Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 812 - Kết Thù (2)

Bàn Nhược Chưởng cương mãnh đến cực điểm, một chưởng này rút sạch thiên địa nguyên khí trong khách sạn.
Trong mắt Đường Hiển và Tề Phi Dương đầy hàn ý.
Tô Tín là người Đại Chu bọn họ, hắn truy nã tội phạm truy nã Đại Chu có sai sao?
Dù sao Đường Hiển và Tề Phi Dương xem ra là đúng, nếu đã đúng, như vậy Huyền Thông ngươi ra tay với Tô Tín chính là đánh vào mặt Đại Chu, cho nên bọn họ sẽ có thể đứng nhìn?
Đường Hiển hừ lạnh một tiếng, sử dụng Huyền Âm Thần Chưởng, lúc này cả khách sạn ngưng tụ thành băng tinh.
Thứ này không chỉ riêng hàn ý, còn có khí tức âm tà khủng bố, cả gian khách sạn như biến thành quỷ vực cực kỳ đáng sợ.
Bàn Nhược Chưởng của Huyền Thông giao thủ với Huyền Âm Thần Chưởng của Đường Hiển, một âm một dương, một cương một nhu, hai chủng thuộc tính không ngừng va chạm trong chưởng lực, lập tức sinh ra chấn động kinh khủng.
Lúc này Tề Phi Dương hành động.
Hắn cầm yêu đao chém xuống, rồng ngâm gào rú, ánh đao sáng chói.
Huyền Thông biến sắc, vội vàng thu chưởng lui về phía sau, hai tay kết ấn,
cương khí màu vàng ngưng tụ quanh người hắn, phật ấn chữ vạn bay tới va chạm với ánh đao của Tề Phi Dương, lúc này có tiếng nổ vang lên, Huyền Thông lui từng bước về phía sau, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Ánh mắt hắn nhìn Tề Phi Dương cùng Đường Hiển đã tràn ngập kiêng kị, hai người này trong Dung Thần Cảnh cũng là tồn tại đứng trong tốp năm mươi Địa Bảng!
Không nói việc lão thái giám Đường Hiển sống ba trăm năm, chỉ một mình Tề Phi Dương là đại tổng quản Long Vũ quân không nổi danh cũng có thực lực vượt qua dự đoán của hắn.
Đao thế làm cho người ta sợ hãi, một thân nội lực ường đại kinh người.
Thời điểm bọn họ giao thủ với nhau, vô hình kiếm khí của Tô Tín lại tới trước người Tà Linh đạo nhân.
Đám người Giác Nghiêm muốn ra tay ngăn cản nhưng đáng tiếc tốc độ của bọn họ không nhanh bằng Tô Tín hư không ngưng kiếm tạo thành vô hình kiếm khí.
Ánh mắt Tà Linh đạo nhân mang theo hoảng sợ và hối hận, hắn trực tiếp thi triển khinh công mạnh nhất bản thân tiến hành né tránh.
Sớm biết đến thành Thịnh Kinh gặp được loại tình huống này, hắn sẽ không rời khỏi Hắc Ngục.
Trong Hắc Ngục không có tự do, nhưng tối thiểu hắn vẫn còn mạng sống, hơn nữa Hắc Ngục sẽ không phế bỏ tu vi của ngươi.
Dùng thực lực Tà Linh đạo nhân không phải mạnh nhất trong Hắc Ngục nhưng tối thiểu thực lực cũng không yếu, còn có thể trở thành lão đại làm mưa làm gió bên trong.
Nhưng hiện tại rời khỏi Hắc Ngục lại từng bước sát cơ, đối mặt ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín dương danh thiên hạ và Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của hắn, mình có thể ngăn cản sao?
1.niệm này xuất hiện trong đầu Tà Linh đạo nhân, hắn bị vô hình kiếm khí xé nát thành vô số khối tròn.
- Tô Tín!
Huyền Thông tức giận quát một tiếng, hắn không nghĩ tới Tô Tín thật có can đảm làm tuyệt như vậy, hắn dám giết Tà Linh đạo nhân, phá hư kế hoạch của Thiếu Lâm tự, chẳng lẽ hắn thật muốn không chết không thôi với Thiếu Lâm tự hay sao?
Kỳ thật Tô Tín đã sớm nhìn thấu ân oán với Thiếu Lâm tự, giữa hai bên không thể điều tiết với nhau.
Kỳ thật đầu tiên Tô Tín kết thù kết oán là đám đệ tử tục gia bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm tự, có thể nói Tô Tín triệt để đắc tội với Thiếu Lâm tự.
Sau khi Tô Tín danh chấn giang hồ, những đệ tử tục gia không dám tới gây phiền toái với Tô Tín, nhưng các sư phụ của bọn họ trong Thiếu Lâm tự thì không nhất định.
Nhìn dáng vẻ Giác Nghiêm là biết rõ thái độ của những võ giả Thiếu Lâm tự với các đệ tử tục gia thế nào, căn bản chính là dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng.
Tô Tín giết vài tên đệ tử tục gia có thể nói đã đánh vào mặt Thiếu Lâm tự, chớ nói chi còn có chuyện Giác Nghiêm.
Ban đầu lúc thực lực Tô Tín nhỏ yếu, thiếu chút nữa Giác Nghiêm đã mang Tô Tín về Trấn Ma Tháp phế bỏ tu vi, thù hận lớn như thế, đương nhiên Tô Tín không bỏ xuống được.
Cho nên hắn và Giác Nghiêm sớm muộn gì sẽ có một trận chiến, trừ phi Giác Nghiêm chủ động buông bỏ tôn nghiêm của mình và Thiếu Lâm tự cúi đầu nhận lỗi trước Tô Tín, nếu không cả hai chắc chắn không chết không thôi.
Tô Tín không muốn mình chết, cho nên nếu hắn giết Giác Nghiêm, Thiếu Lâm tự chắc chắn không chết không thôi với hắn.
Giác Nghiêm cũng không phải đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, thân là võ tăng La Hán đường Thiếu Lâm tự, Hóa Thần Cảnh võ đạo tông sư, nếu Giác Nghiêm bị Tô Tín giết, chuyện này sẽ triệt để náo lớn.
Cho nên đã là kết cục không chết không thôi, Tô Tín sẽ không để ý đắc tội Thiếu Lâm tự hung ác một chút.
Tô Tín vẫy tay một cái, đầu lâu Tà Linh đạo nhân bị hút vào trong tay Tô Tín.
Nhìn xem đám người Huyền Thông, Tô Tín thản nhiên nói:
1.Ta nói rồi, Tô Tín ta thích nhất làm chuyện hại người không lợi mình. Tô Tín ném đầu Tà Linh đạo cho Thiết Thạch sau lưng, nói:
2.Cầm lấy đưa tới Lục Phiến Môn, đây là một công lao đấy.
Sắc mặt Huyền Thông sau lưng âm trầm như nước, sát cơ với Tô Tín trong nội tâm hắn tăng lên tới mức tận cùng.
Nếu như nơi này không phải thành Thịnh Kinh, bên người Tô Tín còn có hai cao thủ là Đường Hiển và Tề Phi Dương, hắn thật muốn ra tay giết Tô Tín.
Một võ giả Hóa Thần Cảnh không làm gì được Thiếu Lâm tự, nhưng thân phận và tiềm lực của Tô Tín, còn có điên cuồng và không kiêng nể gì giấu trong lòng Tô Tín lại làm Huyền Thông cảm thấy áp lực và khiếp sợ không thôi.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 813 - Bí Cảnh Mở Ra (1)
Sau khi rời khỏi khách sạn, Tô Tín chắp tay với Tề Phi Dương:
1.Đa tạ Tề tổng quản vừa rồi xuất thủ tương trợ. Tề Phi Dương cười nói:
2.Không cần khách khí, ta và ngươi đều là người Đại Chu, con lừa trọc Thiếu Lâm tự muốn làm càn ở đây là tìm sai địa điểm rồi.
Nghe Tề Phi Dương nói lời này, Tô Tín cũng cố ý cảm tạ Tề Phi Dương xong sau đó rời đi.
Đường Hiển có giao dịch với Tô Tín, hắn giúp Tô Tín là bình thường, nhưng vị Tề tổng quản này thực sự không do dự ra tay, đương nhiên Tô Tín sẽ nhận nhân tình này của hắn.
Chờ đám người rời đi, Đường Hiển tặc lưỡi thở dài nói với Tô Tín:
1.Tô đại nhân ngươi thật dám động thủ, đối phương chính là Thiếu Lâm tự trong Phật môn tam tự, ngươi sẽ không sợ trở thành công địch võ lâm sao?
Tô Tín hơi có vẻ khinh thường cười cười nói:
1.Thiếu Lâm tự? Bây giờ không phải mấy ngàn năm trước, Thiếu Lâm tự cũng không phải võ lâm chí tôn ngày xưa, bọn chúng dựa vào cái gì đại biểu võ lâm?
2.Huống chi Tô Tín ta đời này đắc tội với quá nhiều người, bọn chúng tính là cái gì?
Thời điểm Thiếu Lâm tự huy hoàng nhất đã là mấy ngàn năm trước, nếu Tô Tín dám cường thế với Thiếu Lâm tự, nói không chừng hắn thật trở thành công địch võ Lâm bị nhiều võ giả đuổi giết.
Nhưng những năm gần đây Thiếu Lâm tự vẫn xuống dốc, từ khi Tạo Hóa Đạo Môn quật khởi đã đạp Thiếu Lâm tự dưới chân.
Thần thoại võ lâm ngày xưa đã bị phá vỡ.
Tô Tín dám đắc tội Thất Hùng Hội, dám đắc tội Bích Huyết Thanh Sơn Đường, dựa vào cái gì không dám đắc tội Thiếu Lâm tự?
Đưởng Hiển nhìn thấy Tô Tín tự tin như thế cũng không nói lời nào, dù sao bọn họ cũng chỉ có quan hệ hợp tác mà thôi.
Trong thời gian này thành Thịnh Kinh đã yên tĩnh rất nhiều, lửa giận của Đại Chu vương triều không dễ dẹp loạn như thế, người những thế lực võ lâm cũng không phải ngu ngốc, cũng sẽ không chọc giận Đại Chu vào lúc này.
Mấy ngày qua đi, rốt cuộc Côn Luân bí cảnh cũng mở ra.
Côn Luân bí cảnh chính là không gian độc lập, cho nên nơi tiến vào không cố định.
Triều đình tập trung tất cả mọi người vào giữa một diễn võ trường, người không tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh đứng ngoài xem lễ, người tham dự tranh đoạt Côn Luân bí cảnh phải tập trung ở giữa diễn võ trường.
Hơn mười tên thái giám Thần Cung Cảnh hợp lực đẩy một cánh cửa cực lớn trên mặt đất.
Côn Luân bí cảnh do Đường Hiển đi ra chủ trì, nhìn mọi người đã tới đông đủ, Đường Hiển dùng âm thanh sắc nhọn nói:
1.Thời gian Côn Luân bí cảnh mở ra đã định, kể từ lúc mở ra và tiến vào hiện tại, các vị có thời gian ba ngày.
1.Thời gian vừa đến, Côn Luân bí cảnh tự động đóng, đến lúc đó các vị sẽ tự động rời khỏi Côn Luân bí cảnh, hiện tại mời các vị cầm lệnh bài thân phận ra.
Đường Hiển nói lệnh bài thân phận là hai khối ngọc, ai tiến vào Côn Luân bí cảnh sẽ nhỏ một giọt máu tươi lên ngọc bài, sau đó giao một khối ngọc bài cho tiểu thái giám viết tên của mình lên, khối ngọc bài còn lại sẽ cầm vào trong Côn Luân bí cảnh.
Bởi như vậy, nếu có người chết trong Côn Luân bí cảnh, ngọc bài của hắn ở bên ngoài sẽ vỡ vụn.
Bên ngoài sẽ không nhìn thấy việc diễn ra trong Côn Luân bí cảnh, bọn họ cũng chỉ có thể thông qua những ngọc bài vỡ vụn bao nhiêu và tần suất như thế nào để phán đoán trình độ chém giết kịch liệt bên trong.
Nếu không nhìn thấy cái gì, vậy bọn họ xem lễ làm gì? Đi về nghỉ ngơi hai ngày lại tới xem kết quả.
Có mấy ngàn người có tư cách tham gia Côn Luân bí cảnh, trong đó võ giả Hóa Thần Cảnh gần một trăm, số lượng thập phần khủng bố.
Đương nhiên trong đó đều là người của Lục Phiến Môn, quân đội và tất cả công hầu Đại Chu.
Bọn họ không tham dự hoàng tử tranh đấu, nhưng đều vì thiên tài địa bảo bên trong Côn Luân bí cảnh.
Côn Luân bí cảnh đã hơn mười năm không có mở ra, nói không chừng trong đó thai nghén ra thứ tốt gì đó.
Những hoàng tử kia và những người ủng hộ đứng phía sau, chuẩn bị bắt đầu ghi chép ngọc bài.
Thời điểm này thế lực ẩn giấu sau lưng những hoàng tử này mới xuất hiện.
Đối với lần tranh đoạt vị trí hoàng trữ lần này, tất cả mọi người cho rằng Cơ
Ngôn Thành là một trong những người có hi vọng đoạt được vị trí này nhất.
Dù sao lúc trước hắn chiêu mộ không ít võ giả tán tu, hơn nữa phía sau hắn còn có Trịnh quốc công và phần đông công hầu Đại Chu ủng hộ.
Chỉ có điều Cơ Ngôn Thành tự tìm đường chết, hắn đá văng Thanh Thành kiếm phái ra ngoài, sau đó lại đấu với Tô Tín một phen làm tổn thương nguyên khí bản thân, hiện tại thực lực các hoàng tử Đại Chu khác không dưới hắn.
Thậm chí ngay cả phế thái tử Cơ Ngôn Hằng cũng được Thiếu Lâm tự ủng hộ, lúc này tranh đoạt vị trí hoàng trữ, ai thắng ai thua còn không biết.
Chờ đến lúc Cơ Ngôn Thành dẫn người lên đài, tất cả mọi người ở đây sững sờ.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận