Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 726 - Hà Nam Đạo (2)

Những năm qua thậm chí còn có võ giả Nguyên Thần Cảnh tới tham gia, như vậy nhất định phải cần nhờ một ít cao thủ triều đình phái đến trấn áp.
Thiết Vô Tình nói:
Tô lão đệ, chuyện Ba Thục đạo ngươi xem như đắc tội với Thái vương Cơ Ngôn Thành, vị Thái Vương điện hạ không có nội tâm rộng rãi, cho nên đến Lạc Dương thì ngươi phải cẩn thận một ít.
Cơ Ngôn Thành tánh khí táo bạo, hơn nữa hắn có thế lực phía sau, chỉ sợ thời điểm diễn ra Lạc Dương lôi sẽ gây phiền toái cho ngươi.
Tô Tín gật đầu nói:
Đa tạ Thất ca báo cho, nếu Cơ Ngôn Thành không gây sự với ta cũng bỏ đi, nếu không hắn nhất định sẽ hối hận.
Đối với những hoàng tử Đại Chu này, Tô Tín còn thật sự không có đặt vào trong mắt.
Nhân hoàng Đại Chu hơn mười nhi tử, chỉ có mấy người có năng lực tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Trong tình huống hiện tại, nhân hoàng Đại Chu chưa chết, ngươi muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế nhất định phải củng cố thực lực trước mới được.
Nếu Cơ Ngôn Thành muốn gây sự với hắn, cho dù Tô Tín không thể giết Cơ
Ngôn Thành, cũng sẽ làm thế lực trong tay hắn tổn hại, làm cho hắn mất đi tư cách lên ngôi hoàng đế.
Đến lúc đó Cơ Ngôn Thành không chết nhưng không kém bao nhiêu đâu, dù sao tân hoàng đăng cơ tuyệt đối sẽ không lưu lại huynh đệ có tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế của mình.
Sau khi hàn huyên với Thiết Vô Tình, hai người liền thương định hai ngày nữa liền lên đường đi Hà Nam đạo.
Sự vụ Giang Nam đạo không nhiều lắm, đại bộ phận Hoàng Bỉnh Thành chính mình có thể quyết định chủ ý, chỉ có một ít việc nhỏ cần Tô Tín tự mình làm chủ.
Sau khi xử lý sự vụ Giang Nam đạo, Tô Tín liền đi theo Thiết Vô Tình tiến về trước Hà Nam đạo Lạc Dương phủ.
Lạc Dương phủ trước kia là đô thành của Đại Tấn, ban đầu sau khi Đại Chu đóng đô Trung Nguyên cũng chuẩn bị dùng đô thành Lạc Dương phủ nhưng nhân hoàng Đại Chu không đồng ý.
Hắn cho rằng Lạc Dương phủ có điềm xấu, cho nên hắn trực tiếp chọn thành Thịnh Kinh làm đô thành, ngược lại có khí thế vô song.
Tiến vào phạm vi Hà Nam đạo, Thiết Vô Tình hỏi:
Ngươi biết Hà Nam đạo nổi danh nhất là cái gì không? Tô Tín nghi ngờ nói:
Không phải Lạc Dương phủ sao?
Thiết Vô Tình cười nói:
Không phải, mà là Thái Hành sơn trại, thân là thế lực đạo phủ đệ nhất thiên hạ, thế lực Thái Hành sơn trại thời kỳ đỉnh phong cũng có thể làm một ít đại phái nhượng bộ.
Hiện tại uy thế Thái Hành sơn trại suy yếu rất mạnh nhưng vẫn có thể lực địch mấy đại tông môn nhất lưu, thậm chí uy thế tại Hà Nam đạo có thể so với tông môn đỉnh cấp.
Tô Tín gật gật đầu, hắn cũng biết việc này, thanh danh Thái Hành sơn trại trên giang hồ rất lớn, dù sao có thể biến thế lực đạo phỉ thành thế lực tông môn đỉnh cấp cũng phải kiêng kị, điểm nà thật không đơn giản.
Cho dù mấy năm gần đây Thái Hành sơn trại hơi có vẻ xuống dốc, không huy hoàng bằng trăm năm trước.
Nhưng ngay cả như vậy, Thái Hành sơn trại cũng rất uy phong, tối thiểu không có đệ tử đại phái nào dám đi Thái Hành sơn trại thay trời hành đạo.
Sau khi tiến vào Hà Nam đạo, Tô Tín và Thiết Vô Tình trực tiếp đi vào Lạc Dương phủ.
Hoạt động Lạc Dương lôi đềug giao cho tổng bộ đầu Hà Nam đạo phụ trách, đám người Tô Tín chỉ cần ngoan ngoãn ngồi trên đài bình thẩm, trấn áp tràng diện là đủ rồi.
Đi ba ngày đến Lạc Dương phủ, tổng bộ đầu Hà Nam đạo Lăng Chấn biết được bọn họ tới nên tự mình đi ra nghênh đón.
Lăng Chấn cũng là lão bộ đầu Lục Phiến Môn, thực lực không được nhưng cũng không yếu.
Kỳ thật Hà Nam đạo cũng xem như thái bình, mặc dù có Thái Hành sơn trại tồn tại nhưng Thái Hành sơn trại cũng xem như có quy củ, sẽ không dễ dàng động thủ với người triều đình.
Chí tôn Thiếu Lâm tự ngày xưa cũng tọa lạc tại Hà Nam đạo, cũng làm cho cả Hà Nam đạo không có bao nhiêu thế hệ tà ma đạo chích.
Huống chi Hà Nam đạo thân ở nội địa Trung Nguyên, cũng không cần lo lắng kẻ thù bên ngoài xâm lấn cái gì, cho nên làm tổng bộ đầu nơi này xem như nhẹ
nhõm.
Đấu tranh quyền lợi trong Lục Phiến Môn đối với lão bộ đầu sắp về hưu như Lăng Chấn không còn ý nghĩa quá lớn, cho nên hắn cũng không có đứng thành hàng, không phải là người Thiết gia, cũng không phải người của mấy thần bộ khác, hắn vẫn bảo trì trung lập.
Nhìn thấy hai người Tô Tín cùng Thiết Vô Tình đến đây, Lăng Chấn lập tức cười ha ha chào đón, nói:
Thiết đại nhân và Tô đại nhân đi vào Hà Nam đạo, tại hạ không tiếp đón từ xa, mong hai vị đừng nên trách.
Thiết Vô Tình chắp tay nói:
Lăng đại nhân khách khí, ngài là tiền bối đi ra nghênh đón chúng ta, việc này cũng làm chúng ta băn khoăn.
Lăng Chấn lắc đầu thở dài nói:
Cái gì tiền bối hậu bối, trong Lục Phiến Môn chúng ta thực lực vi tôn.
Đặc biệt là Tô đại nhân, không đến ba mượi đã đột phá Nguyên Thần Cảnh, càng thống trị địa phương lộn xộn như Giang Nam đạo ngay ngắn rõ ràng, so sánh với các ngươi, ta một đống tuổi này như sống trên thân chó.
Tô Tín cười ha hả chắp tay nói:
Lăng đại nhân ngươi đừng nói như vậy, Lục Phiến Môn có thể huy hoàng như hiện tại chính là dựa vào những lão nhân như ngày đánh hạ căn cớ mới có được.
Cho nên bộ đầu kinh nghiệm lâu năm như Lăng đại nhân mới là đối tượng chúng ta học tập.
Ba người lấy lòng nhau ở cửa, hoà hợp êm thấm và được Lăng Chấn nghênh đón vào trong thành.
Nội tâm Lăng Chấn cảm thán chí lớn không đợi tuổi, Thiết Vô Tình và Tô Tín nhìn như trẻ tuổi nhưng không phải thế hệ đơn giản.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 727 - Nháo Sự (1)
Thân là lão nhân Lục Phiến Môn, cho dù Lăng Chấn không có đứng thành hàng nhưng hắn có thể ngây ngốc ở vị trí tổng bộ đầu một đạo nhiều năm như vậy, đủ để chứng minh năng lực và thủ đoạn của hắn.
Hắn biết rõ Thiết Vô Tình và Tô Tín đều là đối tượng trẻ tuổi được Thiết bồi dưỡng trọng điểm, cho nên vô cùng cung kính với bọn họ.
Nhưng Tô Tín và Thiết Vô Tình lại không có một tia tâm cao khí ngạo nào, tâm cơ thật đáng sợ.
Lăng Chấn biết rõ, người trẻ tuổi khí thịnh, ngạo khí vô cùng không đáng sợ.
Đáng sợ là loại người trẻ tuổi như Thiết Vô Tình và Tô Tín có thực lực cường đại hơn nữa thân ở địa vị cao, lại có thể buông tư thái đi tươi cười nghênh đón người, loại nhân vật này mới là đáng sợ nhất.
Lăng Chấn cười ha hả nói:
- Hai vị mới đến Lạc Dương phủ, ta đã an bài xong yến hội, xin mời hai vị.
Tô Tín cùng Thiết Vô Tình gật gật đầu, khách theo chủ, dù sao đi theo Lăng Chấn là được.
Lăng Chấn đã chuẩn bị yến hội và các ca cơ tại thanh lâu Phong Hoa Lâu lớn nhất Lạc Dương phủ, chuẩn bị mời Tô Tín và Thiết Vô Tình dùng cơm tẩy trần.
Trước kia Phong Hoa Lâu là nơi chỉ có hoàng tộc Đại Tấn và quan to hiển quý
mới có tư cách đến chỗ này, về sau Đại Chu diệt Đại Tấn, đã ném một ít hoàng tộc Đại Tấn và nữ quyến quan to hiển quý vào trong Phong Hoa Lâu khoe khoang phong tình, việc này có thể nói là một loại châm chọc.
Cho dù là hiện tại, một ít ca cơ trong Phong Hoa Lâu cũng có tổ tiên bối cảnh Đại Tấn.
Lăng Chấn dẫn Tô Tín cùng Thiết Vô Tình đến tầng cao nhất, bên trong còn có vài vị phó tổng bộ đầu của Lục Phiến Môn Hà Nam đạo Lục Phiến Môn đến tiếp khách.
Trong yến hội, vài tên phó tổng bộ đầu rất lấy lòng Tô Tín và Thiết Vô Tình, thần sắc nịnh nọt.
Nhưng bọn họ lấy lòng không giống với Lăng Chấn lấy lòng, Lăng Chấn chỉ thuần túy khéo đưa đẩy và khách khí, mà bọn họ lại mang theo hiệu quả và lợi ích.
Lăng Chấn đã già, không bao lâu sẽ rời khỏi vị trí tổng bộ đầu Hà Nam đạo đi dưỡng lão, về sau sẽ phái ai thay vị trí tổng bộ đầu này?
Đại Chu vương triều có bốn mươi chín đạo, tổng bộ đầu Nguyên Thần Cảnh đã thiếu nghiêm trọng, cần tiến hành chọn lựa trong Thần Cung Cảnh.
Trước kia có Thiết Vô Tình cùng Tô Tín dùng tu vi Thần Cung Cảnh đảm nhiệm tổng bộ đầu một đạo, hơn nữa bọn họ cũng làm không tệ, cho nên cũng cho Lục Phiến Môn tin tưởng.
Thiết Vô Tình tiếp nhận tổng bộ đầu Ba Thục đạo, Lục Phiến Môn lại bổ nhiệm ba gã võ giả Thần Cung Cảnh đảm nhiệm tổng bộ đầu một đạo.
Tiền lệ này đã mở, vậy bọn họ làm phó tổng bộ đầu tại Hà Nam đạo thời gian dài như vậy, ngày sau bọn họ sẽ có cơ hội tiếp nhận vị trí tổng bộ đầu, hơn nữa cơ hội còn lớn hơn.
Đã như thế, hai vị Thiết Vô Tình và Tô Tín này có quan hệ mật thiết với Thiết gi, đương nhiên bọn họ muốn hảo hảo nịnh bợ một phen, chờ mong bọn họ ngày
sau có người nói chuyện tại tổng bộ thành Thịnh Kinh, dìu bọn họ thượng vị.
Thiết Vô Tình và Tô Tín đối mặt mọi người lấy lòng và ám chỉ lại làm như không nghe thấy, đơn giản qua loa cho xong.
Lần này bọn họ tới đây bình thẩm Lạc Dương lôi, mà không phải để ý tới phân tranh quyền lợi trong Lục Phiến Môn Hà Nam đạo.
Lăng Chấn hiện tại còn chưa về hưu đâu, nếu Tô Tín và Thiết Vô Tình tham dự vào trong đó, khó bảo toàn sẽ không bị Lăng Chấn ghi hận.
Hiện tại Lăng Chấn là phái trung lập, nhưng Tô Tín và Thiết Vô Tình đắc tội hắn, vậy tương lai hắn tiến vào phái nào còn chưa biết.
Sau khi mọi người ăn uống xong, Lăng Chấn lại vỗ vỗ tay, lập tức một đám ca cơ và vũ nữ đi tới hiến vũ cho mọi người.
Những ca cơ vũ nữ đều có dung mạo đẹp, tư thái mê người, kỹ thuật nhảy phiêu dật như tiên, ngay cả một ít võ giả Thần Cung Cảnh ở đây cũng bị bọn họ hấp dẫn ánh mắt.
Lăng Chấn cười ha ha nói:
Mấy người này đều là ca cơ đầu bảng Phong Hoa Lâu, một năm chỉ hiến vũ ba lần, mỗi một lần đều phải nhảy vũ đạo và hát khúc khác nhau.
Đây chính là lần hiến vũ cuối cùng của bọn họ, ta cố ý giữ lại chiêu đãi Tô đại nhân và Thiết đại nhân các ngươi đấy.
Thiết Vô Tình cười ha hả nói:
Lăng đại nhân cố tình. Tô Tín cũng tán thán nói:
Kỹ thuật nhảy phiên như kinh hồng, trên đời hiếm thấy, phải đa tạ Lăng đại nhân, chúng ta mới có thể nhìn thấy loại kỹ thuật nhảy mỹ diệu này.
Hai người bọn họ lấy lòng mặt ngoài nhưng trong lòng không xem ca cơ là một việc gì to tát.
Hai người bọn họ cũng không phải loại người háo sắc, hấp dẫn sắc đẹp không có tác dụng quá lớn với bọn họ.
Tối thiểu Tô Tín còn có thể thưởng thức kỹ thuật nhảy của những mỹ nữ này, mà Thiết Vô Tình xem nhưng không sao cả, hiển nhiên hắn không ưa những vũ cơ này.
Lúc này dưới lầu có âm thanh huyên náo xôn xao vang lên, cộng thêm âm thanh cô nương Phong Hoa Lâu thét lên.
Mẹ kiếp! Các ngươi biết rõ bên trong là ai đang ngồi không? Đây chính là Thái vương điện hạ! Bảo các ngươi đi lên hiến vũ còn lầm bà lầm bầm, muốn chết phải không?
Một tên võ giả Thần Cung Cảnh tướng mạo xấu xí đang giận dữ hùng hùng hổ hổ mắng mỏ đương gia Phong Hoa Lâu, bộ dạng vô cùng hung hăng càn quấy.
Đương gia Phong Hoa Lâu là phu nhân hơn ba mươi mang theo dáng vẻ thành thục thùy mị.
Nàng nghe người này nói xong, vội vàng nói:
Vị đại nhân này, không phải tiểu nữ tử không cho các ngươi mặt mũi, mà là ca cơ vũ nữ đứng đầu Phong Hoa Lâu một năm chỉ hiến vũ ba lượt, hôm nay đã qua lượt hiến vũ cuối cùng, lại biên khúc luyện vũ đạo, không có thời gian mấy tháng là không kịp.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 728 - Nháo Sự (2)
Tên võ giả xấu xí hừ lạnh nói:
Ai quan tâm ngươi có vũ đạo mới hay không? Nhảy cái gì không giống nhau, nhanh bảo bọn họ đi mời Thái vương điện hạ uống rượu quan trọng hơn.
Đương gia Phong Hoa Lâu do dự nói:
Nhưng các nàng đang mời các vị đại nhân Lục Phiến Môn uống rượu, hiện tại vẫn đang trong thời gian làm việc.
Tên võ giả xấu xí khinh thường nói:
Lục Phiến Môn thì sao? Thái vương điện hạ vẫn chờ đấy, cho dù Lục Phiến Môn cũng phải đứng sang một bên!
Nói xong, tên võ giả xấu xí đẩy phu nhân sang một bên, trực tiếp đi lên lầu.
Trên lầu lúc này, với thính lực của Thiết Vô Tình và Tô Tín đương nhiên nghe rõ tên võ giả xấu xí nói chuyện, hơn nữa Lăng Chấn cũng nghe được, ba người này có vẻ mặt lúng túng.
Đặc biệt là câu nói ‘ Lục Phiến Môn thì sao ’, nói lời này trước mặt ba võ giả Hóa Thần Cảnh Lục Phiến Môn, quả thực đúng là chán sống mà.
Trên mặt Tô Tín nở nụ cười nhưng trong lòng không cười, nói:
Thủ hạ Thái vương điện hạ đều có đức hạnh này? Nếu là như vậy, ta cảm giác không cần phải cẩn thận hắn làm gì.
Thiết Vô Tình lắc lắc đầu nói:
Người này có thể là võ giả tán tu hắn trực tiếp chiêu mộ trên giang hồ, kiến thức có hạn nhưng lại tiểu nhân đắc chí, chỉ có thể chọc người ta chê cười, tâm phúc chân chính của Cơ Ngôn Thành không có ngu ngốc như thế.
Bọn họ đang nói chuyện, tên võ giả Thần Cung Cảnh đi lên lầu, vừa đi vừa nói:
Người Lục Phiến Môn trên lầu nghe đây, nhanh nhường ca cơ lại, Thái vương điện hạ đang ở dưới lầu đấy.
Hắn trực tiếp đẩy cửa ra, nhưng lại ba gã võ giả Hóa Thần Cảnh như Tô Tín lạnh lùng nhìn chằm chằm vào, những lời hung hăng càn quấy kế tiếp bị nuốt trở về.
Đối với võ giả Thần Cung Cảnh tu hành lâu năm nhưng không thể đột phá Hóa Thần Cảnh như hắn mà nói, Hóa Thần Cảnh chính là võ đạo tông sư không ai địch nổi.
Mặc dù hiện tại chủ tử sau lưng hắn là Thái vương Cơ Ngôn Thành, hắn cũng không dám quá mức lỗ mãng.
Cho nên hắn ho khan hai tiếng, chắp tay nói:
Mấy vị, Thái vương điện hạ đang mở yến đãi khách dưới lầu, không biết mấy vị có thể nhường những ca cơ đầu bảng này được hay không?
Hắn nghĩ tới những người Lục Phiến Môn này đều là võ giả Hóa Thần Cảnh, nhưng Thái vương Cơ Ngôn Thành chính là hoàng tử, bọn họ với tư cách thần tử, dù thế nào cũng phải cho mặt mũi mới đúng.
Nhưng ai ngờ hắn vừa nói ra lời này, Tô Tín và Thiết Vô Tình đều cười lạnh không thôi, ngay cả Lăng Chấn rất láu cá cũng không nói một lời.
Hiện tại Tô Tín đã có thể khẳng định, tên võ giả này đoán chừng là tán tu giang hồ Cơ Ngôn Thành mới chiêu mộ, hơn nữa còn là loại người không có kiến thức,
cho rằng Cơ Ngôn Thành thân là hoàng tử thì nhất định phải lớn hơn so với Lục Phiến Môn.
Thật tình không biết đối với Lục Phiến Môn mà nói, bọn họ không muốn cũng không thể toàn bộ tham gia vào việc tranh đoạt hoàng, nếu không ‘ Thần Ưng ’ Thiết Ngạo tỏ thái độ ủng hộ hoàng tử nào, những người khác đoán chừng sẽ bị dọa sợ không nhỏ.
Nhìn thấy tất cả mọi người không lên tiếng, tên võ giả kia nói:
Ngươi có là ý gì? Không cho Thái Vương điện hạ mặt mũi? Tô Tín cười lạnh nói:
Mặt mũi là mình tranh giành, không phải người khác cho, trở về chuyển cáo Thái vương điện hạ, muốn vũ cơ, bảo hắn tự mình tới đây.
Tên võ giả kia hừ lạnh một tiếng, chỉ vào Tô Tín và nói:
- Các ngươi thật lớn mật, thậm chí không cho Thái vương điện hạ mặt mũi.
Sắc mặt Tô Tín lạnh lẽo, trực tiếp tát một cái, chân khí cuồng bạo phát ra âm bạo, tên võ giả kia trực tiếp bị tát phun máu miệng, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Lần sau trước khi nói chuyện nên suy nghĩ một chút, đừng quên chính mình là thân phận gì, một con chó cũng dám hung hăng càn quấy trước mặt chúng ta?
Tô Tín thản nhiên nói.
Tên võ giả kia bụm mặt, ánh mắt lộ ra vẻ oán độc nhưng cũng không dám nói nhiều một câu, vội vàng chạy xuống lầu.
Đối với cách làm của Tô Tín, Thiết Vô Tình không có tỏ vẻ gì, ngay cả Lăng Chấn chuẩn bị làm ra vẻ mặt hiền lành cũng không có gì tỏ vẻ.
Thái vương Cơ Ngôn Thành tự mình đến, hắn ngược lại sẽ cho mặt mũi nhưng ngươi chỉ là tiểu võ giả Tiên Thiên cũng dám nói ẩu nói tả trước mặt ba Hóa Thần
Cảnh võ đạo tông sư, muốn chết phải không?
Cho dù ngươi là người của Thái vương Cơ Ngôn Thành, nhưng Lục Phiến Môn ta cũng không phải phụ thuộc Cơ Ngôn Thành ngươi, ngươi phái người tới nói một câu ta liền chịu thua, còn muốn thể diện hay không?
Cho nên đám người Tô Tín biết rõ Cơ Ngôn Thành có khả năng không biết hành vi của tên võ giả nhưng bọn họ vẫn không cho đối phương mặt mũi, việc này liên quan thể diện Lục Phiến Môn, chuyện này cũng không thể nhượng bộ.
Qua không đến nửa khắc đồng hồ, dưới lầu có tiếng bước chân truyền đến, một giọng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên:
Nghe nói có người không cho bổn vương mặt mũi? Mặt mũi bổn vương không đáng tiền như vậy?
Một thanh niên dáng người khôi ngô, khuôn mặt anh tuấn dẫn theo một đám người đi lên lầu, tên võ giả trước kia cũng đi bên cạnh hắn.
Trừ má trái hắn bị Tô Tín tát một cái ra, má phải của hắn lại sưng to lên, hiển nhiên cũng bị Cơ Ngôn Thành tát một cái, trách hắn gây chuyện thị phi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận