Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 2202 - Cường giả hải ngoại (1)

Cường giả hải ngoại (1)
Thần mang kim sắc quanh người Tô Tín đại thịnh, sau lưng của hắn cũng có Pháp Tướng ra, Đế Lâm Cửu Tiêu, trấn áp thiên địa!
Một quyền đấm ra, đất trời lập tức rung động, dường như ngọn núi làm từ thạch đao kia lại phát ra một tiếng vang thật lớn, mạnh mẽ bị đánh lui một bước!
Đấu chiến kim thân kết hợp Pháp Tướng Đế Lâm Cửu Tiêu đã phát huy được lực lượng tuyệt đối, lại thêm quyền ý Duy Ngã Độc Tôn của Tô Tín, đủ để đánh nát hết thảy!
Thân hình Tô Tín lúc này chính là Ma Thần thượng cổ, bước lên một bước sẽ có một quyền đánh xuống, trên thạch đao kia cũng đã có thêm vết nứt, thân hình Trầm Cửu Phong cũng lập tức lui về phía sau một bước.
Mười quyền đánh xuống, Trầm Cửu Phong lui về phía sau mười bước, mặt đất dưới chân hắn đã vỡ vụn thành từng mảnh, cuối cùng ầm một tiếng, một phần mười của Long Vĩ Đảo đột nhiên vang lên một tiếng ầm vang, trực tiếp bị phá thành từng mảnh nhỏ!
Người của Chu gia lập tức khóc không ra nước mắt, hai vị này không hề áp chế lực lượng một chút nào, mỗi một chiêu thức đều xuất ra toàn lực, nếu để cho bọn họ tiếp tục đánh xuống, Long Vĩ Đảo coi như cũng không còn nữa rồi!
Luận về thực lực, thật ra Tô Tín có cảm giác Trầm Cửu Phong này còn mạnh hơn so vơi Y Kiếm Đình một chút.
Đáng tiếc hiện tại Tô Tín cũng không phải là Tô Tín lúc trước đối mặt với Y Kiếm Đình, sau khi chém chết đông đảo cường giả Chân Vũ cảnh, sức chiến đấu của bản thân Tô Tín có thể nói cũng đã tăng vọt.
Mười quyền đánh xuống, Pháp Tướng thạch đao của Trầm Cửu Phong hoàn toàn vỡ vụn, mọi người ở đây cũng không dám tin, Trầm Cửu Phong cứ như vậy liền thua sao? Một mực bị áp chế, thậm chí ngay cả Pháp Tướng cũng đã sử dụng mà vẫn thảm bại như vậy sao?
Nhưng ngay lúc này, Trầm Cửu Phong đột nhiên khẽ động, Pháp Tướng thạch đao đã vỡ vụn, hóa thành nguyên khí trời đất mà phiêu tán, nhưng hắn rút ra từ bên trong thạch đao một thanh Yển Nguyệt Đao hẹp dài lóng lánh, phong mang tuyệt thế, hàn khí khiếp người, lộ ra vô cùng băng lãnh.
Pháp Tướng chính là kết hợp giữa lực lượng của bản thân và đất trời mà biến thành, xem như bản thân hắn có thể lý giải được võ đạo, khiến cho nó trở nên chân thực thì đây cũng chỉ là vật hư ảo.
Nhưng kết quả là hiện tại, Trầm Cửu Phong lại rút ra một thanh binh khí tồn tại chân thực từ trong Pháp Tướng hư ảo kia, điểm này ngay cả Tô Tín cũng không biết làm thế nào mà hắn làm được.
Đúng lúc này phía dưới bỗng nhiên có võ giả đột nhiên kinh ngạc hô lên một tiếng: "Đây không phải thanh thần binh Hàn Long Yển Nguyệt ngày xưa của 'Hàn Vũ Đao Thánh' Nhiếp Thiên Ngao sao? Nghe đồn nó đã táng thân cùng Nhiếp Thiên Ngao ở cực bắc băng hải rồi mà, thì ra nó lại rơi vào trong tay của Trầm đảo chủ."
Tô Tín híp mắt, ánh mắt cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
Trước đó hắn đã càm thấy có chút kỳ quái, hắn dùng Duy Ngã Đạo Kiếm làm cho Uyên Long Đao của đối phương vỡ vụn, nhưng kết quả là trên người Trầm Cửu Phong lại không có bất cứ chuyện gì.
Phải biết Uyên Long Đao kia là thần binh bản mệnh mà Trầm Cửu Phong nuôi dưỡng mấy chục năm nay, bây giờ nó bị Tô Tín đánh vỡ vụn, xem như Trầm Cửu Phong không bị thương, nhưng ít nhất cũng phải chịu một chút ảnh hưởng mới đúng.
Đến bây giờ thì chuyện này đã vô cùng sáng tỏ, vị cường giả Chân Vũ cảnh này vẫn luôn che giấu đồ tốt.
Uyên Long Đao kia là binh khí của hắn, nhưng cũng không phải là binh khí bản mệnh, binh khí bản mệnh của hắn thật ra chính là Hàn Long Yển Nguyệt Đao trước mặt này!
Hàn Long Yển Nguyệt Đao này hiện tại thật ra cũng không tính là thần binh, bởi vì linh tính của nó đã phiêu tán rất nhiều, đã rơi xuống cấp bậc thiên binh.
Nhưng cho dù như thế, Hàn Long Yển Nguyệt Đao cũng là thiên binh có nội tình thần binh, mức độ sắc bén cũng không phải binh khí bình thường có thể so sánh được.
Một đao mà Trầm Cửu Phong chém xuống, trong nháy mắt phạm vị hơn mười dặm bên trong thiên hạ đều có tuyết bay, mặt đất cũng đóng băng.
Vô số âm thanh kêu rên thê lương truyền tới từ thanh đao, giống như một đao kia chém xuống đã chém ra Địa Ngục Chi Môn, lại có vô số lực lượng tử vong bộc phát ra từ trong đó, thu nạp sinh cơ, vô cùng kinh khủng!
Giọng Trầm Cửu Phong lạnh lùng nói: "Một chiêu Tu La Trảm này ta vốn định chuẩn bị để dùng khi tranh phong với mấy lão bất tử ở nội hải, ngươi có thể ép ta phải sử dụng nó thì cũng đủ để kiêu ngạo!"
Tô Tín nhíu mày, con át chủ bài của Trầm Cửu Phong đúng thật là không yếu, lại có thể ngưng tụ ra lực lượng tử vong khủng bố như thế ở trong đó.
Lý Phôi đã hoàn toàn diễn hóa mười lăm chiêu tàn kiếm đoạt mệnh thành Tử Vong Chi Kiếm của chính hắn, chẳng qua Tô Tín cũng đã từng nói với Lý Phôi, khuyên hắn ít dùng chiêu đó đi, bởi vì lực lượng tử vong này không phải là thứ mà hắn có thể khống chế, mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng sẽ khiến cho đất trời oán hận, khiến cho bản thân bị phản hệ, thậm chí có thể nói dùng một lần sẽ làm giảm một phần tuổi thọ, mặc dù chỉ là một phần rất nhỏ, nhưng tích tiểu thành đại, hậu quả sau này sẽ rất khủng bố.
Chương 2203 - Cường giả hải ngoại (2)
Cường giả hải ngoại (2)
Nhưng mặc dù lực lượng tử vong của Trầm Cửu Phong thi triển ra không thuần túy như của Lý Phôi, nhưng cỗ lực lượng này cũng đã được Trầm Cửu Phong tích tụ qua không biết bao nhiêu năm, đã hoàn toàn bị hắn nắm vững trong tay, một đao kia chém xuống, vài dặm xung quanh Tô Tín đều bị bao phủ trong một mảnh Tu La Luyện Ngục!
Tô Tín bước ra một bước, Phật quang kim sắc quanh người hắn đã khiến cho Tô Tín lúc này dường như là một vị đại năng của Phật tông nào đó, trên thực tế những tên hòa thượng đã chết ở trong tay hắn cũng không ít.
Dưới sự gia trì của đấu chiến kim thân, Tô Tín trực tiếp nghênh đón một đao kia đánh tới, hai tay của hắn kết ấn, trong nháy mắt hỏa diễm đỏ đậm như mấu lập tức bộc phát, đặt trong mảnh chiến trường Tu La băng lãnh đen nhánh này, tựa như một chiếc đèn sáng lóe mắt.
Thiên La hỏa đạo!
Đây mới là uy năng chân chính của Thiên La hỏa đạo, dung luyện vạn vật, không ngừng sinh sôi,
Cho dù là lực lượng tử vong vô tận kia cũng bị dung luyện ở trong Vạn Đạo Sâm La.
Dù sao danh xưng Huyền Âm Thập Nhị Kiếm hung hãn nhất ở trong kiếm giới đã bị Chuẩn Nhân Thiên Ẩn tế luyện thành Huyền Âm chi đạo, hiện tại Tô Tín muốn sử dụng Thiên La hỏa đạo để dung luyện lực lượng tử vong này kỳ thật cũng không phải việc khó gì.
Một chưởng đánh xuống, cánh tay màu vàng óng mang theo hỏa diễm chói mắt trực tiếp nắm Hàn Long Yển Nguyệt Đao vào trong tay, quanh người Tô Tín lập tức phát ra một tiếng nổ vang kinh khủng, thậm chí ngay cả đấu chiến kim thân của hắn cũng suýt nữa không thể duy trì nổi!
Hàn Long Yển Nguyệt Đao này dù sao cũng đã từng là thần binh, mức độ sắc bén cũng đã từng đạt đến trình độ thần binh, cho dù đấu chiến kim thân có mạnh hơn cũng không thể nào tiếp nhận nhát chém của thần binh ở khoảng cách gần như vậy.
Nhưng ngay lúc này, hỏa diễm của Thiên La hỏa đạo đã trở nên đỏ tươi như máy, trong nháy mắt bao trùm toàn bộ phạm vi xung quanh Hàn Long Yển Nguyệt Đao.
Vốn dĩ Hàn Long Yển Nguyệt Đao ban đầu có máu lam lại chậm rãi biến thành màu đỏ đậm hoàn toàn, dường như chỉ cần một khắc sau là sẽ bị hòa tan!
Một vòng linh tính cuối cùng ở trong thần binh đã hoàn toàn bị xoá bỏ, điều này khiến Trầm Cửu Phong lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi.
Đây rốt cuộc là loại hỏa diễm gì, ngay cả thần binh của hắn cũng có thể hòa tan được!
Mà cỗ hỏa diễm này không chỉ nhanh chóng hòa tan Hàn Long Yển Nguyệt Đao, mà một phần lực lượng của nó thậm chí còn thuận theo cánh tay của Trầm Cửu Phong mà thiêu đốt lên trên thân thể của hắn, bắt đầu thiêu đốt khí huyết và chân khí!
Trầm Cửu Phong quyết định nhanh chóng thả lỏng đao ra phía sau, chân khí cuồng bạo quanh người hắn nháy mắt bộc phát ra, lúc này mới có thể hóa giải những chỗ bị hỏa diễm kia ảnh hưởng.
Nhưng lúc này Tô Tín lại là bước lên một bước, đấm ra một quyền Thiên La hỏa đạo thiêu đốt, lập trước ngực Trầm Cửu Phong ầm ầm nổ tung, trực tiếp đánh bay, khiến cho Trầm Cửu Phong nhịn không được lại phun ra một ngụm máu tươi!
Lần này Trầm Cửu Phong thật sự không ngăn được, át chủ bài cũng đã dùng, kết quả vẫn bị trọng thương.
Ngay khi Tô Tín chuẩn bị ra tay giải quyết người này, sau đó đoạt lấy Thần Võ Lệnh thì chung quanh hải vực lập tức xuất hiện sóng dữ ngập trời, một bóng người lướt sóng mà đến, mỗi một bước chân đều có sóng biển vô biên mà nổ tung, dường như trong nháy mắt cũng đã xuất hiện trước mặt Tô Tín.
"Ngươi là người phương nào? Cũng dám hành hung người của hải ngoại, thật sự cho là hải ngoại ta không có ai hay sao?"
Người tới chính là cường giả Chân Vũ cảnh của Tứ Hải Đảo, ‘Đạp Lãng Phúc Hải’ Công Tôn Vân.
Nhìn thấy thương thế của Trầm Cửu Phong, trong lòng hắn cũng cảm thấy kinh ngạc.
Phải biết rằng sau khi cảm nhận được nơi này có khí tức của Chân Vũ cảnh bạo động, Công Tôn Vân trực tiếp vận dụng bí pháp, thậm chí còn phá vỡ Hư Không Hải Nhãn, dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đến, còn chưa đến nửa khắc đồng hồ, kết quả là Trầm Cửu Phong một thân đầy công phu đã bị thương thành bộ dáng thê thảm chật vật thế này, thực lực của người trước mắt này cũng không tránh khỏi có chút quá kinh khủng đi?
Trầm Cửu Phong ho khan một tiếng nói: "Hắn là Tô Tín! Người này nằm vùng ở Sở gia mưu đồ cướp lấy chỉ bảo của nội hải liền bị ta phát hiện, bây giờ cuối cùng chân tướng cũng đã được phơi bày!"
Vốn dĩ lệnh bài Nhân Hoàng là bí mật mà Trầm Cửu Phong không muốn nói cho người khác biết, thế nhưng vừa nãy mới giao thủ qua thì hắn cũng đã phát hiện, dựa vào thực lực của một mình hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tô Tín, nhất định phải liên thủ với một người nữa thì mới được.
Công Tôn Vân cũng không phải kẻ ngốc, cho dù mình không nó thì sau này Công Tôn Vân cũng có thể nhìn ra điểm khác lạ, vậy nên không bằng lần này Trầm Cửu Phong nói ra để cho thấy thành ý của mình.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, trên mặt biển kim mang đột nhiên đại thịnh, một thân thể hoàn toàn do nguyên thần ngưng tụ thành hình xuất hiện giữa không trung.
Đôi mắt Tô Tín hơi híp, rốt cuộc người này là ai, vậy mà có thể ngưng tụ nguyên thần đến trình độ kinh khủng như thế này.
Chương 2204 - Không có thực lực, chính là nguyên tội (1)
Không có thực lực, chính là nguyên tội (1)
Sử dụng nguyên thần để ngao du đất trời, nguyên thần của người này thậm chí còn đã tiếp cận đến trình độ đại thành của bí pháp tu luyện nguyên thần ở trên đá bạch ngọc mà Nhân Hoàng để lại.
Đương nhiên Tô Tín cũng có thể nhìn ra, đối phương chỉ đơn giản là có nguyên thần cường đại, cũng không phải đạt đến trình độ loại bỏ cơ thể của mình đi, thế nhưng ngay cả như vậy cũng đã đủ kinh người.
Công Tôn Vân kinh ngạc nhìn thân ảnh kim sắc kia nói: "Đạo trường sinh vốn dài, không nghĩ vậy mà ngươi cũng tới đây."
Vị chưởng chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn có vẻ hơi thích lải nhải, ngày bình thường chỉ dùng nguyên thần để đi ngao du thiên địa, ngược lại có không ít võ giả đều đã từng thấy qua thân ảnh của hắn, có chút cảm giác như là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Nguyên thần Chung Xử Huyền cũng không hề mở miệng, nhưng nguyên thần của hắn vậy mà có thể ảnh hưởng đến quy tắc vận hành của thiên địa xung quanh, gió biển thổi qua, một âm thanh truyền đến từ trong gió.
"Phương Tiên Đạo Môn ta không tham dự vào tranh chấp nội hải, nhưng nếu có người động thủ ở trong hải vực của Phương Tiên Đạo Môn ta thì Phương Tiên Đạo Môn của ta đương nhiên cũng sẽ không nhân nhượng."
Nói xong, ánh mắt của Chung Xử Huyền nhìn về phía Tô Tín, trong ánh mắt mang theo một cỗ uy áp lên trên nguyên thần, quấy rối thiên địa.
Mới vừa nãy, Chung Xử Huyền cũng đều nghe được những lời mà Trầm Cửu Phong nói, thật ra Phương Tiên Đạo Môn bọn họ cũng không có hứng thú quá lớn với cái gọi là vật truyền thừa của Nhân Hoàng.
Chỉ là ngày xưa, Nhân Hoàng có đủ khả năng đạt tới cảnh giới kia khiến cho Phương Tiên Đạo Môn vô cùng hiếu kì, vậy nên hắn mới nghĩ muốn đoạt được một tấm lệnh bài Nhân Hoàng kia để nghiên cứu.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu để hắn xuất hiện ở đây, căn bản vẫn là điểm mà hắn vừa nói lúc nãy, Phương Tiên Đạo Môn không thuộc về võ lâm Trung Nguyên cũng không thuộc về hải ngoại, đối phương chỉ là Phương Tiên Đạo Môn mà thôi, bất kể võ giả Chân Vũ cảnh nào dám động thủ ở hải vực của Phương Tiên Đạo Môn đều là địch nhân của bọn họ.
Trước mắt ba tên cường giả Chân Vũ cảnh đã tề tụ đủ cả, Trầm Cửu Phong mặc dù bị thương, nhưng thương thế lại cũng không phải là quá nặng.
Ba người bọn họ nếu đã hợp sức mà còn không bắt được một mình Tô Tín thì mới là chuyện đáng bị chê cười.
Công Tôn Vân nhìn Tô Tín lạnh lùng nói: "Tô Tín, nếu ngươi đến hải ngoại của ta để sinh sự, hiện tại hẳn cũng nên cho ta một cái công đạo."
Nhìn ba người ở đây, Tô Tín bỗng nhiên cười nói: "Đáng tiếc, lần này ta vốn là không muốn động thủ cùng mấy vị, không nghĩ tới cuối cùng lại vẫn kinh động mấy vị đến đây.
Tuy nhiên lần này ta đến hải ngoại, cũng chỉ là muốn lấy được đồ vật, nếu chư vị muốn động thủ, Tô Tín ở Tây Bắc sẽ đợi chư vị đại giá quang lâm."
Vừa dứt lời, mọi người ở đây đều cảm nhận được một tia không đúng, nhưng lúc này Tô Tín lại đánh ra một trảo, một cỗ lực hấp dẫn cường đại hiện ra, trực tiếp kéo Sở Cảnh Thiên vào trong tay hắn, một đạo kim mang hiện lên trên người, tựa như Long Đằng, chớp mắt liền biến mất.
Lần này Tô Tín đến hải ngoại không có ý định gây chuyện, phải nói từ vừa mới bắt đầu mục tiêu của Tô Tín chính là Thần Võ Lệnh.
Nếu như chỉ có một tên Thẩm Cửu Phong, Tô Tín trực tiếp thủ đoạn ác độc giết chết, sau đó sẽ đoạt được toàn bộ Thần Võ Lệnh là được rồi, hiện tại đổi thành ba người đồng loạt tới đây, Tô Tín không thể nào đấu với bọn hắn một phen, lại rước thêm cường giả hải ngoại khác, lần này hắn đừng nghĩ đến việc rời đi.
Thế nên sau đó Tô Tín cũng là quyết đoán kịp thời dẫn theo Sở Cảnh Thiên, dùng Đấu Chiến Kim Thân còn cộng thêm Long Đằng Mê Tung Đoạt Ly Kỳ trong Phiên Thiên Tam Thập Lục Kỳ để bộc phát ra tốc độ lớn nhất trở lại Sở gia, chuẩn bị cưỡng chế mở trận pháp Sở gia ra.
Lúc mới bắt đầu ba người còn tưởng rằng Tô Tín là biết khó mà lui, sau đó Thẩm Cửu Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hắn vội vã quát lên: "Tô Tín chuẩn bị đi Sở gia đoạt lệnh bài Nhân Hoàng ban! Hiện tại trong tay Sở gia có hai tấm lệnh bài!"
Sắc mặt Thẩm Cửu Phong có chút khó coi, bởi vì hắn cũng không am hiểu võ kỹ loại tốc độ.
Công Tôn Vân đúng là am hiểu vô cùng, bí danh của hắn chính là Đạp Lãng Phúc Hải, trên thực tế chỉ cần ở trên biển, thưc lực Công Tôn Vân xác thực rất kinh người, hắn cũng tinh thông bí pháp thần thông loại tốc độ.
Nhưng thần thông loại tốc độ này hạn chế quá nhiều, lúc nãy Công Tôn Vân bởi vì gấp rút lên đường mà sử dụng môn bí pháp này, hiện tại hắn vô pháp sử dụng lần thứ hai.
Hai người kia không hẹn mà cùng nhìn về phía Chung Xử Huyền, chỉ thấy phía trên Nguyên Thần Chi Khu của Chung Xử Huyền phóng ra một mạt kim mang, gần như trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
Hai người kia hừ lạnh một tiếng, cũng là mau chóng đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận