Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2744 - Liệt diễm thiêu thân, cửu chuyển trùng sinh (2)

Nhưng bây giờ, Triệu Cửu Lăng đã thua. Sức mạnh Nguyên Thần của bản thân hắn đã đổ vào trong Nguyên Thần tiểu kiếm. Sau bị Tô Tín chặt đứt, dĩ nhiên hắn cũng không sống nổi.
Có điều lúc này, tình trạng của Tô Tín cũng không khá hơn chút nào. Dẫu sao đây cũng là một chiêu liều mạng thiêu đốt Nguyên Thần của một vị cường giả Thần Kiều cảnh. Mặc dù một kích này đã bị Tô Tín chặn lại, hơn nữa còn giết ngược lại Triệu Cửu Lăng, song Nguyên Thần của Tô Tín hắn cũng chịu ít tổn thương.
Thiên Đế cầm thương tới. Hắn nhìn Tô Tín, nở nụ cười lạnh lùng nói: “Tô Tín, ngươi thực sự là rất mạnh. Còn mạnh hơn cả dự liệu của ta.
Một chọi hai mà cũng có thể chém chết Triệu Cửu Lăng. Đổi lại là ta cũng chưa chắc đã làm được. Chỉ có điều, hôm nay ngươi đã định trước phải ở lại đây rồi!”
Vào lúc này, Khương Viên Trinh đang giao thủ với Diêm La Thiên tử cũng đã phân ra được thắng bại rồi.
Khương Viên Trinh đúng là mạnh hơn so với Diêm La Thiên tử một nước. Nhưng Diêm La Thiên tử chủ tu Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp, loại công pháp có thể nói là cực kỳ khó để giải quyết. Dù cho Khương Viên Trinh có mạnh hơn hắn đi chăng nữa, hắn cũng sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.
Nhưng ai nào ngờ, bên phía Khương Viên Trinh hãy còn một lá bài tẩy. Trong tay hắn có một tấm lệnh bài do Nhân Hoàng tự tay khắc xuống, được đặt tên là Tru Ma Lệnh. Là do Nhân Hoàng chế tạo lúc chuẩn bị triệt để đánh vào Ma đạo. Cũng không phải là thần binh, chỉ là một tấm lệnh bài đơn giản được làm ra với số lượng lớn, phát ra cho những võ giả phía dưới.
Nhưng chỉ có duy nhất một tấm lệnh bài này là do Nhân Hoàng tự tay khắc xuống hai chữ “Tru Ma”. Trong đó ẩn chứa chân ý võ đạo của Nhân Hoàng ngày xưa, có đặc tính giết ma.
Khi nãy, lúc Khương Viên Trinh giao thủ với Diêm La Thiên tử cũng không đụng đến Tru Ma Lệnh. Mãi đến lúc này, hắn mới đột nhiên xuất thủ, liền ngay lập tức đánh trọng thương Diêm La Thiên tử đang không chút nào phòng bị kia.
Khương Viên Trinh không đuổi cùng giết tuyệt Diêm La Thiên tử. Hắn không có thù hắn gì với Địa Phủ, song không có nghĩa là hắn không có thù với Tô Tín.
Cho nên, Khương Viên Trinh sau khi đánh trọng thương Diêm La Thiên tử, hắn không nói hai lời, ngay lập tức xách Nhân Hoàng Kiếm đến hướng Tô Tín. Trong mắt lộ ra sát cơ.
Mà bên kia, Vô Sinh lão mẫu đang giao thủ với Mạnh Kinh Tiên lại khẽ cau mày. Trường kiếm trong tay mang theo kiếm ý cường đại cuồng trào. Chỉ một kiếm đơn giản mà đã ép cho Vô Sinh lão mẫu đến không thở nổi.
Nàng còn thiếu một chút mới có thể khôi phục lại tột cùng. Nhưng bây giờ thực lực Mạnh Kinh Tiên triển lộ ra đã không hề thua kém nàng ở thời kỳ tột cùng. Thậm chí, sức chiến đấu còn mạnh hơn!
Cũng may, đối thủ của Mạnh Kinh Tiên là nàng. Trong tay Vô Sinh lão mẫu có không ít bí pháp. Lúc này mới có thể chống đỡ được Mạnh Kinh Tiên. Nếu không, đổi thành người khác chỉ sợ sớm đã không đỡ được rồi.
Đến lúc này, Mạnh Kinh Tiên muốn ra tay cứu viện cho Tô Tín. Vô Sinh lão mẫu cười lạnh một tiếng, nói: “Mạnh tông chủ, ta khuyên ngươi tiết kiệm chút khí lực đi. Chỉ cần ta còn sống thì ngươi đừng hòng đi cứu viện Tô Tín!”
Mạnh Kinh Tiên nhìn Vô Sinh lão mẫu, lạnh nhạt nói: “Ồ, là thế à? Nếu vậy thì ngươi chết ngay đi.”
Dứt lời, trên người Mạnh Kinh Tiên ngay lập tức bạo phát ra kiếm ý kinh người. Giờ khắc này, kiếm trong tay hắn đã trở thành một phần thân thể hắn. Theo một kiếm chém xuống của Mạnh Kinh Tiên. Kiếm ý cường đại kia phá hư không, vỡ nát hết thảy!
Lấy người hóa kiếm, có thể chém Nhật Nguyệt Tinh hà!
Vô Sinh lão mẫu cắn răng. Nếu là vào thời bình, nàng nhất định sẽ không muốn đối địch với cường giả cấp bậc như Mạnh Kinh Tiên. Có điều, mắt thấy Tô Tín sắp bị chém chết. Một khi nàng nương tay thì coi như là dã tràng xe cát.
Vì thế, Vô Sinh lão mẫu nảy lòng độc ác. Nàng ngay lập tức thiêu đốt tinh huyết, nhưng tụ ra một đóa huyết liên. Hai tay Vô Sinh lão mẫu kết ấn, chân không quê hương bỗng nhiên hạ xuống. Nhưng trong đó lại ẩn chứa huyết sắc nồng đậm. Thánh khiết xen lẫn với huyết quang trở nên vô cùng tàn dị, nghênh đón với một kiếm kinh thiên động địa của Mạnh Kinh Tiên.
Vô Sinh lão mẫu liều mạng cản Mạnh Kinh Tiên. Bên này, Khương Viên Trinh cùng Thiên Đế hai mắt nhìn nhau một cái, cũng không nói nhảm gì nhiều mà ngay lập tức nhắm đến hướng Tô Tín!
Hiện tại, Tô Tín đã trọng thương, hai người bọn họ lại hoàn hảo không thương tích gì. Lúc này không giết Tô Tín thì còn đợi khi nào nữa?
Hư ảnh cửu tôn dị thú hiện lên quanh thân Thiên Đế, cuối cùng hợp lại làm một, hóa thành một hư ảnh Cửu Trảo Kim Long quanh quẩn sau lưng hắn. Theo một thương của hắn đâm xuống, long ảnh ngưng tụ bên trong, khiến cho cả người Thiên Đế tựa như hóa thành rồng, mang theo tiếng long ngâm gầm thét tấn công đến hướng Tô Tín!
Mà bên kia, Khương Viên Trinh cũng dùng thức cuối cùng trong Trảm Long Thất Thức của hắn, kiếm quang hạo nhiên khoáng đạt, đồ Long trảm Phượng, hủy thiên diệt địa!
Hai Thần Kiền cảnh đang xuất thủ toàn lực. Nếu như đặt vào lúc Tô Tín ở thời kỳ toàn thịnh, mặc dù hắn cảm giác được áp lực lớn, song Tô Tín chắc sẽ chống đỡ được.
Chương 2745 - Liệt diễm thiêu thân, cửu chuyển trùng sinh (3)
Nhưng vấn đề là bây giờ nội phủ của Tô Tín đang bị thương, lại thêm trước đó hắn dùng bí pháp Nguyên Thần giết Triệu Cửu Lăng. Nguyên Thần của hắn đã bị trọng thương, muốn cản lại công kích của hai người kia cũng không dễ dàng như thế.
Tuy nhiên, trong mắt Tô Tín cũng không có vẻ hoảng hốt nào. Quanh thân hắn bắt đầu bùng lên thanh phong Liệt Diễm mãnh liệt.
Xích Hỏa Thần Công tu luyện đến thời kỳ tột cùng có thể thiêu đốt thân xác khiến cho thần hồn bất diệt. Hành động giống như đang nộp mạng này lại vừa hay phù hợp với chân lý Xích Hỏa Thần Công. Liệt diễm thiêu thân, cửu chuyển trùng sinh!
Hôm nay Tô Tín đã tu luyện Xích Hỏa Thần Công đến mức độ cao nhất. Dưới liệt diễm thiêu thân, tạm thời hắn sẽ không chết mà sẽ là Phượng Hoàng niết bàn. Sau đó sẽ bộc phát ra sức mạnh to lớn sau cực hạn thăng hoa!
Dĩ nhiên, bây giờ Tô Tín cũng đang đánh cược, một kích này của hắn có thể đánh trọng thương hai người. Hoặc là kéo dài cho tới khi Mạnh Kinh Tiên đánh bại Vô Sinh lão mẫu sau đó đến giúp cho hắn. Nếu không, hắn chỉ có thể thiêu đốt nội khu một lần chứ không thể có lần thứ hai.
Lúc này, nhìn thân xác Tô Tín sắp sát nhập vào trong thanh phong liệt diễm, chỉ có Nguyên Thần của hắn là hiện lên bất diệt trong đó, Khương Viên Trinh cùng Thiên Đế đều ngẩn người ra. Tô Tín thực sự đang tính liều mạng hay sao?
Cảm giác được sức mạnh ẩn chứa bên trong, sắc mặt của Khương Viên Trinh cùng Thiên Đế đều có hơi chút biến hóa.
Có điều cũng không cần gấp. Sức mạnh này một người bọn họ không đỡ được, nhưng bây giờ bọn họ có đến hai người. Chỉ cần hai người bọn họ cẩn thận thì sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Một kích tuyệt sát của Thiên Đế và Khương Viên Trinh kia đã quyết chủ ý là phải giết Tô Tín ở chỗ này.
Bọn họ đều không phải loại người ngu ngốc với tầm nhìn hạn hẹp. Dĩ nhiên bọn họ sẽ không nương tay ở đây. Sau ván này, Tô Tín chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Ngay lúc Tô Tín chuẩn bị đánh một kích quyết tử, Thiên Đế cùng Khương Viên Trinh cũng thề giết Tô Tín, khí tức của một Thần Kiều cảnh bỗng dưng truyền tới!
Đêm tối vô biên bao phủ lấy Khương Viên Trinh, Trảm Long Thất Thức có thể giết được rồng lớn, song lại không chém ra được đêm tối vô biên kia!
Lúc này, Khương Viên Trinh cũng muốn nổi điên. Là ai? Rốt cuộc là ai?
Ở đây chỉ có từng này Thần Kiều, sao lại nhảy ra thêm một người ở đâu nữa?
Nhưng lúc này, Thiên Đế bỗng nhiên trợn trừng hai mắt, thấy người bỗng nhiên xuất hiện, hắn quát lên: “Tần Nghiễm Vương Diệt! Hóa ra là ngươi!”
Đêm tối vô tận tản ra, Tần Nghiễm Vương Diệt mặc hắc bảo Địa Phủ đứng lặng giữa không trung, lạnh nhạt nói: “Vẫn chưa muộn, cuối cùng cũng kịp.”
Tên Thần Kiều bỗng nhiên xuất hiện này không phải là ai khác mà chính là Tần Nghiễm Vương Diệt của Địa Phủ!
Ngày xưa, Tần Nghiễm Vương Diệt dừng lại ở đỉnh cao Dương Thần cảnh đến mấy thập niên. Lúc Tô Tín gặp hắn lần đầu, Tần Nghiễm Vương Diệt đã là đỉnh cao Dương Thần cảnh rồi. Sau đó, hắn luôn trong trạng thái bế quan.
Nếu đổi thành người bình thường, thì đây chính là gặp thế cổ chai. Có vài võ giả đứng ở ngưỡng cửa Chân Vũ này mấy chục năm cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng Tần Nghiễm Vương Diệt không phải là người bình thường. Nếu như hắn muốn tấn thăng Chân Vũ thì từ mấy thập niên trước đã có thể rồi. Nhưng hắn vẫn đang áp chế tu vi, muốn đi con đường của riêng hắn. Kết quả, sau khi đột phá hắn lại trực tiếp bước qua một cảnh giới lớn, tấn thăng tới Thần Kiều!
Tần Nghiễm Vương Diệt xoay người nói với Tô Tín: “Ta mới bước vào Thần Kiều, hãy còn có chút không quen với sức mạnh này. Song ta cũng có thể giúp ngươi cản Khương Viên Trinh. Thiên Đế giao cho ngươi. Nếu như có khả năng thì tốt nhất là giết chết hắn. Hai cung Thiên Địa dây dưa lâu như vậy, cũng nên phân thắng bại rồi!”
Thiên Đế cắn răng, không ngờ chuyện đã đi đến nước này. Thế mà lại có một Tần Nghiễm Vương Diệt nhảy ra phá rối.
Có điều hiện tại, tên đã lắp vào cung không bắn không được. Tô Tín đã đánh đến trọng thương. Chẳng lẽ hắn không đánh bại được Tô Tín như này hay sao?
Long thương trong tay Tô Tín bạo phát ra tiếng gầm thét đinh tai nhức óc. Ngay đến cả giọng nói của Thiên Đế lúc này cũng giống như là long ngâm thét giận vậy!
“Muốn giết ta? Thật là buồn cười!”
Long thương ầm ầm giáng xuống. Cửu Trảo Kim Long hô mưa gọi gió, khống chế thiên địa. Trong giây lát này, quy tắc thiên địa xung quanh bắt đầu mơ hồ tan vỡ. Thoáng chốc tạo thành gió bão thiên địa, cuốn đi hết thảy!
Mà lúc này, thân xác Tô Tín cũng đã sáp nhập vào bên trong thanh phong kia. Hỏa vực vô biên kia bọc lấy long thương. Sức mạnh Xích Hỏa Thần Công cường đại luyện hóa hết thảy, phần thiên phệ địa. Ngay cả thân thể của Cửu Trảo Kim Long cũng bị trui rèn thành một màu đỏ thẫm, kinh khủng cực kỳ.
Có điều lúc này, Thiên Đế cười lạnh nói: “Thiêu đốt thân xác, thần hồn bất diệt? Tô Tín. Mặc dù ta không biết ngươi nghiên cứu ra loại công pháp cổ quái này như thế nào. Có điều rất đáng tiếc. Sức mạnh lớn nhất mới là vĩnh hằng. Dù cho ngươi có thiêu đốt thân xác, bạo phát ra hỏa lực chí cường cũng không giết ta được!”
Chương 2746 - Huyết Thương Khung
Dứt lời, từng mảng từng mảng phù văn trên long thương trong tay Thiên Đế sáng lên. Có điều, phù văn kia lại mang một mảnh huyết sắc dữ tợn. Hiển nhiên đây chính là sức mạnh do Thiên Đế tự thiêu đốt tinh huyết của hắn, hoàn toàn đang cùng so đấu sức mạnh với Tô Tín.
Bàn về tích lũy sức mạnh tự thân, Thiên Đế cũng chẳng kém cạnh hơn Tô Tín là bao. Dẫu sao trong số đông đảo Thần Kiều trên giang hồ, hắn thuộc về nhóm già nhất.
Loại so đấu sức mạnh đơn giản nhất, cuồng dã nhất, Thiên Đế không biết sợ.
Thần hồn của Tô Tín ẩn náu trong Liệt Diễm thanh phong, hắn nhìn Thiên Đế, lạnh nhạt nói: “Ai nói cho ngươi rằng lá bài tẩy của ta chỉ có một chiêu này?”
Trước đó, Tô Tín vận dụng Xích Hỏa Thần Công đến trình độ cao nhất, thiêu cháy thân xác quả thực là muốn liều mạng cùng với Khương Viên Trinh. Nhưng bây giờ, Khương Viên Trinh đã bị Tần Nghiễm Vương Diệt cản, chỉ còn lại một mình Thiên Đế, chẳng lẽ hắn giết không được?
Ngay lúc, Tô Tín dứt lời, Thiên Đế bất ngờ phát hiện một luồng huyết khí nồng nặc bọc lấy hắn. Đây không phải là huyết khí tản ra từ trên người Tô Tín.
Bây giờ, Tô Tín chỉ còn lại thần hồn, cũng chẳng bạo phát ra được huyết khí gì.
Những huyết khí đó không ngờ lại tản ra từ trên thân Thiên Đế, bị hút vào xung quanh thần hồn Tô Tín.
Thiên Đế hoảng sợ muốn đóng kín kinh mạch khí huyết của bản thân. Song, luồng sức mạnh kia lại giống như hiện diện mọi nơi, không ngừng rút lấy khí huyết của hắn.
Những khí huyết này bị thần hồn Tô Tín ngưng tụ, thậm chí khiến cho Tô Tín lại một lần nữa ngưng tụ ra thân thể trong ngọn lửa Liệt Diễm thanh phong đó!
Trong mặt Thiên Đế lộ ra vẻ kinh sợ. phù văn trên long thương trong tay hắn tăng vọt, cuối cùng lại ầm ầm vỡ vụn. Mảnh vụn thần binh dung nhập vào trong long thân khiến cho Cửu Trảo Kim Long vốn bị Liệt Diễm thanh phong ngăn cản nhất thời thoát khỏi trói buộc, phát ra một tiếng rống giận.
Tô Tín lạnh nhạt nói: “Không có ích gì đâu! Thiên Đế! Ngươi đấu cùng Địa Phủ cả đời, bây giờ chết trong tay người Địa Phủ, đây cũng là số mệnh của ngươi!”
Dứt lời, trong nháy mắt, huyết vụ khổng lồ bộc phát từ trong cơ thể Thiên Đế lẫn Tô Tín ngưng luyện ra thành huyết trụ lớn đến mấy mươi trượng. Huyết quang sát tinh xông thẳng đến cửu tiêu khiến cả bầu trời biến sắc!
Huyết trụ thông thiên! Huyết khí cùng sát cơ kinh người kia khiến cho mọi người ở đây ai nấy đều nhanh chóng biến sắc. Đây chính là tầng thứ chín trong Hồn Thiên Bảo Giám của Tô Tín, cũng là tầng mạnh nhất mà hiện hắn đang nắm giữ, Huyết Thương Khung!
Huyệt trụ sừng sững phóng lên cao. Thiên địa bị che phủ trong huyết trụ. Sức mạnh này thực chất chính là khí huyết lực của Thiên Đế, song lại bị Tô Tín cưỡng ép rút ra để ngưng luyện thành Huyết Thương Khung này để đối phó với chính Thiên Đế hắn!
“Ầm!”
Huyết khí sát cơ rợp trời ầm ầm nổ tung. Long ngâm kêu lên. Đến khi huyết trụ hoàn toàn tiêu tán, ở đó đã không còn dấu tích của Thiên Đế. Cái này khiến cho thân hình mọi người ở đây đều phải ngừng một lát, giống như không thể tin được vậy. Tô Tín lấy một chọi hai, lại có thể thực sự tiêu diệt được Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế. Cái thế cục tất sát cứ vậy mà bị Tô Tín phá.
Khương Viên Trinh nặng nề nhìn Tô Tín một cái. Sự kinh khủng nhất của người này thật ra không phải là thực lực mà hắn triển hiện ra, mà là ai cũng không biết được rốt cuộc cực hạn của Tô Tín là ở đâu!
Lúc ngươi cho rằng ngươi có thể tuyệt sát Tô Tín, hắn lại có thể móc ra được một lá bài tẩy chẳng biết từ đâu ra, hoàn toàn xoay chuyển càn khôn.
Chuyện này làm một lần thì được, nhưng làm nhiều lần lại trở nên rất kinh khủng.
Lúc này, Phật Đà cùng Đại Thiên Ma Tôn đồng loạt dừng tay. Phật Đà nhìn Đại Thiên Ma Tôn một cái, lạnh nhạt nói: “Ngươi thấy không, Tô Tín này giống với Nhân Hoàng ngày trước đến độ nào! Năm đó, Nhân Hoàng không phải cũng giống như vậy sao? Bất kể là gặp nguy cơ gì, hắn luôn có thể lấy ra được lá bài tẩy trong thời khắc mấu chốt, tìm đường sống trong chỗ chết.”
Đại Thiên Ma Tôn cười lạnh hai tiếng, nói: “Con lừa ngu ngốc chết tiệt. Trước đó ngươi vẫn luôn muốn tranh phong với lão già Nhân Hoàng đó. Đáng tiếc cuối cùng lại chỉ có thể khuất phục ở dưới quyền của hắn.
Ta thấy ngươi bị lão già Nhân Hoàng dọa đến mức có bóng ma trong lòng rồi. Bây giờ nhìn ai cũng thấy giống lão già Nhân Hoàng đó.
Được rồi, ta không nói nhảm với ngươi nữa. Tinh thạch còn bốn viên, chúng ta mỗi người một viên!”
Dứt lời, Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà gần như cùng một lúc ra tay xông đến đoạt tinh thạch.
Trước đó, tất cả mọi người cũng bởi vì Tô Tín liên tục giết Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế mà khiếp sợ. Nào ai còn nghĩ Phật Đà căn bản không quan tâm đến quy tắc trước đó bọn họ đã định ra mà ngay tức khắc cùng Đại Thiên Ma Tôn dừng tay, lại vô cùng ăn ý chia nhau mỗi người một tinh thạch.
Thấy biểu cảm khiếp sợ của đám người Khương Viên Trinh, Tô Tín không khỏi cười lạnh một tiếng. Đám người này thực cho rằng Đại Thiên Ma Tôn và Phật Đà chỉ có quan hệ đối lập đơn giản như vậy sao?
Từ thời thượng cổ, hai người này đã thường xuyên đánh sống đánh chết. Họ đã sớm quen thuộc trình độ của nhau.
Chương 2747 - Huyết Thương Khung (2)
Thậm chí, bọn họ còn hiểu nhau hơn là đệ tử của mình. Người khác thực sự cho rằng lập trường của hai người họ đối lập, ngươi sống thì ta chết hay sao?
Mà sau khi Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà ra tay, Khương Viên Trinh cũng không nói hai lời, ngay lập tức chạy đến phía một viên tinh thạch. Ngay trong nháy mắt hắn xuất thủ, Tiết Chấn Nhạc cũng ra tay theo. Hắn đã chờ cơ hội này rất lâu rồi.
Tô Tín trực tiếp nói với Tần Nghiễm Vương Diệt: “Tạm thời không cần để ý đến ta, cướp tinh thạch đi!”
Tần Nghiễm Vương Diệt nhìn Tô Tín mặt mũi đã tái nhợt một cái. Hắn cũng không phải người bảo thủ, dĩ nhiên sẽ không khách khí liền chạy thẳng đến chỗ tinh thạch.
Nhưng mà vào lúc này, có người còn động thủ nhanh hơn bọn họ, ấy chính là Vô Sinh lão mẫu.
Mọi người ở đây, luận khôn khéo không ai qua được Vô Sinh lão mẫu. Trước lúc Thiên Đế bị giết, Vô Sinh lão mẫu cùng đã cảm giác có chút không đúng. Cho nên nàng cũng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần Thiên Đế xảy ra chuyện một cái thì nàng sẽ ngay lập tức xuất thủ ngay.
Mà trên thực tế quả nhiên cũng là như vậy. Thiên Đế thua trong tay Tô Tín, Vô Sinh lão mẫu liền ngay lập tức chuẩn bị ra tay cướp đoạt cơ duyên.
Nhưng ngay vào lúc này, Mạnh Kinh Tiên bỗng nhiên xuất thủ. Một kiếm đánh ra, trảm Nhật Nguyệt, đoạn tinh thần. Uy thế vô biên, ngay lập tức đánh bay một kiếm của Vô Sinh lão mẫu, chật vật không chịu nổi.
Vô Sinh lão mẫu nhìn Mạnh Kinh Tiên, quát lên: “Mạnh Kinh Tiên! Ngươi điên rồi phải không? Bây giờ ngươi còn đánh cái gì nữa? Còn hai viên tinh thạch thôi. Ngươi một viên, ta một viên không phải vừa hay có thể chia đều cho nhau hay sao?”
Trong số những Thần Kiều ở đây, Khương Viên Trinh là bại tướng dưới tay Mạnh Kinh Tiên. Tiết Chấn Nhạc không đáng để lo. Tần Nghiễm Vương Diệt mặc dù kinh diễm, song mới vào Thần Kiều, thậm chí đến cả sức mạnh của bản thân cũng hãy còn chưa ổn định.
Mà Tô Tín thì không cần nói nhiều. Giết Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế, cả người hắn cũng sắp phế bỏ tới nơi. Lúc này nếu như Tô Tín còn có thể cướp đoạt tinh thạch với bọn họ thì Tô Tín kia cũng không cần tinh thạch này nữa. Bởi có thể giết đến nhường đó cũng chỉ có cường giả Thông Thiên cảnh mà thôi.
Vì thế, trong số những người ở đây, người có thực lực mạnh nhất chỉ có Mạnh Kinh Tiên cùng Vô Sinh lão mẫu thôi. Nhưng nàng lại không ngờ rằng lúc này Mạnh Kinh Tiên lại ra tay với nàng. Ăn ý một chút như Phật Đà và Đại Thiên Ma Tôn lúc nãy chẳng lẽ không được hay sao?
Mạnh Kinh Tiên lạnh nhạt nói: “Ngăn cản ta lâu như vậy rồi. Bây giờ muốn đi là đi à? Ta dĩ nhiên sẽ lấy tinh thạch vào tay. Nhưng ngươi, đừng hòng lấy được.”
Dứt lời, trường kiếm trong tay Mạnh Kinh Tiên đã bạo phát ra kiếm mang ngút trời. Thậm chí, so với trước đó càng tăng lên hơn!
Bên phía Vô Sinh lão mẫu vừa ra tay nhưng thiếu chút nữa đã bị Mạnh Kinh Tiên dồn vào đường chết.
Trước đó, Vô Sinh lão mẫu có thể ngăn được Mạnh Kinh Tiên thuần túy là dựa vào các loại thủ đoạn, sử dụng đủ loại công pháp thần dị. Nhưng bây giờ, vấn đề là trước đó nàng cản Mạnh Kinh Tiên đã dùng hết công pháp bí thuật của nàng rồi.
Cái gọi là công pháp bí thuật lần đầu dùng có thể sinh ra được điều ngoài dự đoán. Nhưng lần thứ hai thì hiệu quả sẽ giảm nhiều.
Dưới oai kiếm đạo cường đại kia của Mạnh Kinh Tiên. Vô Sinh lão mẫu bị đánh đến hộc máu, trơ mắt nhìn viên tinh thạch đó lướt qua bên vai.
Mạnh Kinh Tiên bước ra một bước, kiếm khí cường đại bày thành kiếm vực, bao trọn lấy tinh thạch vào bên trong.
Thấy Mạnh Kinh Tiên xuất thủ, Khương Viên Trinh chẳng mảy may có tâm tư cướp đoạt. Ngay lập tức, hắn chuyển hướng mắt sang một viên tinh thạch khác.
Là bại tướng dưới tay Mạnh Kinh Tiên, hắn biết rõ được sự kinh khủng của Mạnh Kinh Tiên. Cùng tranh với những người khác, hắn còn có được mấy phần cơ hội. Nhưng cướp với Mạnh Kinh Tiên, tỷ lệ thắng của hắn cơ hồ là số không.
Khương Viên Trinh, Tiết Chấn Nhạc là người xuất thủ đầu tiên. Tần Nghiễm Vương Diệt theo sát phía sau. Viên tinh thạch cuối cùng này là hy vọng cuối cùng để bọn họ bước lên đỉnh thiên hạ!
Trong số ba người, tích lũy của Khương Viên Trinh là mạnh nhất. Nhưng Tần Nghiễm Vương Diệt cũng không phải là hạng người tầm thường. Hắn dùng mấy thập niên ẩn nhẫn để mai kia bước vào Thần Kiều. Dù là bây giờ, sức mạnh của bản thân hắn vẫn chưa hoàn toàn ổn định, song trước đó tùy tiện xuất thủ cũng có thể ngăn cản được Khương Viên Trinh.
Tuy nhiên, lúc thực sự tranh đoạt, đến ngay cả Tiết Chấn Nhạc người trước đó mang đến cảm giác tồn tại cực kỳ thấp cũng bạo phát ra uy năng khiến người khác khó lòng mà tưởng tượng được.
Trong số những võ giả Chân Vũ ở Đại Chu, Tiết Chấn Nhạc là người duy nhất không có chút quyến luyến với quyền thế nào cả.
Hắn có thể vì Đại Chu mà lập công lao to lớn, sau đó giao loạn cục cho Lâm Tông Việt. Đồng thời, hắn cũng giao cả danh tiếng cùng uy vọng cho Lâm Tông Việt, còn hắn thì đi bế quan.
Mà nhiều năm qua như vậy, Tiết Chấn Nhạc cũng đều dốc lòng nghiên cứu võ đạo. Chuyện lớn chuyện nhỏ trong quân đội Đại Chu hầu hết đều do Lâm Tông Việt đứng ra tổ chức.
Chương 2748 - Một phần cơ duyên cuối cùng
Cho đến bây giờ, Tiết Chấn Nhạc cũng chưa từng lo lắng chuyện đối phương sẽ vượt qua hắn.
Mỗi một nhân vật tấn thăng Thần Kiều cảnh đều không phải hạng người dễ chọc vào. Chỉ có điều, trong số những cường giả Thần Kiều cảnh ở đây, có quá nhiều người kinh diễm. Cho nên lúc này mới khiến Tiết Chấn Nhạc trở thành tương đối bình thường.
Nhưng trong thực tế, Tiết Chấn Nhạc dù có yếu hơn bọn họ, song cũng không yếu hơn đến đâu.
Đặc biệt là dưới tình huống mọi người đều đã tiêu hao không ít khí lực sau khi trải qua một trận đại chiến. Tiết Chấn Nhạc người vẫn luôn đợi cho kẻ địch mệt mỏi rồi tấn công lúc này cho thấy uy năng kinh người.
Chỉ thấy trong tay Tiết Chấn Nhạc, Xích Viêm Bàn Long Thương quét ra. Một con rồng lửa gầm thét ngưng tụ từ giữa thân thương. Ngọn lửa Liệt Diễm mang hỏa lực cường đại, thậm chí còn ép cả Xích Hỏa Thần Công của Tô Tín!
Phải biết, trước đó Tiết Chấn Nhạc không phải tu luyện công pháp thuộc tính Hỏa. Chỉ có điều hắn xuất thân từ dã đạo. Cho nên bây giờ, đường mà Tiết Chấn Nhạc chọn cũng rất rõ ràng. Chính là dùng bất cứ giá nào để tăng thực lực của hắn lên.
Công pháp của hắn bình thường, nhưng Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay hắn là cực phẩm thần binh hiếm có. Cho nên, hắn liền kết hợp với Xích Viêm Bàn Long Thương của hắn để sáng tạo ra thành một môn công pháp thuộc tính Hỏa cực mạnh. Dung hợp với thần binh của hắn xong, sức mạnh cường đại mà nó phát huy ra có thể nghiền ép được Xích Hỏa Thần Công của Tô Tín.
Cuồng long Liệt Diễm thi triển ra, Khương Viên Trinh nhất thời hừ lạnh một tiếng. Trảm Long Thất Thức bộc phát ra, kiếm mang óng ánh, mang uy năng kiếm đoạn sơn hà mạnh mẽ.
Ngày xưa Nhân Hoàng dùng kiếm kỹ Thất Kiếm Trảm Xích Long kinh người này, bây giờ, Khương Viên Trinh cũng có thể dùng một kiếm này chém Viêm Long của Tiết Chấn Nhạc!
Liệt Diễm cường đại bị Trảm Long Thất Thức chém đến, nhưng lúc này, Tiết Chấn Nhạc đưa mũi thương lên, trực tiếp giáng xuống từ không trung. Uy thế này hệt như một thương khai thiên vậy. Một thương này giáng xuống khiến cho người khác có cảm giác như Thái Sơn áp đỉnh, có thể nói là trình độ sức mạnh đạt đến mức cao nhất!
Trước đó, Thiên Đế cũng dùng đến chiêu thức này, cũng là dùng thương, cũng là phát huy sức mạnh đến mức tận cùng.
Phàm là võ giả phát huy thương thuật đến mức tận cùng hầu như đều có thể lĩnh ngộ được biến hóa quan trọng trong đây.
Khương Viên Trinh hừ lạnh một tiếng. Tay hắn ngay lập tức kết Bàn Long ấn. Trong nháy mắt, long ngâm gào thét. Sức mạnh cường đại ầm ầm bùng nổ, cứng rắng chống đỡ một thương này của Tiết Chấn Nhạc.
Nhưng lúc bọn họ chỉ mới giao thủ có hai chiêu, Tần Nghiễm Vương Diệt cũng đã ra tay. Một quyền giáng xuống, vạn vật tịch diêt!
Uy năng một quyền này của Tần Nghiễm Vương Diệt giống như tên của hắn vậy, tiêu diệt vạn vật!
Đây là quy tắc sức mạnh đơn giản nhất. Bên trong đất trời, cái trụ cột chính là sức mạnh từ hai lực sinh – tử. Hai loại sức mạnh này có thể diễn hóa hết thảy, cũng có thể khái quát tất thảy.
Lúc trước, Tô Tín vì theo đuổi viên mãn cá nhân nên lúc đang tu luyện không ít công pháp mang theo âm tà tử khí lại luyện hóa một số lớn dị bảo có thể tăng cường sinh cơ. Lúc này mới khiến cho hai lực sinh – tử đạt đến mức thăng bằng.
Còn bây giờ, Tần Nghiễm Vương Diệt lại vừa hay ngược lại. Mặc dù cái hắn theo đuổi không giống Tô Tín, hắn theo đuổi sinh – tử lực viên mãn. Nhưng hôm nay, hắn đã ngưng luyên tử ý đến mức cực hạn. Cực hạn của cái chết chính là mất đi, là vạn vật tuyệt diệt!
Phải biết rằng năm đó, đến cả Lý Bá Dương cũng không tu luyện được một đạo sinh cơ đến trình độ cao nhất. Nhưng bây giờ, Tần Nghiễm Vương Diệt lại ngưng luyện tử ý đến trình độ cao nhất. Nếu như cho hắn thêm vài chục năm nữa, nói không chừng thực lực của hắn bây giờ sẽ vượt qua cả Tô Tín cùng Mạnh Kinh Tiên.
Mà lúc này trong sân, việc Tần Nghiễm Vương Diệt nhúng tay, triển lộ ra sức mạnh cường đại của hắn đã khiến cho Tiết Chấn Nhạc cùng Khương Viên Trinh trong lòng dâng lên ý cảnh giác cực lớn.
Sau khi Tần Nghiễm Vương Diệt xuất thủ, Khương Viên Trinh cùng Tiết Chấn Nhạc ngay lập tức chuyển mục tiêu, tấn công đến hướng Tần Nghiễm Vương Diệt.
Tần Nghiễm Vương Diệt cau mày, hai tay hắn kết ấn. Trong nháy mắt, màn đêm vô tận dâng lên. Trong lãnh vực đêm đen đó, ngũ quan bị tước đoạt, ý thức bị áp chế. Trong lãnh vực này, Tần Nghiễm Vương Diệt chính là bá chủ không hề thẹn danh!
Chỉ có điều, đối thủ hiện tại của hắn dù sao cũng là hai tên Thần Kiều. Tần Nghiễm Vương Diệt coi như là có kinh diễm đến đâu đi chăng nữa thì cũng không đến trình độ lấy một địch hai như Tô Tín.
Dưới hợp kích của Tiết Chấn Nhạc và Khương Viên Trinh, lãnh vực đêm tối kia trong nháy mắt liền bị phá!
Ngay lúc bọn họ tấn công lẫn nhau, đánh mỗi lúc một kịch liệt. Vô Sinh lão mẫu khi nãy mới bị Mạnh Kinh Tiên đánh trọng thương bấy giờ không cam lòng, cũng gia nhập vào chiến đoàn.
Vô Sinh lão mẫu biết mình là kẻ điên, có lúc hành sự sẽ không màng đến hậu quả. Nhưng trên đại sự, nàng lại tỏ ra rất mực bình thường, cũng không hề điên.
Song, Mạnh Kinh Tiên căn bản không cách nào khơi thông được. So với nàng, hắn càng giống như kẻ điên hơn.
Chương 2749 - Một phần cơ duyên cuối cùng (2)
Cho nên cứ như thế, nàng cũng chỉ có thể tự nhận là xui xẻo. Không tranh được với Mạnh Kinh Tiên, nàng cũng chỉ có thể đi tranh với đám người Khương Viên Trinh.
Hiện tại, Vô Sinh lão mẫu mặc dù bị Mạnh Kinh Tiên đánh trọng thương, song hãy còn để lại mấy phần sức chiến đấu. Có điều, nàng cũng đã là người yếu nhất trong số bốn người. Nàng tham gia vào chẳng khác gì đang phá rối.
Ngay lúc bốn người bọn họ đánh loạn thành một đoàn, Tô Tín lại bạo phát ra chút sức mạnh cuối cùng của hắn, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến chỗ quả trứng khổng lồ kia. Bất kể là chín cái xác Yêu Thánh biết đi, hay đám người Vô Sinh lão mẫu cũng không kịp phản ứng lại.
Trong mắt Tô Tín lộ ra một tia lạnh. Lúc này, hắn thực ra đang đánh cược. Chỉ có điều, hắn chỉ đánh cược một nửa mà thôi.
Hiện, hắn đã trọng thương, trên căn bản không cách nào tiếp tục tái chiến. Cho nên viên tinh thạch cuối cùng kia cứ để cho Tần Nghiễm Vương Diệt đi tranh đoạt. Hắn không cần.
Trước đó, đám người võ giả thưởng cổ như Đại Thiên Ma Tôn đều nói Thông Thiên chỉ có chín. Bỏ lỡ cơ hội này thì cho dù có mạnh, có kinh diễm như Vô Sinh lão mẫu trước kia thì cũng chỉ có thể ở mãi ở đỉnh cao Thần Kiều cảnh mà thôi.
Trước, Tô Tín cũng bị lời nói này ảnh hưởng. Sau đó, Tô Tín mới phản ứng được. Ngày trước Nhân Hoàng cũng đứng độc lập với chín vị Thông Thiên. Hắn không nhờ vào cơ duyên Thông Thiên cảnh, song cũng tấn thăng đến được Thông Thiên.
Chỉ có điều, lúc mọi người nghe được câu chuyện này đều nghĩ là Nhân Hoàng mạnh mẽ nhường nào. Riêng chỉ Tô Tín vẫn tự hỏi, nếu Nhân Hoàng có thể không thuận theo cái gọi là cơ duyên tấn thăng Thông Thiên, vượt qua con số chín chung cực này, thì tại sao hắn lại không thể?
Hiện, Tô Tín chém chết hai Thần Kiều, lấy được hai mười ngàn điểm phản phái trị, đủ để nhờ vào đó mà đổi được một viên Long Nguyên.
Song vấn đề chính là Long Nguyên này rốt cuộc có thể khiến cho Tô Tín không cần nhờ vào cơ duyên mà vẫn có thể tấn thăng đến Thông Thiên hay không, không ai biết cả.
Vì thế, Tô Tín chỉ đang đánh cược một chút. Đó chính là lợi dụng quả trứng khổng lồ này, cộng thêm với Long Nguyên khiến cho hắn có thể tấn thăng đến Thông Thiên.
Quả trứng khổng lồ kia mặc dù không biết đã ở đây bao nhiêu vạn năm, song trong nó vẫn cất giữ sinh cơ cùng sức mạnh cường đại.
Tô Tín đặt tay lên quả trứng khổng lồ đó. Nhất thời chân khí cường đại bộc phát ra, bắt đầu ngưng luyện sức mạnh trong quả trứng khổng lồ nọ.
Trong chớp nhoáng này, trừ Huyền Quy Yêu Thánh bị Lâm Trường Hà đánh bể đầu, tám Yêu Thánh còn lại tất cả đều trở nên vô cùng cuồng bạo, vọt tới hướng Tô Tín. Nhưng lúc này đã không còn kịp nữa. Tô Tín đã nhanh chóng bắt đầu luyện hóa sức mạnh trong quả trứng khổng lồ kia rồi.
Tô Tín không nói chắc được thuộc tính sức mạnh của quả trứng khổng lồ này. Hắn chỉ có thể cảm giác được trong này có ẩn chứa nhiệt lực kinh người.
Phải biết, từ khi tu luyện Xích Hỏa Thần Công đến nay, đối với phản phệ của công pháp thuộc tính Hỏa, Tô Tín đã có tính kháng đến mức độ cao nhất. Bấy giờ luyện hóa sức mạnh trong quả trứng khổng lồ này. Tô Tín thậm chí cảm giác bản thân hắn đang luyện hóa một đống dung nham vậy. Nóng bỏng dị thường. Thậm chí, nó còn khiến cho huyết dịch của hắn cũng đạt ngưỡng sôi trào!
Sức mạnh đó thiêu đốt Tô Tín, song cũng khiến cho thân thể vốn đã trọng thương không còn lành lặn của hắn được chữa trị một cách nhanh chóng. Hơn nữa, một luồng sức mạnh khác với sức mạnh võ giả cũng dung nhập vào trong cơ thể Tô Tín, vô cùng cường đại, vô cùng thần bí.
Đây là một luồng lực Tiên Thiên, từ khi sinh ra đã bắt đầu nắm giữ sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ.
Trong chớp nhoáng này, sau lưng Tô Tín hiện lên hư ảnh. Đó chính là Thần Điểu màu vàng, cả người là Liệt Diễm hừng hực cháy. Vừa là chim nhưng không phải là chim. Vừa giống Phượng Hoàng, mà lại cũng không phải là Phượng Hoàng, nhưng lại mọc ba chân, vũ động giữa ánh mặt trời chói chang, tỏ ra vô cùng thần dị.
Thần Điểu màu vàng kia giống như là Pháp Tướng vậy. Hiện lên sau lưng Tô Tín, phát ra một tiếng ngân dài. Chớp mắt, một luồng uy áp kinh khủng giáng xuống. Tám Yêu Thánh vốn đang muốn xông đến bảo vệ quả trứng kia bỗng dưng bò lổm ngổm trên đất, thân run lẩy bẩy.
Đây là một loại uy thế bắt nguồn từ bản năng. Dù bây giờ chúng đã không còn linh trí, không hiểu, cũng không suy tính được, nhưng uy áp này là ấn định vào bản năng của chúng.
Sức mạnh tạo thành từ việc Tô Tín luyện hóa quả trứng khổng lồ kia đã đạo thành động tĩnh rất lớn. Ngay cả bên phía hắn cũng có chút kinh ngạc. Quả trứng khổng lồ này lại có thể mang cho hắn sức mạnh khổng lồ đến như vậy.
Hơn nữa lúc này, Tô Tín cũng chưa được tính là hoàn toàn luyện hóa sức mạnh bên trong quả trứng khổng lồ kia. Hắn chẳng qua chỉ mới luyện hóa một phần sức mạnh trong đó mà thôi. Phần lớn sức mạnh hãy còn để dành trong cơ thể Tô Tín, khiến cho huyết dịch của hắn ngay lúc này vẫn cứ đang sôi trào.
Có điều đây cũng là vì đó là Tô Tín mà thôi. Nếu đổi thành người khác, ở trạng thái này, hắn hoặc phải quyết định nhanh chóng tống nguồn sức mạnh này ra khỏi cơ thể, hoàn toàn buông tha cơ duyên này.
Chương 2750 - Cuối cùng thuộc về
Hoặc là quyết chống cự. Cuối cùng, chống cự chưa bao lâu sẽ bị sức mạnh này thiêu đối từ trong ra ngoài, biến thành tro bụi.
Nhưng Tô Tín không cần phải lo. Thân xác của hắn vốn là mạnh nhất trong số các võ giả đồng cấp, đủ để chống cự được với hỏa lực cường đại này.
Hơn nữa, Tô Tín còn đã tu luyện Xích Hỏa Thần Công đến trình độ cao nhất. Ngay cả Liệt Diễm đốt thân hắn cũng đã từng nếm thử qua, chút hỏa lực này thì có là gì đâu?
Bên kia, đám người Khương Viên Trinh thấy Tô Tín luyện hóa sức mạnh khổng lồ trong quả trứng khổng lồ kia, sau lại còn tạo thành uy thế lớn mạnh như vậy, trong mắt bọn họ không kiềm được mà lộ ra vẻ hối hận.
Trước đó, hai viên tinh thạch cùng quả trứng khổng lồ đều ở đó, nhưng bọn họ không hẹn mà gặp đều đặt mắt vào tinh thạch, không ai thèm để ý đến quả trứng khổng lồ kia. Đây cũng không phải là vì bọn họ không có mắt nhìn, mà là bọn họ vì lý do an toàn, chỉ có thể chọn cách đi tranh đoạt tinh thạch trước.
Mặc dù tất cả mọi người có thể đoán được, quả trứng khổng lồ kia chắc chắn cũng là cấp bậc chí bảo, thậm chí, không kém gì tinh thạch mang cơ duyên Thông Thiên kia.
Nhưng vấn đề là bây giờ bọn họ biết chắc dùng tinh thạch có thể tấn thăng Thông Thiên, còn quả trứng kia thì chưa chắc.
Một cái là biết chắc. Một cái thì chưa biết. Đánh cược kiểu này bọn họ không muốn làm. Thôi thì cứ đi tranh tinh thạch còn đáng tin hơn.
Cũng chỉ có mình Tô Tín vừa đánh chết hai Thần Kiều, bây giờ không có sức mạnh đi tranh đoạt tinh thạch mới dám đi đánh cược một lần.
Mà lúc này bọn họ cũng đều đã thấy được, quả trứng đó tuyệt đối là chí bảo. Tô Tín cho dù không thể dựa vào nó mà tấn thăng đến Thông Thiên. Trong tương lai, dưới Thông Thiên, Tô Tín cũng chắc chắn có thể trở thành người đứng đầu.
Có điều vào lúc này, trong mắt Khương Viên Trinh lộ ra thần sắc ngoan độc.
Những người khác có lẽ còn không chú ý đến, nhưng ngay lúc Tô Tín bắt đầu luyện hóa quả trứng khổng lồ kia, khôi phục thương thế của bản thân, hắn đã thầm hô một tiếng không ổn.
Người bắt được tinh thạch sẽ bị chiến trường này bài xích, buộc phải rời khỏi đây. Cho nên khi nãy, Mạnh Kinh Tiên cầm được một viên, song hắn cũng chỉ có thể rời đi, không cách nào giúp Tô Tín lấy được một viên, chỉ có thể mặc cho bọn họ tranh cướp.
Nhưng bây giờ, Tô Tín có thể hồi phục thương thế nhờ quả trứng khổng lồ kia, cũng không bị phương thiên địa này bài xích. Bất kể hắn tính tự mình cướp một viên hay là muốn giúp Tần Nghiễm Vương Diệt cướp lấy một quả. Dù sao, chỉ cần Tô Tín xuất thủ thì bọn họ sẽ chẳng có cơ hội nào!
Cho nên, ngay khi Tô Tín không còn hành động nào, những người khác cũng không kịp phản ứng, Khương Viên Trinh đã chuẩn bị muốn đánh cược một lần cuối cùng!
Thắng, hắn sẽ tấn thăng Thông Thiên, có thể bảo vệ cho nhất tộc Khương thị vinh quang ngàn năm bất diệt.
Thất bại, hắn cũng chỉ có thể mang những cường giả nhất tộc Khương thị ngoan ngoản ẩn núp cả đời. Thậm chí, là còn thoát ra khỏi võ lâm Trung Nguyên. Dẫu sao, hắn ở đây cũng đã đắc tội chết với Tô Tín. Nếu không có Tần Nghiễm Vương Diệt ngăn, thì thiếu chút nữa hắn đã giết được Tô Tín rồi!
Là đối thủ cũ của Tô Tín, Khương Viên Trinh cũng biết rõ tính cách của Tô Tín, nếu hắn không tấn thăng Thông Thiên, đảm bảo Tô Tín nhất định sẽ dùng hết thảy sức mạnh đến giết hắn, tiêu diệt Hoàng Thiên Vực của hắn!
Một khi thành bại, vạn sự đều thành không.
Khương Viên Trinh cũng đang đánh cược, đánh cược ván này rốt cuộc thành hay bại!
Nhắm hai mắt lại, Khương Viên Trinh bùng nổ sức mạnh bản thân đến mức cao nhất. Hắn tu luyện công pháp long khí, đại khí vô cùng dạt dào. Có điều, sức mạnh này hắn không dùng để xuất thủ với những người khác mà là rót hết tất cả vào trong thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng trong tay hắn kia.
Thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này có lai lịch thế nào ngay cả Khương Viên Trinh cũng không rõ lắm. Thậm chí còn có người nói thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này chính là do Nhân Hoàng tự tay luyện chế. Trong đó có dung nhập tinh huyết của đại thánh Yêu tộc.
Dĩ nhiên, cái tin vịt này nghe có chút không hợp lý cho lắm. Bản thân Nhân Hoàng đã có Nhân Hoàng Kiếm, hắn còn phí sức đi luyện chế một thanh kiếm hàng giả làm gì? Ăn no rửng mỡ?
Có điều, trong thanh kiếm có tinh huyết của đại thánh Yêu tộc là thật. Ngày xưa, Trảm Long Thất Kiếm của Nhân Hoàng chém Xích Long. Tinh huyết bên trong thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này chính là của Xích Long Đại Thánh lưu!
Khi Khương Viên Trinh gần như quán chú cho tám phần chân khí của hắn đến trong kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng kia, một tiếng long ngâm gầm thét đinh tai nhức óc vang lên. Lúc này mới khiến cho người khác đều chuyển hướng mắt nhìn sang phía Khương Viên Trinh. Song lúc này đã muộn.
Thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng dùng tốc độ mắt thường có thể thấy mà xuất hiện từng vết nứt lớn, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn. Thoáng chốc, hồng quang che khuất bầu trời xuất hiện trong mắt mọi người. Một Xích Long to lớn, gầm thét thiên địa, mang theo long uy cường đại vọt tới hướng ba người này!
Chương 2751 - Cuối cùng thuộc về (2)
Vô Sinh lão mẫu, Tần Nghiễm Vương Diệt cùng Tiết Chấn Nhạc cũng không ngờ đến Khương Viên Trinh thế mà lại dùng đến chiêu này. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ Khương Viên Trinh người luôn được những kẻ khác trong Tiên Vực đánh giá là người có tính cách trung dung thủ thành lại có thể quyết đoán như vậy. Thanh thần binh mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng, truyền thừa của Khương gia lại dùng để bộc phát ra uy năng của Xích Long Đại Thánh của Yêu tộc ngày xưa.
Phải biết thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này cũng không phải chỉ là thần binh truyền thừa của Khương gia mà nó còn lại một vật tượng trưng cho Khương gia bọn họ là hậu duệ Nhân Hoàng. Ý nghĩa của nó thậm chí còn lớn hơn việc bản thân nó là thần binh nữa.
Nhưng bây giờ, Khương Viên Trinh lại chọn cách đánh gãy nó. Có thể tượng tượng được lúc này rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì.
Khương Viên Trinh lúc này e là đã đánh cược tương lai của Hoàng Thiên Vực cũng như tương lai của cả Khương gia vào việc hắn nhất định phải đoạt được cơ hội thăng Thông Thiên!
Khương Viên Trinh bất ngờ hành động khiến những người khác có hơi trở tay không kịp.
Chỉ có điều, không riêng gì Khương Viên Trinh rất xem trọng cơ duyên tấn thăng Thông Thiên cảnh kỳ này. Những người khác có ai không phải vậy đây?
Cho nên, đối diện với Xích Long còn mang theo cửu phân thần vận của đại thánh Yêu tộc ngày xưa mà gầm thét thiên địa kia, ba người còn lại cũng vô cùng ăn ý, ngay lập tức chuyển từ triền đấu thành đồng loạt nhắm về phía Khương Viên Trinh mà xuất thủ!
Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay Tiết Chấn Nhạc bạo phát ra mấy chục ngàn thương ảnh chằng chịt chi chút, cùng hợp lại làm một trong tiếng long ngâm gầm thét, hóa thành một thương đâm thủng thiên không, đâm thẳng đến đầu rồng!
Tần Nghiễm Vương Diệt đánh ra một quyền. Tử vực vô biên dịch diệt hiện lên, không có chút sinh cơ nào. Vạn vật chung cực. Ngọn lửa huyết sắc liệt diễm trên thân Xích Long cũng phải mất đi trong tử vực này.
Vô Sinh lão mẫu hai tay kết ấn, trong nháy mắt chân không quê hương giáng xuống, vô lượng Phật quốc hiện lên, trong thánh khiết lại mang vẻ vô cùng tà dị.
Ba người này đồng loạt liên thủ đánh một kích, uy thế này dù đổi thành Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên cũng chỉ có thể gắng gượng mà chống đỡ. Xích Long được diễn hóa ra từ thanh thần binh vỡ vụn kêu gào một tiếng. Thân thể nó ầm ầm tan vỡ. Dao động to lớn đó khiến cho ba người Vô Sinh lão mẫu không kiềm được mà phải lui về sau một bước. Nhưng lúc này, cảnh tượng trước mắt lại khiến cho cả ba người trợn mắt. Bởi Khương Viên Trinh lại lợi dụng thời cơ này cầm viên tinh thạch cuối cùng trong tay, trực tiếp luyện hóa nó!
Thần sắc của cả ba có thể nói là khó coi cực kỳ. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ kết cục cuối cùng lại thành ra thế này.
Tần Nghiễm Vương Diệt kinh tài tuyệt diễm, bước qua cả một cảnh giới lớn, ngay tức khắc bước chân vào Thần Kiều cũng không cướp được cơ duyên.
Người đứng đầu chỉ sau Thông Thiên cành ngày trước, vật lộn mấy ngàn năm, một lần nữa hiện thế như Vô Sinh lão mẫu cũng không cướp được cơ duyên.
Tiết Chấn Nhạc vẫn luôn kiên nhẫn, cuối cùng bạo phát thực lực kinh người cũng không cướp được cơ duyên.
Kết quả, Khương Viên Trinh kẻ luôn được người khác đánh giá là người bảo thủ, trước đó còn liên tiếp thua trong tay Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên, bị người giang hồ cười nhạo một thời gian dài, cuối cùng lại chính là hắn đoạt được cơ duyên này. Kết quả này không chỉ riêng gì nằm ngoài dự đoán của Tô Tín, mà đoán chừng không ít người cũng không ngời tới.
Mà lúc này, sau khi lấy được cơ duyên Thông Thiên cảnh kia, Khương Viên Trinh thậm chí cũng không nhịn được mà cười lớn, bộc lộ sự vui sướng trong lòng hắn.
Tự đánh nát chí bảo truyền thừa nhất tộc Khương thị, Khương Viên Trinh đã gom hết tất cả những gì hắn có đến đoạt cơ duyên này rồi. Cuối cùng hắn cũng thành công.
Có điều, vào lúc này, toàn bộ chiến trường lại xảy ra một ít dị biến. Biến đổi này hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Vốn xung quanh chiến trường này đều là một màn sương mù, giống như địa vực đơn độc vậy. Tuy nhiên, lúc Khương Viên Trinh bắt lấy viên tinh thạch cuối cùng, bắt đầu luyện hóa nó, hắn lại không cảm giác được lực bài xích từ chiến trường này. Hơn nữa, sương mù xung quanh cũng bắt đầu tiêu tán, lộ ra hư không đen nhánh.
Kỳ dị nhất chính là nơi cuối chiến trường, con đường dần dần không còn nhìn thấy trong hư không kia lại không phải là nơi tận cùng thực sự. Sương mù tiêu tán, mọi người cũng có thể loáng thoáng thấy được cảnh tượng bên trong. Cảnh sắc ở cuối đường khiến cho sắc mặt Khương Viên Trinh nhất thời biến đổi. Hắn lẩm bẩm nói: “Tiên Vực! Là Tiên Vực!”
Người khác có thể nhận sai, nhưng Khương Viên Trinh sống ở Tiên Vực cả đời sẽ không. Nơi tiếp cuối đường chiến trường này vừa hay chính là Tiên Vực trước đó mà đám người Khương Viên Trinh ở!
“Không đúng! Phía cuối còn có thứ gì!”
Sương mù chậm rãi tan đi, tất cả đều trở nên rõ ràng. Lúc này, mọi người mới nhận ra được, ở giữa nơi tiếp giáp của điểm cuối con đường và Tiên Vực vẫn còn một thứ. Đó là một thanh kiếm. Một thanh cổ kiếm bằng đồng xanh thoạt nhìn rất tầm thường. Trên lưỡi kiếm còn dính huyết sắc.
Chương 2752 - Nghi vấn
Đây không phải do chế tạo thành mà là bởi trên thanh kiếm này dính quá nhiều tinh huyết nên cả lưỡi kiếm cũng bị nhuộm thành màu đỏ, rửa mãi không sạch.
Mà lúc này, trên thanh trường kiếm không chỉ tản mác ra sát cơ huyết sắc nồng nặc mà phần nhiều chính là đại khí vương đạo và uy nghiêm!
Mọi người ở đây đồng loạt đưa mắt nhìn snag Khương Viên Trinh. Bởi thanh kiếm này giống y như đúc với thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng của Khương Viên Trinh. Hơn nữa, trên nó còn tản mác ra khí tức cường đại thế kia. Như vậy, lai lịch của thứ này còn cần phải hỏi nữa hay sao?
Cái này vốn chính là thần binh ngày trước của Nhân Hoàng, được công nhân là binh khí mạnh nhất thiên hạ, Nhân Hoàng Kiếm!
Nhân Hoàng bế quan ở trong Tiên Vực. Tất cả mọi người cũng theo đó mà cho rằng Nhân Hoàng Kiếm đã được Nhân Hoàng mang vào trong Tiên Vực. Nhưng ai nào ngờ, mọi người lại thấy được tung tích Nhân Hoàng Kiếm ở đây.
Chẳng lẽ ngày xưa Nhân Hoàng cũng đã đến và cố ý để lại Nhân Hoàng Kiếm ở đây? Có điều, cái này cũng không đúng lắm. Nơi này có nhiều cơ duyên nhự vậy. Nếu Nhân Hoàng đến đây, chẳng lẽ hắn lại bỏ qua?
Có điều lúc này, Tần Nghiễm Vương Diệt bỗng dưng lại nói: “E là Nhân Hoàng còn chưa đến đây. Lối đi này chỉ là một sự trùng hợp mà thôi. Các ngươi nhìn vị trí Nhân Hoàng Kiếm đi. Đó là long mạch. Long mạch của Tiên Vực. Hơn nữa còn là ẩn long! Nhân Hoàng Kiếm cắm ở đỉnh đầu ẩn long. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì đây?”
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người ở đây đều biến sắc.
Tần Nghiễm Vương Diệt chính là hoàng tộc Đại Tấn ngày trước. Ngày trước Đại Tấn thống trị thiên hạ tám trăm năm, nghiên cứu về long mạch, và công pháp long khí cũng rất sâu sắc.
Còn những người khác mặc dù không hiểu biết sâu như Tần Nghiễm Vương Diệt, song bọn họ đều là Thần Kiều cảnh. Các loại truyền thuyết liên quan đến long mạch dĩ nhiên rất rõ ràng.
Long mạch là khí vận của cả hoàng triều. Long mạch điêu linh, thiên hạ đại loạn, hoàng triều đổi chủ.
Đây là điểm mà hoàng triều rất xem trọng long mạch. Nhưng cái quan trọng nhất vẫn là ẩn long.
Cái gọi là ẩn long, chính là long mạch được ẩn giấu, vô hình vô chất. Cái này căn bản là biểu hiện cho ý chí thiên địa. Cái ẩn long đại diện không phải là hoàng triều mà là cả thế giới!
Cho nên long mạch ẩn long phiêu tán trong thiên địa căn bản không cách nào phát hiện ra, cùng không cách nào bắt được.
Nhưng hiện tại, Nhân Hoàng Kiếm lại đóng vào ẩn long. Hơn nữa lại còn đâm thẳng vào đầu rồng. Cái này rõ ràng chính là đang không ngừng tiêu giảm sức mạnh của ẩn long!
Trước mắt, chiến trường này chính là lối đi liên thông giữa Tiên Vực và Hạ giới. Nói chính xác thì hẳn là một lối đi không thể đoạn phá, trước đó vẫn luôn trôi dạt giữa Tiên Vực và Hạ giới, tới bây giờ mới nối liền hai nơi này lại. Song không ngờ, phần cuối Tiên Vực lại xuất hiện với hình ảnh như thế.
Hiểu biết của Tô Tín về thứ này khá ít. Bình thường hắn chẳng qua chỉ thấy những thứ này trong điển tịch thôi. Dù sao hoàng triều gì cũng không có quan hệ với Tô Tín, hắn cũng lười đi nghiên cứu kĩ.
Cho nên, Tô Tín hỏi Tần Nghiễm Vương Diệt: “Nhân Hoàng Kiếm đâm vào đầu ẩn long sẽ có ảnh hưởng gì?”
Tần Nghiễm Vương Diệt nhìn Khương Viên Trinh, trong mắt lộ vẻ trào phúng, nói: “Nếu như long mạch bị hủy thì cái ảnh hưởng sẽ là căn cơ hoàng triều. Nhưng ẩn long thì đại diện cho khí vận của cả thế giới. Kết quả giờ bị ghim ở đây, không ngừng tiêu hao sức mạnh. Thế thì đại diện cho điều gì, hẳn không cần nói nhiều rồi.
Mặc dù ta chỉ vừa mới xuất quan, song lúc bế quan cũng có người Đông Tấn không ngừng đưa tình báo cho ta.
Những năm gần đây Tiên Vực không ngừng sụp đổ. Trong này có lẽ có nguyên nhân của bản thân Tiên Vực. Nhưng khi Nhân Hoàng làm chủ Tiên Vực, mười ngàn năm đó, tốc độ sụp đổ của Tiên Vực lại vô cùng nhanh chóng. Chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng sao?
Hơn nữa, điều thúc đẩy Tiên Vực các ngươi nhanh chóng hạ giới là vì gì? Là bởi vì trời sập tại Tiên Vực!
Tiên Vực từ tan vỡ đến bị trời sập nhanh như vậy, chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng hay sao? Nhân Hoàng đang muốn phá hủy toàn bộ Tiên Vực!”
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều rất kỳ dị. Ngày xưa chính là Nhân Hoàng dẫn bọn họ vào Tiên Vực. Thế mà lúc Nhân Hoàng vào Tiên Vực đã muốn phá hủy Tiên Vực. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì?
Mọi người ở đây đều chuyển mắt sang nhìn Khương Viên Trinh.
Dù gì hắn cũng là hậu duệ của Nhân Hoàng. Ngày trước Nhân Hoàng lưu lại bố trí gì chẳng lẽ hắn không biết?
Khương Viên Trinh cau mày nói: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Nếu như tổ tiên cái gì cũng nói cho ta thì ngươi cho rằng Hoàng Thiên Vực ta lúc trước sẽ hạ giới vội vàng như thế à? Bây giờ ta hãy còn liều mạng đi đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh hay sao?”
Mọi người ở đây đều nhíu mày. Khương Viên Trinh nói ngược lại cũng có lý. Cho đến giờ, Hoàng Thiên Vực thật giống như cũng không có biểu hiện gì khác lạ. Huống chi, những ngưởi ở đây đều là nhân tinh. Khương Viên Trinh muốn múa rìu qua mắt thợ e cũng khó.
Chương 2753 - Nghi vấn (2)
Lúc này, Tô Tín đứng một bên, sâu xa nói: “Ta thấy Nhân Hoàng không phải là muốn phá hủy Tiên Vực, mà là muốn hủy diệt cả Hạ giới!
Các ngươi nghĩ một chút xem, thời cơ con đường Thông Thiên mở ra là gì? Là vì hai thế giới càng lúc càng gần, sắp dung hợp vào thành một. Ngày thiên địa có biến hóa lớn sắp đến. Cho nên, chiến trường này trước vốn tự do trong không trung mới có thể xuất hiện ở hạ giới, hơn nữa lại còn nối liền với Tiên Vực.
Nhưng Tiên Vực thì sao? Bây giờ Tiên Vực đã sắp tan vỡ rồi. Cảnh tượng trời sập lần trước chắc hẳn các ngươi cũng đều thấy được. Nó giống như là diệt thế vậy, khiến không ít người bình thường phải chết. Thậm chí, một vài võ giả tu vi không mạnh cũng bị trọng thương trong lúc trời sập đó.
Chỉ mới một trận trời sập đã ảnh hưởng đến Hạ giới. Nên nếu cả Tiên Vực bắt đầu tan vỡ thì Hạ giới sẽ ra sao?
Đừng quên, hai thế giới này vốn có cùng nguồn gốc. Một cái bị hủy, cái khác có thể cũng sẽ cùng bị diệt hay không?”
Mọi người ở đây nghe vậy đều run lên một cái. Khương Viên Trinh ngay lập tức phẫn nộ, quát lên với Tô Tín: “Tô Tín! Ngươi đừng có ăn nói bừa bãi! Khi nãy lúc tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên, ta quả thực muốn giết ngươi. Nhưng nếu ngươi có can đảm thì sau này hãy đến mà đánh. Bây giờ ngươi khích bác mọi người, nói năng bậy bạ là muốn gì? Ngươi lại muốn dấy lên một màn mưa tanh gió máu khác trên giang hồ à?”
Trước kia, Nhân Hoàng là anh hùng của cả Nhân tộc, nhưng bây giờ Tô Tín lại miêu tả Nhân Hoàng như thể một ma đầu điên cuồng muốn diệt thế vậy. Cái này rõ ràng là muốn nói Khương gia bọn họ bất nghĩa. Thậm chí, còn khích bác toàn bộ giang hồ động thủ với Hoàng Thiên Vực bọn họ.
Cho nên, Khương Viên Trinh theo bản năng mà cho rằng đây là Tô Tín đang muốn trả thù hắn, cũng bởi vì khi nãy hắn liên hiệp với Thiên Đế muốn giết Tô Tín.
Chỉ có điều lúc này, đối mặt với chỉ trích của Khương Viên Trinh, Tô Tín chỉ cười lạnh hai tiếng, cũng không nói gì nhiều.
Khi nãy hắn nói cũng không phải là nói bậy nói bạ mà là thực sự có suy đoán về phương diện này!
Chỉ có điều, nhìn điệu bộ của Khương Viên Trinh, cứ cho là Nhân Hoàng thực sự có bố trí gì, hắn khẳng định cũng không nói ra.
Song vào lúc này, mọi người đều cảm giác được từ trong chiến trường này xuất hiện một lực bài xích. Bất kể bọn họ có đoạt được tinh thạch hay không. Tất cả mọi người đều cảm giác được luồng sức mạnh này.
Bất đắc dĩ, mọi người chỉ đành phải tạm thời rời đi. Thật ra thì trong chiến trường này hãy còn không ít thứ tốt. Ví như thi thể của chín vị Yêu Thánh kia. Nếu có thể nghĩ cách hoàn toàn tiêu diệt kí ức của yêu hồn, giống như cách mà Lâm Trường Hà đã làm, sau đó lợi dụng thân thể này để luyện khí thì cũng không phải là tệ.
Mặc dù những Yêu Thánh này thực chất đã chết bao nhiêu năm rồi. Hoạt tính thân xác cũng chẳng còn, có điều, dù gì bọn họ cũng là Yêu Thánh Thái Cổ, vảy giáp trên người cũng có độ cứng cáp vượt xa kim thiết.
Mà đến sau khi mọi người ra ngoài, bọn họ phát hiện, trừ Vương Cửu Trọng cùng Thích Đạo Huyền, những người đoạt được tinh thạch đều không ai rời đi, một mực đều chú ý đến động tĩnh bên torng.
Còn những Chân Vũ nhặt được một vì tài liệu trân quý trong chiến trường Thái Cổ đó cũng không phải là ít. Các môn phái đều có. Tất cả bọn họ đều ngay lập tức thuật lại tin tức một lượt cho mọi người.
Nghe được tin tức hoàn chỉnh, lúc này mọi người mới mang vẻ kinh dị đầy mặt. Chẳng trách trước đó bọn họ trông thấy Chân Vũ của Huyền Thiên Vực và Thiên Đình đều mang theo vẻ mặt kinh hoàng mà trốn đi. Hóa ra Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế đã bị Tô Tín giết chết rồi!
Dĩ nhiên cái này cũng không phải là chuyện khiến bọn họ ngạc nhiên nhất. Mà lại là rõ ràng Tô Tín giết người nhiều nhất nhưng lại không lấy được tinh thạch.
Chỉ có điều, mọi người ở đây cũng không ai dám cười trên nỗi đau khổ của Tô Tín. Huống chi, mặc dù Tô Tín không lấy được tinh thạch, song hắn luyện hóa sức mạnh bên trong quả trứng khổng lồ kia. Uy thế cũng khá mạnh mẽ. Mọi người ở đây cũng không ai biết rốt cuộc bên trong quả trứng khổng lồ đó có cái gì, và sau khi Tô Tín luyện hóa cái đó sẽ lấy được cái gì.
Dù sao, ấn tượng của Tô Tín cho người khác cũng rất khó lường. Chẳng ai biết được rốt cuộc lá bài tẩy của hắn là gì, cũng không ai biết rốt cuộc hắn có thể đạt đến mức độ nào.
Cho nên, trước khi mọi chuyện còn chưa sáng tỏ, dù cho Tô Tín không cướp được tinh thạch, mọi người cũng không dám bình luận gì lung tung.
Dĩ nhiên, so sánh với đại sự như tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, cái thực sự khiến cho mọi người kinh hãi chính là cảnh Nhân Hoàng Kiếm xuất hiện.
Chuyện này đại diện cho cái gì? Mọi người lại có vô số suy đoán.
Hiện tại, Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà đều hãy còn sống. Đạo Tổ cũng đã chuyển thế. Nhân Hoàng chẳng lẽ không có chút bố trí nào?
Có người suy đoán là Nhân Hoàng đang hút lấy sức mạnh từ long mạch. Còn có người suy đoán Nhân Hoàng muốn hoàn toàn nắm giữ Tiên Vực trong tay, dùng sức mạnh của mình để thay thế long mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận