Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1982 - Bá đạo(2)

Bá đạo(2)
Như lúc Y Kiếm Đình chấp chưởng Đại Phong Đảo, nếu võ giả Dung Thần cảnh dưới tay hắn bị người đánh, hắn cùng lắm là dặn dò võ giả Dương Thần cảnh đó đi đàm phán với đối phương, muốn một câu trả lời hợp lý.
Nhưng hắn không nghĩ tới Tô Tín thật sự không làm theo khuôn phép có sẵn, hắn thế mà trực tiếp đánh tới cửa, suýt chút nữa một đấm đánh chết Ngũ Trường Phong!
Y Kiếm Đình sắc mặt âm trầm nói:
"Tô Tín! Dù gì bây giờ Ngũ Trường Phong cũng là người của triều đình, kết quả ngươi lại làm chuyện quá đáng như vậy ở trong Thịnh Kinh thành, ngươi muốn tạo phản à?"
Tô Tín thản nhiên nói:
"Đừng hở một chút là lôi triều đình ra, đám người hải ngoại các ngươi là thân phận gì, chính các ngươi rõ ràng nhất."
"Nếu các ngươi muốn chơi trong quy củ, vậy thì tốt, ta chơi cùng các ngươi."
"Nhưng nếu các ngươi không muốn tuân thủ quy củ này, vậy cũng được, ta tất nhiên cũng sẽ không làm theo quy củ chó má này!"
Từ lúc mới bắt đầu, Tô Tín đã dự định tuân theo quy củ, suy cho cùng thì hắn hay Lục Phiến Môn hoặc quân đội đều không muốn quyết liệt với Đại Chu, dù là Đại Chu cũng như thế.
Hoàng tộc họ Cơ là quân, bọn họ là thần, nếu không dựa theo quy củ, chẳng lẽ hoàng đế bù nhìn Cơ Ngôn Thành ra lệnh một tiếng là bọn họ phải giao ra quyền lực trong tay mình sao? Quá nực cười.
Cho nên, từ lúc mới bắt đầu, khi Cơ Huyền Tư lập ra sách lược từng bước tằm ăn, bọn họ đều dựa theo quy củ này, nhưng tiếc là hắn chọn người có chút vấn đề.
Những võ giả hải ngoại này có thực lực và năng lực không tệ, nhưng bọn họ có một nhược điểm trí mạng, đó là họ không phải võ giả Trung Nguyên, chưa quen thuộc quy củ của Trung Nguyên.
Đất hải ngoại dùng thực lực luận tôn ti trên dưới, quy củ ở đó càng khắt khe hơn võ lâm Trung Nguyên.
Thế nên, đó là lý do Ngũ Trường Phong tức giận khi Tề Long bằng mặt không bằng lòng với hắn, Ngũ Trường Phong cho rằng đối phương căn bản đang khiêu khích uy nghiêm của cường giả Dương Thần cảnh như hắn.
Y Kiếm Đình ánh mắt lạnh lùng nói:
"Ngũ Trường Phong chỉ đánh một thủ hạ Dung Thần cảnh của ngươi, ngươi lại đánh hắn bị thương thành bộ dáng này, Tô Tín, ngươi thật sự không coi đất hải ngoại ta ra gì phải không?"
Y Kiếm Đình liếc mắt một cái đã nhìn ra thương thế của Ngũ Trường, tuy không chết, nhưng người này đã tàn phế rồi.
Kinh mạch toàn thân bị luồng sức mạnh cường đại kia của Tô Tín đánh nát, thậm chí nội phủ bị thương cũng trở thành thương thế thứ yếu.
Như vậy là, cho dù thương thế của Ngũ Trường Phong được chữa trị tốt thì thực lực của hắn sẽ giảm đi, thậm chí là rơi xuống cảnh giới Dương Thần cảnh, Y Kiếm Đình tuyệt đối không cách nào dễ dàng tha thứ điều này.
Tuy đất hải ngoại hỗn loạn, nhưng cần lập bè kết phái.
Đại Phong Đảo của hắn và nhóm năm người Ngũ Trường Phong chính là một phái, thậm chí có thể nói đám người Ngũ Trường Phong chính là nước phụ thuộc của hắn.
Kết quả hiện tại Ngũ Trường Phong bị Tô Tín phế đi, tuy không đến mức chặt đứt một cánh tay của hắn, nhưng không tránh khỏi đứt một ngón tay.
Tô Tín khinh thường cười lạnh nói:
"Đánh chó phải ngó mặt chủ, không nói đến Tề Long là võ giả Dung Thần cảnh dưới trướng của ta, cho dù là một con chó, người khác muốn động vào thì cũng phải hỏi qua ý của ta mới được!"
"Hơn nữa, ngươi cho rằng võ lâm hải ngoại của ngươi rất mạnh sao? Có lẽ đất hải ngoại có cường giả, nhưng tuyệt đối không phải cái loại chó nhà có tang như ngươi, không sống được ở hải ngoại thì đến võ lâm Trung Nguyên tìm đường lui."
"Cuồng vọng!"
Tiếng kiếm rít gào quanh người Y Kiếm Đình, một thanh trường kiếm óng ánh trong suốt, dường như đúc từ bông tuyết hiện ra trong tay hắn, bộc phát ra một luồng uy năng kỳ dị.
Y Kiếm Đình không hiểu gì về Tô Tín, hơn nữa, dù hắn biết chiến tích của Tô Tín thì cũng không thể suy đoán ra thực lực cụ thể của Tô Tín, vì dù sao hắn cũng là người hải ngoại, không hiểu biết nhiều về những võ giả khác ở võ lâm Trung Nguyên.
Nhưng Y Kiếm Đình biết được một tin tức, đó là Tô Tín bước vào Chân Vũ chưa tới một năm, còn hắn thì đã bước vào Chân Vũ mấy chục năm!
Trường kiếm trong tay Y Kiếm Đình khẽ run một cái, một luồng gió nhẹ dâng lên, tựa như gió xuân hiu hiu thổi nhẹ, nhưng một kiếm này vượt qua không gian và thời gian, cơ hồ trong nháy mắt cắt ra hư không, xuất hiện ở trước mắt Tô Tín.
Hết thảy sức mạnh ở xung quanh, bao gồm không gian cũng bị một kiếm này của Y Kiếm Đình cấm khóa, kiếm phong đâm thẳng tới lồng ngực của Tô Tín!
Lúc này, không biết từ khi nào cửa chính của tổng bộ Lục Phiến Môn đã bị đẩy ra, Thiết Chiến và Thiết Ngạo đều đang vây xem trận chiến này.
Thấy Y Kiếm Đình ra tay, trong mắt Thiết Ngạo lóe lên vẻ kinh ngạc, nói:
"Gió có thể cắt hết thảy kim loại? Đây cũng là lực lượng quy tắc của Y Kiếm Đình? Một kiếm tu thế mà không sử dụng kiếm làm lực lượng quy tắc của mình, điều này thật thú vị, kẻ có thể thành tựu Chân Vũ quả nhiên không phải hạng người đơn giản, đất hải ngoại này cũng như thế."
Chương 1983 - Đại Phong Kiếm Tôn(1)
Đại Phong Kiếm Tôn(1)
Từ khi thăng cấp Chân Vũ cảnh cho tới nay, có thể nói Tô Tín chưa từng chân chính giao thủ với cường giả Chân Vũ cảnh.
Ban đầu, khi Tô Tín thăng cấp Chân Vũ thì Đại Hoan Hỉ La Hán đã gần chết. Bắc Cực Tử Vi Đại Đế tuy mạnh, nhưng lúc đó Tô Tín chưa vận dụng toàn lực.
Hiện tại Y Kiếm Đình này nhìn qua cũng không yếu, ngược lại là một đối thủ không tệ.
Ngay khi Y Kiếm Đình đã phong tỏa hư không trong tay, trong mắt Tô Tín lập tức bộc phát ra một luồng hàn mang kinh người.
Phật quang màu vàng dày đặc, cơ thể của Tô Tín giống như bị bao bọc trong áo giáp màu vàng óng, khi Tô Tín đấm ra một quyền, sức mạnh cắt đứt không gian kia thế mà không cách nào ràng buộc được Tô Tín, trực tiếp bị hắn một đấm đánh nát!
Đấu chiến kim thân!
Đây có thể nói là cực hạn của công pháp luyện thể, hoàn mỹ giải thích cái gì gọi là dùng lực áp người.
Một đấm của Tô Tín trực tiếp đánh vào trường kiếm của Y Kiếm Đình, khiến trường kiếm của hắn thoáng chốc phát ra một tiếng rền rĩ, Y Kiếm Đình cảm giác được một luồng sức mạnh ập tới, điều này khiến trong lòng hắn hoảng hốt không ngớt.
Rất ít võ giả tu luyện công pháp luyện thể, ngay cả ở võ lâm Trung Nguyên cũng không có mấy người, càng đừng nói tới ở hải ngoại.
Y Kiếm Đình có quen biết vài cường giả Chân Vũ cảnh hải ngoại, trong số bọn họ không có ai tu luyện công pháp luyện thể, bây giờ đối mặt võ giả phát huy sức mạnh thuần túy đến mức tận cùng như Tô Tín, Y Kiếm Đình thậm chí có cảm giác bó tay bó chân.
Thân hình của Tô Tín hơi thay đổi, Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ bị hắn dung hợp vào trong đấu chiến kim thân, hiện tại mỗi một quyền, mỗi một cước của hắn đều dung hợp võ kỹ cực kỳ cường hãn, bao hàm Đấu Chiến Cực Trí, Quyền Toái Hư Không, Cước Liệt Đại Địa, cơ hồ chỉ mấy chiêu này, Y Kiếm Đình đã bị hắn áp chế đến cực hạn.
Tô Tín đấm ra một quyền, ngay lập tức, một luồng quyền ý vô song ầm ầm bộc phát ra.
Đây là một đấm độc nhất thuộc về Tô Tín, trên trời dưới đất, một đấm chí cường duy ngã độc tôn!
Một đấm rất đơn giản, cũng là một đấm đơn thuần nhất, nhưng khiến cho Y Kiếm Đình muốn tránh cũng không được, muốn trốn cũng không xong.
Trường kiếm trong tay Y Kiếm Đình bay lên, gió lốc xung quanh ngưng tụ với tốc độ mắt thường có thể thấy được, tựa như một bóng kiếm che khuất bầu trời ầm ầm rơi xuống!
"Đại Phong!"
Một thức kiếm kỹ ngưng tụ gió lớn ở xung quanh, trong cơn gió lốc đó ẩn chứa kiếm khí vô biên, một khi rơi xuống, thậm chí có thể phá hủy phân nửa Thịnh Kinh thành!
Thiết Ngạo hừ lạnh một tiếng, Y Kiếm Đình này ra tay không biết chừng mực gì cả, lúc Tô Tín ra tay đều là thu nạp lực lượng, không ảnh hưởng đến chiến đấu, đồng thời tận lực không phá hư Thịnh Kinh thành.
Hơn nữa, Y Kiếm Đình này cũng giỏi thật, vừa ra tay đã dùng kiếm kỹ mạnh mẽ như vậy, không hề thu liễm sức mạnh, hắn muốn làm gì đây, định hủy luôn Thịnh Kinh thành à?
Hai quả thiết đảm trong tay Thiết Ngạo biến mất, một con diều hâu che khuất bầu trời xuất hiện sau lưng hắn, khi vỗ cánh, lộn mẹo trong không trung, sức mạnh tràn ra ngoài kia nháy mắt bị chia nhỏ, lúc này mới tránh cho Thịnh Kinh thành bị hủy diệt bởi trận chiến giữa hai cường giả Chân Vũ cảnh.
Mà lúc này ở giữa sân, Y Kiếm Đình đúng là đã toàn lực ra tay.
Hắn hoàn toàn không nghĩ ra, một võ giả chỉ mới vào Chân Vũ cảnh thế mà có thực lực như vậy.
Và hắn cũng không nghĩ tới, công pháp chuyên tu thân thể một mạch này sau khi tăng đến đỉnh phong lại kinh khủng như vậy, gần như trong nháy mắt đã áp chế hắn.
Lúc này, Y Kiếm Đình chỉ lo toàn lực ra tay, làm gì còn nhớ đến Thịnh Kinh thành gì đó? Trước tiên giải quyết xong Tô Tín rồi tính tiếp.
Nhưng tiếc rằng, kiếm kỹ chí cường 'Đại Phong' của hắn vẫn không đáng là gì khi ở trước một đấm chí cường của Tô Tín.
Khi một đấm của Tô Tín rơi xuống, gió lốc bị xé rách, kiếm khí bị tan rã, mọi thứ đều là hư vô khi ở trước mặt lực lượng tuyệt đối!
Y Kiếm Đình hoảng sợ nhìn thiên binh cực phẩm được chế tạo từ bông tuyết vô cùng lạnh giá trong tay mình lộ ra chút vết rạn, bản thân hắn cũng bị sức mạnh cường đại này trực tiếp đánh bay, gió nhẹ lượn lờ quanh thân Y Kiếm Đình, nhìn như yếu ớt, nhưng là dùng lực phá xảo, do đó mới có thể tan rã sức mạnh còn sót lại từ một quyền này của Tô Tín, không để mình bị thương.
Lúc này Tô Tín cũng thu hồi trạng thái đấu chiến kim thân.
Môn công pháp này thật sự quá tiêu hao chân khí, dù với tu vi Chân Vũ cảnh hiện tại của mình, Tô Tín cũng không thể liên tục duy trì trạng thái đấu chiến kim thân trong thời gian dài.
Cho nên, khi nhìn thấy Y Kiếm Đình bị đánh bay, Tô Tín trực tiếp thu tay lại, ngự không mà đi, đi tới chỗ Y Kiếm Đình, mỗi khi hắn bước ra, quanh người Y Kiếm Đình sẽ bộc phát kiếm khí vô biên và huyết lãng ngập trời bao phủ hắn, đến khi Tô Tín đi tới trước người Y Kiếm Đình, kiếm khí vô biên và huyết lãng đã hoàn toàn bao phủ Y Kiếm Đình, không thấy rõ dáng dấp trong đó.
Chương 1984 - Đại Phong Kiếm Tôn(2)
Đại Phong Kiếm Tôn(2)
Mà lúc này, trong kiếm khí kia truyền ra một tiếng thét đinh tai nhức óc, như chim lại như thú. Trong nhát mắt, vô tận kiếm khí tan rã, biển máu đầy trời bị xé rách, pháp tướng hiện ra ở phía sau Y Kiếm Đình, đó là một con cự thú kỳ dị, đầu thú thân chim, sải cánh che khuất bầu trời, không đập cánh vẫn có thể bay lượn trên không trung, đó là vì gió trong thiên địa này đã bị nó khống chế.
Pháp tướng của Y Kiếm Đình không phải là kiếm, mà là Đại Phong, thần thú thượng cổ Đại Phong có thể nhấc lên gió lốc vạn dặm chỉ bằng một cái vỗ cánh nhẹ!
Đại Phong Pháp Tướng phía sau Y Kiếm Đình hơi thay đổi, gió lốc vô tận trong nháy mắt cuốn tới chỗ Tô Tín, Đại Phong vỗ cánh, trong lông vũ không phải ẩn chứa gió lốc, mà là Liệt Thiên Chi Kiếm sắc bén đến cực điểm!
Tô Tín cười lạnh, một cung điện to lớn dựng lên xuất hiện ở phía sau hắn, bóng đế màu vàng từng bước hạ xuống, tuy không thấy rõ vẻ ngoài, nhưng cho người ta một loại cảm giác rằng bóng đế màu vàng này chính là Tô Tín.
Bóng đế màu vàng đạp xuống một cước, thoáng chốc toàn bộ bầu trời đều phát ra một tiếng nổ vang, giống như thiên băng, hư không chấn nứt, thiên địa chấn động!
Đế Lâm Cửu Tiêu, Đạp Phá Thương Khung!
Lực lượng cường đại vào lúc này lập tức khiến cho Đại Phong Pháp Tướng của Y Kiếm Đình phát ra tiếng rên, thế mà bị một cước này trực tiếp đạp nát, cũng khiến Y Kiếm Đình lập tức miệng phun máu tươi.
Y Kiếm Đình dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Tín, pháp tướng của mình vậy mà lại bị một kích này của Tô Tín trực tiếp đánh tan?
Phải biết rằng đối chiến của cường giả Chân Vũ cảnh không như Dương Thần hay Dung Thần, thực lực của hai bên chênh lệch sẽ không quá lớn, nhưng bây giờ đối mặt với Tô Tín, hắn gần như cho tới bây giờ chưa từng chiếm được thế thượng phong, thậm chí bị Tô Tín đè đánh, đến bây giờ còn bởi vì pháp tướng bị đánh nát mà chịu một ít vết thương nhẹ.
Đương nhiên, nếu người của võ lâm Trung Nguyên biết suy nghĩ của Y Kiếm Đình thì chắc chắn sẽ khinh bỉ hắn quê mùa, hạng người man di hải ngoại cho dù đã đến Chân Vũ cũng vẫn như vậy, không có kiến thức.
Nhìn uy thế của Mạnh Kinh Tiên ngày xưa đi, rồi nhìn tiếp uy thế của Diêm La Thiên tử của Địa Phủ tát một cái đánh bay Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế đi, cái này gọi là chênh lệch không lớn à?
Chỉ tiếc Y Kiếm Đình đều không biết những chuyện này, cho nên bây giờ hắn đụng phải Tô Tín, xem như rút ra một bài học.
Tô Tín thu hồi pháp tướng, hắn nhìn Y Kiếm Đình, cười lạnh nói:
"Nếu ta nhớ không lầm thì tên hiệu của ngươi chắc là Đại Phong Kiếm Tôn nhỉ? Một võ giả dùng kiếm, kết quả ngưng luyện lực lượng quy tắc không phải kiếm, pháp tướng của chính mình cũng không phải kiếm, bằng vào ngươi mà cũng có tư cách tự xưng kiếm tôn? Ngày hôm nay, ta sẽ cho ngươi thấy, rốt cuộc cái gì mới là kiếm chân chính!"
Vừa dứt lời, một thanh trường kiếm hiện lên trong tay Tô Tín, một thanh Phi Huyết Kiếm dính vô tận lực lượng huyết sát!
Một kiếm xuất vỏ, mỹ lệ vô tận phủ lên toàn bộ trời cao.
Một kiếm này kinh diễm thời gian và không gian, dị tượng ngưng tụ trong không trung, dường như thiên địa cũng phải run rẩy trước một kiếm này.
Vô tận thần quang dày đặc, chỉ một kiếm rất đơn giản nhưng ẩn chứa vô số kiếm đạo chí lý, ẩn chứa vô số kiếm kỹ biến ảo.
Ở trong mắt của tất cả mọi người, một kiếm này đã không thuộc về nhân gian, mà là một kiếm chỉ có tiên nhân Cửu Thiên Chi Thượng mới có thể lấy ra.
Kẻ dùng một kiếm này có lẽ không phải là tiên, ma hay thần, nhưng tóm lại, nó không thuộc về một kiếm của nhân gian!
Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!
Ánh mắt của Y Kiếm Đình lộ ra kinh hãi, uy năng của một kiếm này đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Đất hải ngoại có kiếm tu, nhưng không có thuần kiếm tu như Dịch Kiếm Môn và Kiếm Thần Sơn.
Đối với võ giả hải ngoại, bất kỳ võ đạo gì, chỉ cần có tác dụng thì bọn họ sẽ đi tu luyện, giống như Y Kiếm Đình, tuy kiếm đạo là chủ tu của hắn, nhưng cũng không phải là thứ duy nhất hắn tu luyện, cho tới bây giờ hắn chưa từng tưởng tượng qua, uy của thuần kiếm đạo lại có thể mạnh tới mức này!
Thân làm cường giả Chân Vũ cảnh, Y Kiếm Đình lúc bình thường vẫn hay đánh nhau với người khác ở đất hải ngoại, nhưng đã lâu lắm rồi hắn không có cảm nhận được cảm giác tử vong này.
Thế nhưng dưới một kiếm này của Tô Tín, Y Kiếm Đình đã cảm giác được nỗi sợ tử vong từng gặp phải khi xưa lúc hắn còn nhỏ yếu.
Trong mắt Y Kiếm Đình bỗng bắn ra một luồng thần mang, hai tay hắn kết ấn, trong nháy mắt, lực lượng quy tắc ở xung quanh bắt đầu ngưng tụ, một ấn này là võ đạo cực hạn của hắn, cũng là cực hạn của gió.
Khi ấn pháp của hắn rơi xuống, trước người Y Kiếm Đình tựa như ngưng tụ ra một Vô Hình Chi Kiếm, ầm ầm chém hướng Thiên Ngoại Phi Tiên của Tô Tín!
Đây là Phong Chi Kiếm, là Vô Hình Chi Kiếm, tuy là làn gió dịu nhẹ nhưng có thể xé rách tất cả!
Có thể trở thành tồn tại Chân Vũ cảnh thì không ai là kẻ yếu. Ngày xưa, Y Kiếm Đình đã từng lợi dụng Vô Hình Chi Kiếm này xé rách một hòn đảo nhỏ ở hải ngoại, chôn vùi toàn bộ võ giả không phục tùng mình, từ đó về sau cũng kiên định uy danh Đại Phong Kiếm Tôn của hắn.
Chương 1985 - Đại Phong Kiếm Tôn(3)
Đại Phong Kiếm Tôn(3)
Nhưng bây giờ đối mặt với một kiếm không thuộc về nhân gian này, Vô Hình Chi Kiếm của hắn cũng giống Vô Hình Chi Kiếm thật sự, căn bản không nhấc lên chút sóng gió nào, trực tiếp bị đập nát!
Trong mắt Y Kiếm Đình lóe lên tia sợ hãi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn coi như khá phong phú, vào lúc này, trên người Y Kiếm Đình dâng lên một luồng huyết vụ, hắn trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, lực lượng quy tắc đang điên cuồng dâng lên, tạo thành một luồng khí xoáy lớn ở trước người hắn, muốn triệt tiêu uy năng của Thiên Ngoại Phi Tiên.
Nhưng Thiên Ngoại Phi Tiên là kiếm kỹ mạnh nhất mà hiện tại Tô Tín có thể nắm giữ, ngay cả hắn đã đến Chân Vũ cảnh cũng không dám nói có thể phát huy trăm phần trăm uy năng của kiếm kỹ này, sao Y Kiếm Đình có thể dễ dàng đỡ được?
Luồng khí xoáy thừa nhận phần lớn sức mạnh của Thiên Ngoại Phi Tiên rồi ầm ầm nổ tung, Y Kiếm Đình vẫn không thể đỡ nổi sức mạnh còn sót lại, nhưng hắn dù sao cũng là cường giả Chân Vũ cảnh, dù thua cũng vẫn muốn thua có tôn nghiêm.
Cho nên, Y Kiếm Đình cứng rắn chống đỡ không bị ngã xuống, nhưng trực tiếp bị đánh lui hơn mười bước, một dòng máu tươi chảy ra từ miệng hắn, tuy nhìn qua trông không quá chật vật, nhưng thật ra bên trong hắn đã bị kiếm khí kia gây thương tích, không tu dưỡng một năm rưỡi thì không thể khôi phục được.
Một trận đại chiến cấp bậc Chân Vũ cảnh xuất hiện ở trong Thịnh Kinh thành, quốc đô của Đại Chu.
Nhưng càng khiến cho bọn họ cảm thấy khó tin là Tô Tín vậy mà thắng dễ dàng như vậy, thậm chí có thể nói khi đối mặt với Y Kiếm Đình, Tô Tín hoàn toàn biểu hiện ra tư thế nghiền ép.
Ngay cả Thiết Ngạo cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới thực lực bây giờ của Tô Tín lại kinh khủng như thế.
Đặc biệt là đấu chiến kim thân của Tô Tín và một kiếm cuối cùng mà hắn chém ra, luồng uy năng này khiến ngay cả Thiết Ngạo cũng phải run sợ trong lòng.
Tô Tín nhìn về phía Y Kiếm Đình, trong mắt lóe lên tia sát cơ.
Hắn vốn định chơi với đám người này trong quy củ, thế nhưng bọn họ không tuân theo quy củ trước, vậy thì không còn gì để nói nữa.
Huống chi giết một Y Kiếm Đình, Tô Tín không cần sợ bất kỳ nhân quả gì, Tô Tín không hề có lòng kiêng kỵ đối với đất hải ngoại, hiện tại bên đối phương cũng đang là một mảnh rối loạn, trừ mấy người Y Kiếm Đình ra, ai còn tâm trí đi lo chuyện ở Trung Nguyên?
Quan trọng nhất là, lực lượng của toàn bộ đất hải ngoại rất phân tán, căn bản không có lấy một đại thế lực tập trung, từ sau khi Tứ Hải Minh sụp đổ, đất hải ngoại chính là một mớ bòng bong.
Tô Tín đã giết Mạc Qua, nếu Kim Trướng Hãn Quốc có cơ hội thì sẽ tìm Tô Tín báo thù.
Nhưng nếu bây giờ Tô Tín giết Y Kiếm Đình, đất hải ngoại căn bản sẽ không có ai quan tâm, thậm chí kẻ địch trước đây của Y Kiếm Đình sẽ vỗ tay khen hay cũng không chừng.
Nhưng ngay khi Tô Tín định động thủ hoàn toàn giết chết Y Kiếm Đình, một tiếng kiếm minh truyền đến.
Một kiếm này mang theo đạo uẩn vô biên, sức mạnh thiên địa xung quanh đều cho nó dùng, mênh mông hùng dũng đè hướng Tô Tín.
Phi Huyết Kiếm xuất hiện trong tay Tô Tín, dùng thần ngự kiếm, Thiên Địa Chi Kiếm to lớn mang theo vô số kiếm đạo chí lý ầm ầm rơi xuống, uy Kiếm Nhị Thập Tứ hiển lộ vô nghi.
Trước đó Tô Tín đã liên tiếp sử dụng đấu chiến kim thân và Thiên Ngoại Phi Tiên, chân khí bị tiêu hao khá lớn, hơn nữa lực lượng của một kiếm từ kẻ vừa ra tay hết sức kinh người, cho nên Kiếm Nhị Thập Tứ cùng một kiếm này va chạm nhau, Tô Tín không khỏi lui về sau nửa bước.
Buông xuống trường kiếm, Tô Tín híp mắt nói: "Vương gia là có ý gì đây? Thà rằng giúp một người ngoài chứ không muốn giúp người mình sao?"
Người ra tay đúng là Kháo Sơn Vương Cơ Vũ Lăng của Đại Chu, mới vừa rồi là hắn trực tiếp cầm thần binh Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay đẩy lùi Tô Tín nửa bước, thực lực cũng là sâu vô cùng.
Cơ Vũ Lăng nhìn Tô Tín, trầm giọng nói: "Tô đại nhân, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, nếu Y Kiếm Đình đã gia nhập Đại Chu thì hắn chính là người của Đại Chu ta, không phân biệt cái gì là hải ngoại hay Trung Nguyên. Kết thúc ở đây được rồi."
Sau khi trầm mặc một lúc lâu, Tô Tín thu về Phi Huyết Kiếm trong tay, khóe miệng lộ ra một nụ cười, nói: "Nếu Vương gia đã nói như vậy, thế thì chuyện này tới đây thôi, chỉ hy vọng có vài người có thể thấy rõ chính mình, trước khi ra tay thì nên suy nghĩ một chút đây là đâu, bản thân phải đối mặt với ai."
Sau khi nói xong những lời này, Tô Tín lúc này mới xoay người rời đi.
Ánh mắt Cơ Vũ Lăng nhìn Tô Tín hơi âm trầm.
Mấy năm nay, hắn vẫn luôn tiềm tu sâu trong hoàng cung, rất ít xuất sơn quản sự vụ của Đại Chu, từ khi Đại Chu thành lập cho tới nay vẫn luôn do Cơ Hạo Điển quản lý, mà sau khi Cơ Hạo Điển chết thì có Cơ Huyền Viễn quản lý.
Nhưng cho tới bây giờ hắn có chút hối hận chính mình không nhúng tay vào chuyện của Đại Chu, dù là Cơ Hạo Điển hay Cơ Huyền Viễn đều không phải là kẻ ngốc, sao bọn họ có thể mời chào Tô Tín này vào Đại Chu rồi còn toàn lực bồi dưỡng hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận