Thần Thoại Chi Hậu

Chương 618: Nhìn thần bậc thang biển

La Hoàn Nhi ngơ ngác nhìn Đinh Hoan, Đinh Hoan thật sự là một người mới vừa đến Thần giới?
Nàng vừa rồi ở trong lĩnh vực của Đinh Hoan, vậy mà không có chút lực phản kháng nào.
Nàng rõ ràng là Dục Thần cảnh, mà Đinh Hoan mới chỉ là Tiên Đế cảnh giới?
Đinh Hoan không để ý La Hoàn Nhi đang ngẩn người, nhẹ nhàng mở nhẫn của La Hoàn Nhi ra, từ bên trong lấy ra một đống ngọc giản giới thiệu về biển Bậc Thang Thần.
Thần niệm của Đinh Hoan chạm vào những ngọc giản này, phát hiện những ngọc giản này quả nhiên cẩn thận hơn so với những ngọc giản hắn lấy được từ người Ngũ Bái Bì.
Ngũ Bái Bì cũng nổi danh đấy chứ, nhẫn của năm người cộng lại cũng chỉ có mấy chục miếng thần tinh hạ phẩm.
Không chỉ thế, ngọc giản giới thiệu về biển Bậc Thang Thần cũng rất sơ sài.
Trong khi đó, một mình La Hoàn Nhi trong giới chỉ đã có hơn một trăm miếng thần tinh hạ phẩm.
Điều quan trọng là La Hoàn Nhi không lừa Đinh Hoan, ngọc giản giới thiệu biển Bậc Thang Thần trong giới chỉ của nàng khiến Đinh Hoan rất hài lòng.
Đinh Hoan không hề động đến đồ vật trong giới chỉ của La Hoàn Nhi, chỉ lấy ra những ngọc giản cần thiết rồi sao chép một bản, sau đó ném trả nhẫn cho La Hoàn Nhi.
"Ngươi không muốn nhẫn của ta sao?"
La Hoàn Nhi càng thêm kinh sợ nhìn Đinh Hoan.
Đinh Hoan đến nhẫn của nàng cũng không cần, đương nhiên sẽ không giết nàng.
Đinh Hoan thản nhiên nói:
"Ta thấy nó bẩn."
Trong mắt La Hoàn Nhi hiện lên một tia đau khổ:
"Đinh đại ca, ta biết ngươi xem thường ta. Đan dược ta cho ngươi vừa nãy là Giải Độc Đan.
Ở trong biển Bậc Thang Thần, thứ đáng sợ nhất là trúng độc, hơn nữa mỗi khi lên một mảnh biển, độc tính lại càng lớn."
Đinh Hoan nói:
"Bằng không, ngươi nghĩ rằng ta không giết ngươi?"
La Hoàn Nhi lúc này mới hiểu, thì ra lúc nàng lấy đan dược ra, Đinh Hoan đã biết là Giải Độc Đan rồi, người ta đơn thuần là xem thường nàng mà thôi.
La Hoàn Nhi nhìn Đinh Hoan một cái thật sâu:
"Năm đó ca ca ta dẫn ta vào biển Bậc Thang Thần, muốn giúp ta có được một viên Thần Cách Thạch.
Vận may của chúng ta khá tốt, ca ca ta thật sự đã thu được một viên Thần Cách Thạch cấp ba trong biển cát. Nếu ta biết viên Thần Cách Thạch đó là thứ đòi mạng ca ca ta, thì ta thà không cần.
Đến đêm, ca ca ta đã bị Ngũ Bái Bì giết, ta thì bị Ngũ Bái Bì cường bạo...
Sau đó, tháng ngày của ta chẳng khác gì địa ngục.
Bất cứ ai ở biển Bậc Thang Thần này hễ muốn phát tiết thì đều có thể tìm tới ta, bởi vì ta là kẻ dễ bắt nạt nhất, lúc đó ta hận không thể chết ngay lập tức.
Nhưng ta không thể chết, ta muốn báo thù cho ca ca.
Sau này ta học được công pháp đoạt Dương Nguyên, ta giết từng kẻ từng kẻ súc sinh đã chiếm giữ thân thể ta, ta muốn ngưng luyện thần cách. Sau khi giết năm tên súc sinh đó, ta sẽ tự vẫn.
Bản thân ta cũng ghét cái thân thể đáng tởm này, nhưng ta biết thực lực của mình, ta không giết được chúng..."
Nói đến đây, La Hoàn Nhi tự giễu cười:
"Khi ta hiền lành nhút nhát, thì người nào cũng muốn bắt nạt. Đến khi ta biến thành ác ma, thì ngay cả Ngũ Bái Bì cũng tránh xa ta.
Con người ta, họ luôn ức hiếp những người lương thiện và yếu đuối."
Đến lúc này, Đinh Hoan mới hiểu tại sao La Hoàn Nhi chủ động muốn dẫn hắn tới biển Bậc Thang Thần, là vì hắn giúp nàng giết Ngũ Bái Bì.
Hắn cũng trầm mặc, trải nghiệm của La Hoàn Nhi thực sự đã chạm đến trái tim hắn.
Tuy hắn cũng là một thành viên của nhân tộc, nhưng những thói hư tật xấu của nhân tộc, hắn cũng hiểu rõ.
Con người ta... Họ luôn ức hiếp kẻ yếu khi mạnh mẽ, luôn chọn chia rẽ khi hòa bình, chỉ ngưng tụ khi gặp nguy nan, luôn oán hận khi thỏa mãn, và luôn nuối tiếc khi mất mát...
Đinh Hoan thương cảm nhìn La Hoàn Nhi:
"Năm tên đó đều bị ta giết rồi, ngươi không cần phải lo lắng nữa."
Nói xong, Đinh Hoan quay người đi về phía biển Bậc Thang Thần, hắn quyết định đến đó xem Thần Cách Thạch rốt cuộc là thứ gì.
Vừa nãy hắn đã xem qua những ngọc giản giới thiệu sơ lược về biển Bậc Thang Thần.
Đa phần biển cát đều không thể dừng chân, chỉ có thuyền gỗ không chìm mới có thể tiến vào loại biển cát này.
Nhưng lại có một phần biển cát có thể dừng chân, và những nơi này sẽ dễ dàng thu được Thần Cách Thạch hơn...
Thật tình mà nói, Đinh Hoan không hiểu rõ những điều này lắm, hắn cần tự mình đi xem một chuyến.
La Hoàn Nhi ngơ ngác, lập tức bừng tỉnh, quỳ rạp xuống đất, nước mắt rơi:
"Ca ca, cuối cùng huynh đã báo được thù rồi."
Khi nàng thấy bóng lưng Đinh Hoan dần đi xa thì chợt nhớ ra điều gì, liền lớn tiếng gọi:
"Đinh đại ca, xin chờ một chút."
Thấy Đinh Hoan dừng lại, La Hoàn Nhi vội chạy đến trước mặt Đinh Hoan, lấy ra một quả cầu Đạo Vận màu nâu đưa cho Đinh Hoan và nói:
"Đây là ta và ca ca tình cờ lấy được, nếu một ngày nào đó huynh có thể mở được cấm chế của quả cầu Đạo Vận này, huynh sẽ hiểu thôi. Bây giờ, xin huynh hãy giữ lấy nó."
Đinh Hoan tiếp lấy quả cầu Đạo Vận, thần niệm của hắn thấm vào, và khiến hắn kinh ngạc là, thần niệm mạnh mẽ như của mình, đừng nói là xâm nhập vào quả cầu thủy tinh đạo vận, ngay cả xem xét cấm chế bên trong cũng không làm được.
Quả cầu Đạo Vận này không phải là thứ đơn giản.
"Đinh đại ca, bản thân ta còn ghét thân thể này, ta muốn tìm một nơi kết thúc tất cả, đa tạ huynh."
La Hoàn Nhi lần nữa cúi đầu hành lễ rồi quay người rời đi.
Đinh Hoan nói:
"Đạo vận trên cơ thể ngươi đã sớm tan nát, không thể tiến thêm được nữa. Cái này cho ngươi, nếu có cơ hội, ngươi cũng có thể tái tạo thân thể."
Đinh Hoan lấy ra một hộp ngọc đưa cho La Hoàn Nhi rồi quay người rời đi.
Hắn cũng không ngăn cản La Hoàn Nhi tự vẫn, bởi vì cơ thể của La Hoàn Nhi đã không còn toàn vẹn, không thể tiến thêm nửa bước được nữa.
Nếu không, Đinh Hoan thật sự sẽ khuyên La Hoàn Nhi không nên tự vẫn.
Với trạng thái hiện tại của La Hoàn Nhi, chỉ có tái tạo thân thể mới có thể tiếp tục mở rộng đại đạo của mình.
La Hoàn Nhi nhận lấy hộp ngọc, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Đinh Hoan biến mất.
Đinh Hoan là người đặc biệt nhất mà nàng từng gặp, không giống với bất cứ tu sĩ nào.
Nàng mở hộp ngọc Đinh Hoan đưa cho, khi phát hiện bên trong là một gốc Cửu Thải Hư Không Liên, nước mắt nàng lại không kìm được mà rơi xuống.
Đinh Hoan là người duy nhất thuần túy muốn giúp đỡ nàng.
Nàng chuẩn bị tự vẫn luân hồi, vì nàng chắc chắn sau khi tự vẫn chỉ có thể chọn luân hồi, bởi vì nàng không có khả năng lấy được bảo vật tái tạo thân thể.
Nhưng bây giờ, gốc Cửu Thải Hư Không Liên này, cho phép nàng sau khi hủy đi thân thể tan nát của mình có thể tái tạo lại thân thể và bảo vật của đại đạo.
Nếu có thể không cần luân hồi, ai muốn luân hồi?
"Cảm ơn, cảm ơn..."
La Hoàn Nhi lại quỳ xuống lần nữa.
Một lúc sau, nàng mới mang theo Cửu Thải Hư Không Liên mà Đinh Hoan cho vội vàng rời đi.
Nàng có công pháp, nhưng thân thể lại không thể tu luyện.
Với Cửu Thải Hư Không Liên và những thần tinh hạ phẩm mang theo, nàng nắm chắc sẽ tái tạo ra một thân thể hoàn mỹ, trùng tu đại đạo.
.
Đinh Hoan đã đứng ở ngoại vi của biển Bậc Thang Thần, hắn ngẩng đầu nhìn, biển Bậc Thang Thần như những ruộng bậc thang, kéo dài mãi đến tận nơi sâu thẳm trong mây mù mờ mịt.
Đinh Hoan chỉ có thể nhìn rõ được tầng biển bậc thang đầu tiên phía dưới, đi lên trên thì thần niệm hoàn toàn không thể xâm nhập vào, chỉ có tầm mắt mới có thể thấy xa hơn một chút.
Nhưng đó cũng chỉ là nhìn thấy hình dáng bên ngoài mà thôi.
Thấy được những tầng biển bậc thang này, Đinh Hoan mới hiểu tại sao lại có tên gọi như vậy.
Những tầng biển bậc thang này từng mảnh từng mảnh liền kề nhau, kéo dài lên trên, trông thật giống như cái thang.
Đinh Hoan thong thả bước đến biển Bậc Thang Thần, đi vào bờ biển của tầng bậc thang đầu tiên.
Vừa rồi thần niệm của hắn quét qua tương đối mơ hồ, chỉ biết đây là một mảnh biển, và mắt thường nhìn vào cũng đúng là một mảnh biển màu nâu đậm.
Bây giờ hắn đi tới gần mới thấy rõ, đây hoàn toàn không phải là nước biển, mà là một mảnh sa mạc màu nâu đậm.
Chỉ là nhìn từ xa, màu sắc của sa mạc này không khác gì biển cả.
Một chút độc đạo khí tức thoang thoảng thấm vào, Đinh Hoan chỉ cần vận chuyển khí tức một chút, độc đạo khí tức đó liền biến mất không dấu vết.
Đứng trước sa mạc nước biển này, thần niệm của Đinh Hoan vẫn không thể thẩm thấu vào được.
Hắn không thấy ai đang tìm kiếm Thần Cách Thạch trong sa mạc này cả.
Đinh Hoan nhấc chân bước vào sa mạc này...
Đây là nước?
Đinh Hoan rụt chân lại, kinh ngạc nhìn sa mạc nước biển mênh mông này.
Trước đó, hắn đã đọc trên ngọc giản giới thiệu sơ lược, muốn vào bậc thang để tìm Thần Cách Thạch thì cần một chiếc thuyền được làm từ thần mộc không chìm.
Trên ngọc giản cũng ghi chú rõ rằng nơi này không thể dừng chân. Trước đó hắn nhìn không rõ, giờ tự mình trải qua rồi mới hiểu.
Trên biển này có một lớp cát mịn, lớp cát này phủ trên mặt biển, chỗ mỏng thì chỉ có vài tấc, chỗ dày thì vài trượng.
Nhưng dù là vài tấc hay vài trượng, lớp cát mịn này đều không thể chịu lực.
Muốn tìm Thần Cách Thạch trong lớp cát mịn này, nhất định phải dùng thuyền gỗ được làm từ thần mộc không chìm.
Thuyền gỗ làm bằng thần mộc không chìm có giá trị không nhỏ, hắn giết Ngũ Bái Bì cũng chỉ lấy được hai chiếc mà thôi.
Rõ ràng nếu muốn tiến vào chỗ bậc thang biển sâu này tìm kiếm thần cách thạch, nhất định phải cùng người có thuyền cùng một chỗ tiến vào bậc thang biển.
Còn như những tu sĩ không có thuyền, lại không tìm thấy thuyền để đi, bọn hắn muốn tìm thần cách thạch, chỉ có thể đi biển cát tinh khiết.
Ở trong thần bậc thang biển, ngoài Đinh Hoan nhìn thấy loại biển có một tầng cát mịn phủ trùm trên mặt biển này ra, còn có loại biển cát tinh khiết hoàn toàn là cát.
Biển cát tinh khiết dạng này, người có thể đi lại trên đó sẽ không chìm xuống, bởi vì bên dưới không có nước biển.
Đinh Hoan thử tại biển cát này đi ngược lên, chỉ là từng đạo hấp lực cường hãn cuốn tới, dùng cường độ thần niệm của Đinh Hoan, cũng không cách nào dừng chân trên biển cát này.
Nếu cưỡng ép đi trên đó, chỉ có thể bị cuốn vào đáy biển.
Lúc này Đinh Hoan mới hiểu tìm kiếm thần cách thạch ở trên biển cát gian nan cỡ nào.
Những tán tu kia tìm kiếm thần cách thạch không thể dùng thần niệm, cũng không thể đi ngược trên biển cát, biện pháp duy nhất chính là dùng đồ vật khuấy động lớp nước cát mịn trên biển này khi ở trên thuyền gỗ không chìm.
Thần cách thạch được giấu trong những hạt cát nhỏ này.
Nếu một đám người ngồi một chiếc thuyền gỗ không chìm, một khi khuấy động được thần ô vuông thạch, sẽ xuất hiện tình huống cướp đoạt.
Đinh Hoan thở dài, hắn không cần xuống, cũng biết một khi vì cướp đoạt mà rơi xuống dưới cát biển này, hẳn là không thể sống tiếp.
Quả nhiên, đạo đồ gian nan.
Đinh Hoan không dừng lại lâu ở tầng thứ nhất của thần bậc thang biển mà tiến vào tầng thứ hai của bậc thang biển.
Vừa đến tầng thứ hai của bậc thang biển, Đinh Hoan đã cảm thụ được độc ở đây độc hơn so với tầng thứ nhất không chỉ gấp đôi.
Nếu độc tăng theo cường độ như này, vậy những tán tu đang tìm thần cách thạch ở thần bậc thang biển, có thể đến được nơi nhiều nhất chắc sẽ không vượt quá tầng thứ năm của bậc thang biển.
Đinh Hoan tiếp tục đi lên, rất nhanh đã đến tầng thứ ba.
Tại tầng này, Đinh Hoan nhìn thấy từng đoàn tán tu đang tìm kiếm thần cách thạch, mà lại không có ai dùng thuyền gỗ không chìm.
Biển cát tầng này vậy mà không có nước?
Thần niệm vẫn không thẩm thấu vào được, Đinh Hoan thử bước vào biển cát, quả thật là cát mịn, không có nước, cũng không chìm xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận