Thần Thoại Chi Hậu

Chương 179: Cho ngươi gom góp số nguyên

Đinh Hoan vừa nghe ngóng tin tức vừa đi đến Thăng Đạo nhai.
Một bên có cửa hàng Tinh Phù Khí Các, Đinh Hoan đứng ở trước cửa phụ của tiệm, dùng thần niệm dò vào, phát hiện bên trong toàn bán phù, thầm nghĩ chọn nhà này. Hắn thu hồi thần niệm, nhanh chóng quét đến Diêm Mai mấy người ở phía xa, Diêm Mai đang đứng trên đường cái nói chuyện.
Ba tên tuần thành vệ đang dọn dẹp xác chết, Đinh Hoan biết bốn cái xác này chắc là do Lão Lục giết. Đinh Hoan rất hài lòng với lời nói của Diêm Mai, Diêm Mai rất thông minh, biết hắn muốn gì, đây là giúp hắn nói ra hết lời.
Đinh Hoan thu thần niệm, bước vào Phù Khí Các.
Liếc mắt nhìn, nơi này toàn bán các loại phù lục cấp thấp, phù lục cấp một xem như là khá tốt. Còn phù lục cấp hai, cũng có một hai cái, đều bị phong ấn cấp thấp khóa lại, trông như đồ trấn điếm.
Ánh mắt Đinh Hoan dừng lại ở một cái phù trên ngòi bút, đây cũng là một kiện pháp khí cấp thấp.
"Đạo hữu muốn mua gì?"
Thấy Đinh Hoan đứng nhìn hồi lâu, một người hầu bàn bước lên hỏi.
Đinh Hoan chỉ vào một viên phù cuốn dây leo cấp một, hỏi:
"Phù quấn quanh dây leo cấp một này bán thế nào?"
"Ba tinh thạch."
Người hầu bàn đáp.
"Cầm cho ta xem một chút."
Đinh Hoan nói tự nhiên. Người hầu bàn kinh ngạc nhìn Đinh Hoan, lắc đầu:
"Nếu không mua thì không cho xem."
Thần niệm Đinh Hoan đặt lên phù cuốn dây leo, cảm thấy chất lượng cũng bình thường, chắc không bằng phù lục cấp một hắn tự chế. Nghĩ đến đây, hắn lấy ra một lá phù đưa cho người hầu bàn:
"Xem thử bùa chú của ta xem."
"Đây là phù Hỏa Cầu cấp một?"
Người hầu bàn xem xét lá phù trong tay, lập tức nhận ra. Điều khiến hắn kinh ngạc là, lá phù Hỏa Cầu này còn tốt hơn một chút so với phù lục cấp một trong tiệm hắn.
"Phù lục này, tiệm các ngươi thu vào bao nhiêu?"
Đinh Hoan hỏi.
Người hầu bàn đặt lá phù xuống, bình thản nói:
"Một tinh thạch."
Đinh Hoan cười ha ha:
"Ngươi bán cho ta đòi ba tinh thạch, đồ ta tốt hơn mà ngươi thu có một tinh thạch, buôn bán như thế thực là quá đáng."
"Không mua xin tự nhiên."
Người hầu bàn chẳng để ý đến giọng điệu của Đinh Hoan. Đinh Hoan không đi, mà lấy ra một bao quần áo nhét lên quầy, ta có hai trăm lá bùa chú này, ngươi chắc không thu sao?
Người hầu bàn giật mình, lập tức muốn cầm lấy bao quần áo của Đinh Hoan.
Đinh Hoan đặt tay lên giữ lại:
"Ra cái giá hợp lý, nếu không đưa ra giá thỏa đáng thì để ông chủ các ngươi ra mặt. Nếu ông chủ các ngươi không ra được giá tốt thì ta đi."
Thần niệm của Đinh Hoan sớm đã quét thấy bên trong có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn, theo hơi thở của người đó thì đó cũng là một người cấp bốn...
Không đúng, ở đây không thể gọi là tu sĩ cấp gien mà phải là luyện khí cấp bốn.
Sau khi thấy Đinh Hoan lấy ra một đống phù cấp một, người này liền gửi tin nhắn đi.
"Ngươi định bán bao nhiêu?"
Theo giọng nói truyền ra, một người đàn ông trung niên bước ra.
Hình như muốn áp chế Đinh Hoan, người này vừa ra, Đinh Hoan đã cảm nhận được áp bức từ người hắn.
Trong lòng Đinh Hoan cười thầm, hắn thực sự không muốn cứng đối cứng.
Có điều ông chủ này cũng không muốn bỏ ra nhiều tiền để mua đám bùa chú này của hắn. Cũng đúng thôi, ở thành Tây Phong hỗn loạn đến cực điểm này, việc cướp giật trắng trợn thật sự quá nhiều.
Hắn là người lạ, mang nhiều phù lục như vậy, người ta muốn thử dò xét hắn là chuyện bình thường.
"Một tấm bùa chú hai khối tinh thạch, được thì ta để lại, không thì ta đi."
Đinh Hoan nói xong cầm bao đồ lên. Người đàn ông trung niên hừ một tiếng, một luồng khí tức mạnh mẽ xông thẳng vào Đinh Hoan.
Đinh Hoan đứng im không nhúc nhích, đến vạt áo cũng không hề lay động.
Người đàn ông trung niên biến sắc, kết quả thăm dò cho thấy thực lực của Đinh Hoan mạnh hơn hắn rất nhiều. Lúc này hai tay chân đã đứng ở cổng, người đàn ông trung niên này chắc chắn rằng, dù hắn và hai người kia hợp lại, cũng không phải là đối thủ của Đinh Hoan. "Đạo hữu, những bùa chú này ta lấy hết, cứ theo giá ngươi nói."
Người đàn ông trung niên này vô cùng biết thời cơ, thấy đụng phải người cứng rắn, liền không chút do dự thay đổi ý định. Đinh Hoan ném cái bao về phía người đàn ông trung niên. "Hai tinh thạch một phù là giá ban nãy, giờ là ba tinh thạch một phù. Ngươi kiểm lại đi, ta không có nhiều thời gian."
"Bằng hữu, cửa hàng chúng ta cũng bán giá này, ngươi cho ba tinh thạch, chúng ta không kiếm được đồng nào cả."
Vẻ mặt người đàn ông trung niên có chút khó coi. Đinh Hoan cũng hừ lạnh một tiếng, một luồng khí tức mạnh mẽ nghiền ép xuống, người đàn ông trung niên cảm giác như bị một chiếc búa tạ lớn đánh vào ngực, khiến hắn không tự chủ được lùi lại.
May mà áp bức khí tức biến mất rất nhanh, nếu không hắn chắc chắn phải phun ra máu.
"Ngươi còn ý kiến gì sao? Nói nhiều nữa thì lại tăng giá."
Đinh Hoan nhìn người đàn ông trung niên, giọng nói có chút mỉa mai. "Không, không có ý kiến."
Quanh năm trà trộn ở Thăng Đạo nhai, hắn đâu không biết nơi này toàn là đám cứng đầu. Nếu dám phản kháng, thì ngay sau đó, cửa hàng của mình bị cướp là chuyện nhỏ, e là mạng sống cũng khó bảo toàn.
"Tốt lắm, trong túi này có tất cả hai trăm lẻ ba lá phù cấp một. Ta rộng rãi một chút, cho ngươi tròn số, coi như là hai trăm mười lá phù lục. Tính ngươi sáu trăm năm mươi tinh thạch, được không?"
Vẻ mặt Đinh Hoan trông không có vẻ gì là bị thiệt cả.
Vẻ mặt người đàn ông trung niên như cầu xin:
"Đạo hữu, không cần làm tròn, chúng ta cứ tính theo hai trăm lẻ ba lá phù, tổng cộng..."
Đinh Hoan cau mày lại:
"Thế nào, ngươi làm chưởng quỹ mà dám lừa ta tính toán không bằng ngươi sao? Ngươi định lừa ta?"
"Không dám."
Người đàn ông trung niên cảm nhận được sát khí mãnh liệt. Hắn vừa dứt lời liền vội vàng lấy ra một chiếc rương, nhanh chóng đếm đủ sáu trăm năm mươi tinh thạch đưa cho Đinh Hoan.
Đinh Hoan bỏ tinh thạch vào túi, lúc này mới nhìn ông chủ cười hắc hắc:
"Hôm nay là lần cuối ngươi bắt nạt khách hàng đấy, lần sau phải thành thật một chút. Nhớ kỹ, ngươi không có lần thứ hai đâu."
Đinh Hoan vừa dứt lời liền nghe tiếng ồn ào ở phía xa, thần niệm hắn quét qua, thấy Diêm Mai và Lão Lục bị một đám người vây quanh.
Kịch hay sắp bắt đầu, Đinh Hoan đeo túi đi ra khỏi cửa hàng.
"Nguyên chủ sự, chúng ta cứ bỏ qua vậy sao?"
Đinh Hoan vừa ra ngoài, tên hỏa kế đã vội vàng hỏi.
Nguyên chủ sự nhìn bóng lưng Đinh Hoan, giọng nói lạnh băng:
"Một con sâu kiến luyện khí thôi mà cũng dám ăn chặn đồ của chúng ta, hắn cứ chờ đi. Hai người các ngươi trông chừng hắn, xem hắn đi đâu."
Câu sau là nói cho hai tên tráng hán đứng ở cửa nghe.
Hai tên tráng hán này là do người đàn ông trung niên gọi đến, chuẩn bị cùng nhau chế phục Đinh Hoan. Có điều sau khi phát hiện thực lực của Đinh Hoan không phải là thứ bọn hắn có thể đối phó thì không dám động thủ.
Lúc này Diêm Mai và Lão Lục bị một đám người vây quanh, ba tên lão binh tuần thành vệ thì sợ đến run rẩy. "Dám giết người của Thiết Lực Minh ta, thật là sống lâu thấy."
Một tên tráng hán thô kệch bước ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm Diêm Mai.
"Quý minh chủ, chúng ta đều ủng hộ ngươi ra tay, cùng nhau động thủ đánh chết đám tuần thành cẩu này."
Theo tiếng nói của minh chủ Thiết Lực Minh, trong đám người lập tức có người lên tiếng phụ họa.
Lời ủng hộ này giống như ngòi nổ, vốn dĩ Thiết Lực Minh chỉ có hơn hai mươi người, bây giờ thì có hàng trăm người hò hét ở xung quanh.
Hai bên các cửa hàng không ngừng có người ra, gia nhập vào phe Thiết Lực Minh.
Giống như Thiết Lực Minh mới là chính nghĩa, còn Diêm Mai và Lão Lục mang theo ba tuần thành vệ là tội phạm. Đinh Hoan nhìn từ xa không khỏi cảm thấy bi ai cho đám người này.
Người ta cướp đồ, giết người của họ, mà họ còn muốn đứng lên cổ vũ.
"Thất thúc, rất nhiều cửa hàng đều đi viện binh, chúng ta có nên ra ngoài không thấy đông người bao vây tuần thành vệ, cô gái tạp hóa kia không nhịn được muốn ra ngoài."
Cô gái vừa dứt lời liền bị Thất thúc tóc bạc trắng kéo lại, dường như lo lắng cô thật sự ra ngoài:
"Thôi được rồi, cứ quan sát đã. Vả lại hiện tại cô có ra mặt, cũng không lấy được ơn huệ của người ta đâu."
"Lão Lục, làm sao đây?"
Diêm Mai có chút sợ hãi. Thực lực của hắn nếu đánh thật, có khi đến một thành viên của Thiết Lực Minh cũng không đánh lại.
"Làm sao á? Giết thôi."
Lão Lục nói thản nhiên, vừa nói vừa phun ra mười mấy mũi thủy tiễn.
Bảy tám tên thành viên Thiết Lực Minh đứng trước nhất, không có dấu hiệu gì liền bị phun máu giữa trán rồi ngã xuống.
Ngoài thành viên của Thiết Lực Minh, còn có năm tên đứng ra giúp đỡ cũng bị thủy tiễn của Lão Lục bắn chết.
Một vài người định xông lên thấy chớp mắt mười người chết, vội vàng dừng lại, rồi bắt đầu lùi bước.
Bọn hắn đến đây hỗ trợ, chẳng phải vì Thiết Lực Minh thực sự có sức hiệu triệu lớn như thế, mà là vì Thiết Lực Minh rất hung tàn.
Hiện tại bọn hắn ở trên đến giúp đỡ, tương lai cũng có thể xây cái giao tình, có chuyện gì chọc phải Thiết Lực minh, liền đem chuyện này lấy ra nói một chút.
Vừa không tốn sức, lại có thể đạt được nhân tình, ai nguyện ý tụt lại phía sau.
Hiện tại phát hiện sự tình cũng không phải không tốn sức, thậm chí còn muốn tốn mạng thời điểm, liền không ai nguyện ý đi lên.
Thiết Lực minh minh chủ căn bản cũng không có nghĩ tới một con Hầu tử cũng dám chủ động ra tay, hắn thấy người bên cạnh mình bị giết mười người, đột nhiên giận dữ.
Trường đao bị hắn cầm ra, cuốn lên một hồi cuồng phong.
Giờ khắc này Diêm Mai cũng cảm giác được trong gió lớn này khắp nơi đều là đao mang, cuồng phong còn chưa quét đến hắn, trên người hắn da thịt đã bắt đầu xuất hiện vết máu.
"Lão Lục..."
Diêm Mai dưới sự kinh hãi, vội vàng gọi Lão Lục.
Lão Lục chỉ có thể bắn ra mấy đạo thủy tiễn, sau đó điên cuồng lui lại.
Nó cũng không ngăn được cuồng phong đao mang, vừa lùi vừa nói. Còn Diêm Mai, vậy thì tự cầu phúc đi.
Một đạo huyết quang nổ tung, đi cùng một tiếng kêu thảm vang lên.
Tất cả mọi người nhìn về phía Diêm Mai, bởi vì vừa rồi Thiết Lực minh Quý minh chủ cuồng phong đao mang là bổ về phía Diêm Mai.
Khiến mọi người nghi ngờ là, Diêm Mai cũng giống vậy chấn kinh, bất quá Diêm Mai nhìn về phía chính là Thiết Lực minh minh chủ.
Khi máu tươi từ thiết đao minh minh chủ trên thân tuôn ra, mọi người mới biết được, thì ra vừa rồi kêu thảm chính là Thiết Lực minh minh chủ.
"Bịch!"
Thiết Lực minh minh chủ ngã nhào xuống đất, mọi người mới phát hiện, giữa lưng hắn không biết lúc nào bị người dùng đao bổ ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận