Thần Thoại Chi Hậu

Chương 427: Lại bị khai trừ

Sau khi Đinh Hoan rời đi, Tần Chi Nam mới run giọng nói:
"Các vị, chúng ta tuyệt đối không được chọc Đinh đạo sư không vui. Đây là đạo sư lợi hại nhất mà ta từng gặp, loại cơ hội này chúng ta ngàn vạn lần không thể bỏ qua.
Hơn nữa việc nơi này xuất hiện một đạo sư ngũ hành pháp tắc lợi hại, chúng ta cũng tuyệt đối không được nói ra. Sau năm ngày, chúng ta trực tiếp tới bao trọn gói."
Nàng xúc động, đó là vì nàng rõ ràng cơ hội của mình đã đến. Lần sau nàng không chỉ một mình đến, mà còn muốn mang cả em trai Tần Chi Hổ đến.
"Được, ta đồng ý với Chi Nam tỷ, đây là cơ duyên của chúng ta."
"Ta cũng đồng ý."
Chỉ có Phùng Kim Nhĩ, con trai độc nhất của chưởng kỳ tiên Tiên Khoáng Bộ, trong lòng có chút không cam tâm, không mấy tán đồng ý kiến của những người này.
Bởi vì hắn không có cơ hội đặt câu hỏi theo ý mình, bọn họ tùy tiện một ai đứng ra đều có thể chỉ huy Đinh Hoan.
Một tên Đinh Hoan không quan trọng dựa vào cái gì mà muốn sau năm ngày mới đến lớp?
Cứ cưỡng ép bắt Đinh Hoan lên lớp thì sao? Đinh Hoan dám phản kháng chắc?
Đáng tiếc địa vị của hắn ở đây thấp nhất, không cần nói quyền lên tiếng, đến cả tư cách nói chuyện cũng không có.
Hắn có thể đi cùng đám nhị đại này, hoàn toàn là nhờ nịnh nọt mà thôi.
Sáu người ngoài mặt đã đạt được nhất trí, sau đó rời khỏi Bàn Cổ Đạo Pháp Viện.
Cô Kỳ đứng ở cửa ra vào, cung kính dõi mắt nhìn mấy người rời đi.
Trong lòng hắn nhẹ nhõm thở ra, chỉ có thể nói mấy vị Tiên gia tử đệ gia thế hiển hách này vẫn rất có tu dưỡng.
Nhìn sắc mặt của bọn họ, ở đây chắc chắn là không học được gì, nhưng bọn họ vậy mà vẫn nhịn được không làm ầm ĩ ở Bàn Cổ Đạo Pháp Viện.
Đinh Hoan trở về động phủ tạm thời của mình, những trận pháp cần bố trí đều đã bố trí xong, cuối cùng hắn cũng có thể tu luyện.
Mấy năm qua toàn là đi đường, lần này hắn nhất định phải trong thời gian ngắn nhất bước vào cảnh giới Kim Tiên tầng bảy.
Đợi tu luyện tới Kim Tiên viên mãn, liền tìm cách làm một cái bài tư cách Tụ Linh tiên trận mà mình có thể bố trí ở nơi hoang dã. Như vậy, hắn có thể thoải mái xông lên cảnh giới Huyền Tiên.
Chỉ tiếc ý tưởng thì tốt, Đinh Hoan vừa mới bắt đầu tu luyện, Cô Kỳ lại lần nữa gõ vào cấm chế của hắn.
Việc này khiến Đinh Hoan tức giận:
"Cô Kỳ, ngươi có phải muốn bị lột da không? Có để cho Hoan gia tu luyện hay không? Nếu ngươi còn dám động vào cấm chế của Lão tử, Lão tử một tát đập chết ngươi."
Đinh Hoan thở hổn hển, cũng không còn khách khí với tên này nữa.
"Tính tình thật là lớn, đến đây đến đây, hôm nay ta sẽ ở ngay đây xem, ngươi làm thế nào đập chết người của Bàn Cổ Đạo Pháp Viện ta."
Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên.
Đinh Hoan bước ra khỏi phòng, lúc này mới nhìn rõ sau lưng Cô Kỳ còn đứng một cô gái trẻ đẹp mặc đồ đỏ.
Khác với những nữ tử khác, cô gái này không chỉ xinh đẹp mà trên người còn mang theo một cỗ sát khí.
Rõ ràng là vừa từ chốn chém giết trở về, là một nhân vật hung ác.
Đinh Hoan lập tức nghĩ đến tỷ tỷ của Cử Trăn Bảo, trong lòng hắn rất là bất đắc dĩ, xem ra vận may khi mình được Cử Trăn Bảo chọn tới đã dùng hết.
"Đinh Hoan gặp qua đại tiểu thư, vừa rồi ta tâm trạng không tốt, ta xin lỗi vì những lời vừa nói."
Đinh Hoan chắp tay, giọng đầy bất đắc dĩ.
Hắn biết kiếp sống giáo sư của mình ở đây còn chưa bắt đầu, đã phải kết thúc rồi.
"Đại tiểu thư, chính là hắn lừa gạt thiếu chủ. Rõ ràng một lần lên lớp một vạn thượng phẩm tiên tinh, hắn muốn thu hai vạn, Không chỉ vậy, hôm nay hắn một lần đắc tội với sáu người có lai lịch lớn, trong đó còn có Tần Chi Nam và Bố Ánh Nhân.
Lúc hắn tạm thời lên lớp, ta muốn vào ghi chép, hắn trực tiếp bảo ta cút ra ngoài, không cho phép ta ghi chép trong lúc hắn tạm thời lên lớp."
Nắm được cơ hội tố cáo, Cô Kỳ làm sao bỏ qua cho Đinh Hoan, thêm mắm dặm muối nói hết tội của Đinh Hoan.
"Ta không quan tâm ngươi trà trộn vào đây bằng cách nào, giờ thì cút khỏi Bàn Cổ Đạo Pháp Viện cho ta."
Nữ tử áo đỏ duỗi ngón tay ra, trong mắt mang theo khinh bỉ chỉ ra ngoài.
Giọng của Đinh Hoan cũng chuyển sang lạnh lẽo:
"Theo hiệp ước, hiện tại ta còn chưa có một buổi học chính thức nào, ngươi phải bồi thường ta mười vạn thượng phẩm tiên tinh."
Giọng nữ tử áo đỏ càng thêm băng hàn:
"Nói vậy ngươi muốn cùng ta gặp quan?"
Đinh Hoan bình tĩnh nói:
"Gặp quan cũng chưa chắc là không thể, bất quá gặp quan cũng không chỉ là chuyện mười vạn thượng phẩm tiên tinh. Vừa rồi gợn sóng đạo vận không gian ở vị trí của ta, ta đã ghi lại bằng quả cầu thủy tinh, ta thuộc về bên bị chọc giận.
Tâm tình của ta chịu ảnh hưởng của mười hai loại gợn sóng pháp tắc trong không gian, đồng thời ta là một đạo pháp sư mà lại hai lần bị một tên sai vặt gõ cửa cấm chế, đây lại thuộc về ảnh hưởng tinh thần...
Theo điều 34721 của Cửu Đình luật pháp, ngươi phải bồi thường ta 773.000 thượng phẩm tiên tinh.
Ngoài ra theo điều luật thứ mười tám vạn lẻ bảy mươi chín, còn phải bồi thường thêm năm mươi hai vạn thượng phẩm tiên tinh...
Đây chỉ là bồi thường kèm theo, bây giờ chúng ta nói đến bồi thường hợp đồng chính, theo điều luật thứ 3061 của Cửu Đình luật pháp..."
Đinh Hoan nói ra từng điều một, thoáng chốc đã liệt kê ra mấy trăm vạn tiền bồi thường.
Cùng hắn gặp quan, ha ha, hắn thật sự không sợ.
Cửu Đình luật pháp bảo vệ ai? Chính là những kẻ nghiên cứu Cửu Đình luật pháp đến nơi đến chốn như hắn.
Đương nhiên những người bình thường nghiên cứu Cửu Đình luật pháp đến nơi đến chốn đều là các đại lão gia, một người tán tu như hắn xem như một ngoại lệ.
Tiên Đình đã lập ra Cửu Đình luật pháp, muốn lập đền thờ, thì tuyệt đối sẽ không đứng về phe thua trong các cuộc tranh tụng.
Cử Tâm Thiền ngây dại, nàng chưa từng nghĩ có người có thể nghiên cứu Cửu Đình luật pháp kỹ càng như vậy.
Nếu không phải vì biết Đinh Hoan là tán tu, nàng còn tưởng rằng Đinh Hoan là chưởng kỳ tiên của tiên pháp bộ.
"Cho ngươi."
Cử Tâm Thiền làm sao mà biết Cửu Đình luật pháp là gì, nàng bị Đinh Hoan dọa sợ rồi.
Dù thế lực phía sau nàng không phải loại sâu kiến mà Đinh Hoan có thể so, nhưng nếu Đinh Hoan thật sự thông thuộc Cửu Đình luật pháp, vậy thì nàng tuyệt đối không thắng được.
Mục đích Tiên Đình lập ra Cửu Đình luật pháp là gì?
Chính là để công khai cho ngươi biết, Tiên Đình là tuân theo luật pháp, là công bằng chính trực.
Những quy tắc ngầm đó, tuyệt đối không phải Bàn Cổ Đạo Pháp Viện của nàng có thể phá vỡ. Một khi gặp quan, cha nàng sẽ phải ra mặt.
Đinh Hoan cầm lấy túi trữ vật, vẫy tay thu hồi hết tất cả trận kỳ trong phòng, xoay người rời đi.
Nơi này không giữ ta, tự có nơi giữ ta.
Đinh Hoan đi xa, Cử Tâm Thiền cuối cùng tỉnh ngộ, tên này bịp mình rồi.
Cửu Đình luật pháp là cái gì? Đừng nói là nàng, đến cha nàng cũng không thể nắm rõ quy tắc trong đó, một tán tu nho nhỏ dựa vào đâu mà có thể tinh thông Cửu Đình luật pháp?
Nàng nghiến răng nhìn theo bóng lưng Đinh Hoan rời đi, oán hận nói:
"Đừng để cô nãi nãi mày gặp lại mày."
"Đại tiểu thư, người này miệng lưỡi dẻo quẹo, trước đó thiếu chủ cũng bị hắn lừa như vậy."
Cô Kỳ đứng bên cạnh lại thêm một lần dằn mặt Đinh Hoan.
Cử Tâm Thiền phun ra một hơi trọc khí:
"Quả nhiên là một tên ăn nói, khó trách Trăn Bảo sẽ bị hắn lừa gạt."
"Hoan Ca, sao rồi?"
Thấy Đinh Hoan trở về, Lộc Bất Tư không tiếp tục tu luyện nữa, vội chạy ra hỏi thăm.
Đinh Hoan thở dài:
"Ngày mai chúng ta đi thôi, chỗ này không hợp với ta, không tìm được việc làm ra hồn."
"Ngươi thật sự nhất định phải đi, nếu không, chỉ sợ ngươi sẽ không đi được nữa đâu."
Một giọng nói đột ngột vang lên.
Đinh Hoan giật mình, gian phòng của hắn toàn bộ đều do mình bố trí đủ loại trận pháp, sao có người vào được phòng mà hắn không biết?
Theo tiếng nói đó, một cô gái trung niên xuất hiện trước mặt Đinh Hoan.
"Ngươi là ai?"
Đinh Hoan căng thẳng nhìn đối phương.
Người này có thể bất tri bất giác xuất hiện trong phòng của hắn, cho thấy hắn còn kém người ta rất xa.
"Ta gọi Hách Liên Ngạo Đông..."
Lúc người phụ nữ nói, trên mặt đầy vẻ thương tiếc nhìn Lộc Bất Tư.
"Bà nội?"
Lộc Bất Tư kinh hãi nhìn người phụ nữ trước mắt, gọi một tiếng rồi vành mắt đỏ hoe, quỳ rạp xuống đất.
Hách Liên Ngạo Đông nước mắt cũng rơi như mưa, lao tới phía trước, ôm Lộc Bất Tư vào lòng.
Đinh Hoan có chút mờ mịt, bà nội Lộc Bất Tư vẫn còn sống sao?
Trước đó hắn cũng không nghe Lộc Bất Tư nhắc đến.
Ước chừng qua một nén nhang, Hách Liên Ngạo Đông mới kéo Lộc Bất Tư đến trước mặt Đinh Hoan, cúi người hành lễ:
"Đa tạ ngươi đã cứu cháu trai duy nhất của ta."
"Tiền bối, không dám nhận, làm sao người biết Lộc Bất Tư là do ta cứu?"
Đinh Hoan không hiểu hỏi.
Lộc Bất Tư vội vàng nói xen vào:
"Bà nội, nếu không có Hoan Ca, con đã chết cả vạn lần rồi. Hoan Ca đã cứu con ra, còn dẫn con đến Thiên Nhai."
Hách Liên Ngạo Đông cảm kích nhìn Đinh Hoan:
"Năm đó ta cùng ông nội vì một số chuyện mà tách ra, ta liền không quay về Càn Nguyên Tiên Trang nữa. Đợi khi ta quay lại, đã là người âm dương cách biệt..."
Nói đến đây, vành mắt Hách Liên Ngạo Đông lại đỏ lên:
"Ta đi trễ, nhưng bên ngoài Càn Nguyên Tiên Trang ta có giấu giám sát trận. Ta thấy hung thủ trong giám sát trận. Sau đó lại thấy ngươi vào Càn Nguyên Tiên Trang mang theo cháu trai ta, cho nên ta không để ngươi trốn thoát..."
Đinh Hoan nhẹ nhàng thở ra, đồng thời thầm mắng mình sơ ý.
Bên ngoài Càn Nguyên Tiên Trang có giám sát trận, vậy mà hắn không cảm thấy được, quả thực là đáng chết.
"Ta một đường điều tra đi, phát hiện ngươi mang theo Không Nghĩ dịch dung theo Bách Vương Động phường thị tới Thiên Nhai, ta lập tức liền đuổi tới Thiên Nhai. Tại đây bên trong mất dấu ngươi cùng Không Nghĩ, ta liền tiến vào trong phủ tiên tướng Bố Càng điều tra..."
Hách Liên Ngạo Đông nói đi vào phủ tiên tướng điều tra, Đinh Hoan có thể hiểu được, đồng thời cũng biết Hách Liên Ngạo Đông cũng là một kẻ to gan lớn mật.
Hách Liên Ngạo Đông mặc dù cùng Lộc Sùng Đạo có mâu thuẫn, hiện tại nhà Lộc ở Càn Nguyên Tiên Trang bị người diệt, Lộc Sùng Đạo bị người giam giữ tại Tiên Đình.
Nàng tự nhiên là muốn đi phủ Bố Càng nghe ngóng tin tức.
"Ta còn chưa tra ra tin tức, lại nghe được Bố Ánh Nhân trở về cùng thị nữ nói, ở Thiên Nhai Bàn Cổ Đạo Pháp Viện tới một vị kinh tài tuyệt diễm ngũ hành pháp tắc truyền đạo sư.
Ta nghĩ ngươi cũng vừa vặn vào Thiên Nhai, định đi Bàn Cổ Đạo Pháp Viện xem thử, vừa vặn gặp ngươi ra ngoài, ta định nhắc nhở ngươi một tiếng.
Không ngờ ngươi lại là cứu Không Nghĩ, cảm ơn ngươi, Đinh đạo sư, nếu không phải ngươi, Không Nghĩ đã không còn."
Hách Liên Ngạo Đông nói đến đây, lại lần nữa cúi người cảm tạ Đinh Hoan, sự cảm tạ của nàng xuất phát từ nội tâm.
Trong lòng cũng vui mừng vì lòng tốt của mình, nếu không phải nàng có ý tốt muốn nhắc nhở Đinh Hoan, cũng không biết Không Nghĩ ở chỗ này.
Đinh Hoan vội vàng khoát tay:
"Đây chỉ là tiện tay mà thôi, vừa rồi tiền bối nói vì sao ta nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này?"
Hách Liên Ngạo Đông thở dài nói ra:
"Cái tên Bố Ánh Nhân đó tính dâm, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nàng chắc chắn sẽ nói cho cha nàng Bố Càng, chỉ cần Bố Càng biết ngươi tồn tại, liền sẽ đưa ngươi đến tiên tướng phủ."
Đinh Hoan ngẩn người, còn có thể như vậy sao?
Luật pháp Cửu Đình nghiên cứu thấu triệt, ở trước mặt loại tiên tướng như Bố Càng này, ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có a.
"Tiền bối, vậy ta nhất định phải đi ngay bây giờ. Đa tạ tiền bối, Không Nghĩ liền giao cho tiền bối."
Đinh Hoan quyết định rất nhanh...
Bạn cần đăng nhập để bình luận