Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2318 - Huyết Sát kiếm trận (3)

Huyết Sát kiếm trận (3)
Trong chớp nhoáng, thậm chí đám người còn nhìn thấy thân thể của Tô Tín dường như có chút không thể chịu nổi luồng sức mạnh mạnh mẽ này, bắt đầu có dấu hiện rạn nứt, rịn ra từng tia từng tia máu tươi đậm đặc tựa như thủy ngân.
Nhưng Tô Tín căn bản không thèm quản những thứ này, bởi vì một chiêu này vốn là một loại quyền vừa hại người lại vừa hại mình, là kỳ cuối cùng của Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ, cũng là sát chiêu chí cường mà Lý Trầm Chu đã sử dụng để đồng quy vu tận với địch nhân, ‘lai sinh tái kiến kỳ duyên tẫn’ kỳ cuối cùng, Hạo Kiếp Chi Quyền!
Ngày xưa, thời điểm Lý Trầm Chu sử dụng một quyền này đã phải bỏ ra một cái giá lớn là sinh mạng để khởi động nó, sử dụng chiêu này để đạt được nguyện vọng của mình, một quyền hạ xuống, chính là tai họa lớn của thiên địa.
Từ trước đến nay, Tô Tín đều chưa hề dùng qua chiêu này, bởi vì khi đó Tô Tín mà sử dụng quyền này thì căn bản chính là muốn tìm cái chết, một quyền đồng quy vu tận này không khác gì thiêu đốt nguyên thần, thậm chí còn không thể nào kết thúc.
Lấy thực lực của Tô Tín ở thời điểm đó, nếu vận dụng một quyền này, đoán chừng Tô Tín cũng sẽ nhanh chóng biến mất, đương nhiên là hắn cũng không thể xuyên không thêm lần nữa.
Nhưng bây giờ thì không giống, mặc dù Hạo Kiếp Chi Quyền này sử dụng lực lượng sinh mạng để phát động, nhưng lúc này thực lực của Tô Tín cũng đã có thể không chế loại võ đạo này gần như đến cực hạn, mặc dù không có khả năng sẽ hoàn hảo không tổn hại chút nào khi sử dụng Hạo Kiếp Chi Quyền, nhưng đánh đổi một số thứ thì vẫn có thể miễn cưỡng khống chế.
Đối mặt với một quyền này của Tô Tín, trên mặt của Huyền Khổ vẫn luôn treo một vẻ mặt đau khổ rốt cuộc cũng đã biến mất không thấy nữa, thay vào đó là một vẻ mặt ngưng trọng.
Một quyền này gần như đã phát huy lực lượng của bản thân Tô Tín đến cực hạn, lấy lực lượng của con người để chiến thắng trời, cho dù thắng hay bại thì cũng đều vô cùng bá đạo, vô cùng thảm liệt!
Quan trọng nhất chính là căn bản Huyền Khổ cũng không ngờ Tô Tín sẽ ra tay với hắn, hơn nữa vừa ra tay đã bộ lộ ra một bộ dáng kinh thiên động địa như thế.
Trong chớp nhoáng, Huyền Khổ chỉ hơi sửng sốt một lát, nhưng chính trong một lát này đã khiến cho quyền của Tô Tín giống như muốn hủy thiên diệt địa mà đánh xuống!
Miệng Huyền Khổ tụng một tiếng a di đà phật, La Hán Kim Thân bộc phát, Pháp Tướng Hàng Ma La Hán sau lưng hắn cũng dung hợp với cơ thể, trong chớp nhoáng Huyền Khổ tựa như đã hóa thân thành phật, ngồi xếp bằng giữa không trung, Phật Đà hộ thể, Kim Thân bất diệt!
Nhìn thấy thân là Thần Kiều cảnh mà Huyền Khổ lại bày ra một bộ dáng bị động chịu đánh, không thể nào hoàn trả trước Tô Tín, mọi người ở đây lập tức xôn xao một mảnh.
Lấy Thần Kiều đánh với Chiến Thần vũ, không sử dụng mấy chiêu là có thể đánh giết, nhưng ít nhất vẫn duy trì được tư thái nghiền ép hoàn toàn, kết quả hiện tại Huyền Khổ lại sợ hãi bày ra cái tư tháo phòng ngự, điều này khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy khó chịu và kỳ quái.
Nhưng sau đó bọn họ liền biết, không phải Huyền Khổ quá sợ, mà là uy năng một quyền này của Tô Tín đã vượt qua sự tưởng tượng của mọi người!
Lấy lực lượng sinh mệnh để thúc đẩy một quyền cuối cùng, Hạo Kiếp Chi Quyền, thời điểm uy năng của một quyền này đánh xuống, cỗ uy thế này không hề thua kém chút nào với khi Huyết Sát kiếm trận phát động.
Quyền ý vô cùng cường đại va chạm với Huyền Khổ La Hán Kim Thân, đám người có thể thấy rõ, La Hán Kim Thân tựa như được thực thể hóa, ầm ầm vỡ vụn!
Trong nháy mắt khi La Hán Kim Thân kia vỡ vụn, mặt đất cũng rung chuyển theo, tựa như cả một khoảng thiên địa này đã bị quyền này của Tô Tín đánh nát.
Phật quang xung quanh Huyền Khổ đại thịnh, hắn mạnh mẽ chống đỡ áp lực từ một quyền này của Tô Tín, đồng thời cũng vội vàng muốn đánh ra một quyền để ngăn cản, nhưng lúc này cũng đã muộn!
Hai quyền va cham với nhau, trên nắm tay của Tô Tín đã tràn đầy vết rách, thậm chí còn nhiễm một đống máu tươi đậm đặc, xuyên qua đó còn có thể nhìn thấy bạch cốt uy nghiêm đáng sợ.
Nhưng một quyền này đánh xuống, cỗ lực lượng tuyệt đối kia lại trực tiếp đánh bay Huyền Khổ, khiến hắn đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khí tức cũng trở nên suy sụp uể oải.
Tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người, ai cũng không thể ngờ được, vậy mà Tô Tín thật sự lại khiến cho Huyền Khổ phải ăn một cái thiệt thòi lớn như thế, vậy mà thật sự lấy thực lực Chân Vũ cảnh đánh cho cường giả Thần Kiều cảnh bị thương nặng!
Rơi xuống từ giữa không trung, lúc này thâm chí trông Tô Tín đã không khác gì một huyết nhân, duy chỉ có ánh mắt là lộ ra vẻ vô cùng sắc bén, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Mặc dù rất nhiều người đều biết, Tô Tín xem như có thể đánh cho Huyền Khổ bị thương, nhưng thương thế của hắn hẳn là phải nghiêm trọng hơn mới đúng, nhưng lúc này cho dù là người có thù oán với Tô Tín cũng không dám tới bỏ đá xuống giếng, bởi vì bọn họ thật sự không nhìn thấu Tô Tín.
Chương 2319 - Hạo Kiếp Chi Quyền
Hạo Kiếp Chi Quyền
Trước đó, bọn họ còn tưởng là Tô Tín sẽ phải chật vật để tránh né sự truy sát của Huyền Khổ, nhưng ai biết được là Tô Tín đã sớm mai phục một tòa Huyết Sát kiếm trận ở đây.
Mà đợi sau khi Huyền Khổ cũng không thể chiếm được thượng phong ở trong Huyết Sát kiếm trận, đám người vẫn cứ tưởng chuyện này cũng không giải quyết được cái gì, nhưng không ai ngờ tới Tô Tín còn không buông tha mà muốn ra tay, thế nhưng hắn cũng thật sự đánh cho Huyền Khổ bị thương nặng.
Tình huống ở đây biến đổi bất ngời khiến cho mọi người căn bản không phản ứng kịp, xem như hiện tại Tô Tín lộ ra vô cùng thê thảm, nhưng làm gì có ai dám động thủ? Ai biết trong tay Tô Tín còn con át chủ bài nào không?
Huyền Khổ lau máu tươi ở khóe miệng, lúc này hắn cũng có vẻ hơi chật vật, nhưng ngay khi hắn vừa định nói cái gì đó thì trung tâm môn hộ của tinh vực đồ kia đã mở ra, Địa Tạng Vương và Thiên Đế đang giao thủ với nhau cũng trực tiếp phóng về phía môn hộ, đám người Mạnh Kinh Tiên đang chiến đấu với Lý Bá Dương cũng như thế.
Cơ duyên còn đang ở phía trước, chỉ có kể ngu mới tiếp tục chém giết ở chỗ này.
Huyền Khổ không phải kẻ ngốc, vậy nên, cho dù tâm tình của hắn lúc này rất phức tạp, nhưng Huyền Khổ cũng chỉ có thể nuốt những lời muốn nói trở về, trực tiếp xoay người chạy về phía cánh cổng.
Những Chân Vũ còn lại cũng như thế, chỉ có Tô Tín là không có động tác gì.
Hắn cũng không phải là bị trọng thương đến mức mất hết sức chiến đấu, mà là phản hệ của Hạo Kiếp Chi Quyền kia quá lớn, ít nhất đã khiến cho Tô Tín mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu.
Loại trạng thái này mà còn muốn đi tranh với những người khác sao, hiển nhiên là Tô Tín không tranh nổi với những người khác, vậy nên còn không bằng hắn cứ ở cuối cùng, ai muốn lấy thì cứ đến lấy.
Kỳ thật dựa theo tu duy bình thường của Chân Vũ cảnh, Tô Tín làm như vậy căn bản là hại người mà cũng không có lợi cho mình.
Huyền Khổ bị ngươi đánh trọng thương không sai, đến lúc đó khi hắn đi tranh đoạt với ba tên Thần Kiều cảnh như Lý Bá Dương thì đúng là sẽ rơi vào thế hạ phong.
Nhưng bây giờ Tô Tín ngươi cũng đang trong cục diện bị trọng thương, đồng thời cũng không tranh nổi với các Chân Vũ khác, tội gì mà phải làm chuyện khổ sở như vậy chứ?
Cứ thích lưỡng bại câu thương như thế này, người bình thường sẽ không đi làm chuyện gì mà không có lợi, nhưng hiện tại Tô Tín đã làm, mặc dù đám người không hiểu, nhưng bọn họ lại kiêng kỵ Tô Tín thêm một phần.
Vốn dĩ bọn họ đều nói Chiến Vô Nhị là một tên điên, nhưng thật ra suy xét kỹ hơn thì Tô Tín này còn điên hơn cả Chiến Vô Nhị!
Bởi vì Chiến Vô Nhị điên là có mục đích, hắn chỉ là thích đi tìm cường giả khiêu chiến mà thôi, những thời điểm còn lại thì hắn cũng vô cùng bình thường.
Tô Tín lại điên một cách vô cùng tình táo, khiến cho ngươi căn bản không đoán ra hắn đang suy nghĩ cái gì, một kẻ có thể bên trong đang điên cuồng nhưng bên ngoài vẫn còn tỉnh táo cực hạn mới khiến cho người ta kiêng kỵ nhất.
Vậy nên hiện tại cơ duyên đang ở phía trước, nên cũng không ai đi quản Tô Tín cả, bọn họ đều đang phóng về phía cánh cửa.
Chỉ là lúc đám người Lý Bá Dương bước vào bên trong cánh cửa kia thì lại lập tức chau mày.
Một cỗ lực cản cường đại hiện ra bên trong cánh cửa này, tựa như là muốn bài xích bọn họ ở bên ngoài.
Trong nháy mắt, đám người Lý Bá Dương đều minh bạch, đằng sau cánh cửa này quả nhiên là một thế giới khác, mặt khác lực lượng trong thế giới này cũng có sự bài xịch với bản thận bọn họ!
Đương nhiên mặc dù loại bài xích này cường đại, nhưng bản thân đám người Lý Bá Dương dù saocũng đã là Thần Kiều cảnh, một tên gọi khác của Thần Kiều cảnh là gì? Chính là Đạp Thiên Cảnh!
Áp đảo bên trên quy tắc thiên địa, mặc kệ đang ở trong quy tắc của thế giới này hay là một thế giới khác thì ta cũng đều lấy lực lượng từ một quyền để phá!
Bốn tên Thần Kiều trực tiếp ra tay, cưỡng ép phá tan hàng rào đến thế giới kia, bước vào bên trong.
Đương nhiên so sánh với những người khác vừa thành thạo lại vừa điêu luyện thì Huyền Khổ lại là lộ ra vẻ mặt cực kỳ miễn cưỡng, có thể thấy trước đó cái thiệt thòi mà hắn bị Tô Tín cho ăn chắc chắn là vô cùng lớn
Ngay khi thân ảnh bốn người này vừa bước chân vào trong cánh cửa kia, toàn bộ mặt đất ở mảnh thế giới này liền dao động, giữa hư không nổi lên một vết rách lờn, dường như đã sắp vỡ vụn!
Sau khi Lục Huyền Phong của Long Hổ Đạo Môn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của hắn lập tức biến đổi, hắn vội vàng nói: "Nơi này chỉ là một mảnh vỡ thế giới mà thôi, lực lượng quy tắc cũng không hoàn thiện, cánh cửa vừa mới mở lúc nãy là một thông đạo hướng tới thế giới khác, căn bản một mảnh vỡ thế giới như thế này không thể tiếp nhận được loại lực lượng này, thời điểm cửa môn hộ mở ra, cũng chính là lúc mà thế giới này vỡ vụn!"
Dứt lời, Lục Huyền Phong cũng muốn tiến vào bên trong cánh cửa kia, nhưng hắn đã trực tiếp bị ép ra ngoài, lấy thực lực của hắn không thể nào chống đỡ được lực lượng quy tắc của một thế giới khác.
Chương 2320 - Hạo Kiếp Chi Quyền (2)
Hạo Kiếp Chi Quyền (2)
Ở đây có nhiều Chân Vũ như vậy, chỉ có Mạnh Kinh Tiên là chém ra một kiếm, kiếm quang chói mắt, trực trùng vân tiêu, trực tiếp chém nát quy tắc, ung dung đi vào bên trong cánh cửa kia, xem ra trông hắn còn nhẹ nhàng hơn cả Huyền Khổ đang bị trọng thương.
Diêm La Thiên tử cũng như thế, Bạch Cốt Vương Tọa dưới chân hắn hiển hiện, một biển máu ngập trời bắt đầu dâng lên từ dưới chân hắn, ánh sáng vô tận của Huyết Sát tràn ngập, muốn phá vỡ trở ngại quy tắc của thế giới kia.
Nhưng cỗ lực lượng này quá mạnh, thậm chí còn có xu thế giằng co với Diêm La Thiên tử.
Thời gian đã không còn, Diêm La Thiên tử đột nhiên ngẩng đầu một cái rồi phá vỡ cổ tay của mình, máu tươi nhè nhẹ lưu động, cuối cùng hội tụ thành một thanh trường đao hoàn toàn được rèn bằng máu tươi, một đao chém xuống, chém vỡ cả sự chống cự của thế giới kia, Diêm La Thiên tử cũng thuận lợi tiến vào trong đó.
Trong Chân Vũ cảnh, sức chiến đấu của Mạnh Kinh Tiên và Diêm La Thiên tử cũng đã đạt đến cực hạn.
Mạnh Kinh Tiên đã đến gần cảnh giới Thần Kiều nên có thể nhẹ nhõm tiến vào bên trong, Diêm La Thiên tử thực lực kinh người cũng phải vận dụng bí pháp mới có thể miễn cưỡng tiến vào bên trong.
Mà mọi người ở đây ngoại trừ hai người bọn họ thì cũng không còn ai có thể bước vào trong đó.
Chỉ là cánh cửa này cũng là một đường ranh giới trong lực lượng thế giới, có thể cho thấy rõ ràng ai là người có sức chiến đấu mạnh nhất ở Chân Vũ cảnh.
Trong đó có Chiến Vô Nhị đã bộc phát toàn bộ binh khí ở trong chiến hộp thánh đạo, còn vận dụng thêm nhiều loại bí pháp của Chiến tộc hắn, đáng tiếc cuối cùng vẫn còn kém một chút, không thể nào hủy được nó đi.
Ngoại trừ Chiến Vô Nhị ra, người xuất sắc nhất ở đây chính là Thiết Ngạo.
Từ khi tiến vào bên trong Bạch Đế Thành đến nay, Thiết Ngạo vẫn luôn biểu hiện vô cùng kín tiếng, nhưng lúc này hắn lại toàn lực ra tay, Ưng Trảo Công khiến cho thiên địa tê liệt, suýt chút nữa đã có thể bóp nát lực lượng bài xích của môn hộ kia, nhưng cuối cùng hắn vẫn thất bại trong gang tấc.
Chẳng qua lực lượng mà Thiết Ngạo bộc hộ ra cũng cực kỳ kinh người, phải biết rằng hắn cũng chỉ mới thăng lên Chân Vũ cùng lắm là mười năm thôi, trải qua thêm mấy chục năm tích lũy nữa, nói không chừng Thiết Ngạo cũng có thể mạnh giống như Diêm La Thiên tử và Mạnh Kinh Tiên, có thể chém vỡ một lực lượng quy tắc của thế giới khác mà tiến vào bên trong.
Lúc này có người còn theo bản năng nhìn Tô Tín một chút, sau đó họ cũng đều lắc đầu.
Nếu như nói trong số những người ở đây còn có ai có thể đem chém vỡ quy tắc của thế giới kia để tiến vào bên trong cánh cửa này, vậy trừ Tô Tín ra chắc chắn không thể là ai khác.
Cho dù là Huyết Sát kiếm trận hay là Hạo Kiếp Chi Quyền mà hắn dùng để đánh trọng thương Huyền Khổ đều có thể đánh nát lực lượng quy tắc của thế giới kia, ung dung mà tiến vào bên trong cánh cửa kia.
Đáng tiếc Tô Tín này lại là vì thù oán cá nhân cưỡng ép lưỡng bại câu thương với Huyền Khổ, đây đúng là môt hành động không khôn ngoan.
Chỉ là Tô Tín cũng không cảm thấy có gì đáng tiếc, con đường thăng cấp cũng không chỉ có một đầu, đầu này đi không được vậy ta đi đầu khác.
Từ thượng cổ cho đến bây giờ, Thần Kiều cảnh cũng xuất hiện không ít, Thông Thiên cảnh cũng có, vậy liền có thể chứng minh con đường phía trước chắc chắn vẫn có người đi qua, chỉ cần có đường có thể đi thì không lý do gì Tô Tín không đạt được đến trình độ của những tiền nhân kia cả.
Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, đạo lý này Tô Tín cũng hiểu, nhưng hắn không phải quân tử, mà là tiểu nhân, chỉ cần có cơ hội, cho dù có mất đi một chút lợi ích, Tô Tín cũng không để ý mà hung hăng đâm cho kẻ địch của mình mấy đao.
Lúc này môn hộ của tinh vực đồ kia đã hoàn toàn mở ra, thu nạp tất cả sao trời vào bên trong đó, thậm chí đám người cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của đám người Lý Bá Dương dần biến mất ở trong đó.
Nhưng lúc này, Lý Bá Dương lại là đột nhiên làm ra một hành động không thể nào tưởng tượng được, vậy mà hắn lại trực tiếp chộp một ngôi sao ở bên trong môn hộ vào tay, sau đó lấy lực lượng nguyên thần bao bọc lấy nó rồi ném ra bên ngoài môn hộ.
Đám người chỉ thấy ánh sáng của sao trời chói lóa vụt qua, một tia nguyên thần bọc lấy ngôi sao kia trực tiếp xuyên vết nứt của mảnh vỡ thế giới, trong nháy mắt đã biến mất không còn thấy gì nữa.
Đám người sửng sốt một chút mới kịp phản ứng xem Lý Bá Dương muốn làm gì, hắn muốn để lại một cơ duyên cho Tạo Hóa Đạo Môn! Một cơ duyên có thể sinh ra Chân Vũ!
Năng lượng của những ngôi sao trong tinh vực đồ đã mở ra cánh cổng ở thế giới này, vậy nên năng lượng này chỉ có nhiều chứ không ít, hiện tại môn hộ đã mở ra, có lẽ sau này vẫn còn một số ngôi sao lẻ tẻ bị hút vào trong đó.
Lý Bá Dương cưỡng ép cắt đứt một tia nguyên thần của mình để bao lấy một ngôi sao, chính là vì muốn nó quay trở lại Tạo Hóa Đạo Môn, giúp tông môn có thêm một cơ duyên.
Lực lượng bên trong một ngôi sao nói không chừng còn có thể tạo ra được một cường giả Chân Vũ cảnh, dù cho cưỡng ép cắt đứt nguyên thần sẽ tạo thành một loại tổn thương với hắn, nhưng cũng vẫn có lời.
Chương 2321 - Thế giới Nhân Hoàng phi thăng
Thế giới Nhân Hoàng phi thăng
Hành động của Lý Bá Dương cũng đã dẫn dắt cho đám người Huyền Khổ làm theo.
Bọn họ cũng cắt đứt một tia nguyên thần của mình, để lực lượng nguyên thần mang theo ngôi sao này trở về tông môn của mình.
Trái lại Mạnh Kinh Tiên và Diêm La Thiên tử không làm như thế, cho dù bọn họ có thể đánh vỡ quy tắc của thế giới này để tiến vào bên trong môn hộ, thực lực đã đến gần vô hạn Thần Kiều, nhưng cảnh giới của bọn họ vẫn là Chân Vũ.
Huống hồ hai người bọn họ cũng không tu luyện bí pháp nguyên thần, nguyên thần của bản thân cũng không cường đại, nếu là cũng học theo Thần Kiều như Lý Bá Dương, vậy chỉ sợ những ngôi sao này chưa bay đến tông môn của bọn họ đã bị chặn lại mất rồi.
Trái lại ngôi sao trong tay đám người Lý Bá Dương có tốc độ nhanh chóng, uy lực mạnh, căn bản không phải Chân Vũ bình thường có thể chặn được, dù sao một tia nguyên thần mà bọn họ cắt ra cũng đã bắt đầu thiêu đốt, tưởng tượng xem lực lượng thiêu đốt nguyên thần của Thần Kiều cảnh rốt cuộc mạnh đến mức nào, cho dù những Chân Vũ khác mà không biết tốt xấu đi chặn đường thì cũng dễ dàng khiến cho bản thân mình bị thương.
Sau khi Huyền Khổ và Lý Bá Dương đưa ngôi sao kia ra ngoài, Địa Tạng Vương cũng đưa ra bên ngoài một ngôi sao, chỉ là ngôi sao này không phải đưa đến Địa Phủ, mà trực tiếp bay về phía Tô Tín.
Đối với Địa Phủ mà nói, người duy nhất gần đây có thể tấn thăng lên Chân Vũ cũng chỉ có Tần Nghiễm Vương thôi, nhưng Tần Nghiễm Vương lại không cần thứ này để thăng cấp.
Tần Nghiễm Vương muốn đi một con đường võ đạo riêng thuộc về chính mình, nếu như hắn muốn đi con đường bình thường, vậy hiện tại hắn đã có thể đánh vào Chân Vũ, vậy nên hắn cũng không cần ngôi sao này.
Ngược lại lực chiến của Tô Tín đã đạt đến điểm cực hạn của Chân Vũ, thực lực của bản thân cũng đã tích lũy đầy đủ, nhưng hết lần này tới lần khác cảnh giới của hắn vẫn chưa sờ đến cánh cửa Thần Kiều, đây là chuyện vô cùng hiếm thấy trong lịch sử.
Dù sao đối với phần lớn võ giả, bọn họ đều đột phá cảnh giới trước, sau đó mới đi tôi luyện sức chiến đấu.
Mà Tô Tín thì lại khác, từ khi hắn mới bước vào giang hồ đến nay, chỉ sợ thời điểm giao thủ với người khác còn dài hơn so với thời gian tu luyện nhiều, vậy nên hắn cũng đã tạo thành một tình huống vô cùng lúng túng, sức chiến đấu của Tô Tín khi giao thủ với địch nhân cùng cấp hay thậm chí là vượt cấp được tôi luyện càng ngày càng mạnh, ngược lại bởi vì bế quan không đủ nên cảm ngộ cảnh giới của hắn có chút không theo kịp.
Ngôi sao này có thể trợ giúp Tô Tín đột phá Thần Kiều cảnh hay không đến Địa Tạng Vương cũng không biết, nhưng ít nhất cũng có thể khiến cho Tô Tín có thể tiến thêm một bước dài trên con đường tu luyện.
Ngôi sao kia bị Tô Tín thu vào trong lòng bàn tay, cách lực lượng nguyên thần của Địa Tạng Vương, Tô Tín cũng có thể cảm ngộ được một cỗ lực lượng cường đại từ trong đó.
Những võ giả còn lại cũng đều dùng ánh mắt khác thường để nhìn Tô Tín, nếu đổi thành bình thường thì chắc chắn bọn họ sẽ xông lên đoạt, nhưng bây giờ có cỗ uy thế mà trước đó Tô Tín đánh trọng thương Huyền Khổ, ai dám động thủ với hắn?
Huống hồ hai người duy nhất ở đây nắm chắc có thể cướp ngôi sao này từ trong tay Tô Tín đều không hề xuất thủ.
Hai người kia đương nhiên chính là Thiết Ngạo và Chiến Vô Nhị.
Thiết Ngạo không động thủ là bởi vì trước đó hắn đã có giao tình với Tô Tín, mặc dù bây giờ hai bên đã không phải là người thuộc cùng một phe, nhưng giao tình giữa Tô Tín và Thiết gia vẫn còn, mặc dù Thiết Ngạo sẽ không giúp Tô Tín, nhưng cũng sẽ không bỏ đá xuống giếng đối với Tô Tín.
Mà Chiến Vô Nhị thì lại càng đơn giản hơn, so với cảnh giới, hắn càng càng ưa thích tìm cường giả để tôi luyện sức chiến đấu hơn.
Nếu như Tô Tín còn đang ở trong thời kỳ toàn thịnh, vậy thì hắn cũng không ngại đánh nhau một trận với Tô Tín, nhưng bây giờ nguyên khí của Tô Tín đã đại thương, ngược lại hắn cũng không hứng thú lắm.
Vậy nên đám người cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tô Tín mang theo ngôi sao đi qua khe nứt không gian để rời khỏi mảnh vỡ thế giới này.
Mà lúc này Thiên Đế cũng đã ném một ngôi sao ra, bay về hướng Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
Thiên Đình có hai người, Thiên Đế lại chỉ ném ra một ngôi sao, đây cũng không phải do Thiên Đế cố ý muốn khiến cho Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế nội đấu, hắn cũng có nỗi băn khoăn của mình.
Mặc dù ném ra một ngôi sao chỉ cần cắt đứt một tia nguyên thần, nhưng đó cũng là một loại tổn thương mãi mãi đối với thực lực của bản thân hắn.
Ba người khác đều chỉ là cắt đứt một tia, nếu hắn mà cắt đứt hai tia nguyên thần, đương nhiên bản thân hắn cũng sẽ nhận một chút ảnh hưởng.
Trong bốn người, thực lực của Huyền Khổ đã bị Tô Tín đánh trọng thương hẳn là thấp nhất, nếu như hắn khiến cho bản thân bị ảnh hưởng, vậy thì sau khi tiến vào thế giới bên trong cánh cửa kia chắc chắn hắn sẽ yếu hơn Địa Tạng Vương và Lý Bá Dương, đây là chuyện mà Thiên Đế không thể nào chịu được.
Chương 2322 - Thế giới Nhân Hoàng phi thăng(2)
Thế giới Nhân Hoàng phi thăng(2)
Đương nhiên Thiên Đế cũng không lo lắng, hắn biết rõ tính cách của Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế, hai người này đều không phải kẻ ngốc, hai người bọn họ chắc chắn biết rõ hẳn là nên phân chia như thế nào.
Hơn nữa trong nháy mắt khi ngôi sao rơi vào trong tay Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế, Thiết Ngạo liền đột nhiên ra tay, một chưởng hạ xuống, tựa như thiên bằng cầm long chộp về phía Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế!
Hắn chắc chắn sẽ không đi đoạt của Tô Tín, nhưng cũng không đại biểu cho việc hắn sẽ không đoạt của người khác.
Lúc này những võ giả khác cũng đồng loạt ra tay, hỗn chiến ngay bên trong mảnh vỡ thế giới sắp bị sụp đổ này.
Mà lúc này, tinh vực đồ bên trong đại môn đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, cánh cửa trực tiếp đóng lại, thời khắc đó cũng vẽ lên vô số trận pháp huyền ảo, lực lượng của tinh vực đồ tựa như đã hao hết, trong nháy mắt liền biến thành một mảnh đầy tro bụi.
Ngay tại khi tinh vực kia hóa thành tro bụi thì đồng thời ở một thế giới khác lại phát sinh một sự biến đổi gấp gáp.
Nếu như Tô Tín trong thế giới này thì hắn nhất định sẽ thấy nơi đây rất quen mắt, bởi vì ở trong thế giới này có vô số cung điện trên không trải rộng, tạo hình vô cùng giống với hành cung Nhân Hoàng mà Tô Tín đã từng tiến vào, chúng đều có cùng một loại phong cách.
Chỉ là thế giới này sao sánh với thế giới mà Tô Tín thấy lại có vẻ hơi hoang vu, đại bộ phận trên mặt đất đều là gò hoang, bầu trời cũng là một mảnh âm trầm, một vài cung điện trên không đều được dựng lên trên những nơi có núi sông tuyệt đẹp, phía dưới có từng tòa thành trì, vô số người bình thường đang sinh hoạt trong đó.
Lúc này, ở một khu vực của thế giới này, bên trong một tòa đại điện vàng son lộng lẫy, có không ít võ giả đang rục rịch ở trong đó.
Những võ giả nhìn qua hình như vô cùng khác biệt với những võ giả bình thường, bọn họ đều mặc cổ bào của những vị quan cao cấp, còn một số người mặc đạo bào, nhưng kiểu dáng cũng vô cùng kỳ quái, ít nhiều cũng có chút quái dị.
Lúc này, ở trung tâm của cung điện kia, ba tên võ giả mặc hoa phục đứng ở phía trước một chiếc gương được vẽ vô số phù văn, trong mắt đều lộ ra vẻ chấn kinh.
Ba tên võ giả mặc hoa phục này đều là Chân Vũ cảnh, đứng ở giữa nhất chính là một người trung niên có tướng mạo có vẻ nho nhã, nhưng khí chất lại vô cùng mạnh mẽ, gương mặt hắn là trẻ nhất, nhưng thực lực của hắn lại mạnh nhất, người trước mắt này chính là một cường giả Thần Kiều cảnh!
Dựa vào thực lực của ba người này, cho dù có đặt bọn họ ở trên giang hồ thì cũng là một nhân vật có cùng cấp bậc với Thiên Đế và Địa Tạng Vương, nhưng lúc này bọn họ đều nhìn về chiếc gương đồng chứa đầy phù văn đang biến hóa ảo diệt, trong mắt lại lộ ra vẻ kích động.
Trong đó, một tên võ giả Chân Vũ cảnh võ giả vô cùng kích động nói: "Vực Chủ, phong ấn của Bạch Đế Thành đã được giải trừ, thông đạo cũng đã mở ra, cuối cùng chúng ta cũng có thể trở về nhà!"
Tên võ giả Thần Kiều cảnh kia cũng nhẹ nhàng gật đầu, ngược lại hắn cũng không biểu hiện kích động như vậy, chỉ thở dài một cái nói: "Đúng vậy, cuối cùng cũng có thể trở về nhà, tiên vực này cũng không phải là tiên vực thật sự mà chỉ là một mảnh quỷ vực nửa chết nửa sống mà thôi, cuối cùng chúng ta đã có thể trở về nhà."
Vực chủ kia đưa ánh mắt nhìn về phía vách tường đại điện, tựa như có thể nhìn thấu qua vách tường, nhìn thấy toàn bộ thế giới.
Thế giới này tên là tiên vực, nhưng thật ra chỉ có chính bọn họ mới biết, đây cũng không phải là quê hương của bọn họ, từ một khắc khi bọn họ sinh ra, phụ mẫu và sư trưởng đã nói cho bọn họ chân tướng của mảnh thế giới này, nhờ vào việc tự mình dạy dỗ, thậm chí còn sử dụng cả thứ quý giá như đã lưu ảnh để nói cho bọn họ biết, tiên vực này cũng không phải la quê quán của bọn họ, mà nới đây chính là dị giới! Chỉ cần bọn họ có cơ hội, nhất định phải tìm được đường về nhà!
Ngày xưa, Nhân Hoàng mang theo cao thủ dưới trướng của nhất thế hoàng triều phi thăng, ai cũng cho là nơi mà bọn họ phi thăng là Tiên Giới thật sự.
Đám người oang tạc mở ra một con đường, sau khi đi vào thế giới này, bọn họ mới phát hiện mảnh thế giới này đúng là giống như Tiên Giới thật sự, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm, lực lượng quy tắc cũng cường đại hơn thế giới của bọn họ rất nhiều, vậy nên bọn họ đều nghĩ đây chính là Tiên Giới.
Hơn nữa, thế giới này cũng có một số người dân bản địa, thực lực của đám người này cũng không mạnh, nhưng chỉ cần có thực lực tương đương với Hóa Thần cảnh là bọn họ đã có thể ngự không phi hành, hơn nữa lực lượng nguyên thần của bọn họ cũng vô cùng cường đại, thậm chí chỉ cần đến Dương Thần cảnh là đã có thể sống đến mấy vạn năm, vậy nên bọn họ thầm nghĩ đây đúng là thiế giới thần tiên.
Chỉ tiếc những tên 'Thần tiên' này có thực lực hơi yếu, trong đó mặc dù vị lão tổ thần tiên này có tu vi tương đương với Thông Thiên cảnh, nhưng họ lai không thể sánh bằng với đám người Thông Thiên cảnh như Phong Đô Đại Đế và Đại Thiên Ma Tôn ở thế giới bọn họ, vậy nên đã bị Nhân Hoàng tiện tay vặn gãy cổ, giét chết nguyên thần.
Chương 2323 - Thế giới Nhân Hoàng phi thăng (3)
Thế giới Nhân Hoàng phi thăng (3)
Mà võ giả còn lại của nhất thế hoàng triều cũng tựa như đã đến nơi tiên cảnh, tàn sát dân bản địa ở nơi này một cách trắng trợn, sau khi Nhân Hoàng lấy được đồ vật quý giá nhất ở nơi này liền bắt đầu bế sinh tử quan, trực tiếp bày ra một đại trận kinh thế, ngay cả dòng dõi thân sinh của hắn cũng không thể tới gần.
Mà sau khi những võ giả dưới trướng Nhân Hoàng giết chóc những người dân bản địa thì cũng đã phát hiện văn tự chứa công pháp của bọn họ, rốt cho các tông sư về trận đạo đến giải mã và phiên dịch, cuối cùng đã có thể cho ra một thế lực vô cùng kinh khủng, trước đó có lẽ thế giới này chính là tiên vực, nhưng bây giờ nó lại bắt đầu trở thành một cái quỷ vực, bởi vì đây chính là một mảnh thế giới chuẩn bị biến mất!
Nguyên khí thiên địa ở trong tiên vực này rất nồng đậm, khắp nơi đều có thiên tài địa bảo, mà lực lượng quy tắc cũng vô cùng cường đại, vậy nên mới có thế sinh ra một người có cảnh giới tương đương với Thông Thiên cảnh, đã thế thực lực lại còn vô cùng yếu ớt.
Thông qua những điển tịch của dân bản địa thì mọi người mới biết, trước đó thực lực của thế giới này chính xác là rất mạnh, người mạnh nhất có thể vượt qua cả Thông Thiên, có thể sánh vai với cả Nhân Hoàng, thậm chí còn có thể sống mười mấy vạn năm, hơn nữa những cường giả như thế này cũng không chỉ có một người.
Nhưng bởi vì thế giới chuẩn bị tiêu vong nên lực lượng quy tắc cũng đang phát sinh biến hóa, ngay lập tức bọn họ không thể nào thích ứng kịp, vậy nên tất cả những người yếu ớt đều chết hết, chỉ để lại một Thông Thiên cảnh tồn tại, kết quả cuối cùng còn bị Nhân Hoàng giết.
Sau khi biết được tin tức này, trong nháy mắt đám người bắt đầu mơ mộng, dù cho thế giới này đã bắt đầu tiêu vong, nhưng lực lượng thiên địa vẫn nồng đậm hơn so với thế giới lúc trước của bọn họ, lực lượng quy tắc cũng mạnh hơn, vậy nên tốc độ tu luyện của của bọn họ càng tăng nhanh, thế nên đây vẫn có thể coi là một nơi tốt.
Nhưng vấn đề là tốc bộ biến mất của thế giới này quá nhanh, ngay khi bọn họ vừa đi vào tiên vực này chưa được bao lâu thì thế giới này cũng đã bắt đầu sụp đổ, hiện tại mới trải qua chưa được vạn năm mà thế giới này cũng đã sụp đổ đến mức chỉ còn chưa đến một phần mười lúc trước!
Một thế giới sắp biến mất cho dù không uy hiếp được võ giả bây giờ, nhưng cũng sẽ uy hiếp được hậu nhân của bọn họ.
Đối với võ giả mà nói, rất ít người có thể đạt đến trọng thái vong tình, phần lớn mọi người sẽ lo lắng cho đời sau của mình, lo lắng về người truyền thừa của mình.
Vậy nên sau khi biết tin tức này, những võ giả lúc trước đi theo Nhân Hoàng tới đây, bao gồm cả huyết mạch hậu duệ của Nhân Hoàng cũng đều muốn trở về, sau khi thu hết một đống thiên tài địa bảo ở chỗ này thì sẽ trở về quê hương của mình, còn về cái tiên vực này thì cứ để nó chết đi.
Nhưng ai ngờ sau khi vòng vo một vòng ở đây bọn họ mới phát hiện, hình như mình không thể trở về được.
Thời điểm mà bọn họ tới tiên vực là nhờ Nhân Hoàng lấy lực lượng của mình để chém ra một cái thông đạo, sau đó dẫn bọn họ vào trong, muốn trở về thì dùng cách này cũng là nhanh nhất, nhưng bây giờ Nhân Hoàng đã bế sinh tử quan, ai gọi cũng không tỉnh dậy nên không thể sử dụng cách này được.
Còn có một biện pháp khác chính là thông qua khe hở giữa hai thế giới để trở về.
Khoảng cách giữa hai thế giới này vô cùng gần, trong đó lúc mà thế giới này bắt đầu sụp đổ, có một mảnh đất không chậm rãi sụp đổ, mà là trực tiếp đứt gãy, hóa thành một địa vực đơn độc, nơi này chính là Bạch Đế Thành, chính xác mà nói thì Bạch Đế Thành chỉ là khu vực mảnh vỡ của cửa vào mà thôi, Nhân Hoàng cũng lấy được tin tức liên quan tới tiên vực từ nơi này.
Mảnh vỡ thế giới ở Bạch Đế Thành khiến cho quy tắc của thế giới này trở nên không hoàn chỉnh, vậy nên chỉ cần bố trí một trận pháp cường đại, dù bọn họ không có tu vi Thông Thiên cảnh nhưng cũng có thể phá vỡ hư không, tạo thành vết nứt không gian.
Nhưng trước đó Nhân Hoàng đã xem tiên vực này như thế giới của mình, vì để cam đoan thế giới này sẽ hoàn chỉnh, nên Nhân Hoàng đã tự mình ra tay phong ấn Bạch Đế Thành, chính vì muốn cam đoan tính hoàn chỉnh của thế giới này, khiến cho Bạch Đế Thành và thế giới này không thể tách rời nhau ra được.
Vậy nên hiện tại toàn bộ thế giới này cách lối vào mảnh vỡ thế giới ở Bạch Đế Thành bởi một phần tiên vực đứt gãy, sau đó mới là thế giới của bọn họ.
Cứ như vậy, mặc dù thế giới này nhìn như đã bị tàn phá, nhưng cũng giữ vững mức độc hoàn chỉnh, ngoại trừ Nhân Hoàng ra, không ai có thể đem mở thế giới này ra một lần nữa.
Đương nhiên cũng còn một khả năng, đó chính là có người ở quê hương của bọn họ phá nát trận pháp phong ấn ở bên trong Bạch Đế Thành, thế mới có thể khiến cho thế giới này trở nên không hoàn chình, bọn họ cũng có thể phá vỡ không gian, trở về cố hương.
Chỉ là ý nghĩ này gần như là không có khả năng xảy ra.
Chương 2324 - Tiên vực
Tiên vực
Bạch Đế Thành do chính Nhân Hoàng lưu lại, lực lượng nhất thế hoàng triều mạnh đến bao nhiêu bọn họ đều biết, không có ai dám đi phản kháng nhất thế hoàng triều cả, chứ đừng nói là một địa phương quan trọng như Bạch Đế Thành kia.
Ai ngờ vạn năm sau, lại thật sự có người đánh vỡ Bạch Đế Thành, cho bọn họ một cơ hội trở về cố hương!
Lúc này một lão già trong số ba tên Chân Vũ đột nhiên cau mày nói: "Người ở đó lại dám đánh nát Bạch Đế Thành, vậy có phải do nhất thế hoàng triều xảy ra vấn đề gì hay không? Hơn nữa bọn họ đã phá vỡ phong ấn của Bạch Đế Thành, vậy cũng có nghĩa là chắc hẳn sẽ có người tiến vào bên trong mảnh vỡ thế giới độc lập kia.
Mảnh vỡ kia đã bị cách ly với tiên vực, vậy nên ban đầu lực lượng của chúng ta cũng chưa từng tiến vào đó, nếu như ta đoán không sai, nơi đó hẳn là còn sẽ có một số dân bản địa sống, trong tay đám người kia cũng tích trữ được chút ít, nếu như thực lực của võ giả tiến vào nơi đó quá yếu, vậy thì ai thắng ai thua cũng đều không tốt."
Một trong ba vực chủ thản nhiên nói: "Một vạn năm đã qua, làm gì có cái gì sẽ không thay đổi? Lúc trước Nhân Hoàng bệ hạ đã mang hết tinh nhuệ của nhất thế hoàng triều đi, mặc dù nội tình vẫn như cũ, nhưng chẳng may xuất hiện loại nhân tài kinh tài tuyệt diễm nào đó thì cũng có khả năng sẽ đánh đổ sự thống trị của nhất thế hoàng triều.
Đương nhiên chuyện này cũng không quan trọng, chỉ cần chúng ta trở về, nhất thế hoàng triều vẫn là nhất thế hoàng triều như cũ!
Về phần những người đã tiến vào bên trong mảnh vỡ tiên vực kia thì cũng không cần phải quản, dù sao dựa vào lực lượng của chúng ta bây giờ, muốn quản cũng không quản được."
Đối với những người ở tiên vực này mà nói, bọn họ nghĩ rằng mình mới là nhân tộc chính thống, bao gồm cả việc Nhân Hoàng phi thăng tới thế giới này cũng dẫn theo bọn họ, điều này đã có thể chứng minh sự ưu tú của bọn họ.
Vậy nên trong lòng bọn họ còn mang theo cảm giác ưu việt đối với những võ giả nhân tộc ở cố hương.
"Đúng rồi vực chủ, chúng ta có cần báo cho người ở các vực khác hay không?"
Sắc mặt vực chủ hơi do dự một chút, sau đó lắc đầu nói: "Không cần, chúng ta cứ tự chuẩn bị, kiểu gì bọn họ cũng sẽ phát hiện ra động tĩnh, chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi.
Chúng ta trước hết cứ đả thông lối về, không biết trong một vạn năm qua nhất thế hoàng triều còn tồn tại hay không, quê hương của chúng ta sẽ có bộ dáng gì, cũng không biết có giống với bên trong đá lưu ảnh hay không."
Toàn bộ tiên vực thật ra cũng không hề vững chắc như thép, những người ngày xưa được Nhân hoàng dẫn lên đây mặc dù đều là tâm phúc của Nhân, nhưng xuất thân thì lại không giống nhau.
Vậy nên sau khi tới tiên vực, Nhân Hoàng cũng bắt đầu đi bế quan, đám người cũng biết được tin tức là thế giới này sắp biến mất, vốn dĩ bọn họ đều thuộc về một thế lực nhưng lại bắt đầu cãi lộn, cuối cùng thậm chí còn suýt chút nữa là công khai gây chiến.
Mặc dù cuối cùng những người này đều kiềm chế lại, nhưng những cường giả dưới trướng Nhân Hoàng đều tránh không được mà bị phân tách, cuối cùng trực tiếp phân thành mười chín vực dựa vào sự phân bố địa hình của, giữa các vực thình thoảng cũng xuất hiện chút va chạm tranh đấu.
Trong vòng một vạn năm, mười chín vực này bởi vì tiên vực đang không ngừng sụp đổ mà biến mất, cũng bởi vì xung đột với các vực khác mà bị diệt, vậy nên cho tới bây giờ, mười chín vực này cũng chỉ còn lại mười hai vực, hơn nữa diện tích cũng được phân chia lại một lần nữa, nhỏ hơn so với lúc trước không ít.
Hơn nữa giữa các vực này cũng thường lục đục với nhau, mặc dù không đến mức khai chiến, nhưng từ đâu đã không tính là người một đường nữa rồi.
Trước mắt, chỗ của ba người này chính là Huyền Thiên vực, người sáng lập ra chính là mấy vị thiên sư của Đạo môn, khi đó Đạo môn là quốc giáo của nhất thế hoàng triều, phàm là Thần Kiều cảnh đều có tư cách được phong làm thiên sư.
Huyền Thiên Vực của bọn họ cũng được sắp xếp trong hàng ngũ đứng đầu của mười hai vực.
Mà bây giờ, trung tâm của mười hai vực này đang là Hoàng Thiên Vực, chính là vị trí dòng dõi của Nhân Hoàng ngày xưa, cũng là vực mạnh nhất trong số mười hai vực.
Trong đó có một tên Chân Vũ do dự nói: "Ngay cả người của Hoàng Thiên Vực cũng không nói cho sao?"
Vực chủ Huyền Thiên Vực lắc đầu nói: "Chư vị, Nhân Hoàng đã bế quan được vạn năm, loại mà hắn bế quan chính là gì? Là sinh tử quan đó!
Lúc trước Nhân Hoàng đã đứng ở cực hạn võ đạo, vậy nên hắn mới không lựa chọn đi tu luyện bí pháp kéo dài tuổi thọ của thế giới này, huống hồ cho dù có tu luyện cũng vô dụng, thế giới này cũng sắp bị hủy diệt, tiếp tục tu luyện bí pháp tương quan lực lượng của thế giới này cũng không có nhiều tác dụng.
Nếu đã như vậy, các ngươi còn tin rằng Nhân Hoàng còn sống sao? E là cho dù đến cả Khương gia của Hoàng Thiên Vực cũng không tin!
Mặc dù bây giờ trên danh nghĩa chúng ta vẫn là người dưới trướng của Nhân Hoàng như cũ, nhưng thứ này cũng chỉ còn trên danh nghĩa mà thôi.
Có Nhân Hoàng ở lại thì nhất thế hoàng triều mới là nhất thế hoàng triều, không có Nhân Hoàng, nhất thế hoàng triều kia cũng không là cái rắm gì cả!"
Chương 2325 - Tiên vực (2)
Tiên vực (2)
Có lẽ là biết được nhóm người mình có thể thoát thoát khỏi mảnh tiên vực sắp chết này để trở lại quê hương của mình, nên vực chủ Huyền Thiên Vực vốn dĩ không được phép nói những đề tài cấm kỵ này, nhưng bây giờ hắn lại đang đường hoàng nói ra, bao gồm cả hai tên Chân Vũ cảnh khác cũng không hề nói gì.
Người không vì mình, trời tru đất diệt, khoảng cách thời đại giữa bọn họ và Nhân Hoàng kia quá xa, sự trung thành này, đương nhiên cũng đã phai nhạt đi rất nhiều, hiện tại bọn họ chỉ là người của Huyền Thiên Vực, chứ không phải là thủ hạ của Nhân Hoàng ngày xưa.
Cho dù người của Hoàng Thiên Vực có đạt được tin tức này thì bọn họ cũng sẽ không nói những tin tức này cho những người khác, hiện tại Huyền Thiên Vực là người lấy được tin tức đầu tiên, đương nhiên bọn họ cũng sẽ không tốt bụng như vậy mà nói cho người khác biết.
Một vạn năm qua, quê quán của bọn họ còn không biết đã trở nên như thế nào, nếu như nhất thế hoàng triều thật sự bị sụp đổ, vậy bọn họ không thể không tranh đoạt đất đai một lần nữa, dù sao con đường phía trước không biết như thế nào, cứ quản tốt chính mình mới là tốt nhất.
Ngay khi người của Huyền Thiên Vực đã chuẩn bị mở ra thông đạo trở về quê hương thì lúc này ở biên giới của tiên vực, nơi này là một mảnh địa vực quanh năm bị tuyết bao phủ, đất đai thì cằn cỗi, người thì thưa thớt, ngoại trừ việc nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn so với hạ giới ra thì thậm chí nơi này còn không bằng Tây Bắc Đạo của Tô Tín.
Phiến địa vực này chính là Hàn Thiên Vực, một phần biên giới đã tiếp cận với thế giới bị sụp đổ, một bên khác của Hàn Thiên Vực chính là mảnh tiên vực đã bị đứt gãy kia, cũng chính là nơi mà đám người Lý Bá Dương tiến vào.
Chỉ là bây giờ, mặc dù khoảng cách giữa Hàn Thiên Vực và chỗ đó nhìn như không xa lắm, nhưng hai bên đã hoàn toàn đứt gãy, ở giữa cũng có vô số hư không khác, ngay cả Thần Kiều cảnh cũng không thể thông qua được.
Mặc dù người ở Thiên Vực thưa thớt, đất đai lại cằn cỗi, nhưng vẫn có thể sản sinh ra một số võ giả có chút tiếng tăm, trong đó cũng có một Chân Vũ cảnh tọa trấn.
Vực chủ Hàn Thiên Vực chính là một người trung niên nhìn chỉ hơn bốn mươi tuổi, khí tức trên người cũng không cường đại bằng vực chủ Huyền Thiên vực, thế như để tọa trấn ở một nơi như Hàn Thiên Vực thì chỉ cần như vậy là đủ.
Vực chủ Hàn Thiên Vực tên là Thượng Quan Linh, chính là Thượng Quan thị, một trong số lục đại thế gia kia, hai bên đều có chung gốc gác tổ tiên.
Hiện tại, Thượng Quan thị cũng đứng vào hàng ngũ một trong số lục đại thế gia, uy danh trên giang hồ cũng coi như là không tệ, nhưng ở thời kỳ thượng cổ thì căn bản Thượng Quan thị không hề có được một cái danh hào, chỉ là một thế gia không thể nào nhỏ hơn mà thôi.
Khi đó lão tổ của Thượng Quan thị được Nhân Hoàng xem trọng, chính là quân thống lĩnh thân cận của Nhân Hoàng, cũng có được thực lực Thần Kiều cảnh, đương nhiên hắn cũng được Nhân hoàng dẫn tới nơi này.
Chỉ là lúc trước lão tổ của Thượng Quan thị chỉ dẫn theo một bộ phận là những người tinh anh của Thượng Quan thị tới đây, vậy nên hiện tại những tộc nhân lưu lại ở hạ giới kia thật ra không hề có võ giả nào có thiên phú tốt cả, thậm chí ngay cả công pháp hạch tâm chân chính bọn họ cũng không được truyền thừa đến, bằng không Thượng Quan thị cũng sẽ không bị Tiêu gia ép nhiều năm như thế.
Mà lúc này trong tay Thượng Quan Linh cầm một tấm trận bàn, nhìn thấy quang huy phía trên trận bàn kia chớp động, trong mắt hắn ta lại lộ ra vẻ mừng như điên.
"Phong ấn ở Bạch Đế Thành đã vỡ vụn, cuối cùng Hàn Thiên Vực ta cũng không cần lo lắng bị hủy diệt nữa rồi! Không uổng công những năm này Thượng Quan thị ta chuẩn bị trận pháp phá giới!"
Đối với Thượng Quan Linh mà nói, đấu tranh giữa các tiên vực cũng không tính là gì, thứ mà hắn thực sự lo lắng là việc tiên vực sụp đổ, dù sao vị trí của Hàn Thiên Vực hắn cách nơi bị sụp đổ là gần nhất, những nơi khác còn có thể chèo chống một thời gian, nhưng nói không chừng Hàn Thiên Vực bọn họ sẽ sụp đổ hoàn toàn vào một lúc nào đó mất.
Theo Thượng Quan Linh, cơ hội luôn đến với những người có sự chuẩn bị, hiển nhiên hắn ta chính là người có sự chuẩn bị đó.
Từ sau khi phát hiện biên giới của Hàn Thiên Vực bắt đầu sụp đổ, tộc Thượng Quan thị của bọn họ vẫn luôn tìm cách chế tạo các loại trận pháp phá giải, hi vọng một ngày có thể phá vỡ thế giới này, trở lại hạ giới, không cần phải lo lắng đề phòng như bây giờ nữa.
Chỉ là đã qua vạn năm, Thượng Quan thị bọn họ đã thử nghiệm vô số trận pháp, thậm chí còn hao tổn một số tiền lớn để mời các đại tông sư trận đạo ở Tuyền Cơ Vực ra tay nhưng cũng đều vô dụng.
Phải biết rằng người sáng lập ra Tuyền Cơ Vực chính là các tông sư trận đạo và các đại sư cơ quan ngày xưa được Nhân Hoàng ngự dụng, hiện tại chính là tổ tiên của Mặc Môn và Thiên Cơ Cốc, đại diện cho đỉnh cao của phương diện trận đạo, kết quả bọn họ cũng không có chút biện pháp nào, vậy nên người của Thượng Quan thị thật ra cũng đã muốn bỏ cuộc từ lâu, không nghĩ tới tình thế xoay chuyển, ông trời vẫn còn cho bọn họ một cơ hội.
Chương 2326 - Kết cục phân loại giang hồ
Kết cục phân loại giang hồ
Thật ra cho dù Hàn Thiên Vực có sụp đổ thì người sống ở nơi đây cũng sẽ không chết.
Dù sao tất cả mọi người đều là võ giả nhân tộc, Hàn Thiên Vực có hỏng thì những người khác sẽ không thấy chết mà không cứu.
Nhưng thế hệ Thượng Quan thị hiện đang thống lĩnh Hàn Thiên Vực, mỗi một đời vực chủ Hàn Thiên Vực đều là tộc nhân của Thượng Quan thị, nếu đến những nơi khác thì bọn họ còn có thể trở thành vực chủ nữa sao?
Vậy nên đối mặt với chuyện Hàn Thiên Vực sắp sụp đổ, kỳ thật những người khác ở Hàn Thiên Vực cũng không gấp gáp lắm, chỉ có Thượng Quan thị bọn họ mới lo lắng sốt ruột mà thôi.
Niềm vui sướng của Thượng Quan Linh qua đi, hắn liền trực tiếp phân phó người của Hàn Thiên Vực chuẩn bị kỹ càng tất cả các trận pháp phá giới, đồng thời cũng chuẩn bị thu dọn đồ đạc trở về hạ giới.
Dĩ nhiên không phải tất cả người Hàn Thiên Vực đều là người hạ giới, Thượng Quan Linh cũng chỉ mới thấy qua những người được gọi là cố hương kia qua đá lưu ảnh mà thôi, hiện tại một vạn năm qua đi, những người ở đó có còn giống như đá lưu ảnh miêu tả hay không thì vẫn còn là một ẩn số.
Vậy nên Thượng Quan Linh dự định tự mình đi trước dò đường.
Hắn vẫn có lòng tin đối với thực lực của mình, mặc dù Chân Vũ cảnh cũng không có gì mới mẻ ở thời kỳ thượng cổ, nhưng đặt trong thời kỳ hiện tại thì lại là cường giả.
Hơn nữa theo như hắn biết thì ở hạ giới, nguyên khí cũng không nồng đậm như ở tiên vực, hơn nữa các loại thiên tài địa bảo ở đó cũng đã bị Nhân Hoàng tiêu hao khá nhiều trong trận đại chiến với yêu tộc, vậy nên căn bản không thể nhiều bằng tiên vực được.
Căn bản thựclực ở hạ giới cũng không mạnh lắm, dựa vào thực lực Chân Vũ cảnh của Thượng Quan Linh hắn là hoàn toàn có thể chống đỡ.
Ngay khi người của tiên vực bên này còn đang mang tâm tư riêng thì cuộc tranh giành ở Bạch Đế Thành tại hạ giới cũng đã kết thúc.
Hơn mười Chân Vũ cảnh hợp lực lại vì ngôi sao trong tay Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế.
Hai người bọn họ cũng vô cùng uất ức, ngôi sao trong tay của Lý Bá Dương và Huyền Khổ thì dựa vào lực lượng của bọn họ không chặn được, ngôi sao trong tay Tô Tín bọn họ cũng không dám đi đoạt thế nên đã hợp lại để bắt nạt hắn, nghĩ hắn là quả hồng mềm dễ bóp sao?
Bình tĩnh cân nhắc, mặc dù Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đã từng chịu thua thiệt trong tay Tô Tín, Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đã ba lần bị Diên La Thiên tử giáo huấn cho không khác gì cháu trai, đều chỉ cần một tát là đánh bay, uất ức đến cực điểm, nhưng so sánh với phần lớn Chân Vũ cảnh còn lại thì thực lực của bọn họ cũng không tính là yếu.
Chỉ là bây giờ có tận hơn mười Chân Vũ vây công, cho dù thực lực của bọn họ mạnh hơn cũng không còn cách nào, bọn họ không thể nào ngăn cản được đến trước khi Bạch Đế Thành sụp đổ.
Hai người kia bèn quyết tâm, trực tiếp chia ngôi sao thành hai, nuốt luôn vào trong bụng, sau khi hoàn thành liền bắt đầu đi luyện hóa.
Nếu như đã bắt đầu luyện hóa thì lực lượng của ngôi sao này đã bắt đầu bốc hơi, lúc này dù có giết bọn họ thì cũng không lấy được ngôi sao kia, vậy thì đám người cũng sẽ không đi uổng phí công phu.
Sau khi nhìn thấy một màn này, mảnh vỡ thế giới cũng đã bắt đầu sụp đổ, đám người thuận theo khe hở trực tiếp rời khỏi thế giới mảnh vỡ, về tới bên ngoài của Bạch Đế Thành.
Lúc này ở bên trong đại điện của Bạch Đế Thành, mấu trăm tên tộc nhân Bạch thị cảm nhận được cỗ áp lực trên đầu bọn họ đã tiêu tán, thậm chí có một số người không nhịn được mà òa khóc.
Đối với bọn họ mà nói, Bạch Đế Thành này chính là một nhà tù, có chuyện gì có thể vui hơn là được thoát khỏi lao tù sao?
Tô Tín là người đầu tiên đi ra, thấy cảnh này hắn không khỏi nhíu mày.
Đám người này đã tính toán thành công, bọn họ đã thoát khỏi vận mệnh làm tù nhân nhưng những người khác thì lại không thoải mái như vậy.
Mặc dù đám người Lý Bá Dương đã thành công tiến vào bên trong cánh cửa đến thế giới khác, tìm được chỗ có cơ duyên, nhưng những người khác thì sao?
Bọn họ cũng không tìm được thứ gì tốt ở Bạch Đế Thành này cả.
Quan trọng nhất là đối với những tông môn được truyền thừa qua rất nhiều năm như Long Hổ Đạo Môn, trong tông môn bọn họ nhất định vẫn còn tồn tại không ít Thần Võ Lệnh.
Kết quả bây giờ Bạch Đế Thành đã bị hủy, Thần Võ Lệnh mà những năm gần đây bọn họ tích lũy cũng hoàn toàn trở thành thứ vô dụng.
Quả nhiên, sau khi những người khác xuất hiện, sắc mặt của bọn họ cũng không tốt đẹp gì, hiển nhiên là cũng đang nghĩ đến điểm này.
Lúc này đám người của Bạch Đế Thành cũng không dám khóc nữa, bọn họ cũng sợ sẽ bị người ta trả thủ, vậy nên hiện tại biểu hiện ra vô cùng biết điều.
Trước kia khi vẫn ở trong trận pháp, mặc kệ những võ giả này có thực lực gì thì thái độ của bọn họ với những võ giả này cũng không hề để ý chút nào, bộ dáng kiểu ngươi có thế làm gì được ta, dù sao cả đời ta đều bị giam ở đây, vậy nên cũng không cần phải tôn kính các ngươi.
Hơn nữa đừng nói là tôn kính, cho dù những võ giả Bạch Đế Thành này có chửi Chân Vũ cảnh ầm lên thì vẫn có trận pháp che chở cho bọn họ.
Chương 2327 - Kết cục phân loại giang hồ (2)
Kết cục phân loại giang hồ (2)
Nhưng bây giờ trận pháp đã sụp đổ, bọn họ vẫn luôn mong muốn có được tự do, nhưng khi đó bọn họ cũng đã dung nhập vào trong giang hồ, vậy thì cũng phải làm việc theo quy củ trên giang hồ.
Trên giang hồ có rất nhiều quy củ, trong đó quan trọng nhất là phải biết kính sợ cường giả, tôn sùng lực lượng!
Lúc này, nếu những người Bạch Đế Thành này còn có thái độ như lúc trước thì không khác gì đang tự tìm đường chết.
Vậy nên Tô Tín thấy chuyện này rất thú vị, những võ giả Bạch Đế thành này luôn nghĩ mình là kẻ chịu tội, không thể có được tự do, nhưng đến cuối cùng khi bọn họ đạt được tự do thì mới biết, lồng giam này thật ra cũng chính là một tấm màn bảo vệ, mặc dù bọn họ đạt được tự do nhưng thật ra chỉ là lâm vào một cái lồng giam lớn hơn mà thôi, cái lồng giam này mang tên là: giang hồ.
Lần này, chuyện ở Bạch Đế Thành cũng đã kết thúc, chỉ là lần này cũng là lần khiến cho giang hồ chấn động lớn nhất.
Nguyên nhân rất đơn giản, hai tông môn mạnh nhất trên giang hồ thì chưởng giáo của Đạo môn và phương trượng của Phật môn đều đồng thời tiến vào cái thế giới không biết kia, đừng nói là Thần Kiều, hiện tại ngay cả Chân Vũ hai phái này cũng đều không có, hẳn là bọn họ sẽ phải hành động biết điều trong một thời gian.
Còn có hai tông môn ngầm mạnh nhất là Thiên Đình và Địa Phủ cũng thế, chỉ là đám bọn họ cũng không cần phải quá biết điều, dù sao Thiên Đình vẫn còn lại hai Chân Vũ, mà Địa Phủ thì vẫn còn có Tô Tín, mặc dù Tô Tín chỉ có một mình, nhưng lực uy hiếp mà hắn có khả năng phát huy còn mạnh hơn nhiều so với hai Chân Vũ của Thiên Đình.
Sau đó tất cả mọi người đều có thể tưởng tượng được ra giang hồ sẽ loạn thành bộ dáng gì.
Trước kia, trên giang hồ có tôn ti trật tự là vì có cường giả trấn áp, hơn nữa mọi người đều tạo ra được thế cân bằng một cách vi diệu.
Đạo môn cường thế, nhưng Phật môn cũng không hề yếu.
Thế lực của Thiên Đình lớn nhưng có một kẻ thù là Địa Phủ cũng như thế.
Đại Chu uy chấn thiên hạ, nhưng các thế lực trên giang hồ đoàn kết lại cũng đủ để tranh giành cao thấp với triều đình.
Còn có cả ma đạo cũng thế, mặc dù thực lực của bọn họ cũng không yếu, nhưng bây giờ là thiên hạ của chính đạo, tông môn ma đạo cũng không dám phách lối quá mức.
Mà bây giờ thì sao? Mấy tên Thần Kiều mạnh nhất kia cũng đã biến mất, không chừng trên giang hồ sẽ có người muốn náo ra chút chuyện, không có thực lực tuyệt đối trấn áp, mọi người cũng sẽ ít sợ hơn rất nhiều.
Đặc biệt là đối với Đại Chu, sau này Đại Chu sẽ càng khống chế giang hồ chặt chẽ hơn, bởi vì trên giang hồ đã không còn có võ giả Thần Kiều cảnh khiến cho Đại Chu kiêng kỵ nhất, hiện tại Đại Chu có đến bốn tên Chân Vũ đã có thể coi là thế lực mạnh nhất trong thiên hạ.
Cả ma đạo cũng như thế.
Hiện tại mặc dù ma đạo đã ẩn núp được mấy trăm năm nhưng thật ra lực lượng của toàn bộ ma đạo cũng không tính là yếu, chỉ là trước kia Cửu Ngục Tà Ma bị Thiếu Lâm Tự và Tạo Hóa Đạo Môn đè ra đánh, làm gì có ai dám ngoi đầu lên nữa?
Mặc dù Đạo và Phật không hợp nhau, nhưng hai thế lực này đều đứng đầu chính đạo, một mình Cửu Ngục Tà Ma không thể sánh bằng được.
Mà tới bây giờ, hai người mạnh nhất của chính đạo đều đã biến mất, coi như trên giang hồ không xuất hiện tràng cảnh ma quỷ hoành hành, nhưng chắc chắn là sẽ không tốt đẹp lắm.
Lúc này tất cả Chân Vũ đã ra khỏi trận pháp, nhưng đúng lúc đó, một khe hở đột nhiên hiện lên giữa không trung khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Chẳng lẽ là đám người Lý Bá Dương trở về sao? Nhưng thế này cũng không khỏi quá nhanh đi? Bọn họ mới tiến vào bao lâu mà đã trở về rồi, chẳng lẽ không tìm được bất cứ cơ duyên nào sao?
Khe hở lớn dần, xuất hiện trước mắt mọi người là một người trung niên hơn bốn mươi tuổi, mặc hoa phục màu băng lam, đầu đội mũ bạch ngọc, hắn cũng có được tu vi Chân Vũ cảnh.
Mọi người ở đây lập tức sững sờ, người này là ai? Trên giang hồ đâu có nhiều Chân Vũ cảnh như vậy, cho dù đối phương có là võ giả đời trước thì bọn họ cũng phải nhận ra mới đúng chứ, nhưng bọn họ thề là chưa từng gặp qua người này.
Người đột nhiên xuất hiện ở đây đương nhiên là vực chủ Hàn Thiên Vực, Thượng Quan Linh.
Vị trí của Hàn Thiên Vực bọn họ là gần Bạch Đế Thành nhất, vậy nên hắn chỉ cần tùy tiện mở một thông đạo ở địa vực, không ngờ lại trùng hợp xuất hiện trên đầu đám người.
Hơn nữa, lúc này Thượng Quan Linh thấy ở đây nhiều Chân Vũ như vậy khiến cho hắn có chút chưa hoàn hồn kịp.
Đây là tình huống gì? Không phải nói là cho dù là nguyên khí thiên địa hay các loại thiên tài địa bảo đều không bằng tiên vực sao? Vậy thì làm thế nào mà lại có nhiều cường giả Chân Vũ tụ tập ở đây như vậy?
Nếu như những người này đều cùng thuộc một thế lực, vậy bây giờ rốt cuộc thực lực ở hạ giới đã mạnh đến mức nào rồi?
Phải biết rằng cho dù là ở tiên vực, đến cả hậu duệ ngày xưa của Nhân Hoàng là Hoàng Thiên Vực cũng chỉ có năm Chân Vũ mà thôi, hơn nữa trong đó còn có hai người khác họ.
Hiện tại, hai bên đều không biết rõ lai lịch đối phương, vậy nên cứ đứng im mắt to trừng mắt nhỏ ngay tại chỗ, bầu không khí vô cùng xấu hổ.
Chương 2328 - Thượng Quan Linh xui xẻo.
Thượng Quan Linh xui xẻo.
Thượng Quan Linh còn đang ở đó ngây người, nhưng những người khác đã bắt đầu phản ứng.
Người này xuất hiện một cách kì quái như vậy ở đây, quan trọng nữa hắn còn là Chân Vũ, nhưng đám người lại không thấy hắn khi ở trong trận pháp, lại thêm nơi này là Bạch Đế Thành, là nơi có liên quan đến Nhân Hoàng, khiến cho người ta rất dễ liên tưởng đến những thứ khác.
Vậy nên Thiết Ngạo trực tiếp hỏi: “Ngươi là người phương nào?”
Câu hỏi này rất bình thường, nhưng Thượng Quan Linh lại không biết nên trả lời như thế nào mới ổn.
Chẳng lẽ hắn lại trực tiếp bảo mình là vực chủ Hàn Thiên Vực à? Nhưng mấu chốt là những người này rốt cuộc có biết Hàn Thiên Vực ở đâu không? Nhất thế hoàng triều còn tồn tại hay là không? Những thứ này đều vẫn còn là ẩn số.
Dựa theo ý định ban đầu của Thượng Quan Linh thì hắn hẳn phải âm thầm lẻn vào nơi này, sau khi thăm dò tin tức kĩ càng xong mới để cho võ giả Hàn Thiên Vực tiến đến.
Không ngờ hắn vừa xuất hiện đây đã gặp phải tràng cảnh tất cả võ giả trên giang hồ tụ tập, đảo loạn mất kế hoạch của hắn, khiến cho hắn không biết nên làm thế nào mới tốt.
Nhìn thấy bộ dáng do dự của hắn, Thiết Ngạo liền hừ lạnh một tiếng nói: “Do do dự dự, bộ dáng khả nghi, nếu ngươi đã không nói thì ta sẽ ép ngươi phải nói!”
Dứt lời, một trảo của Thiết Ngạo trực tiếp hạ xuống, nguyên khí thiên địa lập tức nổ đùng đoàng giữa không trung, tựa như vùng thế giới này vào khoảnh khắc này đã bị Thiết Ngạo nắm vào trong tay!
Sắc mặt Thượng Quan Linh lập tức biến đổi, mặc dù Thiết Ngạo chỉ xuất ra một chiêu nhưng trong nháy mắt hắn có thể đoán được, thực lực của người trước mặt này rất mạnh, thậm chí trong số đông đảo lực lượng Chân Vũ cảnh cũng không có mấy người có thể địch nổi hắn ta.
Tùy tiện ra tay mà đã xuất hiện một nhân vật như vậy rồi, thực lực võ giả của hạ giới chẳng lẽ đều đã mạnh đến trình độ này rồi sao?
Thượng Quan Linh không kịp nghĩ nhiều, hắn cũng đánh một chưởng ra, trong nháy mắt, hàn sương bay lượn, hết thảy mọi thứ đều bị ngưng trệ giữa hư không, ngay cả thời gian đất trời cũng đều bị đông cứng.
Một chiêu Hàn Băng Chưởng này nhìn như đơn giản, nhưng Thượng Quan Linh đã kết hợp với ‘Vĩnh Đống Lĩnh Vực’ của một kỳ cảnh ở Hàn Thiên Vực mà sáng tạo ra.
Bản thân Hàn Thiên Vực đã là một nơi cực lạnh, chỗ lĩnh vực kia còn là nơi gần với biên giới sụp đổ của tiên vực, vậy nên đã tạo thành một kỳ cảnh, thậm chí hàn ý còn có thể đông cứng cả thời gian và không gian, lộ ra vẻ vô cùng kinh khủng.
Nhưng đáng tiếc, hiện tại Thượng Quang Linh lại đang đối mặt với Thiết Ngạo, trong số đông đảo cường giả Chân Vũ, ngoại trừ Mạnh Kình Thiên và Diêm La Thiên tử ra thì Thiết Ngạo chính là nhân vật đứng đầu!
Đã tu luyện đến cực hạn của Ưng Trảo Công, trong nháy mắt mặc kệ băng phong cũng được, đóng băng cũng thế, tất cả đều trực tiếp vỡ vụn trong trảo này!
Sau này, thân hình Thiết Ngạo càng có khí chất của Thiên Bằng cầm long, vật lộn với thiên địa, khí tức kéo dài không dứt, mỗi một trảo hạ xuống đều có uy lực của cầm long xé nát trời.
Thượng Quan thị ngày xưa chính là thống lĩnh thân cận của Nhân Hoàng, làm những chuyện bảo vệ cho Nhân Hoàng ở khoảng cách gần, vậy nên thật ra thực lực của bọn họ cũng không tính là quá mạnh, bí pháp truyền thừa của Thượng Quan thị có tên là bí pháp ‘Bàn Sơn’.
Mặc dù môn bí pháp này nghe có chút bình thường nhưng uy năng lại không hề nhỏ chút nào.
Chỉ thấy hai tay Thượng Quan Linh kết ấn, trong chớp mắt nguyên khí thiên địa xung quanh đã bắt đầu ngưng trệ, tựa như hóa thành một tòa núi lớn nằm ngang ở trước người Thiết Ngạo.
Núi vô hình, nhưng lại có hồn, bí thuật của Thượng Quan Linh đã hoàn toàn ngưng tụ nguyên khí thành một tòa cự sơn để rót vào hồn phách, xuất hiện uy nghiêm tựa như núi cao dâng trào.
Núi vô hình nhưng lại chắn được ở trước người, đây cũng có thể xưng là lực phòng ngự cực hạn, nếu như có hơn mười tộc nhân của Thượng Quan thị đồng loạt ra tay thực hiện bí thuật Bàn Sơn, lực phòng ngự có thể nói là mạnh nhất thế gian, dù sao chức trách của bọn họ chủ yếu là bảo hộ Nhân Hoàng bệ hạ, tần công mạnh mẽ thì vẫn phải dựa vào người khác.
Đương nhiên đối với Nhân Hoàng lúc trước mà nói, có vẻ hắn cũng không cần tới những người này bảo vệ, ngày xưa lão tổ Thượng Quan thị dẫn đầu thân quân, đa số thời gian của bọn họ không phải để bảo vệ Nhân Hoàng mà là để bảo vệ dòng dõi của Nhân Hoàng.
Ngày xưa bí thuật này rất nổi danh ở thời thượng cổ, ngày xưa khi Đại Thiên Ma Tôn ám sát Nhân Hoàng, kích đầu tiên đã bị gần mười tên Chân Vũ của Thượng Quan thị đồng loạt dùng bí thuật Bàn Sơn này để ngăn lại.
Đương nhiên một kích của Thông Thiên cảnh cũng không phải có thể dễ dàng tiếp được như vậy, người của Thượng Quan thị cũng hơn phân nửa là chết ngay tại chỗ, còn lại tất cả đều đã bị trọng thương, lúc đầu thân là thân vệ của Nhân Hoàng, Thượng Quan thị cũng không thể gượng dậy nổi, nếu không thì bây giờ Thượng Quan Linh cũng không phải chỉ nắm giữ một Hàn Thiên Vực đáng thương như vậy.
Chỉ là dù sao cũng là ở thời khì thượng cổ, cùng là Chân Vũ nhưng Thượng Quan Linh không thể nào so sánh được với tổ tiên đã từng giết yêu tộc kia, mà thực lực của Thiết Ngạo cho dù có đặt ở thời kỳ thượng cổ thì cũng là người nổi bật trong số những người cùng giai.
Chương 2329 - Thượng Quan Linh xui xẻo. (2)
Thượng Quan Linh xui xẻo. (2)
Phối hợp cùng với Thiên Bằng Bác Long Quyết đã phát huy Ưng Trảo Công đến mức cực hạn, mỗi một kích mà Thiết Ngạo đánh xuống đều có uy thế của Thiên Bằng cầm long cường đại, mấy chiêu rơi xuống liền trực tiếp đánh nát cự sơn kia, hoàn toàn bỏ qua những phản hệ của sơn hồn kia, cuối cùng trực tiếp dùng một trảo đánh bay Thượng Quan Linh, trực tiếp thổ huyết trọng thương.
Thiết Ngạo thản nhiên nói: “Hiện tại ngươi đã có thể nói chưa?”
Chẳng qua chưa kịp để Thượng Quan Linh mở miệng thì dường như Lục Huyền Phong đã nhớ ra cái gì đó, hắn trực tiếp hoảng sợ nói: “Bí thuật Bàn Sơn của Thượng Quan thị! Hắn là người của Thượng Quan thị!”
Vừa dứt lời, mọi người nơi đây lập tức sững sờ, người của Thượng Quan thị sao?
Thiết Ngạo cau mày nói: “Là Thượng Quan thị, một trong số lục đại thế gia sao? Thế nhưng dựa theo tư liệu của Lục Phiến Môn của ta, Thượng Quan thị chỉ có mấy Dương Thần, nhưng tuyệt đối không có Chân Vũ, mà bí pháp truyền thừa của Thượng Quan thị cũng không có bí pháp Bàn Sơn nào cả.”
Lúc Huyền Phong lắc đầu nói: “Không phải Thượng Quan thị bây giờ mà là Thượng Quan thị thượng cổ cơ.
Khi đó tổ tiên của Thượng Quan thị làm thống lĩnh thân quân của Nhân Hoàng, cũng có tu vi Thần Kiều cảnh, mặc dù nội tình của Thượng Quan thị không đủ, thực lực cũng hơi yếu, nhưng cũng có mấy tên Chân Vũ cảnh.
Ngày xưa Đạo môn ta thân là quốc giáo của nhất thế hoàng triều, cũng đã từng có giao đạo không ít, trong điển tịch của Long Hổ Đạo Môn vẫn có chút tư liệu liên quan đến Thượng Quan thị, đối phương tuyệt đối là người của Thượng Quan thị.”
Mọi người ở đây nghe thấy Lục Huyền Phong nói vậy, khóe miệng không khỏi co giật một chút, không phải bởi vì đối phương là người của Thượng Quan thị, mà bởi vì hắn ta vừa nói Thượng Quan thị có một Thần Kiều và mấy tên Chân Vũ mà thực lực vẫn còn tính là yếu.
Chẳng qua chỉ cần hơi tưởng tượng lại một chút, đám người đã trở lại như bình thường, thời đại đó nhân tộc vô cùng cường đại, bằng không cũng không thể nào đạt được thiên hạ từ trong tay yêu tộc.
Liệu rằng tông môn cường đại chân chính của thời đại đó có bộ dáng như thế nào? Giống như Đạo môn và Phật môn, hay là như Thiên Đình và Địa Phủ, tông môn cường đại đều có Thông Thiên cảnh trấn giữ, còn lại Thần Kiều và Chân Vũ cũng có vô số.
Ngày xưa Long Hổ Đạo Môn bọn họ chỉ là một chi nhánh khá cao trong số ba ngàn chi nhánh Đạo môn, thế nhưng bọn họ cũng có Thần Kiều.
Vậy nên khi đó, Thượng Quan thị chỉ có một tên Thần Kiều và mấy tên Chân Vũ thì thực lực hoàn toàn cũng không tính là quá mạnh.
Mà bên kia, sau khi Thượng Quan Linh nghe thấy ở hạ giới vẫn còn tộc nhân của Thượng Quan thị tồn tại, Thượng Quan Linh cũng hơi sững sờ.
Dù sao lúc trước, danh ngạch tiến vào tiên vực cũng có hạn, thậm chí Nhân Hoàng còn bỏ huyết mạch không quan trọng của mình đi, Thượng Quan thị bọn họ đương nhiên cũng sẽ không cho a miêu a cẩu nào đó đi theo cùng.
Vậy nên tộc nhân của Thượng Quan thị tiến vào tiên vực cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, nhưng tộc nhân có thiên phú không tốt đều bị để lại ở hạ giới, trong đó cũng có Chân Vũ, nhưng đó đều là những người đã già nua hoặc bị trọng thương.
Chính vì vậy, Thượng Quan Linh theo bản năng cho là tộc nhân Thượng Quan thị bọn họ ở hạ giới đều đã chết sạch, không ngờ bọn họ vẫn còn tồn tại, mặc dù thực lực có hơi yếu một chút, cũng không có Chân Vũ, hình như còn có danh hào là một trong lục đại thế gia, có vẻ như cũng không tệ lắm, lập tức Thượng Quan Linh đã bắt đầu lên kế hoạch trong đầu.
Hắn lau máu tươi ở khóe miệng, sau đó cười khổ nói: “Chư vị, ta không hề có ác ý, vị đạo trưởng này nói không sai, ta đúng là người của Thượng Quan thị, ngày xưa tổ tiên ta theo Nhân Hoàng phi thăng tới tiên vực, có chung nguồn gốc với tộc nhân Thượng Quan thị ở hạ giới.”
Dứt lời, mọi người ở đây lập tức sững sờ, sau đó liền nhao nhao lên như ong vỡ tổ.
“Ngươi nói cái gì? Ngày xưa Nhân Hoàng thật sự đã phi thăng sao?”
“Tiên vực? Thật sự có thể xé rách hư không, phi thăng lên Tiên Giới thật sao?”
“Phía trên Thần Kiều chính là Thông Thiên, phía trên Thông Thiên là cái gì, Nhân Hoàng thật sự đạt tới cảnh giới phía trên Thông Thiên cảnh thật sao?”
Bí mật về chuyện Nhân Hoàng phi thăng gần như ảnh hưởng đến toàn thế giới trong vòng vạn năm, tất cả võ giả đều đang theo đuổi vấn đề này, đi tìm con đường này, không ngờ hôm này bọn họ có thể gặp được một người trở về từ Tiên Giới trong truyền thuyết, làm sao bọn họ có thể không hỏi cho rõ ràng được?
Thượng Quan Linh cười khổ một tiếng, lúc này hắn cũng không còn cách nào, chỉ có thể một năm một mười nói hết tất cả mọi chuyện ở tiên vực ra, không hề giấu diếm gì cả.
Đương nhiên, một vài bí ẩn quá mức quan trọng thì hắn muốn giấu cũng không giấu được, bởi vì hắn không hề biết gì cả.
Thật ra Thượng Quan Linh cũng không muốn nói những chuyện này, nhưng vấn đề là hơn mười tên Chân Vũ đang vây hắn ở nơi đây, trong đó còn có vài người có khí tức vô cùng kinh khủng.
Tỷ như võ giả vừa mới sử dụng Ưng Trảo Công xuất thần nhập hóa kia, còn cả người có dung mạo lôi thôi tựa như kẻ điên kia, đặc biệt là người trẻ tuổi trên người toàn vết máu nữa, mặc dù khí tức trên người hắn bất ổn nhưng khí thế trên người hắn lại vô cùng kinh khủng, khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo từ tận đáy lòng.
Chương 2330 - Tu luyện và báo thù
Tu luyện và báo thù
Hiện tại bọn họ cũng không phải đang khiêm tốn cầu khẩn, mà là không khác gì so với bức cung, Thượng Quan Linh cam đoan, nếu hắn dám không nói thì chắc chắn bọn họ sẽ xông lên mà xâu xé mình, sau đó sẽ có những thủ đoạn ác liệt hơn đang chờ mình, chẳng hạn như thuật sưu hồn.
Vậy nên đối diện với những nhân vật khủng bố này, Thượng Quan Linh biết điều mà nói hết ra, đồng thời cũng không dám giấu gì cả.
Mọi người đều là Chân Vũ, hơn nữa trong đó còn có những người mà hắn không thể nào nhìn thấu được, nếu hắn dám nói láo, nhiều người như vậy, chỉ cần hắn lộ ra một tia sơ hở thì sẽ bị nhận ra ngay, khi đó không cần nhiều lời cũng biết được thứ gì đang chờ đợi hắn.
Sau khi Thượng Quan Linh nói hết tất cả mọi chuyện xong, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi người đều tưởng là Nhân Hoàng thật sự phi thăng, thật sự đến Tiên Giới, không ngờ cuối cùng lại thành ra như vậy.
Không có Tiên Giới, chỉ có tiên vực, nhưng thật ra nó đã sắp trở thành một thế giới quỷ chuẩn bị sụp đổ, thậm chí đám người lúc trước hứng thú bừng bừng đi theo Nhân Hoàng đến tiên vực, hiện tại cũng không đợi được mà muốn trở về nhà.
Mà Nhân Hoàng cũng không trở thành tiên, ngược lại đã đóng cửa đế bế sinh tử quan, còn bế đến mức độ không rõ sống chết thế nào.
Đối với tất cả những chuyện mà Thượng Quan Linh vừa mới nói, đông đảo cường giả Chân Vũ cảnh ở đây cũng không hề nghi ngờ, trừ phi Thượng Quan Linh cũng là võ giả giống như Bạch Liên Thánh mẫu, đã tu luyện lực lượng nguyên thần tới cực hạn, bằng không chỉ cần hắn có một câu là nói dối, vậy thì tất cả mọi người đều có thể phát hiện ra.
Đặc biệt là ở đây còn có Bạch Vô Mặc của Huyễn Ma Đạo, về phương diện thực lực, mặc dù hắn không mạnh bằng Bạch Liên Thánh mẫu, nhưng ở phương diện lực lượng nguyên thần thì cũng không kém Bạch Liên Thánh mẫu bao nhiêu.
Khi Thượng Quan Linh nói chuyện, hắn vẫn luôn chú ý tới những dao động nguyên thần của Thượng Quan Linh, đám người liền nhìn về phía hắn, thấy Bạch Vô Mặc lắc đầu là đã chứng minh được Thượng Quan Linh cũng không nói dối chút nào.
Thượng Quan Linh chắp tay một cái rồi nói: "Cho dù là tiên vực hay hạ giới thì mọi người thật ra đều có cùng nguồn gốc, đều là người một nhà.
Sau này, Hàn Thiên Vực của tiên vực cũng sẽ không còn tồn tại, trên giang hồ sẽ chỉ còn Thượng Quan thế gia, người của Thượng Quan thị ta ở Hàn Thiên Vực cũng sẽ quay về giang hồ, trở thành một trong lục đại thế gia."
Sắc mặt mọi người ở đây đều hơi biến hóa, không phải bởi vì Thượng Quan Linh, mà là bởi vì thứ khác.
Thượng Quan Linh muốn trở về Thượng Quan thị hay không, thì đó cũng là chuyện của bản thân Thượng Quan thị, huống hồ Thượng Quan thị xem như có thêm một tên Chân Vũ thì cũng không đáng gì, dù sao ngày xưa, thực lực của Thượng Quan thị ở trong lục đại thế gia cũng không yếu, ngẫu nhiên cũng sẽ sinh ra được một Chân Vũ.
Vừa vặn hiện tại, lão tổ Tiêu gia vừa mới chết, Thượng Quan thị bên này lại xuất hiện một Chân Vũ, vậy thì coi như thực lực của lục đại thế gia cũng không thay đổi gì nhiều.
Thứ khiến cho bọn họ thực sự bất an là dựa theo lời nói của Thượng Quan Linh, tiên vực hiện tại có tổng cộng mười hai vực, Hàn Thiên Vực yếu nhất trong đó còn có một Chân Vũ, các vực tương đối mạnh khác còn có cả Thần Kiều tồn tại, một khi bọn họ xuống hạ giới, làm sao có thể ở chung với người trong giang hồ?
Trong mười hai vực này, có vực có liên quan đến hạ giới như Thượng Quan ở Hàn Thiên Vực, nhưng cũng có vực không có chút liên hệ nào với hạ giới, một khi những người như vậy xuống hạ giới, nhất định bọn họ sẽ đi tranh đoạt một phần đất đai rộng lớn.
Hiện tại, gần như tất cả núi cao sông rộng ở trên giang hồ đều đã bị những thế lực võ lâm to nhỏ chiếm cứ, căn bản không còn thừa vị trí nào cho bọn họ cả.
Nếu những người này muốn có một chỗ tốt, vậy thì cũng chỉ có thể đi cướp đoạt, bằng không cũng chỉ có thể đi đến những vùng đất hoang sơ cằn cỗi để phát triển.
Thực lực của mười hai vực này đều không yếu, bọn họ mà lại biết điều, cam tâm tình nguyện làm như vậy sao? Dù đổi lại, nếu là những người ở đây thì bọn họ chắc chắn cũng sẽ không nguyện ý.
Hơn nữa, cứ xem như có một vài vực có chút liên hệ với hạ giới, muốn dung hợp với người những người thừa kế có nguồn gốc với mình cũng không phải chỉ đơn giản như vậy.
Giống như Thượng Quan thị với Hàn Thiên Vực thì còn tương đối đơn giản, bởi vì bản thân Thượng Quan thị không có Chân Vũ, mà bản thân Thượng Quan Linh lại chính là Chân Vũ.
Cả hai kết hợp, Thượng Quan Linh và Hàn Thiên Vực có một chỗ để đặt chân, mà Thượng Quan thị thì lại có một vị cường giả Chân Vũ cảnh cường giả có cùng huyết mạch để che chở, có lẽ cho dù Thượng Quan Linh không chủ động nói ra thì sau khi tộc nhân của Thượng Quan thị biết tin tức này cũng sẽ tự mình hô hào khóc lóc muốn mời Thượng Quan Linh về Thượng Quan thị.
Dù sao hiện tại, lão tổ Tiêu gia đã chết, chỉ cần Thượng Quan thị có một vị Chân Vũ, vậy Thượng Quan thị bọn họ chính là người đứng đầu lục đại thế gia hàng thật giá thật.
Chương 2331 - Tu luyện và báo thù (2)
Tu luyện và báo thù (2)
Nhưng chuyện này Thượng Quan thị có thể, nhưng các thế lực khác lại chưa chắc.
Tỷ như Long Hổ Đạo Môn, nếu như bây giờ trong mười hai vực cũng có người thừa kế của Long Hổ Đạo Môn, đối phương cũng là Chân Vũ, vậy một khi bọn họ dung hợp với Long Hổ Đạo Môn, vậy sau này ở Long Hổ Đạo Môn, ai có quyền hành cao hơn còn chưa chắc chắn? Là Lục Huyền Phong hay là Chân Vũ ở tiên vực kia?
Vậy nên vấn đều này thật sự rất khó giải quyết, tuyệt đối cần phải suy nghĩ một phen thật tốt.
Tô Tín nhíu mày, trực tiếp quay người rời đi.
Những chuyện này cũng không có quan hệ gì với hắn cả, dựa theo lời Thượng Quan Linh vừa nói, những võ giả ở tiên vực này nói dễ nghe một chút thì là hậu duệ tinh anh của nhân tộc ngày xưa, nhưng nói khó nghe một chút thì đó chính là những kẻ chó nhà có tang mà thôi.
Lúc trước trông mong muốn đi theo Nhân Hoàng phi thăng lên Tiên Giới gì đó, kết quả lại khiến cho mình lâm vào tử địa, thấy không xong liền nói muốn trở về cố hương gì đó, sao lúc trước không nghĩ đến chuyện này đi?
Tô Tín cũng không có cảm giác gì đối với những người này, dù sao chỉ cần những người này đừng chọc đến Tô Tín, vậy thì đương nhiên Tô Tín cũng lười đi trêu chọc những người này, người thực sự phải nhức đầu hẳn là những thế lực có liên quan đến võ giả tiên vực, hiện tại bọn họ hẳn là phải phân vân không biết nên từ chối đám người kia ở ngoài cửa hay là đồng ý dung hợp lại.
Mà Tô Tín bây giờ, việc hắn muốn làm chỉ có hai chuyện, một là hấp thụ lực lượng của ngôi sao kia, còn một việc thì đương nhiên chính là báo thù!
Lần này, những chuyện xảy ra ở bên trong Bạch Đế Thành thật ra cũng coi như một bài học cho Tô Tín, đó là người mà hắn đắc tội vô cùng nhiều.
Những môn phái trong giang hồ có vài kẻ tử địch thì cũng rất bình thường, chẳng hạn như Thiếu Lâm Tự với Đạo môn, Thiên Đình với Địa Phủ, vân vân.
Nhưng kẻ đắc tội gần một nửa giang hồ như Tô Tín, khiến cho hơn mười tên Chân Vũ đều muốn giết hắn, trong đó thậm chí còn có tận ba tên Thần Kiều, hơn nữa còn có loại thâm thù đại hận với Huyền Khổ và Lý Bá Dương tồn tại, công phu hấp dẫn kẻ thủ của Tô Tín đúng là thiên hạ hiếm có.
Nếu nói là xưa nay chưa từng có thì cũng hơi khoa trương, bởi vì trong lịch sử giang hồ ngược lại cũng có người đạt đến trình độ như Tô Tín, chẳng hạn như Vô Sinh lão mẫu ngày xưa và giáo chủ Huyết Ma Giáo vậy.
Chỉ bất là, những người này đều bị hắn lên cái mác đại ma đầu có một không hai, mà hiện tại Tô Tín vân coi là sống tốt, cũng không có người nào dám đến Tây Bắc Đạo chỉ vào mặt hắn mà mắng hắn là tà ma ngoại đạo cả.
Đương nhiên tiền đề là Tô Tín vẫn còn sống, vẫn duy trì được lực lượng cường đại, nếu không trên giang hồ sẽ nói Tô Tín hắn thành cái gì thì cũng chưa biết được.
Vậy nên hiện tại, dù Tô Tín đã đắc tội gần một nửa giang hồ, nhưng hắn cũng không hề có ý định thay đổi, ngược lại còn muốn khiến cho nó càng nghiêm trọng hơn!
Cho tới bây giờ, đối với loại người như Tô Tín, nếu hắn mà nói là có thiện chí muốn đi giúp người thì căn bản chính là trò cười mà thôi, vậy nên không bằng hắn khiến cho thực lực của mình mạnh hơn, làm cho uy thế của mình càng thêm kinh khủng, cứ giết tới khi không có ai dám đi đắc tội với hắn thì mới thôi.
Loại tư tưởng này có lẽ sẽ cực đoan, nhưng hiện tại, nó lại là con đường thích hợp nhất dành cho Tô Tín.
Lúc này, những người khác nhìn thấy Tô Tín rời đi cũng đều là đều mang tâm tư riêng của mình mà tản ra.
Đặc biệt là Đại Chu, đương nhiên bọn họ không có quan hệ gì với những người của tiên vực kia, nhưng Đại Chu bọn họ quản lý toàn bộ thiên hạ, đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả không bị khống chế như vậy, đối với Đại Chu mà nói, đây căn bản chính là một tin dữ.
Mới vừa nãy bọn họ vẫn còn mừng thầm vì Thần Kiều là Lý Bá Dương uy hiếp đến Đại Chu bao lâu này cũng đã biến mất, nhưng ai ngờ, bọn họ còn chưa vui mừng được bao lâu thì lại có nhiều Thần Kiều và Chân Vũ xuất hiện như vậy.
Đám người này cũng không làm khó Thượng Quan Linh nữa, nếu hắn đã lựa chọn muốn dung hợp với Thượng Quan thị, vậy thì sẽ không có quan hệ gì với bọn họ, một Thượng Quan Linh còn không thay đổi được quy cách của giang hồ.
Nhìn thấy những người khác tản đi, lập tức Thượng Quan Linh cũng thở dài một hơi, cuối cùng cũng thoát được một kiếp.
Chẳng qua, nhìn bộ dáng của những võ giả hạ giới này, có vẻ thực lực của đám người bọn hắn cũng không hề cường đại như trong tưởng tượng của hắn.
Hiện tại hẳn là có nguyên nhân mới khiến cho bọn họ tụ tập lại ở đây, hắn xuất hiện ở đây vào thời điểm này, chỉ có thể nói là do vận khí của hắn không được tốt mà thôi.
Đương nhiên cũng thu hoạch được một số tin tức, đó chính là đầu tiên hắn đã biết tộc nhân Thượng Quan thị của hắn vẫn còn tồn tại ở hạ giới, hơn nữa thực lực cũng không mạnh, nhưng tên tuổi cũng khá lớn, đó cũng là một chuyện tốt.
Ngay khi những người khác đều mang tâm trạng mà rời đi thì Tô Tín đã trực tiếp trở lại Tây Bắc Đạo để bắt đầu bế quan.
Chương 2332 - Trả thù.
Trả thù.
Lực lượng bên trong ngôi sao này vô cùng cường đại, thậm chí có thể nói là ẩn chứa lực lượng của thế giới kia, cũng là thuộc về một trong số những lực lượng quy tắc.
Hiện tại, Tô Tín có thể khẳng định, chỉ cần Dương Thần cảnh đỉnh phong là đã có thể luyện hóa ngôi sao, đối phương có đến chín mươi chín phần trăm có thể thăng lên Chân Vũ cảnh.
Về phần một phần trăm còn lại, chỉ cần không xuất hiện bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn là được.
Dựa theo những gì Thượng Quan Linh đã nói trước đó, thật ra thực lực dân bản địa của tiên vực rất yếu, hoàn toàn không phải là đối thủ khi đấu với võ giả cùng giai, trong đó người mạnh nhất nghe nói mới được mấy chiêu đã bị Nhân Hoàng bẻ gãy đầu, giết chết nguyên thần, từ đó cũng có thể nhìn ra thực lực của đối phương.
Phải biết rằng, ngày xưa thậm chí mấy vị cường giả Thông Thiên cảnh của nhân tộc bọn họ đã từng ra tay ám sát Nhân Hoàng, trong đó Hạo Thiên Thượng Đế liên thủ với Phong Đô Đại Đế còn từng khiến cho Nhân Hoàng bị thương, thực lực Thông Thiên ở đây và Thông Thiên cảnh của dân bản địa kia căn bản chính là hai cấp bậc khác nhau.
Chỉ là dựa vào ngôi sao kia, xem ra lúc ban đầu đám dân bản địa này cũng không phải yếu như thế.
Có thể cướp đoạt lực lượng tinh thần của Cửu Thiên Chi Thượng, đồng thời phong ấn nó để mở ra một thông đạo tơi thế giới khác, cỗ này uy thế cũng không phải là người bình thường có thể làm ra được.
Tô Tín chỉ hơi suy nghĩ chuyện này một chút liền không đi truy cứu kỹ càng nữa, dù sao những dân bản địa này đều đã bị những võ giả thủ hạ ngày xưa của Nhân Hoàng đồ sát sạch.
Tay Tô Tín nắm chặt ngôi sao kia, lấy lực lượng pháp tắc của bản thân không ngừng xâm nhập vào tinh thần chi lực, chắt lọc lực lượng ở trong đó, cảm ngộ lực lượng quy tắc, phải làm như vậy mới có thể hấp thụ lực lượng cao tối đa ở trong ngôi sao này mà không bị lãng phí.
Nếu như trực tiếp bị ép nuốt vào một nửa ngôi sao giống như Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế thì sẽ rất lãng phí, đoán chừng lúc này trong lòng bọn họ cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lực lượng cường đại và lực lượng quy tắc thuộc về một thế giới khác khiến cho khí thế trên người Tô Tín không ngừng tăng lên, lúc này toàn bộ mấy trăm dặm xung quanh Phi Long thành đều bị bao phủ trong ánh sao cường đại, thậm chí ngay cả ban ngày cũng xuât hiẹn.
Loại dị tượng tự nhiên như thế này khiến cho không ít người chú ý, đối với người của Tây Bắc Đạo mà nói, Tô Tín chính là chủ nhân của Tây Bắc Đạo, thực lực của Tô Tín càng mạnh thì bọn họ lại càng yên tâm, ngoại trừ những hạng người mang theo dị tâm, còn lại võ giả Tây Bắc Đạo đều hi vọng Tô Tín có thể tấn thăng đến Thần Kiều, như thế thì võ giả của Tây Bắc Đạo ở trên giang hồ cũng có thể vênh vang đắc ý một chút.
Đối với người ngoại giới mà nói, người có quan hệ không hệ với Tô Tín thì còn có thể quan tâm một chút, còn những thế lực có thù oán với Tô Tín thì đều lựa lúc uy thế của Tô Tín chưa xuất hiện mà đi quấy rối, dù sao chuyện ở Bạch Đế Thành đã truyền đến tai của toàn bộ thế lực lớn trên giang hồ.
Lần này bởi vì ngoài ý muốn nên thời gian Bạch Đế Thành mở ra thời gian rất ngắn, tổng cộng chỉ có bốn người vẫn lạc, kết quả ba người này đều bị Tô Tín giết chết, trong đó một người cho dù là do Lý Bá Dương giết, nhưng cũng có quan hệ với Tô Tín, có thể tưởng tượng được hung danh của Tô Tín trên giang hồ lớn đến mức nào.
Cuối cùng, vì chuyện của tiên vực mà toàn bộ giang hồ đều đã loạn cả lên như ong vỡ tổ.
Chuyện liên quan tới tiên vực mà Thượng Quan Linh nói tới đã truyền khắp toàn bộ giang hồ, phần lớn người trong giang hồ đều hiếu kì đối với chuyện này, nhưng một số người có cái nhìn sâu sắc thuộc về các thế lực lại có chút kháng cự.
Trên giang hồ, lợi ích nhiều như vậy, hiện tại lại có người nhảy ra tranh đoạt, cho dù vạn năm trước tất cả mọi người đều có cùng một tổ tiên, truyền thừa võ đạo hay thậm chí là huyết mạch đều có cùng nguồn gốc, có lẽ sẽ không có mấy người vui lòng.
Bên này, Tô Tín bế quan chừng một tháng, trong một tháng này, Thượng Quan Linh đã mang theo Thượng Quan thị và một số võ giả khác ở Hàn Thiên Vực tới hạ giới, triệt để hòa làm một với Nhữ Nam Thượng Quan thị.
Đối với Thượng Quan thị ban đầu, mặc dù trong tộc có một ít người phản đối, nhưng đại bộ phận đều ôm ủng hộ thái độ, bởi vì dù sao Thượng Quan thị bọn họ cũng có một vị cường giả Chân Vũ cảnh, có thể thuận lý thành chương trở thành người đứng đầu của lục đại thế gia.
Hơn nữa, Thượng Quan Linh cũng rất hào phóng, trực tiếp truyền thụ toàn bộ bí thuật Bàn Sơn cho một ít võ giả Thượng Quan thị ở hạ giới không có chút bí thuật nào, đồng thời bên trong Hàn Thiên Vực còn có không ít tài nguyên tu luyện, Thượng Quan Linh cũng đối xử như nhau, thứ gì Thượng Quan thị ở Hàn Thiên Vực có thì Nhữ Nam Thượng Quan thị nguyên bản cũng có y như vậy.
Dù sao Tiên vực cũng là tiên vực, mặc dù bây giờ đã sắp biến mất, đại bộ phận đều là những vùng đất cằn cỗi hoang vu, nhưng nguyên khí thiên địa ở đó nồng đậm đã thúc đẩy không ít thiên tài địa bảo sinh trưởng, vậy nên vốn liếng của Thượng Quan Linh vô cùng phong phú.
Chương 2333 - Trả thù. (2)
Trả thù. (2)
Dưới thủ đoạng của Thượng Quan Linh, người của Hàn Thiên Vực bọn họ cũng dùng tốc độ nhanh nhất để dung nhập vào trong giang hồ.
Ngoại trừ Hàn Thiên Vực ra, trong một tháng này còn có một vực khác của tiên vực xuống hạ giới, vực này chính là Huyền Thiên Vực, trong đó vực chủ Huyền Thiên Vực 'Tử Phong Chân Nhân' Trần Hi Truyện còn có tu vi Thần Kiều cảnh, hơn nữa Huyền Thiên Vực còn có hai vị Chân Vũ, loại thực lực này thậm chí đã có thể sánh vai cùng với Thiên Đình.
Căn nguyên của Huyền Thiên Vực vốn bắt nguồn từ Đạo môn, nhưng cũng không hoàn toàn là Đạo môn.
Ngày xưa trong số ba ngàn Đạo môn, tổ tiên của Huyền Thiên Vực chính là do mấy cái chi nhánh Đạo môn liên thủ, sau này Huyền Thiên Vực lại có không ít võ giả gia nhập, vậy nên đã trở thành một thế lực lấy Đạo môn làm chủ.
Sau khi người của Huyền Thiên Vực hạ giới đã mang đến cho đám người trên giang hồ sự chấn động cực lớn, dù sao Trần Hi Truyện kia cũng là cường giả Thần Kiều cảnh, dưới tình huống đám người Lý Bá Dương biến mất, trên giang hồ làm gì có ai là đối thủ của hắn?
Hiện tại, bọn họ cũng không biết đối phương rốt cuộc là mang theo thiện ý hay là ác ý tới, dù sao dưới tình huống chân tướng vẫn chưa minh bạch, tạm thời án binh bất động mới là biện pháp tốt nhất.
Hơn nữa, người của Huyền Thiên Vực này ngược lại vô cùng khiêm tốn, cũng không phải vừa đến đã tiếp xúc với người trong giang hồ, bọn họ hạ giới ở một mảnh núi hoang tại Thanh Châu đạo.
Huyền Thiên Vực chỉ phái một phần nhỏ người để chỉnh đốn núi hoang, xây mấy đạo quan để tạm thời nghỉ ngơi, không hề có bộ dáng giống như muốn ở đây lâu dài.
Về sau Huyền Thiên Vực cũng từng phái người tiếp xúc qua với người của tứ đại Đạo môn, nhưng có vẻ như hiện tại tứ đại Đạo môn đều mang theo lòng cảnh giác, hai bên đều chỉ khách sáo với nhau một phen, trên thực tế cũng không nói ra bất cứ tin tức gì hữu dụng.
Tô Tín cũng không muốn quản mọi chuyện xảy ra trên giang hồ, trong thời gian một tháng Tô Tín đã nhanh chóng hoàn tất việc luyện hóa lực lượng bên trong ngôi sao kia, bao gồm cả lực lượng quy tắc cũng đã hấp thu toàn bộ.
Thần Kiều đạp thiên, Tô Tín đã mò tới cánh cửa quy tắc kia, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạp thiên mà đi, có thể nói cảnh giới đã tăng lên một đoạn dài, nhưng đáng tiếc, loại vật giống như bình cảnh này không phải chỉ dựa vào ngoại vật là có thể nhẹ nhõm nhảy qua.
Tựa như Lý Bá Dương lúc trước, vài người chỉ biết là hắn sau khi trở về từ Bạch Đế Thành mới tấn thăng đến Thần Kiều, nhưng thật ra trước đó Lý Bá Dương cũng đã sờ đến ngưỡng cửa Thần Kiều cảnh rồi, cơ duyên bên trong Bạch Đế Thành đối với hắn mà nói chỉ như dệt hoa trên gấm, chứ không phải đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Hiện tại Tô Tín cũng đã đạt đến ngưỡng cửa đó, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước ra, một bước này Tô Tín có thể lựa chọn bế quan lâu dài, cũng có thể lựa chọn ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, thời cơ đến tự nhiên có thể tấn thăng.
Tô Tín là một người không thích bế quan trong thời gian dài, đặc biệt là vào thời kỳ bình cảnh như thế này, vậy nên Tô Tín quả quyết lựa chọn cái sau.
Sau khi ra khỏi nơi bế quan, Tô Tín gọi Hoàng Bỉnh Thành tới hỏi: "Lão Hoàng, bên ngoài có truyền đến động tĩnh gì không?"
Hoàng Bỉnh Thành dường như đã chuẩn bị xong, trực tiếp móc ra một đống lớn tư liệu giao cho Tô Tín.
"Nhiều như vậy?"
Tô Tín kinh ngạc một phen, sau khi cẩn thận lật những tài liệu kia ra xem, trên mặt hắn lộ ra thần sắc cười như không cười.
Người của tiên vực này cũng không phải là đồ ngốc, cũng không vừa lên đến đã bày ra một tư thái hung hăng, đương nhiên theo Tô Tín, giữa đối phương nhất định sẽ có xô xát giao tranh, giang hồ lớn như vậy, nhiều cường giả như vậy lập tức vọt tới mà không xảy ra vấn đề mới là lạ.
Hiện tại mới chỉ có người của hai vực tới, một người hiện tại đã có thể dung nhập vào trong giang hồ mà không để lại chút dấu vết nào, một người khác thì lại vô cùng khiêm tốn, vậy nên hiện tại vẫn chưa nhìn ra bất cứ chuyện gì cả.
Đợi đến khi những võ giả tiên vực đồng loạt hạ giới, lúc đó mới có chuyện vui để xem.
Hoàng Bỉnh Thành ở một bên hỏi: "Lão đại, người của tiên vực này nói không chừng có thể sẽ xuất hiện ở Tây Bắc Đạo của ta, chúng ta có cần chuẩn bị một chút hay không?"
Tô Tín gật đầu nói: "Chuẩn bị một chút cũng được, chẳng qua cũng không cần thần hồn nát thần tính như vậy, đám người kia nói dễ nghe một chút thì là hậu đại của tinh anh nhân tộc ngày xưa, khó nghe một chút chính là một đám chó nhà có tang mà thôi, cũng không có gì khác biệt với những võ giả trên giang hồ cả.
Bọn họ không trêu chọc Tây Bắc Đạo của ta thì thôi, nếu như bọn họ dám khiêu khích Tây Bắc Đạo, vậy thì đương nhiên chúng ta cũng không cần phải chia đất cho bọn họ.
Đi tìm Đồng Vũ Dương, bảo hắn điều tra tin tức của 'Tinh Thần tử' Trần Huyền Tông cho ta, cho dù hắn có đi bế quan một lần nữa thì cũng phải tìm ra tung tích của hắn cho ta !"
Hoàng Bỉnh Thành nhíu mày hỏi: "Lão đại ngươi muốn. . . ?"
Ánh mắt Tô Tín âm trầm nói: "Đương nhiên là muốn báo thù, bọn họ đã dám ra tay với ta ở trong Bạch Đế Thành, chẳng lẽ lại ngây thơ cho là ta sẽ nhịn xuống sao?"
Chương 2334 - Trả thù. (3)
Trả thù. (3)
Từ trước đến nay, nén giận đều không phải là phong cách của Tô Tín, lúc trước Tô Tín liền đã từng cảnh cáo bọn họ, đã ra tay với mình thì phải trả giá thật lớn!
Thế nhưng vẫn có một số người không nghe, ngược lại tràn đầy tự tin muốn giết Tô Tín, trong số đó, đám người Phạm La Già đã phải trả giá đắt ngay tại chỗ, nhưng vẫn còn một số người vẫn còn sống, sao có thể có chuyện này được?
Hành động của Hoàng Bỉnh Thành rất nhanh, thật ra Ám Vệ cũng không cố ý đi điều tra, chỉ là trong khoảng thời gian này trên giang hồ xảy ra rất nhiều chuyện, gần như tất cả lực lượng của Ám Vệ đều phân tán trên giang hồ để dò la tin tức, đương nhiên rất nhanh đã có thể có được tin tức này.
Ban đầu, trong số mấy vị Chân Vũ đã ra tay với Tô Tín ở Bạch Đế Thành thì Bạch Liên Thánh mẫu đã bị Tô Tín trực tiếp đánh trọng thương, không thể không vận dụng bí pháp đào mệnh thì mới có thể bảo trụ một mạng, nhưng tình huống hiện tại giống như lúc ngày trước bị Đại Chu đánh trọng thương, căn bản là đã mất đi sức chiến đấu.
Vậy nên, sau khi trở về Bạch Liên Giáo, Bạch Liên Thánh mẫu liền khiến cho cả Bạch Liên Giáo trở lại giai đoạn ẩn núp, làm việc một cách khiêm tốn, đồng thời đóng hết tất cả cửa vào của Bạch Liên Giáo.
Vị trí của Bạch Liên Giáo chính là ở trong một khối không gian đơn độc, giống như Thiên Đình và Địa Phủ, vậy nên nếu muốn tìm ra thì vô cùng phí sức, Đại Chu muốn giết Bạch Liên Giáo nhiều năm như vậy, cho dù có sử dụng lực lượng của Lục Phiến Môn cũng không thể tìm được lối vào của Bạch Liên Giáo, đương nhiệt Ám Vệ cũng không khác mấy.
Vậy nên, Tô Tín trước hết có thể bỏ qua cho Bạch Liên Thánh mẫu bên này, dù sao hiện tại nàng ta cũng đã nửa chết nửa sống.
Ngoại trừ Bạch Liên Thánh mẫu ra, sau khi Ngạc Nhĩ Đa trở lại Kim Trướng Hãn Quốc liền tiến vào trạng thái bế quan, đồng thời toàn lực thu hẹp phạm vi phòng ngự của Kim Trướng Hãn Quốc.
Động tác này của bọn hắn là do lần này ở Bạch Đế Thành đã có một chút thu hoạch, đồng thời hắn ta cũng làm vậy để đề phòng Tô Tín.
Hắn biết thực lực của Tô Tín, lần này hắn dám ra tay với Tô Tín ở trong Bạch Đế Thành thì đương nhiên cũng phải phòng bị việc Tô Tín trả thù.
Mà 'Tinh Thần tử' Trần Huyền Tông bên kia cũng như thế, mặc dù người này chỉ có một mình, nhưng quan hệ của hắn ở trên giang hồ cũng không ít, đương nhiên cũng đã tìm được một tông môn che trở, tông môn dám tiếp nhận hắn chính là một trong Tả Đạo Bát Môn, Thiên Cơ Cốc.
Thật ra bình thường, Trần Huyền Tông hẳn phải đi tìm đến một Đạo môn để hỗ trợ, dù sao truyền thừa Đạo môn của hắn cũng thuộc về Đạo môn.
Chỉ là thời gian này, chính Đạo môn cũng không hề dễ chịu, Phương Tiên Đạo Môn trực tiếp bày ra một bộ dáng, mình đã là người hải ngoại, không muốn để ý tới những chuyện khác.
Lần này chuyện của tiên vực đã khiến cho Phương Tiên Đạo Môn bị chấn động rất lớn, một phần người của Phương Tiên Đảo cho rằng phi thăng căn bản chính là một âm mưu, Tiên Giới cũng không hề tồn tại, người mạnh như Nhân Hoàng sau khi phi thăng, thật ra cũng chỉ là tìm được một thế giới khác có lượng nguyên khí tương đối nồng đậm mà thôi.
Nhưng vẫn còn một bộ phận võ giả ở Phương Tiên Đảo lại là cố chấp cho rằng Tiên Giới vẫn thật sự tồn tại, mặc dù thế giới tiên vực này sẽ nhanh chóng bị sụp đổ, nhưng nguyên khí thiên địa ở đó nồng đậm hơn so với hạ giới là điều không thể ngờ.
Nếu đã như vậy thì sao lại không thể có một thế giới có nguyên khí thiên địa nồng đậm gấp mấy chục lần tiên vực, thậm chí là hơn cả trăm lần?
Thế giới như vậy cũng không phải sinh ra võ giả, mà là tiên nhân chân chính.
Dù sao hiện tại, chính Phương Tiên Đảo cũng vô cùng lộn xộn, căn bản không có thời gian rảnh rỗi để đi quản chuyện của người khác.
Tạo Hóa Đạo Môn cũng như thế, hiện tại Lý Bá Dương một đi không trở lại, Tạo Hóa Đạo Môn không có Chân Vũ tọa trấn, sau khi Trương Bá Đoan lấy được ngôi sao kia liền lập tức tiến vào trạng thái bế quan, thậm chí Tạo Hóa Đạo Môn cũng đã tuyên bố đóng núi, xem ra không đợi đến khi Trương Bá Đoan đột phá Chân Vũ thì Tạo Hóa Đạo Môn tuyệt đối sẽ không tái xuất giang hồ.
Hai tông môn kia không muốn quản, vậy Thái Nhất Đạo Môn cũng sẽ không thèm quản, đừng nói Trần Huyền Tông là người thuộc một chi nhánh Đạo môn tới cầu kiến, có đôi khi đến cả Tạo Hóa Đạo Môn ra mặt mà Thái Nhất Đạo Môn cũng đều không muốn để ý tới.
Về phần còn lại là Long Hổ Đạo Môn thì hắn cũng không dám đi quản.
Quan hệ giữa Lục Huyền Phong và Trần Huyền Tông đúng là không tệ, thậm chí dựa theo sự sắp xếp trong nội bộ Đạo môn thì bọn họ đều thuộc cùng một đời, thậm chí trong tên còn đều mang theo chữ Huyền.
Nhưng tiếc là Lục Huyền Phong cũng biết là mình có bao nhiêu phân lượng, dựa vào thực lực của Long Hổ Đạo Môn mà muốn đi khiêu chiến với Tô Tín thì vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Vậy nên, Trần Huyền Tông rơi vào bước đường cùng chỉ có thể lựa chọn tìm tới nương tựa vào Thiên Cơ Cốc.
Chương 2335 - Lựa chọn của Thiên Cơ Cốc
Lựa chọn của Thiên Cơ Cốc
Thân là một trong Tả Đạo Bát Môn, thật ra Thiên Cơ Cốc tương đối ít nổi danh trên giang hồ, thuộc về kiểu người nếu ngươi không chọc đến ta, ta cũng sẽ không chọc tới tông môn của ngươi.
Thậm chí đối với Ma Môn thì thái độ của Thiên Cơ Cốc cũng đều bảo trì sự trung lập, từ trước đến nay thật ra Thiên Cơ Cốc cũng chỉ phát triển về ba phương hướng, trong đó có một cái là trận đạo, một cái khác thì là thiên cơ bói toán, còn về cái cuối cùng thì chính là tin tức tình báo trên giang hồ.
Mấy thứ này đền là đạo mà Thiên Cơ Cốc dựa vào để sống, thậm chí trên phương diện trận đạo Thiên Cơ Cốc còn có thể được xưng là thiên hạ đệ nhất, nhưng cho dù như thế, dưới tình huống bình thường, bọn họ hẳn là sẽ không che chở cho Trần Huyền Tông để đắc tội với Tô Tín.
Thiên Cơ Cốc làm như vậy bởi vì một thứ, đó là Trần Huyền Tông muốn giao truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn trong tay hắn cho Thiên Cơ Cốc để đổi lấy sự che chở của Thiên Cơ Cốc.
Truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn vốn là một phần trận đạo truyền thừa có liên quan tới loại hình truyền thừa của thiên cơ bói toán, đây đều là những thứ mà Thiên Cơ Cốc cần có.
Đặc biệt là Quan Tinh Đạo môn sở hữu rất nhiều loại trận pháp tinh thần, dẫn tinh lực để bày ra trận pháp, uy thế cũng vô cùng bất phàm, thậm chí tại trên phương diện trận đạo còn được xem như một loại trường phái.
Vốn dĩ Trần Huyền Tông cũng không muốn truyền những vật này cho người khác, thậm chí hắn còn ý nghĩ muốn khiến cho tất cả truyền thừa này đều theo hắn đến chết, nhưng bây giờ hắn lại không thể không giao những vật này ra để đổi lấy sự che chở của Thiên Cơ Cốc.
Mặc dù bên ngoài đều nói thực lực của Thiên Cơ Cốc cũng không mạnh, thậm chí toàn bộ Thiên Cơ Cốc cũng không có một Chân Vũ.
Nhưng bên ngoài Thiên Cơ Cốc đều có bố trí trận pháp, trong đó bao gồm vô số những đại trận mà các vị tiền bối của Thiên Cơ Cốc đã bố trí, nếu những trận pháp này được tích lũy đến một mức độ nhất định, chắc chắn uy năng của nó sẽ vô cùng kinh thiên động địa, mặc dù có khả năng sẽ không đả thương được Chân Vũ, nhưng cũng đủ để phòng ngự rồi.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao lúc trước những vị cao tầng của Thiên Cơ Cốc lại quyết định giữ Trần Huyền Tông.
Đây không phải do bọn họ dám đối mặt với thực lực của Tô Tín, mà là Thiên Cơ Cốc có lòng tin đối với những trận pháp mà mấy năm gần đây bọn họ tích lũy được.
Huống hồ bọn họ cũng không hi vọng xa vời là trận pháp này có thể giết chết Tô Tín, chỉ cần có thể chống đỡ được lần tiến công lần này của Tô Tín là đủ, dù sao muốn giết một Chân Vũ khác hoàn toàn so với việc ngăn cản Chân Vũ lại.
Đương nhiên lần này ra tay cũng là một quyết định bất đắc dĩ, cho dù Thiên Cơ Cốc muốn có truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn từ trong tay Trần Huyền Tông, thì thật ra bọn họ cũng không muốn ra tay với Tô Tín, vậy nên lúc đầu khi đưa ra quyết định này, những võ giả của Thiên Cơ Cốc đều chia thành hai phái, nếu như có thể dùng phương thức khác để giải quyết thì đó là một chuyện không thể nào tốt hơn.
Tô Tín bên này cũng không hề trì hoãn, sau khi tìm xong mục tiêu, hắn liền trực tiếp dẫn theo Ám Vệ tinh anh, một đường tiến về phía Thiên Cơ Cốc.
Động tĩnh của Tây Bắc Đạo bên này cũng không hề che giấu, đương nhiên cũng không thể gạt được những người khác.
Hơn nữa đối với những võ giả khác mà nói, đối với hành động lần này của Tô Tín bọn họ mới cảm thấy bình thường.
Dù sao qua nhiều năm như vậy, những võ giả trên giang hồ đều ít nhiều biết được tính tính của Tô Tín như thế nào, người này mà chịu thiệt thòi thì sao có thể không đi trả thù được?
Lúc trước ngay cả Thiếu Lâm Tự mà hắn còn dám xông vào, hiện tại chỉ là một cái Thiên Cơ Cốc thì tính là gì chứ?
Hơn nữa lúc trước, khi Tô Tín xông vào Thiếu Lâm thì hắn còn không phải Chân Vũ đâu, đừng nói hiện tại Tô Tín đã là đạt đến Chân Vũ cảnh đỉnh phong.
Đám võ giả biết chi tiết chuyện này đều không khỏi lắc đầu, thầm nghĩ trong lòng là lần này Thiên Cơ Cốc đúng là đã đi một nước cờ dở rồi.
Cho dù các ngươi có muốn truyền thừa của Quan Tinh Đạo môn thì cũng phải nhìn xem cái giá mình phải trả lớn đến mức nào mới được, lại dám cứng đối cứng với Tô Tín, chỉ là một cái Thiên Cơ Cốc còn chưa có đủ tư cách.
Vốn dĩ trên giang hồ không có ai dám trêu chọc Thiên Cơ Cốclà bởi vì thực lực của bản thân sát trận Thiên Cơ Cốc đúng là cũng không yếu, khiến cho những đám người đạo chích kia không dám đắc tội.
Một nguyên nhân khác chính là những đại môn phái có thực lực để đắc tội với Thiên Cơ Cốc thì đại khái đã hợp tác không ít lần với Thiên Cơ Cốc, hơn nữa Thiên Cơ Cốc vẫn luôn thành thật đi nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu thiên cơ bói toán, cũng không tính xâm phạm vào ai, vậy nên đương nhiên bọn họ sẽ không đi gây sự với Thiên Cơ Cốc, chỉ là bây giờ gặp phải Tô Tín, hắn sẽ không bao giờ cố kỵ nhiều như vậy.
Lúc này, tại một ngôi đại điện bên trong Thiên Cơ Cốc.
Bốn phía đều có quang huy của trận đạo lấp lánh, thậm chí ngay cả mặt đất của đại điện cũng đều được vẽ bát quái đồ, tràn ra một cỗ khí tức huyền ảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận