Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 486

Ván thứ tư, “Thần Hào”, “Anh Ngũ” và “Ông Bing” cùng lên sàn đấu, Thần Giấy đã biểu diễn cho mọi người thấy “đường top còn có thể chơi như vậy”.
Ván thứ năm, ván thứ sáu…
… Thứ bảy
À, không có ván thứ bảy.
[Được rồi, một tiếng đồng hồ trôi qua rồi.] Lúc giọng nói nhàn nhạt của Thần Giấy vang lên, cư dân mạng và đồng đội của “Thần Hào” đồng loạt thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Thần Giấy quả thật là đã “hành hạ” người hâm mộ nhà mình một phen ra trò!
Nhưng Đại Khôn Hào và Chung Tử Ngang… ngược lại thì ăn thắng ké rất thoải mái.
Đặc biệt là cậu chủ nhỏ, cậu ấy còn thấy chưa thỏa mãn mà nói: [Hả, chị Bé Giấy, chị không chơi nữa sao?]
Ngữ điệu mang chút tiếc nuối, hiển nhiên là vẫn chưa chơi chán, kiểu nói này khiến cho nhóm “Anh Hào” rất muốn nhào tới tét mông cậu bé.
[Không chơi nữa, bởi vì một lát nữa cậu còn có việc phải làm đấy.] Bé Giấy đáp.
Chung Tử Ngang ngơ ra một lúc, khó hiểu nói: [Tôi làm gì có việc phải xử lý đâu.]
[Có.] Bé Giấy đáp, sau đó dừng lại một chút rồi nhắc nhở thêm một câu: [Bảng kiểm điểm một nghìn chữ, nhớ viết cho thành tâm chút.]
Chung Tử Ngang: [Hể??? Tại sao tôi phải viết bảng kiểm điểm cơ chứ?!] Cậu chủ nhỏ oan ức đáp.
Rõ ràng là cậu ấy không làm gì cả mà! Rất là ngoan ngoãn ăn thắng ké thôi mà!
[Ồ, nghe giọng cậu nói thì có vẻ vẫn cảm thấy mình bị oan nhỉ?] Bé Giấy lười biếng đáp.
[Rất, rất là oan uổng cho tôi luôn á…] Chung Tử Ngang vừa nghe chị Bé Giấy hỏi ngược như vậy, không hiểu sao trong lòng lại thấy hơi chột dạ, thế là cậu ấy yếu ớt trả lời: [Chị, chị à… Dù sao thì chị cũng phải nói với tôi là tôi… tôi sai chỗ nào mới được chứ?]
Nhưng ngay khi vừa mở miệng hỏi câu này, cậu ấy đã lập tức rước lấy một cơn bão bình luận “Ha ha ha” trên màn hình.
[Ei câu hỏi này tui có thể trả lời giùm Thần Giấy nè! Bởi vì cậu đã leo tường phản bội đồng đội đó cậu chủ nhỏ à!]
[Đúng zị đúng zị! Thế mà lại đi xu nịnh cái cô Tô Tái Tái kia. Ui đậu móa, nếu tôi là cậu thì sẽ chạy đi viết kiểm điểm ngay đấy! Không những thế mà còn là quỳ viết nữa cơ!]
[Đúng zị đúng zị!]
"Thần Hào" vừa rồi bị ăn hành đến đáng thương, bây giờ cũng tỏ ra rất vui vẻ.
Sau khi giả vờ ho khan một tiếng, anh ấy quay sang nói với Chung Tử Ngang: [Cậu chủ nhỏ à, ngoan ngoãn về nhà viết kiểm điểm đi ha.]
Nói rồi anh ấy chợt dừng lại một chút, dường như là vừa chực nhớ ra điều gì đó: [À đúng rồi, tôi nói này Đại Nhị Hào, cậu được Thần Giấy nhà tôi gánh cho thắng ké lâu như vậy rồi, chắc cũng lĩnh hội được sự lợi hại của Thần Giấy nhà tôi rồi đúng không? Vậy thì…. Có phải cậu cũng nên viết bảng kiểm điểm một nghìn chữ không nhỉ?]
“??!” Dài tay chuyện của tôi chi?!
Đới Côn Hạo chỉ load một lát rồi đáp chắc nịch: "Tôi rất vui vì Thần Giấy đã kéo tôi thắng, cũng rất cảm ơn cô ấy. Nhưng tôi vẫn đứng về phe cô tôi thôi!”
Câu nói vừa dứt một phát, lập tức nhận được một tràng hoan hô của “fan Tái Tái”, mọi người thi nhau gào thét [Đại Khôn Hào giỏi lắm cưng ơiiiii!]
Còn nhóm “fan Bé Giấy” thấy vậy thì đồng loạit hít vào một hơi thật sâu.
[Vậy thì hết cách rồi.] “Thần Hào” nhún nhún vai, tỏ vẻ “ôi vậy thì tiếc quá”: [Lúc tôi chơi vài ván với đồng đội của cậu, vốn nghĩ cũng khá ổn, muốn đấu luyện với bọn họ, tranh thủ lúc đấu chính thức giúp các cậu thăng cấp lên team chiến cấp C. Nhưng mà bây giờ,…]
Nói đoạn, anh ấy thở dài một hơi: [Xem ra, không có duyên phận với nhau rồi.]
“Thần Hào” vừa dứt lời, “Anh Ngũ” và “Ông Bing” cũng lên tiếng theo: [Tôi cũng nghĩ vậy đấy, bây giờ… aizzz, thôi bỏ đi.]
[Tôi như trên.]
[Đại kaaa…] Support gào khóc, tuy không hề nói lời nào, nhưng ý nghĩa của những lời này đã rất rõ ràng rồi.
Nói thật thì Đại Khôn Hào cũng đắn đo dữ lắm, nhưng cuối cùng cậu ta vẫn quyết định cắn môi cãi lại: [Support, cậu câm miệng lại cho tôi, một mình chúng ta cũng có thể đánh được mà!]
Support tủi thân sụt sịt mấy cái.
Khu bình luận lúc này chia làm hai phe, một phe thì trầm trồ khen ngợi còn một phe thì chửi bới loạn cả lên, tóm lại vô cùng náo nhiệt.
Đúng lúc này.
[À ừm... Hình như mọi người quên gì rồi đúng không?] Bé Giấy vừa lên tiếng thì đám người Đại Khôn Hào lập tức im miệng hết, ngay cả khu bình luận cũng im phăng phắc, bày ra bộ dáng “mị đang ngoan ngoãn nghe thiên tài nói chuyện đây”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận