Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2751 - Cuối cùng thuộc về (2)

Vô Sinh lão mẫu, Tần Nghiễm Vương Diệt cùng Tiết Chấn Nhạc cũng không ngờ đến Khương Viên Trinh thế mà lại dùng đến chiêu này. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ Khương Viên Trinh người luôn được những kẻ khác trong Tiên Vực đánh giá là người có tính cách trung dung thủ thành lại có thể quyết đoán như vậy. Thanh thần binh mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng, truyền thừa của Khương gia lại dùng để bộc phát ra uy năng của Xích Long Đại Thánh của Yêu tộc ngày xưa.
Phải biết thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng này cũng không phải chỉ là thần binh truyền thừa của Khương gia mà nó còn lại một vật tượng trưng cho Khương gia bọn họ là hậu duệ Nhân Hoàng. Ý nghĩa của nó thậm chí còn lớn hơn việc bản thân nó là thần binh nữa.
Nhưng bây giờ, Khương Viên Trinh lại chọn cách đánh gãy nó. Có thể tượng tượng được lúc này rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì.
Khương Viên Trinh lúc này e là đã đánh cược tương lai của Hoàng Thiên Vực cũng như tương lai của cả Khương gia vào việc hắn nhất định phải đoạt được cơ hội thăng Thông Thiên!
Khương Viên Trinh bất ngờ hành động khiến những người khác có hơi trở tay không kịp.
Chỉ có điều, không riêng gì Khương Viên Trinh rất xem trọng cơ duyên tấn thăng Thông Thiên cảnh kỳ này. Những người khác có ai không phải vậy đây?
Cho nên, đối diện với Xích Long còn mang theo cửu phân thần vận của đại thánh Yêu tộc ngày xưa mà gầm thét thiên địa kia, ba người còn lại cũng vô cùng ăn ý, ngay lập tức chuyển từ triền đấu thành đồng loạt nhắm về phía Khương Viên Trinh mà xuất thủ!
Xích Viêm Bàn Long Thương trong tay Tiết Chấn Nhạc bạo phát ra mấy chục ngàn thương ảnh chằng chịt chi chút, cùng hợp lại làm một trong tiếng long ngâm gầm thét, hóa thành một thương đâm thủng thiên không, đâm thẳng đến đầu rồng!
Tần Nghiễm Vương Diệt đánh ra một quyền. Tử vực vô biên dịch diệt hiện lên, không có chút sinh cơ nào. Vạn vật chung cực. Ngọn lửa huyết sắc liệt diễm trên thân Xích Long cũng phải mất đi trong tử vực này.
Vô Sinh lão mẫu hai tay kết ấn, trong nháy mắt chân không quê hương giáng xuống, vô lượng Phật quốc hiện lên, trong thánh khiết lại mang vẻ vô cùng tà dị.
Ba người này đồng loạt liên thủ đánh một kích, uy thế này dù đổi thành Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên cũng chỉ có thể gắng gượng mà chống đỡ. Xích Long được diễn hóa ra từ thanh thần binh vỡ vụn kêu gào một tiếng. Thân thể nó ầm ầm tan vỡ. Dao động to lớn đó khiến cho ba người Vô Sinh lão mẫu không kiềm được mà phải lui về sau một bước. Nhưng lúc này, cảnh tượng trước mắt lại khiến cho cả ba người trợn mắt. Bởi Khương Viên Trinh lại lợi dụng thời cơ này cầm viên tinh thạch cuối cùng trong tay, trực tiếp luyện hóa nó!
Thần sắc của cả ba có thể nói là khó coi cực kỳ. Ngay cả Tô Tín cũng không ngờ kết cục cuối cùng lại thành ra thế này.
Tần Nghiễm Vương Diệt kinh tài tuyệt diễm, bước qua cả một cảnh giới lớn, ngay tức khắc bước chân vào Thần Kiều cũng không cướp được cơ duyên.
Người đứng đầu chỉ sau Thông Thiên cành ngày trước, vật lộn mấy ngàn năm, một lần nữa hiện thế như Vô Sinh lão mẫu cũng không cướp được cơ duyên.
Tiết Chấn Nhạc vẫn luôn kiên nhẫn, cuối cùng bạo phát thực lực kinh người cũng không cướp được cơ duyên.
Kết quả, Khương Viên Trinh kẻ luôn được người khác đánh giá là người bảo thủ, trước đó còn liên tiếp thua trong tay Tô Tín và Mạnh Kinh Tiên, bị người giang hồ cười nhạo một thời gian dài, cuối cùng lại chính là hắn đoạt được cơ duyên này. Kết quả này không chỉ riêng gì nằm ngoài dự đoán của Tô Tín, mà đoán chừng không ít người cũng không ngời tới.
Mà lúc này, sau khi lấy được cơ duyên Thông Thiên cảnh kia, Khương Viên Trinh thậm chí cũng không nhịn được mà cười lớn, bộc lộ sự vui sướng trong lòng hắn.
Tự đánh nát chí bảo truyền thừa nhất tộc Khương thị, Khương Viên Trinh đã gom hết tất cả những gì hắn có đến đoạt cơ duyên này rồi. Cuối cùng hắn cũng thành công.
Có điều, vào lúc này, toàn bộ chiến trường lại xảy ra một ít dị biến. Biến đổi này hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Vốn xung quanh chiến trường này đều là một màn sương mù, giống như địa vực đơn độc vậy. Tuy nhiên, lúc Khương Viên Trinh bắt lấy viên tinh thạch cuối cùng, bắt đầu luyện hóa nó, hắn lại không cảm giác được lực bài xích từ chiến trường này. Hơn nữa, sương mù xung quanh cũng bắt đầu tiêu tán, lộ ra hư không đen nhánh.
Kỳ dị nhất chính là nơi cuối chiến trường, con đường dần dần không còn nhìn thấy trong hư không kia lại không phải là nơi tận cùng thực sự. Sương mù tiêu tán, mọi người cũng có thể loáng thoáng thấy được cảnh tượng bên trong. Cảnh sắc ở cuối đường khiến cho sắc mặt Khương Viên Trinh nhất thời biến đổi. Hắn lẩm bẩm nói: “Tiên Vực! Là Tiên Vực!”
Người khác có thể nhận sai, nhưng Khương Viên Trinh sống ở Tiên Vực cả đời sẽ không. Nơi tiếp cuối đường chiến trường này vừa hay chính là Tiên Vực trước đó mà đám người Khương Viên Trinh ở!
“Không đúng! Phía cuối còn có thứ gì!”
Sương mù chậm rãi tan đi, tất cả đều trở nên rõ ràng. Lúc này, mọi người mới nhận ra được, ở giữa nơi tiếp giáp của điểm cuối con đường và Tiên Vực vẫn còn một thứ. Đó là một thanh kiếm. Một thanh cổ kiếm bằng đồng xanh thoạt nhìn rất tầm thường. Trên lưỡi kiếm còn dính huyết sắc.
Chương 2752 - Nghi vấn
Đây không phải do chế tạo thành mà là bởi trên thanh kiếm này dính quá nhiều tinh huyết nên cả lưỡi kiếm cũng bị nhuộm thành màu đỏ, rửa mãi không sạch.
Mà lúc này, trên thanh trường kiếm không chỉ tản mác ra sát cơ huyết sắc nồng nặc mà phần nhiều chính là đại khí vương đạo và uy nghiêm!
Mọi người ở đây đồng loạt đưa mắt nhìn snag Khương Viên Trinh. Bởi thanh kiếm này giống y như đúc với thanh kiếm mô phỏng kiếm của Nhân Hoàng của Khương Viên Trinh. Hơn nữa, trên nó còn tản mác ra khí tức cường đại thế kia. Như vậy, lai lịch của thứ này còn cần phải hỏi nữa hay sao?
Cái này vốn chính là thần binh ngày trước của Nhân Hoàng, được công nhân là binh khí mạnh nhất thiên hạ, Nhân Hoàng Kiếm!
Nhân Hoàng bế quan ở trong Tiên Vực. Tất cả mọi người cũng theo đó mà cho rằng Nhân Hoàng Kiếm đã được Nhân Hoàng mang vào trong Tiên Vực. Nhưng ai nào ngờ, mọi người lại thấy được tung tích Nhân Hoàng Kiếm ở đây.
Chẳng lẽ ngày xưa Nhân Hoàng cũng đã đến và cố ý để lại Nhân Hoàng Kiếm ở đây? Có điều, cái này cũng không đúng lắm. Nơi này có nhiều cơ duyên nhự vậy. Nếu Nhân Hoàng đến đây, chẳng lẽ hắn lại bỏ qua?
Có điều lúc này, Tần Nghiễm Vương Diệt bỗng dưng lại nói: “E là Nhân Hoàng còn chưa đến đây. Lối đi này chỉ là một sự trùng hợp mà thôi. Các ngươi nhìn vị trí Nhân Hoàng Kiếm đi. Đó là long mạch. Long mạch của Tiên Vực. Hơn nữa còn là ẩn long! Nhân Hoàng Kiếm cắm ở đỉnh đầu ẩn long. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì đây?”
Lời này vừa dứt, sắc mặt mọi người ở đây đều biến sắc.
Tần Nghiễm Vương Diệt chính là hoàng tộc Đại Tấn ngày trước. Ngày trước Đại Tấn thống trị thiên hạ tám trăm năm, nghiên cứu về long mạch, và công pháp long khí cũng rất sâu sắc.
Còn những người khác mặc dù không hiểu biết sâu như Tần Nghiễm Vương Diệt, song bọn họ đều là Thần Kiều cảnh. Các loại truyền thuyết liên quan đến long mạch dĩ nhiên rất rõ ràng.
Long mạch là khí vận của cả hoàng triều. Long mạch điêu linh, thiên hạ đại loạn, hoàng triều đổi chủ.
Đây là điểm mà hoàng triều rất xem trọng long mạch. Nhưng cái quan trọng nhất vẫn là ẩn long.
Cái gọi là ẩn long, chính là long mạch được ẩn giấu, vô hình vô chất. Cái này căn bản là biểu hiện cho ý chí thiên địa. Cái ẩn long đại diện không phải là hoàng triều mà là cả thế giới!
Cho nên long mạch ẩn long phiêu tán trong thiên địa căn bản không cách nào phát hiện ra, cùng không cách nào bắt được.
Nhưng hiện tại, Nhân Hoàng Kiếm lại đóng vào ẩn long. Hơn nữa lại còn đâm thẳng vào đầu rồng. Cái này rõ ràng chính là đang không ngừng tiêu giảm sức mạnh của ẩn long!
Trước mắt, chiến trường này chính là lối đi liên thông giữa Tiên Vực và Hạ giới. Nói chính xác thì hẳn là một lối đi không thể đoạn phá, trước đó vẫn luôn trôi dạt giữa Tiên Vực và Hạ giới, tới bây giờ mới nối liền hai nơi này lại. Song không ngờ, phần cuối Tiên Vực lại xuất hiện với hình ảnh như thế.
Hiểu biết của Tô Tín về thứ này khá ít. Bình thường hắn chẳng qua chỉ thấy những thứ này trong điển tịch thôi. Dù sao hoàng triều gì cũng không có quan hệ với Tô Tín, hắn cũng lười đi nghiên cứu kĩ.
Cho nên, Tô Tín hỏi Tần Nghiễm Vương Diệt: “Nhân Hoàng Kiếm đâm vào đầu ẩn long sẽ có ảnh hưởng gì?”
Tần Nghiễm Vương Diệt nhìn Khương Viên Trinh, trong mắt lộ vẻ trào phúng, nói: “Nếu như long mạch bị hủy thì cái ảnh hưởng sẽ là căn cơ hoàng triều. Nhưng ẩn long thì đại diện cho khí vận của cả thế giới. Kết quả giờ bị ghim ở đây, không ngừng tiêu hao sức mạnh. Thế thì đại diện cho điều gì, hẳn không cần nói nhiều rồi.
Mặc dù ta chỉ vừa mới xuất quan, song lúc bế quan cũng có người Đông Tấn không ngừng đưa tình báo cho ta.
Những năm gần đây Tiên Vực không ngừng sụp đổ. Trong này có lẽ có nguyên nhân của bản thân Tiên Vực. Nhưng khi Nhân Hoàng làm chủ Tiên Vực, mười ngàn năm đó, tốc độ sụp đổ của Tiên Vực lại vô cùng nhanh chóng. Chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng sao?
Hơn nữa, điều thúc đẩy Tiên Vực các ngươi nhanh chóng hạ giới là vì gì? Là bởi vì trời sập tại Tiên Vực!
Tiên Vực từ tan vỡ đến bị trời sập nhanh như vậy, chẳng lẽ các ngươi không cảm giác được có chút không đúng hay sao? Nhân Hoàng đang muốn phá hủy toàn bộ Tiên Vực!”
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều rất kỳ dị. Ngày xưa chính là Nhân Hoàng dẫn bọn họ vào Tiên Vực. Thế mà lúc Nhân Hoàng vào Tiên Vực đã muốn phá hủy Tiên Vực. Rốt cuộc Nhân Hoàng muốn làm gì?
Mọi người ở đây đều chuyển mắt sang nhìn Khương Viên Trinh.
Dù gì hắn cũng là hậu duệ của Nhân Hoàng. Ngày trước Nhân Hoàng lưu lại bố trí gì chẳng lẽ hắn không biết?
Khương Viên Trinh cau mày nói: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Nếu như tổ tiên cái gì cũng nói cho ta thì ngươi cho rằng Hoàng Thiên Vực ta lúc trước sẽ hạ giới vội vàng như thế à? Bây giờ ta hãy còn liều mạng đi đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh hay sao?”
Mọi người ở đây đều nhíu mày. Khương Viên Trinh nói ngược lại cũng có lý. Cho đến giờ, Hoàng Thiên Vực thật giống như cũng không có biểu hiện gì khác lạ. Huống chi, những ngưởi ở đây đều là nhân tinh. Khương Viên Trinh muốn múa rìu qua mắt thợ e cũng khó.
Chương 2753 - Nghi vấn (2)
Lúc này, Tô Tín đứng một bên, sâu xa nói: “Ta thấy Nhân Hoàng không phải là muốn phá hủy Tiên Vực, mà là muốn hủy diệt cả Hạ giới!
Các ngươi nghĩ một chút xem, thời cơ con đường Thông Thiên mở ra là gì? Là vì hai thế giới càng lúc càng gần, sắp dung hợp vào thành một. Ngày thiên địa có biến hóa lớn sắp đến. Cho nên, chiến trường này trước vốn tự do trong không trung mới có thể xuất hiện ở hạ giới, hơn nữa lại còn nối liền với Tiên Vực.
Nhưng Tiên Vực thì sao? Bây giờ Tiên Vực đã sắp tan vỡ rồi. Cảnh tượng trời sập lần trước chắc hẳn các ngươi cũng đều thấy được. Nó giống như là diệt thế vậy, khiến không ít người bình thường phải chết. Thậm chí, một vài võ giả tu vi không mạnh cũng bị trọng thương trong lúc trời sập đó.
Chỉ mới một trận trời sập đã ảnh hưởng đến Hạ giới. Nên nếu cả Tiên Vực bắt đầu tan vỡ thì Hạ giới sẽ ra sao?
Đừng quên, hai thế giới này vốn có cùng nguồn gốc. Một cái bị hủy, cái khác có thể cũng sẽ cùng bị diệt hay không?”
Mọi người ở đây nghe vậy đều run lên một cái. Khương Viên Trinh ngay lập tức phẫn nộ, quát lên với Tô Tín: “Tô Tín! Ngươi đừng có ăn nói bừa bãi! Khi nãy lúc tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên, ta quả thực muốn giết ngươi. Nhưng nếu ngươi có can đảm thì sau này hãy đến mà đánh. Bây giờ ngươi khích bác mọi người, nói năng bậy bạ là muốn gì? Ngươi lại muốn dấy lên một màn mưa tanh gió máu khác trên giang hồ à?”
Trước kia, Nhân Hoàng là anh hùng của cả Nhân tộc, nhưng bây giờ Tô Tín lại miêu tả Nhân Hoàng như thể một ma đầu điên cuồng muốn diệt thế vậy. Cái này rõ ràng là muốn nói Khương gia bọn họ bất nghĩa. Thậm chí, còn khích bác toàn bộ giang hồ động thủ với Hoàng Thiên Vực bọn họ.
Cho nên, Khương Viên Trinh theo bản năng mà cho rằng đây là Tô Tín đang muốn trả thù hắn, cũng bởi vì khi nãy hắn liên hiệp với Thiên Đế muốn giết Tô Tín.
Chỉ có điều lúc này, đối mặt với chỉ trích của Khương Viên Trinh, Tô Tín chỉ cười lạnh hai tiếng, cũng không nói gì nhiều.
Khi nãy hắn nói cũng không phải là nói bậy nói bạ mà là thực sự có suy đoán về phương diện này!
Chỉ có điều, nhìn điệu bộ của Khương Viên Trinh, cứ cho là Nhân Hoàng thực sự có bố trí gì, hắn khẳng định cũng không nói ra.
Song vào lúc này, mọi người đều cảm giác được từ trong chiến trường này xuất hiện một lực bài xích. Bất kể bọn họ có đoạt được tinh thạch hay không. Tất cả mọi người đều cảm giác được luồng sức mạnh này.
Bất đắc dĩ, mọi người chỉ đành phải tạm thời rời đi. Thật ra thì trong chiến trường này hãy còn không ít thứ tốt. Ví như thi thể của chín vị Yêu Thánh kia. Nếu có thể nghĩ cách hoàn toàn tiêu diệt kí ức của yêu hồn, giống như cách mà Lâm Trường Hà đã làm, sau đó lợi dụng thân thể này để luyện khí thì cũng không phải là tệ.
Mặc dù những Yêu Thánh này thực chất đã chết bao nhiêu năm rồi. Hoạt tính thân xác cũng chẳng còn, có điều, dù gì bọn họ cũng là Yêu Thánh Thái Cổ, vảy giáp trên người cũng có độ cứng cáp vượt xa kim thiết.
Mà đến sau khi mọi người ra ngoài, bọn họ phát hiện, trừ Vương Cửu Trọng cùng Thích Đạo Huyền, những người đoạt được tinh thạch đều không ai rời đi, một mực đều chú ý đến động tĩnh bên torng.
Còn những Chân Vũ nhặt được một vì tài liệu trân quý trong chiến trường Thái Cổ đó cũng không phải là ít. Các môn phái đều có. Tất cả bọn họ đều ngay lập tức thuật lại tin tức một lượt cho mọi người.
Nghe được tin tức hoàn chỉnh, lúc này mọi người mới mang vẻ kinh dị đầy mặt. Chẳng trách trước đó bọn họ trông thấy Chân Vũ của Huyền Thiên Vực và Thiên Đình đều mang theo vẻ mặt kinh hoàng mà trốn đi. Hóa ra Triệu Cửu Lăng cùng Thiên Đế đã bị Tô Tín giết chết rồi!
Dĩ nhiên cái này cũng không phải là chuyện khiến bọn họ ngạc nhiên nhất. Mà lại là rõ ràng Tô Tín giết người nhiều nhất nhưng lại không lấy được tinh thạch.
Chỉ có điều, mọi người ở đây cũng không ai dám cười trên nỗi đau khổ của Tô Tín. Huống chi, mặc dù Tô Tín không lấy được tinh thạch, song hắn luyện hóa sức mạnh bên trong quả trứng khổng lồ kia. Uy thế cũng khá mạnh mẽ. Mọi người ở đây cũng không ai biết rốt cuộc bên trong quả trứng khổng lồ đó có cái gì, và sau khi Tô Tín luyện hóa cái đó sẽ lấy được cái gì.
Dù sao, ấn tượng của Tô Tín cho người khác cũng rất khó lường. Chẳng ai biết được rốt cuộc lá bài tẩy của hắn là gì, cũng không ai biết rốt cuộc hắn có thể đạt đến mức độ nào.
Cho nên, trước khi mọi chuyện còn chưa sáng tỏ, dù cho Tô Tín không cướp được tinh thạch, mọi người cũng không dám bình luận gì lung tung.
Dĩ nhiên, so sánh với đại sự như tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, cái thực sự khiến cho mọi người kinh hãi chính là cảnh Nhân Hoàng Kiếm xuất hiện.
Chuyện này đại diện cho cái gì? Mọi người lại có vô số suy đoán.
Hiện tại, Đại Thiên Ma Tôn cùng Phật Đà đều hãy còn sống. Đạo Tổ cũng đã chuyển thế. Nhân Hoàng chẳng lẽ không có chút bố trí nào?
Có người suy đoán là Nhân Hoàng đang hút lấy sức mạnh từ long mạch. Còn có người suy đoán Nhân Hoàng muốn hoàn toàn nắm giữ Tiên Vực trong tay, dùng sức mạnh của mình để thay thế long mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận