Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2179 - Ngụy trang (2)

Ngụy trang (2)
Võ giả Hóa Thần Cảnh họ Dương nhìn thấy chỉ có Tô Tín vẫn giữ yên lặng tiếp tục ăn uống, trong mắt lóe lên vẻ nghiêm nghị, nhưng cũng không nói nhiều, chỉ giả vờ như không nhìn thấy. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn không thể nhìn thấu thực lực của Tô Tín.
Bây giờ bề ngoài của Tô Tín trông rất gian trá, cho dù lúc này hắn không có biểu hiện ra chút thực lực nào, nhưng chỉ dựa vào tướng mạo và khí chất, hắn không phải người thường.
Tên võ giả Hóa Thần Cảnh họ Dương này cũng là tán tu, tuy rằng thường ngày cư xử kiêu ngạo, nhưng đó là chỉ khi đối diện với những người yếu hơn hắn thôi.
Bây giờ đối mặt với một kẻ như Tô Tín mà ngay cả hắn cũng không thể nhìn thấu, võ giả Hóa Thần Cảnh họ Dương này vẫn rất thận trọng, hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay lưng đi.
Lúc này, một người đàn ông trung niên mập mạp ăn mặc như nhà giàu chạy tới, hắn có thực lực Tiên Thiên Cảnh, lúc này nhìn thấy Hóa Thần Cảnh thân họ Dương liền lộ ra nụ cười nịnh nọt: “Dương Liệt đại nhân, ngươi đến đúng lúc, hạ nhân vừa gọi hai con cá trai đuôi vàng, biết ngươi thích ăn món này, ta đã sai người làm thật sạch sẽ rồi chế biến bưng lên phục vụ cho ngươi.”
Dương Liệt nghe vậy vẫn tỏ vẻ kiêu ngạo tự hào gật đầu nói: “Từ Béo, ngươi có lòng rồi.”
Dương Liệt thái độ như vậy, nhưng mà Từ Béo vẫn rất phấn chấn, bày ra vẻ nịnh nọt.
Người khác ngồi thuyền đòi tiền, nhưng một võ giả Hóa Thần Cảnh như Dương Liệt, Từ Béo lại chẳng đòi một xu, hắn còn muốn gầy dựng quan hệ mời người ta đến thuyền của mình một chuyến.
Tất nhiên, Từ Béo làm như thế không phải là phạm tiện, mà là một truyền thống ở nơi hải ngoại này.
Vùng đất hải ngoại này không hề bình lặng, ở vùng Trung Nguyên có thổ phỉ, vùng biển này cũng có rất nhiều hải tặc.
Từ Béo đã mời một võ giả mạnh mẽ như Dương Liệt lên thuyền, điều quan trọng nhất chính là muốn mời hắn đến giữ bình yên cho nơi này.
Trong trường hợp có hải tặc thực sự đến, thấy có võ giả Hóa Thần Cảnh trên thuyền, bọn chúng sẽ chủ động rút lui.
Vì vậy, để mời được Dương Liệt, trước đây Từ Béo này đã phải chi rất nhiều tiền có thể khiến hắn ngồi lên thuyền của mình, thái độ nịnh nọt bây giờ của hắn cũng là điều bình thường.
Đúng lúc này, một thanh niên đang bưng một đĩa cá thái lát vàng nhạt đi tới chỗ Dương Liệt, nhưng một võ giả trẻ tuổi có thực lực Linh Khiếu Cảnh bên cạnh đột nhiên đứng dậy, liền đụng phải tiểu nhị kia.
Tiểu Nhị chỉ là một người bình thường, bị đụng trúng bất ngờ nên cá trong tay bị rơi ra, đỗ dưới chân Dương Liệt.
Vẻ mặt của võ giả trẻ tuổi đột nhiên thay đổi, hắn không sợ võ giả Hóa Thần Cảnh, nhưng cũng không muốn gây chuyện lúc này, cho nên khi Dương Liệt không nói gì, trực tiếp cung kính chào hỏi Dương Liệt rồi nói: “Dương tiền bối, là tại hạ lỗ mãng, xin đại nhân tha thứ.”
Bình thường, tư thái của võ giả trẻ tuổi này đã được đặt xuống quá thấp, Dương Liệt thân là tiền bối, chỉ xua tay nói một tiếng bỏ qua là mọi chuyện sẽ kết thúc.
Nhưng Dương Liệt đã quen thượng đội hạ đạp, đối mặt với Tô Tín vẫn chưa rõ thực lực, người này không hề tấn công, ngược lại cẩn thận kìm chế, bây giờ đối mặt với một võ giả Tiên Thiên nhỏ bé, hắn lại tỏ vẻ hống hách và kiêu ngạo.
Các võ giả từ các thế lực lớn chắc chắn sẽ ngồi thuyền của các đảo của họ, chỉ những võ giả từ các đảo nhỏ hoặc những võ giả tán tu mới đi các tàu chở khách này, vì vậy Dương Liệt khá tự tin.
Nhìn về phía võ giả trẻ tuổi, Dương Liệt lạnh lùng nói: “Bổn tọa cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là ngươi nhảy xuống bắt lấy cá trai đuôi vàng cho bổn tọa, hoặc là bổn tọa ném ngươi xuống.”
Vẻ mặt của võ giả trẻ tuổi thay đổi, hắn nhanh chóng nói: “Dương tiền bối, hãy nghe ta nói, ta là Sở...”
Hắn còn chưa kịp nói hết lời, Dương Liệt hừ lạnh một tiếng: “Tốt lắm, ngươi không muốn đi xuống, ta tiễn ngươi xuống!”
Vừa dứt lời, Dương Liệt đã vươn tay ra, một cái móc hình kỳ dị bật ra, mang theo một luồng khí lạnh, đâm thẳng vào ngực Dương Liệt, nếu trúng chiêu này, võ giả trẻ tuổi kia không chết cũng tàn phế.
Tuy nhiên, trong mắt Tô Tín lúc này hiện lên một vẻ kỳ lạ, hắn búng ngón tay, một luồng khí bộc phát, giống như cung nỏ, chỉ nghe một tiếng keng, cái móc vỡ tan tành rơi xuống sàn.
Động thái đột ngột của Tô Tín khiến tất cả mọi người có mặt đều bị sốc, thực ra trước khi ra tay họ cũng cảm thấy rất bình thường.
Ở hải ngoại, trừ khi bối cảnh của ngươi đủ lớn, nếu không thì võ giả hơn ngươi một cảnh giới cũng đủ quyết định sinh tử với ngươi, ở đây không phân chính tà, chỉ có phân biệt mạnh yếu.
Giờ đây khi Tô Tín ra tay để cứu võ giả trẻ tuổi, Ly Hồn Câu của Dương Liệt đã bị đánh tan chỉ bằng một cái búng, sức mạnh này khiến sắc mặt của những võ giả ở đây đột nhiên thay đổi.
Trong những hòn đảo gần đó, Ly Hồn Câu của Dương Liệt có danh tiếng tương đối lớn, nổi tiếng với Ly Hồn Câu được tạo ra bởi luyện khí sư của Kim Quy Đảo mà hắn đã tốn nhiều vàng để mời về, không ngờ hôm nay chỉ cần một ngón tay cũng bị đánh tan thành từng mảnh, thực lực người này mạnh đến mức nào?
Tô Tín uống cạn một ly rượu, nhàn nhạt nói: “Tha được người ta thì cứ tha đi, tốt hơn là đừng làm quá nhiều chuyện.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận