Thần Thoại Chi Hậu

Chương 246: To gan Lam Tinh tông đệ tử

Lối vào Phi Thăng đài trông giống như một cánh cửa mà ai cũng có thể tự do bước vào để vượt ải.
Cửa thứ nhất là cánh cửa mà chỉ cần đẩy ra là có thể đi vào, nếu thực lực không đủ hoặc cố tình giữ lại thực lực thì sẽ không thể nào qua được.
Chỉ cần có thể đẩy cửa tiến vào Phi Thăng đài, thì trận pháp sẽ dựa vào tu vi và khí tức của mỗi cá nhân để đưa các tu sĩ đến những cửa ải tương ứng.
Tu sĩ Luyện Khí cảnh và Chân Đan cảnh khi đẩy cửa đi vào sẽ gặp những cửa ải khác nhau.
Còn tu sĩ Nguyên Hồn cảnh thì không cần phải vượt ải mà có thể trực tiếp tiến vào phi thăng giới.
Nếu vượt ải thất bại, tu sĩ sẽ bị truyền tống ra ngoài.
Khi vượt ải thành công, Phi Thăng đài sẽ phát ra hào quang, và tu sĩ vừa vượt ải sẽ xuất hiện trên đài.
Phía trên Phi Thăng đài có một cánh cửa thông trực tiếp đến phi thăng giới.
Nếu không muốn vào cửa này thì cũng có thể nhận lấy phi thăng bài rồi theo Phi Thăng đài đi xuống.
Chỉ cần có phi thăng bài thì sau khi xuống dưới có thể tùy thời đi vào phi thăng giới thông qua một cánh cửa khác của hộ trận giữa hai giới.
Có thể nói những người thiết kế ra Phi Thăng đài ở phi thăng giới đã rất tốn công sức.
Tuy nhiên vì là giai đoạn thử nghiệm nên vẫn còn nhiều chỗ chưa hoàn thiện.
Ví dụ như lối vào Phi Thăng đài không có ai trông coi, ban đầu thì có thể không sao nhưng về lâu dài chắc chắn sẽ có vấn đề xảy ra.
Hay như phi thăng bài không có đăng ký tên thật,...
Mạc Chính ở Chân Uẩn đạo thành đến đây cũng vì chuyện này.
Ngoài Mạc Chính còn có Minh chủ tông môn liên minh Đạo Tu giới Hồ Vô Tâm, và mười vị Tông chủ của các đại tông môn trong Đạo Tu giới.
Mục đích họ đến đây ngoài việc hoàn thiện Lưỡng Giới thành, chọn ra thành chủ còn có một mục đích khác là lên kế hoạch quản lý lối vào Phi Thăng đài.
Người ta thường nói không có lợi thì không ai dậy sớm, Mạc Chính và Hồ Vô Tâm đến đây làm những việc này vì ở đây cơ hội làm ăn quá lớn.
Hào quang bùng nổ trên Phi Thăng đài khiến mọi người hò reo, điều này chứng tỏ lại có người vượt ải thành công, nhận được phi thăng bài để vào phi thăng giới.
Quả nhiên sau khi hào quang tan đi, một nam tử xuất hiện trên Phi Thăng đài, tay cầm một tấm phi thăng bài.
"Chu sư đệ, chúc mừng ngươi. Chúng ta về chờ tin tức sau nhé."
Một người ở dưới đài trông thấy nam tử trên Phi Thăng đài lấy được phi thăng bài thì xúc động kêu lên.
Nam tử trên đài cất phi thăng bài rồi nhanh chóng bước xuống, gặp một tu sĩ khác đang đợi mình ở dưới đài, cười nói.
"Không ngờ Phi Thăng đài chỉ có vậy, ta còn tưởng khó khăn lắm chứ."
Nam tu đợi sẵn vỗ vai Chu sư đệ.
"Đừng có khoác lác, Liễu trưởng lão bảo chỉ cần chờ..."
"Hai vị dừng bước, công hội Lưỡng Giới thành chúng ta sẽ nguyện ý mua phi thăng bài của các vị với giá cao."
Một nữ tu trung niên chặn đường hai người.
"Xin lỗi, chúng ta không bán phi thăng bài."
Chu sư đệ vừa nhận phi thăng bài không chút do dự nói.
Nữ tu trung niên cười ha hả:
"Không phải nhất định phải mua phi thăng bài của hai vị, mà là hai vị đến đây không báo cáo trước với công hội Lưỡng Giới thành chúng ta, tự mình xông vào Phi Thăng đài là hành vi tự ý. Vậy nên, hai vị theo ta đến công hội một chuyến đã."
"Ta là Thân Kiếm Khải của Lam Tinh tông, đây là sư đệ ta Chu Phi Sùng, ngươi chắc chắn muốn bắt chúng ta đi?"
Thân Kiếm Khải bị ảnh hưởng bởi phong cách làm việc của Đinh Hoan, ngữ khí bỗng nhiên trở nên lạnh lùng.
Quả nhiên, khi nghe thấy hai người kia là người của Lam Tinh tông, nữ tu trung niên lập tức theo bản năng rụt tay lại.
Ở Đạo Tu giới, tông môn nổi tiếng nhất hiện tại không phải là những đại tông môn như Đại Tinh Kiếm đạo mà là Lam Tinh tông.
Lam Tinh tông được thành lập ở địa bàn Tử Hà cốc, từ khi thành lập đã giết hai Tông chủ Nguyên Hồn cảnh, mà tông chủ Đinh Hoan còn tiêu diệt cả Song Hồn tông.
Nếu là tán tu thì nàng không do dự mà bắt đi ngay.
Nhưng vì là người của Lam Tinh tông thì nàng thực sự không dám.
Những tu sĩ có ý định cướp đoạt phi thăng bài bên ngoài khi nghe hai người kia đến từ Lam Tinh tông liền bỏ ngay ý định.
Phi thăng bài thì tốt đấy, nhưng Lam Tinh tông không phải là một tông môn dễ đối phó, người ta có thể diệt môn một cách dễ dàng.
"Ha ha, Lam Tinh tông ghê gớm lắm sao? Đây là Phi Thăng đài, do tiền bối phi thăng giới bố trí, Lam Tinh tông cũng phải tuân theo quy tắc.
Nếu có vấn đề gì có thể đến nói rõ ràng với Hồ Vô Tâm tiền bối, Tân Tàn tiền bối của công hội.
Hơn nữa, nơi đây còn có tiền bối của phi thăng giới ở đây, chẳng lẽ hai tên Trúc Cơ đệ tử dám đối nghịch với toàn bộ phi thăng giới?"
Một giọng nói đột ngột vang lên, nữ tu trung niên kia sau khi nghe xong thì theo bản năng thẳng lưng lên.
Đúng vậy, nàng là người đại diện của công hội Lưỡng Giới thành, sợ gì Lam Tinh tông?
Hơn nữa Hồ Vô Tâm là ai? Là minh chủ tông môn liên minh Đạo Tu giới, cường giả Hư Thần cảnh.
Đây chỉ là thực lực trên mặt mà thôi, Phi Thăng đài có phi thăng giới chống lưng, ai dám làm càn ở đây.
Nàng lại quên rằng Phi Thăng đài tuy được phi thăng giới bố trí nhưng phi thăng giới không hề phái cao thủ nào tới đây trấn giữ.
Hơn nữa, hành động của nàng cũng không được bảo vệ.
Nghĩ tới đây, nàng nghiêm mặt nói:
"Dù là Lam Tinh tông thì cũng phải đến công hội Lưỡng Giới thành để giải thích rõ ràng."
Lục Uyên từ xa đã châm ngòi thổi bùng sự việc, liền vội vàng tiến vào trong Lưỡng Giới thành.
Hắn biết Đinh Hoan sắp đến nơi, bây giờ kích động trước cho đệ tử Lam Tinh tông gây gổ với công hội Lưỡng Giới thành đã rồi tính.
"Chu sư đệ, chúng ta đi."
Thân Kiếm Khải nói xong kéo Chu Phi Sùng định bỏ đi.
"Bắt lại."
Nữ tu kia thấy thế không chút do dự ra lệnh.
Bốn tu sĩ Trúc Cơ lập tức xông đến, đồng thời tế ra pháp bảo.
Thân Kiếm Khải còn chưa kịp tế ra pháp bảo thì một đạo đao mang đã bổ tới sau lưng hắn.
Chu Phi Sùng thấy vậy vội vàng tung một quyền.
Quyền phong mang theo chân nguyên va chạm với đao mang, Thân Kiếm Khải run người tránh được một đao này.
Nhưng hắn lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Chu Phi Sùng, quay đầu lại đã thấy Chu Phi Sùng đang che bên hông, máu chảy ồ ạt.
"Sư huynh, bọn chúng không muốn bắt người mà là muốn giết người."
Chu Phi Sùng nghiêm giọng nói.
Hắn cảm nhận rõ ràng được khí tức tử vong nên hắn chắc chắn đối phương là muốn giết người chứ không phải muốn bắt.
"Vậy chúng ta cũng không cần lưu thủ, hãy xem Tông chủ đối phó với lũ rác rưởi xâm phạm tông môn thế nào."
Thân Kiếm Khải tế ra trường kiếm, chân nguyên tuôn ra, một vùng kiếm mạc bỗng chốc trải ra.
"Ha ha..."
Một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ hứng đòn cười nhạt, không hề xem Thân Kiếm Khải ra gì.
Cây cờ lớn trong tay hắn cuộn về phía Thân Kiếm Khải.
Hắn là Trúc Cơ hậu kỳ viên mãn, còn Thân Kiếm Khải chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ, trong mắt hắn thì cả hai khác nhau một trời một vực.
Ầm!
Pháp bảo va chạm vào nhau, chân nguyên nổ tung.
Tu sĩ Trúc Cơ viên mãn kia kinh hãi nhận ra ngọn lửa từ lá cờ của mình không bùng phát được, đã bị kiếm mạc của đối phương xé tan.
Hắn kinh ngạc phát hiện chân nguyên của mình không cùng đẳng cấp với đối phương, chân nguyên của đối phương giống như có cảm giác của một vũ trụ tinh không đang cuồn cuộn.
Ngọn lửa của lá cờ dù có muốn kích thích cũng không có cơ hội bùng nổ.
Thân Kiếm Khải không hề nương tay, sau khi phá được công kích đầu tiên của đối phương liền vung cự kiếm xuống thành một vùng kiếm mang.
Tu sĩ Trúc Cơ viên mãn kia vội vàng lui lại, nhưng vì vị trí của hắn nằm trong kiếm vực của Thân Kiếm Khải, tốc độ lùi của hắn ngay lập tức chậm lại.
"Phụt!"
Kiếm trường của Thân Kiếm Khải chém bay một cánh tay của đối phương.
"Dừng tay."
Tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia vừa kinh hãi vừa sợ, một bên vừa điên cuồng lùi lại, một bên gào thét Thân Kiếm Khải dừng tay.
Hắn biết mình sắp phải đối mặt với cái gì.
Bị chém mất cánh tay nghĩa là Đạo Thể không hoàn thiện, cả đời này chỉ có thể quanh quẩn ở Trúc Cơ cảnh giới.
Với thân phận và địa vị của hắn, mong muốn thu thập thiên tài địa bảo để làm lành lại cánh tay của mình thì cơ hội là gần như bằng không.
Dừng tay ư?
Thân Kiếm Khải đã học được từ Tông chủ một câu rằng: nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với chính mình.
Người ta đã muốn giết mình thì mình còn phải dừng tay ư?
Kiếm mạc của hắn không những không yếu đi mà còn nổi lên lần thứ hai, cuộn trào đầy trời kiếm mang.
Giờ phút này hắn cảm nhận sâu sắc sự mạnh mẽ của tiểu vũ trụ thuật mà mình tu luyện. Nếu đổi thành công pháp trước đây thì dù hắn có muốn dấy lên lần nữa, chân nguyên cũng không thể ủng hộ. Nhưng hiện tại hắn dễ dàng thực hiện ý đồ của mình, kiếm kỹ lần thứ hai bộc phát ra kiếm mang.
Tu sĩ Trúc Cơ viên mãn kia cũng cảm nhận được cái lạnh thấu xương, hắn không thể tin được mà nhìn Thân Kiếm Khải, người này dám giết mình ư?
Trước đây không lâu hắn còn đang giận dữ vì thân thể bị tàn phá, không thể tấn cấp chân đan.
Nhưng bây giờ hắn mới hiểu được rằng không phải hắn không thể tấn cấp chân đan mà là từ bây giờ về sau không cần tu luyện nữa.
"Ngươi dám giết Ngưu Hạ?"
Một tên khác xông lên, tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ có vẻ không thể tin nổi nhìn Thân kiếm Khải.
Bọn hắn là đội thủ hộ chính thức của Lưỡng Giới thành, người này ăn gan hùm mật báo, dám giết Ngưu Hạ? Chẳng lẽ không muốn sống nữa?
Vừa rồi Thân kiếm Khải động thủ quá nhanh, hắn nhất thời không kịp hỗ trợ.
Thân kiếm Khải hoàn toàn không để ý đến hắn, rộng kiếm trong tay lần nữa bổ ra.
Tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ này so với tên Trúc Cơ viên mãn vừa rồi bị Thân kiếm Khải giết chết, kém xa lắc.
Giờ phút này hắn mới hoảng sợ, cái gì dám giết hay không dám giết? Người ta đã giết rồi, mà lại chính mình cũng bị cuốn vào trong màn kiếm.
Chỉ là một đạo màn kiếm, tên tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ này liền vô pháp tránh né.
"Phốc!"
Huyết quang nổ tung, tên tu sĩ này lại bị Thân kiếm Khải giết chết.
Chu Phi Sùng cũng là toàn thân máu tươi đi đến bên cạnh Thân kiếm Khải:
"Sư huynh, ta vừa rồi cũng giết một cái."
Hai người vừa rồi giết ba tên tu sĩ Trúc Cơ, hai tên Trúc Cơ sơ kỳ, một tên Trúc Cơ viên mãn.
Còn có một tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ thấy không đúng, sớm trốn.
Hai người này điên rồi, ngay cả hộ vệ chính thức của Lưỡng Giới thành cũng dám giết, hắn lưu lại chờ chết ở đây sao?
Nữ tử kia cũng hoảng sợ nhìn Thân kiếm Khải và Chu Phi Sùng, hai người kia tại Phi Thăng đài giết người của công hội Lưỡng Giới thành, một lần còn giết ba người.
"Còn một nữ nhân, chúng ta cùng nhau giết."
Thân kiếm Khải nhìn chằm chằm nữ tử này, trong mắt sát cơ không hề che giấu.
Hắn đã giết đến đỏ mắt.
Chu Phi Sùng kéo một cái Thân kiếm Khải:
"Thân sư huynh, chúng ta tranh thủ thời gian về lại tông môn."
Thân kiếm Khải tỉnh ngộ, lúc này phải tranh thủ thời gian chuồn đi, tiếp tục ở lại đây làm gì? Chờ người ta cường giả Chân Đan cảnh đến sao?
"Thế nào, ở đây giết hộ vệ của công hội Lưỡng Giới thành, cứ như vậy mà đi sao?"
Một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, đi kèm khí thế cường đại ép đến hai người liền thở cũng không thoải mái.
Trong lòng hai người đều chìm xuống, đây tuyệt đối là cường giả vượt qua Chân Đan cảnh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận