Thần Thoại Chi Hậu

Chương 476: Giúp ta giết một người

"Công pháp của ngươi rất đáng gờm, chớ để đám người Vô Thường kia biết."
Hình Bàn bỗng nhiên lên tiếng.
Hắn hẳn là biết Đinh Hoan định đi rồi, bị thương đến mức này, hắn cũng không tính sống sót.
Ở đại tiên vực vốn đã không còn chỗ cho hắn dung thân, mà đại đạo của hắn lại loang lổ, đây là nan giải.
Hắn đã sống bê tha nhiều năm như vậy, hiện tại vết thương lại càng thêm nặng, còn có cần gì phải tiếp tục sống sót.
Đinh Hoan cười cười, bỗng nhiên nói:
"Ngươi có thể nói một chút về tứ đại Đế không?"
Hình Bàn không hiểu vì sao suy nghĩ của Đinh Hoan lại nhảy vọt như vậy, hắn trầm ngâm một thoáng vẫn nói:
"Kim Hà Đại Đế tâm tư khó đoán, năm đó vây công ta, cũng không hề toàn lực ra tay. Với hắn, ta vẫn khá cảm kích.
Bình Vi Đại Đế tính tình tương đối thẳng thắn, đôi khi dễ bị người chi phối. Năm đó vây công ta, ra tay không hề nương tay, gần một nửa vết thương năm đó của ta đều do hắn gây ra. Còn Vô Không Đại Đế, người này, ha ha..."
Một hồi lâu Hình Bàn mới tiếp:
"Thâm sâu khó lường, vẻ ngoài chất phác, kỳ thực là gian trá nhất."
Đinh Hoan gật đầu, điều này phù hợp với nhận thức của hắn về Vô Không Đại Đế. Nếu không phải loại người này, cũng sẽ không đem giới Phệ Hồn đưa ra.
"Còn Độ Đi Đại Đế thì sao?"
Hình Bàn khinh thường nói:
"Đã bị ta giết rồi, trước kia bốn người bọn họ vây công một mình ta, ta đã giết Độ Đi rồi bỏ chạy.
Kim Hà không toàn lực ra tay, ta mới giữ lại được cái mạng. Nếu không, ta cũng không có cơ hội ở đây mà bàn chuyện."
Đinh Hoan không hỏi nguyên nhân cụ thể, chắc hẳn là do Hình Bàn không chịu từ bỏ vị trí Thiên Đế, sau đó các Đại Đế còn lại mới hợp sức vây công Hình Bàn.
Đinh Hoan cũng hiểu rõ đại khái thực lực của Hình Bàn.
Tứ đại Đế vây công Hình Bàn, kết quả Hình Bàn còn có thể giết Độ Đi, rõ ràng thực lực của hắn phải là đứng đầu trong ngũ đại Đế.
"Nếu ngươi có thể sống sót và khôi phục, ngươi còn định đi cướp ngôi Thiên Đế không?"
Đinh Hoan nhìn Hình Bàn.
Hình Bàn cười ha ha:
"Chưa nói đến việc ta chắc chắn không thể khôi phục, còn Thiên Đế, như ngươi vừa nói đó, ai thích thì người đó muốn đi. Ta hà tất làm việc tốn công vô ích như vậy?"
Nguyên nhân sâu xa hơn là, nếu đại tiên vực còn nằm trong tay hắn, hắn vẫn còn cơ hội hiệu triệu tu sĩ Tiên Đình liên kết với một chủng tộc nào đó để đối phó một chủng tộc khác.
Bây giờ, cũng chỉ có thể nói hai chữ, ha ha...
"Nhưng Vô Thường Đại Đế không nghĩ rằng ở vị trí Thiên Đế là tốn công vô ích đâu, hắn còn rất vui vẻ nữa."
Đinh Hoan nói.
Trong mắt Hình Bàn toàn là mỉa mai:
"Cái loại Thiên Đế đó, ngồi không ăn bám, hoàn toàn không quan tâm sống chết của đại tiên vực, hắn chỉ để ý đại đạo và vị trí của mình thôi.
Nếu hắn làm Thiên Đế như vậy thì sung sướng, chỉ khổ cho các tu sĩ và Tiên môn ở đại tiên vực mà thôi."
Đinh Hoan cũng đồng ý gật đầu:
"Không sai, tính cách này của ngươi mà ngồi lên ngôi Thiên Đế, e là cũng chẳng tiêu diêu được."
Hình Bàn im lặng, Đinh Hoan nói đúng.
Nếu hắn ngồi lên vị trí Thiên Đế, tuyệt đối sẽ không để mặc cho đại quân yêu tộc tàn phá bừa bãi toàn bộ đại tiên vực.
Hắn không vừa mắt thì dù tự mình ra tay, cũng sẽ mang theo đại quân tu sĩ Tiên Đình đi giết.
"Ta có thể chữa khỏi cho ngươi, nhưng cũng cần ngươi giúp một chuyện."
Đinh Hoan bỗng nhiên lên tiếng.
"Ngươi có thể chữa khỏi cho ta? Ngươi biết vấn đề của ta là gì?"
Hình Bàn trợn mắt nhìn chằm chằm Đinh Hoan, thậm chí còn hơi nghi ngờ mình nghe nhầm.
"Đại đạo của ngươi loang lổ, tử phủ nứt ra thôi mà."
Đinh Hoan thản nhiên nói.
"Ngươi lại hiểu rõ như vậy?"
Hình Bàn càng rung động, tu vi của Đinh Hoan chắc cũng chỉ là Đại Ất Tiên mà thôi, thế mà những lời hắn nói ra lại kinh thiên động địa.
Đinh Hoan không trả lời, mà bình tĩnh nhìn Hình Bàn.
Một vài nhịp thở sau, Hình Bàn mới từng chữ từng câu nói:
"Nếu ngươi có thể chữa khỏi cho ta, cái mạng này của ta chính là của ngươi."
Hắn chữa thương đã không biết bao nhiêu năm, vẫn không thể loại bỏ đạo vận loang lổ.
Lần này đại tiên vực bị ma tộc và yêu tộc xâm lăng, các Tiên Đế cường giả ở Tiên Đình không có ai đứng ra, hắn thật sự không thể cứ khoanh tay đứng nhìn cùng đám Tiên Đế Tiên Đình đó.
Kết quả vừa ra đã gặp ngay một đầu Yêu Đế cấp tám, sau một trận ác chiến, tuy hắn giết được yêu đế kia, vết thương cũ tái phát, cũng không còn sức xoay chuyển tình thế.
Hắn đã định sẽ đi đến bước đường cùng, Đinh Hoan lại nói có thể cứu hắn?
"Ngươi mở rộng thức hải, thả lỏng toàn thân kinh mạch và đan điền, mọi thứ để ta."
Nghe Đinh Hoan, Hình Bàn không chút do dự mở rộng thức hải của mình, đan điền và kinh mạch toàn bộ thả lỏng.
Hắn đã như vậy rồi, còn có gì mà phải lo ngại nữa?
Đinh Hoan tiện tay bố trí một cái tiên trận ẩn nấp, đưa tay lấy ra một đầu tiên linh mạch thượng phẩm, sau đó đặt lên tử phủ của Hình Bàn, Đại Vũ Trụ thuật vận chuyển chu thiên.
Chỉ vừa một chu thiên, linh khí từ tiên mạch đã bao phủ toàn bộ Đinh Hoan và Hình Bàn.
Dù Hình Bàn đã mở rộng thức hải và đan điền, thậm chí cả kinh mạch, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ thức hải của mình đang hồi phục nhanh chóng, tử phủ đang khép lại với tốc độ mà hắn có thể cảm nhận được...
Đan điền cũng đang hồi phục, đạo loang lổ trong kinh mạch và đạo vận của bản thân đang điên cuồng tách rời.
Hắn không cảm nhận sai, quả thực là điên cuồng tách rời.
Đạo loang lổ vô tận kia đã dày vò hắn không biết bao nhiêu năm, hắn cũng không thể tách nó ra.
Giờ đây nó lại đang tách ra với tốc độ nhanh nhất dưới đại đạo của Đinh Hoan, quả thực là điều trong mơ cũng không có.
Đại đạo của Đinh Hoan chu thiên, như một lưỡi dao phân tách, tách rời khí tức đại đạo loang lổ ra khỏi cơ thể, rồi tống ra ngoài.
Hắn không hề biết, với Đinh Hoan, tách rời đạo loang lổ của hắn là điều đơn giản nhất, ngược lại chữa lành tử phủ mới tốn thời gian và tiên nguyên hơn.
Theo thức hải cũng được chữa trị, Hình Bàn chưa tu luyện đã cảm thấy thực lực của mình điên cuồng tăng lên.
Không biết bao lâu, Hình Bàn nghe thấy giọng Đinh Hoan:
"Tự tu luyện, cố gắng khôi phục lại đi, lát nữa chúng ta đi làm thịt vài người."
Hình Bàn đã bắt đầu vận chuyển công pháp của mình.
Khi chu thiên đầu tiên hình thành, Hình Bàn đã rơm rớm nước mắt.      Đã không biết bao năm, hắn chưa từng có chu thiên hoàn chỉnh của riêng mình, vậy mà giờ đây lại nhẹ nhàng làm được.
Cảm giác thoải mái này làm tâm thần hắn thanh thản.
Một ngày sau, cơ thể gầy gò của Hình Bàn đã tràn đầy sinh lực.
Khí tức của hắn cũng đang điên cuồng tăng lên.
Sau năm ngày, Hình Bàn dừng tu luyện, tuy trông còn gầy yếu, nhưng tu vi của hắn đã khôi phục đến đỉnh phong.
Hình Bàn cúi người hành lễ với Đinh Hoan:
"Xin cho hỏi ân nhân đại danh."
"Đinh Hoan."
Đinh Hoan nói.
"Đinh huynh đệ, nếu không có ngươi, Hình Bàn ta đã không còn chút hy vọng sống sót nào. Ngươi có gì sai bảo, ta nhất định liều mình tương trợ."
Không mất đi tuyệt đối sẽ không biết quý trọng.
Hình Bàn đã từng mất đi, cho nên hắn biết việc lấy lại sức mạnh này khó khăn đến nhường nào.
"Bây giờ ta muốn đi giết một người, sau đó còn muốn mời ngươi giúp ta một thời gian."
Đinh Hoan nói.
Hình Bàn chẳng cần hỏi người muốn giết là ai, liền quả quyết đáp:
"Mạng Hình Bàn ta là của ngươi."
"Vậy thì không cần thiết, ta muốn giết chính là Vô Không Đại Đế."
"Ngươi muốn giết Vô Không Đại Đế? Ngươi biết hắn ở đâu không?"
Hình Bàn kinh ngạc hỏi, hắn rất khó hiểu vì sao Đinh Hoan lại có thù oán với Vô Không Đại Đế, chênh lệch giữa hai người về tu vi thật sự rất lớn.
"Ta không biết hắn ở đâu, nhưng không lâu nữa hắn sẽ đến. Sau này ta định đi một chuyến Tiên Đình, những người ở Tiên Đình hẳn ngươi cũng biết, họ đang nhòm ngó thứ trên người ta, cho nên ta cần ngươi giúp."
Đinh Hoan tán thưởng nhân phẩm của Hình Bàn, nên không hề giấu giếm.
Sở dĩ hắn muốn giải quyết Vô Không Đại Đế trước, là vì nếu như hắn vào Tiên Đình, rất có khả năng bị Vô Thường Đại Đế đưa đến bảo điện Tiên Đình.
Một mình hắn đi chắc chắn sẽ có đi không về.
Có Hình Bàn đi cùng thì sẽ an toàn hơn.
Giải quyết trước Vô Không Đại Đế, khi ở Tiên Đình, Vô Thường Đại Đế cũng mất đi một trợ thủ đắc lực.
Nếu nhân phẩm Hình Bàn tốt, vậy hỏi ý Hình Bàn xem, có nguyện ý đi cùng hắn tìm kiếm vũ trụ vị đĩa hay không.
Ở lại đại thế giới Bàn Cổ quá lâu, Đinh Hoan cũng đã nhìn ra một vài điều.
Lý do Đạo Tổ không muốn ở lại đại thế giới Bàn Cổ, rất có thể là do quy tắc thiên địa ở đại thế giới Bàn Cổ có tính hạn chế.
Nếu không, không thể nào đến giờ vẫn không có cường giả nào vượt lên trên Tiên Đế.
"Được, ngươi nói sao ta sẽ làm như vậy."
Hình Bàn không hề hỏi thêm, mà quả quyết đồng ý với Đinh Hoan.
"Ngươi có biết Thai Hóa Dịch Hình không?"
Đinh Hoan đột nhiên hỏi.
Hình Bàn cười khổ:
"Đó là đại thần thông trong ba mươi sáu đạo thuật Thiên Cương, nếu trong đại thế giới Bàn Cổ có người biết, thì chỉ có thể là Vô Thường Đại Đế."
Đinh Hoan hiểu ý của Hình Bàn, dù sao Vô Thường Đại Đế là người Đạo Tổ để lại ở đây làm Thiên Đế.
"Đây là thần thông Thai Hóa Dịch Hành, ngươi học qua rồi, sau đó chúng ta sẽ đi đối phó với Vô Không Đại Đế."
Nhìn Đinh Hoan cầm ngọc giản trên tay, Hình Bàn càng thêm choáng váng, nhất thời quá tải đến:
"Đinh huynh đệ, thiên cương ba mươi sáu đạo thuật là cửu trọng thiên đại thần thông công pháp, sao có thể xuất hiện ở chỗ ngươi?"
Thai hóa Dịch Hành chỉ là một trong số thiên cương ba mươi sáu thần thông, cũng không thể nào xuất hiện ở đây mới đúng.
Hơn nữa nghe nói thiên cương ba mươi sáu đạo thuật không thể dùng ngọc giản sao chép được, Đinh Hoan làm sao làm được?
Bất quá nghĩ đến Đinh Hoan ngay cả Đại Đạo loang lổ của mình cũng có thể tách ra, có vẻ như chuyện này cũng không phải là không thể.
Nếu có một ngày, Đinh Hoan cũng đặt chân lên Tiên Đế, vậy thì các Tiên Đế khác dưới tay Đinh Hoan có lẽ cũng chẳng khác gì sâu kiến.
Đinh Hoan khoát tay:
"Ta tình cờ đoạt được, ngươi cứ tu luyện trước đi, nếu không chỉ sợ đến cả bảo điện Tiên Đình cũng không vào nổi."
"Ngươi muốn đi bảo điện Tiên Đình?"
Hình Bàn chợt tỉnh ngộ.
Đinh Hoan gật đầu:
"Đúng vậy, ta chỉ cần đến Tiên Đình, cho dù ta không đi thì cũng sẽ có người mời ta đến. Thay vì trốn đông trốn tây, chi bằng sớm đối mặt."
Hiện tại hắn là Đại Ất Tiên, muốn tu luyện lên cảnh giới cao hơn để rời khỏi nơi này thì nhất định phải đi Tiên Đình.
Ban đầu Đinh Hoan còn dự định từ từ tính sau, giờ yêu tộc, Ma tộc xâm chiếm toàn diện đại tiên vực, khiến hắn muốn tìm một nơi an toàn tu luyện cũng không được, chỉ có thể sớm đối mặt với những người như Vô Thường Đại Đế.
"Tốt, đa tạ Đinh huynh đệ."
Hình Bàn trịnh trọng thu ngọc giản.
Đinh Hoan cười:
"Đáng lẽ ta phải cảm ơn ngươi mới đúng, tiếp theo ngươi còn phải giúp ta nhiều việc."
Hình Bàn lắc đầu:
"Không, thực tế người mà ta muốn giết nhất cũng không phải là Vô Thường. Vô Thường chỉ là Đạo Tổ bổ nhiệm làm Thiên Đế, trước kia ta với hắn cũng không có nhiều thù hằn.
Người ta muốn giết nhất chính là Vô Không Đại Đế, Kim Hà cùng Bình Vi Đại Đế ít nhất còn minh bạch rõ ràng, dù bị ta giết thì cũng không mất đi khí độ Đại Đế.
Chỉ có tên Vô Không Đại Đế kia là hèn hạ vô sỉ, Đại Đạo của ta bị loang lổ chính là do người này ám hại. Ngươi nói xem ta có nên tìm hắn đòi lại chút lãi không?"
Thì ra là vậy.
Đinh Hoan giơ lên một ngọc phù trong tay:
"Yên tâm, chỉ cần trói được Vô Không Đại Đế, ta có cách khiến kẻ đó nôn ra những gì hắn đã ám toán ngươi."
Trong ngọc phù chính là hình phạt kèm theo đạo vận loang lổ được tách ra từ kinh mạch của Hình Bàn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận