Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 521

Tô Tái Tái lặng lẽ rời mắt sang chỗ khác, tiếp tục cùng Đại Vi núp ở một góc để nghe lén.
----
“Hửm?”
Tô Hồng Bảo vốn đang ngồi xổm trong ruộng như thể cảm nhận được điều gì, thế là cậu ấy quay lại nhìn về nơi nào đó.
Chu Phổ và Thẩm An vốn đang thảo luận về một số hạng mục cần lưu ý trong việc chăm sóc mầm thảo dược thì nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Hồng Bảo, thế là họ lập tức tạm dừng cuộc trò chuyện và nhìn sang Tô Hồng Bảo.
Họ hỏi với dáng vẻ khá trìu mến: “Bé ngỗng, có chuyện gì vậy?”
Họ vừa hỏi vừa nhìn theo hướng Tô Hồng Bảo đang nhìn, nhưng lại không thấy gì cả.
Tô Hồng Bảo quay lại mỉm cười với hai người rồi lắc đầu, ngoan ngoãn trả lời: “Không có chuyện gì cả.”
Chu Phổ gật đầu, nghĩ rằng có lẽ cậu bé không có hứng thú với những kiến thức khô khan này nên ông ấy nói với cậu ấy: “Bé ngỗng, hay là cháu qua bên kia chọn một trái dưa hấu đi, khi cháu chọn xong thì bên bác cũng sắp xong rồi. Đến lúc đó thì chúng ta cùng nhau nghỉ ngơi nhé.”
“Dạ.” Tô Hồng Bảo gật đầu, đứng dậy đi về phía ruộng dưa hấu.
Tô Hồng Bảo trông có vẻ đang tập trung, nhưng thực ra khi người đang lén nhìn từ trong góc ở đằng xa tưởng rằng mình đã an toàn lại chuyển ánh nhìn vào Chu Phổ và người còn lại thì tai của Tô Hồng Bảo khẽ chuyển động
Sau khi Tô Hồng Bảo chọn xong dưa hấu mang về thì Thẩm An rửa sạch sẽ cắt thành từng miếng, thế là ba người ngồi bên bờ ruộng vừa ăn dưa hấu vừa tán gẫu.
“Thầy ơi, thuốc bên đó đã trưởng thành rồi, hay là ngày mai em kêu người đến thu hoạch nhé?” Thẩm An chỉ vào nơi nào đó nói.
Chu Phổ nghe vậy thì lắc đầu: “Không được, trong nhà kính còn có đồ, đợi thêm hai ngày nữa đi.” Ông ấy cắn miệng dưa hấu, nuốt xuống rồi nói tiếp: “Đợi thu hoạch xong cỏ Vọng Bắc Đông rồi tính tiếp.”
Thẩm An gật đầu.
Mặc dù có lắp thiết bị giám sát, nhưng cũng chỉ có thể ngăn chặn những tên trộm cắp bình thường mà thôi.
Cũng may cỏ Vọng Bắc Đông sắp thu hoạch được rồi nên cũng xem như là bớt đi một chuyện phải lo lắng.
Chu Phổ nhìn cánh đồng trước mắt, thở dài một cách chậm chạp nhận ra: “Ôi, thầy nhớ lúc mới bắt đầu, thầy chỉ định trồng một vườn dược liệu nhỏ thôi.”
Sao bây giờ lại nhiều đến thế?
Thẩm An?
Thẩm An nghe xong, lặng lẽ liếc nhìn Chu Phổ, im lặng một hồi nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được nói: “Thầy ơi, ‘lúc mới bắt đầu’ mà thầy nói có phải là chỉ năm năm trước không?”
Đó chẳng phải quá sớm rồi sao?
Chu Phổ đương nhiên nghe ra ý trêu ghẹo của học trò, ông ấy cười và “xùy” một tiếng với anh ấy, sau đó lại nhìn cánh đồng ở trước mặt, ông ấy vừa tự hào vừa buồn rầu.
Ông ấy tự hào vì mình đúng là một cao thủ trồng gì cũng tươi tốt cả.
Nhưng điều ông ấy buồn rầu là khi nhìn cảnh tượng này... đây thực sự như là tiến độ muốn biến khu biệt thự thành một vườn quê rộng lớn…
Ừm. Ông ấy phải kiềm chế bản thân lại, nếu không nói không chừng hàng xóm sẽ đến tố cáo hành vi “hạ thấp giá phòng” của mình vào một lúc nào đó.
Nhưng Tô Hồng Bảo đang ngồi xổm ở một bên đã nghe hiểu được cuộc trò chuyện của hai người họ.
Cậu ấy quay qua nhìn Chu Phổ, hỏi: “Bác Chu, có phải bây giờ bác không tiện thuê người đến giúp thu dọn những thứ này không?”
“Đúng vậy.” Chu Phổ quay qua nhìn Tô Hồng Bảo, mỉm cười đưa tay vuốt tóc của cậu ấy rồi nói: “Trong nhà kính đang trồng thứ rất quý giá nên không thể bị người khác phát hiện được.”
“?”
Rất quý giá sao?
Tô Hồng Bảo không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn ông ấy và Thẩm An.
Sau một hồi im lặng thì cậu ấy mới lên tiếng: “Vậy, để cháu giúp cho nhé.”
Cậu ấy dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Thế thì bác với anh không cần phải thuê người khác rồi.”
Chu Phổ và Thẩm An sửng sốt, nhìn nhau rồi không khỏi bật cười.
Họ cảm thấy Tô Hồng Bảo quả thật rất ngoan, ông ấy lại vuốt tóc của cậu ấy và nói: “Được! Có bé ngỗng giúp đỡ, bác và anh Tiểu An của cháu sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.”
“Được rồi, bây giờ cháu sẽ đi chuẩn bị ít đồ, nói không chừng ngày mai là có thể làm xong.” Tô Hồng Bảo nghe thấy vậy thì lập tức lên tiếng, sau khi ăn nốt miếng dưa hấu trên tay thì cậu ấy vẫy tay tạm biệt Chu Phổ và người còn lại, rồi chạy ra xa dọc theo bờ ruộng, cũng không biết cậu ấy định chuẩn bị thứ gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận