Thần Thoại Chi Hậu

Chương 876: Mạnh mẽ Thiên Mông người

Chương 876: Người Thiên Mông mạnh mẽ
"Công pháp của ngươi không sai."
Gã tráng hán to lớn như gấu này nhìn chằm chằm Đinh Hoan đánh giá một hồi, giọng điệu mang theo chút tán thưởng. Đinh Hoan bình thản nói: "Nếu chưa tiến hóa xong, sao lại chạy ra đây dọa người?"
Bất kể là đối với dị tộc nào, Đinh Hoan trước giờ đều không có bất kỳ hảo cảm gì, chỉ có ý nghĩ chém tận giết tuyệt. Khỏi phải nói, ngay cả Thần tộc, hắn cũng từ Tu Chân giới giết lên Tiên giới, rồi lại từ Tiên giới giết tới Thần giới.
Những nơi hắn đi qua, gần như không có nửa phần lưu tình.
Điều khiến Đinh Hoan kinh ngạc là, gã tráng hán Thiên Mông tộc to lớn này thế mà không hề tức giận, vẫn bình tĩnh nói ra: "Giao đạo mạch ra đây, ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống..."
Gần như cùng lúc chữ "sống" vừa dứt lời, Đinh Hoan liền cảm nhận được một luồng tử khí, toàn bộ da thịt hắn đều run lên.
Phá Kiếp đao đã sớm tụ thế từ lâu liền bổ ra một màn đao quang chết chóc.
Tên khốn kiếp này nhìn thì tráng như trâu bò, thế mà còn giở trò đánh lén.
"Oanh!"
Màn đao quang cùng một cây búa lửa khổng lồ vạn trượng va chạm vào nhau. Đạo vận nổ tung, khí tức sát phạt vỡ nát bắn ra tứ phía.
Đinh Hoan cảm giác toàn bộ thân thể mình như muốn vỡ thành từng mảnh, ngũ tạng lục phủ lệch khỏi vị trí, Linh Lạc cũng xuất hiện từng gợn sóng.
Trong Thức hải không ngừng vang lên tiếng nổ, cả người hắn bay ngược ra ngoài.
Già Bách Hợp kinh hoảng buông Nhan Trác ra, xông lên đỡ lấy Đinh Hoan.
"Phụt!"
Một mũi tên máu bắn ra, Già Bách Hợp mặc dù ngăn được Đinh Hoan bay ngược ra sau, nhưng cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Bành!
Đạo vận quanh thân Đinh Hoan lưu chuyển, cả người nặng như một tảng đá nghìn cân rơi xuống, đứng vững vàng trên mặt đất. Mặt đất lấy hai chân Đinh Hoan làm trung tâm, xuất hiện những vết nứt lan ra bốn phía, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Lúc Đinh Hoan dùng thần niệm liên kết với mộ cổ, mở lĩnh vực ra, Phá Kiếp đao chuẩn bị tụ thế lần nữa thì hắn kinh ngạc phát hiện, gã tráng hán Thiên Mông tộc kia chỉ tung một chiêu rồi lại cứ thế biến mất không rõ lý do.
"Người này mạnh quá."
Già Bách Hợp lau vết máu nơi khóe miệng, khí tức toàn thân vẫn còn rất uể oải. Nàng bị thương không nặng, chỉ là bị luồng khí tức cuồng bạo kia làm chấn thương.
Đinh Hoan nhìn về phía nơi gã tráng hán Thiên Mông tộc biến mất, hít sâu một hơi: "Quả thật rất mạnh."
So với Hứng Thú Hoàn Lại bị hắn giết trước đó, thực lực của gã này mạnh hơn không chỉ gấp mười lần.
"Hắn có tu vi gì?"
Già Bách Hợp vẫn còn sợ hãi, thậm chí có chút mừng vì gã tráng hán này đã đi.
"Hẳn là ở Đại Đạo bước thứ năm."
Đinh Hoan tuy nói ra tu vi của gã Đại Hán Thiên Mông tộc này, nhưng lại cảm thấy cho dù Hứng Thú Hoàn Lại có bước vào Đại Đạo bước thứ năm, thực lực e rằng cũng không bằng một phần mười của đại hán này.
Nếu Thiên Mông tộc ai cũng mạnh như thế, vậy thực lực Tạo Hóa cảnh của hắn tuyệt đối không đủ.
Tại một nơi cách Đinh Hoan mấy vạn dặm, gã tráng hán Thiên Mông tộc vừa dùng một búa đánh bay Đinh Hoan đã dừng lại. Hắn há miệng phun ra một mũi tên máu đen nhánh, cả người cũng trở nên uể oải.
"Lợi hại thật..." Hắn tự lẩm bẩm.
Mặc dù Đinh Hoan bị hắn một búa đánh bay, nhưng hỏa độc từ cây búa lửa của hắn không những không làm Đinh Hoan bị thương chút nào, ngược lại lực lượng phản chấn còn khiến hắn bị thương.
Hắn cảm giác tu sĩ Nhân tộc kia dường như miễn dịch với lực lượng quy tắc hệ hỏa của hắn. Chỉ một chiêu, hắn liền biết mình không làm gì được Đinh Hoan.
Nếu đã không làm gì được, vậy thì không cần thiết lãng phí thời gian.
Hắn tiềm phục tại Vạn Đạo sơn mạch cũng đã một hai ngàn năm, lấy được vô số Đạo Mạch ở Vạn Đạo sơn mạch. Còn về cường giả Nhân tộc bị hắn chém giết tại Vạn Đạo sơn mạch, không có một ngàn thì cũng có tám trăm.
Đến mức những con sâu cái kiến dưới Tạo Hóa cảnh, hắn đến tính cũng chẳng buồn tính.
Tu sĩ Nhân tộc mạnh nhất mà hắn từng chém giết là Đại Đạo bước thứ sáu, không chỉ thế, Dịch Kỳ Đạo Tổ của Đại Dịch thế giới cũng là trong lúc đấu pháp với cường giả Thiên Mông tộc khác, bị hắn đánh lén thành trọng thương.
Với thực lực bực này của hắn, thế mà lại bị một con sâu cái kiến chưa tới Đại Đạo bước thứ tư đánh lui, thậm chí còn chịu chút thương nhẹ. Chuyện này quả thực như nằm mơ.
Thật ra hắn có thể không lùi, nhưng hắn tiềm phục ở Vạn Đạo sơn mạch này, đã gặp qua quá nhiều tu sĩ Nhân tộc. Trong lòng hắn rất rõ ràng, cho dù hắn không lùi, cũng không làm gì được tu sĩ Nhân tộc kia.
Chỉ là, tu sĩ Nhân tộc này thật sự chưa đến Đại Đạo bước thứ tư sao?
Khế Khô có chút tự hoài nghi, hắn cảm giác có lẽ là chính mình đã nhìn lầm.
Gã vừa dùng một đao đã chém lui hắn kia rất có thể cũng là một kẻ ở Đại Đạo bước thứ năm.
...
"Bây giờ chúng ta đi đâu?" Già Bách Hợp tuy phun ra một ngụm máu, nhưng vết thương không nặng.
Đinh Hoan trầm ngâm hồi lâu rồi mới nói: "Đi Vạn Đạo thành, hội hợp với Lão Lăng."
Trong lòng hắn vẫn đang nghĩ về gã tráng hán Thiên Mông tộc kia.
Gã kia thực lực như thế, đã ẩn núp ở Vạn Đạo sơn mạch bao lâu rồi?
Nếu đối phương đã tiềm phục ở Vạn Đạo sơn mạch hơn ngàn năm, vậy thì... Nghĩ đến đây, trong lòng Đinh Hoan bỗng nhiên có chút mong đợi.
Hắn nghĩ tới việc trên người gã kia tuyệt đối có một đống Đạo Mạch tốt. Đợi sau khi tìm được Lão Lăng, liền mời Lão Lăng cùng hắn đi làm một chuyến này.
Chỉ cần xử lý được gã Thiên Mông tộc đó, tất nhiên sẽ thu hoạch được một đống Đạo Mạch.
Trên người gã kia có dấu vết đạo vận do Phá Kiếp đao của hắn lưu lại, trong thời gian ngắn chắc chắn vẫn còn.
Chỉ cần hắn đi tìm là có thể tìm ra.
"Nghĩa phụ con..." Già Bách Hợp vừa rồi vì cứu Đinh Hoan mà buông Nhan Trác ra, bây giờ lại đỡ Nhan Trác dậy, khí tức đạo vận quanh thân Nhan Trác càng thêm tan rã, hỗn loạn và vỡ nát.
Đinh Hoan lấy ra Vũ Trụ Oa: "Một Giới, ngươi điều khiển Vũ Trụ Oa đi Vạn Đạo thành, ta tới cứu người."
Một Giới nãy giờ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Đinh Hoan một mình chiến đấu, nó vốn cho rằng mình là Thánh Thú cấp năm thì rất oai phong. Nhưng bây giờ nó mới buồn bã phát hiện ra một sự thật.
Thực lực Thánh Thú cấp năm của nó, đến tư cách nhúng tay vào đại chiến cũng không có.
Đây mới là chiến đấu bình thường, nếu gặp phải Đạo Tổ tới tham chiến, vậy nó chỉ sợ chỉ có thể tiếp tục ở lại trong thế giới của Hoan Gia ngồi ăn chờ chết.
Thế này không được, nó Giới gia đường đường là Thánh Thú, lại còn là Khai Thiên Thánh Thú đã trải qua quá trình kiến tạo thế giới của Hoan Gia, tuyệt đối không thể ngồi ăn chờ chết.
Ngồi ăn chờ chết là việc của thứ vô dụng như Nhị cẩu mới làm, nó Một Giới cũng không phải Nhị cẩu.
"Hoan Gia, giao cho Giới gia ta." Một Giới vỗ ngực, nó quyết định nhất định phải nhân lúc Hoan Gia tu luyện, lẽo đẽo theo bên người Hoan Gia để ké Đại Đạo đạo vận.
Nguy hiểm thật, vừa rồi nội tâm nó kích động sôi trào, suýt chút nữa là nói ra rồi. Già Bách Hợp giao Nhan Trác cho Đinh Hoan.
Đinh Hoan mặc dù có vũ trụ chân tủy, nhưng hắn cũng không dùng đến.
Loại thương thế này của Nhan Trác, dùng vũ trụ chân tủy quả thật là có thể cứu được. Nhưng Đinh Hoan cho rằng nếu có thể không cần đến vũ trụ chân tủy, tại sao phải lãng phí thứ tốt như vậy? Nhan Trác Thức hải vỡ nát, Đại Đạo đạo cơ bị hao tổn, kinh mạch khô héo... Ừm, trong cơ thể còn có mấy đạo đường dẫn dắt, đây cũng là thủ đoạn uy hiếp Nhan Trác. Mỗi một thứ đều là thương tổn nghiêm trọng.
Đinh Hoan lại không hề lo sợ, bản lĩnh lớn nhất của hắn chính là có thể chữa trị sự vỡ nát, thiếu sót hay hỗn loạn của Vạn Vật pháp tắc. Tu vi của Nhan Trác mạnh hơn Đinh Hoan.
Trong mắt Đinh Hoan, Đại Đạo của Nhan Trác căn bản không đáng nhắc tới, những pháp tắc và đại đạo đạo tắc cấu thành đạo vận Đại Đạo của hắn, Đinh Hoan căn bản không cần tốn bao nhiêu công sức.
Ngay cả mấy đạo đường kia, Đinh Hoan cũng lười đi tìm Giao Hội Điểm của chúng. Trực tiếp dùng một đạo Đại Thiết Cát thuật cắt đứt.
Lúc này, Đinh Hoan cũng không khỏi cảm khái, Đại Thiết Cát thuật quả là dễ dùng. Việc chặt đứt đạo đường này, quả thực dễ như trở bàn tay.
So với Đại Đạo độn hóa của Lăng Trục Chân, chút thương thế này của Nhan Trác thật đúng là không thấm vào đâu.
Chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, Đại Đạo hỗn loạn của Nhan Trác đã được Đinh Hoan bình ổn lại.
Không chỉ thế, Thức hải nứt vỡ cùng kinh mạch đan điền sắp khô héo, đều nhanh chóng khôi phục dưới Đại Vũ Trụ thuật của Đinh Hoan.
Khi Nhan Trác mở mắt, cảm nhận được tu vi đã trở lại trên người mình, hơn nữa đạo vận Đại Đạo lưu chuyển thông suốt, hắn kinh sợ nhìn Đinh Hoan: "Ngươi tu luyện y đạo?"
Chỉ có người tu luyện y đạo mới có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy khiến hắn hồi phục, mà thực lực lại không hao tổn chút nào... Không đúng, người chứng y đạo bình thường, cũng đâu có cách nào khôi phục Đại Đạo đạo cơ của hắn được?
Không chỉ Đại Đạo đạo cơ của hắn được khôi phục, Thức hải cùng đan điền Linh Lạc được chữa trị, mà ngay cả đạo vận tạp nham ẩn chứa trong Đại Đạo của hắn cũng bị Đinh Hoan loại bỏ đi.
Ừm, còn có mấy đạo đường dẫn dắt kia nữa, Đinh Hoan này làm thế nào mà loại bỏ được chúng?
Nói cách khác, trước kia hắn không có bất kỳ cơ hội nào trùng kích Đại Đạo bước thứ bảy, thì bây giờ hắn đã có một chút cơ hội trùng kích Đại Đạo bước thứ bảy.
Đinh Hoan cười cười: "Không hẳn là y đạo, nhưng y đạo ta cũng xem như học qua một chút."
Đinh Hoan lúc trước khi hoàn thiện gen của mình, đã từng dung hợp gen của sinh vật có năng lực hồi phục đặc biệt mạnh.
Sau khi hắn chứng đạo thành công, những thủ đoạn này đều biến thành pháp tắc Đại Đạo của bản thân, dung hợp vào trong tinh hà pháp tắc của mình.
Mặc dù không tu Nguyên Thần, nhưng đối với Đinh Hoan mà nói, chỉ cần huyết nhục của hắn vẫn còn tồn tại dù chỉ một chút, về mặt lý thuyết liền có khả năng sống lại.
Tương lai khi Đại Đạo của hắn tiến bộ hơn, có lẽ sẽ có một ngày, chỉ cần đạo tắc của hắn vẫn còn tồn tại dù chỉ một đạo ở vũ trụ này, vậy hắn chính là bất diệt chi thân.
Việc Đinh Hoan dễ dàng chém giết Hứng Thú Hoàn Lại, cùng chuyện một đao chém lui cường giả Thiên Mông tộc, Nhan Trác đều không nhìn thấy. Lúc đó hắn đang trong trạng thái hôn mê, mất đi ý thức.
Cho nên khi nghe Đinh Hoan chỉ là tu luyện y đạo, trong mắt hắn lóe lên một tia tiếc nuối.
Đinh Hoan vì tu luyện y đạo nên đã cứu được hắn, hơn nữa y đạo của Đinh Hoan tuyệt không phải thứ người thường có thể đạt tới.
Nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, ở cái thế giới cường giả vi tôn, động một chút là mất mạng nhỏ này, y đạo thật sự chính là tiểu đạo.
Đừng nói là y đạo, ngay cả hắn tu luyện loại đạo quyết giỏi chiến đấu như Kim Nguyên Đại Đạo, còn không phải bị người ta dạy dỗ như chó hay sao?
Haiz.
Nhan Trác lại nghĩ tới kết cục bi thảm của Nhan Cửu Nguyệt, mà hắn lại chỉ có thể trơ mắt nhìn, không có biện pháp.
"Nghĩa phụ, Đinh Hoan chính là Đinh Tiểu Thổ, trước đó hắn đã Dịch Hình..." Già Bách Hợp thấy vẻ mặt Nhan Trác có chút sầu não, vội vàng giải thích một câu.
Nhan Trác đoán được Đinh Hoan và Đinh Tiểu Thổ là một người, đó là vì cho dù thần trí Bách Hợp đôi khi không tỉnh táo, nhưng tính cách nàng trước giờ luôn vô cùng cứng cỏi.
Không thể nào vừa thành hôn với Đinh Tiểu Thổ, lại đổi một Đinh Hoan khác được.
Chỉ là loại thủ đoạn Dịch Hình này của Đinh Hoan, đến cả hắn cũng nhìn không ra, quả thực là quá mạnh.
Không đúng, không chỉ hắn nhìn không ra, mà ngay cả Phượng Vũ Đạo Tổ lúc trước cũng không nhìn ra.
Nhan Trác nghĩ đến Phượng Vũ Đạo Tổ, cảm giác cực kỳ khó chịu lại dâng lên trong lòng. Thứ này mà cũng xứng làm Đạo Tổ ư?
Phi!
"Nhan Tông chủ, có một việc ta muốn nói với ngươi một chút." Đinh Hoan thấy Nhan Trác không sao rồi, lúc này mới lên tiếng.
Nhan Trác đang có tâm trạng khó bình tĩnh lại lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng đứng dậy, cúi người về phía Đinh Hoan nói: "Đa tạ ân cứu mạng, nếu không phải ngươi, Nhan Trác ta sợ là đã không sống qua được lần này."
Hắn là nghĩa phụ trên danh nghĩa của Già Bách Hợp, cho nên cũng không tiện thi lễ với Đinh Hoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận