Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 462

Về phần chị Hà, chị ấy đã lặng lẽ hòa vào nhóm các chị đẹp đang ôm nhau sưởi ấm, hóa thân thành một thành viên của nhóm.
Bầu không khí này đã đủ dọa người rồi, giờ lại thêm mấy lời Tô Tái Tái thốt ra, càng khiến người ta rợn cả sống lưng!
Cô Tô à, cô đúng là ma quỷ mà!
Bên cạnh đó, trên kênh phát sóng trực tiếp, màn hình đã bị các kiểu bình luận như [A a a] che kín, có vẻ khán giả tính dùng cách này để bảo vệ trái tim mỏng manh của mình.
Vì như vầy thì dù có thứ gì đột ngột nhảy ra, họ cũng sẽ không nhìn thấy.
Mình đúng là thông minh mà.
Cư dân mạng trong phòng phát sóng kiểu: … iêm hèn lắm! QUQ
Cùng lúc này, #Tài xế đâu?# đang từ từ leo lên hotsearch.
Những người không theo dõi chương trình Huyền Linh Sư thấy tiêu đề thì tò mò lắm, bèn ấn vào thử, sau khi xem đoạn video ngắn dài tầm vài phút thì dứt khoát nhắm chặt hai mắt, hét lớn: [Sao lại dọa tui?]
Kế tiếp, họ vừa khóc tu tu vừa xông vào kênh trực tiếp của Huyền Linh Sư, chuẩn bị “Lấy độc trị độc”.
Quay về phía nhóm Tô Tái Tái, sau một thoáng rùng mình, Miêu Đại Yên chầm chậm lùi bước về bên cạnh Tô Tái Tái, học theo Trác Mai, trốn ra phía sau cô, lấm la lấm lét nhìn trái ngó phải, trên mặt hiện rõ vẻ hoảng sợ.
Chú ấy vừa cười khan, vừa nói: “Tiểu… Tiểu Tái à… Cô đừng dọa tôi sợ chứ…”
Nói đoạn, chú ấy lại cười trừ, bảo: “Cụ đây cũng lớn tuổi rồi…”
Ồ? Thế hả?
Nghe vậy, Tô Tái Tái yên lặng nhìn chú ấy chằm chằm, tới cả Trác Mai cũng học theo Tô Tái Tái, dáng vẻ “Cụ đoán xem bọn này có tin không?” của hai người không hẹn mà giống hết nhau, khiến Miêu Đại Yên chỉ có thể mỉm cười đầy xấu hổ, sau đó vội vàng chữa cháy: “Ý là tâm lý! Già về mặt tâm lý cũng là già mà!”
Trái lại, bầu không khí bên khu bình luận có vẻ nhàn nhã hơn một chút.
[Sao tui có cảm giác ảnh hậu Trác cũng bị chị Tái Tái dạy hư rồi vậy? Ai đó mau nói cho tui biết là là tui đã sai đi!]
[Dạy hư thì dạy hư, chẳng lẽ mọi người không thấy… Một ảnh hậu Trác thế này cũng rất ổn hả?] Có bình luận khẽ cảm khái: [Đã lâu rồi tôi không thấy cô ấy thoải mái như vậy đó.]
Cũng đúng… Hình như lần cuối cùng nhìn thấy chị ấy tràn ngập sức sống thế này đã là chuyện rất lâu về trước rồi.
Người hâm mộ ngắm nhìn Trác Mai trên màn hình, lòng thổn thức, người nào nhạy cảm đã sớm không chịu nổi mà nước mắt đong đầy.
[Tôi muốn khóc quá…]
[Thôi được rồi, mọi người tập trung xem tiếp chương trình đi nào!] Fan lớn tuổi một chút vội lên tiếng an ủi mọi người, tuy hốc mắt ửng đỏ, nhưng khóe miệng lại không kiềm được mà giương cao.
Sau đó, mọi người nhìn thấy Tô Tái Tái trên màn hình như hóa thân thành gà mẹ, dẫn theo một đàn gà con yếu ớt, bất lực đi quanh chiếc xe bị hư một vòng.
Rõ ràng bầu không khí rất đáng sợ, nhưng khán giả lại không nhịn được mà bật cười trước hành động quá đỗi đáng yêu này của họ.
Khó trách có người lại nói: “Từ khi Tô Tái Tái tham gia Huyền Linh Sư, chương trình đã biến thành một cuốn phim kinh dị có yếu tố hài hước.”
“Không có gì hết.” Sau khi tìm một vòng, Tô Tái Tái ngoái đầu nhìn về phía những người đang núp sau lưng mình.
… Đúng thế, chẳng biết từ lúc nào mà người quay phim cũng trốn ra sau lưng cô luôn rồi.
Nghe vậy, mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
“Thế… Chúng ta tiếp tục đi tìm lối lên lầu thôi.” Miêu Đại Yên vừa vỗ ngực vừa bảo.
Dứt lời, chú ấy như sực nhớ ra mình là người đảm nhận vị trí pha trò trong chương trình, bèn ngửa mặt lên trời cười lớn hai tiếng, sau đó khôi phục dáng vẻ dũng cảm như ngày thường, hiên ngang đối mặt với nhóm Tô Tái Tái, hùng hồn hứa hẹn: “Yên tâm đi, từ giờ đến lượt tôi bảo vệ mọi người.”
Hứa xong còn không quên nhìn thần tượng số hai trong lòng mình - Trác Mai, bảo: “Ảnh hậu Trác đừng sợ nhé.”
Ảnh hậu Trác đứng bên cạnh Tô Tái Tái, gật đầu nói: “Có Tiểu Tái ở bên, tôi không thấy sợ nữa.”
À thì…
Miêu Đại Yên chớp chớp mắt, không biết trả lời thế nào.
Còn khán giả lại được một tràng cười bể bụng khi thấy dáng vẻ nghiêm túc đáp lại của Trác Mai.
Mọi người tiếp tục công cuộc mò mẫm tìm lối ra trong tầng hầm để xe tối đen như mực, nhưng chẳng biết là do khả năng nhận biết phương hướng của mọi người bị suy giảm trong bóng đêm hay gì mà có tìm cỡ nào cũng không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận