Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1318 - Thượng quan phi vân

Chỉ có hai loại người dám nhúng tay vào lúc này, một loại là ngu ngốc, mà loại còn lại chính là thực sự có sức mạnh.
Mà cái vị đi ra từ trong Dược Vương Cốc này thấy thế nào cũng không giống như loại thứ nhất.
Người đi ra từ trong Dược Vương Cốc này mặc một thân hoa phục kim sắc, nhưng hình thức rất khác với y quan hiện giờ, ống tay áo rất là rộng.
Người này tầm khoảng hơn ba mươi tuổi, dung mạo tuấn lãng dương cương, làm người ta cảm thấy kỳ quái nhất là trên đầu của hắn lại có một chiếc mũ miện, phải biết rằng từ rất lâu rồi đã không có ai còn đeo thứ này, trang phục của người này nhìn như là từ mấy ngàn năm trước.
Diệp Tiên Mao hơi có vẻ lúng túng chắp tay với người nọ, nói:
- Thượng Quan huynh, thật ra thì ta đã giải quyết xong chuyện này, không cần ngươi ra tay.
Tất cả mọi người ở đây vừa nghe tháy Diệp Tiên Mao gọi hắn là Thượng Quan huynh thì lập tức nhận ra người này là ai.
Võ giả Dung Thần Cảnh của Thượng Quan thị tại Nhữ Nam, “Khí Đoạn Tinh Hà” Thượng Quan Phi Vân.
Danh khí của người này trong giang hồ tuy không lớn nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ, hắn nổi danh không phải bởi vì chiến tích của hắn mạnh bao nhiêu, mà là bởi vì hành vi hiếm thấy của người này.
Vốn là Thượng Quan Phi Vân sẽ là gia chủ thế hệ này của Thượng Quan thị ở Nhữ Nam, nhưng đâu ai nghĩ tới rằng hắn chỉ là vừa mới đảm nhiệm vị trí gia chủ không tới ba ngày liền đã tặng lại vị trí gia chủ cho ca ca Thượng Quan Chiêu Cân của hắn rồi.
Thượng Quan thị Nhữ Nam chính là một trong số lục đại thế gia có lịch sử lâu dài nhất, truyền thừa chừng gần vạn năm, vậy nên từ trước đến giờ Thượng Quan thị Nhữ Nam vẫn luôn đặt nặng vấn đề quy củ.
Đời trước của Thượng Quan thị tuấn kiệt xuất hiện lớp lớp, Thượng Quan Phi Vân này chính là một người xuất sắc nhất, thế nên hắn mới được lên làm gia chủ của Thượng Quan thị.
Kết quả hắn lại xem vi trí gia chủ này chỉ tựa như một món đồ chơi, vừa làm gia chủ được ba ngày, cảm thấy không dễ chơi liền tặng cho người khác, loại hành động này cũng đã làm cho mấy vị lão tổ Dương Thần Cảnh của Thượng Quan thị bị chọc cho tức hộc cả máu.
Chẳng qua mặc dù mấy vị lão tổ cuẩ Thượng Quan thị bị Thượng Quan Phi Vân làm cho giận đến muốn hộc máu, nhưng vẫn không làm gì hắn, bởi vì dù sao Thượng Quan Phi Vân cũng là một trong số những đệ tử kiệt xuất nhất của Thượng Quan thị.
Hơn nữa thủ đoạn của Thượng Quan Chiêu Vân trông có vẻ rất là bình thường, rất nhiều lần đều là Thượng Quan Phi Vân ở bên cạnh bày mưu tính kế thì mới giải quyết được nguy cơ, hơn nữa còn khiến cho thực lực của Thượng Quan thị bọn họ càng ngày càng mạnh hơn trong lục đại thế gia, bây giờ lại càng đến gần với vị trí của Tiêu gia.
Lúc này Thượng Quan Phi Vân xuất hiện ở đậy, bọn họ cũng đã từng nghe nói qua, hình như là một vị đệ tử dòng chính của Thượng Quan thị ngoài ý muốn bị thương, hơn nữa còn rất nghiêm trọng,
Thế nên Thượng Quan thị liền đưa người đến Dược Vương Cốc, muốn mời các đại sư về đan đạo của Dược Vương Cốc đích thân tới trị liệu.
Vốn là loại chuyện này Thượng Quan Phi Vân không cần phải ra mặt, chỉ là hắn ngại ở trong Thượng Quan thị nhàm chán, thế nên mới nhân cơ hội này ra ngoài giải sầu.
Mặc dù vừa rồi Diệp Tiên Mao đã mời Chủng Thiên Thu và Thiết Vô Lãnh tới đây, nhưng hắn vẫn không được yên lòng cho lắm, thế nên mới phái người đi mời Thượng Quan Phi Vân ra mặt.
Khi đó hắn nghĩ rằng, Thượng Quan Phi Vân thân là người trong lục đại thế gia, hẳn là triều đình cũng phải cho vài phần mặt mũi, nhưng hắn lại không ngờ rằng tên Thượng Quan Phi Vân này lại nói những lời khiêu khích như thế, vừa mới xuất hiện đã tạo thành bầu không khí giương cung bạt kiếm, lại còn dùng lý do là vì Dược Vương Cốc, hắn làm như thế quả thực khiến cho Diệp Tiên Mao khóc không ra nước mắt.
Thượng Quan Phi Vân cau mày nhìn Diệp Tiên Mao, hắn trực tiếp vỗ vai Diệp Tiên Mao nói:
- Diệp cốc chủ cứ yên tâm, ngươi đã cứu mạng đệ tử của Thượng Quan thị ta, giúp đỡ ngươi lần này là chuyện mà chúng ta nhất định phải làm.
Nói xong, Thượng Quan Phi Vân liền trực tiếp đứng ra nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, mua bán không được liền muốn cướp đoạt, thủ đoạn làm việc thế này của ngươi cũng quá là bá đạo rồi?
Tô Tín híp mắt hỏi:
- Ngươi muốn ra mặt vì Dược Vương Cốc?
Thượng Quan Phi Vân lắc đầu nói:
- Không phải là ta ra mặt vì Dược Vương Cốc, mà chẳng qua là ta không muốn thấy vài người phá hỏng quy củ mà thôi.
- Ép mua không được liền muốn cướp đoạt, cho dù là triều đình thì cũng không thể phá vỡ quy củ, bằng không giang hồ sẽ bị xáo trộn ư?
Ánh mắt Tô Tín sắc bén, hắn nhìn thẳng về phía Thượng Quan Phi Vân, khóe miệng của hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười.
Hiển nhiên là Tô Tín có biết về Thượng Quan thị Nhữ Nam, một trong lục đại thế gia, thậm chí ngay cả tài liệu về Thượng Quan thị Tô Tín cũng có rất đầy đủ.
Vị Thượng Quan Phi Vân này thật sự không đơn giản, mặc dù tính tình hắn có hơi không biết điều, nhưng cũng tuyệt đối không phải là cái loại người ngu ngốc thích lo chuyện bao đồng.
Liên quan đến đến lợi ích của mình, đừng nói là Dược Vương Cốc cứu đệ tử của Thượng Quan thị, coi như là Dược Vương Cốc cứu tính mạng của hắn, Thượng Quan Phi Vân cũng tuyệt đối sẽ không để ý tới loại chuyện như thế này.
Thế nên thái độ của Thượng Quan Phi Vân như thế chắc hẳn là vì có liên quan đến đến lợi ích của hắn, mặc dù Tô Tín không biết vì sao Thượng Quan Phi Vân phải làm như thế, nhưng trong chuyện này chắc chắn là lợi ích còn lớn hơn cả mối nguy hiểm khi đắc tội với Tô Tín, thậm chí là đắc tội với triều đình.
Thật ra thì Tô Tín đoán không sai, Thượng Quan Phi Vân tận tâm tận lực ra mặt vì Diệp Tiên Mao như thế, thậm chí ở dưới tình huống Diệp Tiên Mao đã chuẩn bị chịu khuất phục rồi còn muốn ra tay, đương nhiên là có chuyện bí ẩn ở bên trong.
Mặc dù Thượng Quan Phi Vân không phải là gia chủ, nhưng quyền thế của hắn ở trong Thượng Quan thị cũng không kém gì gia chủ, đã thế hắn còn làm rất nhiều chuyện mà gia chủ phải làm.
Hiện tại hắn muốn làm một chuyện rất lớn, hắn muốn chiêu mộ Luyện đan tông sư của Dược Vương Cốc vào trong Thượng Quan thị.
Bây giờ Thượng Quan thị bọn họ đứng ở vị trí thứ hai trong lục đại thế gia, thực lực không kém, hơn nữa người nắm quyền ở thế hệ này của Thượng Quan thị bọn họ không phải là người có tài trí tầm thường, cũng không phải là những kẻ chỉ biết bảo tồn cái cũ như các thế gia khác, ngược lại đều là cái loại tính cách kiên quyết tiến thủ.
Vậy nên hiển nhiên là bọn họ không cam lòng ở phía dưới Tiêu gia, bọn họ muốn ngồi ở vị trí đứng đầu của lục đại thế gia.
Thượng Quan thị không có cường giả Chân Vũ Cảnh, cái này phải cần cơ duyên, bọn họ muốn mưu tính cũng không mưu tính ra được.
Chẳng qua trừ cường giả Chân Vũ Cảnh ra, những năm gần đây Thượng Quan thị cũng vẫn đang phát triển thực lực của mình, Dược Vương Cốc chính là một cái trong phương hướng phát triển của bọn hắn.
Trên giang hồ có rất nhiều y sư tinh thông dược lý, nhưng lạichỉ có thể chữa trị cho một số võ giả tầm thường và dân chúng.
Mà chỉ y sư có thể luyện chế ra đan dược dùng để tu luyện hoặc là đan dược chữa thương thì mới có tư cách được gọi là luyện đan sư, nhưng số lượng lại hơi ít, Thượng Quan thị cũng có rất ít, về phần luyện đan tông sư có thể luyện chế ra đan dược cao cấp, Thượng Quan thị bọn họ lại càng thiếu nữa.
Chỉ có điều là những luyện đan tông sư này giống như trận pháp sư, cực kỳ khó bồi dưỡng, cũng chỉ có loại thế gia có cấp bậc giống như Tiêu gia mới có khả năng để bồi dưỡng ra được số lượng luyện đan tông sư nhất định, vậy nên Tiêu gia không cần phải mua những loại đan dược tầm thường từ Dược Vương Cốc, bọn họ chỉ cần mua một số loại đan dược khá là hiếm thấy từ Dược Vương Cốc là đủ rồi.
Vậy nên lần này Thượng Quan Phi Vân tới Dược Vương Cốc hiển nhiên không phải là ngại Thượng Quan thị quá nhàm chán nên mới đưa đệ tử đến đây trị thương, mục đích hắn tới đây chỉ có một, đó chính là đào người.
Chẳng qua thân phận của Dược Vương Cốc quá là đặc biệt, cho dù là Tô Tín được Cơ Hạo Điển giao việc cũng bị yêu cầu rằng tốt nhất là hắn không nên ra tay với Dược Vương Cốc, nếu bây giờ đổi lại thành Thượng Quan thị, hiển nhiên là bọn họ cũng không dám quá mạnh bạo, thế nên bọn họ phải tiến hành theo chất lượng.
Nhưng tới Dược Vương Cốc đã rất nhiều ngày rồi mà kế hoạch của Thượng Quan Phi Vân vẫn không có chút tiến triển nào, mức độ trung thành của đám đệ tử Dược Vương Cốc này thật đúng là rất cao, cho dù là một số đệ tử cấp thấp hắn cũng không đào được một ai, điều này cũng làm cho Thượng Quan Phi Vân rất là buồn bực.
Thật ra thử nghĩ kỹ thì cũng rất dễ hiểu, đệ tử của Dược Vương Cốc không hề giống với những tông môn khác, ngươi lấy cái gì ra để dụ dỗ người ta?
Đám đệ tử của Dược Vương Cốc lại chướng mắt với đãi ngộ dành cho những võ giả bình thường, mà quả thật bọn họ cũng không cần đến những đãi ngộ đó.
Ngươi có thể cho những môn khách khác các loại tài nguyên tu luyện và công pháp, nhưng thiên phú võ đạo của bản thân đệ tử Dược Vương Cốc lại chẳng ra hình ra dáng gì, chỉ sợ ngươi cho bọn hắn tuyệt thế thần công cũng vô dụng.
Về phần tài nguyên tu luyện,cái đó lại càng vô dụng hơn, bởi vì chính bản thân bọn họ cũng biết luyện chế.
Thế nên Thượng Quan Phi Vân còn có thể cho bọn hắn cái gì? Quyền thế? Phần lớn những đệ tử Dược Vương Cốc này thà rằng trốn ở trong phòng của mình để nghiên cứu dược lý, chứ cũng chẳng muốn để ý tới những thứ ngổn ngang kia, điểm này hoàn toàn không có sức hấp dẫn đối với bọn hắn.
Thế nên cho dù Diệp Tiên Mao, thân là cốc chủ đã phát hiện ra hành động mờ ám của Thượng Quan Phi Vân, nhưng cho tới bây giờ hắn vẫn không lên tiếng nói gì, bởi vì hắn biết đệ tử của Dược Vương Cốc không dễ bị đào đi như thế.
Chẳng qua chuyện ngày hôm nay cũng đã khiến cho Thượng Quan Phi Vân thấy được một cái cơ hội.
Hắn giúp Dược Vương Cốc ra mặt chỉ là muốn làm Dược Vương Cốc thiếu hắn một cái ơn mà thôi.
Bất kể Diệp Tiên Mao có đồng ý hay không, dù sao hôm nay hắn cũng đã vì Dược Vương Cốc mà đắc tội với Tô Tín, thậm chí là đắc tội với cả triều đình, người ở bên ngoài nhìn vào sẽ là Dược Vương Cốc thiếu Thượng Quan thị một mối ơn huệ, đến lúc đó hắn lên tiếng muốn mượn mấy người của Diệp Tiên Mao, ngươi sẽ mượn hay là không cho mượn đây?
Vừa rồi hắn nói rằng Tô Tín không giao dịch được liền ép mua, mà tới khi đó chỉ sợ rằng người muốn ép mua lại chính là hắn.
Hơn nữa chỉ cần hắn có thể thành công “mượn” người từ Dược Vương Cốc, vậy thì về sau đám người Dược Vương Cốc này cũng sẽ sớm trở trành người của Thượng Quan thị bọn họ thôi.
Thượng Quan Phi Vân dõi mắt nhìn thẳng về phía Tô Tín rồi nói:
- Tô đại nhân, hôm nay ngươi cho ta một chút mặt mũi, bây giờ rút người về, ngày sau Thượng Quan thị ta ắt sẽ báo đáp đầy đủ, nếu như hôm nay ngươi nhất quyết phải ra tay với Dược Vương Cốc, vậy thì cũng đừng có trách ta xen vào việc của người khác.
Thượng Quan Phi Vân cũng biết Tô Tín là người thông minh, hẳn là hắn sẽ có thể đoán được suy nghĩ của mình.
Nếu như hôm nay Tô Tín lùi một bước theo ý hắn, vậy thì coi như là Thượng Quan Phi Vân hắn thiếu Tô Tín một mối ơn huệ.
Chỉ đáng tiếc là, Thượng Quan Phi Vân vẫn chưa thăm dò rõ ràng về tính cách của Tô Tín.
Đối với Tô Tín mà nói, hắn rất ghét có người làm loạn kế hoạch của mình, cho dù là hôm nay không có thánh chỉ của Cơ Hạo Điển, Tô Tín cũng sẽ không rút đi.
Đừng nói là ơn huệ của Thượng Quan Phi Vân hắn, coi như là ơn huệ của cả Thượng Quan thị, ở trong mắt của Tô Tín cũng không đáng giá đến mức ấy.
Thế nên Tô Tín trực tiếp lắc đầu, đáp lời bằng giọng nói rất lạnh nhạt:
- Thượng Quan huynh, không phải là mặt mũi của ngươi không đủ lớn, mà là bởi vì bổn quan phụng chỉ bệ hạ đến đây, Ngưng Thần Hoa này ta nhất định phải có, cho nên chút mặt mũi này ta không thể bán được.
Thượng Quan Phi Vân lắc đầu nói:
- Vậy thì thật là đáng tiếc, xem ra hôm nay Thượng Quan Vân Phi ta phải lĩnh giáo thực lực của Tô đại nhân ngươi, cường giả của Địa bảng này một chút rồi.
Tô Tín nhíu mày, nhìn đám người Phương Cửu Nguyên và Tôn Bất Hại đứng xung quanh mình, sau đó hỏi:
- Thượng Quan huynh ngươi thực sự muốn ra tay với ta?
Thượng Quan Phi Vân cười to đáp:
- Bàn về thực lực hiển nhiên à Thượng Quan thị ta không thể so sánh với triều đình, nhưng mà lần này tới Dược Vương Cốc, ta cũng có dẫn theo mấy tên trợ thủ.
Vừa nói, liền có sáu tên võ giả Dung Thần Cảnh đi ra từ trong đám người, đứng ở bên cạnh Thượng Quan Phi Vân.
Chương 1319 - Chiến đấu chi cực
Đôi khi muốn xem vốn liếng của một thế lực đứng đầu thì không chỉ nhìn xem đối phương có bao nhiêu cường giả ở bên ngoài, mà còn phải nhìn xem rốt cuộc đối phương có bao nhiêu cường giả núp trong bóng tối, đặc biệt là sáu thế gia lớn thì càng phải làm như thế.
Thế gia không giống với tông môn, tông môn trăm sông đổ về một biển, thế gia lại dùng huyết thống làm nòng cốt, xây dựng nên một thế lực mạnh mẽ.
Nhưng chính bởi vì vậy, số đệ tử nòng cốt của một thế gia luôn ít, cần nhiều sức mạnh bên ngoài để bổ sung, cho nên mỗi một thế gia đều có nhiều môn khách.
Lần này Thượng Quan Phi Vân chuẩn bị rất nhiều khi tới Dược Vương Cốc, tuy hắn không có ý định làm chuyện cưỡng ép gì nhưng vẫn mang theo sáu môn khách có cảnh giới Dung Thần để ngừa chuyện bất ngờ, bây giờ khi đối mặt với Tô Tín vừa lúc cần dùng đến.
Tô Tín liếc mắt nhìn bên mình, thật ra nhìn từ bên ngoài thì bên hắn chỉ có ba người võ giả cảnh giới Dung Thần, Phương Cửu Nguyên, Liễu Vô Tiền cộng thêm Tôn Bất Hại.
Nhưng mà dù chỉ có ba người nhưng hai người là Tứ Đại Thần Bộ của triều đình, một là Độc Thủ Dược Vương đứng thứ ba Bảng Đen, đối đầu với sáu võ giả cảnh giới Dung Thần có xuất thân là tán tu thì cũng không hẳn là không có cơ hội.
Hơn nữa còn có Tổng bộ đầu Thiết Vô Lãnh của Bình Dương Đạo và Đại tổng quản hành quân Chủng Thiên Thu của Bình Dương Đạo ở bên cạnh, tuy bọn họ có quan hệ không tệ với Dược Vương Cốc, nhưng không liên quan một xu gì tới Thượng Quan, một khi tình hình không tốt thì bọn họ sẽ ra tay.
Nhưng mà Thượng Quan Phi Vân cũng không muốn làm lớn chuyện, hắn chỉ muốn khiến Dược Vương Cốc nợ Thượng Quan thị cũa bọn họ một ân huệ mà thôi, hắn có thể làm mất lòng Tô Tín vì chuyện đó, nhưng lại không muốn hoàn toàn xé rách mặt với Tô Tín, thậm chí là quậy đến mức chết người.
Cho nên Thượng Quan Phi Vân nói thẳng.
- Tô đại nhân, chỉ có mình ta là muốn trả lại ơn cho Dược Vương Cốc nên hôm nay ta thay mặt Dược Vương Cốc đánh nhau với ngươi.
- Ngươi thắng, ta cũng đã hết sức, coi như ta đã trả cái ơn này xong rồi, ta sẽ lập tức dẫn người rời khỏi Dược Vương Cốc.
- Ngươi bại, vậy thì mời ngươi rời khỏi Dược Vương Cốc, ngươi thấy thế nào?
Tô Tín gật gật đầu nói.
- Nếu Thượng Quan huynh có hứng thú, vậy đương nhiên ta cũng phải hầu tới cùng.
Thượng Quan Phi Vân vừa nghe thấy Tô Tín đáp ứng, bỗng có một tia sắc bén lóe lên trong mắt hắn.
Vẻ mặt bất cần đời vừa rồi cũng biến mất, một luồng khí thế mạnh mẽ cũng lộ ra trên người Thượng Quan Phi Vân.
Thượng Quan thị là thế gia cổ nhất trong sáu thế gia lớn, ấn tượng mà bọn họ cho người giang hồ cũng cổ xưa, tuy bọn họ đều biết Thượng Quan thị rất mạnh, nhưng cụ thể bọn họ mạnh ở đâu thì người giang hồ cũng thật sự không cảm giác được.
Có lẽ bởi vì giấu dốt thành thói quen, cho nên đệ tử Thượng Quan thị lại rất ít khi có loại phách lối.
Ở trong Thượng Quan thị, Thượng Quan Phi Vân có thể coi như là người phách lối nhất, nhưng cũng không có ai ở trên giang hồ biết rốt cuộc thực lực cụ thể của hắn ra sao.
Mọi người chỉ biết hắn đã từng chủ động nhường vị trí gia chủ và năng lực của chính hắn thực sự không bình thường, nhưng rốt cuộc thực lực của hắn ra sao, mọi người không nói được.
Nhưng mà, khi nhìn thấy khí thế mà Thượng Quan Phi Vân bày ra lúc này thì mọi người bỗng bị dọa cho giật mình, ít nhất xét về mặt khí thế thì vị này cũng không kém hơn Tô Tín chút nào.
Thật ra đừng thấy bình thường Thượng Quan Phi Vân luôn có một chút cảm giác phóng túng không chịu gò bó mà lầm, trên thực tế hắn là một người rất cao ngạo.
Trong thời đại của hắn lúc trước, nhân tài của Thượng Quan thị xuất hiện liên tục, chỉ có mình hắn đứng đầu đoạt được vị trí gia chủ, nhưng kết quả là hắn vừa ngồi trên vị trí đó chưa tới ba ngày thì đã nhường lại, ở ngoài thì là vì hắn cảm thấy vị trí gia chủ này chẳng có gì thú vị, trên thực tế thì hắn lại có chút khinh thường mùi vị trong chuyện đó.
Hắn làm như vậy là muốn nói cho những đệ tử của Thượng Quan thị biết, không phải ta không ngồi lên được vị trí gia chủ này, chỉ là ta không muốn ngồi mà thôi, hơn nữa hắn cũng dùng hành động thực tế để chứng minh điều đó.
Bây giờ khi đối mặt với Tô Tín cũng giống như vậy, ngay cả Tô Tín có thực lự đứng thứ 39 Địa Bảng, nhưng Thượng Quan Phi Vân vẫn có tự tin đánh một trận với Tô Tín, đó không phải là kiêu ngạo, chỉ là sự tự tin đối với bản thân mình.
Thượng Quan Phi Vân vẫn luôn là một người vô cùng kiêu ngạo, khi đối mặt với người Thượng Quan thị thì hắn là một con người như thế, bây giờ khi đối mặt với Tô Tín thì hắn vẫn là một gười như thế.
Hắn không tranh đấu với các võ giả cùng cấp bậc trên giang hồ là bởi vì Thượng Quan thị của bọn họ luôn thích khiêm tốn, nếu hắn muốn tranh đấu với các võ giả cùng cấp bậc thì bây giờ tên hắn cũng không hẳn là không có trên Địa Bảng.
Khí thế toàn thân Thượng Quan Phi Vân vô cùng điên cuồng, tuy hắn rất ít khi ra tay ở trên giang hồ, nhưng chỉ dựa vào khí thế trên người hắn thì có thể thấy được, Thượng Quan Phi Vân này không phải là hạng người đơn giản.
Đối mặt với Tô Tín có tiếng tăm đầy giang hồ, Thượng Quan Phi Vân không có sợ hãi hoặc là thăm dò nào, mà vội vàng tấn công trực tiếp.
Một luồng cương khí mạnh mẽ nổ ầm ầm quanh người hắn, ngàn luồng ánh sáng hòa vào một thể, hắn đánh ra một nắm đấm, chân khí điên cuồng xé rách không trung, núi sông vỡ vụn!
Bây giờ hình như mọi người đã biết tại sao lại gọi Thượng Quan Phi Vân là Khí Đoạn Tinh Hà.
Một quyền mang theo chân khí to lớn dồi dào này của hắn đúng thật là có mùi vị khiến ngân hà vỡ vụn, đặc biệt là chân khí nồng đậm của hắn thật sự vượt qua tưởng tượng của mọi người, một quyền vô cùng đơn giản này không có biến hóa chút nào, chỉ có sức mạnh không gì sánh kịp!
Sắc mặt của Tô Tín không thay đổi, quanh người hắn khẽ chuyển động, một hơi thở kỳ lạ quanh quẩn trong cơ thể Tô Tín.
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” chính là một tâm pháp tuyệt vời nhất từ xưa tới nay, khí là thần, ý là thể, hình là dụng, trong đó chứa 36 biến, tuy không chiêu không thức nhưng có thể dung hợp đủ mọi kiểu binh khí cho tới bất kỳ kỹ năng võ nào như nắm đấm chưởng tay vuốt chân, có thể nói là chiến đấu chi cực.
Trong 36 sự biến hóa này còn có thứ bình thường như “Đại xảo nhược chuyết kỳ trung tàng” nhưng có sự biến hóa trong sức bùng nổ kinh người, cũng có loại biến hóa thân pháp “Long đằng mê tung đoạt ly kỳ” có sức bùng nổ trong nháy mắt thậm chí còn mạnh hơn Phong Thần Thối.
Thậm chí, một kỳ cuối cùng trong 36 sự biến hóa này là “Lai sinh tái kiến kỳ duyên tẫn” có thể nói là nắm đấm đại nạn, đốt cháy tính mạng để phát ra một quyền bằng cách dẫn kỳ ý ra, có thể nói là vô mạnh.
Nếu lúc trước Tô Tín có được “Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” này thì nhất định sẽ tách 36 sự biến hóa ra để dùng, giống như là 24 Tiết Khí Kinh Thần Chỉ.
Chẳng qua với cảnh giới bây giờ của Tô Tín, ngay cả khi hệ thống chỉ cho Tô Tín 5% độ thuần thục, nhưng hắn lập tức dung hòa kỹ năng võ này vào trong Võ Đạo của bản thân, phát huy sự thông hiểu của mình đối với Võ Đạo.
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” là công pháp của Lý Trầm Chu, nhưng bây giờ nó cũng là công pháp của Tô Tín.
Đối mặt với nắm đấm này của Thượng Quan Phi Vân, Tô Tín cũng đánh ra một nắm đấm vô cùng đơn giản, nhưng trong một nắm đấm này lại ẩn chứa 36 sự biến hóa, chân khí vô tận lao từ phía dưới lên trước, hai nắm đấm chạm nhau, lập tức chân khí nổ ầm mạnh mẽ.
Một nắm đấm trông như đơn giản của Tô Tín lại ẩn chứa biến hóa vô tận, chân khí không ngừng chấn động, một nắm đấm chứa trăm biến hóa, sức mạnh mạnh mẽ ra khỏi thân thể, dưới một chiêu này, Thượng Quan Phi Vân lập tức thay đổi sắc mặt!
Bóng người của Tô Tín khẽ động đậy, giống như con rồng bay vút lên chín tầng, một nắm đấm đánh ra, sức mạnh điên cuồng cộng thêm thân thể mạnh mẽ của Tô Tín khiến cho nắm đấm này của hắn vô cùng cứng rắn mạnh mẽ, đây chính là “Độc dương độc cương trán kỳ hoa” cứng rắn mãnh liệt nhất trong “Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ”.
Thượng Quan Phi Vân gào lên một tiếng giận dữ, khí xông tới ngân hà, chân khí vô biên điên cuồng nổ vang, nắm đấm mà hắn đánh ra cũng khiến toàn bộ mặt đất trước Dược Vương Cốc bắt đầu run rẩy.
Sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi, thật ra thủ đoạn của vị cao thủ Thượng Quan thị này rất đơn giản, chính là lấy lực ép người, nếu như đổi lại là những võ giả khác ở đây thì tuyệt đối không chống đỡ được mấy chiêu dưới sức mạnh mạnh mẽ này của Thượng Quan Phi Vân, bất kỳ biến hóa của kỹ năng võ nào cũng không đỡ nổi chiêu một người khỏe chấp mười người này.
Nhưng mà đáng tiếc, lần này hắn lại đối mặt với Tô Tín có sức mạnh không kém hắn, thậm chí còn mạnh hơn hắn.
Hai nắm đấm gặp nhau, lập tức luồng sóng khí nổ tung mạnh mẽ, những võ giả xung quanh lập tức rời khỏi hơn trăm trượng, để tránh bị sức mạnh mẽ của hai người liên lụy trong lúc đánh nhau.
Thượng Quan Phi Vân cảm giác được một sức mạnh mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể mình, giống như có núi Thái Sơn đè đầu, thậm chí hắn có thể cảm giác được cánh tay mình phát ra một tiếng tiếng xương nứt, điều này làm cho sắc mặt hắn thay đổi ngay lập tức.
Nên biết rằng tu luyện lấy cận chiến làm chủ, tuy sức chịu đựng thân thể của võ giả phát huy ra sức chiến đấu vô song không bằng một số võ giả chuyên tu luyện thân thể nhưng cũng không kém bọn họ bao nhiêu.
Kết quả hắn lại bị nắm đấm của Tô Tín đánh cho gãy tay, sức mạnh của Tô Tín này mạnh cỡ nào?
Nhưng không đợi hắn suy nghĩ nhiều thêm, ngay sau đó Tô Tín đã đánh một nắm đấm ra, Thượng Quan Phi Vân vội vàng đưa tay xuống để ngăn cản, nhưng sức mạnh mạnh mẽ trong dự đoán cũng không truyền đến, không đợi hắn thở phào một cái, một sức mạnh cực âm cực lạnh trực tiếp xuyên qua chân khí bảo vệ thân thể, đánh vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt mang vẻ không dám tin.
Đây là “Cô âm cô nhu nghịch kỳ lưu” trong 36 Lộ Kỳ, vừa lúc trái ngược với “Độc dương độc cương trán kỳ hoa” cứng rắn mãnh liệt nhất, một âm một dương, biến hóa vô tận.
Nhưng Thượng Quan Phi Vân không nghĩ ra, sao nắm đấm cực kỳ cứng rắn mãnh liệt vừa rồi lại bất ngờ biến thành sức mạnh cực âm cực lạnh như bây giờ? Rốt cuộc Tô Tín này tu luyện công pháp gì? Một loại Võ Đạo thì làm sao có thể có nhiều biến hóa như vậy?
Không chỉ mình Thượng Quan Phi Vân không nghĩ ra, ngay cả Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền cũng không nghĩ ra, thậm chí ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Tô Tín mang theo một chút sợ hãi.
Bởi vì bọn họ phát hiện Võ Đạo mà Tô Tín phô bày ra bây giờ rất giống một người, đó chính là cường giả đứng đầu Cung Phụng đường của Hoàng Thất Đại, ẩn sĩ cảnh giới Chân Võ, “Đấu Nguyên Thiên Tôn” Triệu Vũ Niên!
“Phiên Thiên 36 Lộ Kỳ” vốn có vẻ mới lạ đã được Tô Tín dung hòa một cách thông hiểu trong lúc chiến đấu, mỗi một nắm đấm mỗi một chân đều ẩn chứa chiến đấu chi cực, bên trong đó ẩn chứa biến hóa vô tận.
Thượng Quan Phi Vân hoàn toàn biến thành một bao cát trước mặt Tô Tín, căn bản không có bất kỳ con đường sống nào để phản kháng lại, sau hơn 10 chiêu thì hắn trực tiếp bị nắm đấm vô cùng cứng rắn mãnh liệt của Tô Tín đánh bay, nội phủ chấn động, máu tươi chảy xuôi theo khóe miệng.
- Ta thua.
Thượng Quan Phi Vân lau máu tươi ở khóe miệng đi, trong mắt hắn cũng không có chút sự không phục nào, hắn đã là người thua, hơn nữa hắn cũng thua tâm phục khẩu phục.
Tô Tín không dùng kiếm pháp khiến giang hồ kinh sợ của hắn trong trận chiến này, cũng không dùng chỉ pháp tài nghệ tuyệt vời nổi danh của hắn, ngược lại hắn dùng nắm đấm đấu nắm đấm, tay không đối địch, đánh bại Thượng Quan Phi Vân trong lĩnh vực hắn giỏi nhất, còn có gì mà Thượng Quan Phi Vân không phục?
Bạn cần đăng nhập để bình luận