Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2881 - Cửu Cực Quy Nhất (3)

Cửu Cực Quy Nhất (3)
Có được chín đạo thiên cơ, Tô Tín liền ngay lập tức bế quan luyện hóa. Mạnh Kinh Tiên và Địa Tạng Vương cũng không đi đâu. Chỉ ở bên ngoài bảo vệ, để đề phòng không may.
Trong mật thất bế quan ở Phi Long thành, Tô Tín dung hợp thiên cơ của đám người Đại Thiên Ma Tôn. Chín đạo thiên cơ vừa mới nhập thể, Tô Tín liền cảm giác được một sự biến hóa kỳ dị.
Cả người hắn giống như đang sát nhập vào trong thiên địa này. Thân thể dần trở nên trong suốt, trở thành một phần của thiên địa này, biến thành nhân vật có thể thực sự cùng tồn tại với thiên địa này!
Thái Nhất Đạo Môn theo đuổi Thái Thượng Vong Tình, giúp cho mình có thể đạt đến đẳng cấp ngang hàng với thiên địa, vô tình vô dục mới là thiên đạo.
Lúc này, Tô Tín dĩ nhiên không phải là Thái Thượng Vong Tình. Hắn cũng có tư tưởng của mình. Tuy nhiên lúc này hắn đã thực sự trở thành một phần của thiên địa này, cảm giác này rất thần dị.
Cửu Cực Quy Nhất. Số chín là số lớn nhất. Có lẽ, chỉ có thực sự đến cảnh giới này mới có thể ngộ đến tầng thứ ngày đó của Nhân Hoàng.
Có lẽ Nhân Hoàng cũng còn chưa đạt đến tầng thứ của Tô Tín. Bởi khi đó, đường Nhân Hoàng đi khác với Tô Tín.
Nhân Hoàng ngưng tụ khí vận ở Hạ giới, khi đó mới đến cảnh giới đỉnh cao Thông Thiên. Mà Tô Tín lại chính là nội tu tự thân, ngoại dưỡng thiên địa, đạt đến cảnh giới Cửu Cực Quy Nhất, cũng coi như là đỉnh cao Thông Thiên cảnh. Chỉ thiếu chút nữa là bước qua được cảnh giới này.
Còn về phần hắn và Nhân Hoàng rốt cuộc đường đi của ai đúng, ai mạnh hơn, chờ sau khi hắn xuất quan liền tự nhiên sáng tỏ.
Loại cảnh giới này mang đến cho Tô Tín sức mạnh vô cùng cường đại. Giơ tay lên là dời núi lấp biển. Đây cũng là cảm giác bây giờ của Tô Tín.
Chỉ có điều, sức mạnh này quá mức hư vô, mờ ảo, có hơi không chân thật. Chỉ khi Tô Tín hoàn toàn luyện hóa thành thuộc về mình, Tô Tín hắn mới tính là ổn định được cảnh giới này.
Luyện hóa một đạo thiên cơ mất không lâu, nhưng luyện hóa tất cả thiên cơ không phải chỉ cần một, hai năm là có thể hoàn thành được.
Ước chừng Tô Tín đã ba năm không xuất quan, cho nên giang hồ khoảng thời gian này ngược lại rất hài hòa.
Không có thủ hạ của Tô Tín hay những thế lực lớn như Phật Tông xuất thủ, những thế lực đứng đầu giang hồ khác cũng tuần tự phát triển. Lần lượt trải qua nhiều cuộc chiến diệt môn đến thế, giang hồ lệ khí dường như cũng ít đi nhiều.
Ngay lúc này, trời sập lại một lần nữa xuất hiện.
Phạm vi của lần trời sập này cũng không thua kém gì lần trước. Có điều, phần lớn địa vực đều đã mơ hồ xuất hiện đường ranh của Tiên Vực. Lần này, cho dù là người bình thường cũng có thể nhìn ra chuyện dường như có chút không đúng.
Lúc xảy ra trời sập, Địa Tạng Vương và Mạnh Kinh Tiên hãy còn canh giữ ở bên ngoài đất Tô Tín bế quan.
Thấy cảnh tượng này, hai người đồng loạt nhíu mày một cái. Nếu trong thời gian ngắn Tô Tín còn chưa xuất quan thì có khi không kịp mất.
Có điều, vào lúc này, một luồng khí tức hyền ảo bỗng nhiên truyền đến từ đất Tô Tín bế quan.
Loại cảm giác này hết sức thần dị, giống như thể phương thiên địa này bị chia thành hai bộ phận, đất Tô Tín bế quan đã tự thành một phe thiên địa rồi!
Bóng người của Tô Tín đột ngột xuất hiện trước mắt Mạnh Kinh Tiên và Địa Tạng Vương. Trong cảm giác của bọn họ, trạng thái của Tô Tín lúc này rất kỳ dị. Hắn vừa thuộc về thế giới này, vừa không thuộc về thế giới này.
Thực lực của Tô Tín trước đó rất mạnh. Tuy thế nhưng Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiênvẫn có thể nhìn ra được một ít nội tình. Nhưng cho tới bây giờ, Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên thật không nhìn ra được độ nông sâu của Tô Tín nữa. Thậm chí, nói một tiếng sâu không lường được cũng không xê xích gì nhiều.
Địa Tạng Vương hỏi: “Bây giờ ngươi cảm giác như thế nào? Có thể chắc chắn đạt đến đẳng cấp của Nhân Hoàng năm đó chứ?”
Tô Tín lắc đầu nói: “Cái này ta thật không dám khẳng định. Mặc dù bây giờ ta có thể chứng minh được chuyện Cửu Cực Quy Nhất mà Bắc Địa Long Vương nói là thật. Nhưng cảnh giới mà hiện ta đang đặt chân đây trước nay chưa từng có ai bước đến. Ngay cả Nhân Hoàng cũng như thế. Bởi hai người chúng ta dù sao cũng đi trên con đường khác với nhau.
Có điều, cảnh giới là cảnh giới, sức chiến đấu là sức chiến đấu. Chưa thực sự đánh với Nhân Hoàng, ta cũng không biết ai thắng ai bại.
Sau khi bước vào cảnh giới này, ta có một chút cảm ngộ mới. Muốn đạt thành tựu đỉnh cao thực sự. Đầu tiên muốn dung hợp phương thế giới này, sau đó sẽ siêu thoát khỏi đây, nhảy ra ngoài, mới có thể phát hiện được thiên địa mới bên kia.”
“Nhảy ra ngoài?”
Địa Tạng Vương cùng Mạnh Kinh Tiên đều nhíu mày một cái. Hiển nhiên, với cảnh giới bây giờ của bọn họ, bọn họ cũng không cách nào hiểu Tô Tín nói nhảy ra ngoài là có ý gì.
Tô Tín mở tay ra, nói: “Nói thật, bây giờ ta cũng không hiểu cảnh giới này. Đây chỉ là một chút cảnh ngộ sơ kỳ mà thôi.
Ta đã đi đến tận cùng con đường Thông Thiên cảnh, nhưng vẫn chưa tìm được đường tiến đến trước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận