Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Tối Cường Phản Phái Hệ Thống)

Chương 368 - Phản Bội (2)

Duẫn Tịch Tuyết nói khẽ bên tai Tô Tín:
“Nhìn rõ chứ, vị này chính là lãnh đạo trực tiếp của ngươi, một trong tứ đại thần bộ ‘ Cửu Ngự Cuồng Đao ’ Thiết Chiến.”
Tô Tín gật gật đầu, xem ra mật báo của hắn có tác dụng, tổng bộ Lục Phiến Môn lại phái một trong tứ đại thần bộ Thiết Chiến tới.
Nội tâm Tô Tín cũng là nghi hoặc, nếu Lục Phiến Môn nhận được tin tức, vì cái gì chỉ phái Thiết Chiến tới đây?
Tứ đại thần bộ Thiết Chiến rất mạnh nhưng theo Tô Tín biết thực lực Thiết Chiến chỉ là Dung Thần Cảnh mà thôi, còn mạnh hơn Cổ Đông Lai nhưng không mạnh hơn bao nhiêu, đối phương có tới năm người, trong đó còn có ‘ Nhất Chỉ Càn Khôn ’ Gia Cát Lưu Vân, trận chiến này hi vọng xa vời.
Trên lôi đài, nội tâm Giang Hạc Lưu cũng suy nghĩ giống Tô Tín.
Hắn cũng kinh ngạc tại sao Thiết Chiến lại xuất hiện ở chỗ này, dáng tiếc hắn không xem Thiết Chiến xuất hiện là chuyện quan trọng.
Dùng năm đấu hai, cho dù đối phương có Huyết Khí Trường Hà Cổ Đông Lai cùng một trong tứ đại thần bộ Thiết Chiến, Giang Hạc Lưu cũng không đặt bọn họ vào trong mắt.
“Quả nhiên Đại Chu vương triều không có người, Lục Phiến Môn chỉ phái một mình Thiết Chiến tới, xem ra các ngươi đã suy yếu hơn chúng ta tưởng tượng.
Giang Hạc Lưu lắc đầu nói ra.”
Bỗng nhiên Thiết Chiến tươi cười và nói:
“Một người có thể giải quyết vấn đề, tại sao phải phái hai người tới? Huống chi ai nói với ngươi biết lần này ta tới một mình?”
Thiết Chiến vừa dứt lời, Giang Hạc Lưu lập tức cảm giác được một tia không đúng, cảm giác nguy hiểm bao phủ nội tâm, hắn không kịp phản ứng, lúc này có tinh quang xuất hiện sau lưng hắn.
“Gia Cát Lưu Vân!”
Giang Hạc Lưu lúc này nổi giận gầm lên một tiếng.
Không cần quay đầu lại Giang Hạc Lưu cũng có thể cảm giác được là Gia Cát Lưu Vân động thủ, mục tiêu không phải đám người Thiết Chiến, mà là võ giả Dung Thần Cảnh của Ngô quốc bọn họ!
Danh hiệu Gia Cát Lưu Vân chính là Nhất Chỉ Càn Khôn, hắn tự nghĩ ra công pháp và kết hợp với Chu Thiên Tinh Thần Quyết của Chư Cát gia, dùng chủ tinh của mình làm dẫn và điểm ra một chỉ định càn khôn.
Chủ tinh của Gia Cát Lưu Vân là Tham Lang, Tham Lang trong tam tinh Sát Phá Lang!
Tham Lang tinh hiện, điên đảo càn khôn!
Trong tinh không vô tận, Tham Lang đại biểu hỗn loạn, hủy diệt, lực lượng khủng bố bị Gia Cát Lưu Vân dẫn động và oanh kích một tên Dung Thần Cảnh khác, kẻ này thổ huyết trọng thương.
Uy thế một kích cường đại không ai có thể ngăn cản nổi.
“Cho dù cường giả Nhân Bảng ra tay toàn lực cũng không thể phá hoại lôi đài quá lớn.”
Gia Cát Lưu Vân sử dụng một chỉ đánh nát nửa lôi đài, uy thế khủng bố đến cực điểm.
Những võ giả dưới lôi đài bị dọa sợ kêu to một tiếng.
Võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay đã đủ kinh người, hơn nữa mấy vị này đều là tồn tại Dung Thần Cảnh, cường giả nổi danh Địa Bảng ra tay, nếu không trốn xa một chút, bọn họ bị ngộ thương sẽ khóc không ra nước mắt.
Gia Cát Lưu Vân sử dụng một chỉ, thân thể trực tiếp bay tới bên người Cổ Đông Lai, áo trắng bồng bềnh và khí thế kinh người.
“Gia Cát Lưu Vân! Chẳng lẽ Chư Cát gia các ngươi không sợ chúng ta mang những chuyện ác Chư Cát gia các ngươi làm ngày xưa công bố ra ngoài hay sao, chúng ta vẫn còn bảo lưu chứng cớ ngày xưa a.”
Giang Hạc Lưu nghiến răng nghiến lợi quát lớn.
Gia Cát Lưu Vân không nói chuyện, Thiết Chiến liền cười lạnh nói:
“Ngươi không phải hiếu kỳ vì sao ta tới đây một mình hay sao? Ta sẽ nói cho ngươi biết, ngươi có thể âm thầm diệt sát cứ điểm bí mật Lục Phiến Môn, ta đương nhiên cũng có thể động tới ổ chuột của ngươi.”
“Ngươi cho rằng truy phong tuần bổ Lục Phiến Môn là bất tài sao? Chỉ sợ những chứng cớ kia đã hóa thành tro tàn rồi.”
Gia Cát Lưu Vân thản nhiên nói:
“Người không phạm ta, ta không phạm người, Giang Hạc Lưu, Chư Cát thế gia chúng ta đã không còn liên hệ với Ngô quốc các ngươi, nhưng các ngươi lại dùng những việc này uy hiếp chúng ta, như vậy đừng trách Chư Cát thế gia chúng ta trở mặt. Chư Cát thế gia chúng ta ghét nhất là có người uy hiếp chúng ta.”
Trong lục đại thế gia, Chư Cát thế gia vẫn luôn là gia tộc dựa vào đầu óc ăn cơm, nếu như Chư Cát thế gia dễ dàng uy hiếp bị Giang Hạc Lưu uy hiếp mới là
việc kỳ quái.
“Chư Cát thế gia! Các ngươi làm rất tốt, lần này Ngô quốc ta khởi sự thành công, tương lai ta nhất định huyết tẩy Lang Gia Chư Cát thị!”
Giang Hạc Lưu tức giận gào lên.
Gia Cát Lưu Vân lắc lắc đầu nói:
“Xem ra các ngươi làm con chuột chạy trốn vài chục năm đã trốn tới ngu ngốc rồi, huyết tẩy Lang Gia Chư Cát thị, chỉ bằng vào các ngươi? Ha ha ha ha...”
Thiết Chiến cười khinh thường, nói:
“Đừng nói nhảm nữa, sớm giải quyết bọn chúng rồi quay về báo cáo công tác, Lục Phiến Môn còn nhiều việc lắm.”
Vừa mới dứt lời, hổ kim đao trong tay Thiết Chiến chém xuống một đao kinh thiên giống như khai thiên tích địa, khí thế vô song.
Cổ Đông Lai lắc đầu, hắn chỉ đánh ra một quyền đơn giản nhưng một quyền này làm không khí chung quanh vỡ nát không chịu nổi, một quyền dẫn động thiên địa nguyên lực chung quanh, đủ sức đánh nát cả ngọn núi lớn, từ đó có thể thấy uy lực kinh người.
Gia Cát Lưu Vân lại điểm một chỉ, lúc này hào quang tỏa sáng và uy lực kinh người.
Ba tên Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư Địa Bảng cùng ra tay đã mang theo uy thế hủy thiên diệt địa, võ giả chung quanh trợn mắt há hốc mồm, đồng thời sinh lòng hướng tới.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Chương 369 - Kết Thúc (1)
Đám người Cổ Đông Lai dùng ba ba địch bốn nhưng bọn họ vẫn chiếm cứ thế thượng phong.
Xem xét vài tên võ giả Nguyên Thần Cảnh cùng động thủ, lúc này dư nghiệt Ngô quốc trong Nhân Nghĩa Trang cũng bắt đầu động thủ.
Nhạc Thanh Bình hừ lạnh một tiếng, hắn trực tiếp lướt qua mọi người, hắn sử dụng Đoạn Ngọc Thủ oanh kích Tô Tín.
Du Long Kiếm trong tay Tô Tín bộc phát tơ máu đáng sợ, kiếm xuất huyết hà thôn thiên phệ địa!
Va chạm với chưởng ấn to lớn, lúc này Tô Tín không có lui, hắn chỉ hơi lảo đảo vài bước mà thôi.
Nhạc Thanh Bình đã đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất nửa bước Nguyên Thần Cảnh, Tô Tín hiện tại kém hơn hắn một bậc nhưng chênh lệch không có lớn bao nhiêu.
Hiện tại Cổ Đông Lai mang theo những thân vệ cảnh giới Tiên Thiên cũng động thủ.
Bọn họ đều là võ giả tinh nhuệ phát triển từ chém giết tại Mạc Bắc thảo nguyên và Kim Trướng Hãn Quốc, đặc biệt sức chiến đấu của bọn họ còn mạnh hơn đám dư nghiệt Ngô quốc trong Nhân Nghĩa Trang.
Những thế lực võ lâm Giang Nam đạo nhìn thấy tình huống không tốt liền lui ra
xa.
Bọn họ tới bây giờ vẫn còn mơ mơ hồ hồ không rõ ra làm sao, bọn họ chỉ muốn an an ổn ổn phát triển thế lực mình tại Giang Nam đạo mà thôi, triều đình và dư nghiệp Ngô quốc đánh nhau liên quan gì tới bọn họ chứ?
Chư Cát Thanh Thiên cầm Thất Tinh kiếm sau đó chém ra một đạo kiếm quang về phía Nhạc Thanh Bình.
Duẫn Tịch Tuyết lúc này khôi phục tướng mạo sẵn có, thân thể nàng như tinh linh đang nhảy điệu múa đưa tiễn người khác đi hoàng tuyền, nhìn như xinh đẹp nhưng ẩn chứa sát cơ vô tận.
Nhạc Thanh Bình tức giận quát một tiếng, Đoạn Ngọc Thủ oanh kích liên tục phá vỡ ảo thuật của Duẫn Tịch Tuyết, hoàng tuyền cũng biến mất, giữa không trung chỉ có chân khí va chạm sinh ra nổ lớn.
Thất Tinh kiếm trong tay Chư Cát Thanh Thiên bộc phát tinh thần chi lực mạnh mẽ, Dao Quang Phá Quân chiến trận vô song!
Lực lượng Phá Quân tinh chính là chủ tinh mạnh nhất mà Chư Cát Thanh Thiên có thể điều động, Nhạc Thanh Bình lại duỗi tay phải đánh xuyên qua tinh quang, bàn tay nắm lấy Thất Tinh kiếm của Chư Cát Thanh Thiên sau đó kéo mạnh.
Lấy một địch hai, Nhạc Thanh Bình toàn lực ra tay đã bộc phát thực lực vượt qua bọn họ dự đoán.
Dù sao đám người Tô Tín cùng vây công một mình hắn, nếu như còn không làm gì được Nhạc Thanh Bình, sau này bọn họ không cần đi giang hồ lăn lộn nữa.
Trong tích tắc Nhạc Thanh Bình tấn công Chư Cát Thanh Thiên, Kinh Thần Chỉ của Tô Tín đã xuất hiện.
Tiếng sấm sét nổ vang trời, Kinh Trập!
Oanh!
Chân khí cường đại nổ tung làm gạch đá màu xanh dưới chân ba người vỡ vụn, trong phạm vi hơn mười trượng hóa thành một đống bừa bộn.
Đón đỡ một kích Kinh Trập của Tô Tín, Nhạc Thanh Bình phun máu tươi, trên gương mặt không thần thái của hắn xuất hiện phẫn nộ.
“Duẫn Tịch Tuyết! Vì sao Huyễn Ma Đạo ngươi lại tham dự vào chuyện này?”
Nhạc Thanh Bình quát lớn.
Duẫn Tịch Tuyết cười khẽ và nói:
“Vậy phải hỏi các ngươi rồi, dư nghiệt Ngô quốc các ngươi nấp trong bóng tối gây chuyện không liên quan gì tới ta, nhưng các ngươi lại cấu kết với Bạch Liên giáo đã phạm vào tối kỵ của Huyễn Ma Đạo.”
Nói tới chỗ này dung nhan kiều mị của Duẫn Tịch Tuyết biến thành sương lạnh.
“Cho dù kẻ nào cấu kết với Bạch Liên giáo đều kết thù hận không chết không thôi với Huyễn Ma Đạo.”
Nhạc Thanh Bình lúc này cười to, đám người Ngô quốc bọn họ thật vất vả đạp lên con thuyền Bạch Liên giáo, đạt được Bạch Liên giáo ủng hộ, kết quả lại kết thành tử thù với Huyễn Ma Đạo, cuộc mua bán như vậy dáng hay không đáng?
Thời điểm đám người Tô Tín đang giao thủ, Cổ Đông Lai bên kia sắp phân thắng bại.
Cường giả Nguyên Thần Cảnh ra tay gọn gàng linh hoạt, chiến đấu kết thúc nhanh hơn đám người Tô Tín.
Đương nhiên cũng bởi vì thực lực ba người Cổ Đông Lai quá cường đại.
Thực lực ba Dung Thần Cảnh võ đạo tông sư bài danh Địa Bảng ra tay, lực lượng như vậy nghiền áp đám người Giang Hạc Lưu, chỉ qua vài chiêu Gia Cát Lưu Vân sử dụng một chỉ đánh lén trọng thương võ giả Dung Thần Cảnh, tên này bị
Thiết Chiến cầm đao chém chết, đám người Giang Hạc Lưu cũng trọng thương.
Gương mặt Giang Hạc Lưu xám như tro tàn, vì khởi sự cho nên bọn họ mưu đồ vài chục năm, lại trả cái giá lớn gia nhập Bạch Liên giáo, thậm chí còn trở thành thế lực phụ thuộc Bạch Liên giáo nhưng không ngờ bọn họ vẫn thất bại.
Giang Hạc Lưu có thể sáng lập Nhân Nghĩa Trang, ẩn nhẫn tại Giang Nam đạo vài chục năm cũng không phải người thua không nổi.
Lúc trước đám người Ngô quốc còn sống sót bị Đại Chu vương triều đuổi giết thảm nhất, thậm chí có một tên Nguyên Thần Cảnh đã chết, hiện tại có thua nhưng tối thiểu còn tốt hơn nhiều so với trước kia.
Cho nên Giang Hạc Lưu quyết định thật nhanh:
“Rút lui!”
Giang Hạc Lưu hét lớn một tiếng, thân thể hắn tiến tới bên người Nhạc Thanh Bình sau đó kéo hắn rời đi.
Kim Vũ Lâm bị khống chế và võ giả Dung Thần Cảnh Ngô quốc bỏ chạy, không có đi quản những người khác trong Nhân Nghĩa Trang bị thân vệ Cổ Đông Lai tiêu diệt.
Võ giả Nguyên Thần Cảnh đối chiến, muốn đánh bại đối phương dễ dàng, kích thương đối phương cũng dễ dàng, nếu đối phương một lòng bỏ chạy sẽ không dễ dàng giữ lại.
Trong trận chiến này chém giết một tên võ giả Dung Thần Cảnh cũng bởi vì Gia Cát Lưu Vân ra tay trọng thương hắn từ trước mới có thể chém giết.
Cho nên đám người Cổ Đông Lai không có đuổi theo, bởi vì đuổi theo không
kịp.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt
Bạn cần đăng nhập để bình luận