Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 322

[Rặt một lũ rác rưởi, đạo diễn Bách nhà bọn tôi là người đa tài đa nghệ hẳn hoi đấy nhé, muốn “mặn” có “mặn”, muốn “ngọt” có “ngọt”, dù là chủ đề khoa học viễn tưởng hay chủ đề huyền bí kinh dị thì anh ấy cũng không ngán thứ gì!]
[Mấy người không phục thì cũng không làm nên trò trống gì đâu!]
[Nhưng đạo diễn Bách à, phim kinh dị mà anh quay đúng là đáng sợ thật đấy, tuy bé sợ muốn tắt thở luôn nhưng mà bé thích lắm, bao giờ anh mới chính thức quay vậy?]
[Người yêu thích phim kinh dị đã xếp hàng chờ sẵn, ngoan ngoãn há miệng chờ “đớp” phim O(∩_∩)O]
Bách Trúc: “???”
Bách Trúc yên lặng lướt Weibo, nhìn những lời khen có cánh dành cho mình, anh ấy chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn ứ, cuối cùng quyết định nhắm mắt làm ngơ, tắt điện thoại rồi vứt nó vào trong ngăn kéo của cái tủ đầu giường.
Người khác đều tưởng rằng đoạn phim đó là do anh ấy quay chụp và biên tập lại rồi mới đăng.
Nhưng nào có ai biết, đó là “phim phóng sự” một trăm phần trăm đó trời ơi!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Nỗi sợ và những chi tiết kinh dị bên trong không phải là giả đâu!
┴─┴︵╰ ( ‵□′╰ )
Thật sự là siêu đáng sợ luôn á!
┴┴︵╰ ( ‵□′ ) ╯︵┴┴
Thôi thôi…
Mấy người đâu có hiểu, mấy người chỉ biết hưởng thụ “thành quả” thôi.
Đạo diễn Bách đã phải yên lặng trả giá quá nhiều, anh ấy tủi thân mà không biết phải làm sao, chỉ đành nắm lấy chiếc túi đang đựng lá bùa trắng rồi nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Giờ cứ ngủ đã, chờ anh ấy tỉnh ngủ thì hẵng đối mặt với cái thế giới “hoàn toàn không khoa học” này sau vậy.
Có người vui thì cũng có kẻ sầu.
Trong lúc mọi người đang bàn luận rôm rả, mặc sức hân hoan trên Weibo vì trailer mới ra của Bách Trúc, thậm chí ngay cả “khách mời” là A Quần cũng chễm chệ nằm trong top mười của hot search.
Không một ai phát hiện Đồng Ngược Thiến - người ban nãy còn đang đứng trong hạng mười hot search, được mệnh danh là “người dự thi được hoan nghênh nhất”, “người cạnh tranh đáng gờm trong chương trình Huyền Linh Sư” - đã biến mất không một chút dấu vết.
Đồng Nhược Thiến ngồi trên sô pha, tuy chương trình Huyền Linh Sư đã kết thúc được một lúc lâu nhưng bây giờ cô ta vẫn còn cảm thấy cả người lạnh toát.
Chờ đến khi lấy lại tinh thần, Đồng Nhược Thiến lập tức vứt cái gối mình ôm vào lòng nãy giờ - thứ giúp cô ta tiếp thêm dũng khí - sang một bên.
Cô ta đứng bật dậy, sau đó tức giận nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào TV.
Có lẽ người khác không biết chủ nhân của giọng nói đó là ai, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ta không biết!
Lúc trước trong buổi tiệc tối ở nhà họ Bạch, Tô Tái Tái cũng dùng giọng điệu này xuất hiện trước mặt mọi người, sau đó cướp sạch hết thảy vinh quang của Bạch Ngữ Dung.
Cho nên dù người ban nãy chỉ nói một câu ngắn ngủn nhưng ký ức của Đồng Nhược Thiến vẫn còn rất mới mẻ, cho nên cô ta lập tức biết ngay đó là giọng của ai.
“Tô Tái Tái!”
Đồng Nhược Thiến gằn từng chữ.
Tuy Tô Tái Tái chỉ nói một câu, nhưng chỉ cần là người quen đều sẽ nhận ra được giọng của cô.
Thế nên Tô Tái Tái giây trước vừa cười đùa giãy dụa dưới “ma trảo” của Đại Vi, giây sau đã nhận được tin nhắn do Miêu Đại Yên và Vệ Cát gửi tới, hỏi có phải đàn em siêu đỉnh cũng muốn tham gia Huyền Linh Sư không?!
Nếu là thật thì hai người bọn họ cùng với nhóm Khúc Nhiên có thể giúp Tô Tái Tái miễn tham gia đấu loại cùng với bán kết, tiến thẳng vào vòng chung kết.
Sau khi đọc xong tin nhắn, Tô Tái Tái ngẩng mặt lên, thấy Khúc Nhiên gật đầu với mình, tỏ ý lời hai người họ nói là thật.
… Ban nãy bốn người họ đã bàn với nhau trước trong nhóm trò chuyện rồi.
“Không cần đâu, chú hai Bách đã giúp em giành được một suất trở thành khách mời chính thức rồi, không cần lãng phí phiếu bầu của mọi người đâu.”
Tô Tái Tái mỉm cười nói với Khúc Nhiên: “Mọi người cứ bầu cho thí sinh mà mình thích đi.”
… Trong tay mỗi khách mời đều có một tấm phiếu, ngoại trừ để bỏ phiếu bầu ra thì nếu cảm thấy có một thí sinh rất giỏi nhưng không may bị loại, khách mời cũng có thể dùng tấm phiếu đó để giúp thí sinh ấy giành được “quyền sống lại”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận