Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 565

Điều càng bực hơn chính là người trước mặt này đây, người luôn đi bên mình để nịnh nọt lấy lòng này đây, bây. giờ. lại. dám. bố. thí. mình!!
“Mày là cái thá gì chứ…” Mễ Nhã trợn mắt nhìn cô gái, giận đến phát run.
Và hành động của hai người đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Họ vừa mới lại gần còn chưa kịp lên tiếng khuyên can thì đã nghe thấy Mễ Nhã nghiến răng nghiến lợi nói với cô gái: “Mày chẳng qua chỉ là một con chó vẫy đuôi với tao mà thôi, vậy mà dám chạy đến khoe khoang trước mặt tao à?!”
“Tôi… tôi không có!” Những cái nhìn xung quanh và sự khinh thường của Mễ Nhã dành cho mình đều khiến cô gái thấy vừa ấm ức vừa mất mặt. Cô gái lập tức che mặt và đáp lại trong nước mắt.
Nhưng Mễ Nhã nghe thấy, lại lao lên đá cô ta lần nữa.
Mễ Nhã vừa đá vừa mắng: “Cãi lời! Chó mà còn cãi lời sao?!”
Những học sinh xung quanh đều cau mày, khi họ đang định bước lên kéo Mễ Nhã ra thì đã có người nhanh tay hơn.
Người đó đi lên trước hai bước, đưa tay kéo lấy cổ áo sau của Mễ Nhã rồi ném cô ta về phía sau không chút khách sáo.
Mễ Nhã loạng choạng lùi lại nhưng vẫn không giữ được đà, thế là ngã chổng vó trước mặt mọi người.
Điều này gây ra một vài tiếng cười nhạo từ xung quanh.
“Ai? ! Ai dám chống lại nhà họ Mễ?!” Mễ Nhã càng giận hơn, vừa đứng dậy khỏi mặt đất vừa gầm thét.
“Tôi.” Tiền Nguyên Nguyên kéo cô gái ra khỏi bồn hoa rồi quay lại nhìn Mễ Nhã, lạnh lùng trả lời.
Sau khi thấy rõ là ai thì Mễ Nhã nghẹn họng.
Sau đó, cô ta trợn mắt nhìn Tiền Nguyên Nguyên, nghiến răng nghiến lợi nói ra ba từ “Tiền Nguyên Nguyên!”, như thể thốt ra từ kẽ răng vậy: “Lại là cậu!”
“Tôi là người nên nói câu này mới phải.” Tiền Nguyên Nguyên cau mày nhìn Mễ Nhã: “Cô đã uống lộn thuốc à? Sao lại cọc cằn như vậy.”
Đó rõ ràng là một câu nói rất thản nhiên nhưng lại khiến Mễ Nhã sửng sốt.
Nhưng vào giây tiếp theo thì cô ta “Hừ!” một tiếng, giận dữ xoay người rời đi.
Vào khoảnh khắc cô ta quay người đi thì có một làn khói đen nhàn nhạt bay ra từ phía sau Mễ Nhã, khiến Tiền Nguyên Nguyên phải định thần nhìn lại, mà không thấy gì cả.
Tiền Nguyên Nguyên suy nghĩ, đang định đuổi theo để quan sát cẩn thận từ xa thì cậu ấy đã bị cô gái gọi lại.
“Cảm ơn đàn anh Tiền.” Cô gái che mặt cúi người với Tiền Nguyên Nguyên.
“Không sao. Mà cô đấy, mau đi xử lý vết thương đi.” Tiền Nguyên Nguyên cau mày nói khi nhìn thấy máu chảy ra qua các kẽ ngón tay của cô ta.
Cô gái gật đầu: “Em biết rồi. Cảm ơn đàn anh.”
Dứt lời, cô ta lại cúi người chào Tiền Nguyên Nguyên rồi che mặt rời đi.
Tiền Nguyên Nguyên nhìn cô ta, sau đó lập tức đuổi theo hướng Mễ Nhã rời đi.
Nhưng đã không thấy bóng dáng của cô ta đâu.
Chắc hẳn mình đã không nhìn nhầm hơi thở vừa rồi.
Tiền Nguyên Nguyên đứng ở đó cau mày suy nghĩ.
—— Trước kia, khi thầy đưa anh ấy đến nhà của nhà họ Bạch huấn luyện, hơi thở mà anh ấy đã cảm nhận được từ trong hồ rất giống với hơi thở trên người Mễ Nhã.
Điều khác biệt duy nhất là hơi thở trên người Mễ Nhã tương đối yếu hơn.
Chuyện này nhất định phải nói cho thầy biết.
Tiền Nguyên Nguyên nghĩ vậy, sau đó xoay người rời đi.
Còn cô gái bị thương đó, khó khăn lắm mới cầm được máu, cô ta nhìn vết thương trên mặt rồi nhớ đến những lời sỉ nhục vừa nãy của Mễ Nhã đối với mình, cô ta cả người giận đến phát run.
Cô ta lập tức lấy đan dược mà Bạch Ngữ Dung đưa cho mình, cô ta ném từng viên vào miệng như thể ăn kẹo vậy.
Cô ta vừa nuốt đan dược vừa trừng mắt nhìn mình trong gương, như thể đang buông lời cay độc với Mễ Nhã từ xa: “Mày coi thường tao đúng không? Tao là chó đúng không? Được thôi, tao một viên cũng không cho mày, một viên cũng không! Đợi đến khi mày nghĩ thông rồi đến cầu xin tao, để tao xem mày sẽ có vẻ mặt như thế nào!”
Cô ta càng nói càng tức, cuối cùng, cô ta ngẩng đầu lên, đổ hết đan dược vào miệng, nhai hằn hộc rồi một phát nuốt hết.
Sau khi xả hết mọi tức giận với Mễ Nhã theo cách này thì cô gái mới từ từ bình tĩnh lại. Cô ta nhìn mình trong gương, từ từ lộ ra nụ cười đắc chí.
Nhưng ở sau tai, nơi mà cô ta không thấy được lại có thứ gì đó đang ngọ nguậy dưới làn da, sau khi xoay tròn tại chỗ vài vòng thì nó lặng lẽ mở ra một cái lỗ có kích thước bằng lỗ kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận