Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1567 - Diệt môn

Diệt môn
Luồng khí tức tà dị này trong chớp mắt liền cản lại huyết sát khí ngập trời của Tô Tín, khiến những người Giang gia ở đây nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Khi nãy thiếu chút nữa đã bị Tô Tín hù chết rồi.
Tô Tín nhướn mày một cái, lạnh lùng nói: “Người Hoan Hỉ Miếu?”
Đại hòa thượng mập mạo kia gật đầu một cái, híp mắt cười, nói: “Bần tăng là Tiêu Ma Da, tham kiến Tô đại nhân.”
Ánh mắt Tô Tín híp lại. Hắn biết người này là ai. Một trong ba vị tôn giả hộ pháp “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da!
Tô Tín vẫn luôn coi thường Hoan Hỉ Miếu.
Mặc dù nói có lúc cách làm việc của Tô Tín cũng khá gian trá nhưng hắn vẫn là võ giả tương đối chính thống. Thực lực của hắn đều nhờ vào chém giết mà có.
Còn như Hoan Hỉ Miếu loại dựa vào song tu cùng một đống nữ nhân để có thực lực, Tô Tín vẫn luôn rất khinh thường.
Tuy nhiên, khinh thường thì khinh thường, thủ đoạn này so với công pháp ma đạo có hiệu quả thành công không thể nghi ngờ. Thực lực của Hoan Hỉ Miếu chính là minh chứng.
Trong Mật tông, thực lực của Hoan Hỉ Miếu có thể nói là đứng sau Kim Cương Tự.
Trong Hoan Hỉ Miếu, trừ chủ trì Đại Hoan Hỉ La Hán đã bế quan hơn trăm năm đi thần du thế giới cực lạc gì gì đó, ba vị tôn giả hộ pháp còn lại đều có thực lực Dương Thần cảnh.
Thêm vào đó, không nhìn đến Hoan Hỉ Miếu, trong Cửu Ngục tà ma, Hoan Hỉ giáo, một nhánh do Hoan Hỉ Miếu tách ra mà cũng đứng được vào hàng Cửu Ngục tà ma thì có thể thấy được thực lực nhất mạch của Hoan Hỉ Miếu.
Phương pháp song tu thải bổ của Hoan Hỉ Miếu mặc dù bị người trong giang hồ khinh thường, khuyết điểm cũng không ít, ví như căn cơ bất ổn, thế cổ chai lúc tấn thăng tương đối lớn. Dẫu vậy, về độ kinh khủng lúc tu luyện thì lại không thành vấn đề.
Người bình thường có khi phải kiên nhẫn khổ tu, nhưng nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chỉ cần buông thả chân ngã trong thế giới cực lạc là có thể nắm được sức mạnh cường đại. Đây cũng là lí do vì sao nhiều năm như vậy rồi mà vẫn có không ít võ giả đến nhờ cậy Hoan Hỉ Miếu và Hoan Hỉ giáo.
Vị “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da không phải là người Trung Nguyên cũng không phải là người Tây cương. Hắn là người Kim Trướng Hãn Quốc. Hơn nữa, hắn còn là người thuộc bát bộ hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc.
Xưa nay, võ giả Dương Thần cảnh Mật tông đều lấy Bồ tát làm tên. Hoan Hỉ Miếu là ngoại lệ, nhất định phải độc lập độc hành. Tiêu Ma Da này cũng là người tương đối độc lập độc hành.
Vị trí Đại hãn của Kím Trướng Hãn Quốc cũng không phải là một tầng không đổi. Từ trước đến giờ, chỉ cần là người tài đều có thể chiếm được. Có điều, nghiêm túc mà nói thì Đại hãn đều được chọn ra từ trong bát bộ hoàng tộc. Người của bộ tộc nào có thực lực mạnh nhất sẽ được chọn thành Đại hãn. Ngoài ra cũng sẽ còn liên hôn với người bát bộ còn lại để đảm bảo quyền lực của bản thân và cả những bộ tộc khác.
Tiêu Ma Da này trước đó chính là người thừa kế trực hệ trong bát bộ hoàng tộc. Tương lai dù không thành Đại hãn cũng sẽ thành trọng thần của Kim Trướng Hãn Quốc.
Nhưng ai nào ngờ khi đó hắn lại buông hết tất cả những thứ này, một mình đến nơi khô cằn khổ hạn như Tây cương, cậy nhờ Hoan Hỉ Miếu, cuối cùng lập thành uy danh Cực Lạc thượng nhân của hắn.
Chỉ là, hôm nay đừng nói có người của Hoan Hỉ Miếu ra mặt, dù cho có là Liên Hoa thiền viện ra mặt cũng vô dụng thôi!
Giang gia tất phải diệt! Đây là bù đắp cho Hinh nhi, cũng là cho những thế lực khác trên giang hồ xem thử, động vào muội muội của Tô Tín sẽ có kết quả thế nào.
Uy danh của Mạnh Kinh Tiên như thế mà còn không che chở được cho Hinh nhi, thế thì đành thêm vào hung danh của Tô Tín vậy!
Tiêu Ma Da chắp hai tay, trên khuôn mặt mập lộ ra nụ cười hệt như Phật Di Lặc: “Tô đại nhân, tha được thì nên tha. Ngươi cần gì phải đuổi cùng giết tuyệt? Giang Nguyên Thần này cũng coi như là đệ tử ký danh của ta. Tô đại nhân nếu như ngươi giết hắn thì cũng là khiêu chiến với nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chúng ta. Đến lúc đó, giữa mọi người có xung đột không phải đáng tiếc lắm sao?
Nếu ngươi lui đi, lần này coi như chúng ta kết thiện duyên. Sự tình này, nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chúng ta trong tương lai nhất định sẽ hậu báo.”
Nghe thấy thế, Đại Thế Chí thượng sư thầm hô một tiếng không ổn.
Lúc đầu, trong số các võ giả Mật tông đến Thịnh Kinh thành thực chất không có võ giả Hoan Hỉ Miếu. Chính bởi vì bọn họ cũng biết tai tiếng của mình tại võ lâm Trung Nguyên nên không theo tới. Đến khi mọi chuyện lắng xuống, bọn họ mới chạy đến Trung Nguyên để truyền đạo.
Bởi vậy, người Hoan Hỉ Miếu không có quen biết với Tô Tín. Tiêu Ma Da không hiểu tính cách của Tô Tín nhưng Đại Thế Chí thì hiểu.
Tô Tín là kiểu người mềm không được, rắn không xong. Có khác thì chẳng qua là nếu ngươi thương lượng được hợp tai thì còn có chút cơ hội. Nếu ngươi dám uy hiếp hắn thì Tô Tín sẽ trở mặt ngay!
Quả nhiên, nghe nói như thế, sắc mặt Tô Tín nhất thời liển trở nên âm trầm. Hắn ngay lập tức lạnh giọng nói: “Giang Nguyên Thần là đệ tử ký danh của người? Ha ha. Nếu như không phải do ngươi truyền thụ cái phương pháp song tu thải bổ kia cho hắn thì có lẽ chuyện hôm nay sẽ không xảy ra.
Chương 1568 - Diệt môn (2)
Diệt môn (2)
Nếu như vậy thì đừng nói nhảm nữa. Ta nói rồi, hôm nay Giang gia phải diệt tộc. Đừng ai mong cản được. Dù cho hôm nay Đại Hoan Hỉ La Hán không biết đã thần du đến Tây Thiên hay là Địa Phủ kia của Hoan Hỉ Miếu các ngươi đích thân đến cũng không ngăn được ta đâu!”
Nghe thế, sắc mặt Tiêu Ma Da nhất thời đen đi: “Cuồng vọng!”
Hắn còn đang muốn nói gì, nhưng lúc này Tô Tín đã động.
Khí tràng vô biên bao phủ lấy Tiêu Ma Da. Trên trời dưới đất đều là kiếm khí. Kiếm khí vô hình có mặt ở khắp ngõ ngách, hệt như một cái lãnh vực bao vây lấy Tiêu Ma Da bên trong mà giết!
Nói một câu không xuôi tai đã động thủ, sắc mặt Đại Thế Chí thượng sư cũng thay đổi. Có điều lúc này Thái Tam Nguyên cùng Nhạc Đông Lưu chặn trước mặt hắn.
Thái Tam Nguyên cười ha hả, nói: “Thượng sư Mật tông Đại Thế Chí? Bên phía Tô đại nhân chưa cần ngươi nhúng tay. Hai người chúng ta thì lại muốn lĩnh giáo chút Mật tông chân ngôn ấn pháp, xem thử rốt cuộc nó mạnh cỡ nào.”
Bàn về thực lực, Đại Thế Chí thượng sư bỏ xa hai người Thái Tam Nguyên và Nhạc Đông Lưu. Thậm chí cộng cả hai người vào một chỗ cũng không phải là đối thủ của Đại Thế Chí thượng sư.
Song, mặc dù bọn họ đấu không lại Đại Thế Chí thượng sư nhưng muốn giữ chân hắn trong mấy chục chiêu hay trên trăm chiêu cũng không thành vấn đề.
Dẫu sao, Đại Thế Chí thượng sư cũng không phải là Mạnh Kinh Tiên hay là Thiết Ngạo. Nếu chỉ quấn chân đối phương, hai người họ vẫn tự tin làm được.
Đặc biệt là Nhạc Đông Lưu. Sau khi hắn gia nhập vào dưới trướng Tô Tín, Tô Tín cũng đưa một ít ghi chép tu luyện của các Dương Thần cảnh từ thời thượng cổ mà hắn có được ở chỗ Thanh Ly, cùng với bí pháp kiếm đạo hắn lấy trong Cửu Trọng Kiếm Các cho Nhạc Đông Lưu. Có được những thứ này, thực lực của Nhạc Đông Lưu cũng tăng nhiều.
Mà lúc này, những võ giả Ám Vệ nhìn thấy Tô Tín cũng đã động thủ. Bọn họ cũng không chần chừ, vội vàng lấy Đồ Long Nỗ ra bắn một lượt. Sau đó ập vào đánh chém.
Hai mắt Giang Nguyên Thần đỏ thẫm. Sao hắn cũng không ngờ Tô Tín lại thực sự động thủ. Tô Tín quả thực dù có phải mạo hiểm xích mích với Tây Cương Mật tông, thì cũng phải diệt Giang gia!
Người này điên rồi!
Giang Nguyên Thần lóe lên suy nghĩ này. Thậm chí cả những thế lực võ lâm khác ở Đông Bình đạo cũng mang suy nghĩ này.
Giang Nguyên Thần động cũng không dám động vào đám người Hinh nhi. Hơn nữa, hắn còn chiêu đãi bọn họ ăn uống đàng hoàng. Với bọn họ mà nói đây không phải là đại sự gì. Thế mà Tô Tín lại như có thâm thù đại hận muốn tiêu diệt bọn họ. Như vậy có đáng giá hay không?
Giang Nguyên Thần không nghĩ ra, nhưng trước mắt hắn cũng không có cách nào nghĩ được. Bởi Tô Minh Kỳ cùng đám võ giả Dung Thần cảnh của Tô gia đã động thủ vây lấy Giang Nguyên Thần hắn vào giữa.
Hiện tại, trong số Ám Vệ của Tô Tín, Dung Thần cảnh đều là người dòng thứ của Tô gia.
Những võ giả Dung Thần cảnh dòng thứ này mặc dù thực lực của bản thân có hơi yếu, nhưng đó là do trước kia quanh năm suốt tháng bị dòng chính Tô gia quản chế. Bản thân họ rất biết quy củ, không hề sinh sự. Bởi thế, đãi ngộ Tô Tín dành cho họ cũng rất đầy đủ.
Không chỉ mặc cho bọn hắn chọn bí pháp Tô gia, ngay cả bí pháp trong Cửu Trọng Kiếm Các và cả phía triều đình cũng đều giao cho bọn hắn. Để bọn hắn tự chọn mà luyện.
Khi công pháp, tài nguyên không thiếu thứ gì, những người dòng thứ Tô gia này tiến bộ rất nhanh chóng. Hơn nữa, thực lực Tô Tín càng lúc càng mạnh, những người này cũng càng một lòng thần phục Tô Tín. Trước kia, Hoàng Bỉnh Thành từng lo lắng có vài người lòng tham không đáy muốn sinh sự, việc này chưa xảy ra bao giờ. Ngay cả Tô Minh Kỳ, người có uy vọng lớn nhất trong dòng thứ Tô gia cũng chỉ mang thái độ thành khẩn mà thôi.
Giờ đây, cái duy nhất Tô Tín không hài lòng là năng lực làm việc của họ.
Dẫu sao thiên phú, thực lực những đệ tử dòng thứ Tô gia này nhất định là có. Tuy nhiên vì bị huyết mạch dòng chính loại khỏi trung tâm quyền lực, lại thêm ở trong nội đường Ninh Viễn không có cơ hội rèn luyện nên năng lực làm việc mới kém thế.
Có điều, chuyện này không sao. Trong số thủ hạ của Tô Tín, người có thực lực chân chính là Ám Vệ Tiên Thiên cảnh và một ít đệ tử Tô gia.
Những người này có thiên phú, có thực lực, quan trọng nhất là rất linh hoạt.
Trong tương lai có khả năng bọn họ sẽ là trụ cột vững vàng trong Ám Vệ. Còn mấy người Tô Minh Kỳ chỉ cần làm tốt chuyện tay đấm chân đá là được.
Lúc này, đến lượt bọn họ xuất thủ. Đám Tô Minh Kỳ trước đó đều đã được Tô Tín sắp xếp. Đây là cuộc chiến diệt môn. Không có nhiều chú ý như vậy. Bởi thế, bọn họ bám chặt lấy một chuyện, đó chính là tru diệt Giang Nguyên Thần người có thực lực mạnh nhất trong Giang gia trước!
Toàn bộ Giang gia nhất thời đánh thành một đoàn. Những võ giả bị đuổi khỏi Giang gia trước đó cũng không dám đến tập trung ở phía trước mà chỉ dám vây xem từ trên chỗ cao. Chiến dấu bậc này không phải là chuyện bọn họ có thể nhúng tay vào.
Mà lúc này, giao thủ giữa Tô Tín và Tiêu Ma Da mới là mấu chốt trong cuộc chiến này.
Chương 1569 - Kết oán
Kết oán
Tiêu Ma Da được gọi là Cực Lạc thượng nhân. Trên thực tế, vì Hoan Hỉ Miếu rất ít khi đến Trung Nguyên nên tài liệu của Tô Tín về người này cũng rất ít. Chỉ biết lai lịch của hắn chứ không rõ con đường võ đạo hay thực lực chân chính của đối phương.
Tuy nhiên, mấy cái này đều không quan trọng nữa. Tô Tín nói rồi, dù bây giờ người đứng trước mặt hắn là Cực Lạc La Hán của Hoan Hỉ Miếu thì cũng đừng hòng ngăn được Tô Tín!
Hiện thời, Tiêu Ma Da cũng bị vây giữa thế sát trong kiếm ngục của Tô Tín. Sau khi đại thành, Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí vô cùng kinh khủng. Sát cơ có mặt khắp nơi khiến Tiêu Ma Da cảm giác hắn như đang ở trong địa ngục, bị kiếm khí không ngừng chuyển động kia giết chết!
Tiêu Ma Da chau mày, từ trong miệng hắn, một âm tiết kì dị phát ra. Hai tay hắn kết ấn, trong nháy mắt, thần nữ khởi vũ, thoáng cái đã phân hóa vạn thiên. Vô số đạo thần quang giáng xuống, rốt cuộc cũng đánh nát kiếm vực kia.
Song, không để cho Tiêu Ma Da thở phào một cái. Trước mắt hắn đã không còn thấy thân hình của Tô Tín nữa.
Trên chín tầng trời, thân hình Tô Tín giống như long đằng ầm ầm hạ thế. Huyết khí ngập trời trên thân Phi Huyết Kiếm cuốn tới, tru tuyệt phá diệt, vô cùng chết chóc!
Thân hình Tiêu Ma Da nhanh chóng lui ra. Song chưởng đánh liên tiếp. Hai luồng sức mạnh âm dương giao hợp trong không trun, chớp mắt biến thành một luồng sức mạnh ầm ầm bạo phát, đánh tan huyết khí kia.
Tuy nhiên, trong giây phút đó, kiếm ý động trời tấn công đến. Diệt tiên thí thần, ngưng đốn hư không!
Tiêu Ma Da cùng Tô Tín giao thủ mới có mấy chiêu nhưng nụ cười lúc nào cũng treo trên mặt của hắn đã biến mất, lại trở lại vẻ nghiêm trọng vô cùng.
Lúc ra tay, Tô Tín thật giống như sóng to gió lớn. Hết lượt này đến lượt khác, áp lực cường đại đó không cho ai tránh thoát.
Bấy giờ, Tô Tín lại ngay lập tức dùng kiếm kỹ chí cường Nhị Thập Tam Kiếm chấn động giang hồ của hắn. Việc này càng làm cho trong lòng Tiêu Ma Da kinh hãi.
Hai tay Tiêu Ma Da kết ấn, luồng sức mạnh huyền ảo bay lên trong lòng bàn tay hắn. Thần nữ rải hoa, trong chớp mắt, cánh hoa ầm ầm nổ tung, chấn động tận trời.
Đây là bí truyền Vô Vọng Thần Nữ ấn của Hoan Hỉ Miếu. Tuy nhiên, đấu với một kiếm chí cường của Tô Tín thì cái này quả thật là vô vọng.
Phồn hoa tan tác, kiếm ý cường đại phi thiên, ầm ầm chém tới phía Tiêu Ma Da.
Tiêu Ma Da bất chấp, không lo giấu nữa, đối mặt với Tô Tín, hắn hận không thể lấy hết tất cả lá bài tẩy của mình ra mà đấu với Tô Tín.
Hàng Ma Xử khổng lồ xuất hiện trong tay Tiêu Ma Da. Mặc dù hắn xuất thân là võ giả nhất mạch Hoan Hỉ Miếu nhưng hắn cũng kiêm tu luyện thể thuật của Kim Trướng Hãn Quốc. Sau đó, kết hợp cùng với công pháp Mật tông, gần như đã luyện được thân xác hắn giống như kim cương lưu ly, vô cùng cường đại.
Hàng Ma Xử ầm ầm hạ xuống nhưng lại bị một kiếm đánh bay. Nhất thời, Tiêu Ma Da không nhịn được nôn ra một ngụm máu tươi. Nhưng sương phấn màu đỏ quanh thân hắn lưu chuyển, thương thế do Nhị Thập Tam Kiếm gây ra lập tức lành hẳn.
Tô Tín nhướn mày. Bàn về uy lực, công pháp của nhất mạch Hoan Hỉ Miếu cũng chỉ có thể coi là bình thường. Có điều, thủ đoạn lại không ít.
Mà bên phía Đại Thế Chí thượng sư cũng đang kinh hãi trợn mắt nhìn Tô Tín đánh với Tiêu Ma Da.
Khoảng thời gian này, Tô Tín vẫn luôn ở Tây Bắc đạo. Thế nên thực lực của Tô Tín hiện thời cũng chỉ là lời đồn đãi trên giang hồ. Đại Thế Chí thượng sư cũng không đi tìm hiểu thực hư.
Tuy nhiên hôm nay hắn đã thấy được thực lực của Tô Tín kinh khủng đến mức nào. Kiểu gì hắn cũng không ngờ, sau khi Tô Tín bước lên Dương Thần cảnh lại ghê gớm, lại uy thế đến như vậy.
Nói thế nào thì Tiêu Ma Da cũng là võ giả Dương Thần cảnh ở Mật tông. Mặc dù không coi là quá mạnh nhưng cũng không phải quá yếu. Thế mà bây giờ còn chưa đánh được mấy chiêu với Tô Tín mà đã bị áp chế, hơn nữa lại còn bị thương.
Dĩ nhiên, với người khác mà nói, thương tích do Nhị Thập Tam Kiếm gây ra dù không trọng thương thì nhất định sức chiến đấu cũng bị ảnh hưởng mấy phần. Có điều, với Tiêu Ma Da mà nói thì chuyện này không là gì.
Công pháp song tu của nhất mạch Hoan Hỉ Miếu bọn họ có rất nhiều tác dụng. Cái gọi là công pháp song tu thật ra chỉ là gọi chung chung mà thôi. Trên thực tế, có cách biệt trên dưới cao thấp.
Cái mà Giang Nguyên Thần được Tiêu Ma Da cho là công pháp thấp nhất, chỉ có thể để cho hắn tìm mấy nữ tử có thực lực thấp hèn giao hợp thải bổ. Thật ra đó chính là phương thức thu nạp tinh khí của đối phương. Cái này giống như ma công. Trong nhất mạch Hoan Hỉ Miếu, công pháp này cũng là loại không ra gì. Ít nhất trong Hoan Hỉ Miếu hiện tại đã không còn ai tu luyện công pháp này. Cũng chỉ còn có Hoan Hỉ giáo lúc này đã thành Cửu Ngục tà ma mới tu luyện loại công pháp song tu cấp thấp này.
Cái Tiêu Ma Da tu luyện chính là bí truyền của Hoan Hỉ Miếu “Cực Lạc Bát Nhã bí điển”, là phương pháp song tu chính thống nhất. Âm dương cùng hợp, nam nữ bổ sung cho nhau để song tu.
Chương 1570 - Kết oán (2)
Kết oán (2)
Tiêu Ma Da có không ít nữ đệ tử, thực lực ai cũng không tệ. Thường ngày, lúc giao hợp, Tiêu Ma Da có thể tranh thủ sinh ra âm dương nhị khí tồn trữ trong người. Lúc bị thương thì có thể mượn âm dương nhị khí chữa thương. Có thể nói, mặc dù về độ cường tráng thân thể hắn không bằng Đại Thế Chí thượng sư, nhưng năng lực hồi phục của hắn thì mạnh hơn Đại Thế Chí nhiều.
Thân hình Tô Tín uyển chuyển như du long, đạp kiếm khí lao đến, Tam Thập Lục Lộ Kỳ cùng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí kết hợp thành một khiến tốc độ thân pháp của Tô Tín có thể nói là kinh khủng, hệt như là kiếm quang. Nháy mắt đã đến trước người Tiêu Ma Da.
Lúc này, trên mặt Tiêu Ma Da lóe lên vẻ quả quyết. Lực bộc phát của Tô Tín mạnh đến mức hiếm thấy ở đời này. Đã vậy, hắn còn bị Tô Tín nắm mũi dẫn đi. Dù cho lực phòng ngự có mạnh đến đâu, Tiêu Ma Da sớm muộn cũng bị Tô Tín đánh chết.
Vậy nên lần này, Tiêu Ma Da không phòng ngự nữa mà là chớp thời cơ xuất thủ trước.
Hai tay hắn kết ấn, sương phấn màu đỏ quanh thân hắn ầm ầm bùng nổ. Không gian xung quanh ngưng trệ, một luồng sức mạnh kỳ dị bỗng nhiên bộc phát.
Trước mắt Tô Tín xuất hiện nhiều ảo ảnh, vô số thiên nữ uyển chuyển nhảy múa, quanh thân không sợi vải, vừa thánh khiết lại vừa tà dị, cực kì cổ quái.
Từng luồng, từng luồng sóng tinh thần tản ra từ trung tâm là Tiêu Ma Da, khiến người khác không tự chủ được mà đắm chìm trong thế giới Cực Lạc, không cách nào tự chủ được mình. Ngay cả mấy võ giả Ám Vệ đứng khá gần Tiêu Ma Da, hay cả những võ giả Giang gia cũng bị ảnh hưởng. Trên mặt ai nấy đều lộ ra thần sắc si mê. Thậm chí đến cả việc mình đang ở đâu cũng quên mất.
Người trên giang hồ đều nói, luận về bí pháp tinh thần, Huyễn Ma Đạo và người của Bạch Liên giáo là mạnh nhất. Nhưng thực chất, nhất mạch Hoan Hỉ Miếu cũng không hề kém cạnh.
Duy chỉ có điều, bí pháp tinh thần của bọn họ tương đối riêng lẻ. Nói là bí pháp tinh thần thì chi bằng nói là tẩy não trong tiềm thức, khiến người khác đắm chìm trong thế giới Cực Lạc vô biên, không cách nào tự kiềm chế được mình.
Hơn nữa nghiêm trọng nhất chính là ảnh hưởng này không phải là nhất thời, mà là một đời!
Đứng ở vị trí trung tâm làn sóng tinh thần kia, Nguyên Thần của Tô Tín cũng cảm nhận được có hơi hơi đau. Cảm giác bị kéo vào trong đó tuyệt không dễ chịu.
Vậy nhưng, Tô Tín lại lộ ra nụ cười âm lãnh.
Thứ huyền ảo như tinh thần lực có khắc tinh. Đó chính là trình độ kiên định trong tâm chí của đối phương.
Một khi ngươi không mê hoặc được đối phương thì cuối cùng người chịu xui xẻo chính là ngươi.
Số lần Tô Tín đứng trong biển máu núi thây chém chém giết giết cũng đủ khiến huyết sát khí vô cùng nồng đậm. Tâm chí cũng cứng rắn, lạnh lẽo đến vô cùng. Thứ tinh thần bí pháp mà nhất mạch Hoan Hỉ Miếu cho là đáng tự hào nhất, chẳng khác gì phế vật với Tô Tín!
Một quyền đánh ra, trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!
Quyền ý cường đại phá hư không, cũng đồng thời xé nát thế giới Cực Lạc hệt như cảnh thực kia.
Tiêu Ma Da phun ra một ngụm máu tươi. Quanh thân hắn, sương phấn màu đỏ không ngừng chuyển động. Thân thể vốn to mập lại gầy hẳn đi một vòng. Trong nháy mắt, thân hình xuất hiện ở xa trăm trượng.
“Tô Tín! Chuyện này nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chúng ta sẽ ghi nhớ. Việc này chưa xong đâu!”
Bỏ lại một câu nói như vậy xong, bóng dáng Tiêu Ma Da nhất thời biến mất không tung tích.
Hắn biết mình đánh không lại Tô Tín, lúc này mà còn không chạy thì hắn sẽ thật sự bỏ mạng ở đây mất.
Bởi thế, hắn nhanh chóng quyết định bộc phát sức mạnh lớn nhất của mình, thoát thân. Có điều, đúng như hắn nói, chuyện này Hoan Hỉ Miếu tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Tiêu Ma Da đã chạy, Đại Thế Chí thượng sư cũng không cần thiết đánh nữa.
Huống chi, dưới sự tàn sát của võ giả Ám Vệ có sức mạnh gấp mấy lần Giang gia, chưa đến một khắc đồng hồ, những võ giả Giang gia kia cũng bị tàn sát không còn một mống.
Đại Thế Chí thượng sư nhìn Tô Tín, thở dài, nói: “Tô Tín, Mật tông ta vô tình là địch với ngươi. Có điều, chuyện ngày hôm nay khiến cho uy thế của Mật tông chúng ta suy giảm nhiều ở võ lâm Trung Nguyên. Dù cho ta không động ngươi, nhất mạch Hoan Hỉ Miếu cũng sẽ không từ bỏ ý đồ với ngươi đâu. Ngươi tự thu xếp ổn thỏa đi.”
Bởi từng hợp tác với Tô Tín nên Đại Thế Chí thượng sư cũng coi như là tương đối hiểu Tô Tín. Đại Thế Chí thượng sư cũng biết trình độ khó dây dưa của Tô Tín nên cũng không muốn đối địch với hắn.
Có điều, việc đã đến nước này, suy nghĩ gì cũng vô dụng rồi. Không nói cái khác, ít nhất, nhất mạch Hoan Hỉ Miếu đã kết tử thù với Tô Tín.
Bọn họ truyền đạo ở Trung Nguyên thực chất đều có địa bàn riêng. Đông Bình đạo này chính là địa bàn mà Hoan Hỉ Miếu chọn. Đại Thế Chí thượng sư ở đây chẳng qua cũng chỉ là trùng hợp. Hắn chỉ đến thương lượng ít chuyện với Tiêu Ma Da mà thôi.
Bởi thế, Tô Tín gây ra sự tình này, ảnh hưởng với những tông môn Mật tông khác cũng không quá lớn. Tuy nhiên, ảnh hưởng đến Hoan Hỉ Miếu lại là trí mạng.
Có thể nói, sau này Hoan Hỉ Miếu sẽ mất hẳn Đông Bình đạo. Hơn nữa, nếu muốn đến chỗ khác phát triển cũng không dễ dàng như vậy nữa.
Chương 1571 - Mạnh Kinh Tiên
Mạnh Kinh Tiên
Sau khi nói xong, Đại Thế Chí thượng sư ngay lập tức xoay người rời đi. Mật tông bọn họ không muốn đối địch với Tô Tín. Nhưng nếu bọn họ muốn đặt chân ở Trung Nguyên thì cũng phải không sợ đối địch với bất kỳ kẻ nào.
Lúc này, toàn bộ Giang gia đã máu chảy thành sông, thây phơi khắp nơi.
Ám Vệ hoàn thành nhiệm vụ Tô Tín giao cho rất gọn ghẽ. Toàn bộ Giang gia không tìm được một con vật còn sống.
Sau khi Tô Tín ra ngoài, Lý Phôi dẫn theo Hinh nhi và mấy đệ tử Dịch Kiếm Môn chờ sẵn ở bên ngoài.
“Ca ca!”
Vừa nhìn thấy Tô Tín, Hinh nhi lập tức nhào tới trong ngực hắn, vành mắt đỏ bừng. Có điều không phải là vì nàng sợ mà là nhớ Tô Tín.
“Được rồi, Hinh nhi đừng sợ. Ca ca đã báo thù giúp ngươi rồi.” Tô Tín cười, vỗ đầu Hinh nhi một cái.
Lúc này trong Giang gia huyết khí nồng đượm, đám người Hinh nhi sớm được Lý Phôi cứu ra. Ở bên ngoài, dĩ nhiên bọn họ cũng nghe được ít tiếng động vọng ra từ bên trong Giang gia. Bọn họ biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
Có điều, với Hinh nhi mà nói, ca ca là hào hiệp giang hồ cũng được, hung đồ ma đạo cũng tốt, kiểu gì thì Tô Tín cũng là ca ca của nàng.
Hơn nữa, các đệ tử Dịch Kiếm Môn khác cũng không ai ngu ngốc đứng ra chỉ trích Tô Tín làm việc tàn nhẫn, không hiệp nghĩa chi phong gì gì đó.
Bọn họ đều là đệ tử cho chính Sở Bất Phàm nắm tay dạy dỗ. Đám người Sở Bất Phàm không chỉ dạy võ công cho bọn họ mà còn giảng giải về người trong giang hồ với họ.
Đám người Sở Bất Phàm bước qua thời kỳ tăm tối nhất của Dịch Kiếm Môn, bởi vậy nên suy nghĩ của bọn họ cũng rất thực tế, không bảo thủ, không giả tạo. Cách dạy dỗ đệ tử của bọn họ cũng là như vậy.
Huống chi, sau khi đụng chuyện thế này, đệ tử Dịch Kiếm Môn cũng chín chắn lên nhiều. Bọn họ cũng biết nếu nhóm mình thực sự rơi vào trong tay Giang gia thì đó mới đúng là sống không bằng chết. Cứ cho là Tô Tín không giết Giang gia thì bọn họ cũng không nhịn được mà chém mấy người để hả giận.
Tô Tín giúp họ xử lý xong chuyện này thì cũng coi như bọn họ đã báo được thù. Lúc này, bọn họ đều thận trọng nhìn Tô Tín, đánh giá ca ca của tiểu sư thúc, giang hồ cự phách chân chính, nổi danh khắp thiên hạ.
Sau khi cứu người ra, Tô Tín cũng không ở đây lâu, ngay lập tức dẫn người rời đi.
Cho đến khi đám người Tô Tín đã đi rất xa, một số võ giả Đông Bình đạo mới dám đẩy cửa Giang gia, muốn xem thử tình hình bên trong. Chỉ có điều, vừa xem xong, sắc mặt ai nấy trắng nhợt, vô cùng hoảng sợ.
Ảnh hưởng Tô Tín gây ra ở Đông Bình đạo vô cùng lớn. Ít nhất, mấy thế lực khác ở Đông Bình đạo sợ đến mức quay về dạy dỗ kĩ càng kiến thức giang hồ cho đệ tử nhà mình. Nói cho bọn họ biết rằng có những thế lực mà bọn họ không chọc vào được. Cho dù bắt học thuộc cũng phải nhét vào trong đầu của chúng.
Chuyện Tô Tín làm lần này khiến những người khác trong giang hồ kinh hãi không thôi.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng Tô Tín chỉ có ra tay hơi tàn nhẫn, làm việc có chút tuyệt tình nhưng ít nhất cũng nói quy củ, nói lợi ích. Ấy vậy mà hôm nay hắn lại làm ra chuyện động trời như thế! Căn bản không khác gì người điên!
Vì chút chuyện nhỏ mà hắn diệt cả Giang gia. Hơn nữa, còn tuyệt tình với cả Mật tông trước đó từng có hợp tác với hắn. Thậm chí đả thương nặng “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da, kết tử thù với Hoan Hỉ Miếu. Hành động mất trí này Tô Tín làm hoàn toàn chỉ là để xả giận mà thôi. Mọi người không biết nên hình dung Tô Tín thế nào nữa rồi.
Tuy nhiên, sau lần này, mức độ kiêng kỵ của người trên giang hồ với Tô Tín cũng tăng thêm một nấc.
Với bọn họ mà nói, người ra tay tàn nhẫn không đáng sợ. Một kẻ điên không biết cố kỵ, biết giết địch một ngàn tự tổn tám trăm cũng nhất định phải giết mới đáng sợ!
Trước kia từng có Dịch Kiếm Môn làm chuyện như vậy. Vì danh tiếng, vì tôn nghiêm của Dịch Kiếm Môn nên bọn họ dốc hết tất cả lực lượng ở Dịch Kiếm Môn cũng nhất định phải đánh cới Cản Thi phái một trận. Thiếu chút nữa đánh đến tàn cả tông môn.
Mà Cản Thi phái vì tưởng rằng Dịch Kiếm Môn sẽ không xuất thủ mà phải trả giá đắt, thiết chút nữa bị diệt môn toàn bộ.
Có thể nói, từ sau lần đó, Dịch Kiếm Môn được gọi là kẻ điên. Về sau, caác đại tông môn nếu quả thực muốn đánh một trận sống còn với Dịch Kiếm Môn thì cũng phải suy tính cho kỹ xem tông môn có chịu được tổn thất lớn đến thế hay không. Dẫu sao thì tấm gương là Cản Thi phái hãy còn đang đặt ở đó.
Hơn nữa, bọn họ nhận thấy hướng phát triển của Tô Tín sắp nối gót theo Dịch Kiếm Môn rồi.
Bấy giờ, Tạ Chỉ Yến đã về lại Dịch Kiếm Môn, còn báo lại tin cho đám người Sở Bất Phàm.
Thật ra thì cũng không cần Tạ Chỉ Yến phải nói. Khi Tạ Chỉ Yến quay lại Dịch Kiếm Môn, chuyện này đã lan truyền rộng, ai cũng đều biết rồi.
Sở Bất Phàm tức giận, đập vỡ cái tách, nổi giận mắng: “Mẹ nó! Lão tử nếu có mặt ở đó thì cũng muốn giết cả nhà! Còn cái tên hòa thượng Hoan Hỉ Miếu kia nữa, hắn tưởng rằng Dịch Kiếm Môn chúng ta là bùn mà bóp à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận