Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1477 - Chém giết (2)

Chém giết (2)
Rút Phi Huyết Kiếm cắm trước ngực Chung Ly Vị ra. Máu mà Tô Tín nhịn đã lâu bấy giờ phun ra ngoài. Sắc mặt cũng xấu đi.
Vết thương của hắn vốn chưa lành, bây giờ còn toàn lực xuất thủ đánh Chung Ly Vị nên đã khiến hắn chịu tổn thương nhiều hơn. Nếu như không phải có đan đạo đại tông sư như Tôn Bất Hại ở đây thì Tô Tín cũng không dám chơi như vậy.
Những võ giả Chung Ly thị đang đối chiến với Tôn Bất Hại và Lý Phôi trông thấy Đại trưởng lão Chung Ly Vị của mình bị Tô Tín giết chết, ánh mắt ai nấy đều đỏ ngầu.
Nhiều năm qua như vậy, Chung Ly thị chẳng hề tổn thất dù chỉ là một Tiên Thiên võ giả. Kết quả bây giờ lại mất luôn một vị Đại trưởng lão Dương Thần cảnh đang trong thời kì đỉnh phong. Tổn thất to lớn này thậm chí có thể khiến cho Chung Ly thị sinh hỗn loạn.
Có điều bây giờ người cũng đã chết. Bọn họ cũng không phải là ngu, dĩ nhiên sẽ không xông về phía Tô Tín mà báo thù. Huống chi, ngay cả Tôn Bất Hại và Lý Phôi bọn họ cũng không giải quyết được.
Cho nên, đám võ giả Chung Ly thị này ngay lập tức xoay người trốn, không chút do dự nào.
Tôn Bất Hại và Lý Phôi cũng không đuổi theo. Dĩ nhiên lúc này bọn họ có đuổi cũng không kịp.
Tô Tín đánh chết Chung Ly Vị, chuyện này cũng khiến cho đám võ giả Dương Thần cảnh đang tranh đoạt Chân Long nội đan kia trong lòng kinh hãi không thôi.
Dù sao thì Chung Ly Vị cũng là một võ giả Dương Thần cảnh thế mà lại bị Tô Tín giết ngay trước mắt bọn họ. Mức độ chấn động của chuyện này cũng không phải là nhỏ.
Đặc biệt, tại đây còn có mấy tên võ giả Dương Thần cảnh của các bộ tộc khác nữa. Bàn về thực lực bọn họ còn chẳng bằng Chung Ly Vị. Nếu như một chọi một với Tô Tín, có khi nào bọn họ cũng sẽ có kết cục giống như Chung Ly Vị hay không?
Mặc dù bọn họ đều thấy trước đó Tô Tín giống như lấy cái gì ra để ám toán Chung Ly Vị, nhưng trước đó Tô Tín cũng đã bị trọng thương. Hai bên thế cũng coi như là huề nhau.
Trong lòng những võ giả Tây Bắc đạo kia nảy lên một suy nghĩ, e là sau chuyện này, cục diện ở Tây Bắc đạo sẽ xảy ra biến hóa. Tô Tín nhất định sẽ có vị trí của hắn ở Tây Bắc đạo này!
Dĩ nhiên, những thứ này đều chỉ là suy nghĩ của bọn họ mà thôi. Trước mắt, cái quan trọng với bọn họ vẫn là Chân Long nội đan.
Hơn nữa, Tô Tín cũng đã bị thương đến thế kia, bọn họ cũng chẳng lo lắng Tô Tín lại làm phiền bọn họ.
Tô Tín cầm kiếm đứng. Có điều, lúc này trong đầu hắn lại truyền đến giọng châm chọc của Thanh Ly: “Chậc chậc, võ giả nhân tộc các ngươi xem ra vẫn hiếu chiến như trước. Thời kỳ thượng cổ đã vậy, bây giờ cũng không khác.”
Tô Tín dùng bí pháp tinh thần, truyền âm nói: “Cái này không cần nói Nhân tộc. Yêu tộc cũng thế thôi. Nếu như ta không đấu, không giết thì cũng không đến được cảnh giới như bây giờ.
Hơn nữa, nếu không phải Nhân tộc hiếu chiến thì ta cũng sẽ không bị đuổi giết đến lọt vào không gian của ngươi. Thế thì dù cho là người khác tìm khắp toàn bộ đất phong ấn này cũng chưa chắc phát hiện được ngươi.”
Không gian mà Thanh Ly ở kia bên ngoài đều đứt gãy hết, gần như ai cũng cho là không gian đó đã bị hư hại cho nên sẽ không vào bên trong. Cũng chỉ có Tô Tín trong lúc nguy cấp dùng Thiên Ngoại Phi Tiên chém một kiếm đứt ra làm lối chạy thoát thân.
Nói lại Thanh Ly một câu. Tôn Bất Hại và Lý Phôi cũng đón lấy một bên Tô Tín, cảnh giác nhìn người khác ở xung quanh.
Tôn Bất Hại kiểm tra thương thế bên trong cơ thể của Tô Tín, lại lấy cho hắn thêm mấy viên đan dược để hắn uống vào. Bấy giờ, Tôn Bất Hại mới cau mày nói: “Tô đại nhân, lần này ngươi thương chồng thương, thương thế trong cơ thể đã nghiêm trọng lắm rồi. Dù cho là có ta thì cũng phải mất một tháng mới có thể điều dưỡng tốt được. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này ngươi không thể động thủ cùng ai nếu không thương thế trong cơ thể sẽ biến thành tổn thương vĩnh viễn.”
Tô Tín gật đầu một cái. Chuyện này hắn cũng hểu rõ trong lòng. Nếu quả thật cá chết lưới rách thì hắn cũng sẽ không ra tay với Chung Ly Vị.
Mà lúc này, những võ giả Dương Thần cảnh kia đã đánh ra chân hỏa rồi.
Trong đó, Kha Yển Nguyệt và Thường Nhất Phàm phải chịu nhiều công kích nhất. Dù sao hai người họ cũng có thực lực mạnh nhất trong đám người kia.
Nhưng biểu hiện của hai người cũng vô cùng chói mắt. Một tên võ giả Dương Thần cảnh của bộ tộc Tây Bắc bị Kha Yển Nguyệt một đao chém đầu. Máu bắn tại chỗ, biến thành vị võ giả Dương Thần cảnh thứ hai chết trong cuộc tranh đoạt lần này.
Mà Đông Lưu Thần Kiếm tán tu Nhạc Đông Lưu bị Thường Nhất Phàm dùng một quyền đánh nát tám phần mười xương cốt trong cơ thể, trọng thương tại chỗ, mất sức chiến đấu.
Dĩ nhiên, đối mặt với nhiều cường giả vây công như vậy, hai người bọn họ cũng bị tiêu hao không ít. Dù bọn họ có thể lực áp quần hùng thì cũng không đoạt nổi Chân Long nội đan.
Mộ Dung Tông Chính thần sắc lạnh lẽo nhìn hết tấy cả những thứ này. Trong số mọi người ở đây, thực lực của hắn cũng coi như là tương đối mạnh. Mặc dù không so được với Kha Yển Nguyệt và Thường Nhất Phàm, nhưng nếu đem so với những võ giả Dương Thần cảnh ở Tây Bắc đạo khác hay là võ giả tán tu thì hắn mạnh hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận