Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 617

“Lấy lòng à... Không nhìn ra, nhưng mà cũng khá là niềm nở.” Tô Tái Tái nhớ đến hành động lúc nãy của Phụng Hồng Bác, rất thành thật trả lời.
Dù gì cũng cùng một ý đó rồi.
Miêu Đại Yên vẫy vẫy tay với Vệ Cát, sau đó hai người đồng loạt nhìn ra phía sau thì thấy Tiền Tam đang vừa nói vừa cười với Ngô Lục Lục.
Mà Viên Tuế thì đang đi theo sau hai người bọn họ, trông rất ra dáng một hậu bối hiểu chuyện.
Dừng một chút, hai người lại nhìn về phía Tô Tái Tái, trên mặt vẫn trợn mắt há mồm như cũ.
... Người có máu mặt đến cả Phụng Hồng Bác cũng phải lấy lòng lại lấy lòng ngược lại Tô Tái Tái.
Đây mới là điều khiến bọn họ sốc óc nhất.
Cho nên, boss lớn Tiểu Tái à, rốt cuộc cô là boss lớn cỡ nào vậy?!
-----
Phía bên kia, Bạch Ngữ Dung đang ôm Phụng Cảnh đi được nửa đường thì cậu bé đã trở lại như thường, sống chết đòi cô ta thả mình xuống.
Cộng thêm vệ sĩ nhà họ Phụng cũng chạy đến, Bạch Ngữ Dung đang bực dọc nên đã lập tức nhét Phụng Cảnh cho người kia, để cho anh ta ôm cậu bé đi, còn cô ta thì đứng sang một bên, lo lắng đến mức không kìm được mà cắn móng tay.
Trong lòng cô ta giờ đây cực kỳ hoảng loạn.
Rốt cuộc... Tô Tái Tái có thân phận quái quỷ gì vậy?!
Tại sao cô lại đứng bên cạnh vị Đạo Trưởng Trong Núi kia?
À đúng rồi, lúc nãy ông nội có nói là đạo trưởng đi đón người, lẽ nào...
Người ông ấy đón là Tô Tái Tái sao?!
Rốt cuộc là chuyện quái gì đang xảy ra vậy?! Cái quái gì đang xảy ra vậy!!!
Bạch Ngữ Dung cau mày, hàm răng nghiến cắn móng tay thật mạnh.
Ngay lúc sắp cắn trụi móng tay thì cô ta bất chợt cắn vào phần thịt non, một tiếng gọi “Ngữ Dung” vang lên đã khiến cô ta tỉnh táo lại.
Quay đầu lại nhìn, không phải Hứa Tần Nhã và Bạch Văn Liên thì còn ai vào đây nữa.
“Ba, mẹ, hai người tới rồi ạ?” Bạch Ngữ Dung bỏ tay xuống, đáy mắt thoáng lóe sáng nhìn hai người đang đi tới.
Trái tim cô ta đập thình thịch, không kìm được mà liếc nhìn ra sau lưng.
Không thể để ba mẹ nhìn thấy Tô Tái Tái của hiện tại!
Hứa Tần Nhã và Bạch Văn Liên đang hết sức phấn khởi, cũng không phát hiện ra sự bất thường của Bạch Ngữ Dung.
Sau khi gọi một tiếng “Ngữ Dung” vô cùng thật mật, Hứa Tần Nhã lập tức nắm lấy tay cô ta, vui vẻ kể cho cô ta nghe chuyện ban nãy.
“Con có biết lúc nãy ba mẹ vừa gặp được ai không? Người nhà họ Trình đấy.” Hứa Tần Nhã dừng lại một chút, sảng khoái thở dài một hơi, nói: “Nhờ có thư mời của Ngữ Dung mà mẹ với ba con mới trút được cơn giận đấy!”
“Thế sao ạ, ba mẹ vui là được rồi.” Bạch Ngữ Dung cố nặn ra một nụ cười, vừa hùa theo vừa liếc mắt nhìn về phía kia, trông như rất sợ nhìn thấy Phụng Hồng Bác dẫn vị đạo sĩ trong núi kia đi lại bên này vậy.
“À, ông ba Phụng đâu rồi?” Hứa Tần Nhã háo hức nhìn trái nhìn phải, không thấy bóng dáng Phụng Hồng Bác đâu mới quay sang hỏi Bạch Ngữ Dung: “Con cố ý đợi ở đây đón ba mẹ sao? Vậy bây giờ ba chúng ta đi tới chỗ ông ba Phụng đi?”
Nói xong, Hứa Tần Nhã kéo Bạch Ngữ Dung định đi vào trong.
“Ba mẹ, đợi một lát đã ạ.” Bạch Ngữ Dung khẩn trương ngăn hai người lại.
Lúc Hứa Tần Nhã và Bạch Văn Liên nghi ngờ nhìn cô ta, cô ta lại gượng cười nói: “Không phải lúc trước ba mẹ có hỏi con về chuyện sòng bạc sao? Con thấy sắp đến lúc ngưng giao dịch rồi ấy, hay là con dẫn ba mẹ đến chỗ đó trước, sau đó thì quay lại tìm ông nội được không ạ?”
Ừ ha, suýt nữa thì quên béng chuyện này luôn.
Bạch Văn Liên và Hứa Tần Nhã đánh mắt nhìn nhau rồi lập tức gật đầu, sau đó quay sang thúc giục Bạch Ngữ Dung: “Đúng đúng đúng, chuyện này cũng rất quan trọng, con mau dẫn ba mẹ đến đó đi.”
“Dạ.” Bạch Ngữ Dung gật đầu, lại liếc nhìn về hướng bên kia, sau đó dẫn hai người đi về hướng ngược lại.
Nhóm người Tô Tái Tái đang đi đến chỗ bán hàng trong hội đánh giá đan dược, định đi tìm gian hàng của Mã Tú.
Trên đường đi, Ngô Lục Lục kể lý do ông ấy đến muộn cho Tô Tái Tái nghe.
Mễ Nhã ở trong Huyền Học Viện bị tấn công đột ngột, gây kinh động đến Huyền Học Viện và Lục Bộ.
“Đã tìm ra người đó chưa?” Tô Tái Tái thản nhiên hỏi lại, giống như chỉ đang nói chuyện phiếm, lúc hỏi còn thỉnh thoảng dừng lại một lát trước mấy gian hàng, nhìn chỗ này rồi lại ngó chỗ kia, thế mà cũng chọn được kha khá đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận