Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 675

Xem ra, đúng là có người không sợ chết mà.
Tô Tái Tái cười lạnh, vẫy tay gọi xe.

Trong khi Tô Tái Tái chuẩn bị lên đường đến nhà cũ của nhà họ Bạch, thì Phụng Hồng Bác đã đứng bên hồ nhỏ, híp mắt nhìn kỹ đáy hồ một lúc lâu.
Đợi đến lúc thực sự không nhìn ra manh mối gì, ông ta mới giơ tay lấy ra thứ đồ treo trên cổ.
Một đốt xương ngón tay làm thành còi xương.
Rõ ràng chiếc còi xương đó không phát ra bất cứ âm thanh nào, nhưng lại tạo lên gợn sóng trên mặt hồ, không ngừng lan ra bên ngoài.
Rất nhanh có một bóng đen liền từ một góc trong hồ lóe lên.
Phụng Hồng Bác thấy vậy bèn buông còi xương xuống, chờ đợi.
Mấy phút sau, một chiếc đuôi chỉ còn lại phần xương bèn biếng nhác hiện lên mặt nước, khẽ lộ ra một chút thân hình, rồi lại lặn xuống dưới.
Nhưng Phụng Hồng Bác lại có thể nhìn thấy, bóng đen đó đang bơi về phía mình.
“Ào ào!” Một tiếng, phá nước hiện lên, là một nữ quỷ hiện ra nửa người trên mặt nước, tướng mạo tuyệt đẹp, tóc đen dài như tảo, giống như quỷ cũng giống như quái vật.
Khi nữ quỷ đó đối điện với Phụng Hồng Bác cũng không có một chút hung ác nào, thậm chí có thể gọi là dịu hiền. Khi hơi tới gần ông ta, trong cổ họng còn phát ra mấy tiếng ùng ục.
Phụng Hồng Bác cười hài lòng.
Không hổ là tác phẩm mà ông ta đã tốn hết tâm tư, tốn mấy chục bộ thi thể mới làm ra được.
“Qua đây để tôi xem xem.” Phụng Hồng Bác vẫy tay với nữ quỷ.
Dáng đứng nhàn hạ, nhưng tay phải ông ta đặt sau lưng lại cầm một con dao.
Nữ quỷ lại “ừng ục” một tiếng, nghe lời, sau khi bơi đến gần thì đặt đầu lên lòng bàn tay ông ta trước, xin sờ, đợi khi Phụng Hồng Bác cười vỗ vỗ đầu cô ta, nói câu “được rồi được rồi, mau qua đây để tôi nhìn xem”, cô ta mới dựa gần hơn chút nữa.
Nụ cười bên khóe miệng Phụng Hồng Bách lạnh xuống, tay phải đột nhiên đâm về phía nữ quỷ, chính vào một giây trước khi mũi dao đâm xuyên cổ cô ta.
“Bịch!” một tiếng, bàn tay trắng xanh túm lấy Phụng Hồng Bác, mũi dao sắc bén đúng lúc dừng ở cổ nữ quỷ.
“Mày?!” Phụng Hồng Bác đột nhiên mở to mắt, trợn trừng nhìn vật trước mắt mà mình đã từng sở hữu.
Đang lúc ngạc nhiên khó hiểu, nữ quỷ đang ở gần ông ta chầm chậm nở nụ cười, lộ ra một răng nanh sắc bén.
Giọng nói khàn khàn khó nghe phát ra từ cổ họng, giống như rất lâu rồi chưa mở miệng nói một câu nào vậy.
[Cuối cùng… bắt được ông rồi…]
Trong lòng Phụng Hồng Bác chợt lạnh, khi muốn lùi ra sau đã không kịp rồi!
Nữ quỷ đưa một cái tay khác ra, một phát nắm lấy còi xương, sau khi kéo Phụng Hồng Bác tới trước mặt mình, há to mồm, hung dữ cắn một cái vào cổ ông ta!
“Á!!” Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, khi Phụng Hồng Bác đẩy nữ quỷ ra, cổ của ông ta đã bị cắn rớt một nửa rồi, cần phải dùng hai tay đỡ lấy đầu, mới khiến đầu không cụp xuống vai.
Nữ quỷ nhai nuốt máu thịt của kẻ thù trong miệng, phát ra tiếng cười “hù hù hù”.
Phụng Hồng Bác xoay người liền chạy.
Chuyện ngoài ý muốn đến quá đột ngột, cơ thể này đã không dùng được nữa rồi. Ông ta phải nhanh chóng quay về, phải nhanh chóng quay về!
Nếu không, tất cả đều toi hết!
Trong lúc này, nhà họ Phụng.
Cuối cùng Bạch Ngữ Dung cũng tìm được mật thất của Phụng Hồng Bác, sau khi bước vào trên mặt cô ta tràn đầy căng thẳng và sợ hãi.
Đặc biệt là cơ thể không nhìn rõ khuôn mặt trên giường phẫu thuật kia, càng khiến cô ta không nhịn được kêu thành tiếng.
Liên tục lùi ra sau, lưng chạm vào giá, khiến món đồ hôm nay mới được đặt trên cao, tạm thời chưa xử lý bỗng rơi xuống.
Khi rơi trên mặt đất phát ra ba tiếng “Cộc! Cộc! Cộc!”, lại chầm chậm lăn sang bên cạnh rồi mới dừng lại.
Bạch Ngữ Dung cảm thấy sau lưng lạnh căm, cô ta luôn cảm thấy, tốt nhất là không nên nhìn những thứ bị bản thân vô ý làm rơi xuống đất.
Nhưng cho dù là nghĩ như vậy, Bạch Ngữ Dung vẫn từ từ dời mắt, nhìn về phái góc.
Đợi đến khi tầm mắt rơi trên cái đầu lâu đó, giây phút nhận ra đó là ai. Bạch Ngữ Dung hét lên một tiếng, lập tức nhũn chân ngồi xuống đất.
Là Hứa Tần Nhã chết không nhắm mắt!
“....Không phải con, không phải con hại mẹ đâu! Không phải con!” Dưới cái nhìn chằm chằm của Hứa Tần Nhã, cả người Bạch Ngữ Dung mềm nhũn đến đứng cũng không được, chỉ có thể dùng cả tay cả chân bò về phía cửa mật thất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận