Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2620 - Con bài chưa lật của Đại Chu (2)

Nhưng sức chiến đấu của những Hoàng thất Cung phụng này mạnh nhất trong số bọn họ, tất cả Hoàng thất Cung phụng đều có thực lực trên Hóa Thần cảnh, cho nên bọn họ không theo kỷ luật thì cứ tùy ý họ.
Lúc này bên trong Hoàng Long thành, sắc mặt của Khương Viên Trinh đã một mảnh âm trầm, hắn thật sự không ngờ rằng, triều đình Đại Chu lần này hình như rất tức giận, thậm chí muốn quyết một trận tử chiến với Hoàng Thiên Vực.
Loại trạng thái này của Đại Chu khiến cho Khương Viên Trinh có chút sửng sốt, lẽ nào tổng bộ đầu Giang Nam Đạo bị Khương Ly giết là con riêng của Cơ Huyền Viễn? Nếu không thì tại sao Đại Chu lại vì hắn mà gióng trống khua chiêng tiến công Hoàng Thiên Vực bọn họ?
Khương Viên Trinh vừa suy nghĩ vừa mang theo bốn tên Chân Vũ khác của Hoàng Thiên Vực đi ra thành, nhìn cảnh tượng túc sát quân vây bốn mặt ở trước mắt, lại nhìn thấy ở trước mặt nhất là Tiết Chấn Nhạc trong tay cầm thần binh Xích Viêm Bàn Long Thương, một thân khí thế Thần Kiều cảnh, Khương Viên Trinh cười lạnh nói: "Ta còn đang thắc mắc vì cái gì Đại Chu ngươi có gan tới Hoàng Thiên Vực ta gây sự, thì ra Đại Chu các ngươi có người thăng cấp đến Thần Kiều."
"Nhưng lẽ nào Đại Chu các ngươi cho rằng có một vị cường giả Thần Kiều cảnh là chính mình đã vô địch? Thật là nực cười!"
Cơ Huyền Viễn nhìn Khương Viên Trinh, thản nhiên nói: "Chuyện này không phải do Đại Chu chúng ta khiêu khích trước, mà là Hoàng Thiên Vực các ngươi làm người quá mức bá đạo!"
"Cho dù Trương Đông Bình làm hơi quá đáng một chút, nhưng hắn cũng là tổng bộ đầu Giang Nam Đạo của Đại Chu ta, các ngươi nói giết là giết, chưa từng để Đại Chu ta ở trong mắt."
"Ngoài ra các ngươi đã giết người rồi thì thôi đi, lại còn muốn Đại Chu ta cho các ngươi một lời giải thích, vậy thì tốt, hiện tại người của Đại Chu chúng ta đã đến đông đủ, ngươi rốt cuộc muốn được giải thích như thế nào đây?"
Khương Viên Trinh căn bản sẽ không nói nhảm với Cơ Huyền Viễn, bây giờ ở trong mắt Khương Viên Trinh, loại cấp bậc như Cơ Huyền Viễn trước sau đều chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, dù hắn là Chân Vũ, nhưng giữa Chân Vũ và Thần Kiều có khoảng cách cực lớn.
Khương Viên Trinh trực tiếp nói với Tiết Chấn Nhạc: "Bất luận như thế nào, hiện tại Đại Chu các ngươi dám đến khiêu khích Hoàng Thiên Vực ta, nguyên nhân tự tin là bởi vì ngươi?"
"Thần Vũ Đại Tướng quân Tiết Chấn Nhạc của Đại Chu, được xưng là thương pháp đệ nhất thiên hạ?"
"Ta hôm nay muốn nhìn xem, rốt cuộc là thương của ngươi bén hay kiếm của ta bén!"
"Lần này xem ý tứ của Đại Chu các ngươi hiển nhiên là không định giải thích cho Hoàng Thiên Vực ta, vậy thì tốt, Hoàng Thiên Vực ta sẽ tự mình đến lấy!"
Vừa dứt lời, Nhân Hoàng Kiếm được mô phỏng trong tay Khương Viên Trinh đã xuất hiện trong tay hắn, khi Khương Viên Trinh chém xuống một kiếm, chớp mắt thiên địa biến sắc, rồng ngâm rít gào.
Đối mặt với Tiết Chấn Nhạc, không biết là do Khương Viên Trinh quá coi trọng hay là chuẩn bị nhanh chóng đẩy lui Tiết Chấn Nhạc, cho nên hắn vừa đi lên đã dùng Trảm Long Thất Thức mạnh nhất của mạch Hoàng tộc Khương thị bọn họ.
Tô Tín trước đây đã đón đỡ sáu chiêu của Trảm Long Thất Thức này, chưa lĩnh giáo một chiêu cuối cùng, nhưng bây giờ đối mặt Thần Kiều cùng cấp bậc, Khương Viên Trinh bỗng ra tay ác, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất đánh bại Tiết Chấn Nhạc, khiến cho Đại Chu hiểu rõ sự chênh lệch giữa Hoàng Thiên Vực và Đại Chu.
Trên Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay Tiết Chấn Nhạc nháy mắt bộc phát ra tiếng rồng ngâm, lửa mạnh rít gào, rồng ngâm gào thét, thương thế nối liền trời đất, lộ ra sự bá đạo và cường thế không gì sánh được.
Sau khi đụng vào một kiếm của Khương Viên Trinh, sức mạnh cường đại trong nháy mắt phân tán bốn phía, Nhân Hoàng Kiếm được mô phỏng trong tay Khương Viên Trinh khẽ run, Tiết Chấn Nhạc cũng lùi lại mấy bước, ngay cả Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn cũng phát ra tiếng rên!
Dù là thực lực của bản thân hay thần binh, Tiết Chấn Nhạc đều không địch lại Khương Viên Trinh.
Trước đây Tô Tín đón đỡ sáu chiêu đầu của Trảm Long Thất Thức, cân sức ngang tài với Khương Viên Trinh, nhưng hiện tại Tiết Chấn Nhạc sau khi tiếp chiêu thứ nhất thì hơi lộ ra bị thua thiệt.
Nhưng biểu cảm của Tiết Chấn Nhạc vào lúc này không chút thay đổi, thậm chí là chủ động xông lên, Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn đâm liên tục, trong nháy mắt thương ảnh đầy trời hạ xuống, lửa nóng hừng hực, đốt cháy trời cao.
Khương Viên Trinh vung lên trường kiếm trong tay, kiếm quang mỏng manh hiện ra, nhưng bùng nổ uy năng vô cùng cường đại, kiếm xuất vỏ, trảm sơn hà!
Dưới một kiếm này, thương ảnh đầy trời trực tiếp bị chém vỡ, kiếm thế xông thẳng đến giữa trán, khiến cho Tiết Chấn Nhạc cảm giác được một luồng áp lực rất mạnh ập tới.
Nhưng ngay lúc này, ngoài bầu trời bỗng nhiên có một kiếm đánh tới, kiếm quang ở nửa đường đã tách thành hai luồng, một luồng giống như Thiên Ngoại Phi Tiên, một luồng khác lại như chém ra Địa Phủ chi môn.
Một kiếm hai phần, thừa cơ Khương Viên Trinh toàn lực ra tay với Tiết Chấn Nhạc mà chém tới, cơ hội vừa đúng lúc.
"Tô Tín!"
Gần như trong nháy mắt Khương Viên Trinh đã nhận ra người đánh lén, hắn quát một tiếng chói tai, trực tiếp rút kiếm lui lại, hai tay kết ấn, chín con rồng xoay quanh, ầm ầm hạ xuống, trấn áp thiên địa.
Chương 2621 - Ma đạo ra tay
Chí Tôn Cửu Long Ấn!
Một ấn này hạ xuống, mặc dù có thể ngăn cản Tiên Ma Chi Kiếm của Tô Tín, nhưng bởi vì quá mức vội vàng, hơn nữa sức mạnh từ một kiếm này của Tô Tín quá lớn, cho nên Khương Viên Trinh trực tiếp bị một kiếm chém bay, trông vô cùng chật vật.
Hắn nhìn Tô Tín, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, nói: "Hèn gì Đại Chu lần này có can đảm ra tay với ta, thì ra có Tô Tín ngươi giúp đỡ ở phía sau!"
Nói thật, Khương Viên Trinh thật sự không nghĩ đến còn có Tô Tín xen vào trong này, dẫu sao thù hận giữa Tô Tín và Đại Chu trước đó không hề nhỏ, Đại Chu vừa có việc đã cầu đến Tô Tín, như thế này có vẻ hơi không có cốt khí?
Nhưng bây giờ nghĩ tới chuyện này thì cũng khá hợp lý, mấy vị kia của Đại Chu không phải những kẻ ngu ngốc cuồng vọng, bọn họ nên biết giữa Thần Kiều với nhau cũng có chênh lệch, muốn dựa vào Tiết Chấn Nhạc mới thăng cấp Thần Kiều tới đánh nhau với Hoàng Thiên Vực bọn họ, điều này hoàn toàn là không thể nào.
Lần này, Tô Tín mới là con bài chưa lật thật sự của Đại Chu!
Sự xuất hiện của Tô Tín thật sự khiến cho Khương Viên Trinh trong lòng trầm xuống, bởi vì hắn đã giao thủ với Tô Tín, chính vì vậy hắn mới biết được sự đáng sợ của Tô Tín.
Lần trước bởi vì chuyện của Phong Thiên Vực nên hắn đã giao thủ với Tô Tín, kết quả là hai bên không ai làm gì được ai, sau khi đánh ngang tay, Khương Viên Trinh không làm gì được Tô Tín, chỉ có thể nương sự xuất hiện của Yêu tộc mà tạm thời rút đi.
Lần trước Huyền Khổ liên hợp bốn lực lượng Thần Kiều vây công Tô Tín, kết quả thì thế nào? Còn không phải khiến cho Tô Tín thành công tránh được một kiếp sao.
Từ hai lần này Khương Viên Trinh đã có thể nhìn ra, tên Tô Tín này tuyệt đối không phải hạng người dễ nhằn, khó chơi đến cực hạn, có hắn ở, chuyện ngày hôm nay sợ là sẽ không ổn.
Tô Tín nhìn Khương Viên Trinh, thản nhiên nói: "Khương vực chủ, chắc ngươi cũng không ngờ tới tình huống hôm nay đúng không?"
"Đám hòa thượng Phật tông luôn nói mấy thứ như nhân quả báo ứng gì đó, ta không tin những thứ này, nhưng Tô Tín ta cho tới nay vẫn luôn duy trì phong cách có thù tất báo."
"Trước đây ngươi được chỗ tốt từ Huyền Khổ ra tay với ta, bỏ đá xuống giếng, vậy thì được, ngày hôm nay ta cũng sẽ lấy chỗ tốt từ Đại Chu ra tay với Hoàng Thiên Vực các ngươi, như vậy rất công bằng phải không?"
Khương Viên Trinh nghiến răng nghiến lợi nói: "Đúng thế, quả nhiên rất công bằng, nhưng cho dù là Đại Chu và thêm cả ngươi vào, các ngươi cho rằng có thể ăn chắc Hoàng Thiên Vực ta sao? Đúng là si tâm vọng tưởng!"
Tuy Khương Viên Trinh tức giận cách làm bỏ đá xuống giếng này của Tô Tín, nhưng hiện tại hắn cùng lắm chỉ là phẫn nộ mà thôi, ngược lại sẽ không thật sự sợ Tô Tín.
Hoàng Thiên Vực tồn tại ở tiên vực chưa được bao lâu, tuy từ ban đầu thống trị toàn bộ tiên vực biến thành một trong mười hai tiên vực như bây giờ, nhưng xưa kia bên trong tiên vực, vạn năm tới nay, Hoàng Thiên Vực có thời điểm suy sụp, mà những khu vực khác cũng từng xuất hiện qua mấy vị Thần Kiều, nhưng Hoàng Thiên Vực vẫn luôn có thể bảo trì địa vị bá chủ tuyệt đối, tất nhiên cũng có nguyên nhân.
Tô Tín lộ ra ý cười như có như không, nói: "Có phải si tâm vọng tưởng hay không, đánh rồi mới biết được, huống hồ, sao ngươi biết lần này chỉ có ta và Đại Chu?"
Vừa dứt lời, chỉ thấy ma khí từ chân trời cuộn trào mãnh liệt mà đến, thậm chí có vô số võ giả ma đạo lao tới Hoàng Long thành, chớp mắt thiên địa biến sắc, ma khí trong không trung xao động mãnh liệt, càng có thêm vô số âm thanh quỷ khóc thần gào buông xuống, lộ vẻ vô cùng khủng bố.
"Cửu Ngục Tà Ma!"
Sắc mặt của Khương Viên Trinh thoáng chốc thay đổi, hắn chưa bao giờ nghĩ tới Cửu Ngục Tà Ma vậy mà sẽ bỗng nhiên xuất hiện ở đây.
Phải biết rằng từ khi Hoàng Thiên Vực bọn họ hạ giới thì cho tới bây giờ chưa từng xảy ra quan hệ với Cửu Ngục Tà Ma, thậm chí cũng chưa từng tiếp xúc với nhau, hiện tại Cửu Ngục Tà Ma xuất hiện ở đây là có ý gì?
Khiến Khương Viên Trinh sợ hãi là dẫn đầu bên Cửu Ngục Tà Ma không phải là cung chủ của Thiên Ma Cung, Lữ Trường Khanh, mà là một cường giả Thần Kiều cảnh toàn thân đều bao phủ trong chiến giáp hắc kỳ lân, trong tay cầm Ma Long Đoạt Tâm Đao, khí tức lộ ra vô cùng khủng bố!
Người thần bí này toàn thân đều bao phủ trong chiến giáp, ngay cả đầu cũng như thế, gương mặt được che bởi mặt nạ tà dị trên mũ giáp, căn bản không thấy rõ khuôn mặt.
Hơn nữa lúc này không chỉ Khương Viên Trinh sửng sờ, ngay cả mấy người bên Đại Chu cũng đang vắt óc suy nghĩ, người này rốt cuộc là ai?
Trước đó Tô Tín nói hắn có thể kéo người của Cửu Ngục Tà Ma tới hỗ trợ, khi đó đám người Cơ Huyền Viễn còn tưởng rằng người mà Tô Tín kéo tới chắc chắn là Bạch Vô Mặc của Huyễn Ma Đạo và đám người Lữ Trường Khanh của Thiên Ma Cung, nhưng không ai nghĩ đến trong Cửu Ngục Tà Ma thế mà ra một vị Thần Kiều, khiến cho bọn họ cảm giác sợ hãi là họ thế mà không nhận ra nhân vật Thần Kiều cảnh này.
Chương 2622 - Ma đạo ra tay (2)
Đám người Cơ Huyền Viễn có thể bảo đảm, bọn họ tuyệt đối không quen thuộc khí tức trên người đối phương, đó là một luồng khí tức xa lạ mà cường đại.
Sắc mặt của Khương Viên Trinh âm trầm, mở miệng nói: "Hình như Hoàng Thiên Vực ta và Cửu Ngục Tà Ma các ngươi không có thù oán gì thì phải?"
"Không quan tâm lần này Cửu Ngục Tà Ma ngươi ra tay là bởi vì Tô Tín hay Đại Chu cho các ngươi hứa hẹn và giá cao, Hoàng Thiên Vực ta sẽ trả gấp đôi cho ngươi!"
Đại Thiên Ma Tôn ẩn giấu ở trong khôi giáp phát ra một tiếng cười to, tiếng cười đinh tai nhức óc, thậm chí khiến cho võ giả cấp thấp ở đây không nhịn được bịt kín lỗ tai, phát ra từng tiếng rên rĩ.
Đương nhiên, tiếng cười kia của Đại Thiên Ma Tôn công kích không phân biệt ai, không chỉ người bên Hoàng Thiên Vực gặp họa, ngay cả Đại Chu và võ giả ma đạo hắn mang tới cũng như thế.
Tô Tín cau mày, đừng nói là Đại Thiên Ma Tôn này trước đó đè nén thời gian quá dài, hiện tại chợt thấy được đám võ giả của Hoàng Thiên Vực, hậu duệ của Nhân Hoàng ngày xưa thì có một loại cảm giác kích động muốn trả thù đấy nhé?
Trước đó tên này còn nói gì mà lần này hắn nhất định phải khiêm tốn, không thể là người đầu tiên bước ra, kết quả bây giờ biểu hiện còn kiêu căng hơn so với bất cứ ai.
Đại Thiên Ma Tôn nhìn Khương Viên Trinh, cười lạnh nói: "Hứa hẹn và giá cao? Mấy thứ này bản tôn không thiếu, nhưng bây giờ đến lượt các ngươi trả lại mối hận ngày xưa tổ tiên Khương gia các ngươi để lại, Hoàng Thiên Vực? Nhất Thế hoàng triều đã mất, các ngươi còn hoàng cái gì?"
Nghe được lời nói của Đại Thiên Ma Tôn, Khương Viên Trinh thoáng chốc sững sờ, cái gì gọi là mối hận mà tổ tiên Khương gia bọn họ để lại? Tổ tiên của Khương gia bọn họ kết thù với người nào?
Phải biết rằng Hoàng Thiên Vực bọn họ trong tiên vực tuy vẫn luôn là tồn tại cấp bậc bá chủ, nhưng đều là dùng thực lực của bản thân để tiến hành uy hiếp, cũng không có tùy ý tới đồ tông diệt môn, làm sao sẽ có loại kẻ thù không chết không ngừng?
Hơn nữa, tính cả hắn thì trong tiên vực cũng chỉ có bốn Thần Kiều, người này từ nơi nào xuất hiện?
Khương Viên Trinh đang thắc mắc, nhưng sau đó hắn tựa như nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên nói: "Ngươi là truyền nhân của Đại Thiên Ma Tôn ở thời đại thượng cổ ngày xưa?"
Đương nhiên tổ tiên của Khương gia bọn họ không chỉ là những người ở trong tiên vực, trong đó nổi danh nhất là Nhân Hoàng.
Ngoài ra, Khương Viên Trinh cũng biết rõ chuyện lúc trước Nhân Hoàng chém giết Đại Thiên Ma Tôn, đẩy mạch ma đạo hoàn toàn rơi vào tà đạo.
Bây giờ, tuy Cửu Ngục Tà Ma đều là truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn, nhưng không phải truyền nhân dòng chính của hắn, lẽ nào người xuất hiện bây giờ chính là truyền nhân dòng chính thật sự của Đại Thiên Ma Tôn ngày xưa, vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối tu luyện, thẳng đến Hoàng Thiên Vực bọn họ hạ giới sau đó mới ra ngoài báo thù?
Khương Viên Trinh càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng, thậm chí ngay cả người bên Đại Chu cũng là vẻ mặt này, hiển nhiên là cùng suy nghĩ với Khương Viên Trinh.
Dù sao ở trong mắt bọn họ, chỉ có thân phận này mới có khả năng nhất, đối với tình huống cường giả Thần Kiều cảnh ở trước mắt này chính là truyền nhân của Đại Thiên Ma Tôn, bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám suy nghĩ, dù sao loại chuyện như vậy không khỏi quá mức kinh người.
Trong mắt Tô Tín lóe lên tia lạnh lẽo, nói: "Khương Viên Trinh, đừng nhiều lời nữa, không phải trước đó Hoàng Thiên Vực các ngươi muốn Đại Chu đưa ra một lẽ công bằng sao? Hiện tại ta cũng muốn một lẽ công bằng từ ngươi, ngươi cho hay không?"
Cơ Huyền Viễn ở phía dưới lộ vẻ mặt buồn bực, nghe giọng điệu của Tô Tín, dường như hiện tại hắn mới là người nói chuyện của Đại Chu.
Nhưng Cơ Huyền Viễn cũng rất bất đắc dĩ, đứng ở đỉnh trên giang hồ hiện tại chính là những tồn tại Thần Kiều cảnh này, trong trường hợp Cơ Huyền Viễn là một Chân Vũ mới thăng cấp không lâu thì căn bản không có tư cách nói chen vào, thậm chí mấy người Khương Viên Trinh cũng chưa chắc sẽ quan tâm lời nói của hắn.
Bên Đại Chu chỉ có duy nhất Tiết Chấn Nhạc là có tư cách nói chuyện với Khương Viên Trinh, nhưng vị lão huynh này không giỏi nói chuyện, kêu hắn giơ thương ra tay với người thì có thể, còn về mấy chuyện khác, thôi bỏ đi.
Mà lúc này Tô Tín vừa nói xong, trên mặt của hết thảy võ giả Hoàng Thiên Vực đều là lộ ra vẻ phẫn nộ.
Không bàn về ở tiên vực hay ở hạ giới, chỉ cần là võ giả xuất thân Hoàng Thiên Vực thì trên người đều mang một chút ngạo khí, ngạo khí này không phải bắt nguồn từ thực lực của bọn họ, mà là bắt nguồn từ xuất thân của bọn họ.
Ở trong mắt của những võ giả Khương gia này, bọn họ chính là hậu duệ của Nhân Hoàng ngày xưa, thậm chí toàn bộ thiên hạ đều là do bọn họ đánh chiếm, nếu không có Nhân Hoàng ngày xưa, bây giờ sợ rằng nhân tộc vẫn đang run rẩy dưới sự thống trị của Yêu tộc, nào có võ đạo thịnh thế như bây giờ?
Cho nên hiện tại hết thảy võ giả trên giang hồ hẳn là phải tôn kính bọn họ, hẳn là phải cảm kích bọn họ mới đúng, dù sao nếu không có Nhân Hoàng thì hiện tại sẽ không có thế giới do nhân tộc thống trị.
Chương 2623 - Ma đạo ra tay (3)
Hầu như mỗi võ giả của Khương thị bộ tộc đều có loại tâm lý này, chỉ là có nhẹ có nặng mà thôi.
Mang theo loại tâm lý này, Khương thị bộ tộc Hoàng Thiên Vực bọn họ cho tới bây giờ đều sẽ không cúi đầu thỏa hiệp, dù là trước đây hay hiện tại đều như thế.
Khương Viên Trinh mắt lạnh nhìn Tô Tín, nói: "Tô Tín, lần trước ra tay với ngươi ta chỉ là lấy tiền tài người trừ tai hoạ cho người, nếu ngươi có thể lấy ra thứ càng có giá trị hơn căn nguyên thế giới thì ta sẽ rút đi."
"Nhưng hiện tại ngươi nương cớ giúp Đại Chu ra tay với Hoàng Thiên Vực ta, vậy từ nay hai nhà chúng ta có thể là thế không chết không ngừng, ngươi đã suy nghĩ kỹ đến hậu quả này chưa?"
Từ việc ra tay với Đại Chu, đến Hoàng Thiên Vực bọn họ hiện tại bị ba Thần Kiều mang theo vô số võ giả bao bây, Khương Viên Trinh xem như đã nhìn ra, tuy chuyện này nhìn như Đại Chu làm chủ đạo, nhưng thực tế thì Tô Tín mới là kẻ ẩn núp ở sau lưng thao túng tất cả!
Tuy Khương Viên Trinh không biết Tô Tín rốt cuộc làm sao lừa được Đại Chu ra tay, nhưng hiển nhiên hắn cuối cùng đã thành công, thậm chí còn kéo theo đám ma đạo tới đây.
Cho nên đối với loại tình huống hiện tại, chỉ cần có thể giải quyết Tô Tín, nguy cơ bây giờ tất nhiên cũng sẽ được giải trừ.
Hiện tại đám người Cơ Huyền Viễn cảm giác có chút không đúng, trước đó hình như là bọn họ cầu xin Tô Tín, từ đó mới khiến Tô Tín ra tay, nhưng thấy bộ dạng như vậy của Tô Tín, hiển nhiên cho dù không có chuyện lần này của Đại Chu, Tô Tín cũng đã chuẩn bị đi tìm Hoàng Thiên Vực gây phiền toái.
Cho nên Cơ Huyền Viễn cũng đã nhìn ra, hình như đã bị Tô Tín đùa giỡn! Lấy ra yêu đan Huyền Quy, ăn nói khép nép để đổi lấy Tô Tín ra tay, vốn là một việc đôi bên cùng có lợi, nhưng kết quả lại là Tô Tín được lợi miễn phí.
Đại Thiên Ma Tôn ở bên cạnh nhìn Tô Tín, cười to nói: "Đây chính là hậu duệ của Nhân Hoàng, tiểu tử Tô Tín, chẳng lẽ ngươi sợ rồi?"
Tô Tín liếc nhìn Đại Thiên Ma Tôn, không nói lời nào, nhưng Duy Ngã Đạo Kiếm đã được hắn cầm trong tay, trường kiếm xuất vỏ, trong nháy mắt thiên địa biến sắc, huyết diễm dày đặc đang thiêu đốt, hóa thành kiếm ý kinh thiên chém về phía Khương Viên Trinh.
Tô Tín không nói gì, một kiếm này của hắn chính là câu trả lời tốt nhất.
Không phải Tô Tín chưa từng trải qua loại chuyện thỏa hiệp như vậy, biết rõ không địch lại mà vẫn muốn cứng rắn mới là ngu xuẩn.
Nhưng chỉ cần tỷ lệ thắng trong tay Tô Tín nhiều hơn đối phương một chút, dù chỉ là một chút ít ỏi, Tô Tín vẫn dám ra tay.
Đại Thiên Ma Tôn thấy một kiếm này của Tô Tín thì chợt cười to một tiếng, Ma Long Đoạt Tâm Đao trong tay hắn cũng chém ra, ma khí ngập trời cuốn tới, bộc phát ra dao động kinh người.
Tô Tín và Đại Thiên Ma Tôn đồng thời ra tay, luồng uy thế đó quả thực có thể gọi là long trời lở đất.
Vốn Khương Viên Trinh còn cho rằng mình luyện hóa căn nguyên thế giới do Huyền Khổ đưa cho thì thực lực của bản thân đã có thể được xưng là người nổi bật trong cùng giai, nhưng hiện tại theo Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín xuất hiện, hắn mới hoảng sợ phát hiện, thực lực của Tô Tín thế mà tích lũy còn kinh khủng hơn cả hắn!
Khương Viên Trinh cũng không biết rằng, hắn chỉ mới luyện hóa một phần ba căn nguyên thế giới, mà Tô Tín thì đã luyện hóa trọn vẹn căn nguyên thế giới một mảng lớn.
Hơn nữa không chỉ Tô Tín, tên ma đạo Thần Kiều kia càng thêm khủng bố.
Một đao chém xuống, chỉ một đao đơn giản, nhưng trong đó ẩn chứa ma khí vô cùng tinh thuần.
Đó là lực lượng ma khí không trộn lẫn với bất kỳ tạp chất nào, mà là lực lượng cực ác đơn thuần cực hạn nhất trong thiên địa, tà ác đến cực hạn chính là ma chân chính, trong một đao này mang theo một luồng sức mạnh khiến người ta run rẩy!
Sắc mặt của Khương Viên Trinh thoáng chốc đại biến, dù là Tô Tín hay ma đạo Thần Kiều này, thực lực của hai người đó đều mạnh hơn hắn, hắn còn không đỡ nổi sức mạnh của một người, càng đừng nói là hai người.
Thăng cấp đến Thần Kiều nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn cảm giác được sự uy hiếp đến từ cái chết.
Đối mặt một đao một kiếm này, Khương Viên Trinh cắn răng, một vệt hào quang màu đỏ bạo phát ra từ cánh tay phải đang cầm kiếm của hắn, từng luồng phù văn màu đỏ nở rộ, bám vào trên Nhân Hoàng Kiếm mô phỏng của hắn, tựa như vẩy rồng.
Nhân Hoàng ngày xưa dùng Trảm Long Thất Thức chém giết Yêu tộc Xích Long Đại Thánh, nhưng Trảm Long Thất Thức do hắn truyền thừa xuống cũng ẩn chứa vận luật long uy sau khi Xích Long Đại Thánh chết, điều này không thể không nói đúng là mỉa mai.
Một ảo ảnh mặc cửu long bào từ phía sau Khương Viên Trinh bước ra một bước, một kiếm chém xuống, trong nháy mắt rồng ngâm rít gào, nhưng không phải rống giận, mà là gào thét thảm thiết!
Dưới một kiếm này, thiên địa vỡ nát, kiếm phân cửu châu, vô cùng rực rỡ.
Yêu tộc đại thánh đã từng thống trị thiên hạ ngày xưa cũng bị một kiếm ở trước mặt chém chết, uy năng của nó có thể nói kinh thiên tuyệt thế.
Chương 2624 - Khương Viên Trinh tuyệt vọng
Kiếm pháp chí tôn của Khương thị bộ tộc, Trảm Long Thất Thức, ngày trước Khương Viên Trinh đánh một trận với Triệu Cửu Lăng đã dùng sáu chiêu, khi đánh một trận với Tô Tín cũng dùng sáu chiêu.
Bây giờ đối mặt hai tầng áp lực là Tô Tín và Đại Thiên Ma Tôn, Khương Viên Trinh bất chấp mọi thứ, trực tiếp dùng hết lá bài tẩy của mình, thậm chí đây có thể là lần đầu tiên Khương Viên Trinh dùng ra một chiêu cuối cùng của Trảm Long Thất Thức này.
Lúc lực lượng cường đại của ba người va chạm thì lập tức dẫn nổ hư không, thậm chí khiến cho không gian cũng vì đó mà rung rinh, hóa thành cơn lốc nguyên khí vô biên cuốn sạch, cảnh tưởng này tựa như diệt thế.
Tiết Chấn Nhạc ở một bên híp mắt lại, mặc dù hắn muốn quyết đấu một chọi một với Khương Viên Trinh, nhưng qua một chiêu vừa rồi thì hắn đã biết, mình tuyệt đối không phải đối thủ của Khương Viên Trinh, cho nên hiện tại tốt hơn là bị bỏ đá xuống giếng.
Thừa dịp thời cơ này, Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn cũng đâm ra một thương, mang theo rồng ngâm lửa mạnh vô biên cuốn ra.
Nhưng bốn tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực cũng đồng loạt ra tay, ngăn ở trước mặt Tiết Chấn Nhạc, tuy khoảng cách thực lực giữa bọn họ hơi lớn, bốn người hợp lực suýt chút nữa bị Tiết Chấn Nhạc một thương quét bay, nhưng bọn họ vẫn miễn cưỡng có thể ngăn được Tiết Chấn Nhạc.
Thấy cảnh tượng này, Tiết Chấn Nhạc không khỏi thở dài, hắn vừa mới thăng cấp Thần Kiều, thực lực của bản thân quả nhiên là kém xa những cường giả Thần Kiều cảnh thành danh kia.
Khi xưa trên Quan Thiên Yến của Đại Chu, Tiết Chấn Nhạc từng giao thủ với Lý Bá Dương, khi đó hắn là Chân Vũ, còn Lý Bá Dương là Thần Kiều cảnh, kết quả hắn còn không đỡ nổi một phất trần của Lý Bá Dương, bị quất bay đi.
Lúc đó Lý Bá Dương hoàn toàn bày ra tư thế nghiền ép hắn, mà hắn bây giờ đối mặt với bốn tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực vẫn không cách nào áp đảo, loại chênh lệch này thật sự quá lớn.
Ngay khi đám người Chân Vũ bên Đại Chu như Cơ Huyền Viễn, Thiết Ngạo và Chân Vũ bên ma đạo chuẩn bị ra tay, bên Khương Viên Trinh thật ra đã sắp phân ra thắng bại.
Tuy Trảm Long Thất Thức rất mạnh, nhưng vẫn không địch lại Tô Tín và Đại Thiên Ma Tôn liên thủ cùng đánh.
Khương Viên Trinh đã trọng thương trong một chiêu, sau đó Tô Tín và Đại Thiên Ma Tôn liên tục ra tay, ngay cả một chiêu Khương Viên Trinh cũng ngăn cản rất miễn cưỡng, sau mấy chiêu, Khương Viên Trinh thậm chí hộc máu bị thương nặng.
Đối với loại tình huống đánh không được, cũng đánh không lại như hiện tại, Khương Viên Trinh phun ra một ngụm máu, cả người hắn hóa thành dải lụa màu đỏ rồi biến mất, lúc lần nữa xuất hiện đã trở lại trên tường thành của Hoàng Long thành, sắc mặt trắng bệch, thậm chí đứng không vững.
"Rút lui!"
Khương Viên Trinh quát to hướng bốn tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực đang ngăn cản Tiết Chấn Nhạc, bốn người bọn họ cũng thấy dáng vẻ thê thảm của Khương Viên Trinh, lập tức muốn bỏ chạy.
Nhưng ngay lúc này, Thiết Ngạo bỗng nhiên ra tay, bước ra một bước, thân hình hóa thành Cầm Long Thiên Bằng, một trảo hạ xuống, ưng trảo to lớn tê thiên liệt địa, dường như một phương hư không này đều bị hắn xé rách, giữ trong tay.
Một tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực trong đó chạy chậm nhất bị một trảo này của Thiết Ngạo bóp trong, hắn quát một tiếng, rồng vàng quanh người rít gào, sắp tránh thoát lực lượng xé rách này.
Hắn chính là Chân Vũ của Khương thị bộ tộc, bản thân tu luyện tự nhiên là một môn công pháp long khí không yếu.
Nhưng một trong những công pháp chủ tu của Thiết Ngạo chính là Thiên Bằng Bác Long Quyết, đây là Thiên Bằng thượng cổ ngày xưa lấy rồng làm thức ăn!
Theo thân hình của Thiết Ngạo từng bước hạ xuống, trảo lực xé rách hư không, từng con rồng vàng bị bóp nát, một tiếng hùng ưng ré dài vang lên, thân hình Thiết Ngạo hóa thành Thiên Bằng, vỗ cánh bay lên rồi biến mất, chờ lúc hắn lần nữa xuất hiện thì đã đứng phía sau tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực kia, hai tay hóa trảo, trực tiếp cứng rắn xé tên Chân Vũ đó thành hai nửa, trong nháy mắt, mưa máu rơi xuống.
Thấy cảnh tượng này, ánh mắt của Khương Viên Trinh thoáng chốc đỏ ngầu.
Lúc này mới qua bao lâu, Hoàng Thiên Vực bọn họ đã chết một vị Chân Vũ, mỗi một vị Chân Vũ cảnh đều là chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, thêm được một người thì đó chính là tạo hóa, mà chết một người, thì đó chính là tai nạn của Hoàng Thiên Vực bọn họ!
Nhưng Tô Tín lại không cảm giác kỳ quái, Thiết Ngạo có loại thực lực này là bình thường, tuy thời gian hắn thăng cấp Chân Vũ khá ngắn, nhưng có thể tu luyện Ưng Trảo Công cấp thấp nhất tới loại trình độ này, sao có thể là hạng dễ nhằn được?
Xưa kia trong thành Bạch Đế, Thiết Ngạo thiếu chút nữa đã là một trong số những Chân Vũ tiến vào mảnh nhỏ của tiên vực, từ điểm đó có thể nhìn ra thực lực của Thiết Ngạo rất đáng sợ, tuyệt đối là tồn tại mạnh hơn những Chân Vũ thăng cấp vài chục năm thậm chí là trên trăm năm.
"Mở ra Tu Di Bàn Long Trận!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận