Thiên Kim Thật Xuống Núi Rồi

Chương 481

“Không, không có ạ!” Bạch Ngữ Dung nghe thế, vội vàng xua tay, sau đó khẽ cúi đầu thủ thỉ: “Tuy... Tiểu Tái đi cùng với bọn họ, nhưng... có lẽ chuyện lần này không liên quan đến em ấy đâu.”
“Con không cần phải nói giúp nó, chắc chắn là nó đã gây ra chuyện gì khiến con bị liên lụy rồi đúng không?” Hứa Tần Nhã hừ một tiếng, thúc giục Bạch Ngữ Dung: “Ngữ Dung, con nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả?”
Dừng một chút, bà ta lại bổ sung: “Lần này ba con cũng ở đây, nếu thật sự có chuyện thì mẹ và ba con sẽ đi tìm nó nói chuyện!”
“Thật ra thì... cũng không phải là chuyện to tát gì.” Bạch Ngữ Dung do dự một hồi, sau đó kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho hai người họ nghe.
“Sao lại có chuyện như vậy được chứ?!” Cô ta vừa kể xong, Hứa Tần Nhã lập tức nổi giận đùng đùng: “Sao nó lại có thể đứng về phía đám người đến dạy dỗ con chứ?!... Hừ, mẹ đã nói rồi mà, nó chưa từng coi bản thân là người nhà họ Bạch. Nhìn đi, bây giờ nó thà giúp người ngoài chứ không thèm giúp Ngữ Dung nói một lời nào kia kìa.”
Hứa Tần Nhã nói đến đây, giận dữ nhìn Bạch Văn Liên một cái, giống như tất cả đều là lỗi của ông ta vậy.
Bạch Văn Liên chỉ cảm thấy Hứa Tần Nhã có hơi vô lý, nhưng ông ta không lên tiếng mà thay vào đó nhìn về phía Bạch Ngữ Dung, khẽ cau mày hỏi: “Ngữ Dung à, giờ con không thể đến lớp của hai giáo viên đó, vậy việc học của con có bị ảnh hưởng không?”
Bạch Ngữ Dung lắc đầu: “Giáo sư Tần đã sắp xếp ổn thoả cho con hết rồi, cho nên cũng không phải vấn đề lớn gì.”
“Vậy thì tốt.” Bạch Văn Liên gật đầu, thở phào nhẹ nhõm.
Đối với ông ta mà nói, điều quan trọng không phải là quá trình như thế nào, mà là kết quả ra sao.
Vì thế ông ta nhìn về phía Bạch Ngữ Dung rồi mở miệng an ủi: “Không sao đâu, chỉ là một số tin đồn vô căn cứ mà thôi. Chỉ cần con làm tốt bổn phận của mình là được rồi, qua một thời gian nữa sẽ không ai nhớ đến chuyện này đâu, với cả...”
Ông ta dừng một chút, lại nói tiếp: “Hội đánh giá đan dược gần sắp đến rồi. Tới lúc đó cho dù con không thể luyện chế ra được đan dược cấp thấp, nhưng chỉ dựa vào việc con mới năm nhất mà đã đạt đến cấp F thì sau khi trở lại trường học cũng sẽ không có ai dám dị nghị về con đâu.”
Bạch Ngữ Dung ngoan ngoãn gật đầu: “Con cũng nghĩ như vậy đấy ạ.”
“Đúng đó.” Hứa Tần Nhã đứng ở một bên nghe xong, ánh mắt bỗng chốc sáng rực, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng nhìn về phía Bạch Ngữ Dung: “Ngữ Dung, hay giờ con công bố chuyện mình đã đạt cấp F ra đi, như vậy thì những người đó sẽ không dám nói xấu con nữa rồi có đúng không?”
Bạch Ngữ Dung lắc đầu: “Mẹ à, bây giờ chưa phải là lúc đâu ạ.” Cô ta dừng một chút, dòm ngó xung quanh, sau khi xác nhận không có ai chú ý tới bọn họ, cô ta mới áp sát lại hai người họ.
Nhìn thấy động tác của cô ta, hai người Hứa Tần Nhã chợt hiểu ra cô ta muốn nói bí mật gì đó nên cũng sáp lại gần và nín thở.
“Trong hội đánh giá đan dược, ngoài việc đánh giá đan dược và buôn bán các đồ vật có liên quan đến Huyền Học ra thì còn có sòng bạc nữa.”
“Sòng bạc sao?” Hứa Tần Nhã lặp lại lời cô ta, quay sang nhìn Bạch Văn Liên một cái.
Bạch Ngữ Dung gật đầu, sau đó nhỏ giọng bảo: “Phó viện trưởng Tôn nói... đến lúc đó phải ra tay bất ngờ, giành lấy nhiều đồ hơn... cho Luyện Đan Viện.”
Cô ta nói một cách khéo léo, nhưng hai vợ chồng Bạch Văn Liên đều ngầm hiểu.
Thế tại sao phải tranh giành nhiều đồ cho học viện ư, nói trắng ra là muốn lợi dụng Bạch Ngữ Dung để hốt một mớ ấy mà.
“Vậy... Ngữ Dung à, ba mẹ có thể tham gia không?” Hứa Tần Nhã đảo mắt, sau đó lập tức nghĩ đến việc này.
“Chuyện này… chỉ khi nào có thể vào được hội đánh giá đan dược mới có thể tham gia vào sòng bạc.” Bạch Ngữ Dung suy nghĩ một hồi rồi trả lời: “Con thử xem sao nha? Con nghe nói nếu học sinh chỉ mới năm thứ nhất đã đạt tới ‘cấp thấp’ sẽ nhận được thư mời.”
“Thế thì tốt quá.” Hứa Tần Nhã vui vẻ nhìn cô ta, mãi đến lúc này bà ta mới nhận ra ba người đã đứng ở sân bay quá lâu, nên vội vàng bảo họ rời đi: “Chao ôi, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này trước đi, chúng ta sẽ nói đến những chuyện khác sau khi ngồi xuống.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận