Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 1278 - Không nên hỏi, đừng hỏi!

Khi Tô Tín biết Khương gia thành Lạc Nham gia nhập Thần Đạo Minh, trước mắt người của Thần Đạo Minh nhiều như vậy, có thể nhận ra là thế lực cai quản số một Lương Châu, hắn phải làm gì đây? Thu thập toàn bộ ư?
Không phải Tô Tín xem thường Thần Đạo Minh, mà thật sự bây giờ Thần Đạo Minh chưa có tư cách này.
Chuyện tu thần của Thần Đạo Minh, khẩu hiệu phổ độ chúng sinh, còn có thể lừa gạt những võ giả lang thang bình thường, nhưng muốn mọi thế lực võ lâm ở Lương Châu đều gia nhập Thần Đạo Minh của hắn, chắc chắn đây là điều không thể.
Hơn nữa ở Lương Châu còn có Hoàng Tuyền giáo, là một trong Cửu Ngục Tà Ma. Thế lực của Hoàng Tuyền giáo không yếu, trong tông môn có mấy người là cảnh giới Dung Thần tọa trấn, với thực lực hiện tại của Thần Đạo Minh thì tuyệt đối không thể địch lại.
Nhưng Tô Tín cũng không hỏi nhiều, hắn chỉ muốn xem thử cuối cùng thì Thần Đạo Minh này đang muốn làm cái gì.
Lúc này, những vị gia chủ và chưởng môn cũng nhìn thấy người ngồi bên cạnh Tả Vô Cương.
Y phục đen tuyền, đeo mặt nạ, vị này chính là Sở Giang Vương, cường giả Địa Phủ, trước đó đã gây náo động lớn ở phủ Lũng Nam.
Tả Vô Cương cười to nói:
- Các vị, trước đó ta đã nói, không nên suy nghĩ bi quan như vậy, chưa chắc lần này Thần Đạo Minh chúng ta sẽ thua.
Hiện tại, ta đang muốn lôi kéo Sở Giang Vương, cường giả Địa Phủ, mấy vị đường chủ đều đang ra sức lôi kéo cường giả ngoài Thần Đạo Minh, nếu thêm một người liên thủ, có thể chúng ta sẽ thống nhất toàn bộ sức mạnh ở võ lâm Lương Châu!
Dựa vào một nửa sức mạnh của Lương Châu, chẳng lẽ còn sợ không đối phó nổi Anh Hùng Hội ư?
Tô Tín nhướng mày, sao lại liên quan đến Anh Hùng Hội rồi?
Đương nhiên Tô Tín biết Anh Hùng Hội trong Thiên Hạ Thất bang, đó là một trong những bang phái đứng đầu võ lâm chính đạo.
Nói nghiêm chỉnh thì Thiên Hạ Thất bang cũng không tính là tông môn chính đạo, những cũng không thể xem là tông môn ma đạo.
Đa phần Thiên Hạ Thất bang đều có xuất thân từ dân gian, mỗi đời đều có mấy anh hùng hào kiệt xây dựng thế lực chiếm cứ một phương, ví dụ như minh chủ Tranh Kiếm Minh, Địch Kinh Phi.
Nhưng Thiên Hạ Thất vẫn không giống với các bang phái lớn khác trên giang hồ. Cho nên trong các thế lực lớn trên giang hồ, Thiên Hạ Thất bang là nơi thường xuyên thay đổi nhất, thậm chí truyền thừa hai hay ba trăm năm cũng không giữ gìn được.
Trong Thiên Hạ Thất bang chỉ có Anh Hùng Hội là ngoại lệ.
Khoảng chín trăm năm trước, khi đó thiên hạ đại loại, ngày đó Đại Tấn còn chưa thống nhất thiên hạ, chiến loại diễn ra khắp nơi, cũng là thời điểm suy thoái nhất của võ lâm Trung Nguyên.
Khi đó Kim Trướng Hãn Quốc có ý đồ muốn tranh giành Trung Nguyên, đụng phải Anh Hùng Hội, cường giả cảnh giới Chân Vũ "Mạc Vong Thiên Hạ" " Mạc Thanh một mình cưỡi ngựa xâm nhập vào thảo nguyên ám sát quốc sư Tát Cách Nhĩ của Kim Trướng Hãn Quốc. Tự hủy cảnh giới Chân Vũ, không chỉ kéo đệ nhất cường giả thảo nguyên xuống địa ngục, mà còn mang theo hơn vạn binh mã của Kim Trướng Hãn Quốc chôn cùng. Khiến Kim Trướng Hãn Quốc bị thương nguyên khí lớn, mất mấy trăm năm mới có thể miễn cường phục lại.
Theo Tô Tín biết, lực phá hoại của cường giả Chân Vũ không khác với vũ khí hạt nhân là mấy. Nếu một cường giả cảnh giới Chân Vũ liều mạng, thậm chí còn có thể làm bị thương nguyên khí một nước, có thể tưởng tượng được uy lực thế nào.
Mặc dù, sau chuyện này Anh Hùng Hội cũng bị tổn thất, thế nhưng dù sao đi nữa thì Mạc Thanh cũng tử trận vì võ lâm Trung Nguyên. Cho nên thực lực của Anh Hùng Hội vẫn còn kém xa Thiếu Lâm Tự, trên thực tế lại là một trong những chính đạo đứng đầu võ lâm Trung Nguyên, ngay cả Thiếu Lâm Tự cũng phải tán dương.
Nhưng sau này, thanh thế của Anh Hùng Hội đã có chút xuống dốc, mặc dù lúc trước Mạc Thanh có ân với toàn bộ võ lâm Trung Nguyên. Dù sao cũng đã trải qua chín trăm năm, những cường giả cùng thời với Mạc Thanh đã sớm chết hết, có ân tình nào kéo dài lâu như vậy ư?
Thực tế mà nói, trên giang hồ vẫn lấy thực lực để nói chuyện, cho nên bây giờ Anh Hùng Hội chỉ là một danh hiệu dễ nghe, thật ra Thiên Hạ Thất bang cũng chỉ có thể xem là thế lực hạng trung trên giang hồ mà thôi.
Lúc này, Tô Tín thản nhiên nói:
- Tả Minh chủ, ta cần một lời giải thích, vì sao cuối cùng lại thành liên quan đến Anh Hùng Hội vậy?
Tả Vô Cương cười nói:
- Sở Giang Vương không cần phải gấp, ta sẽ cho ngài một câu trả lời thỏa đáng.
Nói xong, Tả Vô Cương lập tức vung tay lên, một vị đường chủ cảnh giới Dung Thần đi tới, dâng lên một mảnh da thú có văn tự kỳ lạ.
Tả Vô Cương nói:
- Lúc trước vị này là gia chủ Khương gia, Khương Cửu Thần, bây giờ lại là đường chủ của Thần Đạo Minh chúng ta.
Sở Giang Vương muốn tấm da thú kia của Khương gia, nên ta đã sai bọn họ chuẩn bị xong, thế nhưng đây chỉ là lễ gặp mặt mà thôi.
Trước đó, Cao Nguyên Đức đã thông qua bí pháp nói yêu cầu của Tô Tín cho Tả Vô Cương biết, cho nên hắn mới lập tức phân phó Khương Cửu Thần lấy khối da thú trong tộc ra giao cho Sở Giang Vương của Địa Phủ làm quà gặp mặt.
Đương nhiên Tả Vô Cương cũng không ép buộc, tất cả đều do Khương Cửu Thần chủ động giao ra.
Khương Cửu Thần không ngốc, Khương gia bọn họ đều đã gia nhập Thần Đạo Minh, đồ của hắn cũng là của Thần Đạo Minh, mặc dù Tả Vô Cương không yêu cầu, hắn lại không thể không biết tốt xấu được.
Nói thật tấm da thú kia là gì bọn hắn cũng không biết, chỉ biết truyền thừa của tổ tiên.
Địa vị tổ tiên Khương gia lớn đến kinh người, cho nên bên trong Khương gia có giữ lại không ít đồ kỳ lạ. Nhưng đa phần bọn họ đều không biết cách dùng, trong thời gian dài đã làm lụi bại hào quang do tổ tiên Khương gia để lại.
Tuy tấm da thú này làm từ lông thú thượng cổ, thế nhưng thật ra chỉ rộng khoảng một thước, vốn không thể dùng.
Bọn hắn cũng đã mời người nghiên cứu phù văn kỳ lạ phía trên nhưng đều không hiểu gì, cho nên vẫn luôn xem như phế vật vứt trong gốc của gia tộc.
Bây giờ, Sở Giang Vương của Địa Phủ lại nói muốn lấy thứ này, tất nhiên cũng vì thứ đồ chơi này mà Địa Phủ đã hủy diệt Ác Nhân Cốc. Lúc đó mới biết thứ đồ này có lai lịch rất lớn, chính là một bảo vật.
Lòng tham không đáy, nếu như là Khương Cửu Thần ngày trước, có lẽ còn biết âm thầm giở chút thủ đoạn để chiếm hữu, mang theo người trong tộc ẩn nấp hoặc bán bảo bối không biết tên này với giá tốt.
Nhưng bây giờ hắn đang ở dưới mắt Tả Vô Cương, rõ ràng Tả Vô Cương muốn giao da thú cho Sở Giang Vương, lúc này hắn không biết điều sẽ có kết quả ra sao, Khương Cửu Thần không dám nghĩ đến.
Tô Tín cầm da thú lên xem xét, là hàng thật không thể nghi ngờ, nhưng bỗng nhiên lúc này Khương Cửu Thần lại đột nhiên hỏi:
- Không biết tấm da thú của Khương gia có lai lịch thế nào, vì sao lại khiến Sở Giang Vương, cường giả Địa Phủ nhìn trúng vậy?
Tô Tín liếc hắn một cái, thản nhiên nói:
- Không cần biết thì đừng hỏi, có những thứ ngươi không có tư cách để biết.
Lời của Tô Tín không phải cuồng vọng, hắn nói sự thật.
Phiến đá bạch ngọc có liên quan đến câu đố trường sinh, ảnh hưởng đến cả một hệ thống tu luyện, thậm chí còn liên quan đế việc khi xưa Nhân Hoàng phi thăng. Xem ra loại cấp bậc huyền diệu này đã vượt xa giang hồ, một số cường giả cảnh giới Dương Thần không có thế lực gì thì cũng không có tư cách tìm hiểu. Một kẻ cường giả Dung Thần đã thần phục Thần Đạo Minh thì có tư cách gì để hỏi chuyện này.
Biết càng nhiều càng chết nhanh, thật sự Khương Cửu Thần trước mặt không có tư cách tìm hiểu vật này, cho dù hắn có đột phá lên Dương Thần cũng không có tư cách như thế.
Nhưng lời của Tô Tín đối với Khương Cửu Thần lại chính là một sự sỉ nhục nặng nề.
Thật ra vừa rồi Khương Cửu Thần hỏi lai lịch của tấm da thú cũng chỉ vì không cam tâm giao một bảo vật ra như vậy mà thôi.
Cho dù hắn biết hiểu được giá trị của da thú thì càng đau lòng hơn, thế nhưng đây là bệnh chung của tất cả mọi người, mất đi một món bảo vật, ít nhất cũng phải để ta biết ta đã ném thứ gì đi chứ?
Kết quả hắn không ngờ Sở Giang Vương của Địa Phủ lại trả lời hắn như thế, giọng điệu khinh thường kia càng kích động võ giả cảnh giới Dung Thần này hơn.
Mặc dù Tô Tín chỉ nói sự thật, thế nhưng Khương Cửu Thần nghe vào tai lại là sỉ nhục coi thường.
Lúc này, Khương Cửu Thần mới tức giận nói:
- Ý của Sở Giang Vương đại nhân là gì? Dù sao đây cũng là đồ tổ tiên Khương gia chúng ta truyền lại, bây giờ giao cho ngài cũng được nhưng đến tư cách biết nó có nghĩa là gì mà ta cũng không có, đây là đạo lý gì?
Tô Tín liếc mắt nhìn hắn, rồi thản nhiên nói:
- Ngươi cho ta ư? Nếu gia chủ Khương gia không muốn đưa cũng được, đến lúc đó ta sẽ tự tìm đến cướp.
Khi ấy ta vẫn sẽ nói câu vừa rồi, có nhiều thứ ngươi không có tư cách để biết, không nên cố đi tìm hiểu, sẽ chỉ làm bản thân gặp họa, đối nhân xử thế, không được hồ đồ mà phải thật chính xác.
Khương Cửu Thần hừ lạnh một tiếng:
- Tự ngài cướp ư? Được, được thôi, không hổ là cường giả xuất thân Địa Phủ, quả nhiên phách lối!
Hôm nay, ngay tại chỗ này, ta rất muốn xem thử ngài đoạt tấm da thú của Khương gia ở Thần Đạo Minh này thế nào!
Thật ra Khương Cửu Thần biết, chỉ dựa vào sức mạnh Khương gia của hắn, nếu hắn không giao da thú trước mắt cho cường giả Địa Phủ, thì rất có thể Khương gia bọn hắn sẽ bị diệt môn, cuối cùng da thú vẫn bị cướp đi.
Nhưng bây giờ hắn lại là đường chủ của Thần Đạo Minh, có Thần Đạo Minh che chở, hắn không sợ Sở Giang Vương này.
Người trong Địa Phủ mạnh hơn cũng chỉ cảnh giới Dung Thần, chẳng lẽ còn mạnh tới mức cảnh giới Hóa Thần cũng bị cảnh giới Dương Thần của Tô Tín chém chết ư?
Nhưng Tả Vô Cương lại cau mày.
Hắn chủ động bảo Khương Cửu Thần giao da thú ra vì muốn kết thân với Sở Giang Vương, nào ngờ cuối cùng tên Khương Cửu Thần này lại diễn một màn như vậy.
Nếu không muốn giao da thú thì nói sớm, tất nhiên hắn sẽ trao đổi thứ khác với Khương Cửu Thần.
Trước đó Khương Cửu Thần đã đồng ý, sao bây giờ lại mở miệng chọc giận Tô Tín, vốn muốn kết mối giao hảo, bây giờ lại thành giương cung bạt kiếm, điều này khiến Tả Vô Cương tức giận trong lòng.
Lúc này, mấy kẻ chưởng môn, tông chủ bên ngoài Lương Châu cũng thờ ơ lạnh nhạt.
Tả Vô Cương còn muốn mượn danh Sở Giang Vương của Địa Phủ thuyết phục bọn họ, bây giờ bọn hắn vừa nhìn mới biết, hóa ra Sở Giang Vương của Địa Phủ không có một chút quan hệ với Thần Đạo Minh hắn, chẳng qua giao dịch vì lợi ích mà thôi.
Hình như giao dịch có trục trặc, còn vị minh chủ Thần Đạo Minh kia lại không khống chế nổi thủ hạ của mình, cái này mới là vấn đề lớn.
Chương 1279 - Bí ẩn về di hài của Mạc Thanh Hồi
Tả Vô Cương tạo mối quan hệ tốt với Tô Tín tất nhiên là bởi hắn đã có mưu kế của chính mình, có thể nói rằng trước mắt sự tồn tại của vị Sở Giang Vương Địa phủ này thậm chí có thể làm cho kế hoạch của hắn có được tỷ lệ thành công lớn hơn ba phần.
Trong chuyện này hiển nhiên có nhờ vào thực lực khủng khiếp của vị Sở Giang Vương này, nhưng càng nhiều hơn thế chính là bởi thân phận của hắn tại Địa phủ.
Loại chuyện mượn uy dựa thế như vậy Tả Vô Cương cũng đã từng làm rồi, mà uy thế của Địa phủ quả thật là rất lớn.
Giống như mới vừa rồi, thấy Sở Giang Vương của Địa phủ lại đã ở tại Thần Đạo Minh, mấy vị võ giả còn lại ở Lương Châu đạo đều lộ ra vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là cũng đã bị làm cho hoảng hốt.
Hiện tại tên Khương Cửu Thần kia không biết tốt xấu chọc giận vị Sở Giang Vương này, nhưng mà vì kế hoạch của mình, Tả Vô Cương cũng chỉ định khiển trách hắn một phen, rồi cho Sở Giang Vương một lời giải thích.
Chỉ có điều là không đợi hắn lên tiếng thì Tô Tín đã cười ầm lên, lạnh lùng nói:
- Ngươi có muốn biết tấm da thú này thật ra là cái gì không?
Hiện tại có nhiều người ở đây thế này, nếu như ngươi muốn biết, ta cũng có thể nói cho ngươi biết, chẳng qua ngươi cũng phải hỏi bọn hắn xem, ai dám nghe bí mật này?
- Họa từ miệng mà ra, cho dù có nhiều chuyện là ngươi không cẩn thận biết đến, thì đó vẫn cũng là sai lầm, không thể không hồ đồ được ư?
- Bây giờ ta sẽ nói ra ở chỗ này, bất cứ ai muốn nghe kể về bí mật trong tấm da thú ta đều có thể nói cho người đó biết, để rồi cũng sẽ biết được rằng biết về chuyện mình không nên biết thì sẽ có kết quả gì, nếu có ai muốn thì đều có thể đi!
Tô Tín vừa nói ra những lời ấy, sắc mặt của tất cả mọi người ở đây đều lập tức biến đổi.
Lời nói này của Tô Tín căn bản là đang uy hiếp bọn họ, nhưng kể cả bọn hắn có biết thì cũng vô dụng.
Nếu như trong tấm da thú nhìn như tầm thường này thật sự có bí mật kinh thiên động địa nào đó, vậy thì ai trong số tất cả mọi người ở đây có thể gánh chịu nổi điều bí mật này? Chỉ sợ cho dù là cái vị Tả minh chủ kia của Thần Đạo Minh cũng không thể gánh nổi!
Hơn nữa nhìn vào thái độ ra tay đột ngột của Địa phủ lần này cũng đủ để biết rằng, chắc chắn là vật này cực kỳ quan trọng đối với bọn hắn, đến lúc đó thì ai trong số đám người bọn họ có thể gánh chịu nổi chuyện liên quan đén Địa phủ?
Bây giờ những người này thực sự chỉ hận không thể xé rách miệng của tên Khương Cửu Thần kia, chính là hắn không biết điều mà lắm lời, để rồi bây giờ mới gây ra loại chuyện như thế này.
Mặc dù trước đó bọn họ cũng rất hiếu kỳ về tấm da thú kia, nhưng lúc này khi đã nhìn thấy thái độ của Sở Giang Vương, bọn họ không còn muốn nghe về bí mật này nữa.
Khuôn mặt Khương Cửu Thần đỏ bừng, hiển nhiên là có phần không xuống đài được.
Nếu như tên Sở Giang Vương này thật sự là tồn tại Dương Thần Cảnh thì cũng thôi, hắn có thể thằng thắn xin lỗi chịu thua, xem như bỏ qua chuyện này.
Nhưng vấn đề là bây giờ tênSở Giang Vương này lại cũng có tu vi Dung Thần Cảnh giống như hắn, cho dù hắn biết nếu so về thực lực thì Sở Giang Vương vẫn mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng bọn hắn lại đều ở cùng một cảnh giới, có thể giao đấu ngang hàng với nhau.
Coi như là lúc trước Khương Cửu Thần gọi Sở Giang Vương một tiếng đại nhân, nhưng một tiếng “đại nhân” này hắn gọi cũng không phải là vì bản thân Sở Giang Vương hắn, mà là thân phận của hắn ở Địa phủ.
Chính bởi vì như thế, nếu bây giờ để cho Khương Cửu Thần nói lời xin lỗi và nhận thua với một vị võ giả ở cùng cảnh giới, hắn hắn thật sự không thể làm được.
May mà lúc này Tả Vô Cương đã trực tiếp lên tiếng xoa dịu bầu không khí:
- Được rồi, chuyện này chẳng qua chỉ là một cái hiểu lầm mà thôi, ta còn định kể lại một số chuyện đã xảy ra lần này cho Sở Giang Vương nghe đây.
Dứt lời, Tả Vô Cương liền nói ra hết thảy chân tướng, thật ra thì đúng là chuyện này có quan hệ với Anh Hùng Hội, hơn nữa còn có quan hệ rất lớn.
Chín trăm năm trước hội chủ Anh Hùng Hội Mạc Thanh Hồi vì võ lâm Trung Nguyên mà đã đánh một trận huyết chiến với Kim Trướng Hãn quốc, cuối cùng Mạc Thanh Hồi tự đánh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, đồng quy vu tận với quốc sư Tát Cách Nhĩ của Kim Trướng Hãn quốc vả cả hơn vạn binh tinh nhuệ cưỡi xạ điêu.
Chuyện này rất nhiều người đều biết, nhưng mà trong chuyện này lại có chút điểm đáng ngờ, trong đó điểm đáng ngờ lớn nhất chính là thi thể của Mạc Thanh Hồi ở đâu?
Phải biết rằng ban đầu Mạc Thanh Hồi đúng là cùng những người đó của Kim Trướng Hãn quốc đồng quy vu tận, chắc chắn không sai, nhưng hắn chỉ liều mạng tự đánh vỡ Chân Vũ Pháp Tương, chứ không phải là tự bạo giống như Thiên Ma Giải Thể, hẳn là phải có thi thể lưu lại mới đúng.
Ban đầu Mạc Thanh Hồi giết nhiều người Kim Trướng Hãn quốc như thế, nếu như thi thể của hắn bị người của Kim Trướng Hãn quốc lấy được, chắc chắn là sẽ ngược đãi thi thể hắn cho hả giận.
Nhưng thực tế thì sau trận chiến ấy, người của Kim Trướng Hãn quốc căn bản cũng không nhìn thấy thi thể của Mạc Thanh Hồi.
Mà người của Anh Hùng Hội cũng đang tìm kiếm thi thể của Mạc Thanh Hồi.
Suy cho cùng vị này là vị cường giả Chân Vũ Cảnh thứ nhất của Anh Hùng Hội bọn hắn, cũng là niềm kiêu ngạo của Anh Hùng Hội bọn hắn hiển nhiên là bọn họ cũng muốn tìm được thi thể của Mạc Thanh Hồi để cung phụng, cho dù không có thi thể, thì có một hai món di vật cũng tốt rồi.
Kết quả đến cuối cùng Anh Hùng Hội lại hoàn toàn chẳng được gì, ngay cả di vật bọn họ cũng là không tìm được.
Nghe đến đó, Tô Tín không khỏi hướng đôi mắt nhìn về phía Tả Vô Cương, ánh mắt tràn ngập sự kỳ quái hỏi:
- Nói như vậy là các ngươi đã tìm được thi thể của Mạc Thanh Hồi rồi, cho nên mới phải lo lắng Anh Hùng Hội trả thù? Chẳng qua ngươi muốn thi thể của hắn để làm gì?
Đối với tất cả mọi người trên giang hồ mà nói, hài cốt của những tiền bối đi trước này chẳng qua chỉ để kính ngưỡng và tế bái, không có chút tác dụng nào, dĩ nhiên đám người Cản Thi Phái kia là ngoại lệ.
Theo lý mà nói nếu như Tả Vô Cương tìm được hài cốt của Mạc Thanh Hồi rồi, hắn trực tiếp trả lại hài cốt cho Anh Hùng Hội mới chính là lựa chọn tốt nhất.
Nghênh đón hài cốt tổ tiên trở về chính là chuyện lới, đặc biệt là Mạc Thanh Hồi có ý nghĩa quá lớn với Anh Hùng Hội, có thể nói uy vọng của Mạc Thanh Hồi ở bên trong Anh Hùng Hội nếu so với cái vị tổ sư môn phái sáng lập ra Anh Hùng Hội kia thì thậm chí còn cao hơn.
Chẳng qua cũng chính là bởi vì như thế, chắc chắn là Anh Hùng Hội sẽ cho Tả Vô Cương một món thù lao hợp lý, hơn nữa Tả Vô Cương cũng sẽ nhận được thiện cảm của Anh Hùng Hội.
Nhưng bây giờ thấy ý định của tên Tả Vô Cương này như là muốn độc chiếm hài cốt, vậy thì rốt cuộc hắn ta có âm mưu gì? Dù sao hắn ta cũng không phải là người của Cản Thi Phái.
Can đầu Mạc Thanh Hồi đã có tu vi Chân Vũ Cảnh, tất cả các loại công pháp của Anh Hùng Hội đều đã bị hắn rót vào trong đầu, thế nên có lẽ là trong nhẫn không gian của hắn ngay cả công pháp cũng không có.
Hơn nữa ở trận chiến ấy ngay từ đầu Mạc Thanh Hồi đã có ý định muốn liều mạng, trên người có chút bảo bối gì đều cũng đã bỏ ra ngoài, cho nên bây giờ nhận lấy bộ hài cốt kia của Mạc Thanh Hồi cũng chỉ có thể dùng để cúi đầu cúng bái mà thôi.
Tả Vô Cương trầm giọng nói:
- Không phải là chúng ta tìm được thi thể của Mạc Thanh Hồi, mà là tìm được đầu mối vê thi thể của Mạc Thanh Hồi.
- Trước kia sau khi Mạc Thanh Hồi tự đánh vỡ Chân Vũ Pháp Tương ở trận chiến ấy thì cũng vẫn chưa hoàn toàn tử vong, mà vãn còn lưu lại một tia linh trí mơ hồ.
- Sức sống của cường giả Chân Vũ Cảnh vô cùng mạnh mẽ, cho dù là tự đánh vỡ Chân Vũ Pháp Tương dẫn đến nguyên thần của mình cũng hoàn toàn tiêu tan, nhưng một tia chấp niệm còn sót lại kia vẫn có thể khiến cho hắn cử động.
- Những võ giả của Kim Trướng Hãn quốc kia cũng bị Mạc Thanh Hồi dọa cho bể mật, rút lui đến hơn vài chục dặm, cho đến khi cảm thấy là trận chiến đấu đã kết thúc thì bọn họ mới dám trở lại, hiển nhiên là không nhìn thấy thi thể của Mạc Thanh Hồi rồi.
- Ban đầu Mạc Thanh Hồi thật sự cũng muốn trở lại Anh Hùng Hội, chỉ có điều là bởi vì nguyên thần của hắn đã hoàn toàn tiêu tan, một chút linh trí còn sót lại kia lại khiến cho hắn đi nhầm phương hướng, đi tới Lương Châu đạo này.
- Nhưng mà khi đó chút linh trí còn sót lại của Mạc Thanh Hồi cũng đã gần tiêu tan hết, không đủ để chống đỡ giúp hắn trở lại Anh Hùng Hội nữa, thế nên Mạc Thanh Hồi liền dùng một tia lực lượng cuối cùng đưa chính mình vào giữa lòng núi, tự mai táng chính bản thân mình.
- Cường giả Chân Vũ Cảnh dùng một tia lực lượng cuối cùng trong cơ thể của mình để bày cấm chế, với lực lượng của ta bây giờ thì không cách nào mở ra được, cho đu là lấy lực lượng của tu vi Dương Thần Cảnh thì cũng không thể mở ra, trừ khi có cường giả Chân Vũ Cảnh đích thân ra tay mới được.
- Nhưng mà cũng không biết là trong lòng Mạc Thanh Hồi vẫn còn chấp niệm hay không mà lại để lệnh bài chưởng môn của Anh Hùng Hội ở bên ngoài, làm thành một trong số những chiếc chìa khóa để mở cấm chế ra.
- Anh Hùng Hội có tất cả hai tấm lệnh bài chưởng môn, ngày xưa Mạc Thanh Hồi làm hội chủ của Anh Hùng Hội nên cũng có một tấm, mà tấm còn lại thì hình như vẫn được lưu trở ở trong Anh Hùng Hội, chỉ khi hai tấm lệnh bài này ở chung cùng một chỗ thì mới có thể mở ra cấm chế này.
- Bây giờ tấm lệnh bài còn lại ở trong tay hội chủ hiện tại của Anh Hùng Hội. “Nhất Thoa Yên Vũ” Nhâm Bình Sinh, hơn nữa Nhâm Bình Sinh cũng biết chuyện về thi thể của Mạc Thanh Hồi, chẳng qua là hắn không biết vị trí mà thôi.
Tả Vô Cương lấy ra một tấm lệnh bài đồng xanh lớn bằng lòng bàn tay, phía trên là hai chữ “Anh Hùng” cổ xưa với đường nét rất cứng cáp.
Tô Tín không lên tiếng nói chuyện, mà vẫn cứ tiếp tục nhìn Tả Vô Cương.
Tả Vô Cương biết hài cốt của Mạc Thanh Hồi có ý nghĩa như thế nào đối với Anh Hùng Hội, trận chiến giữa Dịch Kiếm Môn và Cản Thi Phái ở vài thập niên trước đã gây nên chấn động rất lớn trong giang hồ, vết xe đổ là ở chỗ này, trước kia Dịch Kiếm Môn đã làm thế nào, bây giờ Anh Hùng Hội cũng sẽ làm như thế.
Chẳng qua là hắn biết rằng nếu những thế lực võ lâm ở Lương Châu đạo đã biết được những tin tức này thì chắc chắn là sẽ đồng loạt ra tay, ngay cả hắn, thân là Sở Giang Vương của Địa phủ cũng thế, hiển nhiên thứ trên người Mạc Thanh Hồi có sức hút rất lớn, thậm chí còn đáng để bọn họ đến Thần Đạo Minh ăn thua đủ với Anh Hùng Hội.
Nhìn những người đứng đầu các thế lực lớn của Lương Châu đạo ở phía dưới, Tả Vô Cương trầm giọng nói:
- Lúc trước ta không nói rõ với các vị là bởi vì chuyện này có liên quan đến những vẫn đề rất nghiêm trọng, hơn nữa thời cơ vẫn chưa tới, bây giờ ta đã nói rõ như thế rồi, trong cơ thể Mạc Thanh Hồi, vị cường giả Chân Vũ Cảnh ngày xưa kia có chứa mảnh vỡ của Chân Vũ Pháp Tương!
Mảnh vỡ của Chân Vũ Pháp Tương là cái gì, chắc là nhiều người cũng không biết, thật ra thì lai lịch của nó rất đơn giản, đó chính là võ đạo, là bản thân, thậm chí là lý giải về đất trời của một vị cường giả Chân Vũ Cảnh biến thành, vốn nên là vật vô hình, nhưng bởi vì Chân Vũ Pháp Tương bị đánh vỡ mà biến thành vật hữu hình.
Nếu như có người có thể dung hợp mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, vậy thì tương đương với việc đạt được một phần lý giải của cường giả Chân Vũ Cảnh, Hóa Thần Cảnh có khả năng thăng lên thành Dung Thần Cảnh, Dung Thần Cảnh có khả năng thăng lên thành Dương Thần Cảnh, Dương Thần thăng lên thành Chân Vũ, cùng hoàn toàn có khả năng!
Hơn nữa bây giờ Anh Hùng Hội còn chưa biết đến chuyện này, quan trọng nhất là mảnh vỡ của Chân Vũ Pháp Tương này chính là tồn tại chỉ có thể thấy mà không thể cầu.
Phải biết rằng đây chính là cường giả Chân Vũ Cảnh, từ thượng cổ đến nay có bao nhiêu người có thể bị ép đến mức liều chết đánh cược một lần mà tự đánh vỡ Chân Vũ Pháp Tương?
Thế nên sau khi biết được chuyện này, khi mà các ngươi gặp được mảnh vỡ của Chân Vũ Pháp Tương, khả năng chỉ có trong truyền thuyết thôi.
Nghe đến đó, tất cả võ giả ở đây đều hít vào một hơi thật sâu, trong đôi mắt vô thức lộ ra vẻ tham lam.
Đây chính là tinh hoa lý giải cuộc đời mà cường giả Chân Vũ Cảnh lưu lại, mặc dù chỉ có một phần, nhưng mà đối với những võ giả Dung Thần Cảnh đứng ở chỗ này mà nói thì đã được một lợi ích vô cùng lớn.
Tả Vô Cương cười nhạt nhìn đám người phía dưới.
Động lòng rồi ư? Động lòng là tốt rồi, chỉ cần chuyện này thành công, hắn không chỉ thu hoạch được mảnh vỡ Chân Vũ Pháp Tương này, mà thậm chí còn có được địa vị trong giới giang hồ ở cả Thần Đạo Minh và Lương Châu đạo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận