Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 692 - Quy Củ Giang Hồ (2)

Lúc này trong Vũ Liễu kiếm phái, người Vũ Liễu kiếm phái nhận được tin tức Thục vương phủ liền đưa mắt nhìn nhau, không biết Thục vương Cơ Ngôn Tú đang nổi điên cái gì.
Chưởng môn Vũ Liễu kiếm phái ‘ Tình Không Phi Nhứ ’ Liễu Thiên Minh là trung niên có bề ngoài hơn bốn mươi, phong độ nhẹ nhàng, khí độ bất phàm.
Liễu Thiên Minh cau mày nói:
Vương gia làm cái gì trêu chọc Thục vương phủ, lại làm cho Cơ Ngôn Tú thất thố như thế, có đạo lý gì?
Đệ tử Vũ Liễu kiếm phái thấy thế liền hỏi:
Chưởng môn, chúng ta nên trả lời người Thục vương phủ như thế nào, bọn họ đang chờ bên ngoài đấy.
Liễu Thiên Minh suy nghĩ và nói:
Ngươi nói với người Thục vương phủ rằng người Vũ Liễu kiếm phái chúng ta xuống núi chiêu mộ đệ tử, thật sự không thể rút người giúp Thục vương điện hạ, nếu như Vương gia và Thục vương điện hạ có gì hận gì không rõ, Vũ Liễu kiếm phái chúng ta nguyện ý hóa giải.
Phân phó đệ tử truyền lời xong, trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái trong phòng nghị sự do dự nói:
- Chưởng môn, chúng ta qua loa người Thục vương phủ như vậy có chút không
tốt.
Dù sao chúng ta nhận không ít đồ của Thục vương phủ, ngày bình thường không có việc gì có thể qua loa thì qua loa, nhưng hiện tại Thục vương phủ chính thức dùng đến chúng ta, chúng ta không tới, nhưng tối thiểu cũng nên phái người đi tỏ thái độ một ít ah?
Vị trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái này xem như có thương tâm, nhưng nghe hắn vừa nói như vậy Liễu Thiên Minh lại cười lạnh một tiếng.
Trần trưởng lão, ngươi suy nghĩ quá mức đơn giản, nếu như lần này Thục vương phủ muốn tìm tiểu thế lực cũng bỏ đi, nhưng Vương gia còn hiếu thắng hơn Vũ Liễu kiếm phái chúng ta, chúng ta tùy tiện phái người đi, như vậy Vương gia có thể ghi hận chúng ta hay không?
Chúng ta thật cầm đồ của Thục vương phủ nhưng ngươi không cần cho là đúng, xảy ra chuyện chúng ta ở phía sau phất cờ hò reo là được rồi, thực động thủ, như vậy không có lợi với Vũ Liễu kiếm phái chúng ta.
Nghe được Liễu Thiên Minh vừa nói như vậy, Trần trưởng lão cũng không nói, dù sao chưởng môn cũng suy nghĩ vì lợi ích Vũ Liễu kiếm phái bọn họ, Thục vương phủ muốn động Vương gia, bọn họ không tham dự vào.
Lúc này trong Thục vương phủ, Tô Tín đạt được trả lời của Vũ Liễu kiếm phái liền cười lạnh một tiếng, trực tiếp nói với đám người:
- Đi, đi Vũ Liễu kiếm phái.
Ôn Dục thấy thế đành phải theo Tô Tín đi tới Vũ Liễu kiếm phái, chuẩn bị nhìn Tô Tín muốn dùng thủ đoạn gì.
Lúc này trong Vũ Liễu kiếm phái, đám người Liễu Thiên Minh còn nhàn nhã luận đạo, ngồi đối diện thưởng thức trà, lúc này một gã đệ tử lại vội vàng hấp tấp đẩy cửa ra, lúc này Liễu Thiên Minh lập tức chau mày.
Vội vàng hấp tấp còn ra thể thống gì, Vũ Liễu kiếm phái chúng ta cũng không phải tiểu tông môn nhà giàu mới nổi, cũng không thể không có quy củ.
Tên đệ tử kia vội vàng nói:
Chưởng môn không tốt! Người Thục vương phủ dẫn người vây quanh Vũ Liễu kiếm phái chúng ta!
Tay Liễu Thiên Minh lập tức run lên, chén trà rơi xuống và vỡ nát.
Thục vương phủ không phải gây phiền toái cho Vương gia sao? Tại sao bây giờ nhắm vào mình?
Nếu như nói bởi vì mình cự tuyệt giúp Thục vương phủ đối phó Vương gia thì càng không nói thông, Thục vương phủ lại không phải người ngu, tại sao kết thù kết oán với Vương gia lại nhắm vào mình?
Bây giờ người ta đánh tới tận cửa, Liễu Thiên Minh không thể nghĩ nhiều, vội vàng mang theo mấy vị trưởng lão Vũ Liễu kiếm phái đi tới tận cửa.
Sơn môn Vũ Liễu kiếm phái có phần đông đệ tử Vũ Liễu kiếm phái đang giương cung bạt kiếm giằng co với người Thục vương phủ.
Sắc mặt Liễu Thiên Minh âm trầm nói:
Ôn công công ngươi có ý gì? Các ngươi không phải có thù oán với Vương gia hay sao? Tại sao hiện tại đến Vũ Liễu kiếm phái ta?
Ôn Dục chỉ cười cười, hắn chỉ vào Tô Tín sau lưng.
Liễu chưởng môn, hiện tại không phải chuyện của chúng ta, chuyện của Thục vương phủ do Tô Tín Tô đại nhân nói mới tính.
Tô Tín?
Người Vũ Liễu kiếm phái chỉ ngây người một chút liền đoán được Tô Tín rốt cuộc là Tô Tín nào.
Tuổi còn trẻ đã có thực lực Hóa Thần Cảnh, nhưng lại có thể bị Ôn Dục xưng là đại nhân, trên giang hồ trừ vị tổng bộ đầu Giang Nam đạo, đệ nhất Nhân Bảng ngày xưa ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín còn có ai?
Con đường Ba Thục đạo và võ lâm Trung Nguyên không nhanh nhưng không có nghĩa bị phong kín, đương nhiên bọn họ biết rõ Nhân Bảng mỗi tháng đổi mới, chỉ có điều chậm hơn Trung Nguyên mười ngày mà thôi.
Chỉ có điều đám người Liễu Thiên Minh không hiểu Tô Tín là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, tại sao hắn đột nhiên đi vào Ba Thục đạo, lại còn trở thành người của Thục vương phủ.
Đương nhiên những việc này không trọng yếu, trọng yếu là hôm nay Thục vương phủ khuynh sào xuất động vây quanh Vũ Liễu kiếm phái của bọn họ là có ý gì.
Liễu Thiên Minh lạnh lùng nói với Tô Tín:
Nếu nơi này là Tô đại nhân làm chủ, vậy thì mời Tô đại nhân cho chúng ta công đạo, hôm nay các ngươi tới đây là có ý gì!
Tô Tín híp mắt nói:
Vừa vặn, hôm nay bổn quan tới đây cũng muốn đòi Liễu chưởng môn một công đạo.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 693 - Diệt Môn (1)
Tô Tín nói lời này làm Liễu Thiên Minh sững sờ, mình cũng không chọc người Thục vương phủ, ngươi muốn đời công đạo của ta làm gì?
Liễu chưởng môn, Vũ Liễu kiếm phái của ngươi đã đầu nhập vào Thục vương phủ, có việc này hay không?
Tô Tín thản nhiên nói.
Sắc mặt Liễu Thiên Minh hơi biến hóa, hắn không dám loạn tiếp lời này, Tô Tín dùng âm tàn xảo trá nổi tiếng, hắn đáng sợ là trong đó có bẫy rập gì đó.
Cho nên Liễu Thiên Minh im lặng một lúc, nói:
Vũ Liễu kiếm phái ta không chủ động đầu nhập vào ai, tại hạ chẳng qua chỉ có quan hệ hợp tác với Thục vương phủ mà thôi.
Tô Tín gật đầu nói:
Ah, thì ra chỉ là quan hệ hợp tác, như vậy Liễu chưởng môn có biết những lời lấy tiền tài của người phải tiêu tai thay người hay không?
Tô đại nhân có ý gì?
Liễu Thiên Minh biến sắc hỏi.
Gương mặt Tô Tín âm lãnh nói:
- Liễu chưởng môn hỏi ta ý gì, chẳng lẽ chính ngươi không biết sao?
Những năm qua ngươi cầm không ít đồ của Thục vương phủ, kết quả hiện tại là thời điểm Thục vương điện hạ dùng đến ngươi, ngươi còn muốn qua loa, ngươi thật cho rằng Thục vương điện hạ coi tiền như rác hay sao?
Cầm đồ không làm việc, chẳng lẽ là phong cách hành sự của Liễu chưởng môn hoặc nói là phong cách hành sự của Vũ Liễu kiếm phái hay sao?
Liễu Thiên Minh hơi xấu hổ ho khan một tiếng, nói:
Đó là bởi vì người Vũ Liễu kiếm phái xuống núi chiêu mộ đệ tử, cho nên thật sự không thể phái người đi.
Không thể phái người đi?
Tô Tín lạnh nhạt nhìn hơn trăm tên đệ tử Vũ Liễu kiếm phái trước mặt, cười lạnh nói:
Không thể phái người không sao, tâm ý cũng có thể.
Những đệ tử Vũ Liễu kiếm phái nơi này cũng có thể đi tiêu diệt Vương gia, nếu như những người này không được, như vậy rất tốt, chỉ cần Liễu chưởng môn đi cùng ta là được, không biết Liễu chưởng môn nguyện ý hay không?
Sắc mặt Liễu Thiên Minh lập tức biến đổi:
Tô đại nhân, ngươi đang ép ta! Tô Tín lắc lắc đầu nói:
Liễu chưởng môn nói sai rồi, đây không phải ta đang ép ngươi, mà là ngươi đang ép ta!
Bỗng nhiên sắc mặt Tô Tín biến thành âm trầm:
Lấy tiền tài của người phải tiêu tai thay người, những năm qua Liễu chưởng môn ngươi cầm nhiều đồ của Thục vương phủ như vậy, kết quả sự đáo lâm đầu ngươi lại không xuất ra chút khí lực nào, Thục vương phủ muốn ngươi làm gì?
Nếu như vậy, vậy ngươi bây giờ phải nhổ ra những đồ vật từng nhận ra đây, ngươi không trả, chúng ta sẽ tới cầm.
Liễu Thiên Minh cười lạnh nói:
Ngươi dám! Ta muốn gặp Thục vương điện hạ! Ngươi hồ đồ như vậy, quả thực muốn đẩy Thục vương phủ đối lập với võ lâm Ba Thục đạo!
Tô tin cũng cười lạnh nói:
Liễu chưởng môn, ngươi quá để mắt tới chính các ngươi, ngươi không thể đại biểu cho võ lâm Ba Thục đạo, chuyện này cũng chính ngươi đuối lý, sau khi diệt ngươi, sẽ có người giải thích với võ lâm Ba Thục đạo.
Bỗng nhiên Liễu Thiên Minh nghĩ đến cái gì, sắc mặt hắn thay đổi, lúc này Tô Tín lại nói:
- Tiêu diệt Vũ Liễu kiếm phái, một không lưu!
Ôn Dục vung tay lên, võ giả Hậu Thiên của Thục vương phủ cầm cự nỏ quân dụng bắn loạn đầy trời, đệ tử Hậu Thiên của Vũ Liễu kiếm phái liên tục rú lên thảm thiết.
Trong mắt Liễu Thiên Minh lại biến thành đỏ thẫm, nhân số Vũ Liễu kiếm phái vốn không nhiều lắm, chỉ miễn cưỡng hơn ngàn người mà thôi, vừa rồi cự nỏ bắn ra một lượt, nhưng gần nửa đệ tử Vũ Liễu kiếm phái đều bị đánh chết.
Cự nỏ bắn một lượt một vòng, người Thục vương phủ giết tới.
Tuy thực lực Thục vương phủ không tính là quá mạnh mẽ nhưng đối phó với Vũ Liễu kiếm phái lại dư xài.
Liễu Thiên Minh tức giận quát một tiếng, trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, lúc này ngàn vạn bóng kiếm giống như gió rơi xuống, bóng kiếm hư hư thật thật, nhưng mỗi một đạo bóng kiếm giống như mang theo sát cơ nồng đậm làm người ta không
phân biệt được thật giả.
Ôn Dục muốn ra tay, nhưng Tô Tín lại ngăn cản hắn, hắn muốn động thủ đoạt trước.
Cũng không phải Tô Tín muốn hảo hảo biểu hiện trước mặt người Thục vương phủ, hắn chuẩn bị thử xem thực lực của chính mình đã đạt tới trình độ nào.
Dù sao chính thức đột phá đến Hóa Thần Cảnh đến nay, Tô Tín chưa từng chính thức giao thủ với võ giả Hóa Thần Cảnh chính thức.
Liễu Thiên Minh vừa vặn cũng có được thực lực Hóa Thần Cảnh, phù hợp khi Tô Tín luyện tập.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 694 - Diệt Môn (2)
Ngàn bóng kiếm rơi xuống, Tô Tín vung tay lên, hơn ba trăm đạo vô hình kiếm khí ngưng tụ giữa không trung.
Vô hình kiếm khí xé rách không gian, giống như kiếm ngục phong tỏa chưởng môn Vũ Liễu kiếm phái vào trong.
Trong nháy mắt kiếm khí gào rú, Liễu Thiên Minh Vũ Liễu kiếm phái xuất hết thủ đoạn vẫn mệt mỏi ứng phó trong kiếm ngục, lúc này bị hai đạo kiếm khí đánh trún và phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt Ôn Dục ngưng trọng quan sát cuộc chiến, thực lực Tô đại nhân không đơn giản.
Tô Tín đã từng lấy Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí đánh bại Kiếm Thần Sơn Lâm Khiếu, việc này người giang hồ đều biết.
Ôn Dục lần đầu tiên nghe người thừa kế Kiếm Thần Sơn khen công pháp kẻ khác.
Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí khủng bố ở số lượng của nó, ngươi có thể ngăn cản một đạo kiếm khí, ngươi có thể ngăn cản trăm đạo kiếm khí hay không?
Nếu đổi vị trí Liễu Thiên Minh thành Ôn Dục, hắn cũng chỉ có thể vận dụng sát chiêu mạnh nhất của mình thoát ra khỏi phong tỏa.
Lúc này dưới vô hình kiếm khí của Tô Tín, Liễu Thiên Minh vô cùng chật vật,
hắn tức giận quát một tiếng, cương khí quanh người tăng vọt, lực lượng thiên địa vô tận ngưng tụ vào trong kiếm của hắn.
Đột nhiên trường kiếm Địa cấp nổ tung, mũi kiếm tứ tán, mỗi đạo bóng kiếm mơ hồ ngưng tụ, những nơi đi qua kiếm khí tan rã!
Toái trường kiếm mà đúc kiếm hồn, Liễu Thiên Minh đang dốc sức liều mạng. Ôn Dục nhíu mày nói.
Đây là sát chiêu liều mạng của Vũ Liễu kiếm phái, thiêu đốt tất cả nội lực bản thân rót vào trong vũ khí, trực tiếp làm nó nổ nát, tuy binh khí vỡ vụn nhưng lại hóa thành kiếm hồn vô kiên bất tồi, cho đến khi lực lượng tiêu hao hết mới thôi.
Vũ Liễu kiếm phái Liễu Thiên Minh ngày bình thường tản mạn yêu thích đùa giỡn nhưng ra tay lại có thể nói tàn nhẫn quả quyết.
Thân thể Tô Tín giống như múa bút vẩy mực, hai tay vung vẩy liên tục, kiếm khí vô tận bộc phát và va chạm với kiếm hồn.
Hai người va chạm với nhau, trong nháy mắt giống như núi lở, cương khí bùng nổ, mặt đất bị đánh ra lỗ thủng lớn, thậm chí trong phạm vi trăm trượng không có bóng người, sợ bị ngộ thương.
- Hủy cơ nghiệp mấy trăm năm của Vũ Liễu kiếm phái, Tô Tín, ngươi đi chết
đi!
Liễu Thiên Minh tức giận quát một tiếng, trên kiếm hồn xuất hiện một tia đỏ nhạt, càng lộ ra thần thái yêu dị.
Sắc mặt Tô Tín không thay đổi chút nào, mấy trăm đạo kiếm khí hợp nhất, một đạo kiếm khí giống như khai thiên làm cho cả Vũ Liễu kiếm phái rung động hai lần, rốt cuộc kiếm hồn của Liễu Thiên Minh dừng lại.
Trong kiếm khí cuồng bạo, một bàn tay trắng noãn như ngọc điểm ra, trên kiếm hồn vô hình bắn ra, giống như hào quang vô tận hào quang ngưng tụ trong đó, sau
đó lại đột nhiên tịch diệt, chuyển hóa thành hắc ám vô tận.
Vô lượng, vô lượng ám, Tam Chỉ Đạn Thiên!
Khí tức tịch diệt tan rã truyền tới, kiếm hồn vô hình chấn động, kiếm khí tứ tán, thậm chí có chút ít không thể ngưng hình.
Liễu Thiên Minh biến sắc, hắn vừa muốn có cảm giác nhưng cảm thấy ánh mắt Tô Tín bỗng nhiên biến đổi, hắn không nhìn thấy Tô Tín trước mặt, mà là là đôi mắt như vực sâu vô tận kéo Liễu Thiên Minh rơi xuống.
giữa vực sâu, Liễu Thiên Minh nhìn thấy cảnh tượng thê nhi và đồ đệ bị giết, Vũ Liễu kiếm phái bị người ta diệt môn tàn khốc, việc này làm Liễu Thiên Minh phẫn hận nhưng không thể làm gì.
thức Liễu Thiên Minh càng lún càng sâu, hắn muốn thoát ra khỏi ác mộng nhưng lại nghĩ đây không phải ác mộng, Vũ Liễu kiếm phái của hắn thật bị diệt môn, hắn cũng đang giao chiến với người ta!
Vực sâu vỡ vụn, Liễu Thiên Minh lại nhìn thấy huyết quang lóng lánh, Sắc Vi Kiếm đâm vào bộ ngực hắn, Huyết Sắc Vi yêu dị nở rộ, sinh cơ trong người hắn bị thôn phệ không còn, thậm chí hắn không nói thành lời đã chết đi.
Rút Sắc Vi Kiếm ra, lúc này chiến đấu trong Vũ Liễu kiếm phái đã gần như kết thúc.
Ôn Dục đi tới cau mày nói:
Tô đại nhân, chúng ta vẫn cảm thấy không đúng, tuy diệt Vũ Liễu kiếm dễ dàng nhưng ngươi sau đó phải bàn giao với các tông môn võ lâm Ba Thục đạo như thế nào? Thục vương phủ chúng ta sẽ biến thành bia cho người ta ngắm.
Tô Tín cười lạnh nói:
Bàn giao? Ta cần bàn giao với bọn chúng cái gì? Ôn công công yên tâm, ngươi phái người nói chuyện xảy ra từ đầu tới cuối cho bọn họ biết, ta cam đoan
không có người nhảy ra gây chuyện.
Ôn Dục bán tín bán nghi dựa theo Tô Tín nói xử lý, hắn lại mang người quay trở lại Thục vương phủ phục mệnh.
Đương nhiên lần này diệt Vũ Liễu kiếm phái cũng làm cho Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục vững tin Tô Tín nói chuyện lúc trước.
Vũ Liễu kiếm phái thật sự qua loa bọn họ, thậm chí đã qua loa đến mức quả thực không có đặt bọn họ vào trong mắt.
Lấy nhiều tài nguyên tu luyện của mình như thế, kết quả lại qua loa mình, thậm chí còn không phái một người đi giả vờ giả vịt, quả thật xem người Thục vương phủ bọn họ thành kẻ ngu ngốc.
Vấn đề này đã chọc giận Cơ Ngôn Tú ném vỡ chén rượu, lần này cho dù Liễu Thiên Minh không chết, đoán chừng Cơ Ngôn Tú cũng không nhịn được đi diệt Vũ Liễu kiếm phái.
Chuyện Vũ Liễu kiếm phái bị diệt môn cũng truyền khắp Ba Thục đạo, thật sự dẫn tới phong ba to lớn.
Ba Thục đạo giống như Giang Nam đạo trước kia, tất cả tông môn võ lâm tường hòa với nhau, cuộc chiến diệt môn vài chục năm không diễn ra một lần.
Giang Nam đạo tường hòa là vì có người cố ý áp chế, mà Ba Thục đạo tường hòa tắc là vì bọn họ không có xung đột lợi ích.
Dù sao chín thành chín tông môn võ lâm Ba Thục đạo đều dùng đúc kiếm mà sống, chủ yếu xem trình độ đúc kiếm của đối phương, mà không phải tranh đoạt địa bàn.
Mặc dù có chút thế lực sẽ vì khoáng sản mà sinh ra ma sát nhưng cũng không phải kịch liệt như vậy, cho nên lúc này Vũ Liễu kiếm phái bị diệt gây ra động tĩnh không nhỏ trong Ba Thục đạo, mà người diệt môn chính là Thục vương phủ.
Cho nên mặc dù có một ít thế lực kêu gào muốn đi Thục vương phủ đòi công đạo.
Nhưng sau khi bọn họ biết rõ nguyên nhân Thục vương phủ diệt Vũ Liễu kiếm phái thì những kẻ này liền im lặng, sự việc biến thành sấm to mưa nhỏ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 695 - Lại Diệt Một Môn (1)
Võ lâm Ba Thục đạo phản ứng truyền đến, nội tâm Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú cũng buồn bực, vì sao lúc này võ lâm Ba Thục đạo lại phản ứng như thế.
Theo bọn họ nghĩ tới, thân phận của mình đặc thù, náo không tốt nghiêm trọng nhất thậm chí có thể làm võ lâm Ba Thục đạo đối kháng với triều đình, không nghĩ tới chuyện này được giải quyết đầu voi đuôi chuột như vậy.
Lúc Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú tới hỏi Tô Tín, Tô Tín cười cười nói:
Đây chính là quy củ mà ta nói, quy củ thuộc về giang hồ.
Thiên hạ rộn ràng đều vì lợi, không có người nào làm chuyện không có lợi
ích.
Đối với đừng tông môn võ lâm mà nói, bọn họ liên hợp đối kháng chúng ta không có chút lợi ích gì đáng nói, cho nên tông môn võ lâm và triều đình bình an vô sự.
Nếu chúng ta cướp đoạt đồ vật Vũ Liễu kiếm phái hoặc chiếm đoạt Vũ Liễu kiếm phái mà diệt nó, mặc dù các tông môn võ lâm biết rõ đối kháng chúng ta không có lợi ích nhưng sẽ một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, bọn chúng vì bảo vệ lợi ích bản thân, cũng sẽ liên hợp với nhau đối kháng chúng ta.
Nhưng vấn đề là chúng ta có nguyên nhân diệt Vũ Liễu kiếm phái, Vũ Liễu kiếm phái cầm đồ của chúng ta nhưng không đứng bên phía Thục vương phủ, kết quả cuối cùng lại xem chúng ta như kẻ coi tiền như rác, các tông môn võ lâm khác cho rằng Vũ Liễu kiếm phái muốn chết.
Vô cớ xuất binh, bọn họ muốn nháo sự với Thục vương phủ cũng không tìm thấy cớ, cao hơn nữa chỉ nói chúng ta tàn nhẫn… Phóng rắm không đau không ngứa a.
Giang hồ có quy củ giang hồ, Vũ Liễu kiếm phái cầm tiền của chúng ta nhưng lại đùa giỡn thủ đoạn với chúng ta, chúng ta diệt bọn chúng là thiên kinh địa nghĩa, sẽ không có kẻ nào làm chim đầu đàn trong việc này, chuyện này không liên quan với mình, bọn họ cũng có thể trèo lên cao.
Tô Tín vừa nói như vậy, Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú lập tức tựu suy nghĩ cẩn thận, những đại phái võ lâm rất ích kỷ, chỉ cần chuyện không liên quan tới mình sẽ không quan tâm tới
Đương nhiên chiêu này của Tô Tín chỉ dùng tốt tại Ba Thục đạo, nếu Tô Tín dám thô bạo diệt tông môn võ lâm tại Giang Nam đạo, không quản khỉ gió việc này liên quan tới mình hay không, bọn họ sẽ liên thủ lại đối phó mình.
Giang Nam đạo không phải Ba Thục đạo, mặc dù Tiêu gia yên lặng nhưng ba thế lực nhất lưu lại có đủ uy vọng liên hợp thế lực võ lâm Giang Nam đạo đối kháng triều đình, Duẫn Tịch đã bị như thế.
Tô Tín lại có thể yên tâm lớn mật tại Ba Thục đạo.
Ba Thục Kiếm Các thân là một trong trì kiếm ngũ phái nhưng chẳng bao giờ quản những chuyện này, Sương Nguyệt Kiếm Lư cũng như thế.
Huống chi nếu như Sương Nguyệt Kiếm Lư dám nhúng tay, Tô Tín sẽ không quan tâm mà đi Sương Nguyệt Kiếm Lư một vòng.
Hiện tại hắn không còn là Thần Cung Cảnh ngày xưa, đối mặt tông môn nhất lưu chỉ có thể bị động phản kích.
Tô đại nhân, kế tiếp ngươi định làm gì? Chúng ta đều nghe ngươi. Ôn Dục nói ra.
Trải qua chuyện lần này, Ôn Dục và Cơ Ngôn Tú cũng triệt để phục Tô Tín, vị đại gia này quả nhiên bất phàm, không hổ là tồn tại dùng thực lực Thần Cung Cảnh có thể trở thành tổng bộ đầu một đạo.
Nhìn dáng vẻ của bọn họ hiện tại, Tô Tín âm thầm lắc đầu.
Cơ Ngôn Tú cũng quá mức thê thảm rồi, thân là hoàng tử Đại Chu, thậm chí bên người không có người bày mưu đặt kế.
Những hoàng tử Đại Chu tại thành Thịnh Kinh chưa chắc có thực lực cường đại như Thái vương Cơ Ngôn và tâm cơ thâm trầm như Sở vương Cơ Ngôn Hạo.
Nhưng thực lực không đủ, bên người những hoàng tử Đại Chu này có không ít võ giả Nguyên Thần Cảnh, mưu trí không đủ, bên người bọn họ sẽ có người bày mưu đặt kế.
Kết quả hiện tại bên người Cơ Ngôn Tú, vũ lực chỉ có một mình Ôn Dục, không có ai là phụ tá, có thể nói thê thảm tới cực điểm.
Nhưng chuyện này không có chút quan hệ nào với Tô Tín, dù sao hắn cũng không có ý định phụ tá vị Thục vương bình thường này lên ngôi vị hoàng đế, hắn chỉ muốn mượn dùng lực lượng Thục vương này giải quyết Cừu Bách Xuyên mà thôi.
Tô Tín gõ gõ cái bàn nói:
Bước tiếp theo cũng giống như thế, đi phái người thông tri Vương gia, bảo bọn họ tới hỗ trợ tiêu diệt Tứ Tương Kiếm Tông.
Ôn Dục lập tức phái người truyền tin cho Vương gia, hiện tại hắn biết Tô Tín có ý định như thế nào.
Hỏa Vũ Kiếm Vương gia có danh tiếng lớn tại Ba Thục đạo, thế gia bình thường đều có địa danh trước tên, ví dụ như Giang Nam Tiêu thị, Phạm Dương Lô thị…
Hỏa Vũ Kiếm Vương gia lại có tên binh khí trước tên gia tộc, có thể nghĩ binh khí quan trọng với Vương gia cỡ nào.
Vương gia truyền thừa thời gian không ngắn, đã có hơn năm trăm niên lịch sử, sở dĩ Vương gia có tên là Hỏa Vũ Kiếm Vương gia, đó là bởi vì thanh Hỏa Vũ kiếm này chính là vì binh khí Thiên cấp Vương gia từng rèn ra.
Giữa giang hồ, chín thành binh khí Thiên cấp là do võ giả dùng chân khí bản thân tẩm bổ trong thời gian dài, trải qua nhiều năm uẩn dưỡng mới trở thành Thiên binh.
Một thành còn lại là do những luyện khí đại tông sư chế tạo thành Thiên binh chân chính, thời điểm binh khí sinh ra đã có linh tính, linh tính còn mạnh hơn những võ giả dùng chân khí uẩn dưỡng tạo thành Thiên binh.
Những Thiên binh do võ giả uẩn dưỡng sẽ có cực hạn.
Một khi chủ nhân của chúng chết, có chân khí đồng nguyên còn dễ nói, nếu không có chân khí đồng nguyên uẩn dưỡng, không qua bao lâu linh tính biến mất trở thành Địa binh.
Thiên binh do các luyện khí đại tông sư trực tiếp chế tạo thành sẽ không lo lắng điểm này, cho dù chủ nhân chết đi, chỉ cần tiếp tục có chân khí tẩm bổ thì có thể bảo trì linh tính không mất.
Vương gia ngày xưa từng có luyện khí đại tông sư, hơn nữa còn chế tạo ra
Thiên binh Hỏa Vũ kiếm, cho nên Vương gia ngày xưa có thanh danh rất lớn trong
Ba Thục đạo.
Đáng tiếc hậu nhân Vương gia quá mức không tốt, đừng nói luyện khí đại tông sư, cho dù luyện khí tông sư có thể rèn binh khí Địa cấp cũng không xuất hiện, qua mấy trăm năm trở thành thế lực nhị lưu.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 696 - Lại Diệt Một Môn (2)
Sau khi Thục vương phủ truyền tin tức cho Vương gia, tất cả người Vương gia lộ ra gương mặt u sầu.
Bọn họ cũng biết Vũ Liễu kiếm phái bị diệt như thế nào, hiện tại người Thục vương phủ cũng lấy cái cớ này, quả thực chính là bình mới rượu cũ.
Nhưng vấn đề hiện tại nên trả lời Thục vương phủ như thế nào? Thục vương phủ muốn tiêu diệt Tứ Tương Kiếm Tông, ngươi nói bọn họ đáp ứng hay không đáp ứng?
Đáp ứng thì tỏ vẻ Vương gia muốn kết thù oán với Tứ Tương Kiếm Tông, thậm chí còn làm võ lâm Ba Thục đạo cho rằng Vương gia đã triệt để đầu nhập vào Thục vương phủ, trở thành tay sai triều đình.
Nhưng nếu không đáp ứng, vết xe đổ Vũ Liễu kiếm phái còn đặt ở đó, Vương gia bọn họ không thể ngăn cản Thục vương phủ tiến công, huống chi đối phương còn có cao thủ Hóa Thần Cảnh như Tô Tín.
Vừa nghĩ tới Tô Tín, Vương gia chủ liền hận đến ngứa răng.
Tô Tín quả thực không lo người chết! Hắn hô phong hoán vũ tại Giang Nam đạo còn không tính, hiện tại gây sự tại Ba Thục đạo chúng ta, quả thực lẽ nào lại như vậy!
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Thục vương phủ hành động liên tiếp như vậy đều xuất từ thủ bút của Tô Tín.
Nếu không chỉ bằng Cơ Ngôn Tú và một tên thái giám chỉ biết rút đao, bọn họ làm sao có thể nghĩ ra chiêu như vậy, trực tiếp dồn bọn họ vào góc tường.
Một gã trưởng lão đề nghị nói:
Gia chủ, nếu không chúng ta phái mấy người tượng trưng đi qua đi, xem như tỏ thái độ, nhưng chúng ta âm thầm phái người đi giải thích với thế lực và tông môn khác, chúng ta bị buộc bất đắc dĩ.
Vương gia chủ miễn cưỡng gật gật đầu, hiện tại cũng chỉ có thể xử lý như trưởng lão này nói.
Vào lúc này bên ngoài Vương gia có tiếng huyên náo lớn vang lên, người Thục vương phủ đã bao vây Vương gia vào trong.
Người Vương gia biến sắc, không nghĩ tới bọn họ tới nhanh như vậy.
Đi đến cửa lớn, Vương gia chủ chắp tay nói với Tô Tín và Ôn Dục, trên mặt miễn cưỡng nặn ra nụ cười:
Tô đại nhân và Ôn công công có ý gì? Vương gia ta cũng không nói không đáp ứng ra tay đối phó Tứ Tương Kiếm Tông ah, hiện tại các ngươi kéo người đến quanh Vương gia ta, quá mức sốt ruột sao?
Tô Tín cười nói:
Không nóng nảy, chờ Vương gia chủ phái người ra, như vậy hai nhà chúng ta cùng đi, tránh phải tập kết nhân thủ lần nữa.
Vương gia chủ không cần kinh hoảng, chúng ta chờ ở đây, chờ Vương gia chủ ngươi phái người đến.
Vương gia chủ lâm vào đường cùng nên bảo trưởng lão hiến kế lúc trước đi an
bài.
Một lúc sau, tên trưởng lão kia dẫn hai võ giả Hậu Thiên trẻ tuổi tới, nói:
Đây chính là đệ tử kiệt xuất nhất của Vương gia thế hệ này, vừa vặn cho bọn họ đi theo Tô đại nhân rèn luyện.
Nhìn thấy hai người này, sắc mặt Tô Tín biến thành âm trầm.
Vương gia chủ, ngươi thật cho rằng chúng ta ngu ngốc dễ lừa gạt hay sao? Thục vương phủ chúng ta hàng năm cho các ngươi nhiều tài nguyên tu luyện như thế, kết quả ngươi bảo đệ tử trẻ tuổi Vương gia đi rèn luyện?
Vương gia chủ thẹn quá hoá giận nói:
Ngươi còn muốn như thế nào? Tô Tín thản nhiên nói:
Rất đơn giản, Vương gia các ngươi xung phong tiến công Tứ Tương Kiếm Tông, cầm nhiều đồ của Thục vương phủ như vậy, cũng nên trả cái giá lớn một chút.
Không có khả năng!
Vương gia chủ quả quyết cự tuyệt.
Bảo bọn họ trở mặt với Tứ Tương Kiếm Tông, thậm chí mạo hiểm đắc tội võ lâm Ba Thục đạo đứng về phía Thục vương phủ là đủ quá phận, Tô Tín còn muốn Vương gia xung phong đi tấn công Tứ Tương Kiếm Tông, đây là việc không có khả năng.
Phải biết rằng thực lực Tứ Tương Kiếm Tông còn mạnh hơn Vương gia bọn họ không ít, nếu thật do Vương gia dẫn đầu, vậy Vương gia cần phải chết không ít người.
Nhìn thấy Vương gia chủ cự tuyệt, Tô Tín nhếch miệng cười cười nói:
- Giết!
Tô Tín vừa mới nói xong, Ôn Dục bên cạnh hắn lập tức lao tới, cương khí thuần
dương trên người hắn tăng vọt, uy thế đao tay trái kinh thiên, lão thái giám này vừa ra tay đã là tuyệt sát.
Trước kia Tô Tín động thủ với Liễu Thiên Minh đã nghiệm chứng thực lực, Tô Tín sẽ không đoạt Vương gia chủ, tặng cho Ôn Dục là tốt rồi.
Người Thục vương phủ khác bắt đầu điên cuồng tấn công Vương gia, mà những người Vương gia gần như một kích tức bại, thậm chí còn không bằng người Vũ Liễu kiếm phái.
Dù sao Vương gia cũng xuất thân thế gia đúc kiếm, bọn họ lấy mục tiêu bồi dưỡng được một luyện khí đại tông sư hoặc luyện khí tông sư.
Cho nên phương diện bồi dưỡng đệ tử, bồi dưỡng đúc kiếm nhiều hơn so với tu hành kiếm đạo, làm cho đệ tử Vương gia nhiều nhưng thực lực kém xa đệ tử Vũ Liễu kiếm phái.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 697 - Cừu Bách Xuyên Lo Lắng (1)
Thục vương phủ giao thủ với người Vương gia trong nửa khắc đồng hồ, người Vương gia đã bị giết hơn phân nửa, làm cho đôi mắt Vương gia chủ đỏ rực như máu và đau lòng.
Thế gia không phải môn phái, đệ tử chết thì đi chiêu mộ, đệ tử thế gia chết, cần dùng bao nhiêu năm mới có thể đền bù những huyết mạch dòng chính này?
Lúc trước Liễu Thiên Minh bị diệt môn thì hắn lựa chọn liều chết đánh với Tô Tín một trận, nhưng phóng tới Vương gia chủ thì hắn lựa chọn thỏa hiệp.
Dừng tay! Vương gia ta nguyện ý đáp ứng các ngươi đi đánh Tứ Tương Kiếm Tông! Mau dừng tay!
Ôn Dục quay đầu nhìn Tô Tín, vấn đề này hiện tại cần Tô Tín đưa ra quyết định, hắn chỉ phụ trách chém chém giết giết là đầy đủ.
Tô Tín lại lạnh lùng cười nói:
- Giết!
Ôn Dục gật gật đầu, cương khí thuần dương bạo phát ầm ầm, phụ trợ hắn như một mặt trời nhỏ.
Đao thế như điên, uy thế vô song, diễn võ trường trước cửa Vương gia bị hắn đánh nát nhừ, Vương gia chủ lại bị Ôn Dục ép đến nơi hẻo lánh, cũng sắp không địch lại.
Lão thái giám Ôn Dục này trước kia có thể đi theo chân mẫu tộc của Cơ Ngôn Tú, chiến tướng đi theo Đại Chu Hoài Sơn Hầu tranh đấu giành thiên hạ, thực lực đạt tới Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Vương gia chủ chỉ là một đúc kiếm sư Hóa Thần Cảnh cho nên không đánh lại hắn, hơn mười chiêu qua đi liền bị Ôn Dục chém giết.
Ôn Dục vứt bỏ đoản đao đầy máu tươi, hỏi:
Tô đại nhân, hiện tại chúng ta phải làm gì? Tô Tín nói:
Đã có hai thế lực bị chúng ta diệt, người khác cũng thấy rõ quyết tâm của chúng ta, đi nói với Thiên Vũ Kiếm Các và Tứ Tương Kiếm Tông, hỏi bọn chúng có đầu nhập vào Thục vương phủ chúng ta hay không.
Tô Tín đoán đúng, trải qua hắn giết chóc hai lần, Thiên Vũ Kiếm Các và Tứ Tương Kiếm Tông cũng sợ rồi.
Bọn họ không sợ Cơ Ngôn Tú, bởi vì Cơ Ngôn Tú không dám động thủ với bọn họ, nhưng Tô Tín không giống, Vũ Liễu kiếm phái và Vương gia bị diệt đã chứng minh quyết tâm của hắn.
Hai phái này muốn đi cầu viện nhưng nếu đây là tình hình chung cũng không tính, tông môn giao hảo với bọn họ cũng sẽ đứng ra nói tốt vài câu cho bọn họ, cũng gây áp lực lên đối thủ của bọn họ.
Tình huống hiện tại, bảo bọn họ đi lên đụng Thục vương phủ đã dựng lên hung uy, vậy thì thuần túy là muốn chết, vạn nhất bọn họ xoay đầu mâu đối phó mình thì sao? Cũng không thể không duyên cớ cho Thục vương phủ lấy cớ.
Huống chi cũng là bốn phái lòng tham không đủ cầm đồ của Thục vương phủ người ta, đùa nghịch thủ đoạn xem người ta như kẻ coi tiền như rác, bây giờ người ta không gây phiền toái cho các ngươi mới là việc kỳ quái.
Dưới tình huống tứ cố vô thân, rốt cuộc hai phái đầu hàng, đáp ứng đầu nhập vào Thục vương phủ, không phải giúp đỡ ngang hàng cho nhau, mà là với tư cách cấp dưới đầu nhập vào.
Trong Thục vương phủ, Cơ Ngôn Tú bày yến hội chiêu đãi Tô Tín, dẫn đầu nâng chén với Tô Tín:
Lần này nhờ có Tô đại nhân hỗ trợ mới có Thục vương phủ rầm rộ hiện tại, bổn vương trước kia còn có chút hoài nghi với Tô đại nhân ngươi, bổn vương tự phạt gấp đôi.
Tô Tín lạnh nhạt nhìn Cơ Ngôn Tú nịnh nọt chiêu hiền đãi sĩ, trong nội tâm lại lắc đầu.
Cơ Ngôn Tú lại chiêu hiền đãi sĩ cũng vô dụng, dù sao hắn xử lý xong việc Ba Thục sẽ rời đi.
Tô Tín vẫn nể tình uống chén rượu, sau đó nói:
Thục vương điện hạ, vấn đề hiện tại còn chưa xong đâu, hai thế lực cũng đầu nhập vào ngươi nhưng bọn họ chỉ khuất phục dưới áp bức của ngươi mà thôi, ngươi cho rằng bọn họ sẽ cam tâm tình nguyện phục vụ quên mình vì ngươi sao?
Cơ Ngôn Tú đặt chén rượu xuống, hỏi:
- Như vậy bổn vương phải làm gì?
Đương nhiên Cơ Ngôn Tú cũng sẽ không ngây thơ cho rằng chỉ bằng mị lực của mình hoặc thân phận hoàng thất Đại Chu có thể thuyết phục người hai phái, nhưng không sao, Tô Tín nhất định có biện pháp.
Tô Tín uống một hớp rượu nói:
Kỳ thật cũng rất đơn giản, một phương diện bức bách bọn họ triệt để tự tuyệt với võ lâm Ba Thục đạo, một phương diện lại tiếp tục cho bọn chúng chỗ tốt và lợi ích.
Hiện tại chỉ có hai thế lực nhị lưu đầu nhập vào Thục vương phủ, đối với thế lực cả Thục vương phủ mà nói chưa đủ, cho nên còn cần tiếp tục chinh phạt, mục tiêu là được những như vậy tam lưu thế lực.
Đồng thời đánh với những thế lực tam lưu, người Thục vương phủ không nên ra tay, bức bách Thiên Vũ Kiếm Các và Tứ Tương Kiếm Tông ra tay, việc này làm bọn họ tự tuyệt với võ lâm Ba Thục đạo.
Đoạt được đồ vật của các thế lực tam lưu này, đầu to phải phân cho người hai môn phái, dùng lợi ích ngăn chặn oán khí của bọn chúng.
Bởi như vậy võ lâm Ba Thục đạo sẽ không chứa được bọn chúng, cho dù bọn chúng sinh ra nhị tâm cũng vô dụng, bởi vì giang hồ Ba Thục đạo cũng không dung nạp bọn họ.
Đối với người tiểu tông môn tam lưu còn dễ nói, trừ một ít phần tử ngoan cố thì có thể chiêu hàng những kẻ còn lại, gặp được đáng giá bồi dưỡng cũng có thể phát triển trở thành tâm phúc, những chuyện này không cần ta dạy chứ?
Cơ Ngôn Tú và Ôn Dục đều gật gật đầu, Tô Tín đã nói rõ như thế, bọn họ cũng không phải ngu ngốc đương nhiên biết rõ nên làm như thế nào.
Cơ Ngôn Tú lại do dự nói:
Như vậy vì sao chúng ta không đi đánh những thế lực nhị lưu? Những thế lực nhị lưu không chỉ có rất nhiều võ giả Tiên Thiên, còn có võ giả Hóa Thần Cảnh.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 698 - Cừu Bách Xuyên Lo Lắng (2)
Tô Tín cười lạnh nói:
Thục vương điện hạ, con đường phải đi từng bước một, cơm phải ăn từng miếng từng miếng, chúng ta không thể động vào các thế lực nhị lưu này.
Hiện tại chúng ta đã thu hai thế lực nhị lưu vào dưới trướng, thế lực nhị lưu còn lại trong Ba Thục đạo cũng sinh lòng cảnh giác.
Trong tình huống này chúng ta có lý do đi đối phó bọn chúng, những người này khẳng định sẽ liên hợp với nhau đối kháng chúng ta.
Ba Thục đạo có hơn hai mươi thế lực nhị lưu, có hơn ba mươi võ giả Hóa Thần Cảnh, lực lượng mạnh như vậy, ta và Ôn công công không thể ngăn cản nổi.
Nếu điện hạ muốn võ giả Hóa Thần Cảnh, một là không keo kiệt tài nguyên lựa chọn một tâm phúc trong đó tiến hành bồi dưỡng.
Thứ hai dùng số tiền lớn chiêu hiền đãi sĩ, Ba Thục đạo có ít tán tu, cũng có mấy người tu luyện tới Hóa Thần Cảnh.
Hiện tại uy thế Thục vương phủ lên cao, cũng có khả năng mời chào những người này.
Nghe được Tô Tín nói như vậy, sắc mặt Cơ Ngôn Tú hơi có phần xấu hổ, hắn cũng biết mình quá gấp.
Dù sao thế lực của hắn phát triển nhanh hơn nữa cũng không có khả năng như
mấy vị hoàng huynh hoàng đệ tại thành Thịnh Kinh, bên người cường giả như mây.
Kế tiếp Thục vương phủ không tự động thủ đúng như kế hoạch của Tô Tín, chỉ đi theo bên cạnh mà thôi.
Đánh những tiểu thế lực tam lưu đơn giản hơn nhiều, những tiểu thế lực tam lưu cao hơn nữa cũng chỉ có võ giả Thần Cung Cảnh, trước mặt lực lượng của Thục vương phủ liền đầu hàng rất nhanh, trong đó có bao nhiêu trung thành thì cũng chỉ có bọn họ biết rõ.
Tô Tín biết rõ trong đó khẳng định có tai họa ngầm nhưng hắn vẫn không nói
ra.
Dù sao Tô Tín chỉ muốn mượn dùng lực lượng Thục vương phủ để hoàn thành nhiệm vụ chính mình mà thôi, Tô Tín không xen vào chuyện sau đó, uy thế Thục vương phủ hiện tại đã đủ rồi.
Huống chi Thục vương phủ không thể đối phó được chút việc nhỏ này, như vậy Cơ Ngôn Tú đừng nên tưởng tượng ngôi vị hoàng đế nữa, sớm mai danh ẩn tích làm phú ông giàu có là được rồi.
Quả nhiên những thế lực nhị lưu đúng như Tô Tín đoán trước, bọn họ muốn liên thủ tạo áp lực lên Thục vương phủ, nhìn thấy người Thục vương phủ cũng không có đi trêu chọc bọn họ, những người này mới thôi.
Dù sao mọi người có tư tâm, hiện tại Thục vương phủ có thực lực mạnh như vậ, cho dù bốn năm nhà liên hợp cùng một chỗ cũng không nhất định có thể địch nổi người ta.
Nếu như vậy vì sao phải liều mạng? Dù sao Thục vương phủ hiện tại không uy hiếp được mình, nếu bọn họ thực có can đảm động chính mình, vậy Ba Thục đạo có hơn hai mươi tông môn nhị lưu hợp lực tuyệt đối là thế lực ngay cả tông môn nhất lưu cũng phải kiêng kị.
Những thế lực nhị lưu không lo lắng, tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách
Xuyên càng ngày càng cảm giác không đúng.
Tô Tín đến Ba Thục đạo là vì Thiết gia phái hắn đến đoạt quyền, trọng yếu nhất chính là trả thù Lưu Phượng Vũ phái Duẫn Tịch đến Giang Nam đạo hái quả đào.
Kết quả hiện tại Tô Tín lại giúp đỡ Cơ Ngôn Tú Thục vương phủ mở cục diện tại Ba Thục đạo, tuy Cừu Bách Xuyên không biết Tô Tín muốn làm cái gì nhưng mắt thấy Thục vương phủ càng ngày càng mạnh, hắn nghĩ thế nào cũng có cảm giác không đúng.
Cho nên Cừu Bách Xuyên quyết định không thể tiếp tục đứng nhìn, hắn cảm thấy mình nên nắm quyền chủ động trong tay mới được.
- Đi, nghe ngóng Thục vương phủ kế tiếp muốn đi thế lực võ lâm nào.
Nếu không hiểu nổi Tô Tín có ý gì, Cừu Bách Xuyên liền ý định chủ động xuất kích, dù sao không thể nhìn Tô Tín như ý là được.
Hai ngày sau trước sơn môn Thanh Sơn kiếm phái tại Thường Sơn phủ, Thục vương phủ chỉ phái Tô Tín cộng thêm trên trăm tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên vây khốn tiểu thế lực tam lưu tiểu.
Đối phó những tiểu thế lực tam lưu không thể xuất động toàn lực, cho nên Tô Tín và Ôn Dục chia ra hai đầu, như vậy tốc độ còn có thể nhanh một ít, đương nhiên bọn họ đều muốn chiêu hàng thế lực võ lâm.
Chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái biết được Tô Tín mang người tới đây, hắn lập tức lộ ra nụ cười khổ.
Bọn họ có nghe nói qua động tác Thục vương phủ gần đây, chuyện này không phải tiểu thế lực như bọn họ có thể ngăn cản.
Cho nên gần đây những tiểu thế lực tam lưu này đang chuẩn bị cầu viện thế lực nhất lưu Sương Nguyệt Kiếm Lư tại Ba Thục đạo, mời bọn họ ra mặt hỗ trợ.
Nhưng đáng tiếc Thanh Sơn kiếm phái bọn họ không may, còn không có mời
người Sương Nguyệt Kiếm Lư đến, lại chờ được Tô Tín đến trước tiên.
Tô Tín cười ha hả nói:
Thanh Sơn kiếm phái Triệu chưởng môn đúng không? Ta khuyên ngươi nên đầu hàng đi, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại thật sự không có ý nghĩa.
Trong khoảng thời gian này Tô Tín và Ôn Dục đúng là gặp gỡ mấy môn phái nhỏ không biết bị đổ nước vào não hay vẫn cho rằng có kẻ khác giúp bọn họ, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, không muốn gia nhập Thục vương phủ.
Đối với loại môn phái này, đối sách của Tô Tín rất đơn giản, chính là một chữ:
giết!
Giết vài thế lực sẽ làm cho kẻ khác nhu thuận hơn.
Chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái không phải ngu ngốc, một Thanh Sơn kiếm phái nho nhỏ của hắn không có khả năng khiêu chiến Tô Tín, cho nên hắn trực tiếp cười khổ chắp tay nói:
- Tô đại nhân, tại hạ nguyện ý hàng.
Vào lúc này phương xa có tiếng nói vọng đến:
Đầu tiên chờ chút đã! Tô Tín, ngươi tới làm loạn võ lâm Ba Thục đạo là có ý gì? Chẳng lẽ ngươi muốn Ba Thục đạo đại loạn sao?
Tốt xấu gì ngươi cũng làm tổng bộ đầu một đạo, sao có thể không có cái nhìn đại cục như vậy?
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 699 - Xung Đột (1)
Phía sau đám người Tô Tín, một đám bộ khoái Lục Phiến Môn nhanh chóng chạy đến.
Cầm đầu là trung niên khí thế bất phàm, có thực lực Hóa Thần Cảnh đỉnh phong, chính là Cừu Bách Xuyên.
Tô Tín quay đầu lại đi, lạnh nhạt hỏi:
Tổng bộ đầu Ba Thục đạo Cừu Bách Xuyên? Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
Chính là bổn quan, Tô bộ đầu, Ba Thục đạo có quy củ của Ba Thục đạo, cũng không đến phiên ngươi có thể hồ đồ!
Ngươi huyên náo người người oán trách tại Ba Thục đạ, kết quả ta phải tới chùi đít cho ngươi, việc này là đạo lý gì?
Tô Tín nhìn Cừu Bách Xuyên, lạnh lùng nói:
Cừu đại nhân đã quên một việc, ta chính là tuần sát sứ Lục Phiến Môn phái đến giám sát Ba Thục đạo, không phải cấp dưới của ngươi, ta muốn làm gì Cừu đại nhân ngươi không phối hợp cũng bỏ đi, ngươi ngăn cản ta ở nơi này, ngươi có ý gì?
Phối hợp? Phối hợp ngươi làm loạn cả Ba Thục đạo hay sao?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
Tô bộ đầu ở chỗ này uy phong lẫm lẫm đại khai sát giới, cuối cùng ngươi đi còn không phải ta ở lại chùi đít cho ngươi sao?
Huống chi Tô bộ đầu ngươi là tuần sát sứ Lục Phiến Môn chứ không phải thủ hạ của Thục vương phủ a? Hiện tại ngươi lại giúp đỡ Thục vương làm việc, không biết còn tưởng rằng Lục Phiến Môn ta đã đầu nhập vào Thục vương đấy.
Ah? Như vậy Cừu đại nhân ngươi có ý gì?
Tô Tín lạnh lùng nhìn Cừu Bách Xuyên, tuy Cừu Bách Xuyên không biết hắn muốn làm gì nhưng dáng vẻ hiện tại đã bị hắn bức ép nên ra tay ngăn cản.
Kế hoạch của mình sắp hoàn thành, ngươi sốt ruột có thể làm gì chứ?
Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói:
Rất đơn giản, nếu Tô bộ đầu muốn tuần tra chuyện gì trong Ba Thục đạo, bổn quan sẽ phối hợp, thậm chí chuyên môn phái nhân thủ tới giúp ngươi, bổn quan cũng hi vọng Tô bộ đầu ngươi không nên quấy nhiễu võ lâm Ba Thục đạo.
Triệu chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái vẫn còn khó hiểu nhìn hai người Tô Tín và Cừu Bách Xuyên, hắn thật sự không hiểu hai người này định làm cái gì.
Rõ ràng bọn họ mới là người Lục Phiến Môn, kết quả một muốn hợp nhất chính mình, một lại bỗng nhiên nổi điên bảo hộ chính mình, viẹc này tính toán là chuyện gì?
Hiển nhiên hai người này không đặt cảm xúc của chưởng môn tiểu thế lực tam lưu trong lòng.
Tô Tín cười lạnh nói:
Cừu Bách Xuyên, ngươi nên hiểu rõ thân phận của mình trước khi nói lời này với ta!
Ta là tuần sát sứ Lục Phiến Môn, ta muốn làm g, muốn đi đâu cũng không cần
phải trải qua ngươi đồng ý.
Nếu ngươi cảm giác ta nhiễu loạn võ lâm Ba Thục đạo, vậy ngươi có thể đi Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh tố cáo ta, chỉ cần đại nhân cấp trên thấy ta làm sai, hiện tại ta sẽ thu tay, ngươi thấy thế nào?
Cừu Bách Xuyên lập tức hừ lạnh một tiếng, nếu như tìm có thể giải quyết vấn đề, vị trí của Tô Tín ngươi tới từ nơi nào?
Tô Tín, ta chỉ hỏi ngươi một câu, hôm nay ngươi có thu tay hay không? Cừu Bách Xuyên lạnh lùng nói.
Hắn đã quen làm thổ hoàng đế tại Ba Thục, cũng lười giả vờ với Tô Tín, đơn giản mà thô bạo.
- Ngươi không thu tay, hôm nay ta sẽ ép ngươi thu tay lại!
Cừu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, hắn cầm lấy hai thiết hoàn tối tăm lớn như đầu người.
Người Thục vương phủ và Thanh Thành kiếm phái đưa mắt nhìn nhau, hai vị này đều là người Lục Phiến Môn, kết quả một lời không hợp liền động thủ, việc này tính là gì?
Nhưng bọn họ cũng biết, hai người này đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, một khi giao thủ nhất định thiên hôn địa ám, nếu ngộ thương bọn họ, đó mới là khóc không ra nước mắt.
Cừu Bách Xuyên dám động thủ với Tô Tín không phải vì hắn tự phụ, mà vì hắn tự tin.
Hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục chi địa hơn hai mươi năm, từ trước đến nay đều nói một không hai, không được phép người khác đi khiêu khích, Tô Tín luận tư tịch Lục Phiến Môn hay võ đạo đều là hậu bối của hắn, đương nhiên càng không được.
Cho dù Cừu Bách Xuyên hắn không có chơi qua Nhân Bảng, lúc tuổi còn trẻ không chói mắt bằng Tô Tín hiện tại, nhưng hắn hắn có lòng tin tuyệt đối vào mình.
Tấn chức Hóa Thần Cảnh vài chục năm, hắn kẹt ở Hóa Thần Cảnh đỉnh phong lâu hơn mười năm, mặc dù không có tấn chức Dung Thần nhưng hắn chưa từng sợ ai trong Hóa Thần Cảnh đỉnh phong.
Cương khí quanh người Cừu Bách Xuyên tăng vọt, cương khí cuồng bạo và lực lượng thiên địa như ngưng tụ vào giữa Sinh Tử Hoàn của hắn, hai thiết hoàn tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Chợt quát một tiếng, một hoàn của Cừu Bách Xuyên bay ra, nó trực tiếp rời tay bay đi.
Cừu Bách Xuyên ném ra hắc hoàn, mang từng sợi tơ hắc ám tối tăm và phân hóa ngàn vạn bao phủ Tô Tín!
Những hoàn ảnh này đều là thật thể, cũng không phải Cừu Bách Xuyên làm ra chướng nhãn pháp.
Hoàn ảnh ngàn vạn, Tô Tín như nhàn nhã dạo chơi trong đó, hắn bước ra mỗi bước, vô hình kiếm khí xuất hiện chung quanh, những xoắn giết những hoàn ảnh này.
Trên mặt Cừu Bách Xuyên lộ ra một tia ngạc nhiên, hắn cảm giác mình tuyệt đối đã có nhận thức mới về Tô Tín, không nghĩ tới hắn vẫn tính sai, thực lực Tô Tín còn mạnh hơn so với hắn tưởng tượng rất nhiều.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận