Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 662

Không chỉ vậy, Phụng Hồng Bác đột nhiên còn nhớ tới tên Weibo của minh tinh nhỏ đó, lập tức trừng mắt nhìn Nhị quản gia: “... Từ từ! Tên của minh tinh nhỏ kia là…?!”
“Là Tô Tái Tái.” Nhị quản gia trả lời đúng sự thật, vừa dứt lời liền thấy sắc mặt Phụng Hồng Bác trầm xuống, trái tim cũng đập ‘thịch’ một cái, ngữ khí lập tức trở lên cung kính hơn: “Có chuyện gì vậy ông ba?”
Dừng một chút lại tưởng rằng mình đã làm sai, lại nói: “Tôi sẽ gọi cho bọn họ ngay…”
—— “Không cần.”
Nhị quản gia sửng sốt nhìn Phụng Hồng Bác: “Ông ba?”
Phụng Hồng Bác trầm mặt nói tiếp: “Cho người rút về hết. Tô Tái Tái này… tạm thời đừng chọc vào.”
Chọc ư?
Nhị quản gia cả kinh trong lòng, nhưng khi Phụng Hồng Bác lại quay sang nhìn mình, ông ta rũ mắt khom lưng xuống trước, cung kính nói: “Vâng.”
Chỉ là đôi mắt vẫn đang chăm chăm nhìn gạch vuông dưới chân mình, nỗi lòng quay vòng.
Ông ba… vậy mà lại dùng hai chữ ‘chọc vào’ ư, lẽ nào minh tinh nhỏ này… không phải là minh tinh bình thường?
Kiểu này có vẻ ông ta phải hỏi thăm một chút.
Nhị quản gia lại lần nữa đứng thẳng sau khi Phụng Hồng Bác lại lần nữa bước lên bậc thang, vừa nhìn theo bóng lưng Phụng Hồng Bác rời đi vừa chửi thầm trong lòng.
----
Phụng Hồng Bác vào thư phòng, lập tức khóa trái cửa lại, cầm hộp gấm đi thẳng vào mật thất.
Nếu lúc này có người đi theo Phụng Hồng Bác vào mật thất, ngay khi tiến vào không chừng sẽ tưởng nhầm mình vừa bước vào căn phòng phẫu thuật của một bệnh viện nào đó.
… Không, đúng hơn là vừa bước vào phòng giải phẫu pháp y mới đúng.
Đặc biệt là trên bàn giải phẫu trong mật thất còn đang nằm một người máu thịt lẫn lộn.
Người kia vẫn luôn trong trạng thái run rẩy, không biết là đang sợ hay vì nguyên nhân nào khác.
Toàn thân máu thịt lẫn lộn, thậm chí khiến người ta không thể phân biệt giới tính nếu chỉ nhìn ngoại hình.
Mặc dù không nhìn ra người đó là nam hay nữ, nhưng từ trạng thái tinh thần của người đó thì vẫn có thể nhìn ra chút manh mối.
Nói cách khác, khi một người chịu tra tấn dã man, phản ứng của họ khi gặp thủ phạm là sợ hãi hoặc khuất nhục.
Nhưng ánh mắt của người này lại chết lặng.
Như thể tinh thần đã tan vỡ.
Mật thất rất sạch sẽ, có thể nói là không nhiễm một hạt bụi, nhưng mùi máu tanh vẫn vương vấn trong không khí mãi không tan.
Môi trường sạch sẽ, xen lẫn mùi máu tanh khiến người ta có cảm giác rùng rợn khó tả.
Nhưng Phụng Hồng Bác sau khi tiến vào liền không thèm nhìn người đó, như thể trong mắt ông ta đó đã không còn là người mà chỉ là một khối thịt coi như vẫn còn tươi.
Ông ta đi đến bàn thí nghiệm ở một bên, nóng lòng muốn lấy đan dược ra, muốn cạo một ít bột để nghiên cứu, nhưng vừa lấy ra ông ta đã nhíu mày, nói: “Hả?”
Ông ta cẩn thận quan sát viên đan dược trên tay.
… Trọng lượng của viên đan dược này cầm trên tay không đúng lắm.
Quá nhẹ.
Như để xác nhận những gì Phụng Hồng Bác nghĩ, viên đan dược đó đã nứt và vỡ tan ngay giây tiếp theo.
Vốn dĩ Phụng Hồng Bác cho rằng chỉ còn lại một ít thôi cũng được, nhưng ông ta không ngờ rằng khoảnh khắc trước khi mảnh nhỏ hơi mỏng rơi xuống bàn, nó đã tan biến theo làn khói và biến mất trong gió, không để lại một chút dấu vết nào.
…… Ảo thuật!
Phụng Hồng Bác ngồi đó, sửng sốt một lúc, sau đó nắm tay thành nắm đấm và đập vào mặt bàn.
Tiếng động lớn vang lên khiến người nằm trên bàn giải phẫu đang run rẩy lập tức giật bắn người.
Nhưng ngay sau đó lại khôi phục trạng thái dại ra như lúc đầu.
-----
Bên kia, đoàn Thủy Quân lặng lẽ rút lui khỏi cuộc đấu khẩu trên mạng, fans của Tái Tái dần lần át fans của chiến đội ‘hai sáu’.
Đến cuối cùng không thể nói được gì nữa chỉ đành bỏ lại một câu, giả vờ như mình ‘không thèm chấp nhặt với bọn họ’, chuẩn bị rời đi.
[... Hừ! Thôi, tao không thèm nói với bọn mày nữa, dù sao chính nghĩa trong lòng người, chủ của bọn mày chính là không chịu nổi thua cuộc!]
[Đúng vậy, loại người không có văn hóa đều như vậy hết á.]
Cư dân mạng vừa nói xong lời này đã bị người nào đó chuyển tiếp, trực tiếp mắng một câu: [Tao thấy mày đang đánh rắm đấy!]
“?” A, lại có fan của Tô Tái Tái ra trận sao?
Hắn ta phải nhìn xem là cái loại người gì.
Cư dân mạng cười khẩy nhấn vào Weibo của người đó, thế nhưng sau khi nhìn rõ tên và xác thực của người kia, hắn ta đơ người vài giây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận