Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 102 - Manh Mối (2)

Mặc dù Đỗ Nguyên Thánh đã chết vài chục năm nhưng trong Thường Ninh phủ vẫn có một ít lão nhân nghe nói qua ti tức hoặc truyền thuyết Đỗ Nguyên Thánh, nói không chừng trong đó có một ít thứ gì đó.
Nhìn thấy Tô Tín an bài ngay ngắn rõ ràng, Tạ Chỉ Yến cũng yên lòng, sau khi tạm biệt Tô Tín liền quay về khách san nghỉ ngơi.
Cùng lúc này các bang phái khác cũng có người tới tìm, bởi vì người các đại phái cũng tìm bọn họ.
Tam Anh hội.
Ba người Mạnh Trường Hà lúc này đứng ở cửa nghênh đón ba người trẻ tuổi, thái độ cung kính đến cực điểm.
Bọn họ là ba đại thế gia Tương Nam: Nguyễn, Trương, Tưởng gia, là Nguyễn Minh Nguyệt, Trương Khánh Phương và Tưởng Nguyên Đông.
Ba đại thế gia Tương Nam chính là một trong các thế lực lớn nhất ở Nam Man chi địa, trước kia Tam Anh hội thân là bang hội mạnh nhất Thường Ninh phủ cho nên cũng có kết giao bọn họ, biết rõ này ba đại thế gia khủng bố.
Đồng thời ba đại thế gia rất hiểu thế lực trong Thường Ninh phủ, cho nên đầu tiên lựa chọn Tam Anh hội giúp đỡ bọn họ.
Niên Bang Giang Lăng tiến vào Thường Ninh phủ lại vừa lúc gặp bang chúng Thiết Đao Hội cho nên hắn trực tiếp nhờ Thiết Đao Hội giúp hắn.
Hạ Thiên làm người cuồng ngạo nhưng cũng nghe qua tên tuổi Niên Bang trong thiên hạ thất bang, hắn không dám có nửa phần lãnh đạm.
Trong mấy người kia Thanh Thành kiếm phái Phương Đông Đình đến trễ nhất, chờ hắn đi vào Thường Ninh phủ thì những bang phái kia đã chọn người, cũng chỉ còn lại có Huyết Y Hội và Thần Phong Hội.
Kỳ thật vừa bắt đầu Phương Đông Đình đã muốn lựa chọn Phi Ưng Bang của Tô Tín.
Hiện tại Phi Ưng Bang như mặt trời ban trưa tại Thường Ninh phủ, mặc dù đại bộ phận người đều biết bang phái mạnh nhất Thường Ninh phủ chính là Tam Anh hội, ngoài bên ngoài biết tên tuổi Phi Ưng Bang lớn nhất, hơn nữa Tô Tín chính là minh chủ liên minh bang phái trong Thường Ninh phủ.
Sau khi tìm người hỏi tin tức, Phương Đông Đình tự nhiên muốn chọn một nhà mạnh nhất nhưng không biết làm sao Tạ Chỉ Yến cơ duyên xảo hợp đi Thịnh Long lâu gặp Tô Tín, Phương Đông Đình chậm một bước nên nội tâm thầm hận.
Thanh Thành kiếm phái có quan hệ không tốt với Dịch Kiếm Môn, phải nói đều là một trong cầm kiếm ngũ phái mọi người không có quan hệ tốt với ai cả.
Bởi vì cái gọi là văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị.
Ai cũng mơ ước cái mũ thiên hạ đệ nhất kiếm phái.
Còn lại hai nhà có thể chọn, Phương Đông Đình trực tiếp lựa chọn Thần Phong Hội.
Thực lực của Huyết Y Hội tự nhiên mạnh hơn Thần Phong Hội nhiều nhưng
Phương Đông Đình sẽ không chọn nó, bởi vì đứng sau lưng Huyết Y Hội chính là
Huyết Y Lâu, là Huyết Y Lâu trong tả đạo bát môn.
Thanh Thành kiếm phái tự xưng là danh môn chính phái, đương nhiên không muốn sinh ra quan hệ gì đó với tổ chức sát thủ như Huyết Y Lâu.
Huống hồ Huyết Y Lâu là một trong mấy thế lực mạnh nhất thiên hạ giống như Thanh Thành kiếm phái, hắn muốn tùy tiện mệnh lệnh người ta, chỉ sợ người ta còn không nghe đâu, cho nên Phương Đông Đình cuối cùng chỉ phải lựa chọn Thần Phong Hội.
Phương Đông Đình một thân đạo bào màu xanh nhạt, dáng người cao ngất tuấn lãng, kiếm trong tay không đặt bên người, mà là nằm trong túi giới tử của tùy tùng.
Cung Thanh Phong cẩn thận hầu hạ bên cạnh hắn không dám có chút lười biếng.
Tuy Cung Thanh Phong hắn xem như chư hầu một phương tại Thường Ninh phủ, hơn nữa hắn là bang chủ trẻ tuổi nhất sau Tô Tín.
Nhưng hắn biết rõ vị này chính là nhi tử trưởng lão Thanh Thành kiếm phái, hai mươi mấy tuổi đã đạt tới Tiên Thiên, so sánh với Phương Đông Đình đứng hàng Nhân Bảng, người khác không thể nghi ngờ sẽ kém hơn một bậc.
Phương Đông Đình thản nhiên nói: “Cung bang chủ, ta bảo ngươi vẽ chìa khóa giao chobang chúng tìm kiếm khắp Thường Ninh phủ, ngươi đã làm xong chưa?”
Cung Thanh Phong vội vàng nói: “Phương công tử yên tâm, ta đã bảo người im hơn vạn bức họa như thế, bang chúng thủ hạ của ta đều có một phần, đều ra ngoài tìm hiểu.”
“Cần bao nhiêu thời gian tìm khắp Thường Ninh phủ?”
Cung Thanh Phong cân nhắc một chút nói: “Tối thiểu cần bảy ngày.”
“Bảy ngày?”
Phương Đông Đình lập tức chau mày: “Bảy ngày quá nhiều, ba ngày.”
Cung Thanh Phong nghiêm mặt nói: “Phương công tử, ba ngày thực làm không được ah, bang chúng thủ hạ của ta chỉ có vạn người, cho dù bọn họ không ngủ không nghỉ cũng không có khả năng trong ba ngày tìm khắp Thường Ninh phủ.”
Phương Đông Đình hừ lạnh một tiếng: “Cung Thanh Phong, ngươi đang đùa nghịch ta sao? Ta cho ngươi Truy Phong Thất Kiếm chính là kiếm quyết top ba trong Thanh Thành kiếm phái, kết quả hiện tại ngươi nói với ta ngươi làm không được?”
“Chìa khóa này Dịch Kiếm Môn đang tìm, Niên Bang đang tìm, thời gian bảy ngày quá dài, chỉ sợ bọn chúng đã sớm đoạt được.”
Cung Thanh Phong chớp mắt nói: “Phương công tử, thời gian ba ngày là không có khả năng, nếu không như thé này, ngài mở miệng đi tìm bang phái khác trong Thường Ninh phủ mượn chút người, dùng mặt mui của ngài chắc hăn người ta không dám đắc tội.”
Phương Đông Đình nhàn nhạt nhìn hắn: “Trong Thường Ninh phủ các ngươi bang phái nào nhiều người nhất?”
“Phi Ưng Bang! Phi Ưng Bang của Tô Tín nhiều người nhất, chừng hơn ba vạn người, gấp ba Thần Phong Hội chúng ta, hơn nữa Tô Tín chính là minh chủ liên minh bang hội Thường Ninh phủ.”
Trong mắt Cung Thanh Phong xuất hiện một tia tinh mang, hắn biết rất rõ Tam Anh hội có hơn năm vạn bang chúng nhưng lúc này hắn lại nói Phi Ưng Bang mới có nhân số nhiều nhất.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 103 - Hùng Hổ Dọa Người (1)
Phương Đông Đình không phải người ngu, càng không phải ngu ngốc, Cung Thanh Phong ra chủ ý này rõ ràng đang nhắm vào bang phái khác trong Thường Ninh phủ.
Những chuyện này không quan hệ với Phương Đông Đình.
Phương Đông Đình xem ra, những bang phái trong Thường Ninh phủ lục đục với nhau chẳng khác gì con kiến đánh nhau cả, thật đáng buồn lại buồn cười.
Cho nên hắn không đi quản chuyện này, hắn chỉ cần Thần Phong Hội trong vòng ba ngày tìm khắp cả Thường Ninh phủ là tốt rồi.
Huống hồ lúc trước hắn nghe nói qua nữ nhân Tạ Chỉ Yến đã lựa chọn bang phái là Phi Ưng Bang.
Hắn đi Phi Ưng Bang muốn tới một vạn người, như vậy chính là kéo chậm tốc độ của Tạ Chỉ Yến.
Thanh Thành kiếm phái có quan hệ không tốt với Dịch Kiếm Môn, huống hồ bản thân hắn bài danh thấp hơn Tạ Chỉ Yến trên Nhân Bảng, điểm này làm hắn không hài lòng.
Sáng sớm hôm sau, Tô Tín lại cho ngươi cầm theo bản vẽ tìm khắp phó lớn ngỏ nhỏ trong Thường Ninh phủ.
Tô Tín cho rằng làm như thế không có tác dụng gì.
Tô Tín có thể nói là người theo chơi âm mưu, hắn tin tưởng vững chắc trên thế gian không bao giờ có chuyện trùng hợp như vậy.
Nếu như ngày hôm qua hắn suy đoán chuẩn xác, độc thủ sau màn sẽ thao túng tất cả, chìa khóa thứ năm đang nằm trong tay hắn.
Chờ tới khi đó độc thủ sau màn sẽ xuất hiện, nếu không cho dù bọn họ tìm cũng không tìm được.
Dù sao hắn cũng thu đan dược của Tạ Chỉ Yến, bởi vì cái gọi là lấy tiền tài người, thay người tiêu tai, tìm được hay không không nói trước, tối thiểu ngươi cũng nên làm ra tư thái mới được.
Đang lúc Tô Tín chuẩn bị đi ăn điểm tâm, Hoàng Bỉnh Thành lại đi tới, vẻ mặt lo lắng nói: “Bang chủ, Thần Phong Hội Cung Thanh Phong mang người đến, trong đó có một người trẻ tuổi thực lực thâm bất khả trắc, giống như gia hỏa này xuất thân đại môn phái.”
Tô Tín cau mày, Cung Thanh Phong ngày thường không lui tới với mình, hiện tại đám đệ tử đại phái đang rải thảm tìm kiếm chìa khóa trong Thường Ninh phủ, bọn chúng tới tìm mình làm gì?
“Bọn chúng nói gì?”
Vẻ mặt Hoàng Bỉnh Thành tức giận nói: “Bọn chúng bảo ngài ra ngoài bái kiến.”
Sắc mặt Tô Tín lập tức lạnh lẽo, hai chữ ‘ bái kiến ’ dùng rất tốt ah, đối phương không nói tới gặp, hết lần này tới lần khác lại nói ‘ bái kiến ’, đây là ý gì? Nhục nhã?
Từ xưa đến nay bái kiến đều là vãn bối dùng để gặp mặt trưởng bối hoặc là từ ngữ địa vị tôn quý.
Ngươi chỉ tới viếng thăm người ta, ngươi mà nói: ai ai ai tới bái kiến, như vậy chính là nhục nhã, hoàn toàn không đặt người ta vào trong mắt.
“Đi, chúng ta đi ‘ bái kiến ’ bọn chúng một chút, xem bọn chúng muốn làm gì?”
Lúc này trong đường khẩu Kim Nguyệt, Phương Đông Đình ngồi trên chủ vị của Tô Tín ngồi trước kia, chậm rãi uống trà.
Hắn đến không phải đoạt vị trí của Tô Tín, mà là Phương Đông Đình hắn thân phận gì? Sao có thể ngồi ở dưới vị trí của bang chủ?
Bang chúng tổng đường Phi Ưng Bang nhìn thấy Phương Đông Đình vô lễ như thế cũng sinh lòng tức giận, vị trí đó là ngươi có thể ngồi? Việc này quả thực là khiêu khích!
Hoàng Bỉnh Thành rời đi đã dặn dò bọn họ, những người này không phải chúng ta có thể trêu vào, tất cả đều chờ bang chủ tới định đoạt.
Nhưng có lẽ bởi vì một gã bang chúng nhìn Phương Đông Đình với ánh mắt quá rõ ràng làm cho Phương Đông Đình cau mày.
“Ánh mắt của tiểu tử kia làm ta không vui, vả miệng.”
Cung Thanh Phong gật gật đầu, trực tiếp đi tới trơớc mặt tên bang chúng kia, hắn muốn tát một cái nhưng lúc này lại có tiếng Tô Tín hừ lạnh vang lên.
“Cung bang chủ, cho dù bang chúng phạm sai lầm cũng nên để ta đánh, làm gì tới phiên ngươi giáo huấn!”
Nhìn thấy Tô Tín đi ra, Cung Thanh Phong thu tay lại và cười nói: “Tô bang chủ, đây cũng không phải là ta muốn đánh, mà là Phương công tử phân phó.”
Phương Đông Đình kinh ngạc nhìn Tô Tín, bang chủ bang phái lớn nhất Thường Ninh phủ trẻ tuổi như vậy?
Phương Đông Đình cũng chỉ hơi ngạc nhiên một ít mà thôi, có trẻ tuổi hơn cũng chỉ là bang chủ của tiểu bang phái Thường Ninh phủ tại Nam Man đất cằn sỏi đá mà thôi, huống hồ trên giang hồ không thiếu nhất chính là trẻ tuổi tuấn tài.
Đối với Phương Đông Đình là võ giả hơn hai mươi tuổi bước vào Nhân Bảng, dưới Tiên Thiên chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.
“Nghe nói Phi Ưng Bang ngươi có rất nhiều người, vậy thì thật là tốt, cho ta mượn một vạn người. Đương nhiên ta không phải mượn không, ta sẽ truyền cho ngươi hai kiếm trong Truy Phong thất kiếm nhập môn của Thanh Thành kiếm phái.”
Kiếm pháp nhập môn của Thanh Thành kiếm phái? Xem ta là ăn mày sao?
Huống hồ cho dù Phương Đông Đình xuất ra công pháp thì Tô Tín cũng không đáp ứng, hắn đã đáp ứng giúp Tạ Chỉ Yến, hiện tại đi giúp Phương Đông Đình, như vậy hắn không thắng được tốt cảm của Phương Đông Đình, ngược lại sẽ chọc giận Tạ Chỉ Yến.
Chuyện Trư Bát Giới soi gương như ậy, Tô Tín làm sao có thể biến thành kẻ hai mặt?
Cho nên Tô Tín chỉ là cười nhạt một tiếng nói: “Thật có lỗi, không cho mượn.”
Phương Đông Đình sững sờ, không nghĩ tới Tô Tín lại cự tuyệt mình như thế, chợt hắn cười to nhưng sắc mặt từ tuoi sáng biến thành lạnh lẽo.
“Ngươi đúng là lớn mật mà, ngươi biết ngươi cự tuyệt là ai không? Một tiểu bang phái trong Thường Ninh phủ mà thôi, Thanh Thành kiếm phái phất tay là diệt!”
Tô Tín lạnh nhạt nhìn Phương Đông Đình, kẻ này và Tạ Chỉ Yến chính là hai
cực.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận