Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2848 - Tham Lang oai (2)

Tham Lang oai (2)
Mặc dù Thượng Quan Linh không chủ tu kiếm pháp, song hắn cũng coi như là tinh thông kiếm đạo. So với kiếm thế bây giờ hắn thi triển ra cũng đúng là thế. Chính là kiếm đạo tự lĩnh ngộ được khi ở vào hoàn cảnh ác liệt tại Hàn Thiên Vực cũng như trông thấy cảnh tượng Tiên Vực tan vỡ.
Một kiếm ra, thiên hạ tuyết bat, sát cơ vô hạn!
Một kiếm này chém ra, Nhữ Nam Đạo nơi vốn có tiết trời ấm áp lúc này lại giống như địa ngục hàn băng vô biên. Một kiếm này của hắn chém xuống, sát cơ rét lạnh tấn công đến, lạnh đến thấy xương.
Sắc mặt của Phổ Huyền có hơi khẽ biến. Hiện tại, thực lực mà Thượng Quan Linh thi triển ra so với lúc trước hắn liên thủ với Thẩm Vô Danh vây công Phổ Huyền đã mạnh mẽ hơn nhiều.
Cái này không chỉ riêng vì Thượng Quan Linh không dốc toàn lực, mà là bởi hiện tại trong tay hắn đang nắm thần binh Tham Lang Kiếm của Tô Tín. Trong nháy mắt, cái này đã khiến cho thực lực của hắn mạnh thêm đến mấy phần.
Đừng tưởng thần binh trong thiên hạ không thiếu, thậm chí, Tô Tín cũng chê uy năng của Tham Lang Kiếm trong tay hắn quá yếu nên mới dễ dàng đem đi cho mượn. Tuy nhiên, trong thực tế, phần lớn Chân Vũ đều không có thần binh.
Đối diện với một kiếm này, Phổ Huyền chắp hai tay, miệng niệm Phật hiệu. Nhất thời quanh thân hắn, Phật quang kim sắc đại thịnh. Pháp tướng sau lưng hắn cũng diễn hóa thành Hàng Ma Kim Cương Tướng, từ trong hỏa diễm vô biên bộc phát ra. Liệt Diễm Kim Cương, trấn áp giết tà!
Vô biên sát cơ bị Phật quang che lấp. Liệt Diễm thiêu đốt quanh thân Hàng Ma Kim Cương, hai bàn tay màu vàng giữ chặt Tham Lang Kiếm. Dưới Phật quang trấn áp, sát cơ như bão tuyết xung quanh cũng tan rã.
Ngay khi Phổ Huyền cho rằng hắn đã hoàn toàn trấn áp được kiếm này của Thượng Quan Linh. Bất chợt, trên thân Tham Lang Kiếm Thượng Quan Linh cầm bỗng nhiên bộc phát ra một tia hồng mang chói mắt.
Vô biên sát cơ ngựng tụ thành một bóng sói hung tợn, hoàn toàn không thấy Phật quang cường đại hộ thể của Phổ Huyền kia mà đánh thẳng vào trong cơ thể của hắn. Phổ Huyền nhất thời nôn ra một ngụm máu tươi, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi.
Khí linh có thể chủ động tấn công người! Phổ Huyền hắn căn bản cũng chưa từng thấy!
Tham Lang Kiếm chính là hung binh tuyệt thế. Không phải ma, mà là hung!
Ngày trước lúc Tô Tín còn đang nắm giữ Tham Lang Kiếm, với thực lực của Tô Tín, hắn hoàn toàn có thể chế trụ khí hung sát của Tham Lang Kiếm. Cho dù Tham Lang Kiếm là Tham Lang hung binh, song ở trong tay Tô Tín cũng chỉ có thể biết điều mà ngoan ngoãn thôi.
Nhưng bây giờ, Tham Lang Kiếm lọt vào tay Thượng Quan Linh, hắn không cách nào áp chế Tham Lang Kiếm hoàn toàn được. Bây giờ, khí linh Tham Lang Kiếm trông thấy người sử dụng nọ lại phế vật như vậy, đối thủ dùng một chiêu đã chế trụ được, Tham Lang Kiếm lại tự mình ra tay. Điều này ngay đến cả Thượng Quan Linh cũng không nghĩ tới.
Bên kia, Phổ Huyên do bị sát cơ Tham Lang Kiếm đánh vào cơ thể mà bị thương nặng. Sau lưng hắn, một luồng khí thế kinh khủng cũng tấn công đến.
Hai tay Thẩm Vô Danh kết thành quyền ấn. Khi một ấn này hạ xuống, khí thế vô biên ầm ầm bùng nổ, hệt như muốn quét sạch thiên địa này!
Bình Thiên Ấn!
Từ đằng xa, Thiết Vô Tình và Tô Tử Thần cũng đang quan sát. Thẩm Vô Danh con người này mặc dù nhìn thẳng thắn, song lại là người khôn khéo hơn ai hết trong Thiên Hạ Thất Bang. Nếu không chắc chắn, hắn tuyệt sẽ không toàn lực xuất thủ.
Nhưng bây giờ, đến cả tuyệt kỹ mà hắn cất giấu là Bình Thiên Ấn hắn cũng dùng đến. Hiển nhiên, lần này hắn đã dốc toàn lực, chuẩn bị muốn trở mặt hoàn toàn với Phật môn rồi.
Một chiêu Bình Thiên Ấn hạ xuống, quanh thân Phổ Huyền kim quang Phật môn óng ánh, Kim Cương Pháp Tướng bay lên từ trong Liệt Diễm. Chỉ có điều lần này không còn là Thẩm Vô Danh bị đánh bay, mà là Kim Cương Pháp Tướng của Phổ Huyền ầm ầm vỡ vụn!
Thẩm Vô Danh được thế không tha người. Hắn ngay lập tức lấn người lên, bắt đầu chém giết áp sát đến Phổ Huyền. Mỗi quyền cước đều lộ ra một sức mạnh kinh khủng. Phàm là nơi hai người chiến đấu, đất đai trong vòng trăm trượng thoáng chốc trở thành một đống hỗn độn, nứt toác.
Mà sau lưng Phổ Huyền, kiếm thế của Thượng Quan Linh mang theo sát cơ hung ác. Không ra tay thì thôi. Chỉ cần ra tay, Tham Lang Kiếm sẽ lưu lại trên người Phổ Huyền một cái dấu ấn.
Thần binh oai cũng không phải là thứ mà bây giờ Phổ Huyền có thể cản được.
Hai người Thẩm Vô Danh cùng Thượng Quan Linh liên thủ. Một người đánh cận chiến quấy lấy Phổ Huyền, người còn lại đứng từ xa dùng kiếm kỹ âm độc để đánh lén. Phối hợp vô cùng ăn ý. Hơn mười chiêu đã áp chế Phổ Huyền đến mức cao nhất.
Mà bên kia, Thiết Vô Tình cùng Tô Tử Thần nhìn thấy đối phương đã không còn cơ hội trở mình. Bọn họ liền ngay lập tức vung tay lên, võ giả Ám Vệ và Lục Phiến Môn liền ngay lập tức liều chết xung phong, ra tay với người của Kim Quang Tự.
Lục Phiến Môn cùng Ám Vệ xuất thủ, Thượng Quan thị cùng Thất Hùng Hội cũng như lấy được tín hiệu, nhanh chóng hô hào kéo đến đánh người của Kim Quang Tự. Tứ phương hợp lực nhất định là tuyệt sát phe còn lại.
Tham Lang oai (3)
Bên kia, Phổ Huyền hãy còn đang miễn cưỡng cản thế liên thủ giáp công của Thượng Quan Linh và Thẩm Vô Danh, trông thấy cảnh này, lòng của hắn liền ngay lập tức như rớt xuống vực sâu.
Lần này, Kim Quang Tự của hắn coi như là khó thoát tai kiếp rồi. Nhìn bộ dạng của đối phương, hiển nhiên là tính hoàn toàn diệt Kim Quang Tự bọn họ!
Quan trọng nhất chính là trong tay còn có sự tham dự của Lục Phiến Môn và Ám Vệ. Đằng sau chuyện này rốt cuộc có ẩn chứa âm mưu gì thì không cần phải nói nhiều nữa. Lần này đối phương e là không chỉ riêng nhắm vào Kim Quang Tự của hắn mà còn là nhắm vào toàn bộ Phật môn!
Trong mắt Phổ Huyền lộ ra một sát cơ kinh người. Đối diện với nguy cục thế này, bọn họ không chọn cách chạy trốn, mà trong hỏa diễm kim quang kia, quanh thân Phổ Huyền đều được độ thêm một tầng kim mang, trông hắn không khác gì Kim Cương La Hán hiện thế.
Dĩ nhiên, cái giá của việc này cũng không hề rẻ. Cái bây giờ Phổ Huyền thiêu đốt có thể là khí huyết mạnh mẽ mà trước tới giờ hắn mất công tích lũy. Với võ giả ở độ tuổi như hắn mà nói, một khi chọn cách thiêu đốt khí huyết thì căn bản chính là đang liều mạng.
Phổ Huyền hét lớn về phía mấy tên đệ tử thân truyền đằng sau hắn: “Chạy! Chạy ra ngoài đem tin về Linh Sơn! Tô Tín liên hiệp với Đại Chu và đại phái giang hồ địa phương muốn tuyệt diệt Phật môn ta!”
Dứt lời, quanh thân Phổ Huyền nộ diễm ngút trời. Kim Cương Hàng Ma, trấn áp thiên địa!
Phật ấn cường đại ầm ầm một tiếng đánh bay Thẩm Vô Danh. Liệt Diễm Phật quang vô tận áp chế Thượng Quan Linh. Ngay cả hung tính trên thân kiếm Tham Lang cũng bị áp chế. Thượng Quan Linh liền bị Phổ Huyền dùng một chưởng đánh bay, nôn ra một ngụm máu tươi.
Thượng Quan Linh mặt đầy vẻ âm trầm. Lão hòa thượng này mà liều mạng thì thật không dễ chọc. Có điều, hôm nay hắn coi như không liều mạng cũng không thể sống!
Thượng Quan Linh cũng tập hợp toàn lực, hàn băng chân khí vô tận quán chú vào trong trường kiếm. Một kiếm chém xuống, vạn dặm đóng băng!
Chỉ thấy đất đai trong nháy mắt đã bị bao phủ trong hàn băng dày đặc. Từng cột băng xuất hiện. Bên trong mỗi một cột băng đều ẩn chứa kiếm ý sát cơ vô tận.
Trong chốc lát, chu vi trăm trượng đền biến thành địa ngục hàn băng!
Phổ Huyền tức giận gầm lên một tiếng. Trong Liệt Diễm, Kim Cương Trấn Ma một quyền một cước đều mang oai xé trời đập đất, phá nát địa ngục hàn băng kia. Nhưng quanh thân Phổ Huyền cũng bị kiếm ý cường đại chém thành từng vết thương kinh khủng, mơ hồ còn thấy được cả xương trắng.
Sau lưng, Thẩm Vô Danh khí hướng tận trời, tay bắt Bình Thiên Ấn, song lại có chín tầng biến hóa. Một ấn nhất trọng thiên, xé trờ phá đất, ngày càng ngạo nghễ!
Phổ Huyền liên tiếp chặn tám đạo Bình Thiên Ấn của Thẩm Vô Danh. Nhưng xương cốt toàn thân Phổ Huyền cũng bị sức mạnh cường đại này đánh gãy.
Đến khi một ấn cuối cùng của Thẩm Vô Danh đánh xuống, Phổ Huyền rốt cuộc không đỡ được nữa. hỏa diễm kim sắc quanh thân bị tắt. Một ấn của Thẩm Vô Danh đánh Phổ Huyền hắn bể ngực. Trong nháy mắt, huyết vụ phiêu tán, thi thể của Phổ Huyền cũng ngã xuống đất.
Thượng Quan Linh và Thẩm Vô Danh liên thủ chém chết Phổ Huyền. Mặc dù cuối cùng bọn họ cũng thành công nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ.
Thẩm Vô Danh dùng toàn lực xuất thủ, lúc này đã đến cực hạn. Mà bên kia, Thượng Quan Linh còn thảm hại hơn. Tay cầm thần binh thậm chí còn bị một ít thương thế. Có điều, cuối cùng cũng giải quyết được kẻ địch.
Lúc này, Thiết Vô Tình cùng Tô Tử Thần cũng đi đến, chắp tay với hai người, nói: “Thượng Quan gia chủ và Thẩm Hội chủ ra tay đúng là cường hãn. Nhanh như thế đã giải quyết được Phổ Huyền.”
Thượng Quan Linh cười khổ, nói: “Lấy hai địch một mà còn phải đánh chật vật như vậy. Làm gì có cái đáng để khoe. Đúng rồi, người của Kim Quang Tự bị giết hết rồi à?”
Tô Tử Thần lắc đầu, nói: “Có một ít chạy ra ngoài. Có điều không có gì đáng ngại. Dù sao chúng ta cũng đã động thủ. Cho dù bọn chúng có chạy ra khỏi để báo tin cho Phật môn cũng không có gì to tát.”
Thượng Quan Linh gật đầu một cái, đưa Tham Lang Kiếm trong tay cho Tô Tử Thần.
Hiện tại, nhiệm vụ của bọn họ ở đây coi như đã hoàn thành. Phần còn lại để xem Tô Tín xử lý thế nào.
Mà lúc này, không riêng gì Nhữ Nam Đạo hành động, vào lúc Thượng Quan Linh động thủ, những đạo khác cũng đều đã đánh xong.
Ví như lúc này, trong Giang Nam Đạo, Lý Phôi cùng Tiêu gia liên thủ với Niên Bang chuẩn bị đối phó với phân tự Phật Tông ở Giang Nam Đạo.
Đám người Tô Tử Thần ở Nhữ Nam Đạo muốn kéo Thượng Quan thị xuống nước còn phải dùng mưu, nhưng ở Tiêu gia lại chẳng cần những thứ đó, chỉ cần Tiêu Xước nói một câu là được.
Bây giờ, Chưởng đà ở Tiêu gia là Tiêu Vô Cực và Tiêu Vô Thắng. Hai người bọn họ đều là người quyết đoán. Không giống như Thượng Quan Linh cứ phải đợi đến lúc bị dồn vào đường cùng mới xuất thủ.
Phật môn cũng phái một tên cường giả Chân Vũ cảnh đến Giang Nam. Hơn nữa, còn là Chân Vũ cảnh mạnh nhất trong Phật Tông, “Tiếu Diện Kim Cươn”" Cưu Ma La Thập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận