Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 414

“À, con bé nhà họ Đồng đó à.” Bà nội Bạch hơi híp mắt nhìn Đồng Nhược Thiến, sau khi nhận ra đây là ai thì cười gật đầu, lúc nhìn thấy thứ mà cô ta đang cầm trên tay thì lại hỏi: “Cháu đi dạo phố hả?”
“Vâng ạ, hôm nay là cuối tuần mà.” Đồng Nhược Thiến dừng một chút, sau đó ung dung vén một lọn tóc lên và nói: “Mấy ngày nữa cháu sẽ tham gia một chương trình, cho nên sẵn tiện mua vài bộ đồ mới luôn ạ.”
“Được đấy, là con gái thì phải biết trang điểm bản thân cho thật đẹp.” Bà nội Bạch cười ha hả gật đầu.
Đồng Nhược Thiến cũng cười theo, sau đó giả vờ như vừa nhớ ra gì đó, cô ta “à” một tiếng rồi hỏi: “Nhìn cháu nè, chỉ lo trò chuyện với bà mà quên hỏi, bà tới tìm Ngữ Dung đúng không ạ? Hay để cháu dẫn bà đến ký túc xá tìm cậu ấy nhé?”
“À, không cần đâu.” Bà nội Bạch lắc đầu: “Bà tới để...”
Trong ánh mắt đầy trông mong của Đồng Nhược Thiến, bà nội Bạch còn chưa kịp nói xong thì đã nghe giọng của Tô Tái Tái vang lên bên tai: “Bà nội tới rồi ạ?”
Bà nội Bạch vui mừng ra mặt, bà ấy quay đầu lại nhìn, khi thấy người tới đúng là Tô Tái Tái thì vội vẫy tay với cô: “Tái Tái, cháu mau lại đây!”
Chờ Tô Tái Tái gật đầu đi về phía mình, bà nội Bạch mới quay qua trả lời câu hỏi ban nãy của Đồng Nhược Thiến: “Bà tới tìm Tái Tái nhà bà.”
“Tái Tái nhà bà” ư?
Nụ cười trên mặt của Đồng Nhược Thiến nhạt đi ít nhiều, cô ta kinh ngạc nhìn Tô Tái Tái - người đang chầm chậm đi đến gần.
Lúc đang định chào tạm biệt, bà nội Bạch lại khom lưng nhìn vào trong xe, nhỏ giọng gọi bé mèo trắng: “Meo Meo ơi, Meo Meo đừng ngủ nữa, mở mắt coi đây là ai nè?”
Tô Tái Tái được gọi đã bước tới, liếc mắt nhìn Đồng Nhược Thiến, gật đầu coi như chào hỏi nhưng không chờ đối phương đáp lại thì cô đã quay đầu nhìn về phía bà nội Bạch cười nói: “Bà nội bà dẫn cả bé mèo trắng tới sao ạ?”
“Đúng thế, lâu rồi nó chưa gặp cháu mà.” Bà nội Bạch cười nói, rồi lại nhìn sang bé mèo trắng đã tỉnh dậy, đưa tay lên che mặt ra vẻ “bé còn chưa tỉnh ngủ đâu”.
Bà ấy vỗ hai bên đầu gối gọi: “Meo Meo mau qua đây nào.”
Bé mèo trắng vặn người, dựa qua dẫm lại trên ghế da, duỗi người cho thoải mái mãi xong mới “meo” một tiếng rồi nhẹ nhàng nhảy xuống xe.
Nó nhìn thấy Tô Tái Tái đang muốn tới gần thì mềm mại mà lại gần cô, cọ một vòng, nhìn thấy Đồng Nhược Thiến thì cứng đờ cả người lại.
“Ai nha, bà nội Bạch, bà nuôi được bé mèo trắng xinh quá ạ.” Đồng Nhược Thiến cười nói: “Lông em nó còn trắng hơn cả tuyết nữa ạ.”
Tô Tái Tái rất nhanh đã nhận ra động tác cứng đờ của bé mèo trắng thì quay qua nhìn Đồng Nhược Thiến.
Như đang suy nghĩ cái gì đó.
Mà bé mèo trắng nhìn Đồng Nhược Thiến xong thì xù lông lên lấy đà lùi người về sau, phát ra tiếng kêu vô cùng căm giận.
Phản ứng này của nó làm cho không chỉ mình Đồng Nhược Thiến ngạc nhiên mà cả bà nội Bạch cũng kinh ngạc.
Đây là lần thứ hai bé mèo trắng phát ra tiếng như thế. Lần đầu tiên là vì hộp gấm của Bạch Ngữ Dung.
“Bà, bà nội Bạch, hình như mèo của bà không thích cháu lắm ạ.” Đồng Nhược Thiến bị phản ứng của mèo trắng dọa sợ, vội ngồi dậy, chỉ sợ chậm một chút là bị mèo trắng nhảy bổ tới cào vào mặt.
Cô ta khựng lại một chút rồi cười nói: “Nếu không thì… con xin tạm biệt trước được không ạ?”
Nói rồi Đồng Nhược Thiến lại liếc mắt nhìn sang bé mèo trắng rồi vội rời đi.
… Lạ thật đó, rõ ràng chính cô ta cũng tự xác nhận rằng chưa gặp con mèo trắng này bao giờ nhưng mà… lại có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Đồng Nhược Thiến thầm nhủ trong lòng như thế.
Tự tay cô ta xử lý con mèo kia cũng không phải loại trắng muốt này mà.
“Ừa, thế lần sau lại qua đây chơi nhé.”
Bà nội Bạch cúi đầu nhìn mèo trắng xong mới gật đầu chào Đồng Nhược Thiến.
Đồng Nhược Thiến cười chào lại.
Nếu là bình thường thì cô ta chẳng thèm để tâm tới Tô Tái Tái, nhưng nay có bà Bạch ở đây, ít ra cũng nên giả vờ đôi chút.
Ngay lúc Đồng Nhược Thiến tính nói “Hẹn gặp lại” với Tô Tái Tái thì lời cũng bị ứ lại trong họng trước nụ cười mỉm như có như không của cô.
“Hoá ra là cô.” Tô Tái Tái cười nói.
Rõ ràng Đồng Nhược Thiến không hiểu Tô Tái Tái muốn nói cái gì nhưng nhìn cô cười âm hiểu như thế lại thấy lạnh tới mức lông tơ dựng ngược hết cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận