả cường giả cảnh giới Chân Vũ đều không dám nói chính mình đứng ở đỉnh núi, chút thực lực của ta thì càng không dám."
Đường Hiển cười nói: "Tô đại nhân không cần tự coi nhẹ mình, liên tục giết hai vị Chân Vũ, chiến tích này dù là lúc xưa Đại Chu ta tranh bá thiên hạ cũng chưa từng xuất hiện. Tô đại nhân bây giờ xem như người đầu tiên trong trăm nghìn năm qua.”
Thái độ của Đường Hiển bây giờ đối với Tô Tín chính là tương đương khách khí, thậm chí tới mức nịnh hót.
Đây là chỗ tốt đến từ thực lực tuyệt đối, với thực lực hiện tại của Tô Tín, dù cho hắn công nhiên thoát khỏi Đại Chu, tự lập ở Tây Bắc Đạo thì triều đình cũng không thể làm gì được hắn, đây là tự tin.
Khi thân phận của hai người chênh lệch quá mức to lớn, một số ý tưởng tự nhiên sẽ biến mất, hiện tại Đường Hiển đối đãi với Tô Tín giống hệt như với cường giả cảnh giới Chân Vũ Thiết Ngạo.
“À mà Tô đại nhân lần này vào cung là định tìm ai?”
Đường Hiển không hỏi Tô Tín vào cung có phải muốn tìm Cơ Ngôn Thành, bởi vì hắn cũng biết Cơ Ngôn Thành hiện tại căn bản là hoàng đế bù nhìn, sự vụ trọng yếu của Đại Chu cơ bản đều do đám người Cơ Huyền Viễn định đoạt, Cơ Ngôn Thành chỉ có tư cách gật hoặc lắc đầu, thậm chí dù hắn lắc đầu cũng vô dụng.
Cho nên Tô Tín có việc lớn gì cũng sẽ không đi tìm Cơ Ngôn Thành thương nghị.
Tô Tín trầm giọng nói: "Ta muốn đi Hoàng thất Cung phụng đường, xin gặp Triệu Vũ Niên đại nhân.”
Đường Hiển gật đầu nói: "Vậy thì tốt, Tô đại nhân đi theo ta.”
Tuy rằng trên danh nghĩa thì người của Hoàng thất Cung phụng đường sẽ chỉ nghe theo Hoàng tộc họ Cơ sai khiến, dù sao sự tồn tại của bọn họ chỉ tương đương với môn khách của Đại Chu.
Nhưng trên thực tế nếu điều kiện cho phép, những Hoàng thất Cung phụng này cũng sẽ ra ngoài nhận chút ‘việc làm thêm’, chỉ cần ngươi ra giá đủ cao, những cường giả của Hoàng thất Cung phụng đường cũng sẽ tùy ngươi sai khiến.
Đường Hiển dẫn Tô Tín thẳng đến tận cùng hoàng cung, trong này có một tòa cung điện to lớn, Tô Tín có thể rõ ràng cảm giác được luồng thiên địa nguyên khí dày dặc bao phủ toàn bộ cung điện, phỏng chừng nguyên tòa cung điện đều bày ra từng lớp trận pháp.
Đi vào trong cung điện, xung quanh đều là từng dãy nhà độc lập, cảm giác được có người tiến vào, có không ít Hoàng thất Cung phụng đi ra nhìn một cái, trong đó có người biết mặt Tô Tín, cũng có người không nhận biết, nhưng khi phát hiện tu vi của hắn thì những người này đều cùng vái chào biểu thị tôn kính.
Hiện giờ tu luyện trong Hoàng thất Cung phụng đường đa số là Hóa Thần cảnh và Dung Thần cảnh, cơ hồ không có Dương Thần cảnh.
Không phải vì lực lượng của Hoàng thất Cung phụng đường trống rỗng, mà do võ giả Dương Thần cảnh quá hiếm hoi, trong Hoàng thất Cung phụng đường, cơ hồ tất cả võ giả Dương Thần cảnh đều bị phái đến biên cương trấn thủ, đặc biệt trải qua lần này Kim Trướng Hãn Quốc xâm nhập, Hoàng thất Cung phụng đường thậm chí phái một số võ giả Dung Thần cảnh ra ngoài.
Làm chủ của Hoàng thất Cung phụng đường, chỗ ở của Triệu Vũ Niên tự nhiên là một tòa cung điện nằm phía trong cùng, cũng là lớn nhất.
Cửa cung điện của Triệu Vũ Niên có thêm hai võ giả Hóa Thần cảnh trông giữ, bọn họ đều xem như đệ tử ký danh của Triệu Vũ Niên, tuy rằng không thể kế thừa y bát nhưng cũng có thể được Triệu Vũ Niên chỉ điểm.
Tô Tín đi tới cửa, nói với hai người:
“Làm phiền hai vị đi thông báo với Triệu Vũ Niên đại nhân một tiếng, cứ nói là Tô Tín xin gặp."
Hai người vái một cái, nói:
“Xin Tô đại nhân chờ một chút."
Nói rồi hai người đi vào trong đại điện, nhưng rất nhanh hai người đi ra, một người trong số đó sắc mặt có chút kỳ lạ chắp tay vái Tô Tín, nói:
“Tô đại nhân, Triệu Vũ Niên đại nhân bảo chúng ta nhắn lại một câu với ngài, đại nhân nói đã biết ý đồ đến của ngài, nhưng đại nhân không thể ra tay giúp ngài."
Nói xong câu đó, Tô Tín trực tiếp xoay người rời đi.
Khi Tô Tín đi ra Hoàng thất Cung phụng đường, vị diện thần lực lúc trước từng nhằm vào Tô Tín trong việc phong thưởng không biết từ chỗ nào đi ra, hắn nhìn bóng lưng của Tô Tín, lẩm bẩm:
"Tây Bắc vương Tô Tín? Là một nhân vật kinh tài tuyệt diễm, tiếc rằng sinh không đúng thời.”
“Nếu ngươi sinh ở cuối thời Đại Tấn cũ thì nhất định cũng là nhân vật kiêu hùng, thậm chí cát cứ một phương tự lập làm vương cũng không phải không thể được, nhưng hiện tại Đại Chu sẽ không cho phép ngươi làm chuyện đó, cản đường của mọi người, đừng nói ngươi không phải Chân Vũ, cho dù ngươi đã thăng cấp Chân Vũ thì cũng chỉ có một kết cục buồn.”
Chương 1917 - Cầu viện(2)
Cầu viện(2)
Nói xong câu đó thì Công Tôn Độ bước đi hướng khác, nhưng thật ra nơi hắn đến giống hệt Tô Tín.
Lúc này Tô Tín rời khỏi Hoàng thất Cung phụng đường, biểu cảm âm trầm.
Quan hệ giữa Tô Tín và Triệu Vũ Niên không tệ, lẽ ra dù Triệu Vũ Niên muốn từ chối hắn cũng phải gặp mặt mới đúng.
Kết quả hiện tại Triệu Vũ Niên không chịu gặp mặt Tô Tín, còn nhờ người nhắn rằng đã biết chuyện, hiển nhiên là có người trước tiên đánh tiếng với Triệu Vũ Niên, không cho hắn ra tay.
Chuyện Thiếu Lâm Tự lần trước hoàn toàn là việc riêng của Tô Tín, cho nên không có đi tìm triều đình, đồng dạng triều đình Đại Chu cũng không ra tay.
Nhưng sự tình lần này, ngôn luận của Đại Hoan Hỉ La Hán rõ ràng đã liên quan đến toàn bộ Tây Bắc Đạo, kết quả triều đình vẫn không định nhúng tay vào, rõ rành rành là nhằm vào hắn.
Tô Tín cười nhạt một tiếng, trực tiếp xoay người đi Lục Phiến Môn.
Chờ sau khi Tô Tín đến Lục Phiến Môn, lập tức có võ giả của Lục Phiến Môn tự mình dẫn hắn đi gặp Thiết Chiến.
Bây giờ trên người Tô Tín còn treo danh tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, những bộ khoái của Lục Phiến Môn đương nhiên phải cung kính với hắn hơn một chút.
Nhìn thấy Tô Tín tiến đến, Thiết Chiến cười hỏi:
“Xem ra ngươi định đối phó Hoan Hỉ Miếu?"
Tô Tín gật đầu nói:
“Nếu Đại Hoan Hỉ La Hán đã hùng hổ tuyên bố mà ta không ứng đối, chẳng lẽ thật sự xách đầu người đi xin tội?”
Thiết Chiến nghe vậy không khỏi nhếch miệng cười cười nói:
“Vị cường giả cảnh giới Chân Vũ mới lên này hiển nhiên bế quan đến mụ đầu, mơ hồ không rõ, ta nghĩ sau khi hắn biết tư liệu của ngươi chắc chắn sẽ hối hận vì đã làm ra quyết định này."
Lúc trước Thiết Chiến nghe được tin tức này cũng khá là bất ngờ, bởi vì biểu hiện của Đại Hoan Hỉ La Hán thật sự là hơi cuồng vọng, giống như xem Tô Tín là gà đất chó nhà.
Nhưng phải biết rằng hiện giờ trong tay của Tô Tín có hai tính mệnh của cường giả cảnh giới Chân Vũ, tuy nhờ vây công, nếu một đấu một thì chắc chắn Tô Tín không đánh lại cường giả cảnh giới Chân Vũ bình thường, nhưng vấn đề là hiện tại cường giả cảnh giới Chân Vũ tầm thường muốn giết Tô Tín cũng là không thể nào, hắn đánh không lại nhưng có thể chạy.
Huống hồ Đại Hoan Hỉ La Hán nói gì mà đồ sạch Tây Bắc và tất cả người bên cạnh Tô Tín, nghe buồn cười.
Hiện tại Tô Hinh Nhi ở Dịch Kiếm Môn, Đại Hoan Hỉ La Hán dám đi giết nàng, chẳng lẽ không sợ Mạnh Kinh Tiên một kiếm chém hắn? Vị kia là người dữ dằn nửa chân đã bước lên Thần Kiều.
Còn Tây Bắc Đạo nữa, hiện tại tuy Tây Bắc Đạo trên thực tế là địa bàn của Tô Tín, nhưng trên danh nghĩa cũng là địa vực của Đại Chu, những quân đội kia là người của Tiêu gia, nếu Đại Hoan Hỉ La Hán nhà ngươi thật sự dám ra tay với Tây Bắc Đạo thì đó là khiêu khích Đại Chu, bốn vị cường giả cảnh giới Chân Vũ của Đại Chu không phải ăn chay.
Có thể nói Đại Hoan Hỉ La Hán nếu như thật sự muốn giết Tô Tín báo thù, dù cho hắn âm thầm hành sự, trực tiếp nghìn dặm đánh bất ngờ đi tới Tây Bắc giết Tô Tín cũng xem như chuyện rất bình thường, nhưng hắn cố tình tuyên bố rêu rao như vậy, thậm chí khiến mọi người đều biết, điểm này làm Thiết Chiến hoang mang.
"Đúng rồi, lần này ngươi đến là muốn khiến đại ca ra tay giúp ngươi đối phó Đại Hoan Hỉ La Hán?"
Tô Tín lắc đầu nói:
“Ta tự nhiên có biện pháp đối phó với Đại Hoan Hỉ La Hán, chỉ muốn Thiết Ngạo đại nhân ra tay giúp ta nhìn theo dõi Sách Nam Triệt mà thôi, dù sao bọn họ đều là một mạch Mật tông, ta không biết cuối cùng Sách Nam Triệt có ra tay hay không.”
Với quan hệ của Tô Tín và Lục Phiến Môn, hắn muốn mời Thiết Ngạo ra tay ngược lại rất đơn giản, Thiết Chiến thậm chí không hỏi Tô Tín sẽ trả giá bằng cái gì, lập tức gật đầu nói: "Không có vấn đề, đại ca gần đây ở trong Lục Phiến Môn chỉ toàn tu luyện, lần này nếu như có thể đọ sức với Sách Nam Triệt thì ta nghĩ chắc hắn cũng sẽ rất vui."
Nhưng ngay lúc này, một âm thanh bỗng nhiên truyền đến:
“Thiết Chiến đại nhân, gần đây Tây Vực xuất hiện dị động, cho nên Thiết Ngạo đại nhân cũng không thể động, cần đóng giữ ở Thịnh Kinh thành để phòng bất trắc."
Công Tôn Độ chậm rãi đi vào, chắp tay hướng Thiết Chiến, cũng lộ biểu cảm nửa cười nửa không với Tô Tín.
Trông thấy Công Tôn Độ đến, Thiết Chiến xụ mặt xuống, hắn lạnh giọng nói: "Khi nào thì Hoàng thất Cung phụng đường có thể chỉ huy Lục Phiến Môn ta làm việc?"
Công Tôn Độ vội vàng nói: "Thiết Chiến đại nhân, tại hạ không hề có ý chỉ huy Lục Phiến Môn, ta chỉ là người truyền lời, nếu Thiết Chiến đại nhân có thắc mắc gì thì có thể vào cung nói với bệ hạ, nói với Thường Sơn vương.”
Công Tôn Độ nói rồi nửa cười nửa không nhìn thoáng qua Tô Tín:
"Tô đại nhân, có một số việc lẽ ra không nên để ta nói, nhưng tại hạ vẫn không kiềm được muốn nói một câu, thân là trọng thần triều đình, Tô đại nhân nên công tư rõ ràng, rõ ràng là chuyện của chính mình nhưng vận dụng lực lượng của triều đình, đây là đạo lý gì?”
“Huống hồ bản lĩnh gây sự của Tô đại nhân hơi mạnh thì phải? Thế lực võ lâm trên giang hồ đều sắp bị ngươi đắc tội hết. Tô đại nhân ngươi kẻ tài cao gan cũng lớn đương nhiên không sợ, nhưng nếu như bởi vậy liên lụy đến triều đình thì không tốt lắm.”
Chương 1918 - Ai cho ngươi dũng khí?(1)
Ai cho ngươi dũng khí?(1)
Tô Tín nhìn Công Tôn Độ, nét mặt dần lạnh, phát ra hơi lạnh lẽo khiến Công Tôn Độ rùng mình.
Công Tôn Độ chưa kịp nói cái gì, Tô Tín bỗng nhiên một tay, thoáng chốc vô số luồng kiếm khí bắn ra, trong không gian nhỏ hẹp, những kiếm khí này vô cùng sắc bén, cơ hồ chớp mắt xé rách chân khí hộ thể của Công Tôn Độ.
Khoảnh khắc Tô Tín ra tay, Công Tôn Độ ngây người, hắn không ngờ Tô Tín sẽ tấn công chính mình ở nơi này, vào lúc thế này.
Những lời vừa rồi của Công Tôn Độ thật ra không phải châm chọc Tô Tín, chỉ cảnh tỉnh hắn, Công Tôn Độ biết sau khi Tô Tín nghe xong sẽ tức giận, nhưng không ngờ Tô Tín ra tay luôn.
Phải biết rằng nơi này chính là Thịnh Kinh thành, hắn là Dương Thần cảnh của Hoàng thất Cung phụng, xem như võ giả cấp cao của Đại Chu, kết quả Tô Tín thế nhưng đánh hắn tại đây, Tô Tín bị điên hay sao?
Đương nhiên hiện tại Công Tôn Độ suy xét không phải Tô Tín điên hay không, mà là dưới kiếm khí khủng bố kia hắn nên giữ mạng như thế nào.
Tuy rằng Công Tôn Độ cũng là tồn tại Dương Thần cảnh, thậm chí vừa rồi hắn khinh khỉnh cảnh cáo Tô Tín, nhưng Công Tôn Độ tự biết sức mình, bàn về thực lực thì hắn vỗ ngựa cũng đuổi theo không kịp Tô Tín.
May mà Công Tôn Độ có kinh nghiệm chiến đấu khá phong phú, khoảnh khắc Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín chém nát chân khí hộ thể của Công Tôn Độ, hắn hai tay kết ấn, trong khoảnh khắc lôi đình nổ vang, miễn cưỡng chặn lại kiếm khí oanh kích.
Nhưng ngay lúc này, trong mắt Tô Tín bỗng bắn ra cảm giác lạnh băng dến cực độ, ánh mắt đó khiếp hồn người, trong khoảnh khắc Công Tôn Độ cảm giác chính mình như rơi vào hầm băng, giống như trái tim đều ngừng đập.
Kinh Mục Kiếp!
Đối phó võ giả thực lực yếu hơn mình, hơn nữa tâm chí cũng không quá mạnh thì Kinh Mục Kiếp có thể phát huy ra lực lượng quả thực vượt qua tưởng tượng.
Đợi đến Công Tôn Độ lúc khôi phục thần chí thì tay của Tô Tín đã đặt lên cổ hắn, kiếm khí nhập thể, trực tiếp phong tỏa tất cả kinh mạch trên người Công Tôn Độ, khiến hắn không thể sử dụng một ly sức lực.
Tay của Tô Tín càng bóp càng chặt, sắc mặt của Công Tôn Độ chớp mắt đỏ rực, cảm giác khó thở.
Bị phong tỏa tất cả chân khí, lúc này Công Tôn Độ không khác gì người thường, hắn muốn nói cái gì, nhưng đáng tiếc không thể thốt ra một chữ nào, hiện tại Công Tôn Độ chỉ có thể nhìn ánh mắt tràn ngập trào phúng và lạnh lẽo của Tô Tín, không chút chần chừ, hiện tại Tô Tín thật sự có lẽ sẽ giết hắn!
Khi Công Tôn Độ sắp sửa tuyệt vọng, Thiết Chiến thở dài một tiếng nói: "Được rồi Tô Tín, nơi này dù sao là Thịnh Kinh thành, ngươi giết hắn ngay trước mặt ta thì hai chúng ta đều khó mà ăn nói.
Nghe Thiết Chiến nói như vậy Tô Tín mới chịu thả lỏng tay bóp cổ Công Tôn Độ, khiến Công Tôn Độ thở hổn hển, thoáng chốc có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Nhìn Công Tôn Độ, Tô Tín lạnh lùng nói:
“Con người quý ở chỗ tự biết sức mình, ta không biết là ai cho ngươi dũng khí khiến ngươi dám nói lời như thế ở trước mặt ta, khi ngươi thốt ra lời đó thì phải chuẩn bị tinh thần sẽ chọc giận ta, còn hậu quả thì ngươi nên biết."
Tô Tín nói xong, sắc mặt của Công Tôn Độ trắng bệch, có lẽ mãi đến bây giờ hắn mới hiểu rõ địa vị và thân phận của Tô Tín.
Làm Tây Bắc vương có thể chém giết tồn tại cảnh giới Chân Vũ và hùng bá Tây Bắc, dù Công Tôn Độ là võ giả Dương Thần cảnh, Đại Chu Hoàng thất Cung phụng, nhưng ở trong mắt Tô Tín thì vẫn chỉ như con kiến, hắn muốn giết liền giết.
Còn hậu quả thì với tính cách của Tô Tín, hắn sẽ để ý tới hậu quả sao?
Chỉ bằng vào sát khí vừa rồi bộc phát từ Tô Tín, Công Tôn Độ không chút nghi ngờ nếu Thiết Chiến không mở miệng, Tô Tín sẽ bóp chết hắn ngay tại chỗ, lúc ấy hắn thậm chí không có cơ hội liều mạng.
Tô Tín xoay người nói với Thiết Chiến:
“Nếu có người không muốn Lục Phiến Môn ra tay thì ta sẽ không làm Thiết Ngạo đại nhân khó xử, chuyện này bản thân ta sẽ xử lý ổn thỏa."
Thiết Chiến thở dài một hơi, gật đầu.
Dù sao Lục Phiến Môn không phải Tô Tín, trực tiếp cát cứ một phương, có quyền tự chủ rất lớn. Lực lượng của Lục Phiến Môn hoàn toàn bám vào Đại Chu, giờ Công Tôn Độ đã thuật lại mệnh lệnh của hoàng đế thì Lục Phiến Môn không tiện trực tiếp làm trái.
Chờ sau khi Tô Tín rời đi, Thiết Chiến thản nhiên nói với Công Tôn Độ lòng còn sợ hãi:
“Trên giang hồ không có vài người dám nói năng kiểu đó với Tô Tín, đừng lấy kinh nghiệm đối xử với người khác của ngươi áp dụng lên Tô Tín, nếu không thì ngươi chết như thế nào đều không biết."
Mặt Công Tôn Độ đen thui, nhưng hắn không nói tiếng nào, trực tiếp xoay người rời đi.
Thiết Chiến lắc đầu, Đại Chu thành công vì Cơ Hạo Điển, thua cũng vì Cơ Hạo Điển.
Nếu không có Cơ Hạo Điển thì Đại Chu không thể nào từ một nước nhỏ Nam Man biến thành Đại Chu hùng bá Trung Nguyên như hiện tại.
Nhưng cũng vì năm xưa Cơ Hạo Điển làm càn, dẫn đến hiện tại Đại Chu tràn ngập tai họa ngầm.
Rời khỏi Thịnh Kinh thành, đáy mắt Tô Tín lóe tia sáng lạnh.
Nếu có vài người đã xé rách da mặt thì Tô Tín sẽ không khách khí với họ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận