Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1193 - Cửu tử nhất sinh

Các bộ đầu Lục Phiến Môn cũng không biết Tô Tín sẽ động thủ với Thanh Thành kiếm phái, nhưng Hoàng Bỉnh Thành biết rõ.
Cho nên hắn cũng có thể suy đoán hành động của Tô Tín là có ý gì.
Nếu chụp mũ Thanh Thành kiếm phái câu kết Kim Trướng Hãn Quốc không có ý nghĩa, những người trên giang hồ sẽ không tin, ngay cả triều đình cũng không tin.
Cho nên, Tô Tín dứt khoát đổi một mạch suy nghĩ, không đề cập tới quốc hận, chỉ nói thù riêng.
Những bộ đầu Lục Phiến Môn đi Thanh Thành kiếm phái là mời người trở lại hiệp trợ điều tra, dùng trạng thái của Thanh Thành kiếm phái hiện tại, bọn họ có khả năng ngoan ngoãn theo chân bọn họ quay về Lục Phiến Môn điều tra hay sao?
Thậm chí có khả năng người Thanh Thành kiếm phái sẽ trực tiếp ra tay đánh chết bọn họ, dù sao loại chuyện này nghe thế nào cũng giống Lục Phiến Môn cố tình gây sự, rõ ràng đang vũ nhục Thanh Thành kiếm phái.
Chỉ cần Thanh Thành kiếm phái động thủ thì tất cả đều tốt rồi.
Tô Tín không nói cái gì, chuyện Thanh Thành kiếm phái cấu kết Kim Trướng Hãn Quốc không quan trọng, hắn sẽ cầm chuyện Thanh Thành kiếm phái giết bộ đầu Lục Phiến Môn không buông, bởi như vậy, chẳng lẽ lấy cớ tiến công Thanh Thành kiếm phái còn chưa đủ sao?
Hoàng Bỉnh Thành đồng tình nhìn những bộ đầu Lục Phiến Môn trước mặt, chỉ có điều bởi như vậy, bọn họ làm mồi nhử chắc chắn phải chết, đương nhiên cũng có thể có thể có người trốn về đổi lấy ban thưởng của Tô Tín, chỉ có điều tỷ lệ này quá xa vời mà thôi.
Tô Tín nhìn mọi người phía dưới, thản nhiên nói:
- Các ngươi cũng đều nhìn thấy, nhiệm vụ này thật ra rất hung hiểm, có thể nói là cửu tử nhất sinh, Thanh Thành kiếm phái sẽ không cố kỵ mặt mũi Lục Phiến Môn chúng ta mà không dám giết các ngươi, hơn nữa từ Thanh Thành trở về Thịnh Kinh thành, ta sẽ không ra mặt, hoàn toàn cần các ngươi phát huy.
- Cho nên hiện tại các ngươi lựa chọn đi, đây là đánh bạc, chỉ cần các ngươi còn sống quay về, ta sẽ giúp các ngươi tấn chức Hóa Thần cảnh trở thành võ đạo tông sư, các ngươi muốn ra ngoài trở thành tổng bộ đầu một đạo hay gia nhập tập sự mật thám và truy phong tuần bổ, ta cũng có thể thỏa mãn các ngươi.
- Nhưng, nếu các ngươi chết, thậm chí Lục Phiến Môn sẽ không cấp danh xưng liệt sĩ cho các ngươi, trực tiếp xoá tên khỏi Lục Phiến Môn.
- Cửu tử nhất sinh, dùng mạng của mình đánh ra phú quý quyền lực, quyền lựa chọn nằm trong tay các ngươi.
Trên mặt phần đông bộ đầu giãy dụa.
Tô Tín nói ra ban thưởng rất mê người, một cơ hội tấn chức Hóa Thần cảnh võ đạo tông sư, nếu bỏ qua cơ hội như thế, chỉ sợ đời này sẽ không gặp lại.
Hiện tại Tô Tín đặt mọi việc trước mặt bọn họ, tuy cái giá lớn là cửu tử nhất sinh, ai nguyện ý dùng mạng của mình đánh cược một lần?
Bởi vì tỷ lệ thắng quá thấp, cho nên mọi người nơi này khó lựa chọn.
Lúc này lại có người đứng ra nói:
- Tô đại nhân, ta tiếp phần nhiệm vụ này!
Võ giả đứng ra có thực lực Tiên Thiên Thần Cung cảnh đỉnh phong, hắn tuyệt đối là cường giả trong hơn năm trăm bộ đầu cảnh giới Tiên Thiên.
Hắn có dáng người cao gầy, tướng mạo âm lãnh, xem ra là thế hệ tâm ngoan thủ lạt.
Tô Tín nhìn hắn, hắn có ấn tượng với người ở đây, người này hẳn là tổng bộ đầu châu phủ Bắc Nguyên đạo, ‘ Huyết Luyện Quỷ Đao ’ Tề Long, ngày xưa lúc đuổi giết tiểu tử Từ gia tại Bắc Nguyên đạo, hắn là người xuất thủ đầu tiên, nhưng không nghĩ tới cuối cùng lại bị lật thuyền trong mương.
Nói ra Tề Long cũng không may, hắn vốn là truy phong tuần bổ, nhưng hắn tu luyện công pháp là một ít tàn chiêu của Huyết Ma giáo.
Mặc dù chỉ là tàn chiêu, nhưng công pháp Huyết Ma giáo vô cùng tà dị bá đạo, sẽ ảnh hưởng tâm thần của hắn, Tề Long không tuân mệnh lệnh, tự tiện giết chóc, làm cho hắn bị trục xuất khỏi hàng ngũ truy phong tuần bổ, bị ném tới đảm nhiệm tổng bộ đầu châu phủ Bắc Nguyên đạo.
Tổng bộ đầu châu phủ uy phong hơn truy phong tuần bổ rất nhiều, nhưng trên thực tế đãi ngộ lại không bằng truy phong tuần bổ, cho nên Tề Long tìm kiếm biện pháp quay trở lại hàng ngũ truy phong tuần bổ.
Lần trước Tô Tín hạ lệnh đuổi theo giết người Từ gia chính là cơ hội tốt, chỉ tiếc Tề Long lật thuyền trong mương, bị tiểu tử Từ gia dùng ám khí Đường Môn trọng thương, thiếu chút nữa chết tại chỗ, cũng bị đồng liêu truy phong tuần bổ ngày xưa cười nhạo một hồi.
Trong khoảng thời gian này, Tề Long vừa dưỡng tốt thương thế, nhưng hắn cực kỳ không cam lòng.
Hắn tu luyện chính là ma công.
Hơn nữa tính cách bản thân hắn cực kỳ tàn nhẫn cực đoan, yêu thích giết chóc, bảo hắn đảm nhận chức tổng bộ đầu châu phủ, việc này còn khó chịu hơn giết hắn.
Cho nên hiện tại Tô Tín nói ra nhiệm vụ này, Tề Long chỉ do dự một lúc, hắn đã lựa chọn đánh cược.
Không riêng chỉ vì hắn muốn trở lại hàng ngũ truy phong tuần bổ, hắn cũng muốn tấn chức Hóa Thần cảnh, trở thành võ đạo tông sư.
Tuy người bên ngoài xem ra Tề Long tuổi tác không lớn đã đột phá Thần Cung cảnh đỉnh phong, hơn nữa thực lực cũng không yếu, tương lai có cơ hội đột phá Hóa Thần cảnh.
Nhưng chuyện mình mình biết, Tề Long tu luyện là công pháp tàn khuyết của Huyết Ma giáo, hơn nữa công pháp ma đạo học cấp tốc nhưng căn cơ bất ổn, hi vọng đột phá Hóa Thần cảnh cực kỳ xa vời.
Hắn vốn muốn bằng vào công huân truy phong tuần bổ hối đoái một môn công pháp cường đại để thay thế hoặc trấn áp ma công trong cơ thể mình, chỉ có điều về sau hắn bị đá ra khỏi hàng ngũ truy phong tuần bổ nên kế hoạch tan vỡ.
Hiện tại Tô Tín lại cho hắn cơ hội, cho dù Tề Long biết rõ nhiệm vụ lần này là cửu tử nhất sinh, hắn vẫn nguyện ý đánh cược một lần.
Có người đứng ra đầu tiên sẽ có người thứ hai, hơn năm trăm người ở đây có một ít muốn đánh cược tiền đồ trong tình huống cửu tử nhất sinh, cuối cùng Tô Tín tính toán ra có tới mười bảy người.
Tô Tín bảo Hoàng Bỉnh Thành ghi nhớ tên mười bảy người này, hơn nữa nói cho bọn họ biết, lúc trở về là có thể động thủ.
Bất kể mười bảy người liên thủ hoặc hành động một mình, dù sao bọn họ chỉ cần mang người Thanh Thành kiếm phái trở lại Thịnh Kinh thành, như vậy bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ Tô Tín giao phó, hắn chỉ nhìn kết quả, không hỏi quá trình.
Sau khi đám người giải tán, Tô Tín bảo Hoàng Bỉnh Thành tìm tư liệu của những người này cho hắn xem, ánh mắt Hoàng Bỉnh Thành lộ ra một tia kinh ngạc, nói:
- Đại nhân, đám người này có trở về hay không còn chưa biết, ngươi muốn tư liệu của bọn họ làm gì?
Tô Tín nhìn Hoàng Bỉnh Thành, hắn lắc đầu nói:
- Ngươi thật cho rằng ta xem bọn họ như mồi nhử sao?
Hoàng Bỉnh Thành kinh ngạc nhìn Tô Tín, động tác của Tô Tín lần này rõ ràng là dùng bọn họ như con mồi, bằng không còn dùng làm gì?
Tô Tín lắc đầu nói:
- Bọn hắn thật là mồi nhử đúng vậy, tuy chết mới có thể là mồi nhử, ta dự định bồi dưỡng những người còn sống thành tâm phúc của ta.
- Trên thế giới này có không ít võ giả thiên phú tốt, nhưng trong giang hồ, không phải thiên phú tốt là có thể nói rõ tất cả.
- Thiên tài còn sống mới là thiên tài, thiên tài chết đi chỉ là người chết mà thôi, không có người nào nhớ kỹ bọn họ.
- Dưới trướng của ta, thiên phú chỉ là phụ, thiên phú không tốt thì tan ban cho rất nhiều tài nguyên tu luyện, có bí thuật quán đỉnh, những thứ này có thể đền bù thiên phú chưa đủ.
- Nhưng năng lực mới là tiêu chuẩn mà ta muốn, nếu không ta bồi dưỡng nhiều phế vật lý luận suông như vậy làm gì?
- Nhiệm vụ lần này thật ra là cửu tử nhất sinh, thậm chí có thể nói thập tử vô sinh.
- Thanh Thành kiếm phái hiện tại hận ta tận xương, nếu lúc này có người Lục Phiến Môn đến nói muốn dẫn bọn họ về Lục Phiến Môn điều tra, thái độ của Thanh Thành kiếm phái có thể nghĩ.
- Nếu thật có người thành công dẫn đệ tử Thanh Thành kiếm phái trở lại Thịnh Kinh thành, cho dù người đó thực lực và thủ đoạn không được tốt cũng đáng giá ta bồi dưỡng.
Nghe Tô Tín nói như vậy, Hoàng Bỉnh Thành trợn mắt há hốc mồm, trong lòng tự nhủ lão đại không hổ là lão đại, mọi thứ hắn chỉ có thể nhìn ra mặt ngoài, nhưng Tô Tín có thể nhìn thấy rất nhiều thứ hắn không thấy.
Mà lúc này, đám người Tề Long đã chuẩn bị lên đường tới Thanh Thành kiếm phái tại Xuyên Nam đạo.
Nhiệm vụ của Tô Tín cho bọn họ không nhận được sự trợ giúp từ Lục Phiến Môn, nhưng chỉ bảo bọn họ mang một tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái về Thịnh Kinh thành điều tra.
Những bộ đầu cảnh giới Tiên Thiên của Lục Phiến Môn cũng không phải ngu ngốc, với cảnh giới Tiên Thiên của bọn họ, muốn đi tới sơn môn Thanh Thành kiếm phái đòi người, chỉ sợ bọn họ vừa mới nói ra lời này đã bị cường giả Thanh Thành kiếm phái một tát chụp chết.
Đương nhiên, nếu bọn họ làm thế cũng bớt việc cho Tô Tín, hắn có thể dùng cớ đòi công đạo cho bộ đầu Lục Phiến Môn, sau đó dẫn người vây công Thanh Thành kiếm phái cũng không phải không được.
Chỉ có điều những người này đã dám dùng mạng đánh cược một lần, hiển nhiên bọn họ cũng là dân liều mạng giống Tề Long, hoặc có lòng tin vào thủ đoạn của mình, cho nên sẽ không có kẻ nào làm như thế.
Mọi người đã chuẩn bị không kém bao nhiêu, chỉ có một phương pháp, đó chính là ra tay với các đạo quan dưới trướng Thanh Thành kiếm phái tại Xuyên Nam đạo.
Thanh Thành kiếm phái thu đệ tử không khác gì các tông môn khác, đều là chọn lựa một ít người trẻ tuổi thiên phú xuất chúng thu làm đệ tử.
Chỉ có điều vì thu đồ đệ dễ dàng, Thanh Thành kiếm phái thành lập không ít đạo quan nhỏ khắp Xuyên Nam đạo, điểm này cũng học từ Thiếu Lâm tự.
Những đạo quan đó sẽ có đệ tử chánh thức Thanh Thành kiếm phái đóng lại, chỉ có điều thực lực không phải rất mạnh.
Nếu như phát hiện đệ tử có thiên phú, như vậy đạo quan của bọn họ sẽ truyền thụ một ít võ học cơ sở, đợi đến thời điểm ba năm một lần, thời điểm Thanh Thành kiếm phái chính thức thu đồ đệ sẽ dẫn bọn họ lên Thanh Thành sơn.
Bọn họ cũng thu lưu một ít đệ tử thiên phú kém, cũng bồi dưỡng trong đạo quan một thời gian, xem thiên phú người đó có bị che giấu hay không.
Dù sao trên giang hồ có rất nhiều ví dụ, một đệ tử bị đại tông môn buông bỏ lại có thiên phú ẩn giấu, kết quả trở thành Dương Thiên cảnh nổi danh giang hồ, trở thành một đời cường giả, từ đó môn phái kia hối hận không thôi.
Chính vì cân nhắc đến điểm này, Thanh Thành kiếm phái mới có thể kiên nhẫn bồi dưỡng những đệ tử thiên phú này không tốt, cho dù bọn họ thật sự bình thường cũng không sao, Thanh Thành kiếm phái còn có đại lượng đệ tử ngoại môn phụ trách xử lý các loại tạp vụ, chỉ cần không phải thiên phú quá phế vật, trên cơ bản cũng có thể gia nhập ngoại môn.
Đám người Tề Long chuẩn bị ra tay với người ở đạo quan nhỏ, nhưng bọn họ không có ra tay đồng loạt, mà là phân tán nhau ra tay.
Tất cả mọi người không phải ngu ngốc, một khi đồng loạt ra tay bị Thanh Thành kiếm phái phát hiện chính là kết cục toàn diệt, hiện tại tách nhau ra tay sẽ hấp dẫn và phân tán hỏa lực, về phần cuối cùng có mấy người thành công quay về Thịnh Kinh thành, việc này nên mặc cho số trời.
Chương 1194 - Mắc câu
Tuy Xuyên Nam đạo tuy không bế tắc như Ba Thục đạo, nhưng cũng là một đạo có cư dân thưa thớt, Thanh Thành kiếm phái xem như một nhà độc đại tại Xuyên Nam đạo.
Sau khi đám người Tề Long phân tán nhau ra, bọn họ cũng nhắm vào mục tiêu của mình.
Lần này có mười bảy bộ đầu chấp hành nhiệm vụ, nhưng trong đó chỉ có một mình Tề Long xuất thân truy phong tuần bổ.
Kỳ thật nghĩ lại cũng rất bình thường, Tô Tín trước kia đã nói rõ mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ, đối với những truy phong tuần bổ mà nói, bọn họ không xem trọng nguy hiểm của nhiệm vụ, bọn họ chỉ xem trọng cơ hội đột phá Hóa Thần cảnh, đi đến địa vị cao hơn.
Cho nên muốn đánh cược một lần đều là những tổng bộ đầu châu phủ bình thường.
Bởi như vậy, Tề Long không có ưu thế quá lớn trên phương diện thực lực, hắn có ưu thế trên kinh nghiệm và thủ đoạn.
Có thể trở thành truy phong tuần bổ, tu vi yếu nhất đều là cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa chỉ có cảnh giới Tiên Thiên thì chưa đủ, tối thiểu thực lực của ngươi phải là đỉnh cấp trong cùng cấp bậc, hơn nữa tâm cơ thủ đoạn phải hợp cách mới có tư cách trở thành truy phong tuần bổ.
Cho nên từ mấy trăm tên võ giả Tiên Thiên mới có thể chọn ra một truy phong tuần bổ, bởi như vậy, chênh lệch giữa Tề Long và các tổng bộ đầu châu phủ khác là rất lớn.
Tuy hắn bạo ngược thị sát khát máu, nhưng hắn đã làm truy phong tuần bổ thời gian dài, phương thức suy nghĩ của hắn khác với các tổng bộ đầu châu phủ, hắn đứng ở vị trí cao hơn, cũng nhìn xa hơn.
Thanh Thành kiếm phái có hơn trăm đạo quan nhỏ rải rác khắp Xuyên Nam đạo, những đạo quan này cũng có thực lực mạnh yếu khác nhau.
Tuy những đạo quan đó khẳng định không có võ giả Hóa Thần cảnh, nhưng mấy đạo quan mạnh nhất lại có vài tên võ giả Tiên Thiên, hơn nữa đều có tu vi Thần Cung cảnh.
Nếu có kẻ nào dám đánh chủ ý những đạo quan này, kết cục có thể nghĩ.
Chỉ có điều Tề Long biết rõ điểm ấy nhưng không nói với người khác.
Hắn hoàn thành nhiệm vụ lần này, Tô Tín dùng bí pháp quán đỉnh giúp hắn tấn chức Hóa Thần cảnh, đến lúc đó hắn sẽ thành tâm phúc của Tô đại nhân.
Đã như thế, tâm phúc của Tô đại nhân càng ít càng tốt, nếu không hắn xuất đầu thế nào?
Huống hồ với hắn mà nói, những người này chỉ dùng để hấp dẫn hỏa lực, nếu không có bọn họ ra tay hấp dẫn lực chú ý của Thanh Thành kiếm phái, chính mình ra tay thế nào bây giờ?
Sau khi các bộ đầu Lục Phiến Môn tới nơi, bọn họ tách ra tấn công vào các đạo quan nhỏ của Thanh Thành kiếm phái.
Đại bộ phận nền móng của Thanh Thành kiếm phái đến từ Đạo gia nhất mạch, cho nên phân quán mới gọi là đạo quan.
Đừng nhìn những đạo quán này chỉ có nhiệm vụ tuyển nhận đệ tử, nhưng vì hiển thị uy thế của Thanh Thành kiếm phái trong Xuyên Nam đạo, các đạo quan đó được xây dựng rất to.
Một tên bộ đầu cảm thấy khẩn trương, hắn vẫn tới gõ cửa đạo quan này.
Một gã ước chừng hơn ba mươi tuổi Thanh Thành kiếm phái đệ tử đẩy cửa ra, xem tới cửa đứng đấy dĩ nhiên là mặc Lục Phiến Môn quan phục võ giả, hắn không khỏi cau mày nói:
- Lục Phiến Môn các ngươi có chuyện gì?
Đệ tử Thanh Thành kiếm phái nói chuyện không khách khí, giọng điệu còn rất ác liệt.
Kỳ thật Thanh Thành kiếm phái của bọn họ nước giếng không phạm nước sông với Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo, song phương đều nhường bước với nhau, không ai trêu chọc ai.
Từ khi tin tức Tô Tín đánh chết Sầm Về Trang công bố khắp giang hồ, cao tầng Thanh Thành kiếm phái đã chuẩn bị không chết không thôi với Tô Tín, cho nên quan hệ giữa Thanh Thành kiếm phái và Lục Phiến Môn như nước với lửa.
Người Thanh Thành kiếm phái biết rõ Tô Tín là Tô Tín, Lục Phiến Môn là Lục Phiến Môn, nhưng dù sao Tô Tín cũng là một trong tứ đại thần bộ của triều đình, nếu ngày sau bọn họ động thủ với Tô Tín, người Lục Phiến Môn nhất định sẽ ra mặt ngăn cản, cho nên bọn họ sẽ không cho người Lục Phiến Môn sắc mặt tốt.
Tên bộ đầu Lục Phiến Môn có thực lực Thần Cung cảnh, đệ tử Thanh Thành kiếm phái trước mắt chỉ có thực lực Linh Khiếu cảnh, cho nên hắn thở ra một hơi.
Hắn nghĩ đạo quan nhỏ này là nơi Thanh Thành kiếm phái bồi dưỡng một ít đệ tử mới nhập môn, đại bộ phận những đệ tử này vẫn còn là hài tử.
Cho nên Thanh Thành kiếm phái còn phải dạy bọn học đọc sách viết chữ, chỉ dạy một ít trụ cột võ đạo là đủ.
Bộ đầu Lục Phiến Môn vô ý thức cho rằng đạo quan nhỏ của Thanh Thành kiếm phái có một tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên là nhiều, cho nên hắn không sợ hãi.
- Lục Phiến Môn ta hoài nghi Thanh Thành kiếm phái các ngươi cấu kết với đám mọi rợ Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên hiện tại mời ngươi theo ta quay trở lại tổng bộ Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành phối hợp điều tra.
Tên võ giả Thanh Thành kiếm phái nhìn bộ đầu Lục Phiến Môn với ánh mắt như nhìn kẻ điên:
- Ngươi nói cái gì? Thanh Thành kiếm phái ta cấu kết Kim Trướng Hãn Quốc? Còn bảo ta theo các ngươi đi Thịnh Kinh thành tiến hành điều tra? Chẳng lẽ bộ khoái Lục Phiến Môn các ngươi bị điên sao?
Tên bộ đầu Lục Phiến Môn quát lên:
- Lớn mật! Nếu ngươi không phối hợp như vậy, đừng trách bổn quan mạnh bạo!
- Mạnh bạo?
Tên võ giả Thanh Thành kiếm phái dùng ánh mắt khinh thường nhìn tên bộ đầu Lục Phiến Môn, quát to:
- Sư huynh! Người Lục Phiến Môn đến gây phiền toái!
Hắn vừa dứt lời, trong đạo quan có năm tên võ giả Thần Cung cảnh vđi tới, cũng vây tên bộ đầu Lục Phiến Môn vào giữa.
Sắc mặt bộ đầu Lục Phiến Môn thay đổi, hắn chỉ là tổng bộ đầu một châu phủ trong Bắc Nguyên đạo, đơn đả độc đấu còn không biết có thể thắng một tên võ giả Thần Cung cảnh của Thanh Thành kiếm phái hay không, bây giờ lại có năm người, hắn đánh thế nào?
Tên bộ đầu Lục Phiến Môn biến sắc, hắn cười nói:
- Các vị, đây là hiểu lầm, là tổng bộ Lục Phiến Môn bên kia tính sai, ta sẽ đi về hỏi lại.
Hắn vừa định rời đi, vài tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái ngăn lại, ánh mắt của bọn họ đầy sát cơ.
Trong khoảng thời gian này, Thanh Thành kiếm phái bọn họ bị đồng đạo võ lâm Xuyên Nam đạo cười nhạo quá nhiều, tất cả đều tại Lục Phiến Môn Tô Tín!
Thanh Thành kiếm phái trước kia nói một không hai trong Xuyên Nam đạo, các tiểu tông môn khác trong Xuyên Nam đạo phải cung kính hầu hạ, không dám nói nhảm thêm một câu.
Hiện tại tốt rồi, võ lâm Xuyên Nam đạo đang nói Thanh Thành kiếm phái bọn họ không được, đường đường Đại trưởng lão Dương Thần cảnh lại bị tiểu bối chém giết, lần này bọn họ mất mặt quá lớn.
Cho nên quan hệ giữa Thanh Thành kiếm phái và Lục Phiến Môn càng xấu, ngày bình thường không gặp nhau thì thôi, nếu đã gặp nhau cũng sẽ đánh nhau.
Vào lúc bình thường, chỉ sợ sư trưởng bọn họ sẽ ước thúc bọn họ, cao lắm chỉ phát sinh một ít ma sát nhỏ với Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo mà thôi.
Hiện tại đám người này chủ động khiêu khích, vậy thì đừng trách bọn họ ra tay độc ác.
Lần này đám người Lục Phiến Môn đuối lý và nổi điên, cho dù bọn họ giết người cũng chiếm lý, cho nên đám người Thanh Thành kiếm phái không sợ sư môn trưởng bối trách phạt.
Tên bộ khoái Lục Phiến Môn vừa định nói cái gì đó, hắn lại nhìn thấy năm thanh kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí các loại thuộc tính khác nhau chém tới.
Cho tới bây giờ, đệ tử Thanh Thành kiếm phái còn cho rằng mình đang giết bộ khoái Lục Phiến Môn bản địa Xuyên Nam đạo, cho nên bọn họ không sợ hãi.
Lúc này, trong phòng nghị sự Thanh Thành kiếm phái, chưởng môn Thanh Thành kiếm phái ‘ Cửu Nguyên Chân Quân ’ Lệ Trường Hải ngồi ở chủ vị, hắn đau đầu nhìn một đám trưởng lão Thanh Thành kiếm phái cãi lộn với nhau.
Đại sảnh nghị sự tràn ngập phong cách Đạo gia, phía sau còn thờ phụng Tam Thanh tổ sư của Đạo gia nhất mạch.
Chỉ có điều đáng tiếc, Thanh Thành kiếm phái hiện tại không có chút bình thản, thanh tĩnh tự nhiên của Đạo gia, ngược lại đang diễn ra cảnh tranh quyền đoạt lợi bẩn thỉu.
Lệ Trường Hải đau đầu, thật đáng tiếc, hắn đã nghĩ tất cả biện pháp áp chế ảnh hưởng xuống thấp nhất nhưng không thể triệt tiêu đấu tranh quyền lực trong Thanh Thành kiếm phái.
Kỳ thật Thanh Thành kiếm phái đấu tranh quyền lực như vậy không phải vì không có cường giả Chân Vũ cảnh trấn áp, mà là từ khi Thanh Thành kiếm phái sáng lập môn phái không lâu đã lưu lại tai họa ngầm.
Công pháp chủ yếu của Thanh Thành kiếm phái là đạo kiếm, chỉ có điều đạo kiếm có hơn mười loại phân nhánh, mọi người học đạo kiếm không giống nhau.
Đối với việc này, cao tầng Thanh Thành kiếm phái đều hi vọng đệ tử trẻ tuổi học đạo kiếm nhất mạch của mình, dù sao việc này đại biểu truyền thừa của bản thân.
Chỉ cần đạo kiếm của Thanh Thành kiếm phái còn truyền thừa hoặc Thanh Thành kiếm phái không bị diệt thì nó sẽ tiếp tục truyền lưu, nhưng có người nào muốn sau khi mình chết lại không có người kế tục chứ?
Cho nên lúc ban đầu, cao tầng Thanh Thành kiếm phái đã bắt đầu tranh quyền đoạt lợi, quan trọng nhất là tranh giành đệ tử, nhất định phải truyền lưu đạo kiếm của mình cho thế hệ trẻ.
Chính vì điểm ấy, tranh quyền đoạt lợi trong Thanh Thành kiếm phái rất nghiêm trọng, trừ khi có cường giả Chân Vũ cảnh mới có thể trấn áp đám người này, nếu không chỉ có thể nhìn bọn họ cãi nhau không ngớt.
Vào lúc này, một đệ tử Thanh Thành kiếm phái đi tới nói:
- Chưởng môn, đạo quan bên dưới xảy ra chuyện.
Ánh mắt các trưởng lão đang cãi nhau đều nhìn sang tên đệ tử này, tên đệ tử kia đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, cũng không biết làm sao.
Lệ Trường Hải cau mày nói:
- Xảy ra chuyện gì? Từ từ nói.
Tên đệ tử kia ổn định tâm thần, lúc này mới nói:
- Đạo quan phía dưới báo tin, có hơn mười tên bộ đầLục Phiến Môn u nói cái gì Thanh Thành kiếm phái chúng ta cấu kết Kim Trướng Hãn Quốc, muốn mang đệ tử chúng ta đi Thịnh Kinh thành điều tra, kết quả bị đệ tử phái ta tức giận đánh chết.
Hắn vừa dứt lời, các trưởng lão đang cãi nhau cười lạnh, nói:
- Lục Phiến Môn hiện tại không biết cái gì gọi là! Bọn họ cho rằng Thanh Thành kiếm phái chúng ta là tiểu môn tiểu phái hay sao? Nói chụp mũ là có thể chụp mũ?
Các trưởng lão Thanh Thành kiếm phái không xem việc này là vấn đề, ngay cả chưởng môn Thanh Thành kiếm phái Lệ Trường Hải cũng khoát tay nói:
- Mấy tiểu bộ khoái không biết sâu cạn mà thôi, giết thì giết, phái người đi hỏi tổng bộ đầu Xuyên Nam đạo Hùng Vạn Sơn một câu, hỏi hắn có ý gì.
Đám người Lệ Trường Hải cho rằng đây là việc nhỏ, ngay sau đó đám trưởng lão tiếp tục cãi nhau.
Chương 1195 - Thủ Đoạn của Tề Long
Bên ngoài một phân đạo quan của Thanh Thành kiếm phái, Tề Long ẩn giấu tại nơi này ba ngày.
Ba ngày qua, Tề Long không chỉ tránh né, hắn che giấu tung tích tìm phong môi giang hồ tìm hiểu tin tức quả nhiên, đám đồng liêu ngu ngốc đã thất bại, tất cả đều bị đệ tử Thanh Thành kiếm phái tức giận đánh chết tại chỗ.
Đương nhiên Tề Long cũng bị thực lực các đạo quan của Thanh Thành kiếm phái dọa sợ.
Tuy các đạo quan nhìn rất bình thường, nhưng trong mỗi đạo quan đều có võ giả Thần Cung cảnh tọa trấn.
Từ đó có thể thấy nội tình Thanh Thành kiếm phái trong Xuyên Nam đạo.
Cũng may mắn Tề Long đã chuẩn bị đầy đủ, thời điểm rời khỏi Thịnh Kinh thành thì hắn đi tới chỗ tập sự mật thám cầm một tấm lệnh bài, sau khi đi vào Xuyên Nam đạo, hắn dùng tấm lệnh bài này liên hệ với tập sự mật thám Xuyên Nam đạo, cũng tìm hiểu tình báo kỹ càng về các đạo quan của Thanh Thành kiếm phái, hắn cũng ra nơi yếu nhất trong đó.
Tề Long đã bị Lục Phiến Môn giáng chức đuổi ra khỏi hàng ngũ truy phong tuần bổ, nhưng hắn đảm nhận chức vụ truy phong tuần bổ nhiều năm như thế, hắn vẫn có mấy người quen trong Lục Phiến Môn, cho nên muốn một tấm lệnh bài cũng không thành vấn đề.
Bởi vì có tấm lệnh bài này, cho nên Tề Long giảm được rất nhiều khí lực.
Đạo quan trước mặt là đạo quan yếu nhất của Thanh Thành kiếm phái.
Trong đó chỉ có một tên quan chủ là võ giả Tiên Thiên Thần Cung cảnh.
Nghe nói hắn là con nối dõi của một vị trưởng lão Thanh Thành kiếm phái, bởi vì thiên phú quá kém, đời này không có khả năng đột phá Hóa Thần cảnh, cho nên hắn bị phái tới nơi không có lý tưởng này.
Hơn nữa tên quan chủ này lăn lộn không ra gì, cho nên hắn quản lý đạo quan rối tinh rối mù, các võ giả Thần Cung cảnh khác không muốn cộng sự với hắn, cho nên trong đạo quan hiện tại chỉ có vài tên võ giả Khí Hải Cảnh và Linh Khiếu cảnh, hơn nữa còn là vị trưởng lão kia phái tới.
Tề Long mặc y phục dạ hành, chờ tới giờ tí, hắn leo tường cửa sau đạo quan.
Lúc này đúng lúc có một tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái đi vệ sinh, hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy Tề Long, vừa định hô to, lúc này có một đao quang mang theo huyết khí chém tới, cũng chém hắn thành hai nửa.
Đao của Tề Long rất nhanh, hắn chém tên võ giả kia thành hai nửa chỉ phát ra tiếng “phụt” rất nhỏ, cũng không làm quá nhiều võ giả phát hiện.
Cho nên Tề Long trực tiếp lẻn vào đạo quan, hắn chém giết từng tên võ giả đang mơ ngủ trong Thanh Thành kiếm phái.
Thủ đoạn của hắn tàn nhẫn hơn nữa còn thị sát khát máu, hắn không buông tha các đệ tử trẻ tuổi Thanh Thành kiếm phái vừa chiêu mộ, hắn chém giết tất cả.
Trong đạo quan có mấy trăm nhân khẩu đều biến thành quỷ dưới đao của Tề Long, hiện tại chỉ còn lại quan chủ mà thôi.
Tề Long đẩy cửa phòng quan chủ ra, một tia kiếm quang xuất hiện, một tên võ giả mập mạp cầm đạo kiếm chém vào người Tề Long, nhưng trên mặt hắn lại lộ ra thần thái hoảng sợ.
Tuy Tề Long làm rất cẩn thận, cũng không phát ra bao nhiêu âm thanh, dù quan chủ nhu nhược nhưng không phải ngu ngốc.
Mùi máu tươi của hơn trăm người ngưng tụ thành, hắn có thực lực Thần Cung cảnh, không có khả năng không phát giác, đáng tiếc, đã muộn.
Hắn chỉ là võ giả dùng đan dược chồng chất đột phá Thần Cung cảnh, Tề Long lại là tinh nhuệ truy phong tuần bổ của Lục Phiến Môn.
Tề Long chỉ dùng một chiêu là chém đứt đạo kiếm của hắn, ma đao huyết sắc chém xuống, tên quan chủ ngã ngồi xuống đất
Trong mắt Tề Long lộ ra thần sắc điên cuồng, công pháp tàn khuyết của Huyết Ma giáo ảnh hưởng tâm trí của hắn, hơn nữa hắn chém giết hơn trăm người, sát tính đã trỗi dậy, hắn suýt nữa chém tên quan chủ thành hai nửa.
Chờ một đao kia tới trước người, Tề Long lúc này mới nhớ mình đang làm cái gì, nếu thật sự giết đối phương, hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Cho nên hắn áp chế sát cơ trong lòng, cầm huyết đao đặt lên cổ tên quan chủ.
Tên mập mạp kia đã sợ đến mức mất trí, hắn tè ra quần và hô lớn:
- Đừng giết ta! Gia gia của ta là trưởng lão Hóa Thần cảnh Lý Kiền Vũ của Thanh Thành kiếm phái, ngươi muốn cái gì ta cũng cho ngươi!
Tề Long cười vui vẻ, nói:
- Đức hạnh như ngươi cũng được gọi là võ giả? Gia gia của ngươi thật hạ vốn gốc, lại có thể dùng đan dược chồng chất biến phế vật như ngươi thành Tiên Thiên Thần Cung cảnh.
Nói thật những năm gần đây Tề Long chấp hành nhiệm vụ truy phong tuần bổ thời gian dài như vậy, nhưng hắn lần đầu tiên nhìn thấy võ giả không có cốt khí như vậy.
Nhưng cũng không sao cả, dù sao kẻ này chỉ là công cụ giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, Tề Long mặc kệ việc khác, chỉ cần sống là được.
Cho nên trong ánh mắt hoảng sợ của quan chủ mập mạp, Tề Long trực tiếp đánh một chưởng vào đan điền, phế tu vi của đối phương, hơn nữa đánh gãy gân tay gân chân, kẻ này đã triệt để trở thành phế nhân, sau đó nâng hắn lên và bỏ chạy.
Lần trước hắn đuổi giết tiểu tử Từ gia kia, kết quả lại là bị một tiểu bối ám toán, lật thuyền trong mương, Tề Long rất tức giận với kết quả như thế.
Lúc này, hắn đã hấp thụ giáo huấn, trực tiếp làm tuyệt, không lưu chút tai hoạ ngầm nào.
Ngay ngày hôm sau Tề Long mang người rời đi, người Thanh Thành kiếm phái đã cảm thấy không đúng.
Không phải chuyện Tề Long giết người bị phát hiện, mà là tin tức từ Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo truyền tới, những người này không phải là bộ khoái Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo!
Câu trả lời này làm Thanh Thành kiếm phái kinh ngạc, không phải người Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo, vậy bọn họ là người ở nơi nào?
Lệ Trường Hải trực tiếp kéo tên đệ tử báo tin và hỏi:
- Thi thể những bộ khoái kia đâu?
Tên đệ tử báo tin hoảng sợ nói:
- Ta cũng không biết ah, có lẽ đã bị những đạo quan kia xử lý sạch sẽ.
- Ngu ngốc!
Lệ Trường Hải thấp giọng quát mắng một câu, sau đó nói:
- Lập tức đi tra xét những thi thể kia cho ta, nhìn xem trên thi thể có manh mối nào hay không.
Quan phục Lục Phiến Môn đều giống nhau như đúc, kể cả quan phục tổng bộ đầu một đạo và tổng bộ đầu châu phủ cũng như vậy, chỉ có quan phục cấp bậc tứ đại thần bộ như Tô Tín mới có thiêu một con diều hâu khác biệt.
Lúc trước, đám người đạo quan nhìn thấy võ giả Lục Phiến Môn thì vô ý thức cho rằng là người Lục Phiến Môn Xuyên Nam đạo, cũng không quan sát quá nhiều.
Nếu như bọn họ biết rõ những người này đến từ tổng bộ Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành, có lẽ người thông minh sẽ không động thủ, sẽ bắt bọn họ lại và thẩm vấn tin tức, kết quả hiện tại tốt rồi, đã giết hết tất cả bộ khoái kia.
Có Lệ Trường Hải phân phó, người phía dưới móc thi thể đám người kia điều tra, vừa điều tra lại phát hiện một ít điểm không đúng.
Quan phục bộ đầu Lục Phiến Môn giống như đúc, nhưng trên người bọn họ có thẻ bài thuộc Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành.
Tin tức này làm cho Lệ Trường Hải sững sờ, người tổng bộ Lục Phiến Môn Thịnh Kinh thành đến Xuyên Nam đạo làm gì?
Hơn nữa hành vi của bọn họ chẳng khác gì tự tìm đường chết, quả thực sợ người Thanh Thành kiếm phái không giết bọn họ.
Lệ Trường Hải không đoán ra Tô Tín to gan lớn mật muốn tiêu diẹt Thanh Thành kiếm phái, đây không phải nói Lệ Trường Hải thiếu tâm cơ tính toán, mà là việc như vậy quá mức không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù lúc Đại Chu vừa mới lập quốc, thời điểm cường thế nhất cũng không làm ra việc như thế, không ai nghĩ Tô Tín hiện tại lại có thể hợp tung liên hoành, tụ tập lực lượng ba nhà tiêu diệt Thanh Thành kiếm phái.
Tuy Lệ Trường Hải không đoán được Tô Tín muốn làm gì, nhưng hắn vẫn cảm thấy trong đó có vấn đề, hơn nữa mình cảm thấy tâm thần không yên.
Cho nên Lệ Trường Hải nói thẳng:
- Bảo người đi Thịnh Kinh thành tìm hiểu tin tức, xem bên kia có biến cố gì hay không, trong khoảng thời gian này các ngươi cũng cẩn thận một ít, ngàn vạn không nên gây chuyện thị phi, có chuyện gì cũng chịu đựng cho ta, sau này hãy nói.
Lệ Trường Hải phân phó xong việc này, hắn cũng điều tiết các trưởng lão phân tranh, chuyện đạo quan bị Tề Long tiêu diệt cũng bộc lộ ra ngoài.
Trên trăm tên đệ tử Thanh Thành kiếm phái bị giết là đại sự, nhưng vấn đề là hơn trăm người này chỉ có chưa tới năm đệ tử chính thức của Thanh Thành kiếm phái.
Đại bộ phận người trong đạo quan bị Tề Long giết chết chính là võ giả tán tu hoặc tạp dịch, hơn nữa có một ít đệ tử có thiên phú không tệ nhưng chưa chính thức bái nhập môn hạ Thanh Thành kiếm phái.
Cho nên đệ tử ngoại môn và nội môn cộng lại chưa tới năm người, cho nên các đệ tử Thanh Thành kiếm phái xem ra đây không phải đại sự gì.
Bởi vì lúc trước Lệ Trường Hải nói, có chuyện gì cứ tạm thời nhẫn nhịn rồi nói sau.
Chuyện này làm các đệ tử Thanh Thành kiếm phái khác cho rằng vấn đề không lớn, cho nên tạm thời nhẫn nại, thậm chí bọn họ còn không đi thông báo cho Lệ Trường Hải biết.
Có lẽ tức giận nhất Thanh Thành kiếm phái chính là gia gia Lý Kiền Vũ của mập mạp bị Tề Long mang đi.
Dù sao cũng là cháu ruột của hắn, kết quả hiện tại sinh tử không biết.
Mặc dù có Lệ Trường Hải phân phó bọn họ đừng gây chuyện thị phi, nhưng Lý Kiền Vũ lại động thủ trước.
Hắn lại không vận dụng lực lượng Thanh Thành kiếm phái, hắn bảo đồ tử đồ tôn truy tra tung tích của Tề Long, chỉ muốn cứu cháu trai của hắn mà thôi.
Trong những người này có không ít võ giả Thần Cung cảnh, Tề Long chỉ cần bị đuổi kịp là phải huyết chiến một hồi.
Chỉ có điều Tô Tín không chú ý tới việc nhỏ tại Xuyên Nam đạo, đột nhiên hôm nay trong tay hắn có tình báo của mật thám Xuyên Nam đạo đưa tới.
Tô Tín phái đi người đi, chỉ có một mình Tề Long còn sống, hơn nữa còn mang ngươi chạy thục mạng về hướng Thịnh Kinh thành, những người khác đã chết, kế hoạch của Tô Tín cũng sắp hoàn thành.
Hoàng Bỉnh Thành ở bên cạnh nói:
- Lão đại, có cần tiếp ứng Tề Long một chút hay không?
Tô Tín thản nhiên nói:
- Các ngươi chỉ tiếp ứng hắn trong phạm vi mười dặm quanh Thịnh Kinh thành là được.
- Lần này hắn làm không tệ, không hổ là võ giả từng đảm nhiệm chức vụ truy phong tuần bổ, hắn có thể dựa vào lực lượng của mình chạy vào Thịnh Kinh thành hay không, vậy phải xem tạo hóa của hắn, dù sao Tô Tín ta không nuôi phế vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận